Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 421

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 421: Nếu như luyến tiếc nhau (2​)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Luyện quân đã xong đại quân liền nhỏ trại khởi hành, hướng Phạm Dương xuất phát. Nửa tháng trước An Lộc Sơn đã suất lĩnh đại quân tiến về Phạm Dương trước, chuẩn bị lương thảo quân giới.

Lúc này tam trấn bắc địa mưa thuận gió hoà, đã có ba năm. Những trọng trấn tại Phạm Dương lương thảo chồng chất như núi, mười vạn hồ lang chi sự sẵn sàng ra trận, đao xuất vỏ tiễn tại cũng chỉ chờ An Lộc Sơm ra lệnh một tiếng thì sẽ khởi binh Nam chinh.

Từ sau khi về Phạm Dương, An Lộc Sơn trái lại cho thấy kiên trì mười phần, tuyệt không vội khởi binh, một bên đợi 5000 hãn tốt của Kỷ Nhược Trần quay về, một bên giao nhiều quân vụ chuẩn bị chiến tranh cho thủ hạ chư tưởng. Còn mình thì hầu như đi hết các ngõ ngách của Phạm Dương, muốn tìm ra nơi có long khí. Nếu như thật sự có long mạch, vậy tốt nhất là tìm một phong thủy tiên sinh có đủ bản lĩnh để chọn một cát huyệt, rồi dời hài cốt của tô tông qua đây, đề mà thành giang sơn vạn năm không đổi.

Nói đến phong thủy tiên sinh, An Lộc Sơn lập tức nghĩ ngay đến một người thích hợp nhất, Tề Thiên Hạ.

Danh tiếng của Tề Thiên Hạ này tại Trung Nguyên không mấy hiển hách, nhưng trên thảo nguyên tắc địa lại đại danh định đình. Điểm lợi hại nhất của người này đó là một thân tạp học, hình như không cái gì là không học, không gì không tinh. Mấy năm trước An Lộc Sơn đến Trường An hành hương, chư bộ Khiết Đan nhân cơ hội xâm nhập ồ ạt, trưởng tử của An Lộc Sơn là An Khánh Tự khởi binh xuất quan nghênh địch, kết quả do khinh địch sơ suất đã trúng kể dụ địch, sau một trận đại chiến hầu như toàn quân bị diệt sạch, ba vạn đại quân xuất quân chỉ còn hơn 1000 người ngựa chạy thoát trở về. Mây vạn thiết kỵ Khiết Đan thừa thể tiến xuống một đường công thành chiếm đất, thế như chẻ tre, nơi đi qua cả người lẫn vật đều không để lại, ngay cả một ngọn cỏ cũng không còn.

Lúc đó có một huyện nhỏ tên là Phổ khoảng mười dặm, nhân khẩu chưa tới vạn người, vừa lúc cản đường đại quân Khiết Đan. Toàn huyện trên dưới vốn đã tự giác hẳn phải chết, vừa lúc Tề Thiên Hạ dạo chơi đến tận đây, sau khi vào thành liền nói nơi đây là bảo địa phong thuỷ thiên hạ, là nơi địa mạch hội tụ nhất thời vô song phàm là người của huyện này thì nhất định không chết tử tế được... Vì phù hộ từ tôn muôn đời, góp nhặt công đức, Tề Thiên Hạ lên tiếng kêu gọi, hiệu lệnh bách tính toàn huyện phải hăng hái thủ thành. Dù sao thì Khiết Đan hung tàn, thủ cũng là chết, không thủ cũng là chết, huyện lệnh huyện Phổ từ lâu đã bỏ chức quan mà chạy trốn rồi, Tề Thiên Hạ lại có thể biết ăn nói, liền thuận lý thành chương(hợp lệ) tiếp quản tòa thành nhỏ này.

Sau đó Khiết Đan thiết kỵ xông tới, lúc đầu là mãnh công một ngày, thiệt hại cả ngàn nhưng không làm gì được một huyện Phổ nho nhỏ. Người Khiết Đan liên để lại 1 vạn kỵ binh tiếp tục công thành, sau khi huyên hoang nói rằng phá thành xong chó gà cũng không tha, còn lại hai vạn kỵ binh thì tiến vào nội địa huyện Phổ cướp bóc.

Một tháng sau đó, Tề Thiên Hạ thi triển hết sở trường đem đạo thủ phát huy đến vô cùng nhuần nhuyễn, một vạn lão ấu hầu như mỗi người đều đã phát huy tác dụng đến cực điểm. Đừng nói là những người Hồ Khiết Đan không nhập lưu thuật công thành, cho dù Mặc Địch phục sinh sợ cũng tặc lưỡi thấm khen. Nhưng nếu chỉ là như vậy, một tòa thành nhỏ thấp bé chỉ mười dặm vẫn tuyệt đối không ngăn nỗi sự tiến công của một vạn tinh tráng Khiết Đan.

Nhưng mà chỉ trong vòng một tháng đó, một vạn thiết kỵ Khiết Đan chỉ cảm thấy như bừng tỉnh trong mộng.

Đầu thu nắng hè chói chang, vậy mà đêm cũng có tuyết rơi! Trừ việc này ra, thiên lôi đánh xuống, ôn dịch hoành hành, hầu như những tai hoạ đã từng được ghi chép trong ca dao của người Khiết Đan đều rơi vào trên người thiết kỵ của Khiết Đan. Lúc đầu vẫn là một ngày một lần, về sau thì một ngày mấy lần, hơn nữa khi phóng ngựa bôn ba, chả hiểu tại sao ngựa sẽ rô lên, hất tung kỵ sĩ trên lưng xuống đất. Trên mặt đất đóng các cọc gỗ đỡ doanh trướng một khi ngã xuống hơn phân nửa sẽ đập nát vụn các ngón tay của người đỡ cái cọc, các loại quái sự như thế không phải là trường hợp cá biệt.

Ngoài mệt mỏi rã rời cùng đến, rất nhiều quân tốt sau khi vào lều đều ngã lăn ra ngủ, sau đó khi nửa đêm tỉnh mộng thì sẽ phát hiện có muỗi to như bàn tay đang đậu ở trên mặt ra sức hút máu.

Một tháng đảo mắt đã qua, hai vạn kỵ binh Khiết Đan thắng lợi trở về. Khi đi ngang qua huyện Phổ, mới hoảng sợ phát hiện một vạn thiết kỵ đề lại lúc trước đã chi còn chưa tới 5000, người người đều là bộ dạng như sống sót sau tai nạn.

Mà cái huyện Phổ nho nhỏ này vẫn đứng vững, bất động như sơn.

Sau chiến dịch này, Tề Thiên Hạ danh tiếng đại chấn. Chẳng qua là nổi danh không chỉ đạo ngăn địch, tài học phong thuỷ, còn có hành động vĩ đại là sau khi hắn toàn thắng tại huyện Phổ vơ vét cả ba thước, thu đủ nghìn lưỡng bạc tiền trả nước mới đồng ý đi khỏi.

Trước cái bữa tiệc ngày đó tại thảo nguyên, vẫn chưa có một người nói qua Phạm Dương có long khí nhưng vẫn chi có Tề Thiên Hạ ngay bữa tiệc nói Phạm Dương long khí trùng thiên, đã khiêu khích An Lộc Sơm vốn đã lòng dạ sâu đậm suýt nữa đã không thể kềm chế được bản thân, đến nỗi một ngày sau cũng không chịu sàn nhồi lâu, phải về Phạm Dương xem có thật là có long khí hay không.

Kết quả vừa về Phạm Dương, bất kể là các tu sĩ đi theo An Lộc Sơn đã nhiều năm, hay là chúng đạo sĩ của Đạo Đức tông đều trăm miệng một lời nói Phạm Dương có lông khí. Thì ngay cả An Lộc Sơn cải trang vi hành, tiện thể hỏi một thầy bói ở bên cạnh cũng đều nhìn chăm chăm vào An Lộc Sơn quát to một tiếng "Khách quan quý không thể nói, mặt có long khí a!" Lần này thì cũng không phải do An Lộc Sơn không tin.

Thế nhưng đợi đến lúc tìm được chỗ long mạch hội tụ, có thể chọn ra được cát huyệt để cho tổ tông an giấc thì lại có nhiều cách nói khác nhau, một hồi nói chỗ tại phía Tây, một hồi nói tại Đông, thậm chí nói sáng sớm long khí ở phía Nam, đến đêm thì sẽ nằm ở Bắc. Nói ngắn lại, long khí hình như có linh tính, những người tu đạo kiêm nhiệm thầy địa lý này đã đến bên nào, long khí chắc chắn sẽ xuất hiện ở một bên khác, thường xuyên qua lại, ngay cả An Lộc Sơn cũng nhìn ra những tu sĩ này thật sự là làm không xong công việc này được. Nếu những tu sĩ này đồng lòng cũng có thể lừa gạt được An Lộc Sơn nói là đã chọn ra được cát huyệt rồi, chỉ là lúc này người người tranh luận lẫn nhau, đều sợ người khác lập công trước. Mình tìm không chuẩn long mạch cũng không việc gì, chỉ cần bắt chặt lấy người khác, đừng để cho kẻ khác giả mạo chọn ra được cát huyệt là được.

Bất đắc dĩ, An Lộc Sơn chỉ có thể đợi Kỷ Nhược Trần xuất quân đến. Hắn căn bản là không mong gì 5000 binh tinh nhuệ này mà chỉ trông mong thầy địa lý thanh danh tại ngoại Tề Thiên Hạ kia thôi.

An Lộc Sơm vốn phải ngóng trông hết ba tháng, không nghĩ tới mới hơn một tháng thì đã truyền đến tin tức nói Kỷ Nhược Trần xuất quân đã đến Phạm Dương cách hơn 30 dặm. An Lộc Sơn đại hi, cũng bất chấp thân phận, tự mình phóng ngựa ra khỏi thành nghênh đón.

Đến giữa trưa, phần cuối con đường từ xa đã thấy bụi mù tung lên, sau đó một loạt thiết huyết hãn tốt xuất hiện từ trong màn bụi mù, bước tiến nhất loạt đều ngăn nắp, không hề có một người bước sai!

Những quân tốt này thân hình cao lớn, người người dắt đều nhìn thẳng tắp, hình như cho dù đứng trước núi lở, chỉ cần chưa xuất quân lệnh tt tuyệt không dừng bước. Điểm quỷ dị duy nhất thấy rõ là trên mặt họ ngẫu nhiên sẽ có một tầng hắc khí hiện lên, giống như một người đã chết.

Tại trung quân có một cái kiệu do bốn đa hán mình trần khiêng, Tề Thiên Hạ và Ngọc Đồng phân ra cưỡi tuấn mã đi hai bên kiệu.

Trong kiệu, Kỷ Nhược Trần bất công ngồi ngay ngắn, hai tay đặt lên đầu gối, bàn tay như nắm giữ muôn vàn trời trắng mây gió; hai chân đạp trên đất như giẫm trên cả nghìn dặm non sông bạt ngàn.

***

Đại quân của Kỷ Nhược Trần đóng quân tại phía tây nam Phạm Dương, lúc này bên ngoài thì bình tĩnh, kì thực bên trong ngầm hoạt động rất mạnh.

Trên thực tế Tề Thiên Hạ đã huấn luyện cả 5000 trang định của người Hồ, ngoại trừ binh khí khôi giáp phân phối không đủ thì đều không khác gì các kiện tốt bình thường. Trong quân cứ 1000 người là một đội, tổng cộng chia làm 8 đội, phân ra đóng ở bát quái phương vị. Hai nghìn người khác thì 500 người một đội phân ra đứng ở mỗi một trạm canh gác đông nam tây bắc bên ngoài đại doanh. Trong doanh trại là một mảnh đất trống lớn, ở giữa dựng thắng độc nhất một soái trướng cực kỳ bắt mắt.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)