Vay nóng Tima

Truyện:Trần Duyên - Chương 443

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 443: Ý nghĩ tuyệt vọng (5)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Lazada


Đối mặt với chín đóa Tiên Liên, Nhất đã thu hồi vẽ tươi cười trên mặt lại, sắc mặt hắn vô cùng nghiêm túc và cẩn thận, khi chuẩn bị xong hắn liên tục tiến lên trước, mỗi khi hắn bước một bước hắn sẽ đánh ra một quyền.

Bộ pháp của hắn chậm chạp như đang dạo chơi, mỗi quyền của hắn đều vô cùng bình thường không hề có một chút khí thế nào. Nhưng mà dường như trong từng quyền đều ẩn chứa tâm ý trong trăm ngàn năm qua của hắn.

Một bước tiến lên trăm trượng trên không một quyền đánh ra nát Tiên Liên!

Nhất đi bảy bước đánh nát bay đóa Tiên Liên! Mỗi đóa Tiên Liên mỗi khi đến gần nắm tay của Nhất một thước thì sẽ tự động tan biên, dường như chưa bao giờ tồn tại.

Mà mỗi khi có một đóa Tiên Liên tan biến thì trong vùng đất hoang vắng này sẽ xuất hiện thêm rất nhiều khe nứt, lúc bảy đóa Tiên Liên tan biến, vùng đất hoang vắng này đã có thêm trăm nghìn lỗ thủng bên trong những lỗ thủng đó hiện ra khung cảnh trên núi Thanh Thành.

Khi Tiên Liên chỉ còn lại hai đóa, khóe môi của Ngâm Phong hiện lên một nụ cười nhạt, hắn giơ một ngón tay chỉ lên trời! Trong chớp mắt, Ngâm Phong dường như biến thành thiên thần cao vạn trượng, hắn giơ tay thì có thể xé trời, hắn giậm chân thì có thể nứt đất!

Tuy rằng thân hình của Ngâm Phong không có chút thay đổi nào, thế nhưng một ngón tay chỉ lên trời này lại làm trên trời xuất hiện một lỗ hổng ngay lập tức vô tận Tử Hoa Thiên Lôi từ trên trời rơi xuống!

Thiên Lôi trong phạm vi mười dặm khó khăn lắm mới có thể xuống gần tới mặt đất, thế nhưng nó dường như bị Ngâm Phong cản lại, cho dù nó rít gào như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi việc nó có thể làm chính là tập hợp về phía đầu ngón tay của Ngâm Phong biến thành một viên Đại Lội Châu!

Nhất tập trung lại, hắn chậm rãi đánh ra quyền thứ tám, hắn giống như là không hề nhìn thấy viên Đại Lội Châu được tập hợp từ nghìn vạn tia Thiên Lôi vậy.

Nhưng mà ngay khi nắm tay chạm vào đóa Tiên Liên thứ tám, thần sắc bình thản trên mặt Nhất đã tan biến, hắn cười khổ một tiếng, khẽ thở dài.

"Hóa ra vẫn không từ bỏ được, cũng được..."

Đóa Tiên Hoa thứ tám đã tan biến, Vô Định Thiên Hà vùng đất hoang vạn dặm đã bị nghiền nát không chịu nổi nó lung lay dường như sắp sụp đổ. Nhất tiến về phía trước một bước sau đó đánh ra quyền thứ chín!

Nhưng mà chỗ rơi xuống của quyền thứ chín này không phải là ở trước mặt Ngâm Phong mà là ở bên ngoài Thanh Khu Cung nó đánh trúng không phải là đóa Tiên Hoa cuối cùng mà là Hư Huyên đang có đám mây tính lượng là quanh người.

Trương n n kêu to, một tiếng, nàng nhảy lên, trong chớp mắt đã lướt sang ba mươi trượng, lao thẳng về phía Hư Huyền

Trong nháy mắt, tất cả tu sĩ của Thanh Khư Cung đều cảm thấy hoa mắt, bọn họ thấy một hình bóng của con hồ ly thật lớn xuất hiện ở phía sau Trương n n.

Nếu không phải là lúc chiến đấu sinh tử, mọi người chắc chắn sẽ đứng đó than thở, Trương n n còn nhỏ tuổi như thế mà đã luyện tới mức thần thức ngoại hóa, pháp tướng xuất hiện, trong thiên hạ, thiên phú như thế cũng là vạn người có một. Chỉ tiếc là một khối ngọc tốt như vậy hôm nay lại bị hủy ở nơi này.

Khi Trương n n nhảy lên, ba gã tu sĩ của Thanh Khư Cung vốn đang vây công nàng bỗng nhiên lắc lư, giống như uống rượu say rồi từng người từng người ngã xuống đất. Toàn thân bọn họ đều là máu nhưng trên người bọn họ lại không tìm thấy được vết thương.

Bộ quần áo màu đen trên người Trương n n đã rách tơi tả, nhưng mà phía trong y phục không phải là làn da trắng nõn mà là một mảnh đầy vết thương! Trên hai bàn tay, cánh tay, cẳng tay của nàng cũng đầy máu và thịt vụn, những thứ này có không ít của địch nhân nhưng cũng có không ít là của nàng.

Khi nàng nhảy lên cao, phần quần áo sau lưng nàng bỗng nhiên rơi xuống từ khoảng không bỗng nhiên xuất hiện một cái vòng phát ra ánh sáng năm màu bay tới.

Thế tới của chiếc vòng này cực nhanh, hiển nhiên ra chủ nhân của nó co tu vi cực kỳ cao thâm, tuyệt không phải là người mới vừa bước vào cảnh giới Thượng Thanh có thể so sánh.

Nhưng mà tất cả sức lực của Trương n n đã dồn hết vào đòn tấn công, nàng không còn sức lực để né tránh nó vì vậy chỉ còn cách để mặc cho chiếc vòng đánh lên lưng mình.

Chiếc vòng phá nát phần da thịt ở ngoài, sau đó tiếp tục xâm nhập, rắc một tiếng, không biết xương trên lưng của nàng không biết đã gãy bao nhiêu chiếc!

Chiếc vòng sơ khi xuyên vào phân nửa thì không thể tiến thêm. Tuy rằng thế tới của Tương n n không giảm thế nhưng mọi người đều biết nàng đã nó mạnh hết đà.

Lúc này quanh người Hư Huyền phát ra ánh sáng mờ ảo, xung quanh có tiếng tiên nhạc mơ hồ, trên không trung có vô số cánh hoa rơi, trên đỉnh đầu của hắn có hai con Tiến Hạc đang bay lượn.

Những tu sĩ đứng xem cuộc chiến đều biết đây không phải là vật thực, đây chỉ là dị tượng khi sử dụng đạo pháp mà thôi.

Dị tượng ra sao sẽ biểu hiện tu vi đạo hạnh, tâm tính của người đó như thế nào. Đạo pháp của Hư Huyền mặc dù còn chưa xuất ra, thế nhưng một thần tiên phong đạo cốt như thế này cũng đủ làm cho những tu sĩ ở Thanh Thành sơn bội phục sát đất.

Khi thấy Trương n n bổ nhào tới, Hư Huyền trách mắng: "Yêu nghiệt! Thật là không biết sống chết!"

Phất trần vung lên, tiếng sấm vang trời, hàng trăm Thanh Mộc Lôi Quang mạnh liệt trào ra, sau đó hợp thành một Lôi Long hung bạo đánh về phía Trương n n.

Khi Lôi Long xuất hiện, mọi người đều lên tiếng khen ngợi. Uy lực của con Lôi Long này vô cùng to lớn, hình thân đều có, quả thật là cực mạnh trong đạo pháp, Trương n n lúc này cả người toàn là máu, nàng lúc này đã giống như đèn đấu sắp cạn, cho dù là lúc bình thường thì khi gặp con Lôi Long này thì cũng phải né trách, lúc này mà nàng cứng rắn chống đó thì chỉ có thể biến thành bột mịn!

Trương n n bị lôi khi kích thích nên mái tóc trên đầu liên tục tung bay. Nàng nhắm hai mắt lại, không hề nhìn Lôi Long dữ tợn trước mặt, dựa vào bản năng nàng dùng hết tất cả chân nguyên, đánh ra một trảo về phía Hư Huyền, một trảo này đã suy yếu nên tuy phá tan được hộ thể chân nguyên của Hư Huyên nhưng chỉ có thể làm thấy một chút da thịt chứ không nguy hiểm gì.

Nàng cũng biết là căn bản không thể làm Hư Huyền bị thương, trên thực tế từ lúc ra tay tới nay, Trương n n luôn bị một đám đạo sĩ của Thanh Khư Cun vây công, nàng căn bản không có cơ hội đụng được một ngón tay của Hư Huyền. Một kích trước khi chết này chẳng qua là đề tìm lại một chút tôn nghiêm mà thôi.

Khi nàng nhắm hai mắt lại, Trương n n bỗng nhiên cảm giác mình đang bay lên, thế bay lên so với thể tấn công của Lôi, ng con muốn mãnh liệt hơn!

Nàng ngạc nhiên mở hai mắt ra, lúc này nàng mới phát hiện ra mình đã bay lên cao hơn mười trượng, hơn nữa thân thể còn được một lực lượng như hòa nâng lên mà không có một chút cảm giác nào.

Lường lực lượng nhu hòa này thấm vào xương cốt da thịt của nàng, làm cho một chút sinh cơ còn sót lại của nàng một lần nữa tăng lên.

Ngay tại vị trí vừa rồi của nàng. Nhất đã đánh ra một quyền cuối cùng!

Trước một quyền này, dáng vẻ bệ vệ của Lôi Long biến mất không còn sót lại chút nào, thậm chí nó rít rào một tiếng cũng không mà liên tục lui lại, nhưng mà quyền thứ chín này nào thèm để ý tới một Lội Long nho nhỏ như nó?

Thể đi của quyền thứ chín này đánh về phía Hư Huyền!

Tiên nhạc biến mất, những cánh hoa cũng bị gió mạnh thổi bay từ lâu, hai con Bạch Hạc trên đầu của Hư Huyền lúc này cũng đã gãy cánh rơi xuống trong nháy mắt hiện ra hình dáng vốn có của nó: hóa ra nó cũng chỉ là hai luồng hơi nước mà thôi.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-521)