Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 457

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 457: Chuyện sát phạt (11)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trời bắt đầu tối, khói bếp trong Đồng Quan nổi lên bốn phía, ba mươi vạn đại quân đang chôn nồi nấu cơm. Khi mọi người ăn uống no nê thì một tiếng Tam Thanh pháo nổi lên, cánh cửa Đông Quan từ từ mở ra, binh sĩ nối đuôi nhau đi ra ngoài.

Ba mươi vạn đại quân từ quân tiên phong tới quân hậu cần, cả đội ngũ kéo dài hơn mười dặm, lúc tiến quân bụi bay mặt trời! Hai bên đại quân có mấy nghìn du ky liên tục chạy ngược chạy xuôi đề truyền tin tức, thăm dò quân tình, phòng ngừa địch đánh lén.

Ca Thư Hàn mặc Hắc Thiết Sự Tâm Khải, cưỡi Đại Uyên Đạp Tuyết Phi Vân Câu đi ở giữa đại quân, khi đến giữa trưa, đoàn quân mới ra khỏi Đồng Quan.

Phía sau Ca Thư Hàn còn có hơn mười mấy chiếc xe ngựa, những chiếc xe ngựa được đóng bằng nhất đẳng đồng mộc, nhẹ nhàng nhưng rất rắn chắc, bên ngoài thùng xe không hề có hoa văn trang trí gì, chiếc màng che đang rũ xuống vô cùng dày.

Đây chính là xe dành cho tu sĩ ngồi, trong đó thân phận Hư Thiên có chút đặc thù cho nên một mình ngồi một chiếc còn những tu sĩ khác thì ba bốn người chen chúc trong một chiếc xe ngựa.

Không phải là Ca Thư Hàn kiếm không ra nhiều xe ngựa hơn, hắn làm việc này để mê hoặc quân địch.

Phải biết rằng tu sĩ trong quân doanh đều dùng lễ đối đãi, mà những tu sĩ kia thì thường rất hay khoe khoang thân phận, luôn duy trì phong cách cao nhân tiên phong đạo cốt, lúc bình thường đều chỉ ngồi một mình một chiếc xe ngựa lớn không cho ai ngồi cùng.

Nếu như có mật thám của quân Kỷ Nhược Trần xung quanh, thì bọn chúng sẽ theo lẽ thường mà phán đoán, thấy mười mấy chiếc xe ngựa này thì bọn chúng cho rằng Đồng Quan cùng lắm là có 15, 16 tu sĩ mà thôi, trên thực tế số lượng lại nhiều hơn gấp ba! Đây cũng là tiền vốn lớn nhất của Ca Thư Hàn trong trận chiến này, hơn ba mươi tu sĩ xuất hiện cũng đủ để làm rối loạn bố trí của quân địch, chi phối chiến cuộc.

Sáng sớm binh sĩ đã được ăn uống đầy đủ, hơn nữa còn được Hư Thiên gia trì thêm thủy phù, chiến lực của binh sĩ trong ngày hôm nay sẽ được gia tăng một mảnh lớn. Nghĩ đến việc Hư Thiên có xuất thân từ đại phái trong thiên hạ Thanh Khư Cung trên người hắn có mang theo tiến thuật của tiên nhân, hắn đã gia pháp cho binh sĩ hơn nửa số lượng hơn bên hắn gấp nhiều lần chẳng lẽ còn không tiêu diệt được bọn yêu tốt ở Quan Ngoại hay sao?

Ca Thư Hàn đi ở giữa quân, xung quanh có hơn mười hộ vệ đi theo, che chở hắn một đường thẳng tiến hướng Đông. Trước mắt là một mảnh đất vắng mênh mông núi cao lồng lộng, đại quân đi như rồng lượng, tinh kỳ đi chuyện như tụ mây, tác phong như vậy, quân uy như vậy làm cho chúng tướng sĩ đều sôi sục nhiệt huyết, hận không thể lấy thức xông ra chém giết một trận!

Vừa ra khỏi Đông Quan là bão cát nổi lên bốn phía, gió mạnh cuốn theo những hạt cát to lớn đập thẳng vào mặt rơi thẳng vào tay tạo thành từng đợt đau rát.

Ca Thư Hàn từng ở Tây Vực một thời gian, cho dù gian khổ cỡ nào thì hắn cũng đã nếm qua, một chút hạt cát như thế thì đáng là gì, tác dụng chủ yếu của chúng chính là trợ hứng mà thôi!

Lúc này bên trong quân có một người cưỡi ngựa chạy đến, không kịp đợi con ngựa dừng hẳn hắn đã phi thân nhảy xuống hắn lộn một vòng trên không sau đó đứng vững trên mặt đất, thân thủ của người này quả là bất phàm.

Hắn quỳ xuống mặt đất, nói:

"Phía trước mười dặm phát hiện phản quân của Kỷ Nhược Trần, hắn có năm vạn binh mã, trận thế bên hắn đã được bố trí hoàn tất."

Ca Thư Hàn trừng lớn hai mắt, mắt lóe sáng. Buổi sáng hắn đã nghe được tin toàn bộ quân trong doanh của Kỷ Nhược Trần đã ra hết, thứ còn sót lại chỉ là một cái binh doanh trống không ngay lúc đó hắn còn nói Kỳ Nhược Trần dụng binh như thần, không ngờ tính ra được ngày hôm nay hắn sẽ phản công, nên sớm đã tránh đi đợi sau này tập kích quấy rối, chặn đường lương thảo, sau đó làm cho ba mươi vạn quân bị kẹt ở phía Bắc.

Nhưng mà Ca Thư Hàn hắn có Vẫn Yên Tàn Thiên Đấu trong tay, hắn chỉ sợ Kỷ Nhược Trần không đến đánh lén cắt đứt đường lương thảo, hắn từ sớm đã bố trí hàng trăm chiếc xe cố ý đi chậm để chờ địch tập.

Dựa theo tính toán của Ca Thư Hàn, đợi đến khi Kỷ Nhược Trần phát hiện ra sự sai lầm, thì quân đội của hắn sớm đã bị tiêu diệt gần hết.

Nhưng mà hiển nhiên là Ca Thư Hàn đã đánh giá quá cao đối phương Kỷ Nhược Trần biết Ca Thư Hàn hôm nay sẽ xuất binh, thế nhưng hắn lại bài ra một bộ dáng quyết chiến, không phải là hắn thật sự cho rằng lấy năm vạn quân của hắn có thể đánh thắng ba mươi vạn đại quân đó chứ?

Cho dù là hôm nay bạn yêu tốt và tu sĩ bên Kỷ Nhược Trần có liều mạng, thì chẳng lẽ Ca Thư Hàn lại sợ Kỷ Nhược Trần hắn?

Một trận gió lớn bỗng nhiên thổi qua, những hạt cát to lớn bỗng nhiên bay tới, đánh vào phía trên cái áo giáp của Ca Thư Hàn làm vang lên những tiếng keng keng. Ca Thư Hàn không giận mà còn mừng, hắn nhớ tới lúc ở Tây Vực giết chóc khắp nơi, hắn hạ mũ giáp xuổng quát lớn: "Thống khoái! Nếu tên tiểu tử họ Kỳ đó đã bày trận chở chúng ta, thì những hán tử Tây Vực chúng ta không thể làm hắn thất vọng được. Các huynh đệ, theo ta phá trận, đi giết con mẹ nó!"

Ca Thư Hàn từ giữa đoàn quân trực tiếp phòng ngựa đi, tiếng bước chân vang lên như sẩm, hắn trực tiếp phóng thẳng ra phía trước đoàn quân.

Hơn mười dũng tướng xuất thân từ Tây Vực cũng hô to gọi nhỏ nhanh chóng chạy theo hắn. Tên lính cầm cờ theo sát người cầm đầu, hắn đã bắt đầu phát ra từng đợt từng đợt cờ hiệu.

"Hừ! Một đám mãng phu, nếu không phải là muốn nịnh bợ Thanh Khư, lão phu há có thể đi cùng bọn to xác các ngươi?"

Trong những chiếc xe ngựa, ý nghĩ này xuất hiện trong đầu không ít tu sĩ.

"A, quan tâm cao như vậy, Ca Thư Hàn quả nhiên là người có tài, xem ra vụ làm ăn này làm rất tốt."

Hư Thiên vỗ nhẹ Ngọc Xích trong tay, khuôn mặt mỉm cười, trong lòng không biết là đang suy nghĩ điều gì.

Lúc giữa trưa hai quân đã bắt đầu giao đấu.

Ba mươi vạn đại quân đã hoàn toàn bày ra, uy thế sô cùng lớn. Quân tiên phong chiếm cứ một trận tuyến đài ba bốn dặm, nhóm quân đội khác thư phân bố theo những hàng ngũ cố định, nhóm du ky ở hai bên đã tán ra rất xa ở bên ngoài, thế nhưng mười vạn quân đội ở hậu phương vẫn còn cách nơi này vài dặm chưa đến kịp. Về phần quân nhu, lửa và hậu cần thì vẫn chưa kịp ra khỏi Đông Quan.

Từ nơi của Kỳ Nhược Trần nhìn lại, qn đội của Ca Thư Hàn đông như rừng, cờ bay rợp trời, sát khí bay lên làm phong vân biến sắc, một vùng mây đang tụ tập tin, đầu đại quân.

Trên chiến trường, trong phạm vi mười dặm từ lâu đã không còn nhìn thấy bất cứ loài chim nào, nhưng động và khác cũng đã ẩn nấp từ lâu, nơi này ngoại trừ đại quân hai bên ra thì dường như chính là một từ địa vậy. Hơn nữa khí tức mà quân đội hai bên không ngừng tỏa ra, nếu không phải là từ khí thì chính là sát khí.

Nếu tu sĩ của hai bên có tu vi cao thâm hoặc là người có tâm đắc với m Dương chi đạo thì họ có thể thấy được trên chiến trường tràn ngập hắc khí cô hồn dã quỳ đi thành từng nhóm, chúng du đãng xung quanh những binh sĩ.

Khi bọn chúng thấy được chiến mã của binh sĩ, bọn chúng liền tàn bạo nhào tới.

Đáng tiếc là bọn chúng hoàn toàn không thể tạo ra được chút uy hiếp nào, tối đa cũng chỉ có thể làm cho những con ngựa cảm thấy lo lắng nên hí dài một tiếng mà thôi.

Những m hồn này không có máu nhiều linh trí, bọn chúng chỉ có thể cảm giác được thiên thời địa khí ở từng nơi có chút khác nhau, bọn chúng cảm thấy được ở nơi này sắp sửa xuất hiện sinh hồn với số lượng lớn, vì vậy bọn chúng như cá mập ngửi được mùi máu nên nhanh chóng chạy lại nơi này.

Đồng Quam từ xưa tới nay đều là bãi chiến trường, từ năm đầu tiên Kiến An xây thành cho tới nay, Nam có Tần Lĩnh, Bắc dựa Hoàng Hà, nơi này không biết đã trải qua bao nhiêu trận ác chiến, lưu lại không biết bao nhiêu du hồn dã quỷ.

Lúc này nhìn vào số lượng âm hồn trong chu vi trăm dặm tụ tập lại nơi này, lệ khí mà bọn họ tích tụ lại thì không khó để tưởng tượng trận mưa máu gió tanh năm xưa.

Ở trong này có những chỗ âm khí đặc biệt dày đặc, hơn nữa còn có thể mơ hồ nhìn thấy những tên đầu trâu mặt ngựa, âm tốt của địa phủ thường xuyên lui tới.

Bọn chúng hiên nhiên là biết trước tin tức nên từ sớm đã đến đây chờ đợi, bọn chúng chờ đợi hai bên đánh nhau sau đó lại tiến lên cầu hồn.

Lúc giữa trưa, bão cát lại nồi lên, mặt trời đã đỏ rực lên, dường như sắp tới hoàng hôn.

Trong lúc nhất thời, mảnh sát trận này làm cho người khác có chút tỉnh táo lại, lúc này họ cũng không biết mình đang ở Dương gian hay là Im thế nữa. m khí khắp nơi, dã quỷ thành đàn, cảnh tượng kinh khủng như thế những binh sĩ bình thường không cách nào nhìn thấy, thế nhưng binh sĩ của Kỷ Nhược Trần lại có không ít người nhìn thấy, thế nhưng bõn họ tập mãi đã thành thói quen.

Mười vạn âm hồn cảm thấy quân đội của Kỳ Nhược Trần vô cùng ấm lệ, vì vậy rất ít trong bọn chúng có can đảm tới gần. Thế nhưng binh sĩ Đồng Quan thì ngược lại, bọn họ thường xuyên bị quấy nhiễu, nhất là đội ngũ kỵ binh, những chiến mã của họ đứng mũi chịu sào, chúng thường xuyên cảm thấy bất an nên liên tục hí lên, đám kỵ binh có không ít người bị chính kỵ mã của mình hất xuống đất, những trận hỗn loạn nho nhỏ như thế liên tục xuất hiện trong trận doanh.

Từ bên trong chợt có một giọng nói già nua vang lên: "Cô hồn dã quỳ mà cũng dám làm càn?"

Bên trong những chiếc xe ngựa chợt sáng lên, một ông lão tiên phong đạo cốt râu dài tới ngực xuống hiện, trên tay hắn lúc này đang cầm một chiếc gương đồng.

Chiếc gương đồng thu lấy ánh mặt trời ảm đạm nhưng lại phóng ra ánh sáng rực rỡ, hắn chiếu ánh sáng khắp mọi nơi xung quanh, hễ là nơi mà ánh sáng chiếu qua, cô hồn nào tránh không kịp là ngay lập tức biến thành tro bụi!

Trong chớp mắt, đám quỷ hồn liên tục hét lên những tiếng thét chói tai, chúng chạy loạn khắp nơi không dám lại gần nữa.

Trên khuôn mặt của lão đạo hiện lên vẻ đắc ý, hắn đứng trên mui xe nhìn xung quanh một vòng rồi mới quay vào trong xe đã tọa điều tức.

Binh sĩ bốn phía đều là người thường, họ không thể nhìn thấy cảnh tượng quỷ hồn bỏ chạy, thế nhưng họ thấy khi luồng ánh sáng đảo qua thì gió lạnh liền biến mất, bọn họ và nghìn kỵ sĩ đều đã biết chuyện gì xảy ra.

Từ lúc nhỏ tòng quân đến khi làm tướng quân bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy đạo pháp bao giờ, hôm nay nhìn thấy bọn họ đều rất sùng bái, sĩ khí quân đội tăng mạnh.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)