Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 461

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 461: Chuyện sát phạt (15​)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Mặt Ca Thư Hàn trắng như tờ giấy, hắn bất đắc dĩ phải điều trung quân lui lại phía sau, để tránh Kỷ Nhược Trần. Đây đã là lần thứ hai hắn di chuyển quân đội Ca Thư Hàn biết mỗi lần di chuyển thì sĩ khí của binh sĩ sẽ giảm đi rất nhiều, thế nhưng hắn có thể không làm sao? Khi trung quân còn chưa di dời xong thì thuộc hạ thân tín đã đến báo cáo tình trạng thương vong. Hắn không kịp nghe thủ hạ báo cáo tổn thất bao nhiêu, thậm chí hắn còn không dám có chút suy nghĩ nào.

Đám tu sĩ liên tục tử vong việc này giống như một tảng đá nặng trong lòng hắn làm cho hắn không thể nào thở nổi. Tuy rằng tu sĩ bên phía Kỳ Nhược Trần từ thương hơn phân nữa, nhưng mà hắn được Đạo Đức Tông ủng hộ, hơn hai mươi tu sĩ này bất quá chỉ là đệ tử đời thứ hai thứ ba mà thôi.

Lúc địch chiến bắt đầu, bên Ca Thư Hàn có hơn năm mươi tu sĩ, trong đó còn có cả một trưởng lão cấp bậc tông sư của một môn phái. Lấy kinh nghiệm đối địch lâu năm của mình Ca Thư Hàn cũng không thể nào nghĩ ra cục điện lại biến thành như thế này.

Từ xa nhìn thấy trong trận thế của quân Kỷ Nhược Trần lại sáng lên, Cơ Băng Tiên một lần nữa bay lên không trung, sắc mặt Ca Thư Hàn đã trắng bệch. Lúc này đây, không biết sẽ có bao nhiêu thủ hạ tướng sĩ lại chết trong tay nữ ma đầu này nữa đây.

Lúc này trong trận chiến bỗng nhiên vang lên tiếng Hạc kêu, sáu gã tu sĩ bên quân Đồng Quan liên thủ thi pháp biên ra một con Hạc màu trắng cực lớn.

Con Hạc này khi vung cánh lên thì mấy cuồn cuộn kéo đến, xung quanh nó là một mãnh sáng rực, nó trên không trung không ngừng xoay quanh, sau đó dưới sự thúc giục của sáu tu sĩ, con Hạc đã hạ xuống sau đó lao vào trận chiến, cánh của nó vung lên trong nháy mắt giết chết hơn mười yêu tốt, trận hình của Bắc quan đã có chút rối loạn, sáu con Hạc to lớn trên không trung cùng lúc lao xuống.

Ca Thư hàn thấy vậy thì gánh nặng trong lòng đã biến mất, hắn thầm nghĩ tuy mình bị thiệt hại nặng, thế nhưng chỉ cần kiên trì thì chiến cuộc cũng sẽ xoay chuyển.

Hai tay của Cơ Băng Tiên như đang nâng mặt trăng lên, mười ngón tay chợt lóe lên ánh chớp chói mắt, trong nháy mắt nó vượt qua nghìn trượng biến sáu tên tu sĩ thành một đống than!

Đạo pháp mà Cơ Băng Tiên lần này thi triển khác với những lần trước, Lôi Hỏa không ngừng chớp động đem nó đem những tu sĩ trong phạm vi nghìn tượng giết hết, nhưng lại không làm gì những binh sĩ thông thường. Trong nháy mắt, tu sĩ dưới trướng của Ca Thư hàn đã chết hơn mười người!

Ca Thư Hàn thấy vậy tròn mắt cũng muốn nổ ra, hắn vô cùng đau đớn, nhịn không được gào lên một tiếng, nếu không có những tu sĩ này thì trận này làm sao mà đánh? Bọn họ đã chết hết thì lấy ai đi ngăn cản tên Ma Thần Kỳ Nhược Trần này?

Từ lúc binh lính của Kỷ Nhược Trần đến Đồng Quân, Ca Thư Hàn làm việc gì cũng không thuận lợi, mấu chốt trong vấn đề đó chính là hai chữ "tu sĩ.

Trong quân của Ca Thư Hàn không có bao nhiêu tu sĩ, hơn nữa hắn căn bản không thể điều khiển được bọn họ, lúc đó bên phía Kỳ Nhược Trần lại có hơn mười tu sĩ, họ dùng đạo pháp cường hóa binh sĩ dưới trướng.

Sau trận đầu thất bại, Ca Thư Hàn đã rút ra bài học xương máu, vì vậy hắn mời tu sĩ gia nhập quân đội với số lượng lớn để bù đắp sự thiếu hụt do không thể chỉ huy.

Vậy mà trận đánh hôm nay, Kỷ Nhược Trần có thể hoàn toàn điều khiến những tu sĩ này đề cho bọn họ tập trung oanh kích trận thế của quân Đồng Quan.

Chỉ cần vài tu sĩ liên thủ, một đạo pháp có thể lấy đi mấy trăm tính mệnh của quân Đồng Quan. Cho dù là trận thế chỉnh tề, binh lính lại tràn đầy sĩ khí thì dưới đạo pháp có uy lực khai sơn liệt địa thì cũng không chịu nổi một kích.

Thật vất vả mới có thể làm cho những tu sĩ này ra tay, nhưng mới bắt đầu tấn công đối phương thì đã bị đối phương tấn công mạnh mẽ, sau vài lần giao chiến tu sĩ bên Ca Thư Hàn gần như đã không còn.

Cứ như vậy quân Đồng Quan từng bước từng bước lui lại, chỗ nào cũng gặp phải sự tấn công.

Ca Thư Hàn đã trải qua vô số trận chiến, đa mưu túc trí, tuy rằng đây là trận chiến dùng đạo pháp với quy mô lớn, hắn tuy có bị thất thế nhưng không phải là hoàn toàn không có cơ hội lật ngược tình thế.

Thế nhưng tự mình Ký Nhược Trần là người cầm đầu lại xuất trận, mở một con đường bằng máu dài nghìn trượng thì tình thế bắt đầu thay đổi! Khi hắn tự mình xông vào cuộc chiến, Ca Thư Hàn không tin là nếu có hơn mười cái tu sĩ cùng lúc tiến lên lại không tiêu diệt Kỳ Nhược Trần?

Tuy sinh mệnh của tu sĩ dài hơn người bình thường thế nhưng bọn họ cũng yêu quý sinh mệnh của mình họ căn bản không thể giống với những binh sĩ bình thường liều mạng không sợ chết, lúc đầu còn có một vài tu sĩ ngu ngốc tìm Ký Nhược Trần gây chuyện, thế nhưng khi thấy ba mẫu của Kỳ Nhược Trần tạo thành một con đường máu dài trăm trượng, thì tất cả tu sĩ đều tìm cách né tránh tên sát thần này, việc họ có thể làm là cố gắng hết sức đi tìm thuộc hạ của hắn hạ thủ.

Ca Thư Hàn rất bất đắc dĩ, hắn từ sớm đã hạ lệnh cho tu sĩ tập trung phá trận, thế nhưng bọn họ chỉ muốn tự mình giao chiến, thể hiện uy lực đạo pháp của môn phái mình, bây giờ lại muốn bọn họ buôn bỏ thứ khác mà tập trung công kích Kỷ Nhược Trần thì ai nghe lệnh của hắn đây?

Tuy quân Đồng Quan lúc này chỉ mới tổn thất năm sáu vạn, nhưng mà sĩ khí trong quân đã gần như tan vỡ, cho dù là tiếng trống trận của Hư Thiên vang lên như sấm thì cũng chẳng có ít lợi gì.

Tay phải của Kỷ Nhược Trần nắm thanh Tu La từ từ đi về phía trung quân của Ca Thư Hàn, mỗi một bước hắn hạ xuống thì mặt đất dưới chân sẽ rung động. Tuy trước mặt hắn là thiên quân vạn mã thế nhưng hắn chẳng thèm để ý.

Binh sĩ Đồng Quan mặc dù nắm chắc binh khí trong tay, thế nhưng bọn họ không kiềm được sự run rẩy, họ không tự chủ được lui về phía sau, không dám bước vào phạm vi ba mươi thước xung quanh Kỷ Nhược Trần, dường như nơi đó có một lần ranh sinh tử, nếu một khi bước qua thì bọn họ sẽ chết thảm vậy.

May mà bình thường Ca Thư Hàn quân kỷ nghiêm minh, nghiêm chỉnh huấn luyện, binh sĩ không lập tức bỏ chạy tán loạn, thế nhưng vẫn không tránh khỏi việc chen chúc lẫn nhau làm cho chiến trận bị biến hình.

Những người này đều là những nạn nhân dũng mãnh không hề sợ hãi man di khi còn ở Tây Vực, bọn họ dám xông lên đôi nhàng với yêu tốt, thế nhưng khi đứng trước mặt tên sát thần này, mọi dũng khí dường nhịn đã biến mất!

Mấy vạn quân ở trước mặt một mình Kỷ Nhược Trần lại từng bước lui về sau chứ không dám xông lên chiến đấu!

Mắt thấy binh lính đang làm trò hề, Hư Thiên tức giận như điên, hắn vung chùy nhanh như điện, tiếng trống trận vang lên rung động đất trời. Nhưng mà đột nhiên "ầm" một tiếng, cái trống Hám Thiên Đồng Tâm Cô này không chịu nổi sức mạnh của Hư Thiên nên đã bị phá hủy!

Hư Thiên ngửa mặt lên trời rít gào, một cước đá lăn chiếc trống sang một bên, sau đó rút ra sợi xích bằng bạch ngọc dài hai thước bên hông ra, cơ bắp toàn thân hắn nổi lên, hắn căm tức nhìn về phía Kỷ Nhược Trần.

Khi ánh mắt của Hư Thiên rơi trên người, Kỳ Nhược Trần lập tức có cảm giác, ánh mắt của hắn lướt qua đại quân tập trung tìm kiếm địch nhân.

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)