Truyện ngôn tình hay

Truyện:Trần Duyên - Chương 477

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 477: Thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

(Thắng thành Ngọc Bích, thua chết xuống Hoàng Tuyền)

Doanh trại này có thể chứa được hai mươi vạn đại quân, nhưng mà lúc này bên trong chỉ có năm vạn yêu tốt mà thôi, dù sao tốc độ của yêu quân rất nhanh, bốn mươi dặm đường mỗi ngày bọn họ chỉ dùng nữa ngày là đi hết, việc còn lại chính là đóng quân, xây dựng công sự phòng ngự đơn giản, Kỳ Nhược Trần liên hạ lệnh xây dựng quân doanh thật lớn, một là cố thể đề cho yêu tốt nghỉ ngơi thoải mái, thứ hai, những chỗ trống còn lại có thể đề cho tu sĩ của Đạo Đức Tông bố trí trận pháp.

Thứ ba, đạo hạnh vào đạo tâm của Kỷ Nhược Trần đã tiến thêm một tầng Linh Lung Ti Cầu bên trong Sơn Hà Định đã biến thành hoa sen nghìn cánh, lúc này, đạo pháp của hắn tăng tiến rất nhanh. Khi Thần Du, trong vòng trăm trượng xung quanh căn lều chủ soái, nêu không có tu vi Thượng Thanh thì không có cách nào đi vào. Kể từ đó, doanh trại lớn như vậy chỉ để cho năm vạn quân đội sử dụng mà thôi.

Kỳ Nhược Trần ngồi ngay ngắn, chăm chú nhìn địa đồ trước mặt, đáng lẽ phải suy nghĩ công việc, nhưng mà hắn không thể nào tập trung tư tưởng của hắn từ sớm đã đi vào Thanh Thành sơn.

Tấm lòng của Trương n n như thế nào chẳng lẽ hắn không biết? Tuy rằng ký ức kiếp trước chỉ còn lại những mảnh nhỏ, nhưng mà sau khi cùng Cơ Băng Tiên và Vân Phong nói chuyện, hắn đã biết được rất nhiều chuyện cũ.

Hình ảnh Thanh Y ôn nhu như nước nổi lên trong đầu hắn, kỳ thực hắn còn nhớ kỹ lần giao hoan với Thanh Y, hắn nhớ kỹ rất nhiều chuyện xưa khi ở chung với nàng.

Tiểu yêu yếu đuối Thanh Y và Thanh Oánh được biến ảo ra từ luồng sáng màu xanh còn ở Thương Dã có bảy phần giống nhau, nhưng ở trong mắt hắn, nó chỉ là giống nhau c không phải là một.

Đối với Kỷ Nhược Trần mỗi ngày đều Thần Du bát hoang mà nói, cho dù là người h yêu thì hắn cũng chỉ nhìn thần chứ không nhìn hình. Dù cho Thanh Y và người biến ảo luồng sáng màu xanh giống y như đúc, chỉ cần thần không giống thì đối với hắn mà nói hoàn toàn khác nhau.

Hắn tự nguyện gánh chịu nguy hiểm, quay về nhân gian, một là vì tầm kiếm nguồn g của luồng ánh sáng màu xanh, hai là không cam lòng với những chuyện xưa ở kiếp trước, E muốn trở lên để giải quyết tất cả thù oán.

Luồng ánh sáng xanh không biết từ đầu mà tới, chưa hẳn ở nhân gian là có thể tìm đư điều đó hắn cũng biết nhưng hắn không hề sốt ruột..

Nếu ở nhân gian mà tìm không được thì hắn sẽ xuống Hoàng Tuyền, đến Cửu U, cho lục soát mọi nơi trong Phong Đô, đi lên tiến giới, đi xuống thủy cung, thì hắn nào có ng ngại? Nói tóm lại hắn sẽ đi tìm cho tới khi tìm ra mới thôi.

Mặc dù hắn muốn gặp mặt Thanh Y, nhưng mà giống như Trương n n, hắn không vì việc này mà bỏ qua ân oán được, Kỷ Nhược Trần không phải không biết Tô Hòa mấy ngày nay tới đây chính là buộc Thiên Hạ nghĩ cách đánh Thanh Khư Cung, nhưng mà cho đến hôm nay, hắn mới chính theo quyết định, không hề lảng tránh, hắn nhất định phải đi Thanh Khư Cung một lần.

Về phần Minh Hoàng cùng Dương phi, hắn cũng không bỏ qua cho hai người này, từ Kỳ Nhược Trần trở về nhân gian, hắn đã ép hỏi không ít tu sĩ vì vậy hắn biết được Mi Hoàng ngày xưa ra lệnh cho tu sĩ trong thiên hạ vây công Đạo Đức Tông có chín phần là Dương Quý Phi hãm hại.

Kiếp trước hắn từng gặp Dương Ngọc Hoàn, ngay lúc đó hắn cũng không ngờ rằng nã lại ra một độc kế như vậy, chính một tay nàng gây ra ân oán giữa Đạo Đức Tông và tu trong thiên hạ.

Cho đến hôm nay, từ xa nhìn ngắm thành Trường An, Kỷ Nhược Trần vẫn không nghĩ vì sao Dương Ngọc Hoàn lại làm ra một việc như vậy.

Nhưng mà, hôm nay Kỷ Nhược Trần đã không còn hứng thú để biết tại sao, với hắn: nói, Minh Hoàng và Dương Quý Phi lúc này chỉ là vật trong tay, nếu lúc trước bọn họ đưa quyết định vây công Đạo Đức Tông thì bọn họ phải chịu trách nhiệm.

Kỷ Nhược Trần còn có một việc không hiểu, Đạo Đức Tông vì sao lại muốn phá h Linh Khí chi Nguyên, Hoàng Xà vì sao phải đưa Thần Châu Khí Vận Độ lên nhân gian.

Hắn ở Thượng Dã đã một thời gian, kiến thức nhiều hơn kiếp trước rất nhiều, hắn được Hoàng Xà xông lênh nhân gian chỉ là một phân thân mà thôi, thế nhưng khi phân th bị tiêu diệt thì bản thể cũng hao tốn ít nhất ba phần.

Hoàng Xà chính là Ma ở Hoàng Tuyền, hao tổn ba phần đạo hạnh cho dù tu luyện m vạn năm cũng chưa chắc có thể khôi phục lại. Dựa vào ghi chép trên Thần Châu Khí Vận 8 Linh Khí Chi Nguyên tổng cộng có hai mươi bốn điểm, ứng với hai mươi bốn tiết, cứ điềm ứng với một Tiên Thiên Quái Tượng, một Bát Quái chi Sổ.

Bát quái thiếu một, thiên địa sẽ không cân bằng thiên hạ sẽ đại loạn. Đạo Đức tông lấy được ba điểm Linh Khí chi nguyên, nếu lấy thêm một, Linh Khí chi Nguyên ứng với T Thiên Bát Quái chắc chắn sẽ bị phá, sinh linh đồ thán là việc chắc chắn không thể tránh khỏi.

Tuy Đạo Đức Tông làm việc có chút ương ngạnh, nhưng trải qua nghìn năm vẫn là phái đứng đầu thiên hạ, họ cần gì phải gây ra tai nạn và rắc rối trong thiên hạ?

Có lẽ khi lên Thanh Khư Cung mà còn sống trở về, mình nên đi tìm Tử Dương chí nhân để tìm hiểu việc này, Kỷ Nhược Trần suy nghĩ như vậy.

Ngâm Phong chính là Chân tiên, mặc dù hắn coi con người trong thiên hạ là con hội, nhưng hắn cũng không thể đứng nhìn những con kiến hội bị ngườ

Dưới trướng hóa thân Ma Thần của Kỷ Nhược Trần là bọn m Binh Quỷ Tốt không tri thức, trong mắt hắn chúng không khác nào những con kiến hội, thế nhưng bọn m Binh Quỷ Tốt dưới trướng bị Quỷ Xa, Ác Thú tiêu diệt hắn cũng giận tím mặt, không tiết giá r trở lại m Ti chém giết Quý Xa rồi mới bỏ qua.

Nếu không phải vì tìm không được chỗ của Ác Thú, hơn cả hắn còn phải nhanh chó trở lại Dương gian dẹp yên Tây Kinh, thì cho dù quét ngang Phương Dã hắn cũng quyết p tìm cho ra Ác Thú.

Hành động của ngâm phong có thể nói là không có lối, có lẽ đối với Chân tiên mà hắn chỉ làm việc nên làm mà thôi. Còn đối với Nhược Trần mà nói, hắn có vô số lý do tiêu diệt Ngâm Phong. Nhân duyên, đúng sai nếu như chỉ vẻn vẹn trong một kiếp thì có thể hiểu. Nhưng nếu liên quan tới kiếp trước kiếp sau, thì đúng sai sẽ sai lệch.

Ngâm Phong và Kỳ Nhược Trầmột ở trên trời xuống một từ địa phủ lên, việc r không thể nói là ai đúng ai sai, bởi họ không thể đi ngược lại, vì vậy trên núi Thanh Thanh nhất định phải xảy ra một trận quyết tử.

Kỷ Nhược Trần thở chỉ một tiếng, đem tư tưởng rối loạn đầu sang một bên, ở bên ng chiếu vào một luồng sáng mơ hồ, bầu trời đã bắt đầu sáng trong doanh từ từ xuất hiện tiếng ngựa hí. Một canh giờ sau, tấ cả yêu tốt đã ăn xong điềm tâm rồi chuẩn bị khởi hành, họ tới bên ngoài Trường An mười dặm rồi một lần nữa dựng trại lên, sáng sớm ngày mai sẽ lúc tấn công Trường An.

Một canh giờ đối với Kỷ Nhược Trần nói dài cũng không dài mà ngắn cũng không ng Hắn một lần nữa nhắm mắt ngưng thần, công việc của bốn vị Tinh Quân bên trong V Vương Sơn Hà định một lần nữa nhiều lên, bọn họ không ngừng hút xuống lực lượng từ ti chín tầng trời, rồi hóa thành vô số ánh sao, sau đó đổ vào đóa Minh Liên đang nở rộ trong đinh.

Những ngôi sao như mưa rơi xuống làm sáng rực mọi nơi. Khi vừa chạm tớ cánh h những ngôi sao ngay lập tức bị hút vào. Có vô số âm khí địa hóa theo thần thức của Nhược Trần hội tụ lại trên miệng định, chúng hóa thành m hóa hừng hực không ngừ luyện hóa Minh Liên. Dưới sự tẩm bổ của những ngôi sao, sự rèn luyện của Địa Hỏa, màu sắc của đóa Minh Liên từ từ nhạt lại, rốt cục cũng có một cánh hoa biến thành trong suốt.

Một canh giờ qua đi, bên trong đại doanh có vô số tiếng động, tất cả yêu tốt đã dùng xong điểm tâm, thu dọn xong quân doanh, chuẩn bị xuất phát. Kỷ Nhược Trần mở hai mặt đối với tiên cảnh hôm nay hắn có chút thỏa mãn.

Khi tất cả cánh hoa của đóa Minh Liên chuyển thành trong suốt thì lúc đó sẽ hắn sẽ thành.

Sáng sớm hôm sau, năm vạn yêu tốt đã đến bên ngoài cửa thành Trường An, bọn họ ch kịp bài binh bố trận hay phòng thủ gì thì giáo úy phòng thủ thành Trường An đã bắn mũi tên xin đầu hàng.

Lúc này thành Trường An to lớn như thế chỉ còn có hơn hai nghìn lão binh trấn giữ, n chút tinh binh cường tráng đều bị Minh Hoàng giữ lại bên mình để hộ giá, hắn chi lưu lại hai nghìn lão binh để trấn thủ Tây Kinh, hơn nữa hắn còn hạ lệnh phải tử thủ Tây Ki không cho quân của Sở Tặc bước vào một bước.

Điều này làm cho giáo ủy phòng thủ Tây Kinh nào có biện pháp khác? Khi hắn thấy ở quân của Kỷ Nhược Trần tới hắn liền đầu hàng.

Khi chiếc kiệu màu đen đi vào cửa thành, Kỷ Nhược Trần xốc tấm màng kiệu lên, 1: mắt nhìn về phía Cố Đô một cái, thứ đập vào mắt hắn chính là khí tức ủ dột tích tụ trong tri nghìn năm, hắn chợt buông màn kiệu xuống.

Năm vạn yêu tốt chia làm mười nhóm, vây quanh chiếc kiệu của Kỳ Nhược Trần, họ t đuối cùng nhau đi vào. Yêu tốt tuy nhiều, nhưng không có một ai lên tiếng, tiếng động p ra duy nhất chính là tiếng bước chân, bắc quân đi thẳng về phía Hoàng cung.

Thành Trường An hoàn toàn yên tĩnh, mỗi người đều đóng chặt cửa, ngay cả nhan tre một chút cũng không dám, chỉ e mình trêu chọc phải đội yêu quân ăn thịt người trong truy thuyết này.

Lúc đại quân đang nghiêm túc và trang trọng tiến vào, bỗng nhiên bên đường xuất hi một giọng hò hét:

"Yêu nghiệt phản quốc! Để mang lại!"

Một bóng người từ trong nhà dân nhảy lên không trung quát một tiếng "Giết!", lòng tay hắn nổi lên tiếng sấm, một ngọn chan hòa màu đỏ lau về phía chiếc kiệu.

Nghe giọng nói thì người này không lớn lắm, có thể dùng được Chương tâm lôi và tỉ muội chân hỏa tuy còn thiếu chút hỏa hầu nhưng cũng có thể xem là nhân tài.

Mọi thứ trong vòng nghìn trượng không thể che giấu được Ký Nhược Trần, tu vi của người này cũng bình thường sát khí dày đặc trên người hắn như vậy thì sao có thể giấu diếm?

Crypto.com Exchange

Chương (1-521)