Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1079

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1079: Cảm giác sứ mệnh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Kiều Bằng Phi lái xe rời đi tại lối ra Giang thành, Kiều lão chỉ phất phất tay với hắn, cũng không làm nhiều cáo biệt, nên dặn dò đã sớm dặn dò qua, con cháu đều đã lớn rồi, đủ lông đủ cánh bay cao, Kiều lão cũng rõ ràng, con đường sau này phải do chính bọn nhỏ tự đi, ông già rồi, không c1o khả năng mỗi một việc đều phải lo lắng, an bài cho con đường tương lai của bọn nhỏ.

Trương Dương nhìn xe jeep đi xa, hướng Kiều lão nói: "Bằng Phi tương lai khẳng định tiền đồ rộng lớn. "

Kiều lão có hứng thú nói: "Vì sao nói như vậy?"

Trương Dương nói: "Một người thành đại sự, đầu tiên phải có cảm giác sứ mệnh, Bằng Phi có cảm giác sứ mệnh rất mạnh. "

Kiều lão cười lắc đầu, nâng chung trà lên uống một ngụm, ông rõ ràng cảm giác sứ mệnh theo như lời của Trương Dương là có ý gì, ông cũng lý giải cháu trai của mình, khoảng thời gian gần đây, Kiều gia liên tiếp tao ngộ phiền phức, tuy rằng không đến mức lay động căn cơ của Kiều gia, thế nhưng danh vọng của Kiều gia đã không bằng trước, Kiều Bằng Phi quyết định tiến vào con đường làm quan, chính là dưới loại tiền đề này, hắn thấy được địa vị chính trị của Kiều gia không ngừng giảm xuống, hắn muốn trọng chấn huy hoàng của gia tộc.

Kiều lão rất vui mừng trong tử tôn của mình có thể có người như vậy, vô luận Kiều Bằng Phi có thể đi tới bước nào, quan trọng nhất là hắn có tâm tiến tới, loại tâm tiến tới này cũng là cái Trương Dương gọi là cảm giác sứ mệnh, hắn muốn giữ gìn vinh dự của gia tộc, hắn rốt cục hiểu được phân lượng của hai chữ trách nhiệm này.

Kiều lão nói: "Có câu cách ngôn, không ai giàu ba đời, trên kéo dài chính trị càng hiếm thấy. Thời đại hiện nay là một thời đại dân chủ, trừ phi cậu có thực lực, bằng không vô luận cậu có bối cảnh và tài nguyên thế nào, cậu đều không có khả năng đi một đường bằng phẳng trên chính trị. "

Trương Dương nói: "Ngài nói là nhằm vào người muốn làm đại sự chân chính, đối với người muốn ở trong quan trường kiếm chén cơm ăn, đừng nói làm đại sự, một người đắc đạo cũng không nhiều. "

Kiều lão mỉm cười nói: "Cải cách cũng không đơn giản là mặt kinh tế, cũng bao quát chính trị thể chế, bất luận biến cách gì cũng không chỉ làm một lần là xong, cái này cần nỗ lực và hoàn thiện một đời lại một đời người, có chuyện cậu không cách nào phủ nhận, sinh hoạt của chúng ta đang trở nên càng ngày càng tốt, pháp luật của chúng ta đang từng bước hoàn thiện, người tuổi trẻ, lúc nhìn thế giới phải có nhiều ánh mặt trời. "

Trương đại quan nhân nói: "Tôi vẫn đều là ánh mặt trời xán lạn!"

Kiều lão hài hước đáp lại nói: "Tôi cũng cho rằng như vậy!"

Hai người đồng thời nở nụ cười.

Kiều Mộng Viện cũng thật không ngờ ông nội sẽ đột nhiên đi tới Tân Hải, khi ông nội xuất hiện tại trước mặt cô ấy, cái mũi của Kiều Mộng Viện không khỏi có chút cay lên.

Nụ cười của Kiều lão dày rộng mà hiền lành, vô luận ông nghe được cái gì, xảy ra cái gì, tình cảm của ông đối với cháu gái chẳng bao giờ có chút thay đổi nào.

Ông mỉm cười đứng ở nơi đó, dường như chẳng bao giờ rời đi, thời gian không phải cự ly, không gian không phải cự ly, tuyệt đối không tách rời thân tình giữa bọn họ, cho dù không có phần quan hệ huyết mạch tương liên, thế nhưng thân tình vẫn còn, ông tin tưởng trong lòng cháu gái cũng là như vậy.

Kiều Mộng Viện kêu một tiếng ông nội, tiến lên nhào vào trong lòng Kiều lão, Kiều lão nhẹ nhàng vuốt đầu vai cô ấy, ôn nhu nói: "Ngoan, nhìn thấy con ông an tâm. " Thiên ngôn vạn ngữ chỉ hóa thành một câu nói này.

Chuyện tốt không ra cửa chuyện xấu đồn ngàn dặm, lời đồn đãi về thân thế của Kiều Mộng Viện đã truyền bá rộng rãi từ lâu, Kiều Mộng Viện cũng có nghe thấy, cô ấy không biết chuyện này rốt cục là truyền ra thế nào, bất quá cô ấy cũng không có ý niệm đi tìm nguyên căn trong đầu, Kiều Mộng Viện cho rằng, chuyện này sẽ làm cô ấy và Kiều gia càng chạy càng xa, ít nhất cô ấy không biết sau này nên đối mặt người Kiều gia như thế nào.

Kiều lão đến làm cô ấy thật không ngờ, khi cô ấy nhìn đến nụ cười ấm áp hiền lành của ông nội, tất cả do dự và sợ hãi trong lòng nhất thời đều bình thường trở lại, cô ấy biết, ông nội không bởi vì sự kiện này mà xa lánh mình, buông tha mình.

Trương đại quan nhân cười tủm tỉm đứng ở phía sau của bọn họ cách đó không xa, trong lòng nóng rực, hắn là một người rất dễ bị thân tình làm cảm động, Trương đại quan nhân lặng lẽ bỏ đi, hắn không muốn quấy rối hai ông cháu nói chuyện.

Trở lại phòng làm việc của mình, Phó Trường Chinh tiến đến rất nhanh.

Trương Dương cười nói: "Cậu tới thật ra đúng lúc. "

Phó Trường Chinh nói: " Chức trách của tôi cũng là phục vụ lãnh đạo. "

Trương Dương nói: "Tôi chưa từng nói với cậu, sao cậu biết tôi đã trở về?"

Phó Trường Chinh cười nói: "Tâm linh cảm ứng. "

Trương đại quan nhân nói: "Đắc, nghe sến quá, Trường Chinh à, thời gian gần đây thành phố thế nào?"

Phó Trường Chinh nói: "Không có chuyện gì quan trọng, các hạng công tác đều thuận lợi đẩy mạnh trong kế hoạch, đúng rồi có một đoàn đại biểu kinh mậu nước Mỹ liên hệ với thành phố, nói ngày kia muốn đến đây khảo sát, chỉ tên nói họ muốn Trương bí thư tự mình tiếp đãi. "

Trương Dương lập tức đoán được là Sarah suất lĩnh đoàn đại biểu kinh mậu của New York, hắn cười nói: "Là bạn cũ của tôi, tôi ở kinh thành gặp Tát Đức Môn Thác, hắn nghe nói tôi làm bí thư thị ủy tại Tân Hải, cho nên giới thiệu đoàn kinh mậu cho tôi, lúc đầu đoàn kinh mậu đi Nam Tích, Lam Sơn khảo sát, nếu muốn đến đây, chúng ta làm tốt công tác tiếp đãi cũng phải. "

Phó Trường Chinh nói: "Tôi có phương thức liên của bọn họ hệ, quay đầu lại tôi đem chuyện này định xuống. "

Trương Dương gật đầu.

Phó Trường Chinh lại nói: "Còn có một việc, tổ công tác ủy ban kỷ luật tỉnh gần đây muốn tới, nói là điều tra một vài sự tình. "

Trương Dương nhíu nhíu mày nói: "Bọn họ không phải điều tra xong rồi sao? Sao lại muốn điều tra?

Phó Trường Chinh nói: "Chỉ là ra một thông báo, cụ thể tới làm gì, tôi cũng không rõ ràng lắm. "

Trương Dương nói: "Đám người này tới là không có chuyện tốt. "

Điện thoại của Trương Dương vang lên, hắn cầm lấy điện thoại, điện thoại là bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng Thành gọi tới, ông ta hỏi Trương Dương có quay về hay chưa, biết Trương Dương đã trở lại Tân Hải, Hạng Thành nói: "Trương Dương, buổi sáng ngày mai cậu tới thành phố họp, tôi có chuyện quan trọng muốn tuyên bố. "

Trương Dương lên tiếng, lần này trở về, thái độ của Hạng Thành đối với mình rõ ràng tốt hơn rất nhiều, xem ra chuyện Tiết lão qua đời đả kích ông ta không nhỏ.

Trương Dương thấy thời gian còn sớm, bảo Phó Trường Chinh đi thông báo mấy người thường ủy thị ủy họp.

Buổi chiều bốn giờ, mấy vị thường ủy của Tân Hải đều đi tới phòng họp, Trương Dương mỉm cười nói: "Ngày hôm nay triệu tập mọi người đến đây, cũng là muốn nói một tiếng cùng mọi người, tôi đã trở về. "

Thường vụ phó thị trưởng Đổng Ngọc Vũ cười nói: "Trương bí thư, gần đây chúng tôi đều đang chờ ngài trở về, Sự nghiệp cải cách của Tân Hải cần ngài đi đầu!" Từ khi Trương Dương tạo địa vị lãnh đạo tuyệt đối tại Tân Hải, nịnh hót và thổi phồng của Đổng Ngọc Vũ đối với hắn cũng trở nên không che giấu.

*****

Trương Dương cười cười nói: "Ngày hôm nay không phải hội nghị chính thức, cũng là tâm sự với mọi người. "

Thị trưởng Hứa Song Kỳ nói: "Trương bí thư, ngài đi kinh thành mang về chỉ thị gì sao?"

Một bên bộ trưởng bộ tuyên truyền thị ủy Vương Quân Cường cũng phụ họa nói: "Trương bí thư, ngài giải thích chính sách mới nhất cho mọi người một chút. "

Trương Dương nói: "Nào có chính sách mới nhất cái gì, các người cho rằng chính sách cải cách quan trọng của đảng thay đổi phương châm bất thường sao? Mọi người làm tốt công tác, chính sách của đảng vẫn ổn định trước sau như một. "

Hội nghị họp rất ngắn, thật ra Trương Dương cũng là lợi dụng cái này đối mặt với tất cả thường ủy, trên cuộc họp thường uỷ cục trưởng công an Trình Diễm Đông từ đầu tới đuôi cũng không có lên tiếng, sau khi hội nghị Trương Dương đặc biệt cho Trình Diễm Đông giữ lại. Có chút hiếu kỳ nói: "Diễm Đông, hôm nay sao cậu không nói lời nào hả?"

Trình Diễm Đông nói: "Tôi hiện tại là thân mang tội, không tiện nói, hơn nói nhiều tất nói bậy, tôi ít nói tốt hơn. "

Trương Dương cười nói: "Trời, còn nhiều lời vô ích như vậy. "

Trình Diễm Đông nói: "Tôi muốn nói với ngài chuyện chuyện của Đổng Chính Dương. "

Trương Dương nói: "Vụ án của ông ta không phải đã kết rồi sao?"

Trình Diễm Đông nói: "Hiện tại người đứng đầu trong tỉnh đem vụ án lật lại, Lương Tu Vũ cũng bị bọn họ mang đi. "

Trương Dương nói: "Làm sao vậy? Cậu hình như có chút có không cam lòng?"

Trình Diễm Đông nói: "Chúng tôi tuy rằng thoát quan hệ, nhưng chuyện này tôi cuối cùng vẫn nghĩ là có chút kỳ hoặc. "

"Có cái gì kỳ hoặc? Lương Tu Vũ không phải đã thừa nhận đánh Đổng Chính Dương sao?"

Trình Diễm Đông nói: "Gần đây cấp trên gây khó dễ với chúng tôi rất lợi hại, tổ công tác tỉnh cũng không có rời đi. "

Trương Dương nhíu nhíu mày: "Cậu nói cái gì? Văn Hạo Nam còn đang ở Bắc Cảng?"

Trình Diễm Đông nói: "Hắn không ở, thế nhưng tôi biết tỉnh còn có một tổ công tác ở tại chỗ này, vẫn đang tiếp tục điều tra chuyện của Đinh thị huynh đệ. "

Trương Dương cả giận nói: "Bọn họ làm như thế căn bản là không tín nhiệm chúng ta. "

Trình Diễm Đông nói: "Tôi nghĩ câu thông của chúng ta và cấp trên tồn tại vấn đề, có phải là tìm một cơ hội nói chuyện với Vinh sở trưởng hay không. "

Trương Dương nói: "Cậu muốn tôi đi?"

Trình Diễm Đông nói: "Giữa các người giao lưu càng tiện hơn một ít. "

Trương Dương cười cười nói: "Được, chờ tôi bận xong hai ngày nay, bớt thời giờ tìm hắn liên hệ một chút. " Hắn vỗ vỗ vai của Trình Diễm Đông nói: "Diễm Đông, chuyện quá khứ đã qua đi, đừng để trong lòng, chúng ta dù sao cũng phải đi phía trước, có việc không sợ, phạm sai lầm cũng không sợ, ai cho chúng ta trẻ tuổi, có thời gian để sửa đổi. "

Trình Diễm Đông cười nói: "Trương bí thư, tôi đối với ngài là tâm phục khẩu phục, vô luận thế nào ngài đều có đạo lý, cho dù là tâm tình tôi không được, nói với ngài, trong lòng nhất thời rộng mở. "

Trương Dương nói: "Tôi cũng không vĩ đại như vậy, bất quá, tôi thường xuyên nghĩ như vậy, cả đời người bất quá chỉ trăm năm ngắn ngủi, có cái gì đáng sợ? Chết đáng sợ nhất, có thể tưởng tượng, chết đơn giản là vấn đề sớm muộn, chân chính nghĩ thấu triệt, trên đời này còn có cái gì phải sợ, còn có cái khó khăn gì không qua được?"

Trình Diễm Đông nói: "Tôi hiện tại cuối cùng cũng rõ ràng, vì sao ngài có thể làm bí thư thị ủy, vì sao ngài có thể lãnh đạo tôi, bởi vì ngài thấy nhân sinh, nhìn vấn đề thấu triệt hơn so với tôi. "

Trương Dương cười nói: "Lời này của tôi không phải châm chọc tôi sao?"

Trình Diễm Đông nói: "Thật sự, Trương bí thư, ngài thoạt nhìn không giống như là một trí giả, thế nhưng, ngài quả thật là một trí giả, một triết học gia, một tư tưởng gia. "

Trương đại quan nhân làm một thế tạm dừng: "Được, cậu nhanh chóng dừng lại, lấy nước cho tôi đi, nếu không tôi khẳng định hôn mê. "

Hai người cười nói sóng vai đi ra phòng họp, trong hành lang gặp Thường Hải Tâm.

Trương Dương cười nói: "Hải Tâm, gấp như vậy đi chỗ nào hả?"

Thường Hải Tâm cười nhìn hắn một cái nói: "Chào Trương bí thư, chào cục trưởng Trình. "

Trình Diễm Đông cười nói: "Các người trò chuyện, tôi còn phải nhanh chóng quay về trong cục bàn chuyện quan trọng. "

Trương Dương nói: "Chuyện gì quan trọng vậy hả?"

Trình Diễm Đông oán giận nói: "Lúc đầu có cho trong cục mấy vị chủ yếu lãnh đạo họp, ngài bên này mở họp, bên kia tôi cũng không phải ngâm nước nóng sao. "

Trương Dương cười nói: "À, làm nửa ngày là tôi làm lỡ chuyện quan trọng của cậu. "

Trình Diễm Đông cười nói: "Không thể nói như vậy, chuyện của tôi có quan trọng cũng không quan trọng như lãnh đạo họp. "

Trương Dương kêu hắnhắn, đi tới góc, thấp giọng đem tin tức Kiều lão tới Tân Hải nói cho hắn, Trương Dương đã an bài Kiều lão vào ở tại biệt thự Hải Dương Hoa Viên, tuy rằng Kiều lão có bảo vệ đi theo, vì để ổn thỏa, Trương Dương vẫn dặn dò Trình Diễm Đông riêng xuất động cảnh lực làm tốt bảo vệ an toàn, đương nhiên là có một điều muốn đặc biệt chú ý, nhất định phải mặc thường phục, không nên để Kiều lão phát giác, hơn nữa chuyện này phải nghiêm ngặt giữ bí mật.

Trình Diễm Đông đi rồi, ánh mắt của Trương Dương và Thường Hải Tâm tiếp xúc nhau, nhất thời trở nên ám muội lên, Thường Hải Tâm nhỏ giọng nói: "Em còn tưởng rằng anh không trở lại. " Một câu nói đem tưởng niệm và oán giận đối với Trương Dương tất cả đều biểu đạt ra.

Trương Dương cười nói: "Đi phòng làm việc của anh nói. "

Thường Hải Tâm nói: "Không đi, em còn có việc. "

Trương Dương nói: "Chuyện gì quan trọng hơn so với lãnh đạo tìm em. " Hắn đều là sống học sống dùng.

Thường Hải Tâm không nhịn được nở nụ: "Anh hai và Tiết Yến buổi tối ngày hôm nay đến đây, nói có chuyện quan trọng thương lượng với em. "

Trương Dương nói: "Hải Long muốn tới à!"

Thường Hải Tâm nói: "Có cần cùng đi tiếp đãi một chút hay không?"

Trương Dương nói: "Tốt! Anh trở về thay quần áo. "

Thường Hải Tâm nói: "Anh thật nhiều chuyện, như đàn bà ấy. "

Trương đại quan nhân nở nụ cười, vẫn là lần đầu tiên có người nói hắn giống như đàn bà, mình là đàn ông tinh khiết, đàn ông tinh khiết nếu giả bao đổi.

Thường Hải Tâm cùng hắn trở lại phòng làm việc, Trương Dương nói: "Hôm nay từ kinh thành một đường gấp trở về, phong trần mệt mỏi, buổi tối đi gặp anh dâu, anh phải ăn mặc chỉnh tề một chút. "

Thường Hải Tâm nói: "Ai là anh dâu của anh. "

Trương Dương đi vào bên trong thay một bộ vận động hưu nhàn, Thường Hải Tâm ở bên ngoài chờ hắn, không bao lâu thấy Trương Dương thay quần áo đi ra, còn cầm một cái quần dài đi ra, thì ra là hắn bớt thời giờ ở kinh thành mua cho cô ấy: "Thử xem sao!"

Thường Hải Tâm mặt cười ửng đỏ, xấu hổ nói: "Anh mua thứ này làm gì?"

Trương Dương nói: "Anh đối với chọn quần áo là một người thường, bất quá lúc đó cảm giác đặc biệt thích hợp với em, em thử xem sao. "

Thường Hải Tâm sợ hãi nói: "Ở chỗ này hả?"

Trương Dương nói: "Sợ cái gì? Chổ của anh không ai dám tùy tiện vào. "

Thường Hải Tâm cắn cắn môi anh đào, đi tới phòng xép của Trương Dương, muốn đóng cửa phòng, Trương Dương nói: "Nhân phẩm của anh em còn không tin được sao?"

"Đương nhiên không tin được!"

Thường Hải Tâm nhanh chóng thay đổi quần dài màu xanh nhạt kia, mở cửa phòng, xoay một vòng trước mắt Trương Dương, Trương đại quan nhân cười tủm tỉm nói "Thật là đẹp mắt, em mặc cái gì cũng đẹp. "

*****

Tuy rằng không phải tất cả phụ nữ đều coi trọng vật chất, thế nhưng đa số phụ nữ đều dễ bị vật chất đả động, bởi vì các nàng từ chi tiết nhỏ bé này thấy được quan ái, Thường Hải Tâm chủ động ôm cái cổ Trương Dương: "Em còn tưởng rằng, anh đều quên em rồi. "

"Sao có thể?" Tay của Trương đại quan nhân ôm eo nhỏ của Thường Hải Tâm, đem cô ấy đặt ở trên tường, mặt khác một tay vén quần dài của cô ấy, thân thể đè ép tại chổ đã ẩm ướt của Thường Hải Tâm.

Thường Hải Tâm đã nhận ra ý đồ của hắn, đỏ mặt nói: "Không nên ở chỗ này... " Lời của nàng cũng không nói hết, thì cảm giác được một thứ nóng rực thâm nhập trong cơ thể, vì vậy cô ấy chăm chú ôm chặt Trương Dương, nhắm đôi mắt đẹp lại, bám vào bên tai Trương Dương hô hấp trở nên gấp gáp theo động tác của hắn: "Em muốn anh... "

Trương Dương đêm đó cũng không có ăn cùng Kiều lão, Kiều lão cần một không gian, ông muốn cùng cháu gái nói chuyện.

Lúc Thường Hải Tâm đi ra bí thư thị ủy phòng làm việc, đã đổi trở về quần áo cũ cô ấy, cái quần mới mà Trương Dương mới mua cho cô ấy cần phải giặt sạch một lần.

Trở lại bên trong xe Audi, đợi một hồi, mới nhìn thấy Trương đại quan nhân áo mũ chỉnh tề, lửng thững đi ra, đi tới bên trong xe Thường Hải Tâm, Trương đại quan nhân cảm thấy mỹ mãn cười cười.

Thường Hải Tâm nói: "Lưu manh, mới vừa về đã nghĩ đến chuyện này. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Còn chưa có đã ghiền, đêm nay hai ta có phải nên tăng ca không?"

Thường Hải Tâm nói: "Chịu không nổi anh, anh tìm người khác đi. "

Trương Dương cười nói: "Nói cái gì, em cho anh là người tùy tiện như vậy sao?"

Thường Hải Tâm nói: "Anh tùy tiện lên thì không phải người!" Nói xong chính cô ta cũng không nhịn được nở nụ cười.

Thường Hải Long và Tiết Yến cùng nhau đến đây, là vì thăm anh và em gái, đương nhiên hai người thuận tiện cũng thông báo bọn họ một việc, cũng là hai người quyết định kết hôn vào ngày thành lập Đảng năm nay.

Thường Hải Thiên có chút vô cùng kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy sao? Không phải nói đem hôn lễ dời lại nguyên đán sao?"

Thường Hải Long cười nói: "Bọn anh đã thương lượng một chút, vẫn là ngày thành lập Đảng tốt hơn. "

Trương đại quan nhân mí mắt chớp chớp, bỗng nhiên nhếch miệng cười lên.

Thường Hải Long nói: "Cậu cười cái gì?"

Trương Dương nói: "Tôi vì sao không có thể nở nụ cười?"

Thường Hải Long nói: "Luôn cảm thấy cậu cười không có ý tốt. "

Trương đại quan nhân nói: "Hải Long, Tiết Yến, hai người các ngươi có phải là phụng tử thành hôn!" Một câu nói làm Tiết Yến vẻ mặt đỏ bừng, quả nhiên khiến cho Trương Dương nói trúng, Tiết Yến mang thai, đợi không được đến nguyên đán, thật sự muốn chờ đến lúc đó, sợ rằng bụng đã lớn.

Thường Hải Long lúng túng nói: "Trương Dương ơi Trương Dương, cậu đúng là cái miệng thối. "

Thường Hải Tâm cười hì hì, kéo tay của Tiết Yến nói: "Thật sao?"

Tiết Yến lắc đầu, thế nhưng biểu tình ngượng ngùng cũng đã giấu không được chân tướng chuyện này.

Thường Hải Thiên giải vây thay hai người bọn họ nói: "Loại chuyện kết hôn này, nhanh chóng trở lại nói một tiếng cùng gia trưởng hai bên, còn có một tháng, hiện tại nên chuẩn bị. "

Trương Dương cười nói: "Chúc mừng chúc mừng, đến lúc đó tôi sẽ làm bao lì xì lớn cho các người. "

Thường Hải Long nói: "Không cần tiền lì xì của cậu, nhà mới của chúng tôi lắp đặt thiết bị là phong cách Trung Quốc, cậu giúp tôi viết vài bức tranh chữ là được.

Trương Dương nói: "Được, anh muốn cái gì tôi làm cái đó. " Anh dâu kết hôn, đáp ứng đương nhiên thống khoái.

Thường Hải Tâm cười nói: "Lập tức lại có rượu mừng uống. "

Thường Hải Thiên nói: "Hải Tâm, mắt thấy trong nhà chỉ còn lại một mình em, em cũng phải tranh thủ. "

Thường Hải Tâm nói: "Em anh, là một người theo chủ nghĩa không kết hôn, các người đều kết hôn, cha mẹ ai chiếu cố?"

Thường Hải Long cười nói: "Nói cái gì? Bọn anh kết hôn sẽ không quản cha mẹ sao? Em đừng đem bọn anh ra làm bia đỡ, Trương Dương, cậu là lãnh đạo cấp trên, cũng có thể quan tâm vấn đề cá nhân của thuộc hạ một chút, gặp phải người thích hợp thì giới thiệu cho Hải Tâm một người. "

Thường Hải Tâm liếc nhìn Trương Dương.

Trương đại quan nhân cố làm ra vẻ ừ à, trong lòng nói tôi cũng là em rể tiện nghi của anh đấy, anh bảo tôi giới thiệu đối tượng cho Hải Tâm, quá khó rồi.

Thường Hải Tâm nói: "Trương bí thư chính sự nhi đều bận không xong, làm sao lo lắng loại việc nhỏ này, các người cũng đừng bận tâm, đừng lo lắng em gái các người không gả đi được!"

Thường Hải Thiên nói: "Không lo lắng như thế, chỉ lo lắng ánh mắt của em rất cao. "

Trương Dương lúc này nhận được điện thoại của Kiều lão, cũng là Kiều Mộng Viện lúc xuống lầu không cẩn thận trượt chân ngã, Kiều lão bảo hắn nhanh chóng trở lại trị liệu giúp nàng một chút. Trương đại quan nhân cười đáp ứng, hắn hướng anh em Thường gia cáo từ.

Trương Dương đi không lâu, anh em Thường gia cũng kết thúc bữa cơm, Thường Hải Tâm một mình trở về nơi ở, hai anh em Thường Hải Thiên trở về, trên đường về, Thường Hải Long nói: "Anh, anh có thấy ánh mắt Hải Tâm nhìn Trương Dương có chút không đúng hay không. "

Thường Hải Thiên thở dài nói: "Em cho rằng em ấy chậm chạp không tìm người yêu là vì cái gì? Lại vì cái gì từ Lam Sơn đến Đông Giang, cuối cùng đi tới Tân Hải?"

Thường Hải Long nói: "Nhưng Trương Dương và Sở Yên Nhiên đều sắp kết hôn rồi. "

Thường Hải Thiên nói: "Tâm lý của con gái rất khó nắm bắt, chúng ta tuy rằng là làm anh, thật ra có vài lời cũng không tiện nói, có cơ hội vẫn là cho ba mẹ khuyên nhủ, anh thấy Hải Tâm cũng không thích hợp ở lại Tân Hải công tác. "

Trương Dương đi tới Hải Dương Hoa Viên, thấy xe của Trình Diễm Đông đứng ở sát vách biệt thự Kiều lão ở, thì ra sau khi Trình Diễm Đông nhận được mệnh lệnh của Trương Dương, lập tức an bài người canh phòng nghiêm mật xung quanh Hải Dương Hoa Viên, Trương Dương ngẩng đầu, thấy Trình Diễm Đông đứng ở biệt thự lầu hai, Trương Dương mỉm cười ý bảo, cũng không có dừng lại, bước nhanh đi vào trong biệt thự Kiều lão ở.

Tiến vào biệt thự, nhân viên cảnh vệ phụ trách an toàn của Kiều lão, vẫn tiến hành kiểm tra Trương Dương.

Kiều lão tuy rằng không quan tâm đến việc này, thế nhưng cảnh vệ nhân viên bên cạnh vẫn không dám có chút lười biếng đối với công tác an toàn.

Trương Dương đi tới phòng khách, Kiều lão ngồi cùng Kiều Mộng Viện ở ghế sô pha, Kiều lão đứng dậy nói: "Sao lâu như vậy mới đến?"

Trương Dương cười nói: "Bên ngoài có một người bạn tới. "

Kiều lão nói: "Mộng Viện bị trẹo chân. "

Kiều Mộng Viện ngồi ở chỗ kia, chân nhỏ đặt trên băng ghế, cô ấy khoát tay nói: "Không có việc gì, lúc này đã không đau. "

Trương Dương nói: "Sao không cẩn thận như thế!" Hắn đi qua, đi tới trước mặt Kiều Mộng Viện ngồi xổm xuống, nâng chân của cô ấy lên nhìn một chút, trước mặt của ông nội, bị hắn đem chân cầm trong tay, Kiều Mộng Viện không khỏi có chút xấu hổ.

Kiều lão thân thiết nói: "Thế nào?"

Trương Dương giúp đỡ Kiều Mộng Viện bóp nhẹ hai cái, cười nói: "Không sao, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi. "

Kiều Mộng Viện nói: "Tôi đã sớm nói rồi không có việc gì, nhưng ông nội vẫn kiên trì gọi anh tới, thật sự là chuyện bé xé ra to. "

Kiều lão nở nụ cười ha ha: "Ông quan tâm con ngược lại là sai. "

Trương Dương nói: "Sau này cô phải cẩn thận, đừng làm cho lão nhân gia lo lắng. "

Kiều lão bắt chuyện Trương Dương ngồi xuống, lão nhân gia xem ra rất hài lòng, ông cười nói: "Trương Dương à, tôi xin nghỉ giúp Mộng Viện, con bé đáp ứng mấy ngày nay đi với tôi, sau đó chúng tôi đến Giang thành bên kia chơi. "

Trương Dương cười nói: "Tôi vẫn đều kiến nghị Mộng Viện nghỉ ngơi nhiều, gần đây cô ấy cả ngày bận việc, thật sự là rất khẩn trương. "


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1276)