← Ch.1079 | Ch.1081 → |
Kiều lão nói: "Lúc trẻ tuổi nhất định phải chú ý thân thể, nếu không chờ đến già rồi, hối hận đều muộn. "
Kiều Mộng Viện cười nói: "Ông nội, con không có đại sự gì, hơn nữa thân thể con hiện tại không biết tốt bao nhiêu, thành phố Tân Hải tuy rằng không lớn, nhưng không khí tốt hơn nhiều so với kinh thành, hiện tại con mỗi buổi sáng đều kiên trì luyện tập, chạy bộ năm km vô luận trời mưa cũng không gián đoạn. "
Kiều lão nói: "Biết rèn luyện là tốt rồi. "
Kiều Mộng Viện nói: "Ông nội, ông đừng lo lắng, Trương Dương đều nói con không sao, ông nhanh chóng đi nghỉ ngơi đi, hôm nay đi đường xa như vậy, đi ngủ sớm một chút, ngày mai con còn muốn cùng ông đi dạo xung quanh. "
Kiều lão liên tục gật đầu, hướng Trương Dương nói: "Trương Dương, cậu nhất định phải giúp Mộng Viện trị khỏi chân. "
Trương Dương cười nói: "Ngài yên tâm đi!"
Kiều lão đi rồi, đôi mắt đẹp của Kiều Mộng Viện nhìn trên mặt của Trương Dương, nhẹ giọng nói: "Anh cũng trở lại nghỉ ngơi đi. "
Trương Dương cười nói: "Không có việc gì, tôi đêm nay sẽ ở kế bên, nhấc chân đi ra. "
Kiều Mộng Viện mân mê môi anh đào nói: "Tôi vừa mới nhìn thấy Trình Diễm Đông, anh có phải là an bài hắn đến đây phụ trách công tác cảnh giới?"
Trương Dương gật đầu nói: "Để phòng ngừa lỡ như, gần đây xảy ra không ít chuyện. "
Kiều Mộng Viện thở dài, cảm giác chân ấm áp, là do Trương Dương lại đem chân của cô ấy nắm trong tay, Kiều Mộng Viện đỏ mặt nói: "Làm gì? Không phải nói không có việc gì sao?"
Trương Dương nói: "Sáng mai cô còn muốn đi cùng lão gia tử, tôi phải trị khỏi cho chân của cô. "
Kiều Mộng Viện nói: "Đã không còn đau. "
Trương Dương nói: "Nên xoa bóp cho tốt. " Chân ngọc của Kiều Mộng Viện ngày thường đã cực đẹp, đủ trong suốt, giống một cánh hoa, da thịt mềm mại giống trẻ con, nắm trong tay, cảm giác được một loại tư vị mềm mại đến tận xương cốt.
Ngón tay của Trương Dương nhẹ nhàng vuốt ve tại mắt cá chân cô ấy. Kiều Mộng Viện cảm thấy có chút ngứa. Vô thức đem chân rút về.
Trương Dương nói: "Kỳ quái, sao chân của cô một chút cũng không thối vậy?"
Kiều Mộng Viện nói: "Chân của anh mới thối đấy. "
Trương Dương nở nụ cười ha ha một tiếng, ánh mắt nóng rực nhìn thẳng Kiều Mộng Viện. Kiều Mộng Viện nhìn mà xấu hổ cúi đầu xuống, lông mi hơi run rẩy, Trương Dương nói: "Mộng viện. Thoải mái không?"
Kiều Mộng Viện cúi đầu ừ một tiếng, nhưng lập tức lại lắc đầu.
Trương Dương nói: "Nếu cô thích, tôi có thể xoa bóp giúp cô như vậy cả đời. "
Kiều Mộng Viện không nhịn được nở nụ cười, cô ấy rút chân về: "Anh nguyện ý, tôi còn không muốn. " Cô ấy thử giật mắt cá chân, cảm giác đã hoàn toàn được rồi. Vì vậy cẩn thận đứng lên, thử đi vài bước.
Trương Dương nói: "Thế nào?"
Kiều Mộng Viện gật đầu nói: "Y thuật của anh tốt hơn so với nhân phẩm rất nhiều. "
Trương đại quan nhân nói: "Cô thật là không lương tâm, tôi giúp cô trị thương, ngay cả một câu hữu ích cũng không nói. "
Kiều Mộng Viện cười cười. Nhẹ giọng nói: "Đi rửa tay đi, tôi pha cà phê cho anh uống. "
Trương Dương nói: "Không cần rửa tay, từ giờ trở đi. Tôi một tháng không rửa tay. Buổi tối mang theo mùi vị trên chân của cô ngủ. "
Kiều Mộng Viện nói: "Kinh quá!" Cô ấy đứng dậy đi vào phòng bếp, không bao lâu sau thì bưng hai cà phê hương thơm mê người đi tới, Trương Dương tiếp nhận một ly. Nhấp một ngụm nói: "Mộng Viện, cái này buổi tối uống ít thôi, dễ hưng phấn. "
Kiều Mộng Viện nói: "Không có việc gì, tôi gần đây ngủ rất tốt. "
Trương Dương nói: "Có nằm mơ không?"
Kiều Mộng Viện nói: "Ai không nằm mơ!"
"Có mơ tới tôi không?"
Kiều Mộng Viện lắc đầu: "Thật đúng là không có, anh nói anh có chỗ nào đáng để tôi mơ tới?"
Trương đại quan nhân cười nói: "Không chễ giễu tôi hai câu thì cô khó chịu có phải không?"
Kiều Mộng Viện nói: "Vì sao không nói trước cho tôi biết, chuyện ông nội muốn tới Tân Hải?"
Trương Dương nói: " Ý của Kiều lão, tôi đương nhiên muốn tôn trọng ý kiến của lão nhân gia. "
Kiều Mộng Viện nói: "Anh gạt tôi không chỉ chuyện này! Kiều gia gần đây xảy ra chuyện, anh cũng chưa nói. " Nói ra chuyện này, nụ cười trên mặt của Kiều Mộng Viện nhất thời biến mất.
Trương Dương nói: "Loại chuyện đồn đãi nhảm nhí này, quản nó làm cái gì?"
Kiều Mộng Viện nói: "Nếu như chỉ là lời đồn, ông nội không sẽ tự mình đến Tân Hải một chuyến. "
Trương Dương nói: "Tôi không rõ ràng. "
Kiều Mộng Viện nhìn hắn thật sâu một cái nói: "Anh vì sao không rõ ràng? Giả bộ hồ đồ mới đúng. "
Trương Dương nói: "Mộng Viện, tôi cuối cùng cảm thấy, người và người lúc đầu có thể hiểu nhau quen biết cũng là một loại duyên phận, vô luận cô thừa nhận hay phủ nhận, duyên phận giữa chúng ta đều là dứt bỏ không được. "
Kiều Mộng Viện thở dài nói: "Anh không cần khai đạo tôi, cũng không cần lo lắng cho tôi, ông nội lần này đi tới Tân Hải, tôi thấy được lão nhân gia, chuyện gì trong lòng đều rõ ràng, anh yên tâm đi, tôi đã không là đứa nhỏ, bất luận chuyện gì tôi đều có thể chịu được, cái tôi cần làm, cũng là làm tốt công tác của mình, hiếu kính người nhà của mình. "
Trương Dương nói: "Nghe cô nói như vậy tôi an tâm. "
Kiều Mộng Viện nói: "Trương Dương, anh nói chuyện càng ngày càng có mùi vị lãnh đạo. "
Trương Dương cười nói: " Hai người chúng ta ai làm lãnh đạo đều không sao cả. "
Kiều Mộng Viện nói: "Anh là bí thư thị ủy, tôi chỉ là một phó chủ nhiệm nho nhỏ của phòng chiêu thương, ở trong mắt tôi anh vĩnh viễn đều cao cao tại thượng. "
Vẻ lưu manh của Trương đại quan nhân lại tái phát: "Vậy được, thật ra tôi cũng nguyện ý ở trên cô. "
Kiều Mộng Viện đối với Trương Dương có thể nói là lý giải rất thâm hậu, càng là lúc hắn nói lời này, càng không thể tiếp lời, bằng không thằng nhãi này sẽ càng lên mặt, cô ấy chỉ coi như không có nghe thấy, nhẹ giọng nói: "Tôi nghe nói Thì Duy ở kinh thành gây náo loạn với Từ Kiến Quốc?"
Trương Dương biết Kiều Mộng Viện cố ý chuyển hướng trọng tâm câu chuyện, cười nói: "Cô ta cũng là cái tính tình kia, cô không cần lo lắng, chuyện tình đã nói xong. "
Kiều Mộng Viện nói: "Trương Dương, có nghĩ tới gần đây hình như có người ở nhằm vào Kiều gia hay không?"
Trương đại quan nhân đương nhiên nhìn ra điểm này, bất quá người này giấu quá sâu, hơn nữa Kiều lão hô gió gọi mưa tại chính đàn nhiều năm, khó tránh khỏi sẽ đắc tội một ít người, muốn tìm ra người phía sau nhằm vào Kiều gia, cũng không phải dễ dàng như vậy.
Trương Dương nói: "Gần đây quả thật có cảm giác sắp có mưa bão, rất nhiều chuyện theo nhau mà đến, thật sự có chút nhìn không thấu. "
Kiều Mộng Viện nói: "Nhìn không thấu thì không cần nhìn, thật ra người sống đơn giản một chút không tốt sao? Trên quan trường, ai ai đều mang theo bộ mặt giả khổ cực kinh doanh, nhưng có nghĩ tới hay không, vất vả như vậy là vì cái gì? Trên chính trị thu được đề thăng lại mang đến cái gì? Cho dù anh đạt được đỉnh phong quyền lực như nguyện, nhưng đến cuối cùng bỗng nhiên phát hiện, bên cạnh ngay cả một người chia xẻ người của cũng không có, vậy có cái gì vui sướng đáng nói?"
Trương Dương cảm giác lời nói này của Kiều Mộng Viện tựa như có ám chỉ khác, lẽ nào theo như lời của cô ấy là Kiều Chấn Lương? Dứt bỏ phong ba của gia đình gần đây, Kiều Chấn Lương trên con đường làm quan được cho là đường làm quan rộng mở, ông trải qua ngủ đông trong thời gian ngắn, rốt cục lại nghênh đón mùa xuân trên chính trị, đảm nhiệm bí thư thị ủy Tân Hải. Thế nhưng Kiều Chấn Lương trong gia đình lại biến thành người cô đơn, thê ly tử tán, rất khó nói Kiều Chấn Lương hiện tại có chân chính vui sướng.
*****
Trương Dương nói: "Mỗi lần nói chuyện với cô, tôi đều cảm giác được chán ngán thất vọng, hứng thú của tôi đối với quan trường thẳng thắn giảm xuống, có thể có một ngày, tôi sẽ bởi vì cô mà buông tha con đường này. "
Đôi mắt đẹp Kiều Mộng Viện của chớp chớp, nhẹ giọng nói: "Đừng lấy tôi ra làm cớ, tôi cũng không muốn trở thành cái cớ của anh, nếu như cho tôi một cơ hội lựa chọn lần thứ hai, tôi vẫn sẽ lựa chọn làm bạn với anh. "
Trương đại quan nhân nhíu nhíu mày, lời nói này của Kiều Mộng Viện tràn ngập ý phân rõ giới hạn với mình, nhưng cô ấy càng thanh minh như thế này càng chứng minh nội tâm của cô ấy dạo động, trong lòng của cô từ lâu tràn ngập hình bóng của Trương Dương.
Trương Dương mỉm cười nói: "Tôi đi!" Hắn đứng dậy vươn tay hướng Kiều Mộng Viện, nắm tay với cô ấy nói lời từ biệt.
Kiều Mộng Viện đưa tay đến lòng bàn tay của hắn, nhưng đột nhiên bị Trương Dương ôm vào trong lòng, sau đó Trương đại quan nhân dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, miệng hôn lên môi mềm của cô ấy. thân thể mềm mại của Kiều Mộng Viện run rẩy một chút, sau đó cảm giác được máu trong ngừng trong nháy mắt bị rút đi, dường như rơi vào đám mây.
Trương Dương rất nhanh thả cô ấy, mỉm cười nói: "Chúc mộng đẹp!"
Trương Dương đêm đó cũng không có rời Hải Dương Hoa Viên, mà là đi tới biệt thự bên cạnh, Trình Diễm Đông đã bố trí người trách nhiệm tối nay, thấy Trương Dương đến đây, hắn cười nói: "Bận xong?"
Trương Dương cười gật đầu, thấy rượu và thức ăn trên bàn trà, đi qua, tự mình rót một ly, nhét một hột đậu phộng vào trong miệng: "Diễm Đông, thật biết hưởng thụ!"
Trình Diễm Đông nói: "Đêm trường dai dẳng, chỉ có thể dùng phương thức này đuổi tịch mịch. "
Trương Dương nở nụ cười: "Hai ngày nay sợ rằng phải khổ cực cậu. "
Trình Diễm Đông nói: "Kiều lão lần này đến đây, hoàn toàn là tính chất tư nhân. "
Trương Dương gật đầu nói: "Lão gia tử không muốn người ta biết, cho nên cậu chỉ cần âm thầm bảo hộ là được, ngàn vạn lần đừng làm cho ông ấy phát hiện, nếu không khẳng định sẽ mất hứng. "
Trình Diễm Đông nói: "Tôi và Kiều chủ nhiệm đã thấy mặt, cô ấy hẳn là đã biết. "
Trương Dương cười nói: "Cô ấy sẽ không nói. "
Trình Diễm Đông nói: "Thật ra Kiều lão đã lui, còn có ai có thể gây bất lợi với ông ấy đâu?"
Trương Dương nói: "Kinh thành gần đây xảy ra rất nhiều chuyện. "
Trình Diễm Đông nói: "Tôi cũng nghe nói một ít tin đồn. "
Trương Dương nói: "Tin đồn không thể tin. "
Trình Diễm Đông cười cười, không tiếp tục nói.
Trương Dương đem ly rượu uống cạn, ngáp một cái nói: "Vậy thì, tôi đi nghỉ ngơi trước, sáng mai còn phải đi Bắc Cảng họp. "
Từ trước cửa sổ phòng ngủ của Trương đại quan nhân có thể thấy toàn cảnh biệt thự đối diện, đêm đã khuya, vẫn đang có một căn phòng còn sáng đèn, Trương đại quan nhân có thể kết luận nhất định là Kiều Mộng Viện, hắn suy nghĩ một hồi, vẫn là buông tha ý định nương bóng đêm yểm hộ lẻn vào phòng của Kiều Mộng Viện, cầm lấy điện thoại, gọi cho số điện thoại của Kiều Mộng Viện.
Kiều Mộng Viện quả nhiên không ngủ, âm thanh từ trong ống nghe truyền đến, nghe được tiếng cười của Trương Dương, Kiều Mộng Viện không nhịn được nói: "Đã trễ thế này, anh còn gọi điện thoại?"
Trương Dương nói: "Thấy đèn còn sáng, biết cô không ngủ. "
Ngọn đèn đối diện lập tức tắt đi.
Trương Dương cười nói: "Tắt đèn?"
Kiều Mộng Viện thở dài nói: "Xem ra tôi hẳn là nghe theo đề nghị của anh, không nên uống ly cà phê kia. "
Trương Dương nói: "Làm cô mất ngủ sợ rằng không phải ly cà phê kia?"
"Đáng ghét!" Kiều Mộng Viện cúp điện thoại.
Trương đại quan nhân cười lắc đầu, hắn cũng không có nói sai, khiến cho Kiều Mộng Viện mất ngủ cũng không phải ly cà phê, mà là nụ hôn kia của Trương Dương, Kiều Mộng Viện không khỏi nhớ tới nụ hôn dài triền miên phát sinh ngày đó tại Thái Bình Khẩu, cô ấy nghiêm túc như vậy, hưởng thụ như vậy, cô ấy biết, vô luận mình phủ nhận thế nào, đều phủ nhận không được một sự thật đã sản sinh, cô ấy yêu Trương Dương, tuy rằng cái này cũng không phải cô ấy lần đầu tiên yêu, thế nhưng cô ấy chưa bao giờ nghiêm túc đối đãi một người như vậy, trong đầu đều là bóng dáng của hắn, so sánh với Trương Dương, Hứa Gia Dũng lúc xưa đã trở thành một cái tên cực kỳ mờ nhạt trong trí nhớ của cô ấy, thậm chí lúc cô ấy nhớ tới tên này, trong lòng đã cũng không có nổi một gợn sóng mảy may, nghĩ đến tên của Trương Dương, nghĩ đến nụ cười của hắn, trong nội tâm của Kiều Mộng Viện tràn ngập ấm áp và hạnh phúc, thì ra yêu một người thật là hạnh phúc...
Hạng Thành mời dự họp đại hội lần này chủ yếu là nhấn mạnh công tác trọng điểm của sáu tháng cuối năm, cách nói chuyện máy móc của ông ta đúng là không khơi dậy nổi bất luận cái hứng thú gì của Trương đại quan nhân, nghe mục tiêu kinh của Bắc Cảng sáu tháng cuối năm tế rất to, nhưng tinh tế nhất phẩm, nhưng không có bao nhiêu nội dung thực chất, rất vớ vẫn, trên thực tế Bắc Cảng gần đây quả thật không có phát triển kinh tế gì, chiến tích đáng nhắc tới của Hạng Thành hai năm nay, cũng là xây dựng cảng mới.
Nhưng cảng mới xây xong cũng không có tác dụng như mong muốn, lúc trước xây dựng cảng mới, với hùng tâm bừng bừng của Hạng Thành dẫn đầu lãnh đạo muốn xây dựng một thủy cảng quan trọng nhất trong nước, thậm chí toàn bộ châu Á, trở thành bến cảng xuất nhập khẩu quan trọng nhất trong nước, thế nhưng thực tế trong quá trình xây dựng không thể vấn đề thiếu tài chính ở phút cuối cùng, tuy rằng cảng cuối cùng thuận lợi xây xong, nhưng bởi vì chịu trình độ thiết kế và thành phẩm xây dựng có hạn ngay lúc đó, cuối cùng không có thực hiện đại nguyện kế hoạch lớn của Hạng Thành, đừng nói quan trọng nhất châu Á, cho dù trong Bình Hải, còn không bằng cảng nước sâu tiên tiến của Nam Tích và Lam Sơn hợp kiến. Tại trong mắt chuyên gia, cảng mới này rất kém, cái này gọi là thực chi vô vị khí chi đáng tiếc (Bỏ thì thương mà vương thì tội), cũng không có tăng về diện tích hay độ rộng gì so với cảng Phúc long. ảnH hưởng đối với kinh tế chỉnh thể của Bắc Cảng cũng có hạn.
Hạng Thành lần thứ hai tung ra kế hoạch khu kinh tế xung quanh xây dựng cảng mới, trong hai năm nay ông ta hầu như mỗi năm đều phải đưa ra vài lần.
Một đám cán bộ tham dự hội nghị nghe xong Hạng Thành cao đàm khoát luận, đa số người ôm tâm lý ông nói của ông, tôi nghe của tôi, tuy rằng nội dung quen thuộc, nhưng ai kêu ông là lãnh đạo, ông máy móc cũng được, luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại cũng được. Dù sao ông ở trên vị trí này. Ông có quyền lên tiếng, tôi phải nghe lời, muốn đổi chút nội dung mới mẻ, chỉ có mặc cho lãnh đạo.
Hạng Thành nói xong, hiện trường cũng vang lên tiếng vỗ tay, chỉ cần là lãnh đạo nói chuyện, sẽ có người cổ động.
Trương đại quan nhân cũng vỗ tay, tuy rằng hắn căn bản sẽ không nghe Hạng Thành nói cái gì, nhưng vỗ tay cho lãnh đạo là một loại lễ phép cơ bản.
Hạng Thành lộ ra nụ cười, bất quá nụ cười của ông cũng không có duy trì liên tục lâu, bởi vì ông phát hiện ở đây có một người không có vỗ tay, người này cũng là Cung Kỳ Vĩ, phó bí thư thị ủy tân nhậm Cung Kỳ Vĩ.
Mà kế tiếp cũng là Cung Kỳ Vĩ nói chuyện, Hạng Thành nhíu nhíu mày, trong lòng bắt đầu có một loại dự cảm bất an. Lẽ nào thằng nhãi này muốn tại trường hợp công khai làm khó dễ mình.
*****
Cung Kỳ Vĩ phụ trách chính là lịch sử Đảng, xây dựng Đảng, mặt trận thống nhất, đối ngoại, và công tác cựu lão thành, nội dung lên tiếng của ngày hôm nay là về công tác trọng điểm của sáu tháng cuối năm, Cung Kỳ Vĩ ngay từ đầu đã lệch khỏi quỹ đạo chủ đề. Cung Kỳ Vĩ nói: "Chào mọi người, vừa rồi tôi nghe được Hạng bí thư nói về phát triển kinh tế của sáu tháng cuối năm, tôi tới Bắc Cảng không lâu, đối với Bắc Cảng còn thiếu sót một ít cần phải lý giải, thế nhưng cấp trên phái tôi đến Bắc Cảng công tác. Tôi sẽ gánh chịu trách nhiệm của chính mình, tôi và mục đích của mọi người là tương đồng, trong cuộc sống sau này, tôi và mọi người cùng nhau vì phát triển của Bắc Cảng mà nỗ lực. "
Trương Dương dẫn đầu vỗ tay, tiếng vỗ tay của hiện trường cũng không nhiệt liệt. Đa số cán bộ cũng không xem trọng vị phó bí thư thị ủy mới tới này.
Cung Kỳ Vĩ cười cười nói: "Tôi đối với tương lai phát triển của Bắc Cảng cũng có chút ý kiến, trước khi tới Bắc Cảng. Tôi công tác tại Nam Tích, cũng phụ trách công trình cảng nước sâu Nam Tích, đối với xây dựng cảng, tôi nghĩ tôi có chút quyền lên tiếng. "
Hạng Thành nghe đến đó, trên mặt đã không còn cười, ông nhìn Cung Kỳ Vĩ, nhắc nhở Cung Kỳ Vĩ nói chuyện đã lệch khỏi quỹ đạo chủ đề.
Cung Kỳ Vĩ đối với ánh mắt của Hạng Thành lựa chọn không nhìn, ông thanh thanh giọng nói, nói: "Cảng mới của Bắc Cảng vô luận là trên quy mô hay là trên thiết kế đều không tính là tiên tiến, những lời này của tôi là đem cảng mới và cảng nước sâu Nam Tích tiến hành so sánh cho ra kết luận, đương nhiên hai cái này xây dựng khác biệt, cảng mới khởi động sớm hơn, thế nhưng tại phương diện thiết kế cũng không có lo lắng chu toàn, cho nên tạo thành năng lực của cảng mới không đủ, năng lực hiện nay của cảng mới, không cách nào gánh nổi kỳ vọng cao của chúng ta, có thể mọi người cũng không ủng hộ lời tôi nói, thế nhưng sau khi cảng mới xây xong, số lượng vận chuyển hàng hóa xuất nhập khẩu hàng năm của cảng Phúc Long cũng không có giảm đi, cái này cũng không phải bởi vì thói quen của khách hàng, mà là bởi vì bản thân của cảng mới năng lực không đủ, cảng Phúc Long lúc trước được định sau khi cảng mới xây xong sẽ rời khỏi, nhưng vẫn đang phải gánh vác áp lực trách nhiệm phân lưu của cảng mới. "
Hiện trường không có người nói chuyện, lời nói này của Cung Kỳ Vĩ nói chính là sự thật, thế nhưng tính công kích tương đương rõ ràng, cho tới nay nhóm lãnh đạo với Hạng Thành dẫn đầu lúc nào cũng đắc ý dào dạt về cái chiến tích giả tạo này, mà Cung Kỳ Vĩ vừa lên công khai nói chuyện phủ định cảng mới, thái độ của người này đã rõ ràng, ông ta và Hạng Thành căn bản không cùng một đường, ở trong lòng ông đối với Hạng Thành vị vị bí thư này cũng không có bất luận kiêng kỵ gì.
Hạng Thành không nói chuyện, thế nhưng Cung Hoàn Sơn không thể không nói, công kích của Cung Kỳ Vĩ cũng không phải một mình Hạng Thành, mà là nhóm lãnh đạo với Hạng Thành dẫn đầu, ông ta ngắt lời nói: "Kỳ Vĩ đồng chí, xem ra ông đối với tình huống cụ thể của Bắc Cảng cũng không biết, khi cảng mới bắt đầu xây dựng đến khi xây xong, mỗi năm nghiệp vụ xuất nhập khẩu của Bắc Cảng đã tăng lên gấp đôi, cảng mới lúc trước thiết kế đã lo lắng tới phát triển có thể xuất hiện của tương lai, thế nhưng thật không ngờ xuất nhập khẩu của chúng ta sẽ xuất hiện tăng trưởng lớn như vậy. "
Cung Kỳ Vĩ nói: "Cảng mới đã xây xong, mà xây dựng khu khai phá xung quanh cảng mới cũng cơ bản hình thành, tại dạng phát triển này, muốn xây dựng thêm thì cái giá của nỗ lực là rất lớn, cho nên tôi cho rằng xây dựng cảng mới của Bắc Cảng làm trung tâm là cách làm phiến diện, chúng ta phải có khái niệm lớn của Bắc Cảng, trước mắt chính sách của cấp trên đối với Bắc Cảng là rộng rãi, lãnh đạo với chúng ta là cực độ quan tâm, đem khu bảo lưu thuế nhập khẩu cấp quốc gia đệ nhất Bình Hải ở lại Tân Hải, tôi xem qua kế hoạch phát triển của Tân Hải, một nội dung quan trọng bên trong cũng là xây dựng thêm cảng Phúc long, mấy ngày này tôi tỉ mỉ khảo sát tư liệu của cảng Phúc long, tôi cho rằng muốn đem Bắc Cảng trở thành một trong các bến cảng xuất nhập khẩu quan trọng nhất trong nước, đầu tiên là xây dựng được một cảng có đủ nơi cập bến và chiều sâu, cảng mới hiển nhiên là khó có thể phù hợp cái yêu cầu này, xây dựng cảng trọng điểm của Bắc Cảng hẳn là đặt ở trên công trình cải tạo của cảng Phúc long, thành phố hẳn là đem trọng điểm phát triển đặt ở trên xây dựng thêm của cảng Phúc long, chỉ có một cảng hiện đại hoá cao độ mới có thể phù hợp yêu cầu xuất nhập khẩu ngày càng tăng trưởng, mới có thể phù hợp định vị phát triển tương lai của Bắc Cảng. "
Hạng Thành cười cười nói: "Kỳ Vĩ đồng chí, ông nói như thế nửa ngày, là nói cho tôi biết, kế hoạch khu kinh tế của cảng là không thể thực hiện được sao?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Thép tốt dùng làm lưỡi dao, tiền cần dùng đúng chổ. tài chính của Bắc Cảng cũng không dư dã, chúng ta phải tập trung tài chính hữu hạn, đầu tư vào hạng mục có thể mang đến hồi báo lớn nhất. "
Hạng Thành mỉm cười gật đầu nói: "Ý tưởng của Kỳ Vĩ đồng chí rất tốt, chuyện này chúng ta quay đầu lại thảo luận thêm. "
Hội nghị cùng ngày khiến cho cán bộ tham dự hội nghị rõ ràng quan trọng hai chuyện, thứ nhất Cung Kỳ Vĩ và Hạng Thành là đối lập, thứ hai, tư tưởng của Hạng Thành tại chuyện xây dựng khu kinh tế xung quanh cảng mới cũng không thể được.
Ngay cả Trương Dương đều thật không ngờ Cung Kỳ Vĩ vừa tiền nhiệm thì trình diễn ra thiên lôi khiêu chiến địa hỏa, Cung Kỳ Vĩ hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến.
Hội nghị cùng ngày sau khi chấm dứt, Hạng Thành đem tất cả thường ủy thị ủy đều giữ lại, Hạng Thành đại hội tại vừa rồi từ đầu đến cuối đều đè nặng cơn tức, thế nhưng biểu hiện của Cung Kỳ Vĩ khiến cho ông có chút không thể phẫn nộ, có suy nghĩ, vì sao không nói trước với mình, cách làm của Cung Kỳ Vĩ căn bản là là muốn khiến cho mình sượng mặt, căn bản là là muốn tại trước mặt toàn thể cán bộ Bắc Cảng tạo hình tượng chính trực không sợ cường quyền, trượng nghĩa dám nói của mình.
Trước mặt của tất cả thường ủy, Hạng Thành không khách khí với Cung Kỳ Vĩ, ông ta lạnh lùng nói: "Kỳ Vĩ đồng chí, vừa rồi ông lên tiếng khiến cho tôi cảm xúc thâm hậu, đối với phần ngôn luận của ông, tôi chỉ muốn nói một câu, tình huống của Nam Tích và Bắc Cảng khác biệt, cảng nước sâu của Nam Tích, là một trong các công trình trọng điểm của tỉnh, mà cảng mới của Bắc Cảng xây dựng, không hề dùng một đồng tiền trong tỉnh, ông lấy cảng nước sâu và cảng mới ra so sánh, bản thân vốn đã tồn tại không công bằng. "
Cung Kỳ Vĩ nói: "Hạng bí thư, hiện tại điều kiện của Bắc Cảng muốn tốt hơn nhiều so với Nam Tích ngay lúc đó, coi trọng của trong tỉnh đối với khu bảo lưu thuế nhập khẩu của Tân Hải còn xa vượt xa cảng nước sâu Nam Tích. "
*****
Cung Hoàn Sơn nói: "Cung phó bí thư, lẽ nào ông không rõ ràng chúng ta ngày hôm nay đàm luận chính là công tác kinh tế sáu tháng cuối năm của Bắc Cảng, khu bảo lưu thuế nhập khẩu xây dựng tại Tân Hải, lẽ nào chúng ta phải đi can thiệp công tác của Tân Hải sao?"
Cung Kỳ Vĩ nói: "Bắc Cảng và Tân Hải lúc đầu cũng là một thể, tôi không rõ ràng vì sao phải phân hai cái rõ ràng như vậy? Bắc Cảng muốn phát triển, nhất định phải lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng, quan hệ của Bắc Cảng và Tân Hải hẳn là cởi mở, gắn bó như môi với răng. "
Hạng Thành cười lạnh nói: "Cởi mở, gắn bó như môi với răng, tôi còn tưởng rằng loại quan hệ này chỉ thích hợp giữa người với người. " Ông ta trào phúng chính là quan hệ giữa Cung Kỳ Vĩ và Trương Dương.
Cung Kỳ Vĩ nói: "Nếu như Bắc Cảng và Tân Hải đều không làm được chuyện tài nguyên cùng chung, như vậy phát triển chỉ có thể trở thành một lời nói suông. "
Hạng Thành có chút tâm phiền ý loạn khoát tay áo nói: "Không nói chuyện này! Kỳ Vĩ đồng chí, chuyện kinh tế ông không cần quan tâm nhiều, ông hẳn là làm tốt công tác phân công quản lý của mình trước. "
Cung Kỳ Vĩ nhìn Hạng Thành, không biết ông ta muốn mượn cơ hội tìm kiếm bệnh của mình.
Hạng Thành nói: "Gần đây công tác phòng thăm dò điều tra xuất hiện lui bước rõ ràng, hai tháng nay, người đi đến phòng ban cấp trên tiến hành trách cứ tăng nhanh, cái này có quan hệ trực tiếp với công tác bất lực của chúng tôi, trong lòng dân chúng có oán khí, nếu như chúng ta có thể làm được câu thông đúng lúc, giải thích đúng lúc, giải quyết đúng lúc, sẽ không tạo thành nhiều hiểu lầm như vậy, cấp trên đối với công tác phòng thăm dò điều tra của chúng ta cũng có chút bất mãn, tôi đã sớm nói qua, mọi người là một đoàn đội, nhất định phải làm tốt các trách nhiệm, đừng tưởng rằng công tác của mình không quan trọng, thật ra công tác vô luận tính chất, bất luận cái gì không làm được, ảnh hưởng không chỉ có một mình mình, mà là vinh dự của toàn thể lãnh đạo chúng ta, người kêu oan tăng nhanh trực tiếp phản ánh độ tín nhiệm của dân chúng với chúng ta đang giảm. Tại điểm này... " Hạng Thành dừng lại một chút lại nói: "Kỳ Vĩ đồng chí có trách nhiệm lãnh đạo trực tiếp, ông tốt nhất kiểm điểm lại công tác của mình trong khoảng thời gian này. " Trước mặt cán bộ nhiều như vậy của thành phố Bắc Cảng, Hạng Thành trực tiếp điểm danh có thể nói là một chút mặt mũi cũng không lưu, Hạng Thành cho rằng cái này không tự trách mình, là Cung Kỳ Vĩ dẫn đầu khó dễ, ông bất kính với tôi, tôi làm sao cho ông mặt mũi?
Mâu thuẫn của Hạng Thành và Cung Kỳ Vĩ công khai hóa, người cảm thấy vui vẻ nhất đối với chuyện này là thị trưởng Cung Hoàn Sơn, ông ta chờ mong chuyện này rốt cục xảy ra, trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi, người đang trong đấu tranh dễ bại lộ khuyết điểm của bản thân, lúc trước ông ta và Tương Hồng Cương đấu tranh, ầm ĩ đến cuối cùng hai người không ai có chỗ tốt, kết quả Tương Hồng Cương không cần phải nói, mà mình tuy rằng thành công đánh nông Tương Hồng Cương, nhưng nghênh đón một đối thủ cạnh tranh rất có uy hiếp.
Các loại dấu hiệu cho thấy, Cung Kỳ Vĩ cũng là đương gia tương lai trong tỉnh sai khiến, ông ta đến Bắc Cảng chính là vì nhận ca, mà Tiết lão đột nhiên qua đời, khiến cho hy vọng của Cung Hoàn Sơn trở nên xa vời, ông rất ly giải Hạng Thành, biết với tính tình của Hạng Thành, rất khó khiến cho ông ta vì mình đi phấn đấu đi chiến đấu, trừ phi là lợi ích bản thân bị nguy hiểm, mà Cung Kỳ Vĩ tới Bắc Cảng thì biểu hiện ra cường thế cực đoan. Bức bách Hạng Thành phải đứng dậy nghênh chiến, cái này chính là Cung Hoàn Sơn muốn nhìn thấy.
Cung Kỳ Vĩ cũng không cho rằng mình trên công tác có cái gì cần kiểm điểm, ông ta trước khi tới Bắc Cảng, thì có chuẩn bị đối với áp lực công tác có thể đối mặt.
Hạng Thành đối với chỉ trích của mình cũng không phải không có nguyên do, gần đây án oan tại Bắc Cảng tăng vọt, bên trong bao gồm người nhà Đổng Chính Dương đi kinh thành kiện Trương Dương, đương nhiên không chỉ có là Trương Dương một mình gặp phiền phức, đồng dạng gặp phải phiền phức còn có bí thư ủy ban kỷ luật Trần Cương.
Hạng Thành đem Trần Cương lưu lại cuối cùng. Trần Cương chờ mọi người đi rồi. Theo Hạng Thành đi tới phòng làm việc của ông ấy, nói như lấy lòng: "Hạng bí thư, tôi thấy người này cũng không người lương thiện!" Tuy rằng không có điểm danh. Nhưng ai cũng đều rõ ràng ông ta nói chính là Cung Kỳ Vĩ.
Hạng Thành không nói gì, nâng tách trà uống một ngụm.
Trần Cương lại nói: "Hắn trước mặt công chúng, phủ định thành tựu xây dựng của cảng mới. Quả thật cũng là phủ định nỗ lực và thành tích của lãnh đạo Bắc Cảng chúng ta mấy năm nay, lúc trước tôi nghe nói người này cuồng vọng, chân chính công tác cùng một chỗ mới phát hiện càng cuồng vọng hơn so với nghe nói của tôi, Hạng bí thư, đối với người như thế nhất định không thể dung túng. "
Hạng Thành nhìn Trần Cương vẫn không nói chuyện.
Trần Cương bắt đầu cảm giác được có chút không được tự nhiên, ông ho khan một tiếng nói: "Hạng bí thư, ngài lưu tôi lại có phải là có chuyện gì cần?"
Hạng Thành nói: "Lão Trần, có người tố cáo ông!"
Trần Cương không khỏi run lên một cái, Hạng Thành nói khiến cho ông cực sợ. Ai tố cáo mình? Người thứ nhất ông nghị tới cũng là Trương Dương. Chẳng lẽ là Trương Dương? Trong tay Trương Dương có nhược điểm của hai anh em bọn họ, chỉ cần Trương Dương nguyện ý, tùy thời đều có thể làm cho hai người bọn họ thân bại danh liệt, thế nhưng không có lý do! Trương Dương nếu như muốn cáo, đã sớm cáo, mình trong khoảng thời gian này đối với Trương Dương có thể nói là tương đối nhu thuận, thành phố có gió thổi cỏ lay gì. Mình đều bẩm báo với hắn trước tiên, biểu hiện như vậy, hắn không có lý do muốn tố cáo mình? Huống chi mình đối với Trương Dương hẳn là còn có giá trị lợi dụng, Trương Dương buông tha mình vào lúc mình còn có giá trị.
Hạng Thành nói: "Tôi đã sớm nhắc nhở ông, phương diện sinh hoạt nhất định phải chú ý. "
Trần Cương nói: "Hạng bí thư. Tôi vẫn đều rất cẩn thận!"
Hạng Thành nói: "Có người đem tin cử báo đưa đến trong tỉnh, nói ông lợi dụng chức quyền. Cùng vài nữ cán bộ phát triển quan hệ bất chính, làm quyền sắc giao dịch. "
Trần Cương nói: "Hạng bí thư, cái này thật sự là dục gia chi tội, tôi tuổi lớn như vậy, cho dù có cái tâm tư kia, cũng không cái năng lực kia. "
Hạng Thành nói: " Người của ủỷ ban kỷ luật tỉnh, phỏng chừng hai ngày nay sẽ tìm ông nói chuyện. "
Trần Cương nghe Hạng Thành nói như vậy âm thầm thở dài một hơi, xem ra trong tỉnh cũng không có bằng chứng xác thực, nếu như bọn họ nắm giữ chứng cứ, căn bản là sẽ không phí nhiều trắc trở như vậy, đã sớm trực tiếp bắt giữ mình. Trần Cương nói: "Hạng bí thư, ngài không cảm thấy gần đây chuyện của Bắc Cảng có chút nhiều sao? Có người âm thầm làm chuyện, có người muốn nhiễu loạn chính đàn của Bắc Cảng. "
← Ch. 1079 | Ch. 1081 → |