Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1081

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1081: Đừng hãm hại tôi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hạng Thành không có hứng thú nghe ông ta nói lời vô ích, nhíu nhíu mày nói: "Lão Trần, chuyện của Bắc Cảng đã quá nhiều, tôi không hy vọng bất luận người nào trong các người gặp chuyện không may, các người xảy ra chuyện, tôi trên mặt cũng nhục nhã, lãnh đạo cấp trên sẽ cho rằng tôi lãnh đạo bất lực, giám sát của tôi đối với các người bất lực, ông làm công tác ủy ban kỷ luật, tầm quan trọng của tổ chức kỷ luật ông đều phải rõ ràng hơn so với bất luận kẻ nào, tôi nghĩ không cần phải nhấn mạnh trước mặt tại ông chứ?"

Lời nói này của Hạng Thành khiến cho Trần Cương rơi vào trong thấp thỏm lo âu, rời phòng làm việc của Hạng Thành, ông lo lắng mãi, rốt cục vẫn là gọi điện thoại cho Trương Dương, mời Trương Dương buổi trưa cùng nhau ăn.

Trần Cương mời khiến cho Trương Dương cảm thấy có chút đột ngột, bất quá hắn vẫn đáp ứng Trần Cương.

Đi vào phòng Trần Cương trước đó đặt, Trương Dương mới phát hiện ở đây chỉ có Trần Cương, hắn lập tức ý thức được Trần Cương nhất định có chuyện bí mật bàn cùng mình, cười cười ngồi xuống bên cạnh Trần Cương: "Trần bí thư, hẳn là tôi mời ông ăn mới đúng. "

Trần Cương cười nói: "Trương bí thư từ kinh thành trở về, theo lý nên là tôi đón gió tẩy trần cho cậu. "

Đồ ăn bắt đầu lên, Trần Cương ý bảo người phục vụ đi ra, nâng ly rượu kính Trương Dương một ly, thấp giọng nói: "Trương bí thư, tôi không biết cậu nghe nói không, tổ công tác ủy ban kỷ luật tỉnh lại đi tới Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Bọn họ vẫn chưa có rời đi sao? Gần đây không biết phát thần kinh cái gì, nhìn thẳng Bắc Cảng, không phải là muốn đem tất cả cán bộ của Bắc Cảng bắt giữ?"

Trần Cương nói: "Trương bí thư, tôi nghe nói... Tôi nghe nói lần này có thể là hướng về phía tôi. "

Trương Dương hơi ngẩn ra, giơ hai mắt lên nhìn thẳng Trần Cương.

Trần Cương lúng túng nói: "Có người, có người nói tôi lợi dụng chức quyền làm quyền sắc giao dịch, thật sự là dục gia chi tội... " Chỉ có chính ông ta mới rõ ràng lời nói này của mình là tái nhợt vô lực cỡ nào.

Trương Dương nở nụ cười ha ha, tiếng cười của hắn khiến cho mặt già của Trần Cương phát nóng, tại trước mặt của Trương Dương, mình căn bản không có bất luận bí mật gì đáng nói, Trương Dương đương nhiên rõ ràng có phải là dục gia chi tội hay không.

Tiếng cười ngừng, Trương đại quan nhân nói: "Trần bí thư, ông hoài nghi chuyện này có quan hệ với tôi?"

Trần Cương cuống quít lắc đầu: "Không phải... Không phải... Tôi tuyệt đối không có ý tứ kia. "

Trương Dương nói: "Tôi thật sự muốn đối phó ông, còn cần chờ tới hôm nay sao?"

Trần Cương cầm lấy khăn tay trên bàn lau mồ hôi, không chỉ có là xấu hổ, hơn nữa còn có sợ.

Trương Dương nói: "Trần bí thư, tôi cũng không biết mấy tin tức này ông từ đâu nghe tới?"

Trần Cương nói: "Tôi làm công tác ủy ban kỷ luật nhiều năm như vậy, còn có chút quan hệ. "

Trương Dương nghe ông ta nói như vậy nở nụ cười ha ha.

Trần Cương cảm giác trong tiếng cười của thằng nhãi này tràn ngập châm chọc và nói móc, mặt già mức đỏ, nhưng ông ta vẫn không dám nói cái gì.

Trương Dương nói: "Có câu nói như thế nào nhĩ, Tần Cối còn có hai nhân cách, tại trên người ông thật đúng là thể hiện ra. " (Tần Cối, gian thần thời Nam Tống, Trung Quốc)

Trần Cương nói: "Trương bí thư, tôi... Tôi không phải đều đang cải chính lệch lạc của mình sao. "

Trương Dương nói: "Ông yên tâm đi, chuyện này không quan hệ với tôi, ông không tìm tôi, tôi hầu như đã quên ông. "

Trần Cương trong lòng nói: "Mới là lạ, nếu cậu có thể dễ dàng buông tha tôi như vậy mới là lạ! Cậu ác hơn nhiều so với kẻ cử báo tôi, cậu nắm nhược điểm của tôi chậm rãi chơi tôi, muốn từ trên người tôi ép ra những thứ còn thừa, chờ tôi đối với cậu vô dụng, cậu không chừng sẽ hại tôi. " Trần Cương là một người thông minh, thấy mục đích của Trương Dương chính là vì xác định một việc, Trương Dương chụp ảnh ông ta có tiết lộ ra hay không, theo Trần Cương xem ra, chỉ có Trương Dương có bằng chứng, nếu như không phải Trương Dương làm ra chuyện này, mình còn có thể tránh được một kiếp này. Trần Cương nói: "Trương bí thư, tôi biết trong lòng cậu có ý kiến đối với tôi, tôi cũng thừa nhận mình phạm qua một ít sai lầm nhỏ. "

Trương đại quan nhân thầm nghĩ, gặp qua người không biết xấu hổ rồi, nhưng chưa thấy qua kẻ không biết xấu hổ như Trần Cương, còn con mẹ nó một ít sai lầm nhỏ? Lợi dụng chức quyền không biết ngủ với nữ cán bộ bao nhiêu. Cái này không gọi dùng quyền mưu sắc thì gọi là cái gì? Trương Dương đối với Trần Cương không có mảy may đồng tình, cho dù lần này ông ta té ngã cũng là đáng đời.

Trần Cương vẻ mặt chân thành nói: "Tôi biết mình sớm muộn gì sẽ trả giá lớn vì sai lầm của mình, thế nhưng tôi hy vọng giờ khắc này có thể đến muộn một chút, hy vọng có thể cho tôi một thời gian, để cho tôi làm ra bồi thường vì sai lầm của mình, nhiều một ít chuyện tốt. "

Trương Dương đương nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của lão ta, lão gia hỏa Trần Cương này tuyệt không có giác ngộ như vậy, hắn thản nhiên nói: "Lão Trần à, ông có ý nghĩ như vậy là tốt, bất quá chuyện trên đời này đều không như ý. " Hắn nâng ly rượu một ngụm uống cạn, đứng dậy nói: "Tôi buổi chiều còn có việc, cho ông một kiến nghị, thuận theo tự nhiên đi. "

Trần Cương nhìn bóng lưng của Trương Dương, trong lúc nhất thời ngồi ngã trên ghế, cái gì gọi là thuận theo tự nhiên? Thằng nhãi này đang khuyên mình tiếp thu hiện thực, bất quá trong lòng Trần Cương vẫn đang ôm một tia may mắn, tổ công tác ủy ban kỷ luật tỉnh? Cho dù bọn họ thật sự tới, nếu như không có nắm giữ bằng chứng, cũng không thể làm gì mình, mình vẫn có thể bình an vô sự.

Đi ra khách sạn, tại cửa gặp Viên Hiếu Thương, Viên Hiếu Thương trong khoảng thời gian này đi Úc, đêm qua mới vừa trở về, thấy Trương Dương từ trong khách sạn đi ra, Viên Hiếu Thương nhanh chóng đi qua đón: "Trương bí thư, ngài đại giá quang lâm cũng không nói một tiếng. "

Trương Dương cười nói: " Hẹn ăn với Trần bí thư ủy ban kỷ luật, loại việc nhỏ này tôi không cần phải phiền phức ông. "

Viên Hiếu Thương nói: "Tôi đêm qua mới từ Úc trở về, Trương bí thư, tôi mang theo chút lễ vật cho người, ngài theo tôi đến phòng làm việc đi. "

Trương Dương cười nói: "Sao có thể không biết xấu hổ, không cần đâu!"

Viên Hiếu Thương nói: "Không là ý của tôi, là vợ bảo tôi mang cho ngài, cảm ơn ngài đã cứu Quang Đại của chúng tôi. "

Thịnh tình không thể chối từ, Trương Dương không thể làm gì khác hơn là theo Viên Hiếu Thương đi tới phòng làm việc của ông, Viên Hiếu Thương mang đến cho Trương Dương một bộ cá sấu da cụ, tìm một cái túi nhét vào bên trong, đưa cho Trương Dương nói: "Trương bí thư, tôi cũng không có ý hối lộ ngài. "

Trương Dương cười nói: "Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa, sau này ngàn vạn lần đừng làm những cái này, tuy rằng là bạn bè gặp gỡ, thế nhưng lỡ như khiến cho người ngoài biết khẳng định sẽ có màu sắc khác biệt. "

Viên Hiếu Thương nói: "Quan trường thật sự là phiền phức. "

Trương Dương nói: "Tôi nghe nói người nhà ông đều đã di dân sang Úc?"

Viên Hiếu Thương thở dài nói: "Không dối gạt ngài, từ lần trước Quang Đại gặp chuyện không may, tôi ngủ cũng không yên, vợ tôi còn thiếu cảm giác an toàn hơn cả tôi, ầm ĩ muốn cho con trai ra nước ngoài đọc sách, cho nên tôi chỉ có thể tìm quan hệ đi di dân. "

*****

Trương Dương nói: "Ông cũng coi như thần thông quảng đại, trong thời gian ngắn như thế có thể làm thành chuyện di dân. "

Viên Hiếu Thương cười nói: "Nào có dễ dàng như vậy, mục đích cuối cùng của chúng tôi là New Zealand, tôi dự định sắp tới kết thúc sự nghiệp trong nước, ở bên kia khảo sát một tòa bãi cỏ, sau này đi qua nuôi bò. "

Trương Dương nói: "Thật ra nước ngoài phát triển chưa chắc có cơ hội nhiều hơn so với trong nước. "

Viên Hiếu Thương lại thở dài, lắc đầu nói: "Không muốn đi, nhưng vì đứa nhỏ, không có biện pháp, sự tình lần trước cho người nhà chúng tôi một ám ảnh tâm lý, đổi hoàn cảnh, là có thể mau chóng quên ảnh hưởng của chuyện này. "

Trương Dương nói: "Chuyện kia có tra ra kết quả hay không?"

"Không có! Người kinh thương chúng tôi luôn có vài kẻ đối đầu, hơn nữa tính chất công tác của anh tôi quyết định, rất có thể sẽ đắc tội rất nhiều người. " Viên Hiếu Thương nhếch miệng nói: "Nhớ tới chuyện kia tôi vẫn có chút nghĩ mà sợ. Trương Dương, nếu như ngày đó không phải trùng hợp gặp ngài, hậu quả không thể lường được, Quang Đại là vận mệnh tử của tôi. Nếu như hắn xảy ra chuyện gì, tôi sống trên đời này cũng không có ý nghĩa gì. "

Trương Dương nói: "Xem ra có tiền cũng không phải là chuyện tốt. "

Viên Hiếu Thương nói: "Chút tiền của tôi tính là cái gì, chỉ là bất hạnh bị người khác theo dõi mà thôi. "

Trương Dương cười nói: "Hy vọng ông đi Úc tất cả có thể thuận lợi. "

Viên Hiếu Thương nói: "Sớm muộn gì còn có thể trở về, dàn xếp công việc, tôi như về vẫn là công dân Trung Quốc. "

Trương Dương cười vỗ vỗ bờ vai của ông.

Viên Hiếu Thương nói: "Buổi tối cùng nhau ngồi đi. Tôi cũng gọi đại ca tới. "

Trương Dương lắc đầu nói: "Tôi mới từ kinh thành trở về, rất nhiều chuyện chờ xử lý, chờ bận xong trong khoảng thời gian này rồi nói.

"Được!"

Viên Hiếu Thương đem Trương Dương đưa đến ngoài cửa lớn, nhìn hắn lên xe.

Uỷ ban kỷ luật tỉnh quả nhiên có tổ công tác xuống tới, lần này vẫn là Lưu Diễm Hồng mang đội, khi cô ấy đi tới Bắc Cảng, người đầu tiên tìm cũng là Trương Dương.

Trương Dương lúc đầu dự định trở về Tân Hải, thế nhưng nhận được điện thoại của Lưu Diễm Hồng. Chạy tới hai phần ba đường hắn phải đi vòng trở về.

Lưu Diễm Hồng ở tại Kim Sắc Cảng. Cô ấy cũng không có lựa chọn nhà khách chính phủ, cũng không có dự định kinh động đám lãnh đạo thành phố Bắc Cảng sớm như vậy.

Nghe được tiếng đập cửa, Lưu Diễm Hồng đứng dậy đi mở cửa, từ mắt mèo thấy Trương Dương đến, cô ấy mới mở cửa phòng.

Trương Dương cười nói: "Chị Lưu, chị hiện tại càng ngày càng xuất quỷ nhập thần. Làm như đặc công vậy. "

Lưu Diễm Hồng chỉ vào sô pha trước cửa sổ ý bảo hắn ngồi xuống.

Trương Dương sau khi ngồi xuống, Lưu Diễm Hồng từ trong tủ lạnh cầm chai nước ném cho hắn.

Trương Dương mở chai nước uống một ngụm nói: "Chị Lưu. Chị lần này là tìm phiền phức của ai?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu!"

Trương Dương nói: "Tôi lại không đắc tội chị, chị giơ cao đánh khẽ thả tôi đi đi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Gần đây thu được không ít tài liệu cử báo. Tất cả đều là đối với lãnh đạo của Bắc Cảng các người. "

Trương Dương nói: "Có chuyện của tôi sao?"

Lưu Diễm Hồng lắc đầu nói: "Lần này không có cậu!"

Trương đại quan nhân vỗ vỗ ngực nói: "Tôi an tâm, vậy thì, tôi nghe nói là Trần Cương bị người tố cáo?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Ôi, tin tức của cậu rất linh thông, bị tố cáo không chỉ một mình ông ta, còn có rất nhiều người. "

"Đều có ai hả?" Trương đại quan nhân bày ra dáng vẻ 'bà tám'.

Lưu Diễm Hồng nói: "Rất nhiều, tôi hoài nghi người gửi tài liệu cử báo tới nhất định là đến từ nội bộ quan trường Bắc Cảng, hơn nữa đối với nội tình quan trường của Bắc Cảng vô cùng quen thuộc. "

Trương Dương nói: "Có bằng chứng hay không?"

Lưu Diễm Hồng lắc đầu nói: "Cũng là thiếu bằng chứng, động cơ của người này rất kỳ quái, tựa như nhằm vào chính là toàn bộ lãnh đạo Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Nếu như không có chứng cứ thì nói nhiều cũng vô dụng, cũng không thể bởi vì vài tin cử báo thì đem lãnh đạo thành phố Bắc Cảng một lưới bắt hết?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Uỷ ban kỷ luật tỉnh đối với chuyện này cũng vô cùng cẩn thận, dù sao chuyện của Tương Hồng Cương vừa rồi phát sinh, quần thể cán bộ của Bắc Cảng nhân tâm hoảng sợ, loại thời điểm này, nếu như không có nắm chắc lớn, chúng tôi sẽ không có động tác lớn. "

Trương Dương nói: "Xem ra công tác bảo mật của các người làm không được tốt lắm, ngay cả tôi đều nghe nói các người có tổ công tác muốn xuống. "

Lưu Diễm Hồng: "Chúng tôi đến đây cũng không phải làm chuyện xấu gì, đương nhiên không cần làm công tác bảo mật cái gì. "

Trương Dương nói: "Tìm tôi vì cái gì? Tôi hình như không giúp được gì!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Trương Dương, cậu càng ngày càng dối trá, cậu cảnh giác nặng như vậy? Có phải là sẽ cho rằng tôi lợi dụng cậu?"

Trương Dương cười nói: "Tôi không nghĩ như vậy, chỉ là cảm thấy công tác ủy ban kỷ luật của các người thật sự quá phức tạp, không cẩn thận thì tôi rất có thể sẽ bị bán. "

Lưu Diễm Hồng thối nói: "Vẫn là không tin tôi? Cho dù là về mặt mũi của Yên Nhiên thì tôi cũng sẽ không bán đứng cậu. "

Trương Dương nói: "Tôi tin! Nhưng ủy ban kỷ luật cũng không phải một mình chị mở. "

Lưu Diễm Hồng lười lý luận cùng hắn, cũng mở một chai nước, uống một ngụm nói: "Trương Dương, Cung Kỳ Vĩ đi tới Bắc Cảng, công tác thuận lợi chứ?"

Trương Dương nói: "Chuyện này chị tìm lộn người rồi, ông ấy công tác có thuận lợi hay không, chỉ có chính ông ấy biết, vì sao chị không trực tiếp đi hỏi ông ấy?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, cậu công tác ở chỗ này lâu như vậy, nhìn vấn đề hẳn là thấy rõ hơn ông ta. "

Trương Dương nói: "Nhắc tới sự kiện này tôi cũng rất buồn bực của, Cung bí thư tới Bắc Cảng không bao lâu, đã cùng Hạng Thành đao thật thương thật ầm ĩ lên, hai người bọn họ lúc trước có mâu thuẫn gì không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Không có, theo tôi được biết ông ta và Hạng Thành cũng không có xuất hiện nhiều, đương nhiên chưa nói tới mâu thuẫn gì, bất quá lần này Cung Kỳ Vĩ tới Bắc Cảng, là Tống bí thư và Chu tỉnh trưởng cùng lựa chọn, tất cả mọi người rất xem trọng ông ta từ trong tay của Hạng Thành tiếp nhận quyền lãnh đạo của Bắc Cảng. "

Trương Dương nói: "Xem ra Bắc Cảng sau này có náo nhiệt để nhìn. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Trương Dương, cậu nghe ai nói Trần Cương bị cáo?"

Trương Dương nói: "Thiên hạ không có bức tường nào ngăn được gió, tin đồn bên ngoài rất nhiều. "

Lưu Diễm Hồng không chút kinh tâm nói: "Đều đồn đế cái gì rồi?"

Trương Dương nói: "Cũng không có gì, đơn giản là nói tác phong ông ta bất chính, dùng quy tắc ngầm quấy rối nữ cán bộ gì đó. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Tin đồn bên ngoài của cậu cũng không khác biệt lắm. "

Trương đại quan nhân ho khan một tiếng nói: "Chị Lưu, chị không nói móc tôi hai câu trong lòng khó chịu có phải không? Lời này cũng là chị nói, đổi thành người khác, tôi không kiện hắn phỉ báng là không thể. "

*****

Lưu Diễm Hồng cười nói: "Cậu có chứng cứ sao?"

Trương Dương nói: "Muốn nói chứng cứ hả, thật đúng là không có, bất quá không có lửa thì sao có khói, sưu tập chứng cứ là công tác của ủy ban kỷ luật các người, nếu như chuyện của Trần Cương là thật, như vậy ủy ban kỷ luật các người tiến hành phê bình mình một chút, ngay cả cán bộ ủy ban kỷ luật đều biết pháp phạm pháp, còn sao đi giám sát người khác hả?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Một cây táo nếu như tính tổng thế, trong mười trái sẽ phát hiện ra một trái bị hư. "

Trương Dương nói: "Chị Lưu, cái ý ngoài lời nói này của chị, lần này tới Bắc Cảng rốt cục là mục đích gì?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu ngồi xuống cho tôi. "

Trương Dương lúc này mới ngồi xuống.

Lưu Diễm Hồng nói: "Tương Hồng Cương vì sao sẽ bị bắt giữ cậu biết không?"

Trương Dương nói: "Cái này còn cần hỏi, đắc tội với người ta. Ông ta một lòng muốn lên trên, kết quả đắc tội vài người, cho nên đem chuyện không thể tiết lộ của ông ta đưa ra ngoài. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Cái này chỉ là thứ nhất, theo tôi thấy, cho dù Tương Hồng Cương không có vấn đề kinh tế, ông ta cũng không cách nào tiếp nhận vị trí của Hạng Thành. "

Trương Dương cười nói: "Hiện tại ai cũng đã nhìn ra, nếu như cấp trên xem trọng ông ta, sẽ không phái Cung bí thư đến đây, Tương Hồng Cương và Cung Hoàn Sơn tranh tới đấu đi, đến cuối cùng, thì ra trong tỉnh căn bản không có dự định lựa chọn giữa bọn họ, ngẫm lại hai người bọn họ thật sự là buồn cười, bận việc không công một hồi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu thấy quyền lực phân tranh chỉ là hiện tượng mặt ngoài, thế nhưng nếu như cậu cẩn thận suy nghĩ một chút, sẽ phát hiện chuyện của Bắc Cảng rất không đơn giản. "

Trương Dương nói: "Mời Lưu bí thư chỉ điểm. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Nếu như không phải cậu đi tìm Đinh Lâm biện hộ, cô ấy sẽ không đem chuyện của Tương Hồng Cương lấy ra, theo tôi được biết, Đinh Cao Thăng gặp chuyện không may, Đinh Cao Sơn đã từng tìm bạn học cũ Tương Hồng Cương tương trợ, thế nhưng Tương Hồng Cương không có dành cho ông ta bất luận trợ giúp gì, hành vi của Tương Hồng Cương khiến cho Đinh Cao Sơn vô cùng tâm lạnh, tất cả cái này bị Đinh Lâm thấy trong mắt, thân nhân chết khiến cho cô ấy sản sinh tâm lý trả thù đối với Tương Hồng Cương, lúc chúng tôi tìm cô ấy đi chứng thực cái này, cô ấy không có lấy ra, đã chứng minh rồi điểm này. " Lưu Diễm Hồng nhìn vấn đề vô cùng thấu triệt.

Trương Dương thở dài nói: "Cái này cũng khó trách, gia đình của cô ấy đột nhiên xảy ra biến cố như vậy, mặc dù là sản sinh một ít tâm lý oán hận cũng là khó tránh khỏi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu đối với phụ nữ vẫn vô cùng khoan dung. "

Trương Dương cười nói: "Thật ra tôi đối với chị cũng rất khoan dung, tuy rằng bị chị lợi dụng cả ngày, thế nhưng tôi cũng không cầu hồi báo. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Làm như tôi cho chị nhiều ủy khuất lắm vậy. "

Trương Dương cười nói: "Nếu như chị thật sự thấy băn khoăn, quay đầu lại nói một chút, giúp tôi tăng lên, vị trí của tôi tại huyện đã ngồi rất lâu. "

Lưu Diễm Hồng không nhịn được nở nụ cười: "Vẫn là một kẻ mê làm quan! Cậu trẻ tuổi đã tới loại cấp bậc này, còn có cái gì chưa đủ?"

Trương Dương nói: "Trên đời này sẽ không có người thấy đủ, thấy đủ thật ra cũng là tự mãn, chúng ta làm cán bộ quốc gia chỉ cần tự mãn, thì khẳng định sẽ dừng lại không bước, chị muốn tôi tiến tới? Hay là muốn tôi dừng lại không bước?"

Lưu Diễm Hồng sớm đã thành thói quen cái dạng này của hắn, thấy Trương Dương đòi chức quan, cô ấy sẽ tránh nặng tìm nhẹ, nói sang chuyện khác: "Cậu tại lễ tang của hai anh em Đinh Cao Sơn trợ giúp giải vây Đinh Lâm, ra sức đánh Đổng Chính Dương, giành được hảo cảm của cô ấy. Cho nên cô ấy mới có thể đem cái kia lấy ra, lại nói tiếp là thấy mặt mũi của cậu mới thả Tương Hồng Cương một con đường. "

Trương Dương nói: "Chuyện tình đã qua đi lâu như vậy, Tương Hồng Cương cũng đã gánh chịu trách nhiệm tương ứng, bất quá tôi không nghĩ mình cho ông ta nhiều nhân tình, chỉ là còn một chân tướng mà thôi. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Tương Hồng Cương tuy rằng là vật hi sinh của đấu tranh quyền lực, thế nhưng từ việc ông ta gặp rủi ro chuyện này bại lộ không ít vấn đề, thứ nhất, anh em Đinh gia rốt cuộc có hành vi buôn lậu phạm tội hay không? Nếu có, vì sao nhiều năm như vậy bọn họ ở Bắc Cảng vẫn bình an vô sự? Rốt cục là ai yểm hộ cho bọn họ? Thứ hai, ai giết bọn họ? Giết bọn họ rốt cục là người cạnh tranh, hay là một ít người ẩn dấu sâu hơn?Thứ ba, vô luận Tương Hồng Cương thừa nhận hay phủ nhận, ông ta hoặc nhiều hoặc ít lợi dụng chức quyền của mình vì anh em Đinh gia sáng tạo điều kiện tiện lợi. cán bộ giống như ông ta ở Bắc Cảng rốt cục có bao nhiêu?

Trương Dương nói: "Chị nói những chuyện này hình như đều là nhiệm vụ của cảnh sát. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Muốn làm rõ tình trạng hiện nay của Bắc Cảng, phải nhờ những cơ quan này phối hợp, tôi tới Bắc Cảng mặc dù có mấy lần. Thế nhưng mỗi lần điều tra luôn luôn không cách nào thâm nhập vào. Tôi cảm giác Bắc Cảng có một tấm lưới phòng hộ không nhìn thấy, tấm lưới này tương đối nghiêm mật. Chỉ cần phát hiện lỗ thủng, lập tức sẽ tiến hành bù đắp, nếu như không sâu đi vào, rất khó tìm được vấn đề bên trong. "

Trương Dương nói: "Chị có phải là hoài nghi Hạng Thành có vấn đề?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Rất có khả năng. "

"Vậy tra đi!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi điều tra qua, đối với Hạng Thành, Cung Hoàn Sơn, thậm chí tiến hành bí mật điều tra tình huống tài chính của một ít lãnh đạo chủ yếu Bắc Cảng, cũng không có phát hiện vấn đề. Thậm chí có thể nói, bọn họ trên cơ bản đều có thể xưng là thanh liêm. "

Trương Dương nói: "Thanh liêm là chuyện tốt. Chỉ có quan viên thanh liêm, dân chúng mới có ngày lành. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Có một số việc quá hoàn mỹ, ngược lại làm cho sinh ra lòng nghi ngờ. "

Trương Dương nói: "Chị vẫn là hoài nghi!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Bắc Cảng khẳng định có vấn đề, căn cứ tư liệu tôi hiện tại nắm giữ, trong vài năm nay, các loại thương phẩm buôn lậu từ Bắc Cảng đến nội địa, số lượng rất kinh người, nhưng mà số vụ án mà cảnh sát Bắc Cảng phá nhiều nhất chính là vụ án buôn lậu, cũng đứng đầu trong toàn bộ tỉnh. Thế nhưng số lượng cũng không lớn, ứng với tiếng sấm to mưa lại nhỏ. "

Trương Dương nói: "Lưu bí thư, chị có phải là hoài nghi hệ thống công an Bắc Cảng cũng có chuyện?"

Lưu Diễm Hồng nói: " Trước khi có chứng cứ, tôi không thể nói lung tung, thế nhưng lần này tôi nhất định phải tra rõ vấn đề của Bắc Cảng. " Cô ấy đi tới phía sau của Trương Dương. Vỗ vỗ bờ vai của hắn nói: "Trương Dương, tôi có một suy nghĩ. "

Trương Dương nói: "Chị Lưu, sao tôi cảm giác chị lại muốn hãm hại tôi?"

*****

Lưu Diễm Hồng trợn mắt liếc hắn nói: "Còn nhớ rõ lúc trước cậu vừa tới Tân Hải, tôi dặn dò cậu thế nào không?"

Trương Dương gật đầu: "Nhớ, chị bảo tôi phong mang không nên quá lộ. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi phát hiện, tên nhóc cậu thích đối nghịch với tôi, tôi bảo cậu đi đông, cậu càng muốn đi tây, lúc tôi cho cậu đi tây, cậu đã đứng ở đường hướng đông. "

Trương Dương cười nói: "Tôi cũng phát hiện, các người làm lãnh đạo tất cả đều là muốn con ngựa chạy lại muốn con ngựa không ăn cỏ. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Tên nhóc, cậu thành thật nghe cho tôi, tôi hiện tại sẽ nói chính sự với cậu. "

Trương Dương nói: "Chị nói đi!"

Lưu Diễm Hồng nói: "Vấn đề của Bắc Cảng quá phức tạp, tôi cũng không gạt cậu, công tác điều tra của chúng tôi đã lâm vào khốn cảnh, nếu muốn đem chuyện tình toàn bộ làm rõ ràng, nhất định phải ra tay từ bên trong. "

Trương Dương nói: "Có ý gì?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Muốn điều tra rõ ràng tình huống, nhất định phải đánh vào nội bộ kẻ địch, giả thiết Tân Hải có một cấp đoàn bán hàng đa tập tồn tại, như vậy, chỉ có đánh vào nội bộ tập đoàn bán hàng đa cấp, mới có thể thu được chứng cứ phạm tội của bọn họ. "

Trương đại quan nhân lập tức rõ ràng: "Chị là muốn tôi giả trang thành phân tử bán hàng đa cấp, đánh vào nội bộ kẻ địch? Chị Lưu, chị cũng không có phúc hậu, tôi từ khi đặt chân vào quan trường tới nay, có thể nói là thanh liêm, chị đây là muốn hủy tôi, có thể đừng hãm hại tôi được không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Trương Dương, dù sao cũng phải có cậu nỗ lực, hơn nữa loại nỗ lực này là đáng giá. "

Trương Dương nói: "Chị tìm người khác nỗ lực đi, tôi thành thật làm bí thư thị ủy của tôi, tôi cũng không cầu thăng quan, nhưng tôi không thể mất mặt. "

Lưu Diễm Hồng nói: "Cậu chớ quên cậu là cán bộ quốc gia, quét sạch cặn bã trong đội ngũ cán bộ, cũng là trách nhiệm của cậu. "

Trương Dương nói: "Trách nhiệm của tôi cũng là đem kinh tế của Tân Hải phát triển đi tới, quản tốt chuyện trong phạm vi chức quyền, Lưu bí thư, thật xin lỗi, loại chuyện này tôi không thể làm, làm không tốt sẽ đem bản thân tôi liên lụy vào, nể tình chúng ta nhận thức một một thời gian, ngài cũng đừng hại ta. " Hắn đứng dậy hướng Lưu Diễm Hồng cáo từ.

Trương Dương rõ ràng ý của Lưu Diễm Hồng, cô ấy là muốn mình làm nằm vùng cho cô ấy, loại chuyện này, đổi thành lúc trước hắn còn có thể có chút hứng thú, thế nhưng hiện tại hắn không còn là dạng người thích mạo hiểm như lúc xưa, hơn nữa hắn đã là bí thư thị ủy Tân Hải, nhất cử nhất động của hắn không chỉ có quan hệ đến danh dự của bản thân, cũng quan hệ đến rất danh dự của nhiều người, hắn không thể đi mạo hiểm.

Sarah suất lĩnh đoàn kinh mậu tại buổi chiều cùng ngày đến Bắc Cảng, Trương Dương tự mình đi đến nghênh tiếp bọn họ, phương diện thành phố Bắc Cảng đối với chuyện này cũng biểu hiện ra rất nhiều coi trọng, phó bí thư thị ủy Cung Kỳ Vĩ đích thân tới hiện trường.

Sarah vẫn nhiệt tình trước sau như một, thấy Trương Dương, lập tức la lên tên của hắn, nhào tới ôm một cái rất nhiệt tình. Trương đại quan nhân tuy rằng là một người phong lưu, thế nhưng đối với gái nước Mỹ loại như lửa nóng này cũng có chút tiêu thụ không nổi, dù sao ngày hôm nay không phải gặp gỡ tính chất tư nhân, trong trường hợp công chúng, nhiều ký giả như vậy vây quanh, nhất cử nhất động đều đại biểu cho hình tượng chính phủ, cho nên Trương đại quan nhân phải giả vờ, giả ra rụt rè mà thể diện mỉm cười, giả dạng làm quân tử nho nhã lễ độ, thật ra thằng nhãi này cho rằng mình ít nhất mình có tám mươi phần trăm thành phần quân tử, ngoại trừ đối với người trong lòng, hắn rất ít tận lực đi chiếm tiện nghi của người khác phái.

Cung Kỳ Vĩ cũng mỉm cười nắm tay với Sarah: "Sarah tiểu thư, chúng ta lại thấy mặt. "

Sarah nói: "Thị trưởng Cung, không ngờ rằng ông cũng tới Tân Hải. " Cô ấy lần này đến đây mục đích là Tân Hải, nói thật, đến bây giờ, cô ấy cũng không làm rõ ràng quan hệ của Bắc Cảng và Tân Hải, tưởng cùng một chỗ cả.

Cung Kỳ Vĩ nói: "Hoan nghênh cô đến Bắc Cảng tới làm khách!"

Đi vào nhà khách chính phủ, an bài đoàn đại biểu vào ở, Trương đại quan nhân mới đem quan hệ của Bắc Cảng và Tân Hải hướng Sarah giải thích rõ ràng. Sarah trừng mắt nhìn hắn nói: "Anh nói là, tôi đến nhầm chổ? Chúng tôi muốn đi Tân Hải cơ. "

Trương Dương cười nói: "Tân Hải và Bắc Cảng lúc đầu không có phân biệt, ngày hôm nay hiện tham quan tại Bắc Cảng, buổi tối bí thư thị ủy Bắc Cảng Hạng bí thư đặc biệt vì đoàn đại biểu tổ chức một yến hội hoan nghênh. "

Sarah nói: "Tôi đối với loại yến hội này không có hứng thú, mỗi lần đi tới Trung Quốc, đều là yến hội không dứt, người Trung Quốc các người thật thích ăn!"

Trương đại quan nhân bị những lời này của cô ấy làm cho vẻ mặt đỏ bừng, nhưng lại nghĩ không ra lý do phản bác, người ta nói quả thật không sai.

Chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Tân Hải Phó Trường Chinh theo Trương Dương tới cũng nói: " Trung Quốc chúng tôi có câu cách ngôn, có thực mới vực được đạo, thật ra những lời này là đặt ra ngoài đều là tiêu chuẩn áp dụng, dân chúng nước Mỹ muốn làm gì cũng phải ăn no bụng trước chứ hả?"

Đôi mắt màu xanh của Sarah chớp chớp, tràn ngập mờ ám nhìn Trương Dương nói: "Tôi còn nghe nói các người có câu, thực sắc tính dã! Những lời này và ăn uống đều có địa vị quan trọng như nhau, xem ra tổ tiên của các người còn cởi mở hơn so với hiện tại. "

Phó Trường Chinh trong lòng cười thầm, phàm là có ánh mắt đều có thể nhìn ra cô gái nước Mỹ này hận không thể một ngụm nuốt tươi Trương bí thư.

Sau khi an bài đoàn kinh mậu nước Mỹ vào ở, Cung Kỳ Vĩ kêu Trương Dương đến đây, ông lo lắng Trương Dương đục khoét nền tảng từ Nam Tích, đem hạng mục vốn thuộc về Nam Tích dời đến Tân Hải.

Trương Dương nghe Cung Kỳ Vĩ nói xong không khỏi nở nụ cười: "Cung bí thư, ông yên tâm đi, tôi khẳng định sẽ không làm loại chuyện đào góc tường của anh em. Nếu như không phải ở kinh thành đúng dịp gặp gỡ bọn họ, đoàn kinh mậu bọn họ cũng sẽ không nhớ tới đến bên này. "

Cung Kỳ Vĩ cảm thán nói: "Nhân mạch của cậu thật sự là không tồi. "

Trương Dương nói: "Cung bí thư, buổi sáng ngày hôm nay ông làm vài người không được vui cho lắm. "

Cung Kỳ Vĩ cười cười nói: "Tôi chỉ là ăn ngay nói thật, Trương Dương, tôi đề nghị đem xây dựng thêm của cảng Phúc long nhét vào công trình trọng điểm của thành phố Bắc Cảng, cậu sẽ không có suy nghĩ gì chứ?"

Trương Dương nói: "Bắc Cảng, Tân Hải lúc đầu cũng là một nhà, hà tất gì phân rõ ràng như vậy. "

Cung Kỳ Vĩ nói: "Không gặp ba ngày nhìn lại với cặp mắt khác xưa, lúc trước cậu mở miệng ngậm miệng đều là chiến tích, hiện tại lại có thể không đề cập tới. "

Trương Dương cười nói: "Bởi vì tôi rốt cục phát hiện ra một chuyện, chiến tích và chức quan chưa chắc là có quan hệ trực tiếp. "

Cung Kỳ Vĩ nói: "Chỉ có người chuyên tâm vào chức quan sẽ có được chiến tích, cậu có thể có nhận thức hiện tại, chứng minh cậu đã đề thăng tới một cảnh giới hoàn toàn mới. "

Trương Dương nở nụ cười ha ha: "Ngài đừng khen tôi, nghe ngài khen như thế, tôi thật sự có chút hoảng."

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)