Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1183

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1183: Giá trị lợi dụng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sở Yên Nhiên nói: "Sao phải sợ hắn, hắn nếu dám quan báo tư thù, cha em sẽ không tha cho hắn đâu!"

Trương Dương nói: "Đừng cha em cha em nữa, anh có thể giành được thành tích ngày hôm nay, tất cả là dựa vào cố gắng của bản thân anh. "

Sở Yên Nhiên cười nói: "Ái chà, lòng tự trọng mạnh quá!"

"Chứ sao!"

Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng Margaret gọi Sở Yên Nhiên, hai người đi ra ngoài, nhìn thấy lão thái thái đang ngồi trong phòng khách xem tin tức ti-vi, trong tin tức vừa hay có cảnh Trương Dương được nhận, cho nên lão thái thái mới gọi họ vào.

Trương Dương cười nói: "Bà ngoại, cái này có gì kỳ lạ đâu, tần xuất cháu xuất hiện trên ti vi giờ nhiều lắm. "

Sở Yên Nhiên nhìn Trương Dương trong ti-vi, lại đối chiếu với ngoài đời: "Còn nói nữa à, lại còn đeo kính nữa. "

Trương đại quan nhân nói: "Đeo kính vào trông đẹp trai hơn!"

Sở Yên Nhiên cười nói: "Con người anh đúng là nói anh béo thì anh thở phì phò, không thể chịu nổi. "

Trương đại quan nhân thản nhiên nói: "Nam nhân không có chút tự tin thì sao được?"

Margaret gật đầu: "Tôi đồng ý, nam nhân quan trọng nhất là phải có tự tin. "

Bọn họ đang nói chuyện thì di độngcủa Trương Dương chuông, người gọi điện thoại tới tới là Tiêu Quốc Thành, hắn nghe nói Sở Yên Nhiên và bà ngoại cùng nhau tới Tân Hải, đặc biệt mời họ tới Bạch đảo ngắm cảnh. Theo như lời Tiêu Quốc Thành thì trước đây ở nước Mỹ Margaret từng giúp hắn, Margaret thì lại không nhớ nổi trong ấn tượng có người là Tiêu Quốc Thành, có điều bà ta vẫn đáp ứng: "Nghe nói Bạch đảo là địa phương xinh đẹp nhất của Bắc Cảng, tới xem cũng hay. "

Buổi chiều du thuyền xa hoa của Tiêu Quốc Thành liền chạy đến bến số năm của cảng Phước Long, bến tàu này là một trong những nơi gặp thiệt hại nhỏ nhất trong sóng thần, trước mắt có thể cho thuyền bỏ neo bình thường.

Trương Dương và Sở Yên Nhiên một tả một hữu cùng Margaret đi lên du thuyền, Tiêu Quốc Thành tự mình ra nghênh đón, tới trước mặt Margaret, hắn rất thân sĩ hôn mu bàn tay lão thái thái, mỉm cười nói: "Nữ sĩ Hảo tâm, bà còn nhớ hai mươi lăm trước, bà từng cứu một người gặp tai nạn giao thông trên đường Manhattan không?"

Margaret nhìn Tiêu Quốc Thành một hồi lâu mới: "Tôi thật sự là không nhớ nổi bộ dáng của hắn, có điều sự kiện đó thì tôi vẫn còn ấn tượng. "

Tiêu Quốc Thành cười nói: "Tôi chính là thanh niên được cứu, nếu không có bà giúp, năm đó chỉ sợ tôi đã sớm chết trên đường Manhattan rồi. Năm đó bà còn ứng tiền thuốc men cho tôi, tới sau khi tôi xuất viện, muốn đi gặp bà, nhưng bà lại ra nước ngoài rồi, về sau tôi lại tới Canada, chờ tôi trở lại nước Mỹ, vài lần yêu cầu được gặp mặt bà nhưng bà đều uyển chuyển từ chối. "

Margaret bật cười: "Anh nói như vậy thì tôi nhớ ra rồi, anh chính là người hàng năm đều gửi bưu thiếp cho tôi, anh là Sơn Mỗ!"

Tiêu Quốc Thành cười nói: "Bà cuối cùng cũng nhớ ra tôi rồi. " dưới sự dẫn dắt của Tiêu Quốc Thành, mấy người đi lên du thuyền xa hoa của hắn, khi Sở Yên Nhiên và bà ngoại cùng nhau thưởng thức cảnh biển, Tiêu Quốc Thành cầm hai chén rượu và một bình rượu vang tới bên cạnh Trương Dương, hắn rót rượu vang vào trong chén.

Trương Dương cầm một chén, nhìn hải âu lúc thì bay cao, lúc thì bay cấp trên mặt biển, diễn dịch cái đẹp của thiên nhiên vô cùng nhuần nhuyễn vô cùng nhuần nhuyễn, Trương Dương nhấp ngụm rượu rồi nói: "Cuộc sống của người có tiền thích thật. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Nghe như không giống là lời tốt. "

Trương Dương bật cười: "Là lời tốt, tôi rất hâm mộ. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Sở tiểu thư là chưởng môn nhân của tập đoàn tài chính Benin, anh cũng là người có tiền. "

Trương Dương nói: "Tôi không xài tiền của đàn bà. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Sau khi Kết hôn thì của cô ta chính là của anh, của anh chính là của cô ta, việc gì phải phân rõ như vậy. "

Trương đại quan nhân chỉ chỉ vào mặt mình: "Mặt mũi!"

Tiêu Quốc Thành hắn những lời này của hắn chọc cho bật cười: "Người sống trên đời thật mệt chết đi được, đa số thời gian đều vì cái mặt này, thật ra mặt mũi là cái thứ không thực tế nhất, mặt mũi thường thường là làm cho người ta xem, chỉ có lợi ích thực tế mới là thật, nói dễ nghe thì chính là đường mình mình cứ đi, kệ mẹ người ta nói gì. "

Trương Dương nói: "Nói chuyện với anh luôn khiến tôi có được không ít lợi ích. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Trên người mỗi người đều có chỗ đáng để nhập học, tôi từ trên người cậu cũng học được không ít thứ. "

Trương Dương cười nói: "Tôi không có gì đáng để học tập cả. "

Tiêu Quốc Thành lay động rượu vang trong tay, đưa lên gần mũi để ngửi rồi mới nhấp một ngụm: "Nghe nói ê-kíp lãnh đạo của Bắc Cảng sắp có đại động tác. "

Trương Dương nói: "Đúng vậy, tỉnh lý vô cùng coi trọng đối với sự phát triển trong tương lai của Bắc Cảng, sau khi trải qua cân nhắc thận trọng, chọn lựa hai vị cán bộ ưu tú tới. " Hắn nhìn thoáng qua Tiêu Quốc Thành rồi nói: "Tin tức của Tiêu tiên sinh thật là linh thông, tôi cũng vừa mới được nghe nói, ngay cả mặt của hai vị lãnh đạo mới tới tôi còn chưa được nhìn thấy, không ngờ anh đã biết rồi. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Làm ăn trong nước không thể không chú ý tới chính trị. "

Trương Dương nói: "Ở Nước ngoài cũng vậy, chính trị và buôn bán đều là có quan hệ mật thiết, lấy nước Mỹ làm ví dụ, thực sự có thể lên làm tổng thống, sau lưng ai mà không có mấy cái tập đoàn tài chính thực lực hùng hậu ủng hộ?Người ta có tiền đưa anh lên làm tổng thống, vì sao? Chẳng lẽ là học Lôi Phong làm việc tốt có? Không thể nào, khẳng định là muốn anh đại biểu cho lợi ích của người ta, chẳng ai đi làm chuyện không công cả, cho nên bất kể cổ kim nội ngoại, chính trị và thương giới là gắn liền với nhau. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Trương Dương, sao cậu tạo cho tôi cảm giác như nhìn thấu hồng trần vậy. "

Trương Dương nói: "Chỉ biểu đạt chút cảm tưởng thôi, hồng trần thì tôi nhìn không ra, tôi nếu nhìn thấu hồng trần, Yên Nhiên cũng không tha cho tôi. "

Tiêu Quốc Thành mỉm cười nói: "Hai vị lãnh đạo thành phố Mới tới này cậu chắc quen nhỉ?"

Trương Dương nói: "Quen, nhưng đều là đánh mới quen. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Bất kể ai tới, người có năng lực như anh đều sẽ nhận được trọng dụng. "

Trương Dương cười nói: "Cái thứ Năng lực này, lãnh đạo nói anh có thì anh mới có, cho dù anh có bản sự to bằng trời, người khác không cho anh cơ hội đi chứng minh, anh cũng chỉ có thể làm củi mục thôi. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Thay đổi, cậu thực sự đã thay đổi không ít. "

Ánh mắt của Trương Dương lại hướng ra mặt biển: "Đã trải qua trận bão này, ít nhiều cũng sẽ có chút thay đổi. " Hắn cầm rượu vang, lại rót đầy một ly, thằng cha này uống rượu vang căn bản không tìm thấy nửa phần vị đạo tao nhã của thân sĩ, uống như trâu uống nước: "Tập đoàn Nguyên Hòa đang chuẩn bị kiện chúng tôi ra tòa. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Chuyện này đừng vội, tôi đang liên lạc với bên bọn họ, lúc trước là tôi một tay dẫn bọn họ tới Tân Hải, hiện tại xảy ra loại chuyện này, tôi ít nhiều cũng phải gánh vác một số trách nhiệm. "

Trương Dương nói: "Chuyện này không liên can tới Tiêu tiên sinh. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Tôi nghe nói cậu lần này trong lúc tới kinh thành gặp một số phiền toái. "

Trương Dương cười nói: "Tôi phát hiện phàm là gặp chuyện xấu thì lập tức toàn thế giới đều biết. "

Tiêu Quốc Thành nói: "cậu chớ quên, tôi ở kinh thành vẫn có rất nhiều bằng hữu, cho dù cậu không nói cho tôi biết thì bọn họ cũng sẽ nói. "

Trương Dương gật đầu, kể lại chuyện xảy ra ở kinh thành, đương nhiên trong quá trình thuật lại hắn luôn tránh nặng tìm nhẹ.

Tiêu Quốc Thành cảm thán nói: "Thiên trì tiên sinh là đại sư thư pháp một đời, không ngờ sau khi ông ta qua đời thì lại có loại phong ba này. "

Trương Dương nói: "Cho dù là phong ba thì cũng đã qua rồi. " Hắn lại uống ngụm rượu rồi nói: "Gần đây sức khỏe của Tiêu tiên sinh thế nào rồi?"

Tiêu Quốc Thành nói: "Vẫn ổn, từ sau khi cậu trị liệu giúp tôi thì tình trạng sức khỏe đã ổn định hơn rất nhiều, một mực không phát tác. "

Trương Dương nói: "Lần này vừa hay là một cơ hội, tôi có thể kiểm tra một chút sức khỏe cho Tiêu tiên sinh. "

Tiêu Quốc Thành vui vẻ nói: "Tốt!"

Mấy người tới Bạch đảo, Tiêu Quốc Thành an bài cho bọn họ ở Quan Để số 1, Trương Dương và Sở Yên Nhiên cùng Margaret tới vịnh Thất Thải đi dạo một vòng, vừa hay gặp huynh đệ Viên Hiếu Thương và Viên Hiếu Binh cũng tới Bạch đảo, Trương Dương nói một tiếng với Sở Yên Nhiên rồi tới chào hai huynh đệ Viên Hiếu Thương, nhìn thấy hai người đều mang theo hoa trắng, lập tức đoán được hai người lần này tới Bạch đảo có liên quan tới Viên Hiếu Công, đại ca đã qua đời của họ.

Viên Hiếu Thương nói: "Bí thư Trương, khéo vậy, ngài cũng tới Bạch đảo à. "

Viên Hiếu Binh cũng chào hỏi Trương Dương, hắn rõ ràng còn có việc, không đứng nói chuyện với Trương Dương mà đi nhanh lên thuyền.

Trương Dương vươn tay ra vỗ vỗ vai Viên Hiếu Thương: "Chuyện của Viên cục tôi cũng nghe nói rồi, nén bi thương thuận biến. "

Viên Hiếu Thương mấp máy môi, trong ánh mắt có vẻ bi thương khó có thể che giấu!" Huynh đệ Bọn họ tình cảm sâu đậm, có thể nói là đại ca Viên Hiếu Công này đã ngậm đắng nuốt cay nuôi bọn họ lớn, đoạn thời gian gần đây đầu tiên là lão Nhị Viên Hiếu Nông bị giết, ngay sau đó đại ca Viên Hiếu Công bị hại ở Đông Giang, Năm huynh đệ của Viên gia hiện giờ chỉ còn lại ba người.

Viên Hiếu Thương nói: "Hôm qua chúng tôi vừa mang tro cốt của đại ca từ Đông Giang về, trước đây tôi mua một khối đất trên đảo, chuẩn bị xây biệt thự để mấy huynh đệ chúng tôi dưỡng già, hiện giờ đành để nơi này thành mộ địa, nhị ca, đại ca của tôi tất cả đều chôn ở đó. " Nói tới đây mắt hắn có chút đỏ lên.

*****

Trương Dương nói: "Anh yên tâm, chuyện này nhất định sẽ được tra rõ ràng. "

Viên Hiếu Thương nói: "Người Bày ra tất cả chuyện này tuyệt đối không phải là Hạng Thành. "

Trương đại quan nhân nhìn vào hai mắt Viên Hiếu Thương, trong lòng không khỏi chấn động, hắn ý thức được Viên Hiếu Thương chắc biết gì đó, hắn nói khẽ: "Tôi và Viên cục cũng quen biết nhau một hồi, có thể nói cho tôi biết nơi chôn anh ta không, tôi tới dâng vào hoa kính viếng. "

Viên Hiếu Thương nói: "Đi theo tôi!"

Tro cốt của Viên Hiếu Công được chôn ở đỉnh Hải Yến của Bạch đảo, Bạch đảo tổng cộng có ba ngọn núi cao nhất, Quan Để số 1 và vịnh Thất Thải của Tiêu Quốc Thành ở đông nam, vị trí tuyệt hảo, mà đỉnh Hải yến thì ở bắc bắc, giá bên này rẻ hơn một chút, có điều những năm gần đây cũng bị các phú thương của địa khu Bắc Cảng nhìn trúng, thông qua quan hệ mua đất ở đây xây dựng hội sở biệt thự.

Viên Hiếu Thương lúc trước mua khu đất này, bổn ý là muốn dựng hai căn biệt thự ở đây, cho huynh đệ bọn họ dưỡng lão, đương nhiên đây chỉ là một ý tưởng, vẫn chưa thực thi được, tường viện đã sớm được cây lên, bên trong trồng rất nhiều cây cối, trong vườn rộng gần mười chỉ dựng tạm một căn nhà gỗ.

Trương Dương và Viên Hiếu Thương cùng nhau đi vào rừng cây, chính giữa sân, ở sâu trong rừng cây, hắn nhìn thấy hai phần mộ được xây bằng đá hoa cương.

Trương Dương đặt một bó hoa tươi xuống trước mộ Viên Hiếu Công, tuy rằng hắn biết Viên Hiếu Công cũng không phải là một cán bộ quốc gia xứng chức, nhưng người đã chết rồi, người sống đối với người chết vẫn luôn phải biểu hiện ra sự tôn trọng tối thiểu.

Mục đích chủ yếu Trương Dương đến đây không phải là để tảo mộ, hắn và Viên Hiếu Công mặc dù có kết giao, nhưng giao tình của hai người không được tính là thâm hậu.

Viên Hiếu Thương nói khẽ: "Đại ca của tôi là bị người ta dùng dao đâm chết, trên người hắn tổng cộng trúng hai mươi chín dao, nếu để tôi tìm được hung thủ, tôi nhất định sẽ hoàn trả lại cho hắn gấp bội. "

Trương đại quan nhân hít sâu một hơi, hắn cũng không nói câu kiểu như oan oan tương báo khi nào mới dứt, dẫu sao loại tình cảm anh em thủ túc này, nếu đổi thành hắn thì có thể còn muốn báo thù hơn cả Viên Hiếu Thương.

Viên Hiếu Thương nói: "Hạng Thành, Cung Hoàn Sơn, đại ca của tôi, Tô Vinh Thiêm, cái chết của những người này có phải có sự liên hệ nào đó hay không?"

Trương Dương nói: "Tôi chỉ có thể nói với anh, hiện tại bộ môn tương quan đang tích cực điều tra, tin rằng không lâu nữa sẽ có kết quả. "

Viên Hiếu Thương nói: "Kết quả ư?" Hắn lắc đầu: "Ở Trung Quốc rất nhiều chuyện thường thường đều không giải quyết được gì, cái chết của nhị ca tôi có kết quả hay không? Hiện tại lại đến phiên đại ca của tôi. "

Trương Dương nói: "Chuyện của Bắc Cảng tuyệt đối sẽ không phải là không giải quyết được gì. "

Khóe môi Viên Hiếu Thương hiện ra nụ cười chua sót: "Tôi nghe nói đang điều tra Hạng Thành, thị trưởng Cung Hoàn Sơn hình như cũng bị liên lụy. "

Trương Dương nói: "Không thể tin lời đồn bên ngoài. "

Viên Hiếu Thương nói: "Mỗi khi bão sắp tới, kẻ xúi quẩy thường thường đều là cá nhỏ tôm nhỏ, cá lớn thì lại bình yên vô sự. "

Trương Dương nói: "Anh nói Hạng Thành là cá nhỏ ư?"

Viên Hiếu Thương nói: "Rất nhiều chuyện đều rất rõ ràng, nếu cấp trên muốn nhúng tay vào, Bắc Cảng tuyệt đối sẽ không đến mức như ngày hôm nay, sở dĩ tạo thành cục diện hiện tại, nguyên nhân rất đơn giản, là vì có một số người không chùi sạch đít của mình. " Hắn nhìn Trương Dương rồi nói: " trên Thế giới này không có ai thập toàn thập mỹ cả, cũng không có ai vĩnh viễn chính xác, tiêu chuẩn đạo đức là con người định ra, quy tắc pháp luật cũng là con người định ra, cái gọi là quy tắc và tiêu chuẩn nói trắng ra đều là phục vụ cho lợi ích của mình, anh tin có người sẽ cam tâm làm tất cả cho người khác ư?" Hắn lắc đầu: "Tôi không tin đâu. "

Trương Dương nói: "Thế giới cũng không tới mức đen tôi như anh nghĩ đâu, vẫn có rất nhiều thứ chân thiện mĩ. "

Viên Hiếu Thương nói: "Tôi tin chân thiện mĩ có tồn tại, nhưng trên thế giới này không có chân thiện mỹ thuần túy, bọn họ có lẽ tồn tại trong lòng chúng ta, nhưng chỉ chiếm một bộ phận, tôi khi đối mặt với thân nhân bằng hữu thì bộ phận này sẽ phát huy tác dụng, nhưng khi đối mặt với kẻ thù của tôi. " Viên Hiếu Thương không nói hết, trên mặt hiện ra sát khí vô tình.

Trương Dương nhìn nấm mồ trước mặt, nhẹ giọng thở dài.

Viên Hiếu Thương nói: "Tôi nghe nói một chuyện, anh và phó bí thư Cung vẫn luôn rất tốt bằng hữu tốt. "

Trương Dương hơi ngẩn ra, cái chết của Cung Kì Vĩ đả kích hắn rất lớn, sau khi biết Cung Kì Vĩ ngộ hại, Trương Dương đã biểu lộ chân tình, chuyện này bị rất nhiều người nhìn thấy.

Viên Hiếu Thương nói: "Có người nói anh và phó bí thư Cung trước sau tới Bắc Cảng thật ra là bố cục của cấp trên, một người đóng vai phản diện để triệt để giải quyết vấn đề của Bắc Cảng, mâu thuẫn giữa các anh tất cả là cố ý biểu diễn cho người ngoài xem. "

Trương Dương không thừa nhận cũng không phủ nhận, hắn lạnh lùng nói: "Sức tưởng tượng của con người quả nhiên là vô cùng. " Viên Hiếu Thương nói: "Lúc ban đầu tôi không tin, nhưng về sau lại nghĩ chuyện này quả thực rất có thể. Sau khi anh tới Tân Hải đã làm rất nhiều chuyện, cẩn thận nghiền ngẫm lại thì tồn tại rất nhiều chỗ bất hợp lí. "

" Ví dụ như... "

" Ví dụ như cái chết của Tang Bối Bối, ví dụ như anh và Cung Kì Vĩ trở mặt, tôi phải thừa nhận, tôi khá là không nhạy bén, cho tới lúc tin tức Cung Kì Vĩ bị giết truyền ra, tôi mới ý thức được đây là một bàn cờ, tôi không nhìn thấu, nhưng có người nhìn thấu, cho nên tên giấu mặt kia mới không tiếc vứt bỏ Hạng Thành, đây là để chặt đứt tất cả manh mối, giết chết Cung Kì Vĩ, hắn là đang thị uy với anh và người sau lưng anh. " Trong lòng Viên Hiếu Thương, người sau lưng Trương Dương rất có thể là Tống Hoài Minh.

Trương Dương nói: "Kẻ giấu mặt này là ai?"

Viên Hiếu Thương nói: "Nếu tôi biết thì tôi nhất định sẽ đi giết hắn. "

Trương Dương nói: "Anh có thể, chúng tôi muốn xử quyết một người thì thường thường cần có chứng cớ, nhưng anh thì không cần. "

Viên Hiếu Thương nói: "Nếu tôi không đoán sai thì sự kiện Tang Bối Bối bất ngờ tử vong chắc là một tay anh chế tạo ra. "

Trương đại quan nhân không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn Viên Hiếu Thương, đối mặt với một người thông minh đã ngả bài với mình, hắn căn bản không cần ngắt lời, bởi vì hắn biết Viên Hiếu Thương sẽ không vô duyên vô cớ ngả bài với mình.

Viên Hiếu Thương nói: "Một người muốn giành được sự tín nhiệm của người khác thì một biện pháp trong số đó chính là đưa thóp của mình vào tay người khác, thường thường không có người nào lại làm như vậy, tôi không thể không thừa nhận, nước cờ này của anh quá hay, tôi và Trần Cương đều bị hành vi của anh che mắt. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Các anh đối với tôi cũng tính là không tồi, không đi tố giác mật báo. "

Viên Hiếu Thương nói: "Anh đã cứu con tôi. "

" Anh là người ân oán rõ ràng. "

Viên Hiếu Thương nói: "Ân oán rõ ràng thường thường là phải trá giá đắt, đại ca của tôi đối với huynh đệ chúng tôi là có ơn dưỡng dục, anh hại chết anh ta chính là kẻ thù không đội trời chung với tôi, ai có thể giúp tôi báo thù thì người đó chính là là bằng hữu của tôi!" khi hắn nói ra những lời này thì hai mắt sáng quắc.

Trương Dương không hề đáp lại những lời này của Viên Hiếu Thương, hắn nhìn đồng hồ, lạnh lùng nói: "tôi phải đi rồi. "

Phản ứng của Trương Dương hiển nhiên nằm ngoài ý liệu của Viên Hiếu Thương, nhìn bóng dáng của Trương Dương càng lúc càng xa, Viên Hiếu Thương nói: "Chẳng lẽ anh mà nhìn Cung Kì Vĩ chết đi một cách vô ích. "

Bước chân của Trương Dương hơi khựng lại: "Tôi không giúp được anh!"

Bạch đảo rất đẹp, nhưng vẫn chưa đẹp tới mức có thể đả động được Sở Yên Nhiên, so sánh nơi này với thần miếu đảo với thì nơi này hiển nhiên kém hơn nhiều. "

Có điều Margaret thì rất vui vẻ, lòng hiếu khách và sự nhiệt tình của Tiêu Quốc Thành đã để lại ấn tượng vô cùng tốt cho lão thái thái.

Tiêu Quốc Thành bởi vì vị trí ngồi mà nhìn thấy Trương Dương từ cửa đi vào đầu tiên, hắn cười nói: "Trương Dương trở lại rồi, vừa rồi đi đâu thế!"

Sở Yên Nhiên vừa rồi nói Trương Dương gặp bằng hữu, cũng không có nói là người nào, trên thực tế cô ta cũng không biết Viên Hiếu Thương.

Trương Dương ngồi xuống bên cạnh Sở Yên Nhiên, Sở Yên Nhiên rót cho hắn chén trà, hắn uống ngụm trà rồi nói: "Ở bến tàu của vịnh Thất Thải vừa hay gặp hai huynh đệ Viên Hiếu Thương, tôi nghe nói bọn họ chôn Viên Hiếu Công ở đỉnh Hải yến, cho nên cùng tới tế một chút, dẫu sao cũng là đồng nghiệp một hồi, trước đây quan hệ cũng coi như không tồi. " Trương Dương không cần thiết phải giấu diếm chuyện này, Bạch đảo mặc dù có ba ngọn núi, nhưng diện tích của toàn bộ đảo nhỏ cũng không lớn, chuyện mình vừa rồi gặp Viên Hiếu Thương cũng không phải là bí mật gì.

Tiêu Quốc Thành nói: "Viên Hiếu Công chết thảm, không ngờ huynh đệ Viên gia năm nay có tới hai người gặp bất trắc, đám huynh đệ hắn khó tránh khỏi phải thương tâm. "

Trương Dương nói: "Giữa người thân sợ nhất chính là sinh ly tử biệt. " Tiêu Quốc Thành nói: "Cho nên chúng ta phải biết quý trọng người bên cạnh, quý trọng tất cả những gì chúng ta hiện tại đang có, Trương Dương, Sở tiểu thư, chúc phúc hai người. "

Trương Dương mỉm cười nắm tay Sở Yên Nhiên, Sở Yên Nhiên ngượng ngùng cúi đầu xuống.

Tối hôm đó Trương Dương bọn họ ở lại Quan Để số 1 của Tiêu Quốc Thành, Margaret dẫu sao tuổi tác đã cao, cùng Sở Yên Nhiên cùng đi sớm.

Tiêu Quốc Thành đợi cho họ đi rồi, mỉm cười với Trương Dương: "Sao? Lúc nào thì tổ chức hôn lễ?"

*****

Trương Dương nói: "Chắc là đầu năm sau, ngày cụ thể thì vẫn chưa quyết định. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Yên Nhiên phẩm tính đoan trang, gia thế lại tốt, nữ hài tử như vậy thật là không có nhiều đâu, vận khí của cậu thực sự không tồi. "

Trương Dương cười nói: "Tôi cưới Yên Nhiên, mỗi người đều cho rằng tôi là chuột xa chĩnh gạo, tôi thừa nhận Yên Nhiên rất tốt, nhưng tôi cũng không kém, nói sao cũng là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối mới đúng. " Thằng cha này trước giờ ở phướng diện tự sướng thì không bao giờ tiếc lời.

Tiêu Quốc Thành cười ha ha, sau khi tiếng cười ngừng lại, hắn chủ động đặt cổ tay lên bàn trà giữa hắn và Trương Dương: "Không phải đã nói là muốn bắt mạch giúp tôi ư?"

Trương đại quan nhân giả vờ giả vịt nói: "Anh nếu không nói thì tôi thiếu chút nữa quên mất. " Thật ra Trương Dương lần này tới Bạch đảo, mục đích chủ yếu chính là tra xét nội tình của Tiêu Quốc Thành một chút, theo tiến triển của sự việc, hắn bắt đầu sinh ra hoài nghi đối với Tiêu Quốc Thành, nếu kẻ sau lưng Hạng Thành là Tiết Thế Luân, như vậy Tiêu Quốc Thành cũng rất khó nói là không liên quan gì tới một loạt chuyện này, phải biết rằng hắn là con nuôi của Tiết lão, sinh ý của Tiết Thế Luân và hắn cũng tương quan chặt chẽ.

Vẻ mặt của Tiêu Quốc Thành cũng không có gì khác thường, nhìn Trương Dương đặt ngón tay lên cổ tay mình, mỉm cười nói: "Nói ra cũng ạ, từ sau lần trước cậu cứu tôi, cổ độc trên người tôi không hề phát tác nữa. "

Trương đại quan nhân thầm nghĩ trong lòng, anh không phát tác nhưng tôi thì phát tác mấy lần, chẳng lẽ cái thứ này cũng truyền nhiễm được ư? Nhưng căn cứ vào hiểu biết của hắn thì cổ độc chắc không truyền nhiếm.

Trương Dương nói: "Muốn hạ thấp khả năng phát tác của cổ độc thì phải cứ cách một đoạn thời gian dùng nội lực khơi thông kinh mạch trong cơ thể anh. "

Tiêu Quốc Thành gật đầu khoái trá: "Nếu có lợi đối với thân thể thì cậu cứ thoải mái mà làm, tôi tuyệt đối tín nhiệm cậu. "

Trương đại quan nhân nhìn vào hai mắt Tiêu Quốc Thành, từ bên trong không hề tìm thấy một chút thành phần dối trá nào, nếu một người cũng không đủ lòng tin đối với người khác, thì không thể giao tính mệnh của mình vào tay đối phương, Trương Dương nghĩ tới trước đó mình cũng giao tính mạng cho Trần Tuyết, nhưng thời gian Tiêu Quốc Thành và mình quen biết nhau chưa tới một năm, quan hệ với nhau tuy rằng không tồi, nhưng vẫn chưa tới mức tín nhiệm nhau, Tiêu Quốc Thành làm như vậy vẫn rất mạo hiểm, nếu mình có lòng hại hắn, tùy thời có thể lấy đi tính mạng của hắn.

Trương Dương đưa chân khí vào trong kinh mạch của Tiêu Quốc Thành, hắn khơi thông kinh mạch cho Tiêu Quốc Thành là giả, tra xét tình trạng trong cơ thể hắn mới là thật. Có điều từ tình huống hắn dò xét được cho thấy, rất đúng như lần trước, Tiêu Quốc Thành không biết võ công, hơn nữa hắn quả thực đã trúng cổ độc.

Ước chừng nửa giờ sau, Trương Dương buông mạch của Tiêu Quốc Thành ra, Tiêu Quốc Thành cũng mở mắt, nói khẽ: "Hình như cảm giác thoải mái hơn. "

Trương Dương nói: "Khơi thông kinh mạch quả thực có công hiệu như vậy, có điều tôi cũng chịu không thể tiêu diệt triệt để cổ độc trong cơ thể anh. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Tôi hiện tại đã tiếp nhận hiện thực rồi, cho dù cổ độc này tra tấn tôi cả đời, thì tôi cũng sẽ không oán người hại tôi. "

Trương đại quan nhân lại thở dài.

Tiêu Quốc Thành nói: "Sao? Chẳng lẽ bệnh của tôi lại có biến số ư?"

Trương đại quan nhân chau mày, vẻ mặt có chút trầm trọng: "Tiêu tiên sinh, thật không dám giấu, tình huống của anh không lạc quan lắm. " Hắn là đang cố ý đe dọa Tiêu Quốc Thành.

Trên mặt Tiêu Quốc Thành lộ ra vẻ mất mát, nói khẽ: "Tôi còn có thể sống bao lâu!"

Trương Dương nói: "Cổ độc trong khoảng thời gian ngắn sẽ không ảnh hưởng tới tính mạng của anh, nhưng đúng như những lời mà lần trước tôi đã nói với anh, thời gian phát tác cổ độc sẽ càng lúc càng ngắn, tình huống phát tác cũng sẽ càng lúc càng nghiêm trọng. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Nhưng tôi đã rất lâu rồi không phát tác mà. "

Trương Dương nói: "Tôi cho anh ví dụ nhé, cổ độc giống như là lò xo vậy, tôi hiện tại đang dùng nội lực mạnh mẽ ép nó xuống, nếu nội lực của tôi có thể trấn trụ được cổ độc, như vậy có thể bảo đảm nó trong khoảng thời gian ngắn sẽ không nảy lên được, nhưng, cổ độc vẫn chưa bị tôi trừ đi, mà là đang không ngừng phát triển, một khi nội lực của tôi không trấn trụ được nó, như vậy cổ độc sẽ ồ ạt phản phác. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Nghe cậu nói như vậy, tôi chẳng phải là chết chắc rồi rồi ư?"

Trương đại quan nhân nói: "Có lẽ cũng không nghiêm trọng như vậy, có điều tồn tại một loại khả năng khác. "

Tiêu Quốc Thành lộ ra vẻ vô cùng quan tâm tới điều này, chủ động rướn lại gần Trương Dương.

Trương Dương nói: "Tôi đã đọc qua tư liệu tương quan rồi, cổ độc ban đầu khống chế tứ chi của một người, về sau lại từng bước xâm nhập trung khu thần kinh và não của hắn, hạ cổ thường dùng có hai loại phương pháp, một loại là tiến hành theo tuần tự, tựa như loại của anh đây này, còn có một loại tên là chủng lô chi thuật, lợi dụng phương pháp thần bí nào đó trực tiếp gieo cổ độc vào trong lô, trong thời gian ngắn có thể khống chế và thao túng tất cả hành vi của đối phương. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Nếu hành vi ý thức của một người bị người khác thao túng, như vậy thì có khác gì đã chết. "

Trương Dương: "Nói Tôi lúc ban đầu cho rằng cổ độc chắc dùng nội lực là có thể ngăn chặn được, nhưng về sau lại ý thức được trị liệu cổ độc giống như trị hồng thủy vậy, chặn không bằng thông. "

Tiêu Quốc Thành nghe rất nghiêm túc, hắn nói khẽ: "Ý của cậu là dùng nội lực mạnh mẽ ngăn chặn cổ độc, ngược lại sẽ để cổ độc tích lũy càng nhiều hơn trong cơ thể, chờ nó tích tụ tới trình độ nhất định, tôi sẽ nổ túng như một quả bóng cao su quá đầy hơi. "

Trương Dương nói: "Cổ độc mỗi một lần phát tác đều sẽ là một quá trình giảm xóc của thân thể đối với cổ độc, tôi nếu ý thức được sớm được điểm này, thì sẽ không dùng phương pháp như vậy để giúp anh ổn định bệnh tình. "

Tiêu Quốc Thành cười nói: "cậu không cần nghĩ nhiều, sinh tử có sống, giàu sang do trời, nếu trời cao chú định tôi không thể tránh được một kiếp này thì tôi đi trước cũng được, không sao, tôi ngược lại cảm thấy như hiện tại cũng tốt. Ít nhất không cần bởi vì thường xuyên bị cổ độc phát tác mà đau khổ. "

Trương Dương nói: "Tiêu tiên sinh, tôi có yêu cầu quá đáng. "

Tiêu Quốc Thành gật đầu.

"Tôi có thể lại tới mật thất của anh một chuyến hay không?"

Tiêu Quốc Thành trầm mặc, Trương Dương nói muốn tới mật thất, sợ không phải sợ không phải là nhằm vào bảo bối mà hắn cất giữ trong mật thất, mà là muốn đi xem di thể của vợ hắn.

Trương Dương nói: "Nếu không tiện thì thôi. "

Tiêu Quốc Thành nói: "Không có gì không tiện cả, cậu cũng không phải là chưa từng tới. "

Trương Dương đi theo Tiêu Quốc Thành tới mật thất dưới đất, sau khi đi vào mật thất, Tiêu Quốc Thành nói: "Nơi này trừ cậu ra thì chưa hề có ai từng được vào. "

Trương Dương gật đầu nói: "Tiêu tiên sinh yên tâm, tôi sẽ giữ bí mật này cho anh. "

Tiêu Quốc Thành mỉm cười nói: "Tôi nếu không tin cậu thì cũng sẽ không dẫn cậu tới đây. " Mở cửa mật mã kho lạnh, tới trước quan tài thủy tinh đặt vợ hắn, trên mặt Tiêu Quốc Thành bao phủ một tầng bi thương, nói khẽ: "cậu muốn kiểm tra cái gì thì cứ kiểm tra đi. "

Trương Dương đi một vòng xung quanh quan tài thủy tinh, Tiêu Quốc Thành tựa hồ không đành lòng nhìn, xoay người lại.

Trương đại quan nhân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trắng bệch của nữ nhân trong quan tài thủy tinh, trong lòng thầm than, cô ta trước khi chết nhất định đã gặp phải tra tấn phi nhân tính, từ con mắt dùng ngọc hòa điền khảm vào cho thấy, óc và hai mắt của cô ta chắc bị trùng ăn sạch. Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, Trương đại quan nhân trong lòng cũng không khỏi sợ hãi, nếu cổ độc trên người mình không thể kịp thời trừ bỏ, đến cuối cùng mười phần có chín cũng là kết quả như vậy, Trương đại quan nhân không sợ chết, nhưng chết cũng phải chết một cách có tôn nghiêm, có điều hiện tại hắn không muốn chết, mình nếu chết thì nhiều cô nhi quả phụ như vậy sẽ ra sao?

Tiêu Quốc Thành ý thức được Trương Dương cả lúc lâu vẫn không có động tĩnh thì mới xoay người lại nói khẽ: "Sao? Phát hiện gì không?"

Trương đại quan nhân lắc đầu: "Không phát hiện điều gì đặc biệt cả, muốn tra ra kết quả thì phải... " Thật ra lần trước Trương Dương từng có đề nghị mở quan tài khám nghiệm tử thi, nhưng Tiêu Quốc Thành không đồng ý, lần này vẫn vậy.

Tiêu Quốc Thành nói: "Cô ta ngủ lâu như vậy rồi, để cho cô ta được tiếp tục ngủ yên đi. "

Trương Dương gật đầu, cúi đầu, bỗng nhiên để ý thất phần cổ bên trái của thi thể tựa hồ có vài đạo hắc tuyến, bởi vì do góc độ mà hắn không nhìn rõ đồ án được xăm.

Tiêu Quốc Thành nói: "Chúng ta đi thôi!"

Chủ nhân nếu đã mở miệng thì Trương đại quan nhân tất nhiên không tiện tiếp tục ở lại.

Hai người từ kho lạnh quay lại phòng chứa đồ, Trương Dương nói: "Tiêu tiên sinh, tôi nhớ rõ ngài từng tới một nữ nhân tên là Đao Minh Quân, anh có ảnh của cô ta hay không?"

Tiêu Quốc Thành vẻ mặt lộ ra có chút xấu hổ, hắn lắc đầu: "Không có, từ sau khi cô ta rời khỏi, tôi đã tiêu hủy tất cả những thứ thuộc về cô ta rồi. " Hắn thở dài, nhìn Trương Dương: "Tôi cũng đang tìm cô ta, nếu có thể chứng thực tất cả những điều này là cô ta làm ra thì tôi sẽ không bỏ qua cho cô ta. "

Trương Dương trở lại phóng khách, không bao lâu sau thì nghe thấy tiếng gõ cửa, chính là Sở Yên Nhiên y quan chỉnh tề xuất hiện ở ngoài cửa, Trương đại quan nhân dang tay, Sở Yên Nhiên lao vào lòng hắn. Trương đại quan nhân cười nói: "Anh còn tưởng rằng em sẽ mặc áo ngủ lẻn tới phòng anh. "

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)