Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 0833

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 0833: Trách nhiệm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lưu Nhạn Hồng gật gật đầu, thực ra chuyện này cô ta đã tìm hiểu được không ít, chuyện của khách sạn Tuệ Nguyên rất phiền phức, không chỉ đề cập đến Lưu Hiểu Trung cục điện lực tỉnh mà còn quan hệ đến một nhân vật quan trọng chính là trưởng phòng tổ chức tỉnh Khổng Nguyên, Lưu Nhạn Hồng cũng biết đầu đuôi sự việc đều có liên quan đến Trương Dương.

Muốn triệt để làm rõ chuyện này thì phải bắt đầu từ chỗ Trương Dương, sau khi hội nghị kết thúc, Lưu Nhạn Hồng liền liên hệ với Trương Dương, bảo hắn may chóng đến phòng làm việc của mình một chuyến.

Xuất hiện trước mặt Lưu Nhạn Hồng vẫn là một Trương Dương mặt mày vui vẻ, Lưu Nhạn Hồng thấy vẻ mặt của hắn như vậy không khỏi chế giễu mấy câu: "Việc gì đáng để cậu vui vẻ vậy? trúng số sao?"

Trương Dương cười nói: "Còn vui hơn là trúng số."

Lưu Nhạn Hồng bảo hắn ngồi xuống ghế: "Biết tại sao tôi gọi cậu đến đây không?"

Trương đại quan nhân không hiểu lắc đầu, hắn giả bộ không biết, nhưng trong lòng hiểu rất rõ.

Lưu Nhạn Hồng nói: "Tôi nghe nói gần đây cậu và phía khách sạn Tuệ Nguyên xảy ra một số chuyện, đúng không?"

Trương Dương nói: "Ai nói vậy? việc chính của tôi làm còn không hết, nào có sức mà để ý đến một cái khách sạn bé tí đó?"

Lưu Nhạn Hồng nói: "Trương Dương, người ngay không nói lời mập mờ, trước mặt tôi cậu cứ quanh có thể là đã không được rồi, cả ngày cứ chị Lưu thế nọ chị Lưu thế kia vậy mà lại cứ thích lừa bịp tôi?"

Trương Dương cười nói: "Chị Lưu, tôi nào dám chứ? Trong lòng tôi chị chính là chị ruột, chị muốn biết gì cứ hỏi, tôi nhất định nói hết."

Lưu Nhạn Hồng nói: "có phải cậu và Tuệ Nguyên có xung đột?"

Trương Dương gật đầu nói: "Đúng thế." Hắn nói cho Lưu Nhạn Hồng một lượt chuyện của Tô Viên Viên.

Lưu Nhạn Hồng nghe xong liền nhíu mày nói: "Cậu nói là Lưu Hiểu Trung chòng ghẹo Tô Viên Viên, Tô Viên Viên không nể mặt cho nên hắn tức giận mà dùng nước nóng làm bỏng Tô Viên Viên?"

Trương Dương nói: "tình hình theo tôi biết là như thế, Tô Viên Viên tuy không nói người đó nhất định chính là Lưu Hiểu Trung, nhưng vết thương do bị bỏng của chị ấy chính là bị ở trong bữa cơm của Lưu hiểu Trung, tôi không hiểu một người làm quan cao như Lưu Hiểu Trung sao lại có thể làm ra chuyện này với một cô gái vô tội chứ, người này có xứng đáng với chữ đảng viên không? Có xứng với tuyền lực và trách nhiệm và quốc gia giao cho hắn không?"

Lưu Nhạn Hồng nói: "Cậu cũng chưa điều tra rõ ràng, đến bây giờ cũng không thể khẳng định Tô Viên Viên chính là do Lưu Hiểu Trung làm bị bỏng."

Trương Dương nói: "Việc này tôi không cần phải hỏi, từ khi Tô Viên Viên bị thương đến nay, Lưu Hiểu Trung ngay cả một câu hỏi thăm cũng không có, tôi không có yêu cầu gì cao, chỉ là muốn hắn lộ diện nói một câu xin lỗi mà thôi, việc đã qua nhiều ngày rồi, nhưng hắn không hề có một lời nào về chuyện này."

Lưu Nhạn Hồng nói: "Chính vì vậy cho nên cậu mới nghĩ cách để trừng trị khách sạn Tuệ Nguyên, lôi ra chuyện khách sạn Tuệ Nguyên ăn cắp điện?"

Trương Dương nói: "tôi nói này chị Lưu, chúng ta không có hàm oan cho người tốt, khách sạn Tuệ Nguyên ăn cắp điện là sự thật, không có liên quan gì đến tôi, thành phố mới tôi còn chưa lo xong, nào có thời gian để hỏi chuyện khách sạn Tuệ Nguyên ăn trộm điện chứ?"

Lưu Nhạn Hồng nói: "Vậy cũng chưa chắc, cậu nhìn thấy Tô Viên Viên bị ức hiếp, không nhịn được vì thương hoa tiếc ngọc nên đã ra tay xả giận hộ?"

Trương Dương nói: "chị Lưu, chị nghĩ sai về tôi rồi, tôi và Tô Viên Viên chỉ là quan hệ giao thiệp thông thường, nói đến thương hoa tiếc ngọc cũng chẳng đến lượt tôi, còn có Đỗ Thiên Dã cơ mà."

Lưu Nhạn Hồng nói: "Cậu là nói Đỗ Thiên Dã bí thư thị ủy Giang Thành?"

Trương Dương nói: 'Không phải anh ấy thì là ai chứ?"

Lưu Nhạn Hồng đột nhiên đại ngộ nói: "chẳng trách bí thư Lưu lại coi trọng chuyện của cục điện lực như vậy, xem ra..." cô ấy không nói hết câu. Trước đây Đỗ Thiên Dã là chủ nhiệm năm phòng kỉ ủy trung ương, nghe nói quan hệ giữa bí thư kỉ ủy Bình Hải Lưu Lợi và y không tồi, lẽ nào việc này cũng có sự tham gia của Đỗ Thiên Dã?

Sự xuất hiện của Đỗ Thiên Dã làm cho chuyện này càng trở nên phức tạp, Lưu Nhạn Hồng nói: "Đỗ Thiên Dã và Tô Viên Viên..."

Trương Dương nói: "bọn họ có quan hệ như thế nào thì kỉ ủy các chị chắc hiểu rõ hơn tôi, trước đây không phải bên các chị đã từng điều tra sao?"

Lưu Nhạn Hồng nói: "bọn họ là người yêu của nhau?"

Trương đại quan nhân nói: "Đừng hỏi tôi, tôi không biết, cũng là do Đỗ Thiên Dã dặn dò tôi giúp cậu ấy chăm sóc Tô Viên Viên, chị Lưu, chị biết đấy, con người tôi trọng nhất nghĩa khí, Đỗ Thiên Dã là anh em tốt của tôi, việc cậu ấy nhờ tôi nhất định sẽ tận tâm tận lực."

Lưu Nhạn Hồng gật đầu, cô ấy biết quan hệ giữa Trương Dương và Đỗ Thiên Dã không phải là bình thường, nếu như Đỗ Thiên Dã thật sự có nói như vậy thì Tô Viên Viên bị ức hiếp ở Đông Giang, Trương Dương ra mặt vì cô ấy cũng là lẽ đương nhiên.

Trương Dương nói: "Tôi không giấu chị, tôi hoàn toàn không có chút cảm tình gì với vị cục trưởng cục điện lực này. Chân của Tô Viên Viên bị bỏng, phía khách sạn Tuệ Nguyên còn đuổi cô ấy ra khỏi cửa, việc này cũng chưa có gì, mà họ còn bắt cô ấy bỏ ra ba vạn tiền vi phạm điều kiện, chị nói xem có phải chúng là thứ cặn bã không?"

Lưu Nhạn Hồng lúc đầu thì không hiểu, nhưng dần dần lập trường đã chuyển sang phía của Trương Dương, cô phẫn nộ nói: "nếu như Lưu Hiểu Trung thực sự làm chuyện này thì nhân phẩm của hắn quả thật không được."

Trương Dương nói: "Lúc đầu tôi chỉ muốn bảo hắn xin lỗi, nhưng hắn hoàn toàn không có ý đó, khốn kiếp, một cục trưởng cục điện lực thì có gì đáng nể chứ?"

Lưu Nhạn Hồng nhíu nhíu mày, nhắc nhở hắn: "tiểu tử cậu nói lời cũng phải cẩn thận đấy."

Trương đại quan nhân thở dài một cái nói: "Chị Lưu, bình thường tôi rất nho nhã, nhưng cứ nhắc đến tên này là lại không nhịn nổi lại trở nên thô lỗ, khách sạn Tuệ Nguyên chính là do em vợ của hắn và Khang Thành lập nên, chị nói xem bên trong liệu có gì đen tối không? Tuệ Nguyên ăn trộm điện có thể chỉ là một vấn đề trong đó, chỉ cần điều tra ra thì không biết sẽ phát hiện ra thêm bao nhiêu vấn đề khác nữa."

Lưu Nhạn Hồng không nhịn nổi mà cười lên: "cậu và Tuệ Nguyên rốt cuộc cáo đại thù lớn đến mức nào mà cứ nhất quyết không buông tha vaayh? Xem ra cậu không làm cho Tuệ Nguyên sập thì sẽ không cam tâm nhỉ."

Trương Dương nói: "Tôi không có thù với Tuệ Nguyên, mà là cái đám người đó cứ tưởng rằng tôi dễ bị bắt nạt, chỉ dựa vào chút ô dù mà đòi chơi với tôi à."

Lưu Nhạn Hồng nói: "việc Tuệ Nguyên bị điều tra ra trộm điện có phải là do cậu làm không?"

Trương đại quan nhân gật đầu nói: "Tôi chỉ là muốn cho chúng một bài học thôi."

Lưu Nhạn Hồng nói: "Thật đúng là cậu mà, điều động được cả công an đi xét phòng, nhân cơ hội mà tra ra Tuệ Nguyên trộm điện, lại còn triệu tập được nhiều kí giả như vậy đến, Trương Dương à Trương Dương, tiểu tử cậu thật nham hiểm."

Trương Dương nói: "Vậy còn phải xem là đối với người nào, khi tôi cảm thấy đã làm cho Tuệ Nguyen ăn trái đắng thì trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều, nhưng không ngờ bọn chúng thật có chút bản lĩnh, lại có thể móc nối được với công tác của phòng tuyên truyền tỉnh ủy, tất cả những tin tức viết về Tuệ Nguyên đều bị phong tỏa không được đăng, báo đài lớn nhỏ ở Bình Hải đều không có nhắc đến chuyện Tuệ Nguyên trộm điên, chị nói xem có phải chúng rất lợi hại không?"

Lưu Nhạn Hồng nói: "Ý cậu là Lương Tư lợi dụng sức ảnh hưởng của Lưu Hiểu Trung?"

Trương đại quan nhân cười khinh thường nói: "hắn không có sức ảnh hưởng lớn tới vậy, chị Lưu, chị có hiểu Khanh Thành không? Chị có biết gia thế nhà Khang Thành không?"

Lưu Nhạn Hồng không nói gì, cô ấy đương nhiên biết rõ.

Trương Dương nói: "bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh ủy Khổng là dượng ruột của Khang Thành, việc này nếu như không phải y ra mặt thì bộ trưởng Tiêu Nguyên Bình cũng sẽ không phí sức cho hắn đâu."

Lưu Nhạn Hồng cười nói: "Dượng là dượng, cái gì mà dượng ruột chứ, sao cậu lại dùng từ như thế?"

Trương Dương cười hi hi nói: "dượng ruột và dượng bình thường không giống nhau, sau này chị sẽ biết."

Lưu Nhạn Hồng nói: "Trương Dương, không được bàn tán thị phi về lãnh đạo sau lưng, cậu như vậy là không đúng rồi."

Trương Dương nói: "tôi trước nay luôn người không phạm ta ta không phạm người, nhưng người ta nếu muốn ức hiếp tôi thì tôi nhất định sẽ chơi với họ đến cùng, tiến triển của việc này tôi cũng không ngờ tới, chỗ dựa của khách sạn Tuệ Nguyên thật là vững chắc, nhưng bọn họ không nên có hành động hồ đồ như vậy, lại dám sai bảo vệ đánh bị thương hai kí giả, việc này đã gây nên kẻ thù chung của giới truyền thông, giờ cho dù bộ trưởng Tiêu có muốn giúp che giấu cũng không thể che giấu được rồi."

Lưu Nhạn Hồng thở dài nói: "Việc này càng lúc càng loạn, những thư tố cáo Lưu Hiểu Trung được gửi đến nhiều như tuyết rơi, kỉ ủy trung ương tỉnh cũng nhận được không ít, bây giờ kỉ ủy trung ương đã hạ mệnh lệnh phải điều tra ra chuyện này, bí thư Lưu đã giao nhiệm vụ này cho tôi."

Trương Dương nói: "Tôi thừa nhận lúc đầu tôi có làm vài việc, nhưng bây giờ sự việc đã ngoài dự liệu của tôi, không ngờ con người Lưu Hiểu Trung này lại biết gây thù với người khác như thế."

Lưu Nhạn Hồng nói: "Bia miệng của Lưu Hiểu Trung trước nay đều không tồi, năng lực công tác cũng rất xuất sắc."

*****

Trương Dương cười nói: "Năng lực công tác xuất sắc sao? Ai mà ngồi ở cái vị trí đó đều sẽ tự hát một bài ca tán thưởng cho mình cả, tôi không hiểu lắm về năng lực của hắn, cho nên tôi không có quyền phát ngon, có điều từ mấy lần tiếp xúc với hắn tôi cảm thấy hắn không phải là người tối, Tuệ Nguyên là do em vợ của hắn mở, tôi không tin hắn không biết một chút gì về chuyện Tuệ Nguyên ăn cắp điện. Nếu như không có sự đồng ý của hắn, Lương Tư dám làm như vậy sao? Sau khi sự việc bị bại lộ, phản ứng của hắn cũng coi như là kịp thời, mau chóng làm ra cái việc kiểm tra đột xuất đấy, kéo một loại đơn vị làm đệm đỡ cho Tuệ Nguyên, chị vẫn nghĩ là hắn thật sự đại công vô tư sao, hoàn toàn chỉ là phân tán sự chú ý, để cho ánh mắt công chúng không tập trung vào vấn đề của Tuệ Nguyên mà thôi."

Lưu Nhạn Hồng nios: "Tôi giờ thật có chút không hiểu cậu, việc này rốt cuộc cậu muốn có một kết quả như thế nào?"

"Công bằng! tôi muốn có một sự công bằng." ....................... Đỗ Thiên Dã đến Đông Giang, đến chỗ Thường Hải Tâm, chủ yếu là đến tăm Tô Viên Viên đang bị thương, Trương đại quan nhân đi cùng Đỗ Thiên Dã đến, cả đường bí thư Đỗ lại không hề hỏi đến bất cứ chuyện gì liên quan đến Tô Viên Viên. Việc này làm cho Trương Dương cảm thấy rất kì lạ, xem ra Đỗ Thiên Dã làm bí thư thị ủy càng lâu thì lòng dạ cũng càng trở nên thâm sâu, trong lòng giữ chặt mọi chuyện, không giống như trước đây nữa, gặp Trương Dương là tất cả mọi chuyện đều nói ra, không có gì là không nói. Nghĩ tới đây, Trương đại quan nhân bất giác có chút hụt hẫng, trên quan trường cùng với sự phong phú của kinh nghiệm thì con người cũng dần trở nên thành thục, nhưng Trương Dương không hi vọng sự thay đổi đó xảy ra với bạn của mình.

Đỗ Thiên Dã đến làm cho Tô Viên Viên vô cùng vui mừng, nhìn thấy Đỗ Thiên Dã bước vào cửa, cô ấy kiên trì ngồi dậy ghế sofa, Đỗ Thiên Dã đặt thuốc dưỡng thương xuống, vội vã nói: "Tiểu Tô, em ngồi xuống, đừng làm động vết thương."

Tô Viên Viên lúc này mới ngồi xuống, cô chỉ tay vào chỗ bên cạnh, mặt hơi đỏ lên nói: "Bí thư Đỗ, anh cũng ngồi xuống đây đi."

Đỗ Thiên Dã ngồi xuống.

Trương đại quan nhân mặt mày vui vẻ nói: "Tô Viên Viên, bí thư Đỗ nghe được tin cô bị bỏng, rất lo lắng nên đã từ Giang Thành tới đây, không quản ngày đến, vừa đến là đã tìm gặp cô rồi đấy."

Nghe thấy hắn nói như vậy, khuôn mặt Tô Viên Viên đỏ ửng hết cả lên tới tận cả cổ, nhưng trong lòng thì cảm thấy rất ngọt ngào.

Đỗ Thiên Dã trừng mắt nhìn Trương Dương, mỉm cười nói với Tô Viên Viên: "Tiểu Tô, đừng nghe cậu ấy nói linh tinh, anh đến Đông Giang là để mở một cuộc họp, nghe nói em bị bỏng nên tiện đến thăm."

Tô Viên Viên ừm một tiếng, sự vui mừng trong lòng lập tức nguội lạnh, tuy lời Trương Dương nói có hơi khoa trương, nhưng cô ấy vẫn thà nghe lời vừa rồi của Trương Dương còn hơn, chứ nói là tiện thể đến gặp cô ấy lại có một ý nghĩa khác, trong tận sâu trong lòng cô ấy, cô ấy đương nhiên hi vọng Đỗ Thiên Dã đặc biệt vì mình mà làm một chuyện gì đó.

Đỗ Thiên Dã nói: "Vết bỏng có nặng không?"

Tô Viên Viên lắc đầu nói: "Loại cao trị thương mà chủ nhiệm Trương cho em rất tốt, bây giờ không còn đau một chút nào nữa, hai ngày nữa sẽ không sao."

Đỗ Thiên Dã nhìn Trương Dương, anh ta tương đối hiểu về y thuật của Trương Dương, biết được chỉ cần hắn ra tay thì Tô Viên Viên nhất định sẽ không có vấn đề gì.

Thường Hải Tâm bê lên một tách trà, Trương Dương nhân cơ hội nói: "Thường Tâm, anh có vài vấn đề về máy tính muons hỏi em, đi, chúng ta đến phòng em nói chuyện."

Thường Hải Tâm biết hắn cố ý tìm cớ để đi, để cho Tô Viên Viên và Đỗ Thiên Dã có cơ hội nói chuyện, liền mỉm cười đưa hắn về phòng của mình.

Sau khi hắn rời khỏi, Tô Viên Viên và Đỗ Thiên Dã trở nên trầm lặng lại, không khí trở nên gượng gạo, Tô Viên Viên cúi mặt xuống, tim không ngừng đập thình thịch.

Đỗ Thiên Dã cho dù phải đối mặt với chín trăm vạn dân chúng Giang Thành cũng không thấy ngại, nhưng lúc ở một mình với Tô Viên Viên lại có chút ngại. anh ta ho một tiếng nói: "Vết thương của em có nặng không?"

Tô Viên Viên ngẩng mặt lên, hơi ngạc nhiên nhìn Đỗ Thiên Dã: "Vừa nãy hình như anh hỏi rồi."

Đỗ Thiên Dã cười lên, Tô Viên Viên cũng cười, nụ cười của bọn họ làm không khí trở nên tự nhiên hơn nhiều, Đỗ Thiên Dã nói: "anh quả thật đã hỏi rồi, nhưng gần đây công việc quá bận, nói chuyện có chút lung tung."

Tô Viên Viên nói: "đừng chỉ quan tâm đến công việc, phải chú ý đến sức khỏe của mình."

Đỗ Thiên Dã ừ một tiếng, trong lòng vì câu nói của Tô Viên Viên mà cảm thấy rất ấm áp, Đỗ Thiên Dã nói: "Tiểu Tô, sự việc xảy ra như thế nào? Em hãy nói thật cho anh nghe, anh nhất định sẽ giúp em đòi lại công bằng."

Tô Viên Viên lắc đầu nói: "Thôi, sự việc đã qua rồi, không nên nhắc lại nữa, em không muốn phiền các anh."

Đỗ Thiên Dã nói: "Không phải là làm phiên, xã hội của chúng ta là một xã hội công bằng, nếu như em coi anh là bạn bè thì đừng giấu diếm gì, tiểu Phương, chân của em có phải là do Lưu Hiểu Trung làm bị thương không?"

Tô Viên Viên cắn cắn môi.

Đỗ Thiên Dã yên lặng nhìn cô ấy, ánh mắt đầy sự cổ vũ.

Tô Viên Viên nhỏ giọng nói: "trong bữa cơm khó trách khỏi gặp chút phiền phức, tối hôm đó có thể là vị cục trưởng đó uống hơi quá chén, cho nên có chút không tỉnh táo."

Đỗ Thiên Dã nói: "Em là nói chính Lưu Hiểu Trung làm em bị bỏng?"

Tô Viên Viên nói: "Em tin rằng ông ta không có cố ý, bí thư Đỗ, tin tức ngày nay em đều đã xem qua một chút, em biết anh và Trương Dương rất quan tâm em, nhưng em thật sự không muốn chuyện này mà làm các anh gặp phiền phức, dù sao em cũng không sao, việc này bỏ qua được không?"

Đỗ Thiên Dã nhìn Tô Viên Viên, vẻ mặt kiên định mà quả quyết, từng chữ từng câu một nói: "Không được! có anh ở đây, không ai được ức hiếp em."

Nghe thì chỉ là một câu nói bình thường nhưng lại làm cho nội tâm Tô Viên Viên chấn động, một cảm giác khó nói trào lên trong lòng cô ấy, giờ phút này cô không thể nào khống chế được tình cảm của mình, đôi mắt đỏ lên.

Sự yếu đuổi và ấm ức của người phụ nữ luôn là thứ vvux khí có thể khơi dậy sự đồng của của người đàn ông nhất.

Tô Viên Viên không muốn chuyện này tiếp tục ồn ào hơn, trong thời gian cô dưỡng thương cũng đọc tin tức, biết Trương Dương vì đòi lại công bằng cho cô mà đã làm không ít chuyện với Tuệ Nguyên. Những hành động ấy của Trương Dương làm cho cô ấy cảm thấy lo lắng bất an, dù sao giữa cô và hắn không có gì cả, thậm chí từng có thời gian cô khá phản cảm với con người của Trương Dương, Tô Viên Viên không hiểu được tại sao Trương Dương lại quan tâm tới mình như vậy. Bây giờ thì cô cũng đã tìm được nguyên nhân, Trương Dương có lẽ là vì nể mặt Đỗ Thiên Dã mà giúp đỡ mình, điều này làm cho Tô Viên Viên rất cảm động, không phải vì Trương Dương mà là vì Đỗ Thiên Dã.

Tô Viên Viên nhỏ tiếng nói: "bí thư Đỗ, có câu nói này của anh là đã đủ rồi, em không sao, không ấm ức." Đỗ Thiên Dã gật gật đầu.

Khi Trương Dương và Đỗ Thiên Dã cùng nhau rời khỏi, Tô Viên Viên chống gậy bước tới gần cửa sổ, đến khi thấy hình dáng Đỗ Thiên Dã khuất hẳn mới thở dài một tiếng.

Sau lưng vang lên tiếng Thường Hải Tâm: "Nếu như đã thích anh ấy tại sao lại không nói với anh ấy?" khuôn mặt Tô Viên Viên đỏ lên, cô lắc đầu nói: "Tôi không xứng với anh ấy."

Thường Hải Tâm nói: "Cô chưa thử làm sao mà biết?"

Tô Viên Viên nhẹ giọng nói: "Thực ra thích một người không nhất thiết phải có được người đó, có thể nhìn thấy anh ấy hạnh phúc là tốt rồi." câu nói này làm dấy lên sự đồng cảm của Đường Hải Tâm, cô ấy cũng đến trước cửa sổ, nhìn chiếc xe đã đi xa, trong lòng lại nghĩ về một người khác."

Trương Dương quan sát sắc mặt của Đỗ Thiên Dã từ kính chiếu hậu, hắn và Đỗ Thiên Dã quen nhau nhiều năm như vậy nên hắn có thể đoán được cảm xúc của anh ta lúc này, xem ra tâm trạng của Đỗ Thiên Dã không hề tốt, Trương Dương nói: "Cậu yên tâm, Tô Viên Viên không sao đâu."

Đỗ Thiên Dã nói: "Lưu Hiểu Trung đến giờ vẫn chưa có một lời nào à?"

Trương Dương cười nói: "hắn cũng không thể chống đỡ được bao lâu nữa đâu, kỉ ủy đã điểu tra hắn rồi, bí thư Lưu của kỉ ủy chúng ta cũng không thuận mắt với hắn."

Đỗ Thiên Dã không nói gì

Trương Dương nhìn Đỗ Thiên Dã nói: "Tôi nghe nói, trước đây cậu khi làm ở kỉ ủy trung ương có quan hệ không tồi với bí thư Lưu?"

Đỗ Thiên Dã cười nói: "Sao chứ? Cậu nghi ngờ chuyện này là do tôi đứng sau à?" Trương Dương nói: "Tô Viên Viên là người của cậu, hắn đã dám ức hiếp Tô Viên Viên chính là không nể mặt cậu, nếu như cậu không thể hiện chút gì thì người ta sẽ cho rằng bí thư Đỗ cậu quá nhu nhược, ngay cả một người con gái cũng không bảo vệ được." Đỗ Thiên Dã nói: "cậu đang dùng kế kích tướng đấy à, có phải muốn tôi đập cho Lưu Hiểu Trung hắn một trận không?" Trương Dương nói: "Lưu Hiểu Trung mặt mỏng không thể chịu đòn được, hơn nữa hiện giờ phiền phức của hắn cũng không nhỏ, đánh hắn cũng không cần thiết."

Đỗ Thiên Dã nói: "khách sạn Tuệ Nguyên cũng có chút bối cảnh đấy."

Trương Dương nói: "những nơi như thế không có bối cảnh thì hoàn toàn không dám huênh hoang như thế, ban đầu tôi rất buồn bực, tại sao đột nhiên lại mọc ra một khách sạn năm sao, mãi mới hiểu hóa ra có Khổng Nguyên đứng sau lưng chống đỡ, chẳng trách gọi là khách sạn Tuệ Nguyên, chữ Nguyên này chính là lấy tên Khổng Nguyên."

*****

Đỗ Thiên Dã không khỏi cười lên: "Hóa ra cậu cũng giỏi chữ nghĩa đó nhỉ."

Trương Dương nói: "Khang Thành là cháu của vợ Khổng Nguyên, bên ngoài kia họ có lời đồn thổi Khổng Nguyên và em vợ của hắn qua lại, Khang Thành là con trai của Khổng Nguyên."

Đỗ Thiên Dã nói: "lời đồn thổi bên ngoài không thể tin, Khổng Nguyên là trưởng phòng tổ chức, nếu như để hắn biết cậu nói sau lưng như vậy thì sẽ cho cậu biết tay đấy." Trương Dương cười khinh bỉ: "Người khác không biết hắn, nhưng tôi còn không biết hắn sao? Cái tên lưu manh đấy, cũng không biết sao hắn có thể ở trên vị trí đó lâu vậy, các vị lãnh đạo khi lựa chọn cán bộ đều nhắm mắt lại sao?"

Đỗ Thiên Dã nói: "sao cậu lại có nhiều lời kêu than vậy, những việc không có chứng cứ thì không thể nói bừa." Trương Dương nói: "Tôi không nói bừa, còn có Lương Tư và Lưu Hiểu Trung, ông dượng này phải chăng đã quá quan tâm tới em vợ? Nếu như không có quan hệ gì mờ ám thì hắn có bán sức như vậy không?"

Đỗ Thiên Dã nói: "Thâm Hiểm, lòng dạ cậu sao càng lúc càng trở nên thâm hiểm vậy?"

Trương Dương nói: "đây là chuyện rất rõ ràng, quan hệ giữa cậu và Tô Viên Viên cũng không phải là bạn bè bình thường, nếu không thì cậu..." Đỗ Thiên Dã trừng mắt nhìn Trương Dương: "Cậu đừng nói bậy, tôi không có ý nghĩ đó." Trương Dương nói: "bây giờ tôi ra mặt giúp Tô Viên Viên là vì sao chứ? Còn không phải là vì cậu sao, vì chuyện này mà đã dính không ít oan uổng, bây giờ tôi đã nói với bên ngoài cậu và Tô Viên Viên là bạn tốt, tôi muốn giúp cậu ra mặt." Đỗ Thiên Dã nói: "tôi nghe nói rồi, bản thân cậu đã trở thành chính nhân quân tử vì bạn bè, nhưng tôi cũng bị cậu lôi xuống nước rồi." Trương Dương cười nói: "việc này từ đầu đến cuối đều là do cậu, nếu như khong phải cậu bảo tôi ra mặt giúp Tô Viên Viên thì sao tôi phải bán sức như thế?" Đỗ Thiên Dã cười cười.

Trương Dương đưa hắn đến nhà nghỉ của chính quyền tỉnh, Trương Dương còn có việc phải về bộ chỉ huy thành phó mới, Đỗ Thiên Dã vừa đến Đông Giang, cũng còn có rất nhiều việc nên hai người hẹn tối mai sẽ cùng ăn cơm.

Đỗ Thiên Dã trở về phòng chưa được bao lâu thì đã có người đến hỏi thăm, người đến lại chính là Lưu Hiểu Trung cục trưởng cục điện lực, trong chuyện của chị Tô, Trương Dương luôn đưa ra chiêu cờ Đỗ Thiên Dã. Đây không phải là vì hắn sợ phải gánh chịu trách nhiệm, mà là Trương Dương có ý muốn kết hợp Đỗ Thiên Dã và Tô Viên Viên, hắn nhìn ra Tô Viên Viên có ý với Đỗ Thiên Dã, Đỗ Thiên Dã chắc cũng có thiện cảm với Tô Viên Viên, có điều anh ta giấu tình cảm đó vào quá sâu trong lòng, không hề biểu hiện ra chút nào, vì vậy cần một người làm đòn bẩy, Trương đại quan nhân là em cùng cha khác mẹ với Tô Viên Viên, đương nhiên phải có trách nhiệm làm chuyện này.

Rất nhiều chuyện qua lời đồn tiếng lại sẽ tạo ra vô số tam sao thất bản, có điều Đỗ Thiên Dã và Tô Viên Viên, một người chưa chồng, một người chưa vợ, người khác rất khó moi ra vấn đề, trước mắt bên ngoài kia có một lời đồn duy nhất chính là việc lần này của Tuệ Nguyên là vì đã đắc tội với Tô Viên Viên, mà Tô Viên Viên là bạn gái của bí thư thị ủy Giang Thành Đỗ Thiên Dã.

Lưu Hiểu Trung đến gặp Đỗ Thiên Dã, qua một hồi cân nhắc, gã thực sự không ngờ giám đốc bộ phận nhà ăn khách sạn Tuệ Nguyên lại là bạn gái của bí thư thị ủy Giang Thành. Việc tối hôm đó gã còn nhớ rất rõ, tối hôm đó quả thật gã có uống nhiều một chút, vì thế có xẩy ra một số hành động quá đáng, gã đã trêu ghẹo Tô Viên Viên mấy câu, không thể không thừa nhận vẻ đẹp thanh xuân của Tô Viên Viên rất hấp dẫn gã, thực ra trên bàn rượu xảy ra những việc như thế cũng là thường thấy, đến bây giờ Lưu Hiểu Trung vẫn chưa cảm thấy mình có gì không đúng, nếu như nói không đúng chỉ có thể nói người hắn trêu ghẹo là không đúng đối tượng mà thôi, hắn không biết Tô Viên Viên lại có thân thế như vậy.

Sự cự tuyệt và lạnh lùng của Tô Viên Viên làm cho Lưu Hiểu Trung cảm thấy mất mặt, trong lúc tức giận đã hất đổ chén trà, lúc đó gã thật không ngờ nước nóng lại bắn vào chân Tô Viên Viên, nhưng tất cả lại trùng hợp như vậy, sau khi sự việc xảy ra Lưu Hiểu Trung cũng rất hối hận, gã cũng biết vì rượu mà hành động có chút quá đáng, lập tức muốn tỏ ý xin lỗi với Tô Viên Viên, Trương Khánh Phong lại rất có mắt nhìn, liền gánh vác chuyện này, vì thế Lưu Hiểu Trung đã ngầm đồng ý với cách làm của hắn, gã vốn tưởng rằng sự việc đến đây là kết thúc, nhưng không ngờ việc này lại càng lúc càng bị làm lớn.

Đầu tiên là việc khách sạn Tuệ Nguyên ăn cắp điện bị tra ra, sau đó là sự kiện đánh kí giả, bây giờ thư tố cáo hắn rất nhiều, nghe có người nói đã đến tận kỉ ủy trung ương rồi.

Lưu Hiểu Trung không phải là không có chút quan hệ nào, gã rất nhanh đã tra ra nguyên nhân chính của sự việc này.

Sau khi Đỗ Thiên Dã xuất hiện, gã bắt đầu hiểu ra tại sao kỉ ủy hội lại gây phiền phức cho mình, Đỗ Thiên Dã lúc đầu là chủ nhiệm ngũ thất kỉ ủy trung ương, xem ra Đỗ Thiên Dã đã tức giận vì chuyện của Tô Viên Viên, nên muốn đối phó với mình.

Phán đoán điều tra của Lưu Hiểu Trung đa phần đều xuất phát từ lời đồn thổi, cho nên trong quá trình điều tra không tránh khỏi có sự lệch lạc, quan hệ giữa Đỗ Thiên Dã và Tô Viên Viên là do Trương Dương cố tình đồn ra. , Lưu Hiểu Trung tuy biết người trực tiếp đối đầu với mình là Trương Dương, nhưng gã không lựa chọn đi tìm Trương Dương nói chuyện, vì gã nhận định rằng Đỗ Thiên Dã mới là người đứng sau sai khiến, hơn nữa gã cho rằng thân phận và địa vị của mình không thể cúi đầu trước Trương Dương, nếu muốn tìm thì cũng phải tìm đối thủ có cùng cấp bậc.

Đỗ Thiên Dã và Lưu Hiểu Trung trước đây chưa từng có qua lại, đối với một nhân vật thực quyền của hệ thống điện tỉnh Bình Hải này, Đỗ Thiên Dã bây giờ đầy sự phản cảm, có điều anh ta vẫn thể hiện phong độ tương đương, mời Lưu Hiểu Trung vào trong phòng.

Lưu Hiểu Trung nói: "bí thư Đỗ, hôm nay tôi mạo muốn đến thăm hi vọng không làm phiền anh." Đỗ Thiên Dã cười nói: "cục trưởng Lưu quá khách sáo rồi, không biết hôm nay đến đây là vì việc công hay tư?" Đỗ Thiên Dã hỏi rất trực tiếp.

Câu hỏi này nghe thì không có gì đặc biệt, nhưng lại không dễ trả lời, Lưu Hiểu Trung đã nhận ra được thái độ thù địch của Đỗ Thiên Dã với mình, gã cười cười, có thể lên được vị trí cục trưởng cục điện lực này cũng không phải là một nhân vật tầm thường, năng lực đối diện với mọi loại cục diện cũng được là khá xuất sắc, gã nhẹ giọng nói: "đến thăm với tư cách cá nhân."

Đỗ Thiên Dã uh một tiếng không tiếp tục nói, anh ta có ý dùng sự trầm mặc để khống chế tiết tấu đối thoại ở đây.

Lưu Hiểu Trung nhận thức được Đỗ Thiên Dã đã muốn khống chế hắn, dựa theo tiết tấu đàm thoại, nhưng bây giờ đây là sân nhà của Đỗ Thiên Dã, Lưu Hiểu Trung đành phải mở lời trước để phá vỡ không khí trầm mặc này. Gã thấp giọng nói: "Bí thư Đỗ, lần này tôi đến gặp anh là để giải thích một chuyện, gàn đây bên ngoài có rất nhiều lời đồn đại nhắm vào tôi." Đỗ Thiên Dã vẫn không nói gì, ánh mắt anh ta thậm chí còn không nhìn vào Lưu Hiểu Trung, tuy miệng vẫn nở một nụ cười nhạt, nhưng đó là biểu hiện của sự lạnh lùng.

Lưu Hiểu Trung nói: "Tôi vừa mới biết Tô Viên Viên là bạn của anh." Lưu Hiểu Trung suy nghĩ một hồi lâu mới dùng đến từ bạn này, mà không phải là bạn gái, có một số từ không thể nói một cách rõ ràng quá.

Đỗ Thiên Dã gật đầu, nói thẳng thật: "là một người bạn rất tốt." Lưu Hiểu Trung nói: "Hôm đó tôi và mấy người bạn bao khách sạn Tuệ Nguyên để ăn cơm, vừa hay cô Tô đến chúc rượu, trong số chúng tôi có một người uống nhiều quá, không cần thận làm đổ trà nóng vào chân cô Tô, làm cô ấy bị bỏng, việc này làm tôi thấy rất day dứt, cũng rất buồn, dù sao lúc đó tôi cũng ở chỗ đó, sau này mới biết cô Tô có quan hệ với anh, trong lòng tôi càng lúc càng cảm thấy bất an."

Lưu Hiểu Trung tuy là lão đại của hệ thống điện lực Bình Hải, nhưng nếu so sánh với Đỗ Thiên Dã thì khí thế rõ ràng vẫn yếu hơn hẳn, huống hồ là với chuyện của Tô Viên Viên thì gã không đúng trước.

Đỗ Thiên Dã nói: "việc này tôi đã từng nghe rồi, bên ngoài chuyện gì mà chẳng có, có người nói Lưu cục làm cô ấy bị bỏng."

Lưu Hiểu Trung vội lắc đầu nói: "bí thư Đỗ, anh đừng có hiểu lầm, tôi thừa nhận tôi ở đó, nhưng sự việc thật sự không liên quan đến tôi."

Đỗ Thiên Dã nói: "Hôm nay Lưu cục đến đây là để giải thích cho tôi chuyện này sao?"

Lưu Hiểu Trung nói: "tôi không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng đến quan hệ giữa chúng ta."

Đỗ Thiên Dã cười nhạt nói: "Tôi và Lưu cục trước nay không thể nói là thân thiết." ý của anh ta rất rõ ràng, tôi không có giao tình gì với anh.

Lưu Hiểu Trung liên tục bị mắc nghẹn lời, trong lòng không khỏi có chút hối hận, xem ra quan hệ giữa Đỗ Thiên Dã và Lưu Hiểu Trung quả nhiên không tầm thường, sớm biết vậy đã không đến, đây chẳng phải tự làm xấu hổ mình sao?

Lưu Hiểu Trung nói: "Bí thư Đỗ, hôm nay tôi đến đây chính là để giải thích chuyện này, tiện thể cũng muốn nhờ bí thư Đỗ thay tôi gửi lời xin lỗi tới Tô."

Đỗ Thiên Dã mỉm cười nói: "Tô Viên Viên là một cô gái khoan dung lương thiện, có điều không có nghĩa là người khác có thể ức hiếp cô ấy, Lưu cục, anh cũng giúp tôi chuyển lời tới người đã làm cho cô ấy bị bỏng bảo hẳn bây giờ hãy đứng ra đây, là đàn ông thì phải biết gánh trách nhiệm, làm sai thì phải thừa nhận hành vi của mình, anh nói đúng không?" "

*****

Lưu Hiểu Trung thở dài nói: "Tôi cũng cho là như thế, nhưng tôi bây giờ không thể liên lạc được với người đó, tôi thấy tám chín phần là sợ trách nhiệm nên trốn rồi, loại người này tôi thật không yên tâm giao công trình điện cho hắn đi làm."

Đỗ Thiên Dã từ miệng của Tô Viên Viên đã xác nhận rõ ràng rằng chính là Lưu Hiểu Trung làm cô ấy bị thương, nếu như Lưu Hiểu Trung hôm nay thừa nhận việc này thì rất có thể Đỗ Thiên Dã sẽ không truy cứu chuyện này nữa, dù sao vì một chuyện nhỏ cũng không cần thiết phải truy cùng tra tận, nhưng Lưu Hiểu Trung đến tận giờ vẫn đổ chuyện này sang cho người khác, cái loại người không có trách nhiệm này sao có thể xứng làm lãnh đạo cao nhất của hệ thống điện lực Bình Hải chứ? Đỗ Thiên Dã mắng thầm: súc sinh. Đỗ Thiên Dã giờ đã hiểu tại sao Trương Dương lại ghét Lương Thiên Chính như vậy. Đỗ Thiên Dã không nói gì nữa, thái độ lạnh lùng của Đỗ Thiên Dã làm cho Lưu Hiểu Trung ngồi không yên, rất nhanh đứng dậy cáo từ.

Lưu Hiểu Trung sau khi rời khỏi nhà khách chính quyền tình, tâm trạng buồn bực đến cực điểm, gã bắt đâu tin tưởng vào lời đồn về quan hệ của Tô Viên Viên và Đỗ Thiên Dã rồi, nếu như quan hệ của bọn họ không mật thiết như vậy thì Đỗ Thiên Dã sẽ không vì một người con gái mà tức giận như vậy.

Còn chưa về đến xe mình thì Lưu Hiểu Trung đã nhận được điện thoại của Lương Tư, giọng nói của cô ta mang theo những tiếng khóc nấc: "Anh à, bây giờ tin tức truyền thông đã làm cho Tuệ Nguyên chúng ta đầy tiếng xấu rồi, anh phải nghĩ cách đi, nếu không cứ như thế này thì Tuệ Nguyên sẽ chết mất."

Lưu Hiểu Trung trong đầu đang đầy những suy nghĩ linh tinh, nghe lời này của Lương Tư trong lòng càng cảm thấy buồn bực, gã không tức giận nói: "Không phải có Khang Thành rồi sao? Nó mới là cổ đông chính, trời sập có nó lo."

Nhắc đến Khang Thành, Lương Tư lập tức bốc hỏa: "em tìm hắn khắp nơi, điện thoại tắt máy, người cũng không biết đi đâu rồi, hắn thấy tình hình không ổn nên đã trốn đi rồi, cái thứ gì thế, một chút gánh vác cũng không có."

Nghe thấy hai chữ "gánh vác" này Lưu Hiểu Trung liền cảm thấy đâu đầu, gã thấp giọng nói: "Tuệ Nguyên nếu như sập thì tổn thất của hắn sẽ lớn hơn em."

Lương Tư nói: "hắn có thể đền nổi nhưng em thì không, Tuệ Nguyên là toàn bộ gia sản của em."

Lưu Hiểu Trung nghe cô ta than thở không khỏi thấy buồn bực, liền ngắn lời: "Anh có việc, việc này để sau hãy tính, còn nữa, gần đây không có việc gì quan trọng thì đừng gọi điện cho anh nữa."

Lương Tư kinh ngạc nói: "Anh có ý gì vậy?"

Lưu Hiểu Trung nói: "Không có gì, phiền phức mà em gây ra cho anh còn chưa đủ sao?"

Lương Tư tức giận nói: "Lưu Hiểu Trung, anh nói cho rõ đi, rốt cuộc là ai gây phiền phức cho ai? Nếu như không phải anh thấy Tô Viên Viên xinh đẹp, chọc giận người ta thì liệu có gây ra nhiều việc như thế không? Bây giờ anh lại nói những lời này, anh có phải là người không? Anh không có trách nhiệm...."

Lưu Hiểu Trung nhanh chóng dập điện thoại, cắn răng, từ trong mồm nghiến ra một câu: "Tiện nhân!" sau đó gã ngẩng đầu, nhìn mặt trời mờ mịt ngoài kia, mắng chửi là để xả bớt bực tức trong lòng chứ không có chút giúp ích nào để giải quyết vấn đề.

Thái độ của Lưu Hiểu Trung làm cho Lương Tư càng lúc càng nhìn rõ bộ mặt thật của gã, lúc quan trọng không thể trông đợi gì vào người anh rể này được, gã bây giờ có thể là thân mình cũng chưa lo xong, sao có tâm trí đi lo việc Tuệ Nguyên.

Lương Tư nghĩ đi nghĩ lại, cô ta giờ chỉ có thể đi tìm trưởng phòng tổ chức Khổng Nguyên.

Khổng Nguyên và Khang Thành không giống nhau, ông ta không chọn trốn chạy, trên thực tế ông ta ở vị trí đó cũng không thể trốn chạy được. đối mặt với Lương Tư, Khổng Nguyên vẫn một bộ mặt tươi cười, có điều trong nụ cười đó không thể tìm thấy một chút tình cảm nào, trưởng phòng Khổng trong lòng hiểu rất rõ, bây giờ vào lúc này hướng gió đã hoàn toàn thay đổi. có một số lợi có thể dể dàng chiếm được, cũng có một số lợi tự dâng đến cửa mà không có phúc hưởng. Lương Tư dịu dàng gọi một tiếng trưởng phòng Khổng.

Khổng Nguyên mỉm cười nói: "Tiểu Lương, mời ngồi." y chỉ vào chiếc ghế sofa đối diện, việc đầu tiên gã muốn làm chính là thức tỉnh Lương Tư, tỏ rõ thái độ.

Lương Tư là một cô gái cực kì thông minh, từ câu nói đầu tiên của Khổng Nguyên cô có thể nhận ra được mình có thể đã đến nhầm chỗ rồi.

Cô cười cười, ngồi xuống ghế, rất nho nhã vắt một chân lên, trong cái giây phút cặp đùi ngọc nhấc lên, cô ta để ý thấy ánh mắt của trưởng phòng Khổng không tự chủ được mà sáng lên, sau đó lại nhanh chóng trở lại bình thường khi Lương Tư đã khép chặt đùi. Lương Tư trong lòng thầm chửi lão dâm tặc, nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra rất hiền dịu.

Khổng Nguyên nhìn thấy vẻ xinh đẹp của Lương Tư, cảm thấy trong người hơi nóng lên, đành phải thừa nhận rằng Lương Tư quả có một lực hút khó thể nói rõ. Khổng Nguyên bê chén trà lên, uống. cùng với nước là nước miếng được nuốt xuống họng, Khổng Nguyên làm ra bộ mặt hòa nhã nói: "Tiểu Lương, cô tìm tôi có việc gì không?"

Lương Tư nói: "Trưởng phòng Khổng, anh có tin tức của Khang Thành không?

Khổng Nguyên nói: "Khang Thành? Rất lâu tôi không gặp nó rồi." y hiểu rất rõ mục đích của Lương Tư, Khang Thành đột nhiên bốc hơi, chính là do y."

Lương Tư thở dài nói: "trưởng phòng Khổng, bây giờ Tuệ Nguyên đang gặp phiền phức rất lớn, Khang tổng đột nhiên lại mất tích trong lúc này, một cô gái yếu đuối như tôi không biết phải đối mặt với cục diện bây giờ như thế nào?"

Khổng Nguyên nói: "Tiểu Lương, đừng lo lắng, nói chầm chậm thôi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"

Lương Tư thầm chửi y cả nghìn lần, lão già này đúng là điển hình của loại người không biết xấu hổ, ăn cái xoa mồm là quên, Tuệ Nguyên xảy ra nhiều chuyện như vậy, Khang Thành là cháu ngoại của y mà y lại có thể trả vờ không biết một chút nào. Trong lòng Lương Tư thầm oán trách, nhưng trên mặt không lộ ra chút gì, lại kể lại sự việc một cách đơn giản.

Khổng Nguyên thực ra trong lòng hiểu rất rõ, chỉ là đang giả vờ mà thôi, Lương Tư nói xong y liền thở dài nói: "Việc quản lí của Tuệ Nguyên các cô thật là có vấn đề, sao lại có thể để bảo vệ đánh kí giả cơ chứ?"

Lương Tư nói: "trưởng phòng Khổng, việc này tôi đã điều tra rôi, hoàn toàn không phải là do nhân viên của chúng tôi làm, nhất định là có người lợi dụng chuyện này để hãm hại chúng tôi."

Khổng Nguyên nói:"Bây giờ nói chuyện này có ích lợi gì? Đã tạo ra ảnh hưởng xấu tới xã hội, thật chỉ không hiểu tại sao khách sạn lớn như Tuệ Nguyên lại phải đi ăn cắp điện nước? lẽ nào các cô không biết rằng hành vi như vậy sẽ làm tổn hại đến quốc gia sao? Hơn nữa thân phận của cô lại vô cùng đặc biệt, có biết rằng làm như vậy sẽ mang đến hậu quả như thế nào cho đồng chí Hiểu Trung không?"

Lương Tư nhẹ giọng nói: "trưởng phòng Khổng, người ta đã hối hận rồi, nhưng không làm thì cũng đã làm rồi, việc đã làm rồi thì phải chịu trách nhiệm." khi nói lời này ánh mắt của cô ấy nhìn thẳng vào Khổng Nguyên, ánh mắt dịu dàng lúc nãy đã không còn chút nào.

Khổng Nguyên nghe ra được ý trong lời nói đó, người đàn bà này rõ ràng là đang uy hiếp mình, Khổng Nguyên cười ha ha: "không ngờ, Tiểu Lương cô lại là một cô gái có trách nhiệm như vậy." Lương Tư tuy đã không còn nhỏ nhưng trong mắt Khổng Nguyên thì cô vẫn chỉ là một cô gái nhỏ mà thôi, trẻ con thì cũng có chỗ ấu trĩ, cô nói lời này lập tức làm cho Khổng Nguyên phải cảnh giác.

Khổng Nguyên nói: "Tiểu Lương à, cô có thể không biết rằng việc trộm điện lần này đã mang lại phiền phức rất lớn cho đồng chí Hiểu Trung, theo như tôi biết gần đây bên đồng chí Hiểu Trung không ổn lắm."

Lương Tư nghe Khổng Nguyên nói như vậy bất giác có chút sợ hãi, từ trước tới nay việc làm ăn của cô ấy đều rất thuận lợi, tất cả đều là dựa vào mối quan hệ của anh rể Lưu Hiểu Trung, nếu như Lưu Hiểu Trung xảy ra chuyện thì tài lộ của cô cũng sẽ đứt. Lương Tư nói: "trưởng phòng Khổng, anh hãy giúp tôi, tôi giờ nên làm thế nào?"

Khổng Nguyên nói: "việc của Tuệ Nguyên là do ai làm ra?"

Lương Tư nói: "Trương Dương và Kì Sơn." Nhắc đến hai chữ này cô liền cảm thấy răng ngưa ngứa.

Khổng Nguyên nói: "nhưng tôi nghe nói Tô Viên Viên là bạn gái của bí thư thị ủy Giang Thành Đỗ Thiên Dã, đây chính là nguyên nhân gây ra nhiều chuyện như vậy, là vì một số hành vi của đồng chí Hiểu Trung ảnh hưởng đến quan hệ của đồng chí ấy và Đỗ Thiên Dã."

Lương Tư trầm xuống, giờ bình tĩnh nghĩ lại một chút, Tô Viên Viên quả thực chính là đầu mối của tất cả mọi việc, nếu không phải Lưu Hiểu Trung trêu chọc cô ta thì Trương Dương sao lại nhắm vào Tuệ Nguyên?

Khổng Nguyên nói: "quan hệ giữa Đỗ Thiên Dã và Trương Dương rất tốt, Trương Dương chắc cô đã từng được lĩnh giáo, cô chắc không biết lắm về Đỗ Thiên Dã, trước đây cậu ta đã từng làm chủ nhiệm ngũ thất kỉ ủy trung ương, trong hệ thống có mối quan hệ và nhân lực tương đối nhiều, gần đây kỉ ủy đã nhận được không ít tố cáo nhắm vào đồng chí Hiểu Trung." Nói đến đây Khổng Nguyên cố ý dừng lại một chút, y tin rằng với ngộ tĩnh của Lương Tư chắc sẽ hiểu ra, mục tiêu thật sự của Trương Dương là Lưu Hiểu Trung.

Lương Tư nói: "trưởng phòng Khổng, sự việc này sẽ rất phiền phức phải không?"

Khổng Nguyên nói: "thế giới này việc gì cũng đều chỉ có tương đối thôi, phiền phức đều là do mình tìm tới, cô không chủ động chọc hắn thì phiền phức đâu có tìm đến cô."

Crypto.com Exchange

Chương (1-1276)