← Ch.0320 | Ch.0322 → |
Lúc này trong đầu hắn, có một loại dục vọng cường lực: Trở nên mạnh mẻ! Đột phá Tiên Thiên!
Lần trước, khi thấy Ngưu Tiểu Hoa và lão địa chủ bị người của Bùi gia hiếp đáp, mà hắn không thể ra sức, Tùy Qua cũng có cảm giác như thế. Sau khi trở lại Đông Giang, Tùy Qua cũng từng nghĩ tới nhiều phương pháp đề cao tu vi, hy vọng có thể một bước thăng thiên, đột phá Tiên Thiên kỳ. Đáng tiếc, Tùy Qua lại không thể thành công.
Bởi vì Tùy Qua thiếu hụt Tu Hành Thảo Mộc Quan pháp.
Mặc dù sau này Tùy Qua đã kiếm được Bão Phúc đan mộc, hơn nữa ngày ngày dùng Bát Hoang Vân Vũ đại trận đề cao, nhưng muốn cho gốc cây Bão Phúc đan mộc này hoàn toàn khôi phục sinh cơ, trở thành một gốc đại thụ chân chính, ít nhất còn cần hai ba tháng.
Nhưng, hiện giờ trong tay Tùy Qua có một bình hồ lô ngọc tủy vạn năm, có thể lập tức thúc dục gốc cây Bão Phúc đan mộc này sinh trưởng nhanh hơn, sau đó đột phá Tiên Thiên kỳ.
Cấp bách!
Ngoại trừ áp lực vô hình đến từ tối tăm, nhiều hơn là cảm giác tự trách mình đến từ sâu trong tâm linh của Tùy Qua.
Lam Lan bị trúng đạn, Tùy Qua không biết, cũng tạm thời không có ý định đi điều tra là ai làm, bởi vì bất luận là ai làm, đều không thể làm nhạt đi cảm giác tự trách bản thân mãnh liệt trong lòng Tùy Qua. Bởi vì nếu như Tùy Qua mạnh hơn một chút, đột phá Tiên Thiên kỳ, hắn sẽ không cần e ngại đạn, Lam Lan ở bên cạnh hắn, cũng không thể bị đạn bắn bị thương.
Thậm chí, dưới tình huống chưa đột phá Tiên Thiên kỳ, ngay cả Tùy Qua cũng không có cảm giác an toàn tuyệt đối.
Chuyện xé da hổ kéo đại kỳ của Tùy Qua đến nay vẫn chưa bại lộ, nhưng chuyện đó chỉ có thể uy hiếp những người tu hành nghi thần nghi quỷ. Đối với đám người liều mạng trong thế tục, ngược lại không có bao nhiêu lực uy hiếp.
Lần này, Tùy Qua càng ý thức được, chỉ có núi dựa lớn rút cuộc vẫn không đáng tin cậy.
Thứ duy nhất đáng tin chính là lực lượng của mình!
Tiên Thiên kỳ, Tùy Qua nhất định phải đột phá.
Hơn nữa còn phải nhanh chóng.
Lần này, Tùy Qua có thể may mắn cứu sống Lam Lan, nhưng lần sau thì sao?
Tiếp theo, có thể là Lam Lan, là Đường Vũ Khê, Thẩm Quân Lăng...
Nếu nhìn thấy người bên cạnh rời bỏ mình, mà mình không thể ra sức, vậy thì sẽ thống khổ đến mức nào.
Cho dù thu hoạch nhiều danh khí hơn nữa, có nhiều kim tiền hơn nữa, cũng không cách nào đền bù loại thống khổ và bi thương này.
Chuyện đã xảy ra với Lam Lan, Tùy Qua tuyệt đối không cho phép xảy ra với bất kỳ người nào bên cạnh hắn.
Sau khi giải quyết xong chuyện ở thôn Thanh Hòa, Tùy Qua trở lại giáo khu Phát Phong, sau đó một mình tiến vào trụ sở đào tạo thực vật.
Trong nhà kính tất cả vẫm như cũ.
Có Ảnh Phong và Tiểu Ngân Trùng cai quản, không được Tùy Qua cho phép, người bình thường căn bản không cách nào tiến vào nhà kính này.
Cho dù là người tập võ cũng không có thể.
Hiện giờ tu vi của Tiểu Ngân Trùng ngày càng tăng lên, đã hoàn toàn có thể ngăn cản một người tu hành Tiên Thiên kỳ.
Nhìn thấy Tùy Qua trở về, Tiểu Ngân Trùng lập tức chui ra khỏi linh điền, hóa thành một đạo ngân quang, nhảy lên trên mu bàn tay Tùy Qua, ra sức lấy lòng.
Còn Ảnh Phong, cũng bay tới, nhưng nó không có cách làm một kẻ nịnh nọt như Tiểu Ngân Trùng.
- Lão Đại, ở kinh thành thế nào, có tìm được mỹ nữ nào không?
Tiểu Ngân Trùng đã càng ngày càng dung nhập vào cuộc sống bây giờ, giọng nói cũng trở nên du côn.
- Ít nói nhảm đi!
Tùy Qua nói:
- Lần này ta đến Bắc Kinh để giải quyết chuyện, không phải đi tán gái.
- Hắc, cho dù lão đại không đi cua gái, bé con cũng sẽ nhào đầu về phía ngươi.
Tiểu Ngân Trùng vô liêm sỉ vuốt mông ngựa nói:
- Ai bảo ngươi phong lưu phóng khoáng như vậy...
- Cha mẹ nó! Tiểu Ngân Trùng, gần đây ngươi làm được gì rồi?
Tùy Qua kinh ngạc nói, làm sao hắn cảm giác công lực vuốt mông ngựa của Tiểu Ngân Trùng còn tăng lên nhanh hơn tu vi của hắn.
Ảnh Phong phát ra tiếng « ong ong », sau đó bay về một hướng của nhà kính.
Tùy Qua bước nhanh theo.
Trước mắt xuất hiện một màn khiến hắn vô cùng kinh hãi.
Trong nhà kính, lại đặt một chiếc TV, hơn nữa trong TV đang chiếu bộ phim truyền hình « Phong Thần diễn nghĩa ».
Tùy Qua đồng học hoàn toàn kinh hãi.
Chiếc TV này hiển nhiên không phải của Tùy Qua, như vậy hiềm nghi duy nhất chính là của Ảnh Phong và Tiểu Ngân Trùng.
Rất hiển nhiên, hơn phân nửa của Tiểu Ngân Trùng.
Sau khi Tiểu Ngân Trùng mở ra linh trí, không ngờ lại muốn học làm người, điều này thật sự là quỷ dị.
Mặc dù Tiểu Ngân Trùng đã là linh thú cấp ba, nhưng Tùy Qua vẫn cho rằng trí lực của nó chỉ bằng một đứa trẻ ba tuổi mà thôi, cho nên cũng không để ý. Ai ngờ trong thời gian Tùy Qua không có ở đây, Tiểu Ngân Trùng lại có chút bại hoại, cũng không làm việc chăm chỉ, toàn tâm toàn ý cày cấy linh điền, lại không biết kiếm từ đâu ra một chiếc ti vi để xem.
Kinh ngạc hơn là, Tiểu Ngân Trùng lại biết cách sử dụng TV.
Thật là không dễ dàng.
Tùy Qua không bận rộn đi khiển trách Tiểu Ngân Trùng, mà đi tới phía sau chiếc TV, sau đó nhìn nhãn dán phía trên.
Quả nhiên, trên đó viết: Tầng 28 hành chính Đông Đại.
Không cần phải nói, Tiểu Ngân Trùng đã lấy chiếc TV này trong văn phòng lãnh đạo trường học mang đến đây.
Con côn trùng này, giờ còn biết ăn trộm đồ nữa.
Nhưng Tùy Qua không thể không thừa nhận, sau khi Tiểu Ngân Trùng xem TV, trí thông minh hoàn toàn được đề cao.
- Lão đại, nếu ngươi khó chịu, ta sẽ lập tức ném vật này ra ngoài.
Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua không nói lời nào, có chút sợ hãi nói.
- Không sao, ngươi tiếp tục chơi đi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng ngươi cũng không thể sao nhãng chuyện cải thiện linh điền. Ngươi đã muốn học làm người, thì nên biết con người không thể không làm mà hưởng, ngồi mát ăn bát vàng. Nếu ngươi muốn tiếp tục vô tư hưởng dụng linh thảo, vậy thì mau đi làm việc đi.
- Biết rồi lão đại.
Tiểu Ngân Trùng đáp.
Tùy Qua cũng không nói thêm gì nữa, trở lại chỗ linh điền chính giữa, bắt đầu dùng ngọc tủy vạn năm toàn lực đề cao một số gốc cây Bão Phúc đan mộc.
Trong thời gian này, trải qua tẩm bổ của Bát Hoang Vân Vũ đại trận, một gốc cây Bão Phúc đan mộc đã bắt đầu toả ra sinh cơ cổ xưa, trên cành cây vốn khô héo như quan tài, lại mọc ra một nhánh cây lớn bằng ngón tay, những chỗ bị đào khoét trên cây khô lúc trước, cũng bắt đầu từ từ khép lại, đã gần khép kín rồi. Vỏ cây màu đỏ thẫm, bắt đầu trở nên sung mãn, có thêm sức sống và linh tính.
Nhưng, muốn dùng để tu hành Thảo Mộc quan pháp, vẫn còn xa.
Cho nên, Tùy Qua lấy ra bình hồ lô ngọc tủy vạn năm mà đạo cô kia tặng cho hắn, bắt đầu nhỏ từng giọt ngọc tủy vạn năm màu nhũ bạch bên trong lên rễ cây Bão Phúc đan mộc.
Ngọc tủy vạn năm nhỏ lên rể cây Bão Phúc đan mộc, phát ra một loại tiếng vang giống như giọt nước rơi xuống miếng sắt nung đỏ, sau đó giọt ngọc tủy vạn năm nhất thời từ hình giọt nước biến thành một đoàn sương khói, sương khói bay lên, vờn quanh cành cây và cành lá của Bão Phúc đan mộc, sau đó từ từ bị cành lá và rễ cây Bão Phúc đan mộc hút vào.
*****
Cảm giác như vậy, giống như một người tu hành đang thổ nạp linh khí thiên địa.
Hưng phấn,
Sau đó, phía dưới linh điền truyền đến một tiếng vang rất nhỏ, linh nhưỡng xung quanh Bão Phúc đan mộc cũng bắt đầu bị kích thích rất nhỏ.
- Lão đại... thứ ngươi tưới cho Bão Phúc đan mộc là gì mà linh tính mạnh như vậy! Trời đất, tốc độ sinh trưởng của Bão Phúc đan mộc cũng quá nhanh rồi, chẳng lẽ là ngọc tủy vạn năm?
Tiểu Ngân Trùng hoảng sợ nói.
Ngoại trừ ngọc tủy vạn năm, Tiểu Ngân Trùng thật sự không nghĩ ra có thứ nào có linh hiệu kinh khủng như thế.
Ngọc tủy vạn năm, chỉ cần một giọt, cũng có thể làm cho một người tu hành Nguyên Anh kỳ mất hết nguyên khí lấy lại toàn bộ.
Linh hiệu của ngọc tủy ngàn năm, thậm chí còn không bằng một phần trăm.
- Đúng vậy.
Tùy Qua đáp, vừa tiếp tục dùng ngọc tủy vạn năm đề cao Bão Phúc đan mộc, vừa dùng Cửu diệp huyền châm tùng kích thích linh tính.
- Thật là... Lão đại, ngươi không cảm thấy làm như vậy có chút lãng phí sao?
Tiểu Ngân Trùng nói.
- Tiểu Ngân Trùng, ta biết ngươi là có chủ ý gì. Nhưng ngươi cũng đừng nghĩ, một bình hồ lô ngọc tủy vạn năm này ta sẽ dùng để đề cao linh thảo, không thể đưa cho ngươi dùng để giải khát.
- Lão đại, đây không phải là giải khát, thứ này có thể giúp ta thu nạp nguyên khí.
Tiểu Ngân Trùng giải thích:
- Hiện tại linh khí giữa thiên địa mỏng manh như thế, như không dựa vào những linh thảo, linh dược, thiên tài địa bảo này, ta không biết đến lúc nào mới có thể lên cấp.
- Vậy ngươi cứ chờ xem, chờ ta đề cao thêm nhiều linh thảo rồi nói sau.
Tùy Qua nói:
- Đưa ngọc tủy vạn năm này cho ngươi uống, đó mới thật là phí của trời.
- Lão đại, thật ra... Ta chỉ muốn nếm thử mùi vị mà thôi.
Tiểu Ngân Trùng nói.
- Cút xa một chút!
Tùy Qua không khách khí nói:
- Đừng nói nhảm nữa, lão tử có chuyện phải làm.
Tiểu Ngân Trùng thấy Tùy Qua kiên quyết như thế, biết nó không có cách nào nếm được ngọc tủy vạn năm, chỉ hừ một tiếng, sau đó chui vào trong linh điền, bắt đầu làm việc.
Không phải nghe Tiểu Ngân Trùng lải nhải, Tùy Qua bắt đầu chăm chú nhanh chóng đề cao Bão Phúc đan mộc.
Nhỏ ngọc tủy vạn năm, sau đó thi triển Ất Mộc Thần Châm.
Thoạt nhìn chẳng qua là đơn giản tái diễn chuyện đồng dạng, nhưng trong lòng Tùy Qua không có cùng nhận thức.
Bởi vì được ngọc tủy vạn năm tẩm bổ, gốc cây Bão Phúc đan mộc trải qua hàng vạn hàng nghìn năm ngủ say, rốt cục một lần nữa « thức tỉnh », thả ra sinh cơ bừng bừng, điên cuồng sinh trưởng về phía trước, tựa hồ muốn lập tức khôi phục khí thế ngàn vạn năm trước.
Bão Phúc đan mộc điên cuồng sinh trưởng, Tùy Qua vừa tiếp tục đề cao đan mộc, vừa cảm thụ ý niệm của gốc cây Bão Phúc đan mộc này.
Mỗi một gốc linh thảo đều có linh tính, gốc cây Bão Phúc đan mộc này đương nhiên cũng không ngoại lệ. Ngược lại, trải qua hàng nghìn hàng vạn năm sinh trưởng, linh tính của nó có thể mạnh hơn đại đa số linh thảo khác.
Cái Tùy Qua muốn, chính là cảm ứng ý niệm của nó, sau đó nhận được sự thừa nhận của nó.
Ý nghĩ này là Tùy Qua mới nghĩ ra.
Trong Thần Nông tiên thảo bí quyết, cũng không nói tới chuyện « kết nối, trao đổi » với linh thảo.
Lúc này Tùy Qua muốn đề cao Bão Phúc đan mộc thành đại thụ chọc trời, mà Bão Phúc đan mộc cung bị đè nén hàng nghìn hàng vạn năm rồi, lúc này nó cũng chỉ muốn khôi phục hình dáng ngày xưa, vì vậy một người một cây đều ôm niệm tưởng đồng dạng, cho nên từ trình độ nào đó nói, sinh ra một loại « Cộng minh » cực kỳ vi diệu, khiến Tùy Qua cảm thấy gốc cây Bão Phúc đan mộc này tồn tại ý niệm, cảm nhận được dục vọng sinh trưởng mãnh liệt của nó.
Đồng thời, gốc cây Bão Phúc đan mộc cũng cảm ứng được tồn tại của Tùy Qua.
Nó từ từ ý thức được một sự thật: vì có Tùy Qua, nó mới có thể nhanh chóng khôi phục sinh cơ ngày xưa nhanh như thế.
Sáng sớm hôm sau.
Tùy Qua rốt cục ngưng tiến hành đề cao Bão Phúc đan mộc.
Lúc này, thân cây Bão Phúc đan mộc đã thô to hơn lúc trước một nửa, chỗ cây khô bị đào rỗng lúc trước, cũng sớm đã hoàn toàn khép lại, hơn nữa chỗ cành cây gần hệ rễ, có một đoạn phình ra, vừa nhìn, có chút giống như cái bình, cũng có chút giống như người mang thai. Cái tên « Bão Phúc đan mộc » chính là vì vậy mà có.
Hơn nữa, thân cây Bão Phúc đan mộc này đã cao hơn ba thước, cành lá cũng trở nên tươi tốt dị thường, tựa hồ chọc đến đỉnh chóp của nhà kính, hiện giờ gốc cây Bão Phúc đan mộc này, đã có cảm giác đại thụ, cũng rất khó liên tưởng nó như một chiếc quan tài.
Với tình hình này, nếu như tiếp tục sinh trưởng, gốc cây Bão Phúc đan mộc này sẽ chọc thủng mái nhà của nhà kính.
- Là lúc này rồi.
Tùy Qua nhìn gốc cây Bão Phúc đan mộc, bỗng nhiên tự nhủ.
- Lão đại, lúc này làm sao?
Tiểu Ngân Trùng hỏi:
- Là lúc kết quả? Có thể cho tôi mở rộng bụng ăn?
Tùy Qua liếc nhìn Tiểu Ngân Trùng:
- Là lúc nhâp quan.
- Nhập quan?
Tiểu Ngân Trùng không hiểu nói:
- Lão đại muốn bế quan sao? Bế quan ở đâu?
- Ở chỗ này.
Tùy Qua chỉ chỉ gốc cây Bão Phúc đan mộc.
- Chỗ này?
Tiểu Ngân Trùng cười nói:
- Lão đại ngươi nói giỡn sao, gốc cây này trước kia là quan tài.
- Không sai, đây là quan tài, cho nên là « nhập quan » chứ không phải « bế quan ».
Tùy Qua nghiêm nghị nói.
- Nhập quan?
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Nghe có vẻ rất điềm xấu?
- Bởi vì lần này ta nhập quan, vốn chính là tìm đường sống trong cõi chết.
Tùy Qua nói:
- Để đột phá Hậu Thiên bình cảnh, đặt chân lên Tiên Thiên bí cảnh, ta phải tu hành một loại bí pháp cấp tốc, tên là « Thảo Mộc Quan Pháp ». Loại Thảo Mộc Quan Pháp này chính là lấy linh thảo, linh mộc làm quan tài, để bản thân ngủ trong đó, ngăn cách liên lạc với thế giới bên ngoài, ma luyện bên bờ sinh tử mà lĩnh ngộ Tiên Thiên chi pháp.
- Nghe thật giống như vô cùng hung hiểm?
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Lão đại, ngươi thật sự muốn thử sao?
- Không phải là muốn thử.
Tùy Qua nói:
- Là đánh cuộc, vật lộn đọ sức. Bởi vì cuộc đời khó có được vài lần vật lộn đọ sức, lúc này không vật lộn đọ sức thì đợi đến khi nào. Nếu làm từng bước, sợ rằng ba bốn năm nữa ta cũng chưa chắc bước vào Tiên Thiên kỳ, mà cuộc đời làm gì có nhiều ba bốn năm như vậy. Huống chi, thị trường linh dược ngày càng khuếch trương, ngày càng nhiều người lòng dạ khó lường, tất nhiên sẽ chú ý đến chúng ta, bước vào Tiên Thiên sớm một chút, sẽ có thêm một phần tiền vốn bảo vệ tánh mạng. Chẳng lẽ, ta phải trông cậy vào ngươi ngày ngày tới bảo vệ ta sao.
- Lão đại nói đúng.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Nhưng lão đại yên tâm, cho dù ngươi không đột phá Tiên Thiên kỳ, Tiểu Ngân ta cũng vẫn toàn lực phụ tá ngươi.
- Không cần biểu thị trung thành.
Tùy Qua nói:
- Mặc dù Thảo Mộc Quan pháp vô cùng hung hiểm, nhưng ta có mười phần nắm chắc có thể đột phá.
- Chẳng lẽ lão đại đã có suy nghĩ?
Tiểu Ngân Trùng vui vẻ nói.
← Ch. 0320 | Ch. 0322 → |