← Ch.1060 | Ch.1062 → |
Hắn rốt cục bi ai ý thức được, Tùy Qua căn bản không đem hắn xem là đối thủ, đối thủ của Tùy Qua chính là Minh Cốt ma đế!
Quả nhiên, Tùy Qua nhìn vào hư không nói:
- Minh Cốt ma đế, nếu đến đây vì sao không hiện thân? Giấu đầu lộ đuôi, tựa hồ mất phong phạm của một ma đế đi?
- Ta là ma đế, không phải tiên đế, cho nên những lời này của ngươi không dùng được.
Thanh âm Minh Cốt từ trong hư không truyền đến:
- Mộc Hoàng! Ngươi tuy rằng được xưng Mộc Hoàng, nhưng ở trong mắt bổn tọa chỉ là một tiểu tử mà thôi, bổn tọa căn bản không xem ngươi ra gì. Đông Nhạc đại đế kia, thật không ngờ không ánh mắt, đi tìm ngươi kết minh, thật sai mười phần. Cũng được, hôm nay bổn tọa thu thập xong minh hữu của hắn, hôm nào đi thu thập hắn!
- Nguyên lai ngươi là cừu nhân Đông Nhạc đại thánh.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, rốt cục đã biết vì sao Minh Cốt ma đế lại kết minh cùng Côn Luân.
- Đúng vậy, tiểu oa nhi ngươi cũng không hỏi rõ ràng đã cùng người tùy tiện kết minh.
Minh Cốt hừ lạnh nói:
- Cái gì Mộc Hoàng, ở trước mặt bổn tọa ngươi chẳng qua là một đứa con nít còn chưa dứt sữa!
- Ở trong mắt của ta, Minh Cốt ma đế chỉ là một lão bất tử cậy già lên mặt mà thôi.
Tùy Qua cười lạnh nói:
- Hôm nay ta ở trước mặt đông đảo đạo hữu Ai Lao sơn, chém giết đệ tử của Minh Cốt ma đế ngươi, nhìn ngươi lại như thế nào!
- Ngươi cũng biết Ngu Kế Đô là đệ tử của bổn tọa, bổn tọa đương nhiên sẽ không cho ngươi động đến hắn!
Minh Cốt ma đế ngạo nghễ nói.
- Đó cũng không do ngươi nói là được! Thảo Mộc Túc Mệnh...
Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực xuất thủ.
- Bạch Cốt Thần Thông!
Thanh âm Minh Cốt vang lên, bạch cốt đại thủ xuất hiện, ngăn cản trước mặt Ngu Kế Đô, chống cự lực lượng Thảo Mộc Túc Mệnh. Nguyên khí vốn có thể cắt nát hư không, có thể xuyên thủng sắt thép, lại không thể xuyên thủng bàn tay Minh Cốt ma đế, mỗi lần va chạm chỉ có thể dâng lên một đoàn hoa lửa.
- Mộc Hoàng! Hừ, không gì hơn cái này!
Minh Cốt cười lạnh, ngữ khí khinh thường.
- Trảm...
Tùy Qua không nhiều lời, thúc giục Hồng Mông Thụ, hóa thành Chấn Linh Sừ chém thẳng tới bàn tay của Minh Cốt ma đế.
Nhanh hơn tia chớp, mạnh mẽ như thiên lôi.
Với tu vi Minh Cốt ma đế cũng không thấy rõ chiêu thức của cây cuốc, chỉ có thể theo bản năng cường giả đón nhận một chiêu này.
Oanh long!
Cây cuốc cùng bàn tay va chạm vào nhau, sản sinh uy thế như dời non lấp bể.
Ngọn núi bên dưới bị đánh nát vụn, trực tiếp nghiền thành bột mịn! Hóa thành bụi phấn!
Có thể nghĩ lực lượng giao phong của hai người mạnh mẽ bậc nào!
Răng rắc!
Bàn tay của Minh Cốt ma đế phát ra một tiếng vang giòn, đây là thanh âm xương cốt nứt vỡ!
Ngu Kế Đô vừa nghe thanh âm này, như gặp phải quỷ, trong lòng điên cuồng:
- Làm sao có thể! Tuyệt đối không thể nào! Tên súc sinh Tùy Qua làm sao có thể đánh vỡ Bạch Cốt Thần Thông của Minh Cốt sư tôn!
- Hảo tiểu tử, quả nhiên có chút cách thức!
Thanh âm Minh Cốt truyền đến:
- Vậy thử thêm một chưởng nữa xem!
Nói xong hắn vươn tay nắm chặt Chấn Linh Sừ, một bàn tay khác vỗ thẳng xuống đầu Tùy Qua, muốn chụp hắn thành bãi thịt nát.
Diễn cảm Tùy Qua không chút thay đổi, quát:
- Tiên giới nguyên khí, cho ta sử dụng! Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, Hồng Mông thụ linh, hiện ra Mộc Hoàng oai!
Trước mắt Tùy Qua còn chưa thể phát huy hoàn toàn lực lượng của giáp trụ cùng Hồng Mông Thụ, nhưng tiên khí chí tôn tiên giới lại có thể làm được!
Đây là đòn sát thủ của Tùy Qua, ban đầu khi áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng tấn thăng làm tiên khí, Tùy Qua từng lợi dụng Hồng Mông thạch điên cuồng lấy trộm tiên khí chí tôn từ cánh cửa Tiên giới truyền tới, những tiên khí chí tôn này bị Tùy Qua thu vào Hồng Mông thạch, một phần dùng cho Khổng Bạch Huyên, Tiểu Ngân Trùng, Trúc Vấn Quân sử dụng tu hành, một phần khác vẫn chứa đựng trong không gian của Hồng Mông thạch, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Hôm nay vì lập uy, vì đánh lui Minh Cốt Ma Đế, cũng vì hoàn toàn giết chết con gián Ngu Kế Đô, Tùy Qua vận dụng phần lớn tiên khí chí tôn, dùng để thúc dục áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng và Thụ Linh của Hồng Mông thụ.
Có lẽ, nếu chỉ vì đối phó Ngu Kế Đô, Tùy Qua không cần làm cử động lớn như vậy, nhưng Tùy Qua vốn có mấy cơ hội có thể giết chết Ngu Kế Đô, đều được người khác cứu đi, cái này đã nói lên Ngu Kế Đô có chút số phận.
Đối với những kẻ tiểu nhân ngoan cường như vậy, nhất định không thể cho hắn cơ hội lật bàn, nếu không chắc chắn sẽ làm hư chuyện lớn. Cho nên, cử động lần này của Tùy Qua thật sự có chút ý tứ sư tử vồ thỏ, nhưng chém giết Ngu Kế Đô, uy hiếp giới tu hành, là chuyện phải làm.
Một kích kia của Tùy Qua, uy lực cuồn cuộn, vượt qua Luyện Hư kỳ, Hợp Thể kỳ thậm chí vượt qua Đại Thừa kỳ, bởi vì dưới thúc dục củ tiên khí chí tôn, uy lực của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng và Hồng Mông thụ đã tiếp cận tiên khí chân chính, có thể sánh ngang một kích toàn lực của tiên nhân!
Dĩ nhiên, chỉ là sánh ngang một kích của tiên nhân, vẫn không thể chân chính đánh đồng với lực lượng tiên nhân, có lẽ coi là uy lực của Tán Tiên.
Nhưng cho dù là một kích Tán Tiên, cũng không phải thứ tu sĩ có thể ngăn cản.
Tiên và tu sĩ, đó là hai loại hình thức tồn tại hoàn toàn bất đồng.
Khác biệt giống như con người và con kiến.
Khi áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng hấp thu đầy đủ tiên khí chí tôn, cả áo giáp sáng lên, toát ra quang mang màu xanh biếc, trên mỗi mảnh giáp, vân gỗ phía trên cũng phát ra ánh sáng, những vân gỗ này gắn kết thành một mảnh, tạo thành một trận pháp kỳ dị mà vô cùng thần bí, trận pháp này đủ các thứ hỗn tạp, tựa hồ ngay cả thiên địa pháp tắc, thiên địa uy nghiêm cũng ngưng tụ trên đó. Đồng thời, trên Hồng Mông thụ đột nhiên hiện ra một thân ảnh màu xanh biếc, thân ảnh này chợt lóe, rất nhanh dung nhập vào trong thân thể Tùy Qua, tựa hồ tan ra làm một thể với Tùy Qua. Bóng dáng màu xanh biếc này, chính là Thụ Linh của Hồng Mông thụ, sau khi hấp thu tiên khí chí tôn đầy đủ, Thụ Linh của Hồng Mông thụ đã hoàn toàn dung hòa với khối ma hài lúc trước, hơn nữa còn đề thăng lực lượng tăng lên tới trình độ Tán Tiên.
Khi lực lượng của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng và Thụ Linh của Hồng Mông thụ tan ra làm một thể, Tùy Qua đánh ra một quyền nghênh đón bạch cốt thủ của Minh Cốt Ma Đế.
Một quyền này hoàn toàn sánh ngang với Tán Tiên!
Cũng là một quyền đánh tan thiên địa!
Tốc độ và lực lượng của một quyền này, đã không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả.
Những người đang xem cuộc chiến xung quanh Ai Lao Sơn, vĩnh viễn đều không thể quên được một màn trước mắt này.
Một quyền này của Tùy Qua, đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của giới tu hành đối với tốc độ và lực lượng, rất nhiều người nhìn thấy một quyền này đều không cho nó là một quyền, mà chỉ là một đoàn quang mang màu xanh biếc, khi đạo quang mang này quét qua, cả người Ngu Kế Đô lập tức biến mất, hoàn toàn hóa thành tro bụi.
*****
Đồng thời, Minh Cốt Ma Đế phát ra một tiếng kêu thảm thiết, bởi vì hai bàn tay bạch cốt của hắn cũng bị luồng lực lượng mạnh mẽ này đánh cho nát bấy, hơn nữa luồng lực lượng này còn còn xuyên qua không gian, tiến hành công kích với bản thể của hắn, khiến Minh Cốt Ma Đế sợ hãi, phải hoàn toàn chặt đứt hai cánh tay, lúc này mới thoát thân thành công!
Lục quang biến mất.
Ngu Kế Đô biến mất.
Đại thủ bạch cốt của Minh Cốt Ma Đế cũng biến mất.
Ngay cả sương mù bao quanh bầu trời Ai Lao Sơn, quanh năm không tiêu tan cũng đã biến mất.
Bầu trời trở nên trong vắt dị thường.
Tùy Qua đứng vững trên bầu trời, thật sự có một loại đại thế hoàng giả.
Rất nhiều người đều không thể thấy rõ một kích cuối cùng của Tùy Qua đánh Minh Cốt Ma Đế, nhưng Ngu Kế Đô bị "bốc hơi", Minh Cốt Ma Đế biến mất cũng là sự thật, như vậy người thắng dĩ nhiên chính là Tùy Qua.
Mộc Hoàng, không hổ là hoàng giả, không ngờ ngay cả ma đầu gian ngoan như Minh Cốt Ma Đế cũng chỉ có thể bỏ chạy.
Trong lòng mọi người thật sự chấn động.
Còn Tùy Qua cũng tràn đầy rung động.
Lực lượng của một quyền này, không chỉ đánh Minh Cốt Ma Đế bị thương, hoàn toàn đánh chết Ngu Kế Đô, mà cũng làm cho Tùy Qua sợ hết hồn hết vía.
Bởi vì một quyền vừa rồi, suýt nữa đã hủy diệt cả địa cảnh Ai Lao Sơn, nhưng may nhờ Tùy Qua cuối cùng đánh một phần lực lượng lên bầu trời, thu một phần lực lượng khác vào trong Hồng Mông thạch.
Một kích sánh ngang với Tán Tiên, vốn có thể trực tiếp giết chết Minh Cốt Ma Đế, chỉ là bản thể của hắn không ở đây, mới khiến hắn may mắn tránh thoát một kiếp, nhưng Tùy Qua cảm giác được Minh Cốt Ma Đế cũng vì vậy mà bị thương nặng, tin tưởng một thời gian nữa hắn cũng không dám kiêu căng ngạo mạn.
Nhưng Minh Cốt Ma Đế cũng bị oan uổng, bởi vì chịu hạn chế của thiên địa pháp tắc, cho nên hắn không thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng vốn có, nếu không hôm nay có lẽ sẽ không uất ức như vậy.
Nhưng trận chiến này rất nhanh kết thúc, uy danh của Tùy Qua cũng theo đó mà tăng lên.
Sau khi tin tức đệ tử của Minh Cốt Ma Đế bị đánh chết, bản thân Minh Cốt Ma Đế cũng bị thương truyền bá ra ngoài, đủ đưa Tùy Qua lên hàng ngũ cao thủ đứng đầu trong giới tu hành, cho dù là những lão quái vật giấu mình trong động thiên, chỉ sợ cũng nghĩ kĩ mới dám động thủ với Tùy Qua.
Chỉ có Tùy Qua biết, trong thời gian ngắn, hắn không cách nào đại xuất ra một kích uy mãnh như hôm nay, bởi vì một kích vừa rồi, đã tiêu hao hết phần lớn tiên khí chí tôn trong Hồng Mông thạch. Loại tiêu hao này khiến Tùy Qua có chút tiếc nuối, nhưng hắn không hối hận, bởi vì một quyền này không chỉ dễ dàng đánh chết Ngu Kế Đô, cũng hoàn toàn chém gãy nhuệ khí của Minh Cốt Ma Đế, chém gãy uy danh của "Thiên Hạ Minh".
Cho nên, khi Tùy Qua đứng vững trên không trung, các tu sĩ cũng từ xa vái lạy hắn, đây hoàn toàn là bị khí thế và lực lượng của Tùy Qua khuất phục, muốn gia nhập dưới cờ của Thần Thảo Tông.
Cùng lúc đó.
Trong địa cảnh Côn Luân tông.
- Phụt!
Minh Cốt Ma Đế phun ra một ngụm tiên huyết, sau đó vận công cầm máu ở hai cánh tay.
Ở bên cạnh Minh Cốt Ma Đế, Vũ Hoàng kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ Ma Đế cũng bị thương?
- Nói nhảm!
Minh Cốt Ma Đế cả giận hừ một tiếng:
- Ngươi không mở to mắt sao!
Vũ Hoàng thầm mắng một tiếng đáng đời nhà ngươi, nhưng ngoài miệng lại nói:
- Tiểu tử kia quỷ kế đa đoan, Ma Đế ngươi không cẩn thận cũng không có gì kỳ quái. Đúng rồi, bổn tông có thánh dược chữa thương, ngươi cầm lấy đi.
- Hừ! Nếu thánh dược chữa thương hữu dụng, bổn tọa không có sao?
Minh Cốt Ma Đế lạnh lùng nói:
- Tiểu tử này dám dẫn động nguyên khí của Tiên giới chí tôn để đối phó ta, thương thế này căn bản không cách nào dùng linh dược bình thường khép lại, nếu không, hai cánh tay của ta đã sớm hồi sinh rồi. Chỉ có tiên đan mới có thể dễ dàng chữa khỏi thương thế như vậy, Côn Luân tông các ngươi không phải có tiên đan sao, ngươi đưa cho bổn tọa đi!
- Ma Đế nói đùa, thứ như tiên đan Côn Luân tông chúng ta đã không có từ lâu rồi.
Vũ Hoàng gượng cười nói.
- Hừ —— bổn tọa sẽ không cầu người, thương thế này bổn tọa có thể tự chữa được!
Minh Cốt Ma Đế cười lạnh nói, phủi áo rời đi.
Chỉ chốc lát sau, Vũ Hoàng tiến vào trong Lang Huyên động thiên, kể lại chuyện Minh Cốt Ma Đế bị thương cho sư phụ hắn Khương Nguyệt Phi. Khương Nguyệt Phi trầm ngâm chốc lát, vẻ mặt có chút trầm trọng nói:
- Tu vi của lão ma Minh Cốt không dưới ta, cho dù không thể phát huy toàn lực, cũng không thể bị tiểu tử kia đả thương nặng...Tiểu tử Tùy Qua này rút cuộc có địa vị như thế nào?
- Thiếu tông chủ Thần Thảo Tông, một môn phái vô danh.
Vũ Hoàng nói.
- Thần Thảo Tông... Thần Thảo Tông...
Khương Nguyệt Phi nhắc đi nhắc lại ba chữ "Thần Thảo Tông" nhiều lần, sau đó mới lên tiếng:
- Xem ra, vi sư phải đến Thiên Cơ điện một chuyến, ta muốn nhìn xem Thần Thảo Tông rút cuộc có chỗ nào bất thường.
- Sư phụ, Thiên Cơ trong Thiên Cơ điện, đều ghi lại đại sự có liên quan đến sinh tử trước mắt của Côn Luân tông chúng ta, lẽ nào lại liên quan đến Thần Thảo Tông. Chẳng lẽ, sư tôn cho rằng Thần Thảo Tông thật sự có khả năng lay đụng đến Côn Luân tông chúng ta hay sao?
Vũ Hoàng kinh ngạc nói.
- Không phải vi sư cho là như thế, mà là tình thế bây giờ đã bắt đầu diễn biến theo phương hướng này.
Khương Nguyệt Phi nói:
- Một tiểu tử Hóa Thần Kỳ có thể đánh ra lực lượng sánh ngang Tán Tiên, đả thương lão già Minh Cốt Ma Đế, người như vậy, một khi chân chính trưởng thành, nhất định sẽ quét ngang cả giới tu hành, thậm chí sẽ chư thiên vạn giới!
- Sư phụ đánh giá tiểu tử này cao như vậy sao?
Giọng nói của Vũ Hoàng nghe có chút ghen tị. Đúng là, đường đường là tông chủ Côn Luân, thiên tài tuyệt thế, Vũ Hoàng vốn cho rằng mình mới là nhân vật thiên tài chân chính của giới tu hành, sau này chắc chắn có thể trở thành con cưng của Tiên giới, không ngờ "quái vật" Tùy Qua lại xuất hiện, đoạt lấy toàn bộ danh tiếng, suýt nữa còn hoàn toàn đánh chết hắn. Hiện giờ, ngay cả sư phụ của Vũ Hoàng, cũng kính trọng tiểu tử này vài phần.
- Mỗi một chiêu của tiểu tử này đều kinh thiên động địa, nếu ta khinh thường hắn, chỉ sợ người tiếp theo ngã xuống chính là ta.
Khương Nguyệt Phi nói:
- May là, bản thân ta từ trước đến nay không coi nhẹ bất cứ đối thủ nào. Bên trong Thiên Cơ điện, ta nghĩ hẳn là có thiên cơ của hắn, khi đó chúng ta dựa theo thiên cơ, muốn hoàn toàn đánh chết hắn cũng không phải không có khả năng. Chỉ cần giết chết hắn, cho dù hắn là thiên tài kinh thế cũng không cách nào trưởng thành! Chúng ta sẽ diệt trừ được hậu họa về sau!
- Sư phụ nói không sai, tiểu tử Tùy Qua xác thực là một tai họa, nếu thật sự để hắn trưởng thành, đích xác là có chút phiền phức.
Vũ Hoàng nói:
- Nhưng nếu không có thiên cơ về hắn, vậy thì chứng minh tiểu tử này căn bản không đáng sợ, đợi khi thiên địa đại kiếp kéo đến, sư phụ và những nguyên lão khác xuất quan, lập tức có thể tiêu diệt hắn. Nếu có tồn tại thiên cơ của hắn, chúng ta dựa theo thiên cơ, cũng có thể hoàn toàn giết chết hắn!
← Ch. 1060 | Ch. 1062 → |