Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0179

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0179: Cứu ta? Hại ta?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ý nghĩ của trung đội trưởng cảnh sát cũng rất đơn giản, lão tử không giam giữ ngươi, nhưng không cho ngươi uống nước, không cho ngươi ăn, cứ giam tiểu tử ngươi ở đây, để ngươi kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không thưa, xem tiểu tử ngươi có thể chống cự được bao lâu.

Tùy Qua biết tạm thời có thể không ra được, cho nên nằm ngủ trên băng ghế bên cạnh buồng giam.

Cũng không biết qua bao lâu, cánh cửa sắt đột nhiên mở ra.

Ánh đèn bật sáng.

Phía ngoài lồng sắt, thoáng cái vây quanh không ít người.

- Muốn thu thập mình, cũng không cần nhiều người như vậy chứ?

Tùy Qua thầm nghĩ, nhưng chợt phát hiện trận chiến có cái gì không đúng, bởi vì bên trong bầy cảnh sát này, còn có tồn tại của quan viên cấp cục. Cho dù muốn vừa đấm vừa xoa, tựa hồ cũng không cần những quan viên này đích thân động thủ chứ.

Nhưng trong nhóm người này còn có một thân ảnh quen thuộc.

Một nữ nhân, một nữ nhân mặc đồng phục, một nữ trung úy.

- Mục Ngọc Giao?

Tùy Qua bật thốt.

Vị nữ trung úy này. Không, hiện giờ đã là thượng úy rồi, thật sự rất giống Mục Ngọc Giao, nhưng bên trái gương mặt không có nốt ruồi.

- Anh nhận lầm người rồi!

Nữ trung úy lạnh lùng nói:

- Tôi là Mục Ngọc Thiền.

Mục Ngọc Thiền? Mục Ngọc Giao?

Tùy Qua cẩn thận thưởng thức, cảm giác hai người này gần như là hai tỷ muội, hơn nữa rất có thể là tỷ muội song sinh. Chẳng qua là, hai tỷ muội vừa nghe thấy tên của đối phương, giống như là nghe thấy tên của cừu nhân, chuyện này có chút kỳ quái.

Quan trọng hơn là, nghề nghiệp của hai tỷ muội bọn họ cũng vừa vặn trái ngược.

Một người là "cảnh sát", một người là "giang hồ".

Thủy hỏa bất dung.

Chẳng qua là, không biết nữ nhân này tới đây vì cái gì.

- Chẳng lẽ chỉ vì xem mình là trò cười?

Tùy Qua thầm nghĩ, nhưng mơ hồ lại cảm thấy không có khả năng, dù sao nàng cũng không giống nữ nhân nhàn rỗi như vậy.

- Mục thượng úy, cô nhìn xem, người này có phải là người cô muốn tìm không.

Lúc này, một quan viên cảnh sát hỏi Mục Ngọc Thiền.

Mục Ngọc Thiền gật đầu, nói:

- Không sai. Thôi cục trưởng, vị này chính là sĩ quan thực tập của bộ đội chúng tôi, đồng chí Tùy Qua.

- Nàng tới cứu ta sao?

Tùy Qua nghĩ thầm nói. Hơn phân nửa là vì Đường Vũ Khê cầu trợ Đường Vân rồi, mặc dù Đường Vũ Khê đã "cắt đứt" với Đường gia, nhưng Đường Vân đương nhiên không thể nào hoàn toàn không để ý đến Đường Vũ Khê, vì vậy đã bảo người tới "cứu" Tùy Qua, mà người này vừa vặn là Mục Ngọc Thiền, vì nàng quen biết với Tùy Qua.

- Chẳng qua là....

Mục Ngọc Thiền lại nói tiếp:

- Không ngờ trong sĩ quan bộ đội của chúng tôi, lại có người bại hoại như vậy!

Bại hoại? Cô ta nói ai?

Tùy Qua nhìn xung quanh, cảm giác người ở đây hình như đều là loại bại hoại.

Nhưng, Mục Ngọc Thiền nhìn chằm chằm vào Tùy Qua, ánh mắt của nàng rõ ràng đã nói với Tùy Qua:

- Hắn chính là tên bại hoại trong miệng nàng!

- Đại tỷ, tôi là người trong sạch có phải không?

Tùy Qua nói:

- Chớ có nói đùa, mau đưa tôi ra ngoài đi, nơi này quá nhàm chán.

- Khụ khụ ~

Tên quan viên cảnh sát đứng bên cạnh ho khan mấy tiếng, có chút khó xử nói với Mục Ngọc Thiền:

- Mục thượng úy, vị Tùy tiên sinh này là đối tượng khả nghi trong một vụ án đả thương người ác ý, ảnh hưởng rất xấu, chúng tôi hi vọng có thể tiến hành xử lý thẩm tra công bằng đối với hắn, vì vậy hi vọng quân đội không can thiệp vào tư pháp công chính.

Không có cách nào, vị quan viên này có "quan hệ cá nhân" không tệ với cha của Cung Kiến Dân, cho nên không thể làm gì khác hơn là kiên trì đến cùng. Theo hắn thấy, chỉ cần kiên trì mấy chữ "Tư pháp công chính", cho dù là quân đội cũng không thể làm loạn.

Quả nhiên, Mục Ngọc Thiền nói:

- Mục đích tôi tới đây, cũng không phải là muốn can thiệp vào tư pháp công chính, mà ngược lại, tôi cũng muốn nhìn thấy tư pháp công chính. Nếu như hắn là vô tội, như vậy nên sớm thả người; nếu như hắn thật sự là tên bại hoại của xã hội, thì nên sớm ném vào nhà tù, cũng không thể để tên bại hoại này tiếp tục gây họa cho nhân dân, gây họa cho quốc gia.

- Nữ nhân này... !

Tùy Qua trong lòng thầm hận. Điểm giống nhau duy nhất của hai tỷ muội Mục Ngọc Thiền, Mục Ngọc Giao, chính là có cừu oán với Tùy Qua hắn. Tư pháp công chính gì chứ, Tùy Qua làm sao cũng cảm giác nữ nhân này tới đây để chỉnh mình?

Đường Vân chẳng lẽ quan báo tư thù? Cũng không phải có chủ tâm muốn giúp "em rể tương lai" của hắn.

Nghĩ tới đây, trong lòng Tùy Qua bắt đầu oán giận Đường Vân.

Vị quan viên cảnh sát kia cũng muốn nhanh chóng định án, sớm để Tùy Qua "nhận tội đền tội", chỉ cần Tùy Qua nhận tội ký tên, cho dù quân đội thay đổi chú ý, cũng không làm được chuyện gì. Cho nên, việc này không nên chậm trễ, vị quan viên cảnh sát này lập tức kêu người bắt đầu tiến hành tra hỏi Tùy Qua, còn Mục Ngọc Thiền chính là nhân chứng.

Trình tự tra hỏi cũng giống như lúc trước, chẳng qua lần này thái độ tra hỏi của cảnh sát "hòa ái" hơn rất nhiều, không vỗ bàn, càng không có lời thô tục trước mặt Tùy Qua. Nhưng nếu làm như vậy... , Tùy Qua đương nhiên càng không "thẳng thắn".

Tên quan viên cảnh sát cũng đã nhận ra điểm này, biết đến lúc ra "đòn sát thủ" rồi. Cho nên, hắn kêu người đưa Hoắc Mỹ Mỹ đến.

Hoắc Mỹ Mỹ, là bạn gái của Cung Kiến Dân, cũng là nhân chứng mấu chốt của vụ án này. Phía cảnh sát cũng vì bắt được Hoắc Mỹ Mỹ, cho nên mới có nắm chắc đem Tùy Qua ra công lý, còn Hoắc Mỹ Mỹ sau khi bị uy hiếp dụ dỗ, đã đáp ứng làm chứng chống lại Tùy Qua.

Thấy Hoắc Mỹ Mỹ xuất hiện, Tùy Qua cũng không hoảng loạn. Mặc dù Hoắc Mỹ Mỹ đúng là người chứng kiến chuyện đã xảy ra, nhưng nếu nàng kể lại chuyện đã xảy ra lúc ấy, chỉ sợ chưa chắc có người tin tưởng, tỷ như xé khảm đao thành miếng sắt. Còn nữa Hoắc Mỹ Mỹ dù sao cũng là bạn gái của Cung Kiến Dân, Tùy Qua hoàn toàn có thể phủ nhận, cho là nàng cố ý trả thù.

Khi Hoắc Mỹ Mỹ thấy Tùy Qua, trong lòng rất sợ hãi, rất hoảng loạn, nàng là người tận mắt nhìn thấy vẻ đáng sợ của Tùy Qua. Trong lòng cũng biết, nếu như nàng làm chứng chống lại Tùy Qua... , vạn nhất Tùy Qua không vào tù, sợ rằng kết quả của nàng sẽ rất thê thảm; nhưng một phương diện khác, người nhà của Cung Kiến Dân cũng uy hiếp dụ dỗ, làm cho nàng rất khó xử.

Tâm thái của Hoắc Mỹ Mỹ vốn chưa quyết định, nhưng nàng đột nhiên nhìn thấy Mục Ngọc Thiền ở cạnh "thu thập ý kiến", trong lòng nhất thời cả kinh. Trong chốc lát, Hoắc Mỹ Mỹ liền nghĩ đến một loại khả năng: Tùy Qua là người của quân đội! Khó trách người này có thân thủ kinh khủng như thế, thì ra là "Siêu cấp binh lính" do quân đội đặc biệt huấn luyện. Nếu như nàng kiên trì làm chứng chống lại Tùy Qua... , sợ rằng không chỉ đắc tội với một mình Tùy Qua, mà rất có thể còn đắc tội với những chiến hữu của hắn, thậm chí là toàn bộ người của quân đội.

Không sai, người nhà Cung Kiến Dân có tiền có thế, nàng trêu chọc không nổi. Nhưng, đối với quân đội, bộ đội, người nhà Cung Kiến Dân nhiều lắm chỉ là một cái rắm mà thôi. Hoắc Mỹ Mỹ không phải một nữ nhân ngớ ngẩn, cho nên rất nhanh chóng đưa ra quyết định sáng suốt.

*****

Hoắc Mỹ Mỹ không hổ xuất thân từ trường nghệ thuật, kỹ thuật diễn xuất coi như không tệ, nàng nhìn Tùy Qua cười lạnh nói:

- Tên khốn khiếp này, lại dám ở trên phi cơ trêu chọc ta, còn muốn động thủ động cước đối với ta, vừa nhìn đã biết không phải loại ngườ tốt! Người như vậy phải tống giam vào ngục. Đồng chí cảnh sát, các ngươi mau bắt hắn lại!

- Hoắc Mỹ Mỹ tiểu thư, xin kể lại tình huống lúc đó.

Một nhân viên cảnh sát nhắc nhở nàng:

- Chủ yếu kể lại quá trình phạm tội của hắn.

- Được, là như vậy. Người này thèm thuồng vẻ đẹp của tôi, ở trên phi cơ không được như ý, trong lòng không cam lòng, cho nên sau khi máy bay hạ cánh, lại chủ động quấn lấy tôi. Lúc này, bằng hữu của bạn trai tôi tới phi trường đón hắn, chúng ta liền không để ý tới hắn, trực tiếp rời khỏi phi trường. Ai ngờ, người này lại gọi một chiếc xe taxi theo dõi chúng tôi, bám theo phía sau, cuối cùng chúng tôi đành phải dừng lại bên đường quốc lộ. Sau đó, hắn nhảy xuống xe, cầm một thanh khảm đao, bất chấp tất cả, chém bạn trai tôi và bằng hữu của hắn, sau đó tôi sợ quá, lái xe bỏ chạy...

Câu chuyện của Hoắc Mỹ Mỹ, nghe rất đặc sắc, nhưng trước mặt những nhân sĩ tương đối chuyên nghiệp, đó chính là trăm ngàn chỗ hở. Nếu như không có Mục Ngọc Thiền "dự thính"... , những lời này sau khi được xử lý kỹ thuật, có lẽ sẽ trở thành lời kết tội Tùy Qua, nhưng bây giờ hiển nhiên không được. Cho dù Mục Ngọc Thiền không động não, cũng biết Hoắc Mỹ Mỹ đang cố ý hãm hại Tùy Qua.

Dĩ nhiên, đây vốn là tính toán của Hoắc Mỹ Mỹ. Nàng nói như vậy, có thể còn cao minh hơn trực tiếp giải vây cho Tùy Qua.

Nàng còn chưa nói hết, đã bị một nhân viên cảnh sát cắt đứt câu chuyện, nói:

- Hoắc Mỹ Mỹ tiểu thư, cô đừng nói gì nữa. Cô tạm thời bình tĩnh một lát, nếu có gì cần hỏi, chúng tôi sẽ mời cô tới đây hiệp trợ.

- Rất hiển nhiên, cô ta cố ý hãm hại tôi!

Lúc nàyTùy Qua đứng lên, nhìn những cảnh sát trước mặt, mỉm cười nói:

- Các vị cảnh quan, xem ra tôi vô tội, đúng không? Những lời cô ta nói ra, ngay cả heo cũng không bị lừa gạt.

Trong lòng viên cảnh sát và quan viên đều hận, biết Tùy Qua đang thầm mắng bọn hắn. Nhưng, chuyện trở thành như vậy, đích thực không dễ xử lý. Nếu như Tùy Qua không có bối cảnh... , dĩ nhiên có thể giam lại từ từ tra hỏi, nhưng có một trung úy quân đội ở đây theo dõi, chỉ có thể "chấp pháp theo lẽ công bằng". Cho nên, vị quan viên cấp cục thầm thở dài một tiếng, chuẩn bị tuyên bố thả Tùy Qua.

- Tôi có một chủ ý....

Đúng vào lúc này, Mục Ngọc Thiền chợt nói:

- Muốn biết hắn có trong sạch hay không, thật ra cũng tương đối dễ dàng. Trên cục an ninh tỉnh của các vị có lẽ có máy phát hiện nói dối, để hắn tiếp nhận tra hỏi trước máy phát hiện nói dối, không phải cái gì cũng rõ ràng sao.

Quan viên cảnh sát có chút khó xử nói:

- Ài, máy phát hiện nói dối là máy móc cực kỳ cao cấp, chỉ có cục an ninh khi tra hỏi gián điệp và tội phạm quan trọng mới sử dụng, cục công an thành phố chúng tôi muốn sử dụng... rất khó.

- Không sao, tôi có người quen ở cục an ninh, có thể lập tức liên lạc sử dụng.

Mục Ngọc Thiền nói.

Cái gì!

Máy phát hiện nói dối? Còn lập tức sử dụng?

Tùy Qua giận tím mặt:

- Mẹ kiếp, nữ nhân này thật sự tới cứu hắn sao? Hay là Đường Vân phái tới đây chơi hắn!

Không chỉ có Tùy Qua khó hiểu, ngay cả người của cục cảnh sát cũng không hiểu.

Mục Ngọc Thiền không phải người của bộ đội giống như Tùy Qua sao, theo lý mà nói nàng nên bảo vệ, nghĩ cách "mò" Tùy Qua - Mò ra ngoài mới đúng. Làm sao nàng lại ngược lại trợ giúp cảnh sát "đối phó" Tùy Qua, chuyện này hoàn toàn không hợp tình lý.

Chẳng lẽ, nàng thật sự là nữ bao công ghét ác như cừu, cương trực công chính?

Nữ nhân này thật sự quá độc ác, còn muốn dùng máy phát hiện nói dối đối phó hắn.

Đây không phải có chủ tâm muốn đưa Tùy Qua đồng học ra công lý sao?

Bà mẹ nó, trong lòng Tùy Qua tự nhủ không phải nên thu thập mấy tên bại hoại cặn bã sao, tại sao tiểu bì nương này lại nghĩ mọi cách kéo hắn vào, thật sự rất đáng hận!

Không chỉ có đáng hận, quả thực chính là ghê tởm.

Cái này rõ ràng chính là quan báo tư thù!

Trong lòng Tùy Qua rất buồn bực, siêu cấp buồn bực, nhưng lại bất đắc dĩ bị cảnh sát áp giải đến phân cục cục an toàn quốc gia tỉnh Sán Tây.

Tùy Qua đáng thương, nhờ phúc của Mục Ngọc Thiền, lại được hưởng thụ "đãi ngộ" của gián điệp và quân bán nước.

Khi Tùy Qua bị cảnh sát giải đến cục an ninh, một nam tử thanh niên của cục an ninh cười hỏi cảnh sát và Mục Ngọc Thiền:

- Người này rút cuộc phạm phải đại án gì, phải dùng máy phát hiện nói dối, chuyên gia phát hiện nói dối? Có phải hắn cướp ngân hàng hay không? Hay là buôn lậu số lượng lớn súng ống đạn được? Hay là gián điệp bán nước?

- Ca, đừng hỏi nữa.

Tùy Qua giành trước đáp:

- Tôi thật sự không phải người như vậy, những đại sự anh hỏi, tôi chưa từng phạm qua.

- Vậy cậu tới đây làm gì?

Nam tử thanh niên hơi kinh ngạc nói:

- Cậu rút cuộc đã làm gì?

- Tôi chém tay của mấy tên côn đồ.

Tùy Qua nói:

- Không đúng, là bọn hắn nói, tôi chém đứt tay của bọn chúng.

- Chuyện này là thế nào?

Nam tử thanh niên hỏi.

- Được rồi, bất luận chuyện lớn hay chuyện nhỏ, làm rõ sự trong sạch cho một người là rất trọng yếu.

Mục Ngọc Thiền trầm mặt nói.

Nam tử thanh niên rốt cục không hỏi nhiều nữa, đưa Tùy Qua vào một phòng thẩm vấn đặc thù.

Phòng thẩm vấn này, bốn bề là pha lê, nhưng từ bên trong nhìn ra không thấy được tình huống bên ngoài.

Không gian ở đây rất lớn, bên trong đặt một cái máy, thoạt nhìn giống như một chiếc máy tính siêu cấp, phía trên có rất nhiều cái nút, và đèn nhỏ đủ màu sắc. Hai tay, hai chân và cái eo của Tùy Qua bị khóa chặt vào một chiếc ghế làm bằng sắt, cả người không thể động đậy, sau đó một nữ nhân trung niên mặc áo choàng ngắn màu trắng, đeo mắt kiếng đi đến, nàng giống như một nhà khoa học biến thái, trong lòng có chút vặn vẹo, lắp rất nhiều ống dẫn, máy cảm ứng lên đầu và khắp người Tùy Qua.

Nếu là người bình thường... , chỉ riêng việc này thôi cũng làm cho người ta sợ rồi.

- Đại tỷ, vật này có thể rò điện hay không.

Lúc này Tùy Qua vẫn còn cười được.

Vẻ mặt của nữ nhân trung niên hoàn toàn không biến hóa, chỉ rất tỉnh táo đi đến phía trước chiếc máy, sau đó nhấn xuống mấy cái nút.

Tích! Tích! Tích!

Máy truyền cảm trên đầu Tùy Qua, phát ra những âm thanh có quy tắc.

Sau đó, các loại tình huống như tim đập, hô hấp, mạch đập, huyết áp, hoạt động não bộ, mồ hôi tiết ra của Tùy Qua đều thông qua hình thức số liệu, hiện lên trên màn hình cỗ máy. Nói dối mặc dù là hoạt động tâm lý, nhưng sẽ ảnh hưởng đến biến hóa của hoạt động sinh lý, đây chính là nguyên lý căn bản của máy phát hiện nói dối.

Tỷ như khi có người nói dối, sẽ bắt đầu có một số động tác theo thói quen như cào má, nháy mắt, tay chân lay động, những thứ này rất dễ dàng bị phát hiện, nhưng còn có một số biến hóa rất nhỏ, ví dụ như tiết tấu hô hấp, huyết áp, mồ hôi tiết ra, da thịt căng thẳng, run rẩy.... . , những biến hóa rất nhỏ này, tống hợp lại, có thể đoán được người bị kiểm tra có đang nói dối hay không. Càng là máy phát hiện nói dối tiên tiến, số liệu đo lường cũng càng nhiều, kết quả cũng càng chính xác.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)