← Ch.0312 | Ch.0314 → |
- Tôi nhận nghi ngờ của anh.
Trung niên quan quân nói:
- Nếu như vậy phiền Dương tiên sinh tự mình đi lên thử xem, nhìn xem hiệu quả loại thuốc dán này có khác biệt gì với kết quả thí nghiệm của chúng tôi hay không.
Khi nói lời này, trung niên quan tâm cầm một con dao trong tay một binh sĩ, đưa về phía Dương Sâm, sau đó lại nhìn Tùy Qua nói:
- Tùy tiên sinh, anh không có vấn đề gì đi?
- Tôi không có.
Tùy Qua đáp:
- Nhưng Dương tiên sinh nhất định phải đưa một ngàn đồng phí tổn tiền nhuận bút cho tôi.
Hiện trường nhất thời có người nở nụ cười.
Dương Sâm nhìn con dao, có cảm giác đâm lao phải theo lao, may mắn bên cạnh có một trợ thủ đứng lên nói:
- Tôi tới thử!
- Ai thử cũng giống nhau!
Trung niên quan quân nhàn nhạt cười, nhưng khi ánh mắt lướt qua người Dương Sâm, lại có chút xem thường.
Quân đội vốn là địa phương tôn trọng nhiệt huyết cùng dũng khí.
Dương Sâm làm ra hành động yếu thế như vậy, khó trách làm cho hắn lộ ra ánh mắt khinh miệt.
Khi trợ thủ của Dương Sâm đi ra ngoài, cầm con dao, sau đó hung hăng rạch lên cánh tay...
Nhưng khi lưỡi dao tiếp cận cánh tay chợt khựng lại.
Nguyên lai người này tuy nổi dũng khí nhưng vẫn không thể hạ thủ được với bản thân mình.
Hiện trường truyền đến vài tiếng tấm tắc.
Trợ thủ còn đang xấu hổ, trung niên quan quân nói với một binh lính:
- Anh đi giúp hắn một phen.
Binh lính kia bước ra khỏi hàng, cầm con dao trong tay sau đó vung lên, chỉ nghe một tiếng "hoa", cánh tay trợ thủ hiện lên một vết rạch dài hơn hai tấc.
Máu tươi nhất thời trào ra.
Vị trợ thủ vừa thấy máu đã hôn mê bất tỉnh.
Binh lính kia đỡ lấy hắn, sau đó một nhân viên thí nghiệm lấy ra tấm thuốc cao da chó xé mở plastic, lại dán lên miệng vết thương.
Sau một lát đã cầm máu.
Sau một lúc lâu, miệng vết thương bắt đầu khép lại.
Chừng mười phút sau nhân viên thí nghiệm mở thuốc dán.
Miệng vết thương cơ hồ đã hoàn toàn khép lại, chỉ còn lưu chút vết sẹo nhợt nhạt. Trợ thủ tỉnh lại, vội vàng nhìn nhìn cánh tay, sau đó thở ra một hơi nhẹ nhõm nói:
- Hoàn hảo, không có việc gì, không có việc gì. Thuốc này thật tốt – không, binh sĩ, anh có thể buông tôi ra.
Lúc này nhân viên thí nghiệm công bố số liệu lần này.
Số liệu không khác gì thí nghiệm trước đó, còn hơi có chút đề cao.
Sắc mặt Dương Sâm nhất thời có vẻ thật khó xem, như vừa nuốt sống ruồi bọ.
- Dương tiên sinh, anh còn điều gì nghi vấn sao?
Trung niên quan quân hỏi.
- Không...không có.
Dương Sâm thấp giọng nói, cau mày, lần đầu tiên cảm giác sự tình vượt ra khỏi phạm vi khống chế của hắn.
Hạng mục cạnh tiêu thứ hai là thuốc trật thương, đánh thương, lưu thông tụ máu.
Đối với binh lính mà nói, vô luận là huấn luyện ngày thường hay chấp hành nhiệm vụ, khó tránh khỏi sẽ trật thương, bị đánh thương, dược vật lưu thông tụ máu cũng là thuốc thường chuẩn bị.
Lần này dược vật tham dự cạnh tiêu có tới mười bốn loại.
Nhưng rất nhiều loại chỉ đổi bao bì mà không đổi thuốc, ngoại trừ tên cùng đóng gói khác biệt, bản thân dược vật không khác bao nhiêu. Bi ai của thuốc Đông y thể hiện trong cuộc đấu thầu lần này không thể nghi ngờ.
Mà Tùy Qua đưa ra tham dự đấu thầu là Đế Ngọc Cao số 1, đây là chỗ căn bản làm giàu của Tùy gia.
Kết quả không cần nói cũng biết, hiệu quả của Đế Ngọc Cao số 1 trực tiếp miểu sát toàn bộ loại thuốc khác.
Kể cả thuốc cao tây dược mà Dương Sâm cung cấp.
Không có biện pháp, với Đế Ngọc Cao số 1, lão địa chủ từng trải qua mấy chục năm nghiên cứu, có thể nói đã đem dược hiệu phát huy tới cực hạn. Rượu trật đả, cao trật đả đều không thể sánh bằng. Nếu không như thế lão địa chủ cũng không phát hỏa danh khí tại Hoàng Bình huyện, hơn nữa còn trở thành "nhà giàu nhất" thôn Dũng Tuyền, làm cho Tùy Qua trở thành người được chọn lập gia đình của các cô gái mười dặm bát hương quanh vùng.
Có thể nói Dương Sâm thật có chút uất ức. Nhất là hai lần cạnh tiêu Tùy Qua luôn dùng thuốc cao da chó chiến thắng hắn.
Nhưng ở trong lòng Dương Sâm, nhất định phải giết chết Tùy Qua. Nếu không vì Jerrry đã bị người của Long Đằng đánh thành người thực vật, chỉ sợ hắn đã an bài kế hoạch ám sát Tùy Qua.
Loại thuốc thứ ba tiếp tục tiến hành cạnh tiêu.
Đây là dược vật trị thương xương cốt, có tác dụng trị liệu xương cốt rất nhanh.
Loại dược vật này chỉ có hai nhà tham dự cạnh tiêu: Đế Ngọc Cao số 2 cùng một loại thuốc chích màu trắng của Dương Sâm cung cấp.
Quân đội hiển nhiên đã sớm chuẩn bị kỹ càng, có hai binh lính bị thương xương cốt được đẩy lên trên đài.
Hai binh lính đều bị thương trên đùi, phân biệt tiếp nhận thí nghiệm hai loại dược vật.
Đế Ngọc Cao số 2 sinh cân tiếp cốt, điều này không cần nghi ngờ. Hơn nữa cung cấp cho quân đội cũng là nguyên chất, dược hiệu rất rõ ràng, nhưng đau đớn cũng không nhỏ. Tùy Qua đã sớm đưa thuyết minh tương quan, khi sử dụng Đế Ngọc Cao số 2, cần dùng thuốc giảm đau loại mạnh hoặc là thuốc chích giảm đau tiến hành phụ trợ.
Dù là như thế, binh sĩ nhận thử nghiệm vẫn đau đến toát mồ hôi.
Binh sĩ còn lại được tiêm thuốc chích màu trắng của Dương Sâm, gọi là Sinh Cốt Thủy. Dương Sâm đặc biệt đặt tên Trung văn, bởi vì hắn cho rằng nhất định phải thắng. Đồng dạng hắn cũng rất rõ ràng Đế Ngọc Cao số 2 có công hiệu sinh cân tiếp cốt, nhưng phải dùng ba bốn tấm dán, phải đợi tới một tháng mới có thể khỏi hẳn.
Mà thuốc chích của Dương Sâm chỉ cần dùng hai giờ thời gian là có hiệu quả, hơn nữa còn có thể trấn đau, tuy rằng không thể hoàn toàn sinh ra xương cốt mới, nhưng có thể giúp người bệnh khôi phục năng lực hành động trong ba bốn giờ, sau đó đi tới địa điểm an toàn tìm kiếm trị liệu chính quy.
Đáng tiếc chính là hắn cao hứng quá sớm.
Sau nửa giờ, binh sĩ dùng Đế Ngọc Cao số 2 đã đứng dậy khỏi xe lăn, sau đó đi từng bước về phía trước, hắn dùng hành động thực tế chứng minh hắn đã khỏi hẳn!
Đây là kỳ tích vĩ đại!
Trên mặt binh sĩ hiện ra vẻ kích động.
Người lính còn lại thầm than xui xẻo, sau đó đưa mắt nhìn Tùy Qua, tựa hồ hi vọng được cứu chữa như thế.
Sắc mặt Dương Sâm xám như tro tàn, cạnh tiêu hôm nay hắn đã thất bại thảm hại!
Dương Sâm nhìn Tùy Qua với ánh mắt oán độc.
Mà lúc này, Tùy Qua cũng đang nhìn hắn, ánh mắt mang theo vẻ khinh thường, như đang cười nhạo Dương Sâm: "Muôn đời lão nhị"!
Tùy Qua cũng không tham dự cạnh tiêu loại thuốc thứ ba.
Trên thực tế người tham dự cạnh tiêu cũng không có vài người. Bởi vì loại thuốc này là thuốc đặc thù, cần hàm lượng khoa học kỹ thuật rất cao, mà dược thương Hoa Hạ ở phương diện này không hề kinh nghiệm, ngoại trừ ăn theo vốn ban đầu của lão tổ tông cùng phục chế một ít phối phương thuốc tây ra, thật sự rất ít có thuốc lấy được ra tay.
Tuy rằng quân đội hi vọng có càng nhiều dược vật "thần kỳ" có thể xuất hiện, nhưng nhất định chỉ phải thất vọng.
Đương nhiên không phải không có người tham dự cạnh tiêu, nhưng chỉ là một ít dược vật gân gà.
Tỷ như loại dược vật dùng vào vài ngày không ngủ được, dược vật giảm bớt đau đớn, giảm bớt sợ hãi...
Dương Sâm cũng không tham gia cạnh tiêu loại thuốc thứ ba.
← Ch. 0312 | Ch. 0314 → |