Truyện ngôn tình hay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0482

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0482: Tự do và trói buộc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Biết rõ, biết rõ.

Ma đầu vội vàng nói, dường như nhìn thấy ánh sáng rạng đông.

Tùy Qua ý niệm trong đầu khẽ động, lại chuyển Tây Môn Long ra trước mặt.

Tuy Tây Môn Long có tu vị Trúc Cơ Kỳ, nhưng mà ở trong Hồng Mông thạch hắn không chỉ không được ăn uống, hơn nữa bị vây ở chỗ này cũng không thể hấp thu được một chút thiên địa linh khí gì đó, cho nên hắn trên cơ bản đã bị giày vò hấp hối.

Nhìn thấy Tùy Qua xuất hiện, Tây Môn Long mang theo hy vọng sống sót, nói:

- Tùy Qua... Tùy tiên sinh, tôi sai rồi, tôi sám hối, tôi đã tỉnh ngộ, ngài về sau ngài là chủ nhân của tôi, là thần linh...

Trong lời Tây Môn Long nói bản thân mình không bằng heo chó, trong nội tâm lại cực hận Tùy Qua, hắn thề nếu như có thể thoát thân, về sau nhất định phải khiến Tùy Qua trả giá gấp bội, muốn cho Tùy Qua sống không bằng chết, trọn đời không được siêu sinh!

- Ngươi thực sám hối?

Tùy Qua nhìn Tây Môn Long hỏi.

Tây Môn Long cho rằng Tùy Qua đã tin tưởng hắn cải biến, vội vàng nói:

- Vâng, tôi thực sám hối!

- Sám hối -- vậy ngươi lên đường đi! Ma đầu, động thủ!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, ý niệm thao túng Hồng Mông thạch buông trói buộc với tâm ma, lại thừa lúc Tây Môn Long suy yếu chiếm cứ thân thể của hắn. Đồng thời tinh thần lực của Tùy Qua đánh vào đỉnh đầu Tây Môn Long, ngăn chặn tinh thần lực của hắn, làm cho tâm ma mau chóng đắc thủ.

- Tùy Qua... Mày là đồ súc sinh...

Tây Môn Long lúc này không cam lòng gào thét, nhưng mà đã không làm nên chuyện gì. Bị nhốt trong Hồng Mông thạch thời gian dài như vậy, Tây Môn Long đã quá mệt mỏi, thời điểm này lại bị Tùy Qua cùng tâm ma đồng loạt tập kích, hắn không có khả năng chống cự.

Ước chừng nửa giờ qua đi, tinh thần lực của Tây Môn Long cũng bị gạt bỏ hoàn toàn.

Chuyện này có ý nghĩa linh hồn Tây Môn Long đã không có, ngay cả chuyển thế cũng không có khả năng.

- Bái kiến chủ nhân!

Đã bị tâm ma khống chế, thân thể Tây Môn Long cung kính quỳ rạp trên đất.

- Tốt.

Tùy Qua nói ra:

- Nếu ngươi đã chiếm cứ thân thể Tây Môn Long, như vậy nên giữ lại cái họ Tây Môn của hắn, về sau tên của ngươi gọi là ' Tây Môn Trung ', ngươi phải thời khắc nào cũng nhắc nhở mình, phải trung thành và tận tâm với chủ nhân, nếu không Tây Môn Long chính là kết cục của ngươi.

Ma đầu Tây Môn Trung liên tục gật đầu, trong mắt mang theo hào quang giảo hoạt, biến ký kỳ lạ.

- Ta sẽ thả ngươi ra ngoài.

Tùy Qua nói ra.

Không khí, ánh mặt trời, hương hoa...

Tây Môn Trung cảm nhận được tất cả, lúc này nó mới cảm nhận được cái gì là tự do, cái gì gọi là không trói buộc.

- Cảm giác như thế nào?

Tùy Qua nhin Tây Môn Trung hỏi.

- Có được thân thể huyết nhục cảm giác thật tốt.

Tây Môn Trung cảm thán tự đáy lòng.

- Thật sao?

Tùy Qua nói:

- Dùng phương thức tinh thần lực tồn tại, không phải thật tốt sao? Đã từng có rất nhiều trí giả nhân loại, đều cho rằng sinh mạng thể dùng tinh thần tồn tại là sinh vật có đẳng cấp cao nhất. Mà thể xác lại chính là trói buộc.

- Không!

Tây Môn Trung nói.

- Dùng tinh thần lực tồn tại, quả thực chính là tra tấn vĩnh hằng.

- Tra tấn?

Tùy Qua rất kinh ngạc, trong mắt hắn hình thái tâm ma tồn tại, có lẽ chính là "Cao cấp" mới đúng, như thế nào ma đầu lại cảm thấy như vậy là tra tấn.

- Vâng, đây là tra tấn.

Tây Môn Trung nói:

- Ngươi đại khái không biết, tâm ma chúng ta từ khi mới ra đời, chính là dùng phương thức này tồn tại. Chúng ta mới có ý thức đã có thể học tập, sau đó biết rõ rất nhiều thứ, nhưng lại không cách nào làm được nhiều chuyện, ngươi hiểu chưa? Giống như một nam nhân, biết rất rõ ràng giao hảo với một nữ nhân là một chuyện rất tốt, nhưng mà bản thân chính là thái giám, vĩnh viễn không cách nào cảm nhận được tư vị trong đó, đây chẳng phải là chuyện bi ai sao?

- Ta hiểu rồi.

Tùy Qua nói:

- Các ngươi có thể nhận thức tất cả, đều là thành lập trên cơ sở suy nghĩ, nói thông tục một chút là ý dâm, YY, càng là YY thì các ngươi càng mong muốn được cảm thụ trải nghiệm này.

- Đúng!

Tây Môn Trung khoan khoái dễ chịu hít thở không khí, nói:

- Cho nên loại cảm giác tồn tại chân thực này quá tốt.

- Xem ra đối với ngươi mà nói, loại cảm giác này thật là tốt.

Đột nhiên Tùy Qua lại đổi giọng.

- Nhưng mà ngươi đại khái cũng biết, chân thật cùng tự do cũng cần trả giá thật nhiều, không phải sao?

Tây Môn Trung không trả lời ngay, dường như trong nội tâm đang tính toán cái gì đó.

- Như thế nào, ngươi đã có suy nghĩ bỏ chạy sao?

Tùy Qua nhàn nhạt nói ra, dường như đã sớm dự liệu được suy nghĩ của Tây Môn Trung.

Ma đầu cuối cùng vẫn là ma đầu, không cam tâm bán mạng cho người khác.

- Không dám.

Tây Môn Trung dường như hơi băn khoăn thủ đoạn của Tùy Qua, cũng không phải dám công nhiên "Tạo phản".

- Miệng ngươi mặc dù không dám, nhưng mà trong nội tâm cũng đã làm như vậy.

Tùy Qua nhàn nhạt nói:

- Từ khi ta thả ngươi ra ngoài, ngươi không có dùng ' chủ nhân ' xưng hô với ta, ngươi cho rằng ta không biết suy nghĩ phản cốt của ngươi sao?

- Chủ nhân!

Toàn thân Tây Môn Trung run lên, quỳ rạp trên đất, nói:

- Ta không dám. Chỉ vừa mới rất cao hứng, trong lúc nhất thời quên thân phận của mình.

- Được rồi, ta sẽ cho rằng ngươi quên.

Tùy Qua nhàn nhạt nói.

- Nếu không, ta không ngại một lần nữa nuôi ma đầu khác. Mặt khác, ta còn phải nhắc nhở ngươi một chút, có được thân thể huyết nhục với ngươi là chuyện tót, nhưng mà có đôi khi thân thể huyết nhục là một loại trói buộc, điểm này ngươi sẽ nhanh chóng cảm thụ được.

- Cái gì trói buộc... Ah!

Tây Môn Trung đang nghi hoặc, đột nhiên cảm giác được ở trước ngực đau đớn, thiếu chút nữa khiến nó đau tới mức ngất đi.

Tùy Qua bất vi sở động, nhàn nhạt nói:

- Thống khổ chân thật, đại khái cũng khác với thống khổ tư tưởng trước kia? Tuy không khí, ánh mặt trời chân thật rất thoải mái, nhưng mà thống khổ cũng chân thật. Cho nên ngươi phải hiểu được, tuy thân thể này cho ngươi hưởng thụ, nhưng cũng sẽ khiến ngươi bị tra tấn.

Tây Môn Trung tháo áo choàng ngực ra, sau đó trên ngực của hắn có một gốc huyết đằng đang sinh trưởng, hắn dùng tinh thần lực quét qua, lập tức phát hiện huyết đằng là sinh vật sống, ký sinh trên người của hắn, hơn nữa rễ cây đã dung hòa làm một với lục phủ ngũ tạng.

- Đây là Ngũ Dực Huyết Đằng, số ít linh thảo ký sinh trong giới tu hành.

Tùy Qua dùng ngữ khí bình tĩnh nói:

- Mỗi nửa năm phục đan dược một lần, có thể lâm vào trạng thái ngủ đông, đối với ngươi tu hành sẽ không sinh ra bất cứ ảnh hưởng gì. Nhưng mà nếu như ngươi ý đồ tiêu diệt nó, bởi vì nó cung có ý thức tồn tại, cho nên lập tức phá hư lục phủ ngũ tạng trong người của ngươi.

- Ta hiểu, chủ nhân.

Tâm tư Tây Môn Trung xao động đột nhiên tỉnh táo lại, trong giọng nói có vài phần thê lương.

- Đây là chuyện ta cần trả giá thật nhiều.

- Không tệ.

*****

Tùy Qua nói:

- Từ góc độ của chúng ta mà nói, mọi thứ đều có một cái giá lớn. Mấu chốt ngươi cảm thấy cái giá của nó có đủ lớn hay không. Ta nghĩ với ngươi mà nói, thuận thuận lợi lợi thu hoạch một thân thể như thế, trả giá này có đáng giá hay không.

- Vâng, chủ nhân.

Tây Môn Trung nhanh chóng bày tâm thái. Hắn biết rõ Tùy Qua không phải là người dễ ứng phó như thế, lại không nghĩ tới Tùy Qua sớm động tay động chân trên thân thể này. Tây Môn Trung nếu quả thật chỉ có "Trung", như vậy tự nhiên bình an vô sự, trái lại chỉ sợ sẽ có kết cục bại vong.

Tâm ma có thân thể thì mặc dù chúng có lợi trong việc tu hành, cũng có lợi cho việc chúng đi nhận thức thế giới, nhưng mà rất nhiều chuyện có lợi thì có tệ. Tâm ma chiếm cứ thân thể người tu hành, tinh thần của chúng sẽ dung làm một thể giới thân thể này, nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn, nếu như thân thể này bị hủy diệt, như vậy tâm ma cho dù dùng trạng thái tinh thần rời đi cũng không sống được bao lâu, trừ phi tu thành nguyên anh.

Cũng nói cho đúng, một khi chúng có thân thể, chúng sẽ không khác gì nhân loại, khác biệt chính là ký ức của chúng vẫn bảo lưu là tâm ma, hoặc là âm hiểm, biến hoá kỳ lạ, hoặc là khát máu, thị sát thành tính.

- Ngươi hiểu là tốt rồi.

Tùy Qua trầm giọng nói:

- Hy vọng ngươi không nên cô phu chư ' trung ' này. Tốt, đi với ta gặp mấy người a, bọn họ đều là tùy tùng của ta, ngươi về sau cũng có địa vị như bọn họ, làm việ cho ta.

Tây Môn Trung vội vàng xác nhận, hắn lúc này đã thích ứng với thân phận nô bộc.

Tùy Qua mang theo Tây Môn Trung trở lại biệt thự, Đường Vũ Khê đã rời khỏi.

Mà thời điểm này Tống Văn Hiên, Ngưu Duyên Tranh, cha con Hàn Côn, Hàn Trình đều chờ ngoài cửa.

Tuy Lý Nghệ Cơ đã mời mấy người này vào trong phòng khách chờ, nhưng mà mấy người kia vì tỏ vẻ trung tâm với Tùy Qua cho nên đứng ngoài cửa chờ Tùy Qua.

Thời điểm này bảo an tuần tra chạy xe đạp điện đi qua, nhịn không được dừng lại, đánh giá cảnh quỷ dị này.

Phải biết rằng Tống Văn Hiên mấy người kia, tất cả đều là người già. Nhất là Hàn Trình, già con hơn cả cha của hắn, nhìn qua ít nhất cũng già đi mười tuổi. Ai biết mấy người lớn tuổi như vậy lúc này phát sốt đứng ngoài cửa lạnh giá ở đây.

Mà mở cửa ra vào chính là một nữ bộc thiếu phụ trẻ tuổi, nhìn qua phong tình vạn chủng, vô cùng xinh đẹp.

- Ai, vi phú bất nhân (làm giàu thì thường không có nhân đức) ah!

Bảo An đại ca nhìn thấy cảnh này thì thở dài một tiếng. Trong mắt hắn chủ nhân biệt thự này nhất định là một kẻ vi phú bất nhân, nhà giàu mới nổi, nếu không cũng không để những người già đáng thương này đứng bên ngoài. Hơn nữa còn có nữ bộc như thế, nhìn qua còn đẹp hơn các minh tinh trên TV, đúng là đáng giận mà.

Bảo An đại ca vừa định chờ một hồi, nhìn thấy Tùy Qua cùng Tây Môn Trung xuất hiện.

Nhìn thấy Tùy Qua đi tới, đám người Tống Văn Hiên càng lộ ra vẻ cung kính, mà Tùy Qua nhưng chỉ khẽ gật đầu, sau đó đi vào trong phòng, mà đám người Tống Văn Hiên lúc này mới nối đuôi đi vào.

- Móa! Hiện tại là thời đại nào rồi!

Bảo An đại ca cảm thán nói ra, không nghĩ tới ở thời đại này còn có cảnh phô trương "Chủ nô" như thế, xem ra kẻ có tiền thì tính cách rất cổ quái.

- Vương Khải! Còn thất thần làm gì vậy, nhanh chóng đi tuần đi! Bộ không muốn cầm tiền thưởng sao?

Thời điểm này cách đó không xa có mấy người chạy xe điện qua, ăn mặc đồ bảo an hét to với Vương Khải này. Đây chính là quản lý công ty, Bảo An đại ca liên tục gật đầu, thầm than một tiếng "Quả nhiên mọi người đều có số mạng", sau đó cưỡi xe tiếp tục tuần tra.

Vào nhà, Lý Nghệ Cơ đặt lực chú ý lên người Tây Môn Trung, sau đó cảm thấy sợ hãi nói:

- Khí thế mạnh như thế... Chẳng lẽ là Trúc Cơ Kỳ! Tên đáng chết này, không biết lại từ nơi này mời được nhân vật lợi hại như vậy.

- Tiểu Lý, thất thần làm gì vậy, nhanh châm trà đi.

Tùy Qua nhìn Lý Nghệ Cơ nói ra.

Lý Nghệ Cơ không dám lãnh đạm, tuy trong lòng vẫn không cam lòng làm nữ bộc, nhưng mà dưới dâm uy của Tùy Qua thì nàng phải tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.

Tùy Qua lúc này nhìn qua đám người Tống Văn Hiên nói:

- Triệu tập các vị đến chính là làm quen với người hầu mới của tôi là Tây Môn Trung. Tây Môn Trung lần đầu tiên rời núi, đối với rất nhiều quy củ không rõ, cho nên mấy ngày nay Tống lão ngươi dẫn hắn quen thuộc hoàn cảnh đi, mau chóng thích ứng sinh hoạt của thế tục.

Nghe Tùy Qua nói như thế, đám người Tống Văn Hiên hoảng sợ.

Đầu tiên là tu vị Tây Môn Trung, tu vị Trúc Cơ Kỳ đối với Tống Văn Hiênmà nói, đây chính là cảnh giới uy hiếp. Những người này đều là người tu hành, trong lòng vẫn tôn sùng lực lượng, cho nên bản năng sợ hãi người tu hành có cảnh giới cao hơn mình. Nhưng mà chính thức hoảng sợ là, thân phận của Tây Môn Trung không phải là đồng môn hoặc bằng hữu của Tùy Qua, mà là người hầu của hắn.

Phải biết rằng cho dù người tu hành Tiên Thiên kỳ đều là hạng người tâm cao khí ngạo, tuyệt đối sẽ không dễ dàng làm nô bộc cho kẻ khác. Mặc dù là đại lão một quốc gia, cũng không cách nào làm cho người tu hành Tiên Thiên kỳ đi làm người hầu của hắn, mà chỉ có thể là ngang hàng luận giao. Chớ đừng nói chi là người tu hành Trúc Cơ Kỳ có thể ngự kiếm phi hành, tung hoành thiên địa, đây càng là tồn tại tâm cao khí ngạo chân chính.

Mà bây giờ một cường giả Trúc Cơ Kỳ lại là người hầu của Tùy Qua.

Đám người Tống Văn Hiên lúc này trong lòng phỏng đoán chỗ dựa của Tùy Qua cứng bao nhiêu, nếu không sao có thể làm cho một cường giả Trúc Cơ Kỳ cam tâm tình nguyện làm người hầu của hắn cơ chứ?

Nhưng mà đám người Tống Văn Hiên không biết đây là giao dịch của Tùy Qua cùng Tây Môn Trung.

Mà Tây Môn Trung, đương nhiên cũng không có khả năng nhiều chuyện mang chuyện này thông báo với đám người Tống Văn Hiên.

- Vậy làm phiền Tống tiên sinh.

Tây Môn Trung nhìn qua Tống Văn Hiên chắp chắp tay.

- Không dám, không dám.

Tống Văn Hiên vội vàng khiêm nhượng. Tuy Tây Môn Trung cùng Tống Văn Hiên hắn đều là người hầu của Tùy Qua, nhưng mà Tống Văn Hiên biết cảnh giới của đối phương, tự nhiên là đắc tội không được.

Cái khác không nói, Tống Văn Hiên trước kia bái kiến sứ giả "Hành Hội" tùy thời đều làm ra tư thái cao cao tại thương, cực kỳ khắc sâu.

- Các ngươi đều làm việc cho tôi, cho nên không cần khách khí như vậy.

Tùy Qua nói:

- Mặt khác, Ngưu lão, Hàn lão, hai người các ngươi phải chăng có chuẩn bị Trúc Cơ hay chưa?

- Tùy tiên sinh, tôi đã chuẩn bị tốt.

Ngưu Duyên Tranh vội vàng đứng lên, nói:

- Có lẽ là tiên sinh đã tìm được tài liệu Trúc Cơ cần thiết?

- Ngồi xuống nói chuyện, không cần khách khí.

Tùy Qua ý bảo Ngưu Duyên Tranh ngồi xuống, sau đó nói:

- Kỳ thật tài liệu Trúc Cơ của lão thì tôi đã có. Nhưng mà tôi có ý định tìm thuốc tốt cho lão. Tôi xem vận khí của Ngưu lão không kém, nhiều nhất là mười ngày sau sẽ có.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1258)