← Ch.0533 | Ch.0535 → |
- Đây chính là mảnh nhỏ pháp tắc sao?
Tùy Qua nhìn đoàn tinh thần lực, tự nhủ:
- Đây rõ ràng là khối u ác tính!
Mặc dù sau khi vật này kết hợp với tinh thần lực của người tu hành, đúng là có thể đề cao cảnh giới, nhưng phía trên lại ký sinh dấu vết tinh thần của vị Thánh Tổ kia, mặc dù thoạt nhìn cũng không có gì có hại, thậm chí rất khó bị phát hiện, nhưng một ngày kia, sau khi vật này có thành tựu, chỉ sợ một ý niệm trong đầu vị Thánh Tổ kia, cũng có thể biến hắn thành con rối. Xem ra, vị Thánh Tổ trong thế giới tâm ma, thật sự là một nhân vật cực kỳ lợi hại, hắn dựa vào loại thủ đoạn này, tựa hồ hoàn toàn nắm trong tay cả tâm ma thế giới!
Nếu như Tùy Qua không dùng Động Minh thảo chiếu rọi cả người mình, chỉ sợ cũng sẽ bước vào vết xe đổ, mặc dù có thể dựa vào cắn nuốt tâm ma, hiến tế tâm ma mà nhanh chóng đề thăng tu vi, nhưng cảnh giới tu vi càng cao, tai họa mai phục cũng càng lớn, môt khi bị Thánh Tổ kia cảm ứng được, chỉ cần một ý niệm trong đầu, có thể hoàn toàn biến Tùy Qua thành con rối và đầy tớ!
Tâm ma đã giảo hoạt, Thánh Tổ tâm ma, lại càng giảo hoạt không gì sánh kịp.
So với Tây Môn Trung xảo trá, quả thực là xê xích cách xa vạn dặm, bởi vì vị Thánh Tổ này, tựa hồ đã tính toán toàn bộ tâm ma, tất cả tâm ma đều chỉ là con cờ trong tay hắn mà thôi.
Tùy Qua có thể khẳng định, Tây Môn Trung khẳng định không biết chuyện này, bởi vì Tây Môn Trung cũng chỉ là một trong ngàn vạn con cờ trong tay hắn mà thôi.
Nhưng, Tùy Qua đã tìm được vấn đề, chưa chắc không thể tính toán ngược lại đối phương.
Nói cho cùng, cái gọi là mảnh nhỏ pháp tắc này mặc dù là u ác tính, nhưng trước mắt vẫn chỉ là một khối u ác tính bé nhỏ không đáng kể, bởi vì Tùy Qua cũng không lợi dụng nó đột phá Trúc Cơ trung kỳ, cũng chính là chưa cho nó cơ hội trưởng thành. Nếu không, cho dù có thể dùng Cuốc chấn linh cắt nó đi, thần hồn của Tùy Qua cũng sẽ bị hao tổn.
Hiện tại, khối u ác tính này bị Hồng Mông tử khí trói lại, cũng không có cách nào, chỉ có thể mặc cho Tùy Qua xử trí.
Tùy Qua tập trung lực chú ý lên mảnh nhỏ pháp tắc này, cẩn thận phân tích cấu trúc tạo thành của nó.
Kết quả lấy được khiến cho Tùy Qua thầm run sợ, vật này đúng là ẩn chứa pháp tắc tu hành đột phá Trúc Cơ trung kỳ, hơn nữa vô cùng chính xác. Bất kỳ một người tu hành Trúc Cơ sơ kỳ nào dung hòa được mảnh nhỏ pháp tắc này, cũng có thể lĩnh ngộ được phương pháp đột phá Trúc Cơ trung kỳ, chỉ cần nguyên khí để dành trong cơ thể đầy đủ, có thể thành công trùng kích vào Trúc Cơ trung kỳ.
Pháp tắc tu hành, không giống với cảm ngộ. Pháp tắc cô đọng, chính xác hơn cảm ngộ. Pháp tắc, áp dụng cho bất kỳ người tu hành nào, có tính phổ biến, còn cảm ngộ, mang theo ý chí chủ quan của con người, cũng không phải áp dụng cho tất cả người tu hành.
Nhưng bất luận là pháp tắc gì, vĩnh viễn chỉ có cường giả chân chính, trí giả mới có thể cô đọng.
Tinh thần lực của Tùy Qua trở lại trong thân thể, tiếp tục tản bộ, cau mày.
Mảnh nhỏ pháp tắc, bị hắn lưu tại trong không gian Hồng Mông thạch.
Vị Thánh Tổ sáng lập pháp tắc này thật sự rất cao minh, Tùy Qua căn bản không cách nào gỡ bỏ dấu vết tinh thần trên mảnh nhỏ pháp tắc, vì vậy đương nhiên cũng không thể lợi dụng.
Hiện tại, Tùy Qua đồng học đã hoàn toàn biết được quan hệ lợi hại bên trong, đương nhiên sẽ không dại dột để người khác chiếm tiện nghi. Cho nên, trước khi hoàn toàn tinh lọc mảnh nhỏ pháp tắc này, bất luận như thế nào Tùy Qua cũng sẽ không lợi dụng nó tiến hành đột phá.
Nhận được kết luận như vậy, thành thật mà nói Tùy Qua có chút như đưa đám, nhưng trong đưa đám, lại có chút mong đợi.
Tùy Qua đồng học không chỉ là người cẩn thận, mà còn là một một người có dã tâm. Hắn biết cách tu hành này mặc dù "mang độc", nhưng bản thân vẫn có tác dụng, nếu như có thể giết chết "Bệnh độc", lưu lại pháp tắc tu hành tinh khiết, sẽ có điểm rất tốt đối với hắn.
Lúc này, điện thoại của Tùy Qua vang lên.
- Chủ nhân, Tống Văn Hiên tới rồi, có chuyện trọng yếu muốn báo cáo với ngài.
Người gọi điện là Lý Nghệ Cơ.
- Ừ, kêu hắn chờ, ta trở lại ngay.
Tùy Qua lập tức triển khai thân pháp, rất nhanh biến mất ở đầu đường.
Mấy phút sau, Tùy Qua đã trở lại biệt thự.
Tống Văn Hiên thấy Tùy Qua trở lại, vội vàng từ trên ghế salon đứng dậy, Tùy Qua ý bảo hắn ngồi xuống, sau đó nói:
- Tống lão, ta đã nói với ngươi từ lâu, không cần khách khí như vậy. Lần này có phải có gặt hái gì hay không?
- Vâng.
Thần sắc Tống Văn Hiên có chút vui mừng nói:
- Nghê Thường Thất Tiên Tử dùng "Xuyên Vân Tước" của các nàng mang đến tin tức, nói đã chiếm được một gốc linh thảo, nhưng hao phí ba trăm viên đan dược, ta đã liên lạc với Ngưu lão, kêu hắn cầm đan dược đi rồi. Có lẽ, không bao lâu nữa sẽ có tin tức.
Lúc này, điện thoại của Tùy Qua lại vang lên.
Vừa nhìn số gọi đến, Tùy Qua cười nói:
- Ngươi nói trúng rồi, là Ngưu lão gọi tới.
- Xem ra hắn đã nắm được trong tay.
Tống Văn Hiên vui vẻ nói.
Tùy Qua vừa nghe điện thoại, lại thấy Ngưu Duyên Tranh kinh hoảng nói:
- Tùy tiên sinh... Không xong rồi, có người muốn cướp đoạt linh thảo của chúng ta! May nhờ có hai vị Nghê Thường Thất Tiên Tử giúp ta chu toàn, nhưng, chỉ sợ không được rồi... Nếu như ta không giao linh thảo, đối phương sẽ cứng rắn cướp đoạt!
- Mẹ kiếp! Đến ngày tạo phản rồi sao!
Tùy Qua nói:
- Hiện tại ngươi đang ở đâu?
- Ta cũng không biết.
Ngưu Duyên Tranh nói.
Tùy Qua trực tiếp im lặng, may là lần trước hắn đã có kinh nghiệm lạc đường, cho nên điện thoại của đám người Ngưu Duyên Tranh đều có chức năng định vị vệ tinh. Sau khi cúp điện thoại, Tùy Qua lập tức hóa thành một đạo tử mang, bay về phía chân trời.
Tùy Qua ngự vật phi hành hết tốc lực, vẫn hao phí nửa giờ, lúc này mới chạy tới chỗ Ngưu Duyên Tranh gặp chuyện không may.
Nói thật ra, Tùy Qua cũng không biết vùng núi này thuộc về địa cảnh nào, nhưng hắn thấy rõ, Ngưu Duyên Tranh bị bốn người tu hành Trúc Cơ kỳ vây quanh. Cũng may bên cạnh Ngưu Duyên Tranh còn có hai vị Nghê Thường Thất tiên tử Tiết Như Tư và Khâu Mẫn Chân duy trì, nếu không, chỉ sợ cũng không thể giằng co hơn nửa giờ, đối phương đã sớm lấy mạnh hiếp yếu, trực tiếp giết người cướp của rồi.
- Tiết Như Tư, Nghê Thường Thất Tiên Tử các ngươi chẳng lẽ thật sự muốn nhúng tay vào chuyện này?
Đối phương là một người trung niên ngự kiếm quát lên với Tiết Như Tư, vẻ mặt đã cực kỳ không nhịn được.
- Nam Cung Danh Vọng, vị Ngưu đạo hữu này là bằng hữu của ta, lại là người mua linh thảo của ta, các ngươi trực tiếp giở trò cướp đoạt trước mặt ta như vậy, thật là quá ngang ngược rồi.
Tiết Như Tư lạnh lùng nói.
- Tiết Như Tư, nếu ngươi thức thời thì mau rời đi, chuyện này xem như không liên quan đến các ngươi!
Một người khác quát lên.
- Nam Cung Diệu, đây là các ngươi không nể mặt Nghê thường Thất tiên tử chúng ta?
Khâu Mẫn Chân lạnh lùng nói.
*****
- Nể mặt các ngươi?
Lão giả Nam Cung Vinh của Nam Cung gia hừ lạnh nói:
- Đúng là không biết xấu hổ! Thất tiên tử gì chứ, chẳng qua là mấy tên nhãi nhép mà thôi, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng Nam Cung thế gia chúng ta sợ các ngươi sao!
Tiết Như Tư sát khí đại thịnh, liền nói:
- Được! Hôm nay ta sẽ dạy cho Nam Cung thế gia các ngươi thế nào là lợi hại!
- Tiết đạo hữu, khoan động thủ!
Lúc này, Tùy Qua đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngưu Duyên Tranh và Tiết Như Tư, khiến những người này đều giật mình.
Bởi vì tinh thần lực của Tùy Qua mạnh hơn những người này rất nhiều, cho nên khi đến rất gần, những người này mới phát giác được sự hiện hữu của hắn.
- Chủ nhân. Ngài đến rồi.
Ngưu Duyên Tranh nhìn thấy Tùy Qua đã đến, rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hắn Trúc Cơ thành công không lâu, mặc dù Lôi Hỏa Song Giản uy lực không tệ, nhưng lấy ba địch bốn, căn bản không có phần thắng, hơn nữa Ngưu Duyên Tranh cũng không dám khẳng định hai vị Nghê Thường Thất tiên tử nhất định sẽ kề vai chiến đấu cùng với hắn.
Tiết Như Tư rất kinh ngạc, nàng vốn tưởng rằng chủ nhân của Ngưu Duyên Tranh là "tên béo" Chu Thông, ai ngờ tiểu tử này lại có dáng vẻ một học sinh thế tục, tướng mạo xấu xí, điều này làm cho nàng không khỏi kinh ngạc, nhưng nhìn thấy Ngưu Duyên Tranh gọi hắn là "chủ nhân", lại có chút khó hiểu, thầm nghĩ tiểu tử học sinh này rút cuộc có địa vị như thế nào, lại có thể khiến một người tu hành Trúc Cơ kỳ đồng ý làm nô bộc.
Tùy Qua khẽ vuốt cằm, sau đó ánh mắt nhìn về hướng bốn người của Nam Cung thế gia, lúc này, Tùy Qua hoàn toàn không cố kỵ, phóng thích tinh thần lực, nhất thời sinh ra một luồng khí thế cường đại, khiến cho bốn người của gia tộc Nam Cung không khỏi biến sắc.
Phần lớn người tu hành đều không đặc biệt tu luyện tinh thần lực, cho nên bản năng cho rằng tinh thần lực càng cao, cảnh giới cũng càng cao. Vì vậy, Tùy Qua ra vẻ tu vi tinh thần lực cường đại, lập tức khiến cho bọn họ tưởng rằng cảnh giới thân thể của Tùy Qua cũng rất cao. Theo bốn người của gia tộc Nam Cung, khó trách Ngưu Duyên Tranh gọi tiểu tử này là "chủ nhân". Nhất thời, bốn người lập tức thu hồi lòng khinh thị, vẻ mặt bắt đầu trở nên ngưng trọng.
Nói thật ra, Tùy Qua vốn tưởng rằng sau lần ở Nhạn Thương sơn lần trước, hắn sẽ không phát sinh đụng độ gì nữa với người của Nam Cung thế gia, không ngờ thế giới tu hành lại nhỏ như vậy, chẳng mấy chốc lại đụng đầu, mặc dù hắn không phải đụng đầu với thân phận Chu Thông.
Tùy Qua vừa nhìn vẻ mặt bốn người, cũng biết khí thế của mình đã uy hiếp được đối phương, cho nên rất ngạo mạn nói:
- Ta tưởng là ai có lá gan lớn như vậy, lại dám cướp đoạt đồ của ta, thì ra ngươi là người của Nam Cung thế gia. Như vậy xem ra, Nam Cung thế gia các ngươi có chủ tâm muốn tìm ta gây phiên phức rồi?
Bốn người của gia tộc Nam Cung đưa mắt nhìn nhau, nghe thấy khẩu khí của Tùy Qua lớn như thế, không khỏi có chút kiêng kỵ lai lịch của hắn.
Ở giới tu hành, kiêng kỵ nhất chính là chọc tới nhân vật gia tộc mình không nên chọc vào.
Ở thế tục, giết người nhiều lắm là đền mạng; nhưng ở giới tu hành, nếu như chọc vào nhân vật không nên chọc, cũng không chỉ đền mạng đơn giản như vậy, rất có thể sau khi giết ngươi, ngay cả hồn phách cũng sẽ bị người ta hành hạ, sống không bằng chết, ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có. Hơn nữa, rất có thể còn liên lụy đến toàn gia tộc, gặp gỡ tai hoạ ngập đầu.
Cho nên, nếu như muốn giết người cướp của, hoặc là tuyệt đối nắm chắc có thể lập tức giết chết đối phương, hoặc là, nhất định phải biết rõ lai lịch, núi dựa của đối phương. Nếu không, đối phương chạy trốn, trả thù ngược lại, thì sẽ hậu họa vô cùng.
Tỷ như cục diện này, nếu như Nghê Thường Thất tiên tử không nhúng tay vào, bốn người của gia tộc Nam Cung có thể dễ dàng giết chết Ngưu Duyên Tranh, cho nên cũng không cần quan tâm hắn có địa vị gì.
Nhưng, hiện tại Tùy Qua đã hiện thân, tình huống lại hoàn toàn bất đồng.
Trong bốn người Nam Cung Danh Vọng, Nam Cung Vinh, Nam Cung Diệu và Nam Cung Thượng, Nam Cung Danh Vọng là người trẻ tuổi nhất, khoảng chừng hơn một trăm tuổi, ba vị phía sau dựa theo bối phận trong gia tộc, cũng là trưởng bối của hắn. Nhưng, bởi vì Nam Cung Danh Vọng có tu vi cao nhất, đã đến cảnh giới đỉnh phong của Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ còn thiếu một bước là có thể đạt tới cương khí cảnh của Trúc Cơ trung kỳ, cho nên ba người còn lại xem như thiên lôi để Nam Cung Danh Vọng sai đâu đánh đó.
Nam Cung Danh Vọng cảnh giác nhìn Tùy Qua, hỏi:
- Không biết vị đạo hữu này xưng hô như thế nào?
- Họ Tùy, tên Qua.
Tùy Qua bình thản nói.
- Cái gì, ngươi chính là Tùy Qua!
Sắc mặt Nam Cung Danh Vọng đột biến, ba người còn lại của Nam Cung gia cũng như thế.
Còn Tiết Như Tư và Khâu Mẫn Chân cũng giữ vẻ mặt kinh hãi, hiển nhiên cái tên Tùy Qua đã có chút ít uy danh trong giới tu hành.
Lòng hư vinh của Tùy Qua đồng học được thỏa mãn, ngạo nghễ nói:
- Nói nhảm! Chẳng lẽ còn có người dám giả mạo ta! Bốn người các ngươi đều là người của Nam Cung gia, lại dám đoạt vật của ta, thật là chán sống rồi!
Nam Cung Danh Vọng bị Tùy Qua quở trách như vậy, cảm thấy rất mất mặt, nhưng nhớ tới danh tiếng của đối phương và chuyện đã xảy ra với Bùi gia, đành phải nén giận nói:
- Người hầu của ngươi không báo danh xưng của ngươi, làm sao chúng ta biết linh thảo kia là của ngươi.
- Các ngươi nghĩ như thế nào, ta bất kể. Ta chỉ quan tâm hiện tại, các ngươi định làm như thế nào?
Tùy Qua lạnh lùng nói.
- Ngươi muốn như thế nào?
Nam Cung Danh Vọng nói:
- Quý bộc cũng không chịu bất kỳ tổn thương nào, bằng không, ta nói xin lỗi là được.
- Nói xin lỗi có tác dụng gì!
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Các ngươi bắt lão tử chạy một chuyến, chẳng lẽ nghĩ một câu xin lỗi là có thể giải quyết vẫn đề?
- Vậy ngươi muốn như thế nào?
Nam Cung Danh Vọng giận tái mặt hỏi.
- Để lại một ngàn viên Tinh Nguyên đan! Bằng không, để cái mạng lại!
Tùy Qua hung hăng nói.
Lời này vừa nói ra, đám người Nam Cung Danh Vọng không khỏi hoảng sợ, hiển nhiên không ngờ đối phương lại không nể mặt Nam Cung thế gia như vậy. Phải biết rằng, với danh tiếng của Nam Cung thế gia, cho dù là người của - hành hội- cũng phải nể mặt mấy phần. Còn tiểu tử Tùy Qua, lại trực tiếp bắt chẹt Nam Cung thế gia bọn họ. Một ngàn viên Tinh Nguyên đan, đây không phải là trắng trợn bắt chẹt thì là gì!
- Tùy Qua, ngươi thật sự quá kiêu ngạo!
Nam Cung Danh Vọng lạnh lùng nói:
- Ngươi quá cuồng vọng rồi!
- Bởi vì ta có tiền vốn cuồng vọng!
Tùy Qua chỉ vào Nam Cung Danh Vọng mắng:
- Ngươi tính làm gì! Nam Cung thế gia các ngươi là thứ gì, lại dám cò kè mặc cả với ta! Hiện tại, ta chỉ cho ngươi hai con đường, hoặc là bồi thường, hoặc là nạp mạng!
Vừa nói chuyện, tinh thần lực của Tùy Qua cũng không ngừng tăng lên, mang đến áp lực lớn hơn nữa, tựa hồ muốn xuất thủ bất cứ lúc nào.
← Ch. 0533 | Ch. 0535 → |