Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1630

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1630: Vạn Cổ tam trọng thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ vừa dẫn người truy sát Sở Mộ, vừa đang chuẩn bị Thiên thuật.

Theo khoảng cách hai bên không ngừng rút ngắn, Thiên thuật Phó thống lĩnh chuẩn bị cũng dần dần được hoàn thiện. Bất chợt hắn công kích về phía trước công.

Dưới ánh sáng màu trắng trùng kích nổ tung, một bàn tay màu trắng khổng lồ, xuất hiện ở trên không trung, hướng về phía Sở Mộ hung hăng chộp một cái, giống như mò kìm dưới đáy biển. Một cái chộp này, căn bản không thể nào né tránh được. Sở Mộ cũng dự định vận dụng Kiếm Tông Linh Ấn.

Đột nhiên, phía trước xuất hiện một trận sóng chấn động. Không khí giống như vằn nước tràn ra. Thân thể Sở Mộ trực tiếp tiến vào trong đó, biến mất. Bàn tay màu trắng chộp một cái lại thất bại.

Trong nháy mắt khi gợn sóng không khí xuất hiện, Sở Mộ cũng cảm giác được. Một lực hút lập tức tràn ngập thân thể của hắn, giống như một bàn tay vô hình bắt lấy hắn.

Loại lực lượng này, vô hình vô sắc đồng thời mềm mại ôn nhu. Khiến cho Sở Mộ hoàn toàn không cảm giác được uy hiếp. Nhưng sau đó, hắn lại bị hút vào, căn bản không có cách nào nhúc nhích. Chỉ có điều ý niệm lại vẫn có thể khai thông với Kiếm Tông Linh Ấn. Chỉ là trong lòng Sở Mộ thoáng động, hoàn toàn không cảm thấy được nguy cơ.

Ở trong mắt các Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, chính là thân thể của Sở Mộ ở dưới một bàn tay khổng lồ màu trắng, giống như chui vào trong nước, thoáng cái, lại biến mất ở trước tầm mắt của bọn họ.

Bàn tay khổng lồ màu trắng hung hăng chộp một cái, lại chộp vào chỗ trống, phát ra một tiếng không khí nổ vang.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ dẫn theo đám thủ hạ nhanh chóng đi tới vị trí Sở Mộ biến mất. Trên mặt lộ vẻ một mảnh thâm trầm.

- Suy tính xem thử.

Phó thống lĩnh nói. Vốn đã sắp đuổi kịp đối phương. Hiện tại lại xuất hiện loại biến cố này. Biến cố hoàn toàn bất ngờ, khiến cho hắn vô cùng căm tức. Một tà hỏa thiêu đốt, sát ý sôi trào. Giọng điệu của hắn khi nói chuyện cũng lạnh lẽo hơn so với bình thường.

Thiên Thần Vệ kia lập tức suy tính.

Lực nguyên hồn tiêu hao trong những lần suy tính trước đó đều đã khôi phục. Hiện tại, trạng thái của hắn có thể nói là toàn thịnh.

Không ngừng suy tính, sắc mặt của Thiên Thần Vệ này càng lúc càng nghiêm trọng. Cuối cùng, trên trán hắn uất hiện mồ hôi lạnh. Trong khoảng thời gian này, đây là lần đầu tiên xuất hiện loại tình huống này. Tuy rằng các Thiên Thần Vệ sẽ không suy tính, cũng hiểu được nguyên nhân trong đó. Đây là do độ khó suy tính quá lớn tạo thành.

Theo thời gian trôi qua, sắc mặt Thiên Thần Vệ suy tính này càng lúc càng trắng. Mồ hôi trên trán càng lúc càng dày đặc. Hơi thở của hắn cũng bắt đầu trở nên không ổn định.

Bỗng nhiên, toàn thân hắn run lên. Trên gương mặt tái nhợt nhanh chóng hiện lên một tia màu đỏ. Miệng mở ra, máu tươi phụt ra. Khí tức của hắn trở nên hỗn loạn. Toàn thân lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống đất. May mà bên cạnh có Thiên Thần Vệ đúng lúc đỡ lấy hắn.

Phó thống lĩnh Thiên Thần Vệ lập tức lấy ra đan dược bắn vào trong miệng của hắn. Đan dược nhanh chóng tan ra, chảy vào trong bụng hắn. Dược lực tràn ra, lập tức phát huy hiệu quả, khiến cho hơi thở và khí tức của hắn khôi phục lại được một ít.

- Kết quả thế nào?

Phó thống lĩnh hỏi.

- Rất khó nói.

Sau khi Thiên Thần Vệ này có chút hòa hoãn lại, hắn lắc đầu cười khổ nói:

- Có khả năng bị quấy nhiễu. Có khả năng bị ngăn cách. Bị ảnh hưởng rất lớn. Không có cách nào suy tính ra được. Chỉ là mơ hồ biết, hắn hình như tiến vào một nơi tương tự với bí cảnh.

Tuy rằng Thiên Thần Vệ chỉ lướt qua trên đạo suy tính, nhưng dù sao còn chưa có đạt được trình độ quá mức cao thâm. Nếu như hắn có thể đạt được tới trình độ Thánh Hoàng thiên cổ, có thể dễ dàng như trở bàn tay, suy tính ra hướng đi của Sở Mộ. Chỉ có điều, nếu hắn thật sự có loại năng lực đó, không cần đi ra, cứ đợi ở bên trong Vân Trung Thiên Thành là có thể suy tính ra vị trí cụ thể của Sở Mộ, đồng thời bày ra Thiên La Địa Võng, thoáng cái bắt lấy Sở Mộ.

Chỉ có điều như đã nói qua, đạo suy tính có lợi hại hơn nữa, đạt được trình độ như Thánh Hoàng thiên cổ, cũng không suy tính ra được hậu sự của mình. Cuối cùng vẫn rơi vào một kết quả hồn phi phách tán.

Nghe được Thiên Thần Vệ này nói như vậy, sắc mặt Phó thống lĩnh càng thêm thâm trầm. Lửa giận trong lòng hắn khó tiêu. Nhưng hắn vẫn miễn cưỡng áp chế xuống, để cho mình tỉnh táo lại. Hắn lại suy nghĩ một chút.

Làm Thiên Thần Vệ, đặc biệt còn là Phó thống lĩnh, dẫn dắt một đám người, không thể để cho lửa giận vượt quá lý trí, do đó làm ra quyết định sai lầm.

- Tạm thời lưu lại ở chỗ này chờ đợi đã. Ngươi cứ khôi phục lại thương thế. Sau khi khôi phục xong, lại từ từ suy tính. Nếu có thể suy tính thì suy tính. Nếu suy tính không được, không nên tiếp tục miễn cưỡng.

Phó thống lĩnh nói.

Làm Thiên Thần Vệ của Thiên tộc, dù hoàn cảnh thế nào bọn họ cũng đã từng đợi qua. Với hoàn cảnh như bây giờ căn bản cũng không tính cái gì.

Về phần suy tính, suy tính không được, biểu thị đối phương còn đang ở trong chỗ bí cảnh. Nếu như có thể suy tính được, đã nói rõ đối mới rời khỏi bí cảnh. Bọn họ có thể tiếp tục truy sát. Cho dù là tiến vào địa bàn của Nhân tộc, bọn họ cũng có thể truy sát.

...

- Ở đây là nơi nào?

Sở Mộ nhanh chóng nhìn chung quanh một vòng, có chút kinh ngạc không hiểu.

Chính hắn cũng không hiểu, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra. Hắn bị người Thiên tộc đuổi giết, không ngừng chạy trốn. Người Thiên tộc thi triển ra một chiêu Thiên thuật cường đại muốn bắt được mình. Khi đó mình cũng dự định vận dụng một cơ hội Kiếm Tông Linh Ấn. Phía trước đột nhiên xuất hiện gợn sóng không gian và lực hút, khiến mình tiến vào đây.

Chỉ có điều, cuối cùng có một lợi ích. Đó chính là thoát khỏi sự truy sát của đám người Thiên tộc kia.

Dù không cần phóng lực thần hồn ra ngoài, hai mắt Sở Mộ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng chỗ này.

Thoạt nhìn, hình như hắn tiến vào trong một gian phòng. Đây là một gian phòng không quá lớn, cũng không thể nói là nhỏ. Sàn nhà màu đen, tường nhà màu đen, tràn ngập khí tức tang thương của năm tháng, tản ra một tia khí tức băng hàn. Khí tức kia vô cùng tinh thuần.

Sau khi nghiên cứu một lúc lâu, Sở Mộ cũng không hiểu rõ, ở đây rốt cuộc là nơi nào. Vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này.

Lực thần hồn tràn ngập, dự định thẩm thấu qua sàn nhà và tường nhà. Nhưng hắn lại phát hiện, lực thần hồn bị ngăn cản. Chất liệu của sàn nhà và tường nhà này có chút đặc biệt, có thể cắt đứt lực thần hồn dò xét.

*****

Lúc này, biến cố xuất hiện. Sở Mộ nhạy bén cảm giác được, khí tức tràn ngập bốn phía xung quanh nhanh chóng trở nên nồng đậm hơn. Loại khí tức này vô cùng tinh thuần. Sở Mộ có thể khẳng định, đây là lần đầu tiên, hắn cảm giác được khí tức tinh thuần như thế. Đây không phải là nguyên khí thiên địa, cũng không phải loại lực lượng nào hắn đã biết. Mà đây là một loại lực lượng hắn chưa bao giờ cảm nhận qua. Một lực lượng rất xa lạ.

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận loại lực lượng xa lạ này. Không ngờ hắn phát hiện ra mình có thể hấp thu, trực tiếp hấp thu giống như linh lực, dùng để nâng cao Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình.

Sau khi Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một hồi, hoàn toàn không cảm thấy được có chút nguy hiểm nào. Hắn cũng không tìm được bất kỳ biện pháp nào có thể rời khỏi đây. Nói cách khác, hiện tại hắn chính là bó tay không thể làm gì được.

Hắn thử hấp thu một ít lực lượng tinh thuần tiến vào trong cơ thể, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lực lượng hoàn toàn không có chút tạp chất nào, cũng hoàn toàn không cảm giác được chút tác dụng phụ nào.

Khí tức tinh thuần càng lúc càng nồng đậm, tràn ngập bốn phía xung quanh, hình thành một tia sương mù, mang theo màu đỏ kim yếu ớt.

Sở Mộ dứt khoát thu hồi Thiên Lỗi, ngồi xếp bằng xuống, hấp thu.

Hắn quyết định, nếu có không gì thích hợp, hắn sẽ dừng hấp thu.

Rất nhiều khí tức tinh thuần được dẫn dắt, tuôn trào về phía Sở Mộ, tiến vào trong cơ thể Sở Mộ, nhanh chóng chuyển hóa thành Thần Hoang Kiếm Nguyên. Lượng Thần Hoang Kiếm Nguyên không ngừng tăng lên. Chất hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Khí tức này không chỉ có tinh thuần, hơn nữa còn nồng đậm, không ngừng xuất hiện liên tục. Tất cả đều tuôn trào về phía Sở Mộ, bị Sở Mộ không ngừng hấp thu.

Theo luyện hóa, tu vi của Sở Mộ bắt đầu vững bước, nhanh chóng nâng cao.

Lấy tu vi Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ của hắn hiện tại, lại thêm đan điền của bản thân hơn hẳn so với những người tu luyện bình thường khác, muốn tăng lên tới Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ, tối thiểu cần vài chục năm thậm chí hai mươi năm. Chỉ có điều, theo tình huống trước mắt, Sở Mộ hình như lại nhận được một lần cơ duyên. Một lần cơ duyên khiến tu vi của hắn tăng lên rất nhanh.

Thoả thích hấp thu khí tức tinh thuần, càng lúc càng nhiều, bản thân Sở Mộ cũng không có thời gian đi chú ý. Hắn chỉ cảm giác được, Thần Hoang Kiếm Nguyên của mình cuối cùng từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ nhị trọng thiên trung kỳ. Khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng xuất hiện.

Sở Mộ không cảm nhận được có bất kỳ uy hiếp gì đặc biệt, nên không có dừng lại, tiếp tục hấp thu.

Mặc dù đột nhiên xảy ra, khiến cho hắn rất ngạc nhiên không giải thích được. Nhưng cơ hội như vậy lại khó có được. Hắn không thể bỏ qua.

Một khi tu vi của hắn thành công đột phá, lại một lần nữa nâng cao lên nhất trọng thiên, đến lúc đó cho dù là Thánh cấp thất tinh bình thường, hắn cũng có thể thoả thích đánh một trận.

Đương nhiên, tốt hơn tất nhiên vẫn là nâng cao tiếp, mãi đến khi mình có đủ khả năng đạt được cực hạn... Thánh cấp cao giai.

Bên ngoài, trên Vạn Thú Nguyên, các Thiên Thần Vệ vẫn chờ đợi. Sở Mộ lại vui vẻ hưởng thụ cảm giác tu vi tăng lên rất nhanh.

Thoáng một cái, lại mười mấy ngày trôi qua.

Đối với cường giả Thánh cấp mà nói, hơn mười ngày căn bản cũng không tính cái gì. Nhắm mắt một chút, lại mở ra, thời gian đã qua đi.

Nhưng đối với Sở Mộ mà nói, hơn mười ngày này lại là hơn mười ngày rất quan trọng. Tu vi của hắn từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ không ngừng nâng cao, đạt tới Vạn Cổ nhị trọng thiên hậu kỳ.

Nâng cao tu vi, tất nhiên cũng sẽ khiến cho thực lực của Sở Mộ được nâng cao.

Chỉ có điều loại nâng cao cấp bậc nhỏ này, đối với tăng cường thực lực lại không rõ ràng như vậy. Chỉ có nâng cao cấp bậc lớn, mới có thể tăng cường thực lực rõ ràng.

Mười mấy ngày trôi qua, tu vi đột phá hai cấp bậc nhỏ. Sở Mộ vẫn không nhận thấy có cái gì khác thường. Những khí tức tinh thuần này vẫn liên tục không dừng. Thậm chí tốc độ xuất hiện lại nhanh hơn gấp mấy lần. Sở Mộ căn bản không kịp hấp thu. Chỉ thấy bên trong cả gian phòng tràn ngập khí tức màu đỏ kim càng trở nên nồng đậm, giống như mây mù che phủ thân hình Sở Mộ, bao bọc lấy hắn.

Lại thời gian mấy ngày trôi qua. Toàn thân Sở Mộ run lên. Nhưng rất nhanh, hắn đã ổn định lại. Tu vi lại một lần nữa tăng lên một cấp bậc nhỏ.

Loại nâng cao nhanh chóng như vậy đồng thời không có cảm giác di chứng, thật giống như lúc trước đây khi hắn còn đang ở Niết Bàn Cảnh, lợi dụng linh hồ tu luyện. Nhưng so với linh hồ rất tốt. Bởi vì linh hồ chỉ thích hợp với Niết Bàn Cảnh. Đối với Vạn Cổ Cảnh lại hoàn toàn không có chút tác dụng nào.

Vạn Cổ nhị trọng thiên đỉnh phong. Tiếp theo, chính là đột phá, Vạn Cổ tam trọng thiên.

Từ đỉnh phong đến đột phá một trọng thiên, nếu so với từ sơ kỳ tăng lên tới đỉnh phong lại càng khó hơn. Năng lượng cần tới cũng sẽ càng nhiều hơn. Bởi vì chênh lệch giữa cấp bậc nhỏ không thể nào so sánh được với chênh lệch giữa trọng thiên lớn được.

Sở Mộ không ngừng hấp thu khí tức tinh thuần có màu đỏ kim kia, không ngừng chuyển hóa nó thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, không ngừng tích lũy ở trong người càng lúc càng nhiều, giống như nước trường giang, lao nhanh ở trong kinh mạch, giống như nước chảy.

Sau khi tích lũy đến trình độ nhất định, Sở Mộ bắt đầu trùng kích bình cảnh.

Liên tục không ngừng có lực lượng chống đỡ, trùng kích bình cảnh. Độ khó không lớn giống như sự tưởng tượng của Sở Mộ. Đương nhiên, cũng nhờ vào nguyên thần và cảnh giới của Sở Mộ cường đại.

Một tiếng động vang lên.

Sở Mộ chỉ cảm thấy thân thể run lên. Một lực lượng cường đại ở trong người điên cuồng phun ra, lưu chuyển.

Tu vi đã thành công đột phá. Từ Vạn Cổ nhị trọng thiên sơ kỳ, đột phá đến Vạn Cổ tam trọng thiên sơ kỳ.

Thần Hoang Kiếm Nguyên càng cường đại hơn lưu chuyển ở trong người. Sở Mộ cảm giác được loại lực lượng này càng trở nên cường đại hơn, khiến cho hắn mê say. Nhưng hắn vẫn không ngừng hấp thu. Tu vi vừa đột phá, cần được củng cố. Khoảng thời gian này hắn lại hấp thu. Sau khi khi tu vi được củng cố, Sở Mộ phát hiện, hắn lại không hấp thu được lực lượng tinh thuần nữa. Hắn mở mắt ra nhìn. Khí tức màu đỏ kim ở bốn phía xung quanh hắn đã biến mất không thấy nữa.

- Không còn nữa sao?

Sở Mộ dừng tu luyện, có chút kinh ngạc.

Vì sao sau khi tu vi của mình đột phá, lại không còn nữa?


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)