Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1920

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1920: Kiếm ra không hối
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Tốc độ bộc phát, nhanh chóng tiến lên. Trước khi điểm sáng kia biến mất, thân thể vọt vào trong điểm sáng này, Sở Mộ không bị ngăn cản một chút nào, ngược lại còn có cảm giác như xuyên qua mặt nước, thân thể trực tiếp chui vào bên trong.

Loại cảm giác này hết sức kỳ lạ, Sở Mộ cũng không nói rõ được. Giống như đã xuyên qua nước rất lâu, cũng giống như vừa mới xuyên qua mặt nước. Sau khi vượt qua, lập tức có một cỗ tin tức tràn vào trong đầu hắn. Sau khi tiếp thu tin tức kia, Sở Mộ lập tức ngơ ngẩn.

Vốn dựa theo tình huống bình thường, từ thập tam ngục tiến vào vòng xoáy không gian là tới được thập tứ ngục. Nhưng mà tin tức truyền vào trong đầu Sở Mộ khiến cho hắn biết, nơi này không phải là thập tứ ngục mà là thập bát ngục.

Thập bát ngục.

Sở Mộ ngơ ngẩn, dù thế nào hắn cũng thật không ngờ, mình theo vòng xoáy không gian từ thập tam ngục, trải qua không biết bao lâu ở trong không gian tối tăm mờ mịt kia mới tìm được một điểm sáng để tiến vào. Điểm sáng này không ngờ lại không phải là tiến vào thập tứ ngục, mà là tiến vào thập bát ngục, trọn vẹn nhảy vọt qua tứ ngục.

Tiến vào thập bát ngục, nhảy cóc qua tứ ngục từ thập tam ngục cho tới thập tứ ngục, không biết đã tiết kiệm bao nhiêu sức lực và khó khăn cho Sở Mộ. Đương nhiên hắn cũng không biết rốt cuộc mình đã ở trong không gian tối tăm mờ mịt kia bao lâu.

Bất kể như thế nào, có thể tiến vào thập bát ngục, tóm lại là chuyện tốt.

- Thập bát ngục liệu có phải là nơi ở của Thế giới chi linh hay không?

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Không, nếu như dựa theo tình huống mười tám khỏa Thâm Lam thần châu tương ứng với Thâm lam thập bát ngục xem ra, chỗ ở của Thế giới chi linh không thể nào ở thập bát ngục được.

Vấn đề hiện tại là làm thế nào vượt qua thập bát ngục, tiến vào ngục cao hơn, tìm được Thế giới chi linh.

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, Sở Mộ lập tức nhìn thấy cảnh sắc trước mặt nhanh chóng biến hóa.

Không khí chấn động, ánh sáng vặn vẹo, mặt đất phập phồng, bầu trời rạn nứt, tất cả đều giống như tận thế, làm cho người ta thất kinh.

Vẻ mặt Sở Mộ rất là trấn định, trải qua nhiều lần biến cố, lúc này dù có đối mặt với bất kỳ nguy hiểm gì hắn vẫn có thể giữ vững được sự tỉnh táo. Lúc gặp tình huống, biến hóa không biết trước hắn cũng có thể dùng bất biến ứng vạn biến.

Dưới biến hóa, bộ dáng trước đó của thập bát ngục hoàn toàn biến hóa, là một hành lang đen kịt. Ở bên cạnh hành lang kia còn có một tấm bia đá đen kịt mà to lớn đừng sừng sững. Trên tấm bia đá có bốn văn tự rất lớn, cổ xưa - Vô Hối Kiếm lang.

Bên cạnh bốn chữ Vô Hối Kiếm lang còn có một hàng chữ nhỏ.

"Vào Vô Hối Kiếm lang, sinh tử không rõ, không về không hối".

Những chữ này nhìn qua lập tức có cảm giác giật mình, ý tứ cũng rất rõ ràng, đi vào Vô Hối Kiếm lang là không có đường quay về, cũng không có cách nào hối hận được. Chỉ có thể tiếp tục đi lên trên, hơn nữa ở trong Vô Hối Kiếm Lang có nguy hiểm gì hay không, hiện tại cũng không thể nào biết được.

Không có sợ hãi, cũng không do dự, Sở Mộ bước chân ra, bước vào trong Vô Hối kiếm lang. Lập tức, cảnh tượng bốn phía nhanh chóng biến đổi. Vô Hối kiếm lang nhìn qua vốn không lớn dường như bên trong có càn khôn vậy.

Vách tường đen kịt, mặt đất đen kịt, trên không có vô số tinh quang vô tận như trang trí, nhìn qua giống như là bầu trời đêm, vô cùng thâm thúy, vô cùng huyền diệu.

Bỗng nhiên, bóng đêm trong Vô Hối Kiếm Lang bị đẩy ra, quang mang không biết từ nơi nào truyền tới, khiến cho Sở Mộ có thể nhìn rõ tất cả mọi thứ trong Vô Hối kiếm lang.

Kiếm lang nhìn không thấy tận cùng, từng đạo tinh quang từ trên không trung rơi xuống, chui vào mặt đất đen kịt, bị mặt đất hấp thu, sau đó có từng đạo thân ảnh từ trên mặt đất đen kịt của Kiếm lang nhảy ra.

Thân ảnh kia chỉ cao bằng người bình thường, cũng không có chỗ nào đặc thù, toàn thân đen kịt, tỷ lệ thân thể và đường cong, dùng ánh mắt của Sở Mộ mà nói, có thể nói là hoàn mỹ. Là một loại kết hợp tốt nhất giữa lực lượng và độ linh hoạt, thích hợp với bộc phát chiến đấu và triền đấu.

Từng đạo thân ảnh màu đen cầm trường kiếm màu đen trong tay, dùng phương thức kỳ lạ đứng trước mặt Sở Mộ, vẫn không nhúc nhích như là tượng điêu khắc. Chỉ là Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng, khí tức trên những đạo thân ảnh màu đen cầm trường kiếm màu đen kia, tuyệt đối đã đạt tới cấp độ Tuyệt Thế cường giả. Chỉ cần hắn đi về phía trước, tới gần phạm vi nhất định sẽ khiến cho những đạo thân ảnh màu đen kia công kích.

Cho dù là như vậy nhưng Sở Mộ cũng không do dự, hai tay nắm chặt, Vĩnh Hằng linh kiếm và Yên Diệt linh kiếm ở trong tay, chân bước về phía trước, tốc độ cực nhanh, lập tức nhảy vào trong đám thân ảnh màu đen này.

Toàn bộ những đạo thân ảnh màu đen này đều có hành động, kiếm đen kịt lập tức đâm về phía Sở Mộ. Lực lượng Tuyệt Thế cường giả tam luyện sơ giai bộc phát, không hề giữ lại.

Đúng vậy, lực lượng của đám thân ảnh màu đen này là tam luyện sơ giai. Kiếm quang đâm ra một đường thẳng tắp, tốc độ cực nhanh, lực lượng mạnh mẽ, sức bật kinh người, phát huy yếu tố nhanh, chuẩn, hung ác của kiếm pháp vô cùng tinh tế.

Trong tích tắc có hơn mười đạo kiếm quang đen kịt từ bốn phương tám hướng đâm về phía Sở Mộ. Nếu như thực lực của Sở Mộ chỉ là tam luyện trung giai, đối mặt với hơn mười kiếm của tam luyện sơ giai, căn bản không thể nào né tránh được.

Nhưng mà thực lực của Sở Mộ hiện tại là Đại Thánh Tôn đỉnh phong, không biết đã vượt qua Tam Luyện trung giai biết bao nhiêu lần.

Hơn mười đạo kiếm quang đen kịt còn không có cách nào đâm tới Sở Mộ thì hơn mười đạo thân ảnh màu đen xuất kiếm kia đã tan thành mây khói. Kiếm của Sở Mộ nhanh tới mức tận cùng, nhanh tới tình trạng chúng không kịp phản ứng.

Một đường đi về phía trước, rất là thông suốt. Dưới song kiếm của Sở Mộ, không có một ai địch nổi. Thường thường chỉ cần một kiếm là có thể chém giết một vài, thậm chí là hơn chục thân ảnh màu đen, song kiếm giống như cối xay thịt, những nơi đi qua, một đường thông suốt, tất cả tan thành mây khói.

Xuất kiếm, xuất kiếm, liên tục xuát kiếm, Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, rốt cuộc mình đã tiến lên được bao xa. Hắn cũng không rõ ràng rốt cuộc mình đã ra bao nhiêu kiếm. Những đạo thân ảnh màu đen kia biến mất không còn.

Chém giết một phen, cũng không có làm tiêu hao bao nhiêu lực lượng của Sở Mộ, thậm chí có thể nói căn bản không tiêu hao lực lượng gì. Bởi vì thực lực đối thủ quá yếu.

*****

Chợt, tinh quang lần nữa rơi xuống, lại bó bóng người đen kịt từ trên mặt đất bay lên, tản mát ra khí tức chấn động của tam luyện trung giai.

Rồi sau đó, Tam luyện cao giai, tam luyện đỉnh phong, bán bộ tứ luyện.

Bất kể là tam luyện sơ giia, hay là bán bộ tứ luyện, không có một đạo thân ảnh nào có thể chống cự song kiếm của Sở Mộ.

Sau bán bộ tứ luyện chính là tứ luyện chân chính, tứ luyện sơ giia.

Thực lực tứ luyện sơ giai so với bán bộ tứ luyện tự nhiên còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng mà so sánh với thực lực Đại Thánh Tôn đỉnh phong của Sở Mộ mà nói, vẫn có chênh lệch cực lớn, không có cách nào hình dung được.

- Giết chết hết tứ luyện sơ giai còn có tứ luyện trung giai, còn có tứ luyện cao giai, còn có tứ luyện đỉnh phong. Còn có bán bộ ngũ luyện a.

Một mặt chém giết, một mặt Sở Mộ âm thầm nói.

Theo thực lực đạo thân ảnh màu đen tăng lên, trí tuệ của chúng dường như cũng tăng lên, tạo nghệ kiếm pháp cũng cao siêu hơn, không còn đơn giản là chém, bổ, đâm thẳng nữa. Kiếm pháp biến hóa rât nhiều, cũng càng thêm huyền diệu.

Những đạo thân ảnh màu đen rậm rạp, chằng chịt, thực lực là bán bộ ngũ luyện, kiếm pháp mạnh mẽ, biến hóa đa dạng, phối hợp lại ăn ý. Tất cả mọi thứ khiến cho Sở Mộ cảm nhận được một tia áp lực.

Thực lực bán bộ ngũ luyện tuy rằng cường đại, nhưng mà so với ngũ luyện chính thức vẫn còn kém quá ớn. Chênh lệch với Tiểu Thánh tôn càng lớn chứ đừng nói là chênh lệch vwois Đại Thánh Tôn đỉnh phong. Nhưng mà khi số lượng cường giả bán bộ ngũ luyện đạt tới trình độ nhất định sẽ mang tới áp lực rõ ràng cho cường giả ngũ luyện. Huống chi mấy cường giả bán bộ ngũ luyện này, kiếm pháp vô cùng cường đại, hơn nữa còn am hiểu phối hợp, làm cho thực lực của chúng tăng lên rõ ràng.

Thực lực có chênh lệch cực lớn, Sở Mộ chỉ cảm nhận một tia áp lực mà thôi, dưới thân song kiếm còn không có một bán bộ ngũ luyện nào có thể chống cự được hắn, tất cả đều bị một kiếm miểu sát.

Giết, giết, giết.

Những đạo thân ảnh màu đen có thực lực bán bộ ngũ luyện đều tan thành mây khói dưới song kiếm của Sở Mộ.

Kế tiếp là cường giả ngũ luyện chân chính.

Mấy ngàn cường giả ngũ luyện chính thức liên tục xuất kiếm, kiếm quang đen kịt giống như là tiếp dẫn tinh mang trên không trung rơi xuống phía dưới, làm cho bốn phía kiếm quang màu đen có vô số quang mang nhỏ quấn quanh. Uy lực của kiếm quang được tăng phúc, càng thêm cường đại, áp lực mang tới cho Sở Mộ cũng tăng thêm một phần.

Chênh lệch giữa NGũ luyện và Đại Thánh tôn đỉnh phong hết sức rõ ràng. Một kiếm của Đại Thánh Tôn đỉnh phong có thể miểu sát ngũ luyện. Nhưng mà khi số lượng ngũ luyện đạt tới trình độ nhất định vẫn sẽ mang tới áp lực không nhỏ cho Đại Thánh Ton.

Giết, giết, giết.

Sở Mộ tiêu hao không ít lực lượng mới chém giết toàn bộ mấy ngàn Tuyệt Thế cường giả ngũ luyện. Tứ trọng của Khô Thương bí pháp khiến cho lực lượng tiêu hao của hắn trong thời gian cực hắn đều được bổ sung lại.

Kế tiếp là mấy ngàn đạo thân ảnh màu đen có thực lực Tiểu Thánh Tôn, khí tức trên người chúng chấn động rất là mãnh liệt, khiến cho Sở Mộ kinh hãi không thôi.

Tiểu Thánh Tôn của cả Thâm Lam thế giới cộng vào ước chừng còn chưa tới một trăm, ở đây lại có mấy ngàn người.

Thực lực Tiểu Thánh tôn tuy rằng hơn kém rất rõ ràng với Đại Thánh Tôn. Một cường giả Đại Thánh Tôn đỉnh phong có thể chém giết một Tiểu Thánh tôn. Nhưng mà mấy Tiểu Thánh Tôn liên thủ, phối hợp ăn ý, như vậy có thể chống lại được Đại Thánh Tôn nhất thời. Khi số lượng Tiểu Thánh Tôn đạt tới trình độ nhất định còn có thể chém giết Đại Thánh Tôn.

Đối mặt với mấy ngàn đạo thân ảnh màu đen có thực lực Tiểu Thánh tôn, Sở Mộ không dám sơ xẩy một chút nào. May mà có một điểm, đó là không tiến vào phạm vi nhất định của đám Tiểu Thánh Tôn này thì chúng sẽ không công kích. Cho nên Sở Mộ nắm chắc điểm này mới có thể chiến một trận. Nếu không, nếu như cứ trực tiếp nhảy vào trong đám thân ảnh màu đen này chỉ sợ chỉ có một con đường chết mà thôi.

Bước chân bước ra từng bước một, chậm rãi tới gần những đạo thân ảnh màu đen có thực lực Tiểu Thánh Tôn. Lúc tới gần phạm vi nhất định, mấy đạo thân ảnh màu đen khẽ động, trường kiếm đen kịt trong tay xé rách không trung, bắn thẳng tới Sở Mộ.

Đâm, chém, bổ.

Những đạo thân ảnh màu đen khác nhau thi triển ra kiếm pháp khác nhau. Nhưng mà đều có một điểm tương đồng, đó là vừa đơn giản lại vừa trực tiếp.

Dưới song kiếm, Sở Mộ đánh nát kiếm ảnh của mấy đạo thân ảnh màu đen có thực lực Tiểu Thánh Tôn, phản kích lại rồi chém giết đối thủ.

Thực lực Đại Thánh Tôn đỉnh phong, khống chế Kiếm Chi chân ý sáu thành đỉnh phong làm cho song kiếm của Sở Mộ vô khổng bất nhập.

Sau khi chém giết mấy đạo thân ảnh màu đen, Sở Mộ lại lần nữa bước về phía trước một bước, lại dẫn động mấy đạo thân ảnh màu đen có thực lực Tiểu Thánh tôn xuất kiếm.

Phải khống chế khoảng cách thích hợp thì mới không dẫn tới có quá nhiều đạo thân ảnh màu đen công kích tới. Sở Mộ không ngừng thử, sau nhiều lần rốt cuộc hắn cũng phát hiện ra, chỉ cần số lượng những đạo thân ảnh màu đen này không hơn mười thì hắn có thể toàn lực chiến một trận. Nếu như vượt quá mười, như vậy hắn sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng.

Mười đạo thân ảnh màu đen có thực lực Tiểu Thánh Tôn liên thủ, phối hợp ăn ý, đem thực lực của chúng phát huy tới mức tận cùng, hơn nữa còn siêu việt cực hạn, mang tới áp lực cho Sở Mộ, cũng mang tới một điểm giới hạn.

Sở Mộ không biết ở cuối Kiếm lang này là cía gì, cũng không rõ bên trong có huyền diệu gì. Nhưng mà giờ phút này hắn đã quên đi điểm này, đắm chìm vào trong trận chiến với mười đạo thân ảnh màu đen. Cảm giác kích thích khi chiến đấu bên bờ sinh tử này khiến cho máu tươi toàn thân hắn như bị thiêu đốt, nhiệt huyết sôi trào, kiếm pháp của bản thân hắn dưới kích thích như vậy cũng được hoàn thiện từng chút một.

Kiếm pháp mà những đạo thân ảnh màu đen này nắm giữ đều có khác biệt rất nhỏ, loại khác biệt này kiếm tu tầm thường khó có thể nhìn ra, tự mình thể nghiệm cũng không thể nghiệm ra được. Nhưng mà Sở Mộ không phải là kiếm tu tầm thường, mà là kiếm tu yêu nghiệt, hắn có thể phán đoán ra rõ ràng chỗ khác biệt của mỗi một kiếm, ví dụ như cùng là đâm thì có nhiều góc độ và phương thức khác nhau.

Hấp thu tinh hoa của đối phương, dùng để hoàn thiện bản thân.

Một đạo thân ảnh lăng không hiện lên.

- Rốt cuộc ta cũng đi vào thập bát ngục.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)