← Ch.211 | Ch.213 → |
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm vui mừng, ném tất cả dược liệu, đan dược, cương khí linh thạch, tử khí linh thạch vào trong bá khí hồng lô, chỉ cất trữ 3 viên hạo khí linh thạch. Tới lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã có 8 viên hạo khí linh thạch.
- Phì! Phì! Phì!
Cả bá khí hồng lô đều truyền ra những thanh âm như tiếng nhịp tim đập. Đồng thời, linh hồn, huyết mạch của Phong Vân Vô Ngân cũng đều rung động, cộng hưởng.
- Sắp phân tách rồi. Thiên Địa Đan Điền sắp phân tách rồi. Bá khí hồng lô, cố lên cho ta! Luyện hóa! Luyện hóa tất cả chỗ dược liệu, linh thạch này! Ta phải đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh!
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm kêu lên cuồng nhiệt.
Cũng có nghĩa là, Phong Vân Vô Ngân lúc này chỉ chú ý tu luyện, hoàn toàn không thèm để ý tới đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đang dần tiến lại gần.
Hành vi này đương nhiên khiến người khác vô cùng kinh hãi, đồng thời, cũng khiến mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đang định ra tay vô cùng giận dữ.
- Tiểu tử thối! Đứng lên cho lão phu! Ngươi coi thường chúng ta! Thật là hoang đường! Một con kiến tiên thiên cương khí cảnh mà dám coi thường chúng ta!
Một gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả vô cùng giận dữ gào lên, quang mang màu đỏ nhạt bao trùm đất trời, kéo về phía Phong Vân Vô Ngân, muốn bức Phong Vân Vô Ngân phải đứng dậy.
Lúc này, mấy gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả cùng chuẩn bị động thủ với Phong Vân Vô Ngân, đã có ý cậy lớn ức hiếp nhỏ. Nếu như Phong Vân Vô Ngân vẫn cứ ngồi như vậy, bọn chúng ra tay giết hắn thì càng không thể chấp nhận nổi, sẽ trở thành trò cười cho đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả khác, vô cùng mất thể diện.
- Đứng dậy, thi triển công kích mạnh nhất của ngươi.
Mụ phụ nữ áo lam hung dữ gào lên:
- Ngươi giả thần giả quỷ gì chứ? Ngươi cho rằng, như vậy sẽ không phải chết sao? Thật đáng cười, hôm nay ngươi nhất định phải chết!
Đúng lúc đó!
Trên thiên không đột nhiên xuất hiện một đám mây tử khí, chậm rãi lơ lửng trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Ngân.
Bỗng nhiên, đám mây đó hóa thành mười mấy đám mây, trên mỗi đám mây đều có 999 đồng nam, 999 đồng nữ mặc áo tử y, tay cầm các loại nhạc cụ, vô cùng cung kính chuẩn bị tấu nhạc.
Phong Vân Vô Ngân chậm rãi đứng dậy, ánh ánh mắt mở lớn, đưa mắt nhìn đám mây màu tím kia.
- Cái gì?
Mười mấy lão nhân khí tức cổ xưa kêu lên kinh ngạc:
- Nghi thức tử khí nhận chủ... tên, tên tiểu tử kia trong lúc này lại có thể hóa cương khí thành tử khí, đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh giới!
Ngay cả đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đang chuẩn bị ra tay giết chết Phong Vân Vô Ngân cũng dừng chân lại, sững sờ đứng nhìn.
Cảnh tượng lại trở nên tĩnh lặng không một tiếng động.
Trong thời khắc quan trọng này, Phong Vân Vô Ngân không ngờ lại có được nghi thức tử khí nhận chủ, hóa cương khí thành tử khí, có được bước tiến lớn trên con đường võ đạo.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng không chút tạp niệm, khoanh tay đứng sừng sững trên đầu giao long, bá khí hồng lô lơ lửng trên đỉnh đầu vẫn điên cuồng xoay chuyển, thiêu đốt linh thạch và các loại dược liệu, thúc đẩy nghi thức tử khí nhận chủ. Từng tia quang mang sáng chói từ trong bá khí hồng lô tỏa ra, vô cùng tráng lệ.
3000 nô bộc đều quỳ xuống, trong lòng tràn ngập sự sùng bài, thần phục, kính ngưỡng.
Cuối cùng, đồng nam đồng nữ ở trên mười mấy đám mây tử khí trên bầu trời bắt đầu ra sức tấu nhạc, thanh âm dịu dàng bắt đầu vang lên, hàng ngàn đám mây mang theo quang mang bao bọc lấy Phong Vân Vô Ngân, cảnh tượng vô cùng tráng lệ.
Rồi bỗng nhiên, từng đạo tử khí thuần khiết từ trên tầng mây tử khí trên bầu trời, giống như những sợi tơ được rút ra từ kén tằm, giáng xuống, dung nhập vào bá khí hồng lô.
Bá khí hồng lô màu trắng tinh bắt đầu dần chuyển sang màu tím.
Chỉ cần đám mây tử khí trên bầu trời chuyển hóa hết thành tử khí năng lượng dung nhập vào trong bá khí hồng lô, giúp 1313200 hạt Thiên Địa Đan Điền phân tách ra thì Phong Vân Vô Ngân sẽ hoàn thành nghi thức tử khí nhận chủ, chính thức trở thành tiên thiên tử khí cảnh sơ kỳ võ giả.
Đồng nam đồng nữ ở trên bầu trời ngày càng ra sức tấu nhạc, khí tức ôn hòa mà thần thánh bao trùm lấy khắp không gian, giống như thánh nhân đang giáo hóa, thánh hiền đang rao giảng thánh kinh, giống như một khúc nhạc trang nghiêm, có thể tẩy rửa sách mọi vết bẩn ở sâu trong đáy lòng của mỗi người, khiến cảm xúc của mỗi người đều trở nên thư thái.
Tất cả tiên thiên cương khí cảnh, tử khí cảnh, hạo khí cảnh võ giả đều trang nghiêm đứng nhìn nghi thức tử khí nhận chủ. Ngay cả đám lão nhân khí tức cổ xưa cũng đều im lặng, vẻ mặt trang trọng quan sát cả quá trình tử khí nhận chủ này.
Bất luận là cương khí nhận chủ hay tử khí nhận chủ hoặc hạo khí nhận chủ, đối với võ giả mà nói đều vô cùng thần thánh, trang nghiêm, là một việc trọng đại, không thể nào coi thường.
Đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả định ra tay giết chết Phong Vân Vô Ngân cũng dừng tay lại, sát khí ở trong lòng cũng bị tiếng nhạc du dương trong không trung xua bớt đi.
Thời gian như ngừng lại.
Từng đạo tử khí thuần khiết không ngừng dung nhập vào bá khí hồng lô. Lúc này, Phong Vân Vô Ngân nhớ lại cảnh tượng hóa huyền khí thành cương khí, khi đó, Phong Vân Vô Ngân đã đốt cháy rất nhiều linh thạch, khiến cho quá trình cương khí nhận chủ rút ngắn rất nhiều. Hơn nữa, do đốt cháy rất nhiều linh thạch nên Phong Vân Vô Ngân cũng đột phá thẳng lên tiên thiên cương khí cảnh trung kỳ.
Khi một võ giả hóa huyền khí thành cương khí, hóa cương khí thành tử khí, hóa tử khí thành hạo khí quả thực có thể đốt cháy linh thạch, đẩy nhanh tốc độ nhân chủ. Hơn nữa, linh thạch đốt cháy càng nhiều thì lợi ích sau khi nhận chủ cũng càng nhiều.
- Chậm chạp như vậy cũng không biết đến lúc nào mới xong được nghi thức tử khí nhận chủ, trở thành tiên thiên tử khí cảnh võ giả.
Cường địch đang ở trước mặt, mình mới phải cố sức đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh ở ngay đây, nên đương nhiên hi vọng đột phá càng nhanh càng tốt. Cứ chậm chạp như vậy e rằng sẽ sinh biến.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm nghĩ.
- Trước đây, cảnh giới của mình chỉ là tiên thiên cương khí cảnh võ giả, bởi vậy không dám đốt cháy hạo khí linh thạch, sợ rằng bá khí hồng lô sẽ bị nổ tung, nhưng lúc này, nghi thức nhận chủ đã bắt đầu, mình đốt cháy hạo khí linh thạch, phần lớn năng lượng đều hiến tế cho nghi thức này, trong khi đốt cháy mình cũng có thể để cho yêu thai phân chia một chút năng lượng, như vậy không cần lo sợ bá khí hồng lô bị nổ tung nữa.
- Đốt cháy hạo khí linh thạch vậy!
Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm quyết định.
Trong khi Phong Vân Vô Ngân đang thầm suy nghĩ thì gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả lúc trước đã lên tiếng khuyên can Phong Vân Vô Ngân không giết Chu Viêm cũng suy nghĩ không ngừng:
- Lẽ nào lão phu cứ để mặc cho tên tiểu tử này hóa cương khí thành tử khí, thuận lợi trở thành tiên thiên tử khí cảnh võ giả sao? Không được! Chu Viêm xưa này vẫn coi mình là chỗ dựa của hắn, hắn bị giết chết, nếu mình không báo thù cho hắn thì sau này ai ai cũng sẽ coi thường mình. Việc này liên quan đến thể diện của mình, tiểu tử này nhất định phải diệt trừ. Hắn khi còn là tiên thiên cương khí cảnh võ giả đã có thể giết chết tiên thiên tử khí cảnh võ giả dễ dàng như giết gà giết chó, nếu đợi cho hắn trở thành tiên thiên tử khí cảnh võ giả, muốn giết hắn e rằng sẽ còn khó hơn nhiều. Sao mình phải ngồi đợi chết chứ? Giết chết hắn! Nhân lúc này, hắn đang trong lúc tử khí nhận chủ, mình phá hỏng nghi thức nhận chủ của hắn, khiến hắn suốt đời không thể đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh, ôm hận suốt đời, trong lòng có sơ hở cực lớn, việc tu luyện từ đây sẽ không thể có chút đột phá gì nữa. Hắn là kẻ cuồng ngạo như vậy, nếu suốt đời không thể đột phá lên tiên thiên tử khí cảnh võ giả thì sống sẽ còn khổ sở hơn hết rất nhiều.
Nghĩ như vậy, gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả liền cao giọng nói:
- Các vị! Tiểu tử này vừa mới tới nơi này đã dùng bạo lực phá vỡ quy tắc mà các bậc tiên hiền đã định ra trăm ngàn năm nay, không tiếc giết chết mười mấy tiên thiên tử khí cảnh võ giả để lập uy, tâm địa ngoan độc, thủ đoạn tàn ác, chẳng khác nào ma giáo tán tu. Tội ác hắn phạm phải không thể kể xiết, so với ma giáo tán tu còn hung tàn hơn gấp trăm lần, giống như một tên ma đầu. Mọi người lẽ nào cứ giương mắt nhìn hắn phát triển sao? Nếu hắn phát triển cường đại lên, sẽ còn có bao nhiêu bằng hữu, bao nhiêu nhân sĩ chính nghĩa chết trong tay hắn? Đương nhiên, hắn là nhân vật do bệ hạ đích thân sắc phong, được bệ hắn trọng vọng, việc sống chết của hắn phải do bệ hắn phán quyết. Chúng ta không giết hắn, nhưng chúng ta cũng không thể để hắn tự do phát triển. Bởi vậy.... hãy phá hỏng nghi thức tử khí nhận chủ của hắn!
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả này vẻ mặt chính khí, giống như bậc chính nhân quân tử đang tuyên án một kẻ đã làm vạn điều tà ác.
Đồng thời, hắn cũng đưa mắt ra hiệu cho một vài tiên thiên hạo khí cảnh võ giả ở xung quanh, thấp giọng nói:
- Các vị, tiểu tử này là một tên sát tinh, có thù nhất định phải báo. Lúc trước, chúng ta đã lộ ra sát ý với hắn, hắn nhất định ôm hận trong lòng, sau này nhất định sẽ báo thù. Mọi người hãy nghĩ xem, hắn khi còn ở tiên thiên cương khí cảnh đã có thể vượt cấp giết chết tiên thiên tử khí cảnh võ giả, đợi tới khi hắn trở thành tiên thiên tử khí cảnh võ giả thì sự việc sẽ phiền phức to. Bởi vậy, xin các vị đừng do dự nữa, hãy liên thủ phá vỡ nghi thức tử khí nhận chủ của hắn, khiến hắn suốt đời không thể trở thành tiên thiên tử khí cảnh võ giả. Chỉ cần tu vi của hắn dừng lại ở tiên thiên cương khí cảnh võ giả, suốt đời này hắn sẽ chỉ là một tên phế vật. Chết hay không chết thì cũng không có gì khác biệt.
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả này lên tiếng xúi giục như vậy, những gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả lúc trước đã định ra tay giết chết Phong Vân Vô Ngân trong lòng đều thầm suy nghĩ, rồi ngầm gật đầu.
- Như vậy thì tốt. Chúng ta hãy cùng nhau giết chết tên ma đầu này. Giết chết từ trong trứng nước.
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia khóe miệng lộ ra nụ cười âm hiểm, rồi bỗng nhiên, tay hắn vung lên, dòng sông hạo khí trên đỉnh đầu hắn bỗng hóa thành hạo khí cự chưởng màu đỏ nhạt, rộng tới mười mấy mẫu, trên bề mặt phủ kín phù văn, còn có thêm cả uy lực của liệt hỏa thái dương.
- Kết thúc thôi!
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia kêu lên một tiếng tàn ác, hạo khí cự chưởng khí thế vô cùng cường hãn đè xuống đám mây tử khí ở trên đầu Phong Vân Vô Ngân.
- Ong!!!!!!
Hạo khí cự chưởng đánh thẳng xuống đám mây tử khí, khiến cho tiếng tấu nhạc lập tức dừng lại, tất cả tường vân cùng quang mang cũng đều bị đánh tan ra.
Hơn nữa, đám mây tử khí cũng không còn cung cấp tử khí cho bá khí hồng lô nữa.
Nghi thức tử khí nhận chủ của Phong Vân Vô Ngân đã bị làm gián đoạn.
- Phụp!
Nghi thức tử khí nhận chủ này có mối liên hệ huyết mạch tương liên với linh hồn của Phong Vân Vô Ngân, lúc này, linh hồn hắn đột nhiên chấn động, lục phủ ngũ tạng đau nhói, một ngụm máu nóng từ miệng phun ra.
- Lão thất phu! Lão tử đã nhớ mặt ngươi rồi! Không giết ngươi, thề không làm người.
Phong Vân Vô Ngân gầm lớn, 8 viên hạo khí linh thạch ném thẳng vào trong bá khí hồng lô.
- Đốt cháy! Đốt cháy linh thạch cho ta. Hộ giá cho nghi thức tử khí nhận chủ của ta.
Tám viên hạo khí linh thạch điên cuồng bốc cháy, từng cỗ năng lượng màu đỏ nhạt bốc lên, dung nhập vào trong đám mây tử khí, đám mây tử khí lập tức phản hồi lại từng đạo tử khí năng lượng, lại một lần nữa dung nhập vào trong bá khí hồng lô. Tốc độ dung nhập của tử khí năng lượng so với lúc trước rõ ràng đã nhanh hơn mấy phần.
Tiếng tấu nhạc thần thánh lại một lần nữa vang lên.
- Hả? Đốt cháy linh thạch?
Nụ cười lạnh ở khóe miệng của gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả càng nồng đượm.
- Để ta xem xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu linh thạch để đốt cháy! Hãy kết thúc cho ta!
- Ầm!
Hạo khí cự chưởng rộng mười mấy mẫu lại một lần nữa đánh lên đám mây tử khí, không gian cũng bị xé rách ra từng vết nứt lớn, không khí điên cuồng xoay chuyển vần vũ.
Phong Vân Vô Ngân đang tiếp nhận nghi thức tử khí nhận chủ, tâm thần bị phân tán, không thể giống như thường ngày, thuần thục khống chế tiên thiên giao long chiến đấu.
Tiên thiên giao long tuy thần lực vô biên, chiến lực cường hãn nhưng chỉ có thể bảo vệ cho Phong Vân Vô Ngân, không thể phản kích lại hạo khí cự chưởng ở trong không trung.
Nhưng may mà Phong Vân Vô Ngân đốt cháy tới 8 viên hạo khí linh thạch, năng lượng vô cùng khủng khiếp, bởi vậy, gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia cũng không dễ dàng phá vỡ được nghi thức tử khí nhận chủ của hắn.
- Mọi người cùng ra tay! Hãy thi triển tuyệt chiêu!
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả kia lên tiếng lẩm bẩm mấy tiếng khẩu quyết xa lạ, sau lưng hắn lập tức xuất hiện một vầng mặt trời nóng rực rộng tới mấy mẫu, hạo khí bốc cháy ngùn ngụt, từ trong vầng mặt trời bay ra một đàn quạ lửa, miệng ngậm hồ lô, miệng hồ lô chảy ra dung nham nóng bỏng.
- Ương Nha Đại Pháp! Giết cho ta!
Gã tiên thiên hạo khí cảnh võ giả đó gầm to một tiếng, vô số quạ lửa điên cuồng bay về phía Phong Vân Vô Ngân, giống như một bầu trời lửa đang nhanh chóng chuyển động.
Đám tiên thiên hạo khí cảnh võ giả cũng cùng ra tay.
- Tuyệt Tình Kiếm!
- Yên Ba Họa Thuyền!
- Ngạo Hàn Thất Quyết! Băng Phong Vạn Lý!
- Cự Kình Chưởng!
- Liệt Sơn Phủ!
Các loại vũ kỹ cao thâm dùng hạo khí năng lượng kích phát ra, uy lực vô cùng cường hãn cùng tấn công về phía Phong Vân Vô Ngân.
Trong không trung xuất hiện quang mang chói lòa, đám mây tử khí lập tức vô cùng tan hoang thê thảm. Cho dù Phong Vân Vô Ngân đã đốt cháy tới 8 viên hạo khí linh thạch nhưng lúc này cũng trở nên vô cùng nguy cấp.
Nghi thức tử khí nhận chủ lại bị làm gián đoạn.
- Phụp!
Phong Vân Vô Ngân lại phun ra một ngụm máu tươi, lớn tiếng gầm lên:
- Đám vô liêm sỉ các ngươi!
Ta sẽ giết chết hết các ngươi! Giết chết hết các ngươi!
← Ch. 211 | Ch. 213 → |