Vay nóng Tinvay

Truyện:Thế Giới Hoàn Mỹ - Chương 1835

Thế Giới Hoàn Mỹ
Trọn bộ 2015 chương
Chương 1835: Chém Chí Tôn hắc ám
0.00
(0 votes)


Chương (1-2015)

Siêu sale Lazada


Hàn quang của một chiêu kiếm này chiếu rọi cả cửu Thiên, đầu lâu của Vương thập bay lên, máu tươi vọt tận hư không.

Cảnh tượng này khiến hiện trường lạnh ngắt như tờ, rất nhiều tu sĩ có quan hệ thân thiết với Vương gia đều thâm run, từ đầu tới chân sinh ra hàn ý lạnh lẽo.

Vương thập được Vương gia ký thác kỳ vọng cực cao, là người có thiên phú mạnh nhất của tộc này thế nhưng trước mặt Hoang không có chút sức lực chống trả nào!

Một người là Chí Tôn, còn một người là tuấn kiệt trong cảnh giới Độn Nhất, tất nhiên không thể so sánh được, sức chiến đấu chênh lệch quá lớn.

Thế nhưng lại có một vài điểm tương xứng, chính là năm tháng tu đạo của bọn họ, Hoang cũng chỉ tầm mấy chục năm mà thôi nhưng hiện tại đã thành đạo.

"Thành công rồi!" Có người lẩm bẩm nói.

Không tin thì không được, sức chiến đấu của Hoang phơi bầy nơi đó, chém giết cường giả cảnh giới Độn Nhất dễ như ăn bánh.

Thành tựu huy hoàng, soi sáng thiên cổ!

Sau khi tỉnh táo lại thì mọi người dần ý thức được, thành tựu của Hoang quá đáng gờm, sáng lập thần thoại mới từ cổ kim, chẳng phải đều nói Chí Tôn sẽ không có một ai dưới năm trăm tuổi hay sao, thế nhưng hắn đã đánh vỡ lịch sử này.

Lúc này, không cần nói tâm tính của đám Vương gia, Kim gia đều chợp chờn mà ngay cả đám cố nhân Thanh Y, Thác Cổ Ngự Long... đều khó mà kìm chế được, kích động vô cùng.

"Gào!"

Sinh linh hắc ám rống lớn, con mắt màu đen đã biến thành đỏ thẩm tựa như hai vầng huyết nguyệt lạnh lùng tàn nhẫn bên trong sương mù màu đen, nó vồ giết về Thạch Hạo.

Móng vuốt đen kịt khổng lồ tựa như ngọn núi nhỏ đánh xuống, nó vốn là Chân Hống kết quả sau khi ăn mòn nó đã hoàn toàn biến dị.

Nó vồ nát thiên địa, con Hống đen này có thần năng kinh người đi kèm là sức mạnh pháp lắc giam cầm hư không, nó muốn khống chế lấy Thạch Hạo và giết chết ngay đương trường.

"Boong!"

Thạch Hạo không hề tránh lui gì cả, không hề sợ vật chất hắc ám, nâng tay đỡ lấy thú trảo, bàn tay của hắn phát ra khí lành hình thành nên quảng chưởng to lớn va chạm với móng vuốt đen to lớn kia, tiếng vang kinh thiên.

Cảnh tượng này vô cùng kinh khủng, phía vực ngoại có một ít thiên thể rơi rớt xuống vùng đất này.

Nhưng, trong khi hai bên giao chiến thì gợn sóng khuếch tán, lúc quét về phía vực ngoại thì những thiên thể đang rơi xuống kia đều nổ tung hóa thành bột mịn.

Bọn họ sớm đã bay lên trời cao và đi tới vực ngoại, hóa thành tia điện chém giết khốc liệt, tốc độ cực kỳ nhanh.

Sinh vật hắc ám kia tuy rằng khổng lồ thế nhưng sau khi Thạch Hạo triển khai pháp tướng tiên địa thì cũng cao bằng trời, đứng sừng sững ở thiên ngoại tựa như người khổng lồ đang khai thiên tích địa vậy.

Thú hống liên tục, sinh vật hắc ám hóa thành Chí Tôn có thực lực mạnh mẽ không gì sánh bằng, nếu như những sinh vật ở cửu Thiên nhìn thấy thì sẽ sợ đi ba phần, e ngại hắc ám.

Thế nhưng hiện giờ Thạch Hạo chẳng hề cố kỵ gì cả, dũng mãnh tiến vào.

Hống đen phun nhả, ngọn lửa màu đen bốc cháy khiến cho một ít thiên thể của vực ngoại nổ tung, từ xa nhìn tới tựa như là khói hoa rực rỡ khiến người sởn tóc gáy.

Đây chính là cuộc chiến Chí Tôn, rõ ràng đang nhằm vào địch thủ thế nhưng trong lúc vô ý lan tràn ra từng tia tinh khí thì đủ để chém bay nhật nguyệt tinh thần.

Chân Hống tấn công tựa như là con cổ thủ hung hãn nhất nổi điên, nó đánh tan thiên địa, sóng âm tựa như muốn diệt thế.

Cũng may là Thạch Hạo phát ra đạo âm cắt đứt loại sức mạnh đáng sợ kia, cả người hắn đều là ánh sáng, bên ngoài cơ thể hiện lên ma quang đáng sợ, khí tức càng ngày càng mạnh mẽ.

Ở thế gian này, nếu bàn về chủng tộc hiếu chiến thì Hỗn Thế ma viên chắc chắn được xếp vào hàng trước nhất!

Bộ tộc này mỗi khi gặp thời loạn lạc thì sẽ hưng thinh, có thể trở nên mạnh mẽ, đó là vì chúng hiếu chiến, trong thời đại loạn lạc thì tiến bộ dũng mãnh, quét ngang các lộ địch.

Hiện giờ Thạch Hạo vận dụng bí thuật của tộc này, chiến ý vang dội gần như ma hóa và cũng phát ra ánh đen đáng sợ, cương khí đen kịt hộ thể không ngừng dâng trào bên ngoài cơ thể.

"Giết!" Thạch Hạo hét lớn.

Giây lát đó hắn hóa ra Ba đầu sáu tay, thực lực tăng vọt, sáu tay cùng động đánh giết Chân Hống cấp Chí Tôn này.

Ầm!

Mặc dù Chân Hống dũng mãnh hung cuồng thế nhưng trong ánh quyền lao tới thì bị đánh cho lảo đảo bại lui, kết quả nó phát ra tiếng gầm nhẹ, tỏng miệng phun ra ngọn lửa đen xì.

Một cái xác lò màu đen lao ra như muốn thu Thạch Hạo vào trong.

Đây không phải là thực vật cũng chẳng phải là pháp khí, mà chính là đạo hạnh của Hống đen ngưng tụ pháp tắc và xây dựng nên chiếc lò này hòng trấn áp địch thủ, muốn luyện Thạch Hạo thành tro tàn.

Boong!

Đáng tiếc, xác lò màu đen này bị Thạch Hạo đánh nổ, đồng thời hắn phi thân lên đối kháng với Chân Hống, cưỡi lên trên người nó.

Sáu tay của Thạch Hạo cũng chuyển động, ấn mạnh đầu lâu của Chân Hống xuống, giam cầm tứ chi của nó, mạnh mẽ đánh giết.

Vù, Chân Hóng vút lên cao hóa thành một vầng thái dương màu đen, toàn bộ thân thể hắc ám hóa muốn hủy diệt đi sinh linh trên lưng.

Nó hất bay Thạch Hạo ra ngoài.

Đại chiến rất khốc liệt, một người một thú không ngừng quyết đấu.

Không thể không nói, sinh linh hắc ám này rất đáng sợ, thân thể chắc chắn tới mức khó có tưởng tượng ra, vượt qua sinh linh cùng cấp bình thường.

Thế nhưng, chiến đấu về cuối thì con Hống này vẫn thất bại, bụp, nó bị Thạch Hạo vặn gãy cổ, một quyền đâm xuyên lồng ngực.

Quả nhiên, đó là màu đen và đáng sợ tới dị thường.

Thạch Hạo nhanh chóng lui về, cận chiến hắn đã làm trọng thương Chân Hống, xé rách thân thể thế nhưng không muốn bị nhiễm phải loại má hắc ám này.

Gào!

Con Hống rít gào, dù cho nguyên thần rạn nứt thì cũng không có chết, lực sinh mệnh mạnh tới đáng sợ, muốn tiến hành cắn trả để tiếp tục quyết đấu với Thạch Hạo.

Thạch Hạo chiếm cứ chủ động thì làm sao cho nó cơ hội chứ.

Giây lát đó, Thảo Tự kiếm quyết phát sinh, ngàn tỉ tia kiếm khí khuấy động chém về phía đầu lâu của Chân Hống, khiến nó không cách nào tránh thoát được.

Nói tóm lại, sinh linh hắc ám không sợ chết, không hề lui tránh, việc này dẫn tới nếu như không địch lại thì kết cục chắc chắn sẽ chết.

.

Thạch Hạo khống chế kiếm khí chém giết con Chân Hống đã bị thương nặng này!

Dòng máu mùa đen tung tóe, xương trán của nó rạn nứt, nguyên thần bị chém thành mảnh vỡ tiếp đó bị ánh kiếm xoắn nát!

Cứ thế bỏ mạng, một vị Chí Tôn hắc ám bị chém giết!

Thiên khóc, vực ngoại tung bay mưa tối màu, đó là máu, là tinh hoa của sinh vật hắc ám.

Thạch Hạo triển khai đại thần thông thu sạch sẽ rồi đưa vào trong một chiếc đỉnh được dựng nên từ quy tắc và toàn lực luyện hóa, nếuk hông đây sẽ là một hồi đại họa.

Cứ thế bỏ mạng, một vị Chí Tôn bị giết chết, hơn nữa còn là sinh linh hắc ám!

Bên dưới, phụ cận Tu Di sơn vỡ vụn thì mọi người đều chấn kinh, Hoang năm xưa lại mạnh mẽ tới một bước này, không ngờ đã quật khởi trở thành một phương Chí Tôn trong thiên địa này.

Thạch Hạo hạ xuống, thu lại sát khí thế nhưng vẫn làm người kính nể, đặc biệt là đám người có quan hệ với Vương gia, Kim gia, không ai không sợ.

"Nên tính toán lại chút sổ sách giữa ta với ngươi rồi." Thạch Hạo nhìn về phía con rồng thứ tám Vương gia.

Năm đó, chín con rồng Vương gia luôn muốn giết chết hắn thế nhưng chưa hề thành công, hiện giờ chắc chắn hắn sẽ không lưu tình.

Đặc biệt là, con rồng thứ tám của Vương gia này lại đưa tới một tên Chí Tôn hắc ám, rắp tâm hại người, giao thiệp khá sâu với sinh linh hắc ám, không thể tha thứ được.

"Nói thử xem Vương gia đã có giao dịch những gì với sinh linh hắc ám?" Thạch Hạo hỏi.

"Ngươi chớ có ngậm máu phun người." Con rồng thứ tám của Vương gia lên tiếng, dù cho thế nào hắn cũng sẽ không thừa nhận, một khi thừa nhận thì se vạn kiếp bất phục.

"Không nói chớ gì?" Thạch Hạo bình tĩnh thế nhưng, xoẹt, một luồng kiếm khí lao ra bổ tung đầu lâu và lộ ra nguyên thần của hắn.

"Hoang, ngươi ép người như vậy sẽ không sợ ngày sau cha ta trấn áp ngươi sao?" Con rồng thứ tám Vương gia âm trầm nói.

"Xoẹt!"

Thạch Hạo không hề nói câu gì, ánh kiếm lóe lên rồi hạ xuống chém nguyên thần thành hai nửa, khiến cho lão Bát Vương gia hét lớn đầy thê thảm.

Nhưng Thạch Hạo không có giết hắn, không chỉ muốn lấy trận pháp trong cơ thể hắn mà còn có tác dụng khác nữa, tạm thời không muốn để hắn hóa thành tro tàn.

"Hoang, ngươi thả Bát ca ta ra!" Cách đó không xa, Vương thập lên tiếng, sau khi bị Thạch Hạo chém bay đầu lâu thì đang bồng bềnh nơi đó, không thể dung hợp với thân thể được bởi vì đã bị giam cầm.

"Vậy thì bắt đầu từ ngươi thôi!" Thạch Hạo quay đầu nhìn hắn, một chiêu kiếm hạ xuống chém bay xương tran và lộ ra nguyên thần của Vương thập.

"Hoang, ngươi dám làm thế thì cha ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!" Lão Bát Vương gia run giọng nói, nguyên thần của hắn đã bị chém thành hai nửa thành ra đã trọng thượng chí mạng.

"Thật à?"

Thạch Hạo vẫn bình thản như trước, tiếp tục xuất thủ, một luồng kiếm khí đảo qua chém về phía Vương thập, nguyên thần của hắn bị ánh kiếm bao phủ và như muốn chém thành hai nửa.

Nhưng lúc này kinh biến xảy ra, ánh sáng nguyên thần của Vương thập đại thịnh và lộ ra một bóng hình tựa như từ một tòa đài cao từ vô tận xa xôi xuyên thấu tới và hiện ra ở đây.

"Xin đạo hữu hãy lưu tình!" Bóng hình kia lên tiếng.

"Vương Trường Sinh!" Thạch Hạo kinh ngạc.

Vương Trường Sinh đối xử với Vương thập không hề bình thường, lúc Vương thập cận kề thời khắc đại họa sát thân thì lại có bóng hình của Vương Trường Sinh từ bên trong nguyên thần của hắn hiện ra.

"Chuyện này... Hoán Linh thần đài!" Lão Bát Vương gia kinh hãi, sau đó nói: "Nhanh, kêu gọi phụ thân để người nhanh nhanh tới đây!"

Từ bên trong nguyên thần này hắn nhìn thấy được tòa cổ đài rất nhỏ, bóng hình mơ hồ của Vương Trường Sinh đang đứng bên trên.

Thạch Hạo cũng thấy được như thế, hắn không nghĩ tới bên tỏng nguyên thần của Vương thập lại ẩn giấu một tòa cổ đài!

Chỉ là Vương thập không hề biết gì cả.

"Kêu gọi phụ thân, nhanh nhanh tới giết hắn!' Lão Bát Vương gia âm thầm hét lớn với Vương thập.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2015)