← Ch.240 | Ch.242 → |
Vừa nói Tề Nhạc đứng lên, thò tay chỉ vào hoa quả trong hộp gấm, nói:
- Hoa quả bình thường của Phỉ Thúy hệ liệt và Tử Tinh hệ liệt bình thường thì định giá năm trăm tám mươi tám một quả, hoa quả Lam Bảo Thạch hệ liệt thì định giá sáu trăm tám mươi tám. Phỉ Thúy hệ liệt quả vương Phỉ Thúy Quả định giá một ngàn lẻ tám mươi tám, Tử Thủy Tinh Quả cũng là một ngàn lẻ tám mươi tám. Mà Lam Bảo Thạch Quả định giá một ngàn một trăm tám mươi một quả. Tất cả là như vậy.
Tề Nhạc nói thế làm các phóng viên ở đây mở to mắt mà nhìn, loại quả rẻ nhất cũng có giá gần sáu trăm đồng a, đây quả thực là quá không thể tưởng tượng nổi.
Phía dưới lập tức có phóng viên nói:
- Tề tổng, ngài định giá cao như vậy thì ngài cảm thấy trong nước có người bỏ tiền mua sao?
Tề Nhạc kiên định gật gật đầu, nói:
- Tôi có thể khẳng định nhất định sẽ có. Tôi nghĩ sau khi các vị phóng viên xem phần quảng cáo và giới thiệu công dụng của các loại quả thì sẽ hiểu được. Sản phẩm công ty chúng tôi là sa sỉ phẩm, nhưng tôi có thể cam đoan với mọi người là chúng tuyệt đối đáng giá. Ah, đúng rồi, vừa rồi tôi còn chưa nói hết. Giá tôi nói vừa rồi dùng đô la mà tính. Như vậy cũng thông dụng với thế giới hơn.
Đô la? Trời ạ! Lại còn là đô la nữa. Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh. Thân ảnh Tề Nhạc kiên định và lời lẽ chắc chắn đánh sâu vào nội tâm của nhiều người. Khó trách Tiểu Lâu lại dùng Lam Bảo Thạch Quả làm thù lao. Giá trị một Lam Bảo Thạch Quả gần một ngàn hai trăm đô la đấy, một năm có năm mươi mấy quả, cũng có khoảng năm sáu chục ngàn đô la đấy. Tuy không nói là rất cao nhưng tuyệt đối không tính thấp. Dù sao chỉ làm người quảng bá trái cây thôi, tối đa cũng chỉ là tuyên truyền đôi chút là được. Tuy các phóng viên không hiểu vì sao các loại quả này mắc như vậy nhưng Tề Nhạc tuyên bố định giá với bọn họ mà nói là tin tức không tệ. Hoa quả giá trên trời xuất hiện ở Kinh Thành, đây tuyệt đối là tin tức đáng giá.
Nguyệt Quan thấy đã tới thời gian chấm dứt nên đứng người lên, nói:
- Buổi chiêu đãi ký giả hôm nay tới đây thôi, nếu mọi người không còn vấn đề gì thì xin mời đi ra ngoài lấy CD và quà tặng.
Lúc này nghe Nguyệt Quan nói thì các phóng viên nhớ lúc nãy khi vừa bắt đầu Nguyệt Quan đã đáp ứng dùng một quả trái cây làm quà tặng, dùng giá cả Tề Nhạc vừa tuyên bố thì có giá trị mấy ngàn Viêm Hoàng tệ a!
Hiện tại đã không còn ai nghĩ tập đoàn Kỳ Lân keo kiệt nữa.
Thời điểm Nguyệt Quan vừa mới tuyên bố buổi chiêu đãi ký giả hoàn thành thì âm thanh mở cửa trầm thấp cửa chính vang lên.
- Xem ra tôi tới chậm rồi, nhưng khá tốt may mắn gặp dịp, tôi rất thưởng thức sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân đấy, chẳng biết có được đặt hàng bây giờ hay không?
Đột nhiên xuất hiện âm thanh này lập tức làm toàn trường chú ý, nhìn qua người xuất hiện ở cửa chính thì thân thể Tề Nhạc lập tức trở nên cứng ngắc vài phần, hào quang trong mắt biến hóa và cảm xúc trong lòng chấn động mạnh.
Xuất hiện trong đại sảnh có hai người, một nam một nữ, nam là Tề Thiên Lỗi, mà nữ dĩ nhiên là Ứng Tiểu Điệp. Ánh mắt của hai vợ chồng nhìn qua Tề Nhạc. Ánh mắt Ứng Tiểu Điệp mang theo cảm tình tha thiết, mà ánh mắt Tề Thiên Lỗi tuy rất bình tĩnh nhưng trên mặt hắn mỉm cười ấm áp Tề Nhạc cảm giác được rõ ràng.
Dùng thân phận vợ chồng Tề Thiên Lỗi phóng viên ở đây đương nhiên không thể không biết, nhất là tin tức lớn mấy ngàn hôm qua tập đoàn Kim Cốc gặp khủng bố a. Trong lúc nhất thời phóng viên ùa tới lập tức vây vợ chồng bọn họ vào giữa.
- Tề tổng, ngài tới đây tham gia buổi giới thiệu sản phẩm hay sao?
- Tề tổng, Ứng tổng, vì cái gì các vị lại đánh giá cao sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân như vậy? Dù sao tập đoàn Kỳ Lân tuyên bố giá cả phi thường đắt a.
- Tề tổng, tập đoàn Kim Cốc vừa mới xảy ra chuyện vì cái gì mà ngài lại xuất hiện ở nơi này mua hoa quả vậy?
Các loại vấn đề theo nhau đưa tới.
Tề Thiên Lỗi cũng không có vì phóng viên vây quanh mà tức giận, bình tĩnh trả lời:
- Đầu tiên tập đoàn Kim Cốc xuất hiện khủng bố làm cho tôi có cảm giác rất tức giận, nhưng mà chuyện này đã qua rồi, với tư cách chủ tịch của tập đoàn tôi cũng không thể tức giận mãi được, tôi đã làm ra các công việc giải quyết hậu quả rồi. Tôi nghĩ ở phương diện này tôi đã toàn lực. Tiếp theo hôm nay tôi hoàn toàn vì mộ danh mà tới. Theo tôi được biết tập đoàn Kỳ Lân sản xuất hoa quả nguyên sinh thái nên tuyệt đối có giá trị này. Tôi nghĩ giá cả Tề tổng vừa tuyên bố có lẽ vẫn chỉ là sản phẩm mới vừa ra nên hạ giá thôi. Cho nên tôi mới nhân dịp này mua sắm một ít, đương nhiên tôi sẽ giữ lại cho mình ăn. Thử hỏi hoa quả có thể kéo dài tuổi thọ thì nó tốt hơn quá nhiều thứ trên thế giới này rồi, có thể sử dụng hoa quả này thì giá tiền Tề tổng công bố có đáng là cái gì? Hoặc có lẽ bây giờ các vị phóng viên cho rằng giá tiền này rất cao nhưng đợi đến lúc sản phẩm tập đoàn Kỳ Lân trải qua nghiệm chứng thực tế của thị trường và hiển thị hiệu quả của nó, mọi người không còn nghĩ như vậy đâu. Được rồi, xin mọi người cho tôi qua.
Dù sao Tề Thiên Lỗi cũng là tỷ phú nổi danh trong nước cộng hòa Viêm Hoàng, hơn nữa hắn là nhân vật tin tức thông linh khi hắn nói như vậy các phóng viên lập tức lau mắt mà nhìn tập đoàn Kỳ Lân. Các phóng viên chủ động tránh đường cho vợ chồng Tề Thiên Lỗi, Ứng Tiểu Điệp đi thẳng vào trong đại sảnh. Nhìn qua Tề Nhạc nói:
- Tề tổng. Tôi nghĩ trường kỳ mua sắm không biết có thể ưu tiên giá cả được không?
Nhìn qua ánh mắt cơ trí của Tề Thiên Lỗi, Tề Nhạc do dự nói:
- Ngài đã hứng thú với hoa quả của công ty thì như vậy có thể đến công ty của tôi bàn bạc cẩn thận a.
Tề Thiên Lỗi gật gật đầu, nói:
- Được rồi, sau này tôi tới quấy rầy.
Sau khi nhìn chăm chú vào Tề Nhạc liền kéo Ứng Tiểu Điệp quay người đi ra ngoài.
Nhìn thấy bóng lưng của bọn họ rời đi thì con mắt Tề Nhạc có chút ướt át, hắn biết rõ ít nhất Tề Thiên Lỗi đã chú ý tới mình, hắn rất có thể đã tán thành thân phận của mình ở mức độ nhất định.
Tuyết Nữ tiến lên nói bên tai của Tề Nhạc.
- Người kia là ai vậy! Khí độ rất không tồi, hơn nữa người đó và anh có nhiều điểm giống nhau lắm. Không biết vì cái gì khí chất của hai người có vài phần tương tự. Nhưng em không nói rõ ở phương diện nào.
Nhìn thấy vợ chồng Tề Thiên Lỗi rời đi thì Tề Nhạc đã không tâm tình nào ở lại nữa, nói:
- Chúng ta trở về trước đi.
Tiểu Lâu đương nhiên biết rõ vợ chồng Tề Thiên Lỗi thì có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, không có hỏi thêm cái gì.
Tề Nhạc bình phục tâm tình của mình liền nhìn qua Nguyệt Quan nói:
- Chị Nguyệt Quan, chuyện ở nơi này giao cho chị rồi. Sản phẩm của công ty đưa ra thị trường do chị xử lý đi. Nhưng số lượng bán ra phải khống chế. Vật dùng hiếm là quý. Đồng thời sản phẩm bổn công ty chỉ thông qua các nơi buôn bán cao cấp a.
*****
Nguyệt Quan gật gật đầu, nói:
- Anh yên tâm đi, trước khi trải qua buổi giới thiệu hôm nay tôi sẽ trở về giao hàng rồi.
Tề Nhạc nhìn qua Tiểu Lâu, nói:
- Tiểu Lâu tiểu thư, qua mấy ngày chúng ta lại xuất phát. Tôi nghĩ Xương Kiệt đại ca có lẽ đã nói cho cô nghe rồi.
Tiểu Lâu gật gật đầu mỉm cười nói:
- Tất nhiên, hy vọng Tề tiên sinh lần này mang tôi đi tới nơi đó sẽ làm tôi thỏa mãn.
Tề Nhạc nhìn qua nàng liền nhớ các loại trang phục phong cách khác nhau trong lúc đoạn phim giới thiệu sản phẩm, trong mắt toát ra mỉm cười nhàn nhạt.
- Về sau nên trực tiếp gọi tên của tôi đi, chúng ta là bạn mà, không phải sao? Hôm nay cũng nhờ cô hỗ trợ rất nhiều.
Tiểu Lâu cười nói:
- Anh là lão bản a! Tôi giúp anh là đương nhiên.
Tề Nhạc mang theo Tuyết Nữ rời khỏi khách sạn Shangrila đi thẳng đến tập đoàn Kỳ Lân. Hắn hiện tại đã có chút không thể chờ đợi được muốn biết vợ chồng Tề Thiên Lỗi có thái độ gì với mình. Mà những ký giả này cũng nóng lòng với quà tặng của tập đoàn Kỳ Lân cho nên bọn họ rời khỏi cũng không ngăn cản gì.
Tuyết Nữ đối với Tề Nhạc còn phi thường quen thuộc, bộ dáng hiện giờ có cảm xúc không đúng, ngồi ở vị trí kế bên ghế lái nói:
- Tề Nhạc, rốt cuộc là chuyện gì? Hình như cảm xúc của anh bị chấn động mạnh a. Mấy ngày nay anh có chút quái dị, chẳng lẽ cũng là vì hai người vừa tới sao?
Tề Nhạc biết không thể dấu diếm được nữa, cười khổ nói:
- Đúng, nguyên nhân là vì bọn họ.
Tuyết Nữ hiếu kỳ hỏi:
- Tại sao vậy? Tuy khí độ của bọn họ bất phàm nhưng chỉ là người bình thường thôi.
Tề Nhạc nhìn qua Tuyết Nữ chậm rãi nói:
- Bởi vì bọn họ rất có thể là cha mẹ ruột của anh.
- A?
Tuyết Nữ nghẹn ngào kinh hô, nhìn qua Tề Nhạc trong nội tâm các cảm xúc dâng trào, hưng phấn nói:
- Thực sao? Vậy anh không còn là cô nhi rồi. Thế nhưng mà bộ dáng vừa rồi các người không phải rất quen nhau a.
Tề Nhạc vừa lái xe vừa nói chuyện xảy ra ở tập đoàn Kim Cốc cho Tuyết Nữ nghe.
Nghe hắn nói Tuyết Nữ cau mày nói:
- Đúng thế, nếu như bọn họ là người bình thường thì bọn họ cũng không tin nhân phẩm của anh đâu. Nhưng anh là người có khả năng vì tiền mà nhận quan hệ sao?
Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Điều này cũng không thể trách bọn họ. Dù sao bọn họ có được nhiều tài sản như vậy và từng có nhiều người đi nhận thân trước đó rồi. Huống chi anh cũng không phải là người sống vì tiền! Nếu không anh mở tập đoàn Kỳ Lân làm gì? Hôm nay bọn họ tới tìm anh và còn mua sản phẩn của chúng ta để cổ động nữa. Anh nghĩ có lẽ bọn họ thông suốt chuyện gì đó, bọn họ đối đãi với anh thế nào thì lát nữa sẽ biết.
Thời điểm hai người trở lại tập đoàn Kỳ Lân thì vợ chồng Tề Thiên Lỗi đã tới, bên người còn mang theo sáu bảo vệ. Được nhân viên tập đoàn Kỳ Lân an bài chờ đợi Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ đi về.
Tuy Tề Nhạc đã trầm ổn hơn trước kia nhưng hiện tại hắn nóng lòng muốn biết kết quả của vợ chồng Tề Thiên Lỗi a. Vừa về tới tập đoàn liền không chờ được mà mang Tuyết Nữ đi tới phòng họp lớn.
Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp ngồi chờ ở đây. Vừa nhìn thấy Tề Nhạc tiến vào thì hai người đứng lên, Tề Thiên Lỗi xem như trầm ổn, nhưng ánh mắt Ứng Tiểu Điệp trở nên kích động.
Tề Nhạc miễn cưỡng bình phục cảm xúc trong nội tâm của mình, đi đến trước mặt hai người làm ra thủ thế mời ngồi, nói:
- Mời hai vị ngồi. Hiện tại chúng ta bàn chuyện mua sắm sản phẩm.
Tề Thiên Lỗi nhìn qua Tề Nhạc thật sâu, nói:
- Anh thật sự cho rằng chúng tôi tới đây vì mua sắm sản phẩm hay sao?
Tề Nhạc tự giễu cười cười, nói:
- Nếu như không phải như vậy thì mục đích của hai vị là gì? Nhận thân sao? Chẳng lẽ sau khi hai vị nhận thân rồi bị tôi lừa gạt tài sản à?
Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp đồng thời sững sờ, Ứng Tiểu Điệp nói:
- Như thế nào? Anh không biết chúng tôi đã chuyển tài sản cho Oánh Oánh rồi sao, hiện tại chúng tôi chỉ là người quản lý trên danh nghĩa thôi.
Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua bọn họ, nói:
- Tại sao tôi phải biết rõ?
Trên mặt Tề Thiên Lỗi cười khổ, nhìn qua Ứng Tiểu Điệp, nói:
- Xem ra an bài của chúng ta đã thất bại. Thì ra anh ta còn không quan tâm chuyện của chúng ta.
Thì ra vào ngày hôm qua vợ chồng Tề Thiên Lỗi đã tuyên bố công khai đem tất cả tài sản chuyển cho con gái Tề Oánh Oánh, trước mắt bọn họ chỉ giám thị thay mà thôi.
Trong suy nghĩ của bọn họ thì Tề Nhạc là chủ tịch tập đoàn Kỳ Lân phải nghe được tin này, cũng phi thường chú ý tới bọn họ, bọn họ chuyển tài sản kế thừa cho con gái là chiêu vô cùng tinh diệu, Tề Nhạc không thể không biết, nhưng hiện giờ nhìn ra hắn không quan tâm tới chuyện của bọn họ.
Ánh mắt hai người nhìn qua gương mặt của Tề Nhạc, Tề Thiên Lỗi nói:
- Như vậy tôi nói cho anh biết còn kịp. Tôi cùng Tiểu Điệp đã đem tất cả tài sản của chúng tôi chuyển cho con gái Oánh Oánh rồi, hiện tại mà nói chúng tôi là thành phần tri thức cầm lương hưu mà thôi.
Nhìn qua Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp sắc mặt Tề Nhạc lạnh xuống, hắn là người thông minh. Tề Thiên Lỗi vừa nói như vậy hắn đã hiểu được bọn họ đang thăm dò mình a, thăm dò mình có vì chuyện này mà lộ ra chân diện mục hay không. Tuy biết rõ đây là chuyện bình thường nhưng trong nội tâm Tề Nhạc có cảm giác không thoải mái.
- Tề tổng, ngài nói cho tôi biết chuyện này là có ý gì?
Tề Nhạc lãnh đạm nói ra.
Tề Thiên Lỗi nhíu mày, thái độ của Tề Nhạc làm cho hắn không thoải mái, chẳng lẽ thanh niên cho mình cảm giác đặc thù này thật sự không phải vì tài sản mà nhận thân sao?
- Tôi chỉ muốn biết rõ sau khi đã không còn chút tài sản nào thì anh còn nhận chúng tôi không?
Ánh mắt Tề Thiên Lỗi nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc.
Tề Nhạc vẫn không nói gì, Tuyết Nữ đã đi lên một bước, đi tới bên cạnh hắn, nói:
- Vị tiên sinh này, ngài xem Tề Nhạc là cái gì chứ? Tôi biết rõ ngài có khả năng là cha ruột của anh ấy. Nhưng cái người quá tự ngạo về tài sản của mình rồi, nhưng mà các người làm như vậy là công bằng với đứa con hai mươi năm qua không chút sung sướng nào sao? Ngài sợ Tề Nhạc ngấp nghé tài sản của mình nhưng mà ngài có nghĩ tới cảm thụ của Tề Nhạc sao? Tề Nhạc là người nào ngài cứ đi điều tra đi. Tuy chúng tôi không đại phú đại quý giống ngài nhưng mà tiền của chúng tôi cũng xài không hết đấy, huống chi tiền với Tề Nhạc mà nói ý nghĩa vốn không phải rất lớn.
Tuyết Nữ rất rõ ràng tính tình của Tề Nhạc, cảm thụ được khí tức trên người Tề Nhạc nàng biết rõ Tề Nhạc đã đạt tới biên giới bộc phát, bị người thân nhất của mình vũ nhục như vậy hắn nhất định không chịu được.
Ứng Tiểu Điệp chặn lại nói:
- Không, không, hai người không nên hiểu lầm chúng tôi. Chúng tôi cũng không phải như các người nghĩ. Chúng tôi có khả năng là cha mẹ của Tề Nhạc, nhưng chúng tôi phải nghĩ biện pháp kiểm tra mới được.
*****
- Trước kia đã từng có rất nhiều Tề Nhạc đi tìm chúng tôi rồi, hơn nữa mỗi một người đều có dung mạo giống như chúng tôi, nhưng mà những người này lừa gạt không biết bao nhiêu tình cảm của chúng tôi, tiền với chúng tôi mà nói không có gì, nhưng mà chúng tôi sợ bong bóng hy vọng của chúng tôi tan tành a! Năm đó khi con của chúng tôi mất tích chính là đau đớn vĩnh viễn trong lòng tôi, chúng tôi không hy vọng bi thống như vậy lại xuất hiện, bởi vì tôi không cách nào thừa nhận nổi, cũng không muốn phải chịu thêm.
Nói tới đây nước mắt từ trên mặt Ứng Tiểu Điệp chảy xuống, nhìn qua gương mặt Tề Nhạc có chút mông lung.
Nghe Ứng Tiểu Điệp nói gương mặt Tề Nhạc nhu hòa hơn rất nhiều, thở dài một tiếng, nói:
- Cũng khó trách các người nghĩ như vậy. Chuyện khác tôi không muốn nói nhiều, tôi cũng không biết mình chắc chắn là con của các người hay không. Tôi nghĩ các vị nên tự tìm hiểu đi, tôi nghĩ trong lòng các vị có phương pháp rồi, như vậy hiện tại xin mời nói ra đi.
Tề Thiên Lỗi nhìn qua Tề Nhạc, nói:
- Thời cổ nói cái gì nhỏ máu nhận thân, vậy hiển nhiên là không có khoa học. Tôi quen với một vị bác sỹ uy tín, chúng ta nên dùng khoa học để chứng minh đi.
Đồng tử Tề Nhạc hơi co rút lại, nói:
- Ngài nói là chứng thực DNA?
Tề Thiên Lỗi gật gật đầu, nói:
- Vừa rồi tôi có nói cái gì làm anh bị ủy khuất thì tôi sẽ xin lỗi anh vậy. Từ cảm giác thì tôi nhận định anh không phải là người lợi dụng thân tình mưu đồ giàu có, nếu giống như lời của Tuyết Nữ thì chúng ta thật sự không muốn tiếp nhận thêm bất cứ thất vọng nào nữa, thậm chí là tuyệt vọng. Cho nên tôi phải dùng cách chuyên nghiệp mới được.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Được rồi, đã như vầy thì tôi sẽ đi cùng với các vị.
Hắn cũng hy vọng có kết quả trong chuyện này, trong nội tâm của hắn cũng có manh mối.
Nhưng nhìn qua cha mẹ trước mặt hắn rất đau lòng. Cô nhi hai mươi năm nha! Thế nhưng mà cha mẹ ở ngay trước mặt mà còn phải dùng nhiều phương pháp để chứng minh có phải là con của mình hay không đấy. Đột nhiên Tề Nhạc có cảm giác rất tức giận, thân tình trong tưởng tượng không có xuất hiện làm cho nên tâm của hắn không thừa nhận được, hiện giờ hắn muốn ngay lập tức đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú nay, hắn muốn thoát khỏi không khí nơi này. Đã hai mươi năm không có cha mẹ và hiện tại cho dù có thực sự có ý nghĩa sao? Bọn họ bây giờ đang hoài nghi mình, như vậy về sau bọn họ còn hoài nghi cái gì nữa đây?
Nhẹ nhàng vẫy vẫy đầu Tề Nhạc đi tới bên người Tề Thiên Lỗi làm ra thủ thế mời.
Tề Thiên Lỗi, nói:
- Không cần cố ý đi, tôi hiện giờ có mang theo dụng cụ rồi, chỉ cần lấy một chút máu của anh để xét nghiệm là được rồi. Anh yên tâm đi, dù anh thật sự là con của tôi hay không thì tôi cũng nhất định đem máu này đi xét nghiệm chứng thực.
Vừa nói hắn vung tay lên, một bảo vệ đi tới đưa cho hắn một bơm tiêm.
Tề Nhạc tiếp nhận bơm tiêm căn bản nhìn cũng không nhìn cắm vào trong cánh tay phải của mình, hơi nhíu mày một chút, cũng không phải do đau đớn mà là đau lòng. Máu tươi chảy vào trong ống bơm, hắn không có quá nhiều cảm giác mãi cho tới khi ống bơm đầy máu hắn mới rút kim đưa cho Tề Thiên Lỗ.
Trên mặt Tề Thiên Lỗi xuất hiện thần sắc thoải mái, nếu Tề Nhạc có can đảm cho hắn đi xét nghiệp ADN cũng đã có thể chứng minh rất nhiều thứ. Mỉm cười nói:
- Hôm nay là tin tức công ty của anh chính thức tuyên bố đưa sản phẩm ra thị trường, quấy rầy anh thật có lỗi. Tôi cũng cảm thấy hứng thú với sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân, hiện tại chúng ta có thể bàn chuyện rồi. Nếu như các người nguyện ý thì cho dù kết quả thế nào chúng ta cũng có thể tiến hành hợp tác.
Ánh mắt Tề Nhạc có chút quái dị nhìn qua Tề Thiên Lỗi, nói:
- Hiện tại ngài không cho tôi là lừa đảo sao? Ngài cảm thấy công ty của chúng tôi không thể bán sản phẩm được sao?
Tề Thiên Lỗi mỉm cười nói:
- Tuy trước kia tuyên truyền chỉ có ba sản phẩm nhưng từ quảng cáo và giá cả. Nếu như công ty của anh có thể đưa ra định giá cao như vậy thì tôi thấy các vị nhất định có chỗ dựa vào. Hơn nữa Nguyệt Quan đang làm việc cho công ty của anh, với ánh mắt của cô ta tôi rất tin tưởng. Cho nên tôi hy vọng có thể hợp tác với công ty của anh. Đồng thời tôi cũng muốn nhấm nháp sản phẩm công ty anh thế nào.
Tề Nhạc chậm rãi lắc đầu, nói:
- Hợp tác thì không cần. Chẳng qua chúng tôi là công ty nhỏ mà thôi. Làm sao xưng hợp tác với công ty Kim Cốc lớn như vậy chứ? Huống chi tôi cũng không cần bố thí và thương cảm. Từ nhỏ đến lớn sinh mệnh của tôi chưa bao giờ cần như vậy. Tề tiên sinh hôm nay đã đạt mục đích rồi, thứ cho không tiễn xa được.
Nhìn qua sắc mặt hờ hững của Tề Nhạc thì nước mắt trên mặt Ứng Tiểu Điệp chảy xuống, ngược lại trong mắt Tề Thiên Lỗi xuất hiện ánh mắt thưởng thức.
- Tốt, ngông nghênh như vậy rất giống phong cách của tôi hồi trẻ. Tôi nghĩ hôm nay sẽ có kết quả. Chờ chúng ta trở lại thì tất cả cũng có thể nói lại.
Nói xong gật đầu với Tề Nhạc rồi kéo Ứng Tiểu Điệp quay người đi ra ngoài.
Sau khi nhìn thấy bọn họ đi ra khỏi phòng họp, sắc mặt lạnh lùng của Tề Nhạc biến mất, đột nhiên hắn cảm thấy rất mệt a, từ khi có được vân lực Kỳ Lân đến nay hắn mới cảm thấy mệt mỏi như vậy. Từ tin tức có cha mẹ hắn rất hưng phấn, đến bây giờ có chút thất vọng, tất cả tới nhanh mà đi cũng nhanh, hắn thà rằng chiến đấu với Ngưu Ma Vương cùng Xi Vưu đại chiến mấy trận cũng không hy vọng xuất hiện cái gì. Kiểm nghiệm chính là kiểm nghiệm. Mình đã thừa nhận rất nhiều. Bọn họ không muốn thất vọng thế nhưng mà bọn họ không nghĩ tới cảm thụ như vậy? Hắn đã là cô nhi hai mươi năm! Từ nhỏ đến lớn không có thân nhân đấy, năm đó hắn như thế nào? Cảm nhận của hắn thế nào? Hắn chịu bao nhiêu đau khổ? Bọn họ thế nào? Thế giới này vốn là không công bình, không sao cả, nếu bọn họ nguyện ý xét nghiệp cứ để bọn họ xét nghiệm đi.
Tâm Tề Nhạc đã có chút lạnh, hắn cũng không muốn lại đi cân nhắc sau này mình phải đối mặt với Tề Thiên Lỗi cùng Ứng Tiểu Điệp ra sao. Kéo ghế ngồi xuống lặng lẽ dựa vào vách tường.
Cánh tay mềm mại đặt lên bả vai của Tề Nhạc.
- Đừng nghĩ nhiều. Thanh giả tự thanh, bọn họ nghiệm chứng anh có phải con của họ hay không cũng không sao cả! Mỗi người đều có băn khoăn của mình, huống chi cha mẹ anh vốn không phải người bình thường, không phải sao? Tìm được bọn họ anh phải cao hứng mới đúng.
Tề Nhạc vỗ vỗ tay Tuyết Nữ, nói:
- Yên tâm đi, anh không sao cả. Anh đã nghĩ thông suốt về người yêu và các người bạn thân của anh, chỉ cần em ở cùng anh là đời này đủ rồi. Cha mẹ là người sinh ra anh, nhưng mà hai mươi năm qua chẳng phải anh luôn ở một mình sao? Bọn họ nguyện ý hoài nghi thì hoài nghi đi. Tuyết Nữ, hiện giờ công ty đã đưa sản phẩm ra thị trường thì công ty này phải dựa vào em và chị Nguyệt Quan rồi, anh muốn đi ra ngoài một chút, gần đây phải cố gắng tu luyện a, thừa dịp tập đoàn Kỳ Lân bắt đầu phát triển anh cũng nên thư giãn tâm tình của mình.
*****
Tuyết Nữ đem mặt của mình dán vào người của Tề Nhạc.
- Anh đang trốn tránh sao?
Tề Nhạc cười một tiếng, nói:
- Em cảm thấy anh giống loại người trốn tránh sao?
Tuyết Nữ mỉm cười, nói:
- Vậy là tốt rồi, anh cứ đi đi. Ở đây có em rồi, em nhất định làm nội trợ hiền thê của anh mà. Nhưng anh phải mở điện thoại luôn đấy, có tin tức tốt em sẽ thông tri cho anh.
Sau khi buổi quảng bá sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân chấm dứt chừng một giờ sau thì tất cả tạp chí lớn đưa tin oanh động, từ TV, quảng cáo, báo chí, mạng inte đều tràn ngập thông tin này. Lúc mọi người nhìn thấy giá cả của ba đại hệ liệt của tập đoàn Kỳ Lân thì đại đa số mọi người cho rằng tập đoàn Kỳ Lân căn bản điên rồi. Nhưng mà ngay sau đó tập đoàn Kỳ Lân giới thiệu lại khiến bọn họ rung động. Không biết bao nhiêu phóng viên của các tạp chí lớn đều ăn kích thích đưa tin về chuyện này, huống chi là người bình thường thì Tiểu Lâu quảng cáo sản phẩm lưu lại ấn tượng rất sâu cho bọn họ.
Ba loại quả mang theo màu sắc khác nhau làm thị giác bọn họ trùng kích thật lớn, mọi người lúc này khắc sâu quả mà Tiểu Lâu giới thiệu. Tuy bọn họ còn không biết tên của loại quả đó là gì thế nhưng mà với tư cách tuyên truyền trực tiếp cũng có người không thích, có đôi khi không quảng bá cái gì mới kích thích ấn tượng của người ta, có những này ấn tượng cũng đã đầy đủ.
Tên của tập đoàn Kỳ Lân trong mấy ngày ngắn ngủi này cơ hồ lan ra khắp Kinh Thành, tập đoàn Kỳ Lân đưa ra ba đại hệ liệt vương quả vô cùng oanh động khắp kinh thành, tập đoàn đã dốc hết vốn gốc toàn diện trải rộng ra khắp nước. Đầu tiên là thông báo ký giả, kế tiếp là tập đoàn Kỳ Lân đưa đi tiêu thụ, có thể làm cho người mua chấp nhận loại quả có giá cao như vậy là chuyện vô cùng khó khăn. Nhưng mà sang ngày thứ hai đã có người hiếu kỳ về loại quả đắt đỏ này. Bất luận là ở quốc gia nào cũng không thiếu người có tiền, nhất là những người có tiền mà không có chỗ xài.
Nhóm hoa quả đầu tiên tập đoàn Kỳ Lân đưa ra thị trường có hạn. Hoa quả bình thường chừng hai ngàn quả, mà vương quả chỉ đưa ra năm trăm mà thôi. Số lượng cũng không nhiều. Những hoa quả này chỉ nằm lẻ loi số ít trong những sạp hàng cao cấp. Cái gọi là vật dùng hiếm là quý, sau khi đã đưa ra tiêu thụ thì cứ chầm chậm mà chờ.
Sau khi đã đi vào quỹ đạo thì tập đoàn Kỳ Lân bên này dùng Tuyết Nữ cùng Nguyệt Quan làm chủ, cả công ty bắt đầu vận chuyển nhanh chóng. Phải biết rằng tập đoàn Kỳ Lân có ưu thế lớn nhất chính là không có đối thủ cạnh tranh! Chỉ riêng khâu đóng gói là bao nhiêu tiền? Thêm nữa thành phẩm đã được tuyên truyền. Thế nhưng mà dùng sản phẩm có giá cao như vậy mà bắt đầu, chỉ cần toàn bộ sản phẩm bán đi một số nhỏ sẽ có lời rất lớn.
Sở dĩ Tề Nhạc quyết định nhóm đầu tiên tận lực đưa ra ít một là vì không lãng phí tài nguyên hoa quả, dù sao, hoa quả này đưa vào kho lạnh thì giữ tươi thời gian rất ngắn. Một mặt khác là vật hiếm thì quý, hắn hy vọng đợt xuất hàng đầu tiên này phải may mắn, như vậy người tiêu dùng sẽ tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Kỳ Lân. Chỉ cần tam hệ liệt bày ra hiệu quả với người sử dụng thì sẽ tạo thành hiệu qua dây chuyền, lúc người mua càng lớn thì thị trường trong nước sẽ ổn định, như vậy tập đoàn Kỳ Lân sẽ mở rộng ra nước ngoài, tiền của nước ngoài Tề Nhạc muốn kiếm nhất.
Không có lái xe, Tề Nhạc một mình chậm rãi đi trên đường phố Kinh Thành, hắn đã đi như vậy mấy tiếng đồng hồ rồi, sau khi cho Tuyết Nữ phụ trách tât cả hắn sẽ rời khỏi biệt thự Long Vực, với hắn mà nói có ngủ hay không bản thân không sao cả. Chậm chạp đi trên đường phố cảm thụ tiếng động rầm rĩ của đường phố. tâm tình của hắn ngày càng bình thường. Hắn cần bình tĩnh mới là chuyện quan trọng nhất. Rời khỏi biệt thự Long Vực đã mấy tiếng đồng hồ Tề Nhạc cũng không lo lắng chuyện tập đoàn Kỳ Lân, dù sao hắn vô cùng có lòng tin với hoa quả nguyên sinh thái này, những chuyện này hắn cũng không cần lo lắng, chỉ cần vận hành thỏa đáng thì chuyện kiếm tiền cũng dễ dàng.
Đi ba giờ Tề Nhạc không muốn làm cái gì, chỉ cảm thấy tâm tình của mình rất thoải mái, cha mẹ đã xuất hiện thì hắn phải tiếp nhận thôi, hắn đã nghĩ thông suốt, bất luận nói như thế nào thì bọn họ cũng là cha mẹ của mình a.
Những chuyện trước đó là do bọn họ đã bị tổn thương quá nhiều mới như vậy. Những chuyện xảy ra với mình trước kia đã có ông trời an bài rồi, hắn đã có thực lực cường đại như vậy còn có yêu cần xa vời làm gì chứ? Bởi vậy tâm tình Tề Nhạc hiện tại bình tĩnh rất nhiều, thậm chí còn bình tĩnh hơn cả khi đi tới thời kỳ viễn cổ cự thú.
Sau khi nghĩ tới cha mẹ của mình, trong nội tâm Tề Nhạc không biết vì cái gì đột nhiên dâng lên hình ảnh của Vũ Mâu, đối với Vũ Mâu hắn hiện tại trừ cừu hận ra đã không có cảm giác nào. Bất luận Vũ Mâu vì nguyên nhân thế nào mà gạt mình cũng có chuyện khó xử ra sao. Nhưng nàng đã tạo cho hắn thương tổn lớn như vậy, nếu nàng chỉ gây tổn thương hắn cũng thôi, có lẽ Tề Nhạc sẽ không căm hận Vũ Mâu như bây giờ, nhưng mà chính vì nàng mà Klinsmann chết, Đế Tâm Tuyết Liên Vương chết, Văn Đình cũng chết. Ba người này với hắn mà nói một so với một còn trọng yếu hơn. Hơn nữa bọn họ đều vì mình mà chết. Nếu như không phải Vũ Mâu biến hóa thì ít nhất Đế Tâm Tuyết Liên Vương cùng Văn Đình còn sống tốt. Tuy Tề Nhạc sâu trong nội tâm có bất đắc dĩ và đồng tình với Vũ Mâu nhưng hắn vĩnh viễn không có khả năng tha thứ cho nàng. Cừu hận phải báo, hắn cũng không quản cái gì gọi là oan oan tương báo khi nào mới dứt. Nữ nhân của hắn vì chuyện này mà chết, nếu như hắn không báo thù cho nàng thì hắn còn là nam nhân không?
Nghĩ tới đây trong mắt Tề Nhạc xuất hiện ánh sáng lạnh lẽo, sâu trong nội tâm cảm xúc cũng lạnh giá. Everest, đó là nơi cao nhất thế giới, đây là trận chiến quyết định vận mệnh của hắn và Vũ Mâu, bất luận nàng cường đại thế nào thì hắn cũng không lùi bước, đồng thời đó cũng là đại biểu cho thủ hộ giả đông tây, hắn không thể thua, cũng thua không nổi. Tin tưởng tràn ngập toàn thân khiến Tề Nhạc thậm chí cảm nhận được Hiên Viên kiếm đang chuẩn bị uống máu. Có lẽ hắn có thể buông tha Thập Nhị Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, nhưng hắn không có khả năng buông tha cho Vũ Mâu, Vũ Mâu làm những chuyện với hắn đã không thể vãn hồi.
Đình Đình ah! Em chờ anh, anh nhất định báo thù cho em, cũng nhất định cố gắng tăng thực lực của mình lên, tranh thủ sớm ngày mang em trở về nhân gian. Vừa nghĩ tới Văn Đình trong nội tâm Tề Nhạc không còn lạnh giá nữa mà biến thành ôn nhu vô tận. Văn Đình bình thường rất ít nói, luôn ôn nhu đi theo bên cạnh hắn nhưng mà thời điểm có chuyện, Vũ Mâu cùng Văn Đình đối lập thật sự quá rõ ràng. Một người lợi dụng tính mạng của mình làm đại giá để thu được sức mạnh lớn hơn, người còn lại thì sao?
← Ch. 240 | Ch. 242 → |