← Ch.243 | Ch.245 → |
Thay đổi trang phục váy nhìn Lãnh Nhi càng thêm ôn nhu, tóc dài phiêu đãn trong gió núi, dung nhan kiều mị động lòng người khiến cho bất cứ nam nhân nào gặp phải cũng động tâm, khác với Vũ Mâu có khí tức thần thánh. Lãnh Nhi tràn ngập hấp dẫn cực hạn làm Tề Nhạc trong bất tri bất giác có suy nghĩ độc chiếm nàng. Nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện thế này tâm của Tề Nhạc đã sớm cứng lại, cũng không phải sắc đẹp là đả động được tâm tình, hắn đã trưởng thành, là Kỳ Lân chân chính.
Lãnh Nhi chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên không trung. Tuy Tề Nhạc ẩn nấp gương mặt dưới Kỳ Lân Ẩn nhưng ánh mắt hóa thành thực chất kia phải là Tề Nhạc không thể nghi ngờ.
Tề Nhạc không có ý định che dấu cái gì. Cảm nhận được ánh mắt Lãnh Nhi thì hắn trực tiếp giải trừ hiệu quả tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, sau khi thu liễm hai cánh màu vàng hạ xuống, hắn đứng cách Lãnh Nhi chừng mười mét.
Lãnh Nhi chỉ bình tĩnh nhìn qua hắn, ánh mắt ôn nhu như nước hồ thu thâm tình nhìn qua Tề Nhạc, trong ánh mắt của nàng mang theo cảm xúc phức tạp, có bi thương, có kỳ vọng, cũng có cảm giác sợ hãi.
Tuy Lãnh Nhi không có mở miệng nhưng nàng từ ánh mắt của Tề Nhạc đã nhận ra kết quả rồi..
Nhẹ nhàng lắc đầu, Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Thực xin lỗi.
Lãnh Nhi gật gật đầu, nói:
- Tôi hiểu. Bất luận là nhân loại hay ác ma đều có suy nghĩ của mình. Anh kiên trì với tín niệm của mình là không sai. Đáng tiếc tôi không thể lưu đối thủ cường đại như vậy uy hiếp tộc nhân của mình. Tiềm lực phát triển của anh quá lớn, nếu qua thêm một thời gian sau mà đối nghịch với anh thì nhất định sẽ trở thành địch nhân đáng sợ nhất. Đây tuyệt đối là chuyện tôi không muốn nhìn thấy, cho nên hôm nay tôi phải hủy diệt anh thôi.
Không thể hợp tác thì phải hủy diệt địch nhân, đây là cách giải quyết bình thường ở địa ngục, Lãnh Nhi cũng không ngoại lệ, đây là kết quả của quá trình mưa dầm thấm đất từ nhỏ, cách làm này đã in sâu vào linh hồn của nàng.
Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi cười khổ một tiếng, nói:
- Tôi thật sự không muốn động thủ với cô. Tuy tôi rất chán ghét Hắc Ám Quốc Hội, nhưng dù sao tôi cũng thua thiệt cô rồi. Lúc trước cô đã từng cứu tôi nên tôi khó sinh ra sát ý với cô.
Lãnh Nhi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tới thời điểm này anh còn sợ chiến sao?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Không, tôi không sợ chiến mà tôi sợ làm tổn thương tới cô.
- Chê cười.
Lãnh Nhi cười lên, tuy ánh mắt của nàng nhu hòa nhưng trong tiếng cười lại tràn ngập lãnh ý.
- Không nên tự định giá mình quá cao, cho dù anh là cường giả nhưng trong mắt của tôi thực lực anh còn xa xa mới đủ, ít nhất hiện tại anh còn không cách nào sinh ra uy hiếp chính thức với tôi.
Váy dài màu hồng phần phiêu phù bao phủ thân thể mềm mại của Lãnh Nhi, nàng lúc này càng thêm huyễn lệ động lòng người, ánh mắt ôn nhu, thân thể tràn ngập sức hấp dẫn đều sinh ra trùng kích thị giác cực lớn với Tề Nhạc.
Tề Nhạc không dám nhắm mắt lại bởi vì Lãnh Nhi không phải địch nhân bình thường, nàng hoàn toàn có năng lực thoát ra khỏi phạm vi bao phủ của tinh thần lực. Thở sâu, hai cánh Kim Sí Đại Bằng Điêu thu vào trong thân thể, một tầng hắc sắc quang mang từ trên người của Tề Nhạc bay lên trời, đối mặt với đối thủ không biết rõ thực lực như Lãnh Nhi hắn vừa động thủ đã là năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân.
Cảm thụ khí tức của Tề Nhạc, Lãnh Nhi thở sâu nói:
- Quả nhiên nữ nhân kế thừa thần lực của Athena không thể làm gì được anh cả. Năng lượng trên người của anh cho dù là thần hay ma đều có lực hấp dẫn cực lớn. Tôi có nghe qua câu chuyện ở phương đông các người, nhân vật chính trong câu chuyện là Đường Tăng, nghe nói ăn thịt hắn là có thể trường sanh bất lão. Mà anh bây giờ giống như Đường Tăng vậy, tuy ăn không được trường sinh bất tử nhưng khí tức tinh khiết trên người của anh lại tràn ngập hấp dẫn với tôi, nếu có được sẽ mang lại chỗ tốt cực lớn. Chỉ cần có thể hấp thu nó trên người của anh thì sinh ra tác dụng lớn với thân thể và năng lượng thần ma.
Hàn quang trong mắt Tề Nhạc lạnh hơn vài phần.
- Nói như vậy cô cũng có suy nghĩ như thế?
Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Anh cho rằng tôi là nữ nhân kia sao? Chẳng qua nàng là nhân loại thôi, cho dù kế thừa thần lực của Athena thì xét tới cùng chỉ là nhân loại. Tôi làm sao mà giống nàng ta được, tôi có rất nhiều phương pháp tăng thực lực của mình lên. Mặc dù khí tức năng lượng trên người của anh rất tốt nhưng nếu như tôi đã quyết định gả cho anh thì không bao giờ làm vậy, anh quá xem thường Lãnh Nhi rồi. Bây giờ nói cũng không còn chút ý nghĩa nào, động thủ đi, cho tôi xem anh dựa vào cái gì để gây tổn thương cho tôi?
Nhìn qua Tát Lãnh Nhi, Tề Nhạc chậm rãi bước lên trước một bước, chỉ một bước này khí chất trên người của hắn sinh ra cải biến thật lớn, lúc này hắn giống như thanh lợi kiếm sắc bén, khí tức năng lượng toàn thân phối hợp với thực lực tăng lên cao, dựa theo phương pháp chiến đấu lúc trước Hoàng Đế truyền lại đã hình thành uy áp cực lớn áp về phía Lãnh Nhi, năng lượng cực kỳ sắc bén chỉ vây quanh thân thể của Lãnh Nhi nhưng không sinh ra ảnh hưởng gì tới chung quanh.
Cảm nhận được khí tức trên người Tề Nhạc thì sắc mặt Lãnh Nhi hơi đổi, nói:
- Quả nhiên so với phán đoán của chúng ta thì mạnh hơn nhiều. Trong thế giới này anh đúng là nhân tài tuấn kiệt. Đáng tiếc năng lượng trên người không đủ.
Hào quang màu hồng phần khuếch trương vài lần, Lãnh Nhi cũng chậm rãi đi lên trước một bươc. Khí tức năng lượng trong người của nàng mạnh hơn.
Vào giờ này khắc này tuy năng lượng màu hồng phấn của Lãnh Nhi mạnh hơn, nhưng mà Tề Nhạc cảm giác đưa mắt nhìn như lỗ đen. Khí tức năng lượng trên người Lãnh Nhi cũng không mạnh, nhưng mà lại tràn ngập cảm giác thôn phệ. Tất cả lực trường giống như biến mất, năng lượng trên người tràn ngập thế giới này, khí tức cường hãn trên người Tề Nhạc vây quanh thân thể của Lãnh Nhi giống như bị thôn phệ biến mất. Chỉ trong nháy mắt Tề Nhạc không tự chủ được mà nghiêng người về phía trước. Sắc mặt cũng biến đổi theo đó.
Rất mạnh, đây là cảm giác duy nhất của Tề Nhạc. Tuy không có động thủ nhưng vừa thấy mặt thì hắn biết rõ mình đã bại trước Lãnh Nhi vài phần. Khí thế hoàn toàn biến mất. Lãnh Nhi không có thừa thắng xông lên mà Tề Nhạc cũng không có động thủ, hai người đưa mắt nhìn nhau, phân biệt tỏa ra khi tức hồng và đen giằng co với nhau.
- Vì sao anh không động thủ?
Lãnh Nhi nhàn nhạt hỏi.
Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Tôi không thể chủ động động thủ với cô, cô nên xuất thủ trước đi.
Lãnh Nhi mỉm cười liếc hắn một cái, nói:
- Xem như anh có vài phần lương tâm. Tề Nhạc, tôi cho anh thêm một cơ hội, hiện tại anh hối hận còn kịp. Vừa rồi tôi nhìn thấy đôi cánh sau lưng của anh, ban đầu lúc chiến đấu với Khủng Bố Ma Vương đã từng xuất hiện. Chuyện này nói lên cánh chim tăng năng lực của anh lên cao hơn. Đây chính là đặc điểm vượt qua người bình thường, ở phương tây hay địa ngục của tôi và đám người xưng là thần trên trời đều có được năng lực cùng loại.
*****
- Nếu như anh nguyện ý gia nhập trận doanh địa ngục của tôi thì tôi có thể tặng thủ hộ giả một đôi cánh, khi đó, lực lượng của anh sẽ tăng lên trên phạm vi lớn. Anh có đôi cánh thì cũng hiểu chúng tăng thực lực lên như thế nào a. Cánh ác ma chính là bổn nguyên nhất của ác ma, tôi nghĩ tác dụng của nó với anh cũng rất to lớn.
Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua Lãnh Nhi, tuy hiện tại cả hai lập trường đối địch nhưng Lãnh Nhi nói ra cũng khiến hắn sinh ra hứng thú, cánh chim tăng phúc đương nhiên hắn biết rõ. Nhưng mà đây là lần đầu tiên hắn nghe nói có thể giao phó cánh chim cho người khác, hắn hiếu kỳ nói:
- Chẳng lẽ ác ma các người có thể giao phó cánh chim cho thủ hạ sao? Nếu là như vậy thì năng lực của các người không thể trợ giúp cho tôi rồi.
Lãnh Nhi tức giận nói ra:
- Anh cho rằng bất cứ kẻ nào cũng có khả năng đạt được năng lực này à? Giao phó cánh chim, thần cùng ma đều làm được, nhưng phải tiêu hao năng lượng cực lớn, hơn nữa thân thể của mình hao tổn cực lớn. Giao phó một đôi cánh chim bản thân cũng đánh mất đôi cánh chim, như vậy tương đương với đánh mất lực lượng tăng phúc từ cánh chim. Anh phải hiểu được muốn bằng vào năng lượng tinh khiết của mình tu luyện ra cánh chim là cực kỳ khó khăn, chuyện này cần thời gian lâu dài đồng thời vào lúc trao cánh chim chỉ có thể giao phó cho người thấp hơn mình hai cấp. Bởi vậy chỉ có những người có hơn hai đôi cánh chim thì mới làm vậy. Tôi nhớ không sai thì anh đã có đôi cánh chim thứ hai, mà Địa Ngục Thiên Sứ vừa vặn có thể tiến hành giao phó cho anh, khi đó anh chắc chắn như hổ thêm cánh, thực lực gia tăng mức độ lớn.
Nghe Lãnh Nhi nói Tề Nhạc kinh hãi trong lòng, Lãnh Nhi phán đoán tuy không đúng nhưng mà từ bốn cánh chim của mình mà nhìn đã vượt qua giai đoạn hai, như vậy Địa Ngục Thiên Sứ trong lời nàng nói có tới tám cánh a! Tám cánh, đó là khái niệm gì?
Lục Dực Khủng Phố Ma Vương đã có thực lực khủng bố như vậy mà Lãnh Nhi đã từng nói qua, Địa Ngục Thiên Sứ thủ hộ nàng mang theo hình thái hoàn toàn đi tới thế giới này, tám cánh như vậy thì thực lực khủng bố ra sao.
Hào quang trong mắt Tề Nhạc chớp lóe liên tục, trong nội tâm không ngừng suy tư mình phải làm như thế nào mới chiến thắng trong trận chiến này.
Lãnh Nhi nhìn qua bộ dáng suy tư của Tề Nhạc thì cho rằng hắn động tâm vì thực lực tăng lên. Dù sao có người nào không hứng thú với quyền lực chứ, nhưng mà tăng thực lực lên lại là điều khiến người ta ưa thích. Trong nội tâm nàng mừng thầm cho rằng Tề Nhạc đồng ý, thấy có hiệu quả.
- Đây đã là cực hạn của tôi rồi. Đương nhiên đây chỉ là trợ giúp ban đầu thôi. Nếu như chúng ta sau khi kết hôn thì cha của tôi không bạc đãi anh đâu. Thậm chí tôi có thể cầu xin cha nâng thực lực của anh lên tám cánh, như vậy anh có thể dưới một người mà trên vạn người ở địa ngục rồi. Thống trị thế giới này còn không phải chuyện dễ dàng sao? Anh nên suy nghĩ xem đó là thực lực cường đại thế nào, cho dù muốn hủy diệt thành thị chỉ là cái phất tay thôi. Chẳng lẽ chuyện này còn không cho thấy thành ý của địa ngục sao?
Bảo Tát Đán Đại Ma Vương giao phó thực lực cường đại cho mình thì thẳng thắn mà nói, Tề Nhạc thật sự hơi động tâm rồi. Dù sao có người nào không hy vọng thực lực tăng lên chứ. Tuy Kỳ Lân là chính yếu nhất, nhưng từ khi có được Tự Nhiên Chi Nguyên thì năng lực của hắn không đơn thuần là Kỳ Lân. Hiên Viên kiếm mang tới năng lượng khiến cho thực lực chỉnh thể của hắn biến hóa cực lớn.
Lúc này hắn như hợp với thiên địa làm một thể, một thân hợp thể cường đại, nếu như có thể đạt được lực lượng cường đại từ Địa Ngục, không thể nghi ngờ tám cánh có thể khiến hắn mạnh hơn đúng là Tề Nhạc hướng tới, đáng tiếc hắn không muốn trả cái giá lớn như vậy.
- Lãnh Nhi, thẳng thắn mà nói tôi cũng muốn có thực lực như vậy, nhưng không được vi phạm lương tâm của mình. Vì tăng thực lực của mình lên mà bỏ đi hết tất cả những gì mình đang có, hiện tại tôi làm không được.
Tề Nhạc bình tĩnh nói ra.
Lãnh Nhi không cho là đúng, nói:
- Vậy đơn giản rất ah! Anh bây giờ có được tất cả thật sao? Không cần lâu, chỉ cần cho tôi thời gian một ngày thì tôi có thể cho anh năng lực có hủy diệt được tất cả.
- Không.
Tề Nhạc nổi giận gầm lên một tiếng, nói:
- Chẳng lẽ địa ngục của cô chỉ có hủy diệt thôi sao? Nếu là như vậy thì chúng ta đành phải làm tử địch thôi. Vì cái gì tôi phải cừu hận Vũ Mâu cùng giáo đình, cũng vì bọn họ tổn thương thân nhân của tôi. Cô có thể uy hiếp tôi, hủy diệt tôi nhưng nếu như cô uy hiếp thân nhân của tôi thì thứ các người phải đối mặt là tôi không tiếc giá nào, bất kể hậu quả mà không từ thủ đoạn với địch nhân.
Tề Nhạc nói ra lời này rất kiên định, âm thanh tràn ngập giọng điệu quyết liệt, cho dù là con gái Đại Ma Vương Tát Đán thì âm thanh đó cũng khiến Tát Lãnh Nhi kinh ngạc.
- Được lắm, tôi đã nói với anh hết lời rồi, hiện tại anh đã quyết định thì tôi không cần nói thêm cái gì nữa. Tề Nhạc, anh biết không, tôi cho anh cân nhắc thêm một chút.
Hào quang màu hồng phấn trên người của Lãnh Nhi chấn động mạnh, nàng tiến lên phía trước một bước. Tề Nhạc lúc này không chút suy nghĩ mà trả lời ngay:
- Không cần cân nhắc! Đáp án này ngày hôm qua tôi nói với cô rồi. Giữa chúng ta là không thể hợp tác bởi vì chúng ta không phải cùng một loại người. Chúng ta không phải là người cùng trận doanh. Tuy văn hóa phương đông không khác biệt lắm nhưng mà tôi không thể phản bội tín ngưỡng của mình.
Lãnh Nhi cả giận nói:
- Tín Ngưỡng? Tín ngưỡng của anh là cái gì? Anh tin hay không, tôi ngay cả tín ngưỡng của anh cũng hủy diệt đấy.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Chuyện này rất đơn giản, tôi tin tưởng tín ngưỡng trong nội tâm của mình, bất luận làm chuyện gì cũng không được thẹn với lương tâm, đối với tôi mà nói là đủ rồi.
Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc sững sờ một chút.
- Tâm của mình? Vậy cũng là tín ngưỡng sao? Tốt, tốt, tốt, Tề Nhạc, xem ra anh không chịu cho mình cơ hội. Tôi đã nói nhiều như vậy thì anh vẫn cố chấp như cũ. Chớ có trách tôi ra tay độc ác với anh.
Quang mang màu hồng phấn này rất cường đại, tóc dài của Lãnh Nhi như gợn sóng phiêu phù ra sau lưng, hình thành một màu hồng phấn xuất hiện sau ót. Khí tức năng lượng khổng lồ đánh về phía Tề Nhạc. Khí thế của Tề Nhạc phát tán khác nhau nhưng Lãnh Nhi không chỉ phát ra khí thế uy áp đồng thời cũng dùng năng lượng quấy nhiễu, khí tức năng lượng tràn ngập cảm xúc mặt trái, toàn lực áp bách về phía Tề Nhạc. Dùng thân phận công chúa địa ngục mà bị người ta cự tuyệt, lúc này nàng đã thật sự tức giận rồi.
Từ uy áp cường đại của Lãnh Nhi không cho Tề Nhạc lựa chọn, Kỳ Lân giáp màu đen bỗng nhiên xuất hiện từ chấn động năng lượng mạnh, hư ảnh Kỳ Lân đen bạc xuất hiện sau lưng của hắn, một đám mây ngưng tụ giữa không trung, năng lượng khổng lồ chấn động bao phủ lấy thân thể Tề Nhạc, tùy ý cho áp lực của Lãnh Nhi đè tới. Hắn hiện giờ hoàn toàn bao phủ trong năng lượng của Kỳ Lân.
*****
Hào quang nhàn nhạt lập lòe, thần quang trong mắt Tề Nhạc phóng ra ngoài, sau khi thân thể bay lên hai tay giao nhau trước ngực, năng lượng Kỳ Lân khổng lồ toát ra, một đạo quang mang màu bạc từ cánh tay phải hiện ra, Kỳ Lân Tí, đây là vũ khí công kích mạnh nhất của hắn.
Lãnh Nhi tức giận hừ một tiếng, tay phải chỉ về phía trước. Năng lượng màu hồng phấn ngưng tụ thành dãi lụa. Thân thể phát tán ra khắp bốn phương tám hướng, sau khi dây lụa màu hồng phấn này hiện ra mang theo chấn động mạnh mẽ. Bỗng nhiên bao phủ thân thể Tề Nhạc, trước công kích thế này Tề Nhạc căn bản không nhìn ra bất cứ khả năng nào.
Ngân sắc quang mang hiện ra, năng lượng Kỳ Lân Tí ủng hộ thì Kỳ Lân Huyễn xuất hiện, vì đối phó công kích của đôi phương nên lúc này Kỳ Lân Huyễn biến ảo thành một thanh trường kiếm, khác với Hiên Viên kiếm thì Tề Nhạc huyễn hóa thành trường kiếm dài chừng một thước năm, thân kiếm không rộng, chỉ chừng hai xích, Ngân Quang lập loè bành trướng nương theo khí tức năng lượng hư ảnh Kỳ Lân bắn ra ngoài, ngân quang màu bạc bắn ra bốn phía và Tề Nhạc đã động.
Chân đạp Kỳ Lân du giống như hư ảo không ngừng lóe lên, bởi vì tốc độ quá nhanh cho nên lúc này xuất hiện vô số Tề Nhạc, từng đạo ngân sắc quang mang từ chỗ Kỳ Lân Huyễn hiện ra, trong quang mang nhàn nhạt này không ngừng cuốn lấy đám dây hồng phấn đang công kích tuy không có tác dụng hủy diệt nhưng Lãnh Nhi phát ra công kích cũng không thể làm gì được Tề Nhạc.
Chiến đấu dùng phương thức năng lượng công kích, tuy Lãnh Nhi đứng nguyên không động đậy nhưng mà năng lượng màu hồng phấn của nàng lay động mạnh. Hào quang màu hồng phấn mỗi lần chấn động đều từ các phương hướng khác nhau hướng về phía Tề Nhạc, thì năng lượng chấn động không gian, Tề Nhạc cũng tận lực kéo nhỏ phạm vi năng lượng lại.
Hào quang năng lượng lập lòe khiến cảm giác của Tề Nhạc cảm nhận được năng lượng chấn động trong hào quang màu hồng phấn kia rất mạnh. Nó giống như một lỗ đen, chỉ cần năng lượng Kỳ Lân Huyễn vừa tiếp xúc với nó thì sinh ra lực hút thật lớn ý đồ hút cả hắn vào trong.
Nhưng mà năng lượng của Tề Nhạc dưới tác dụng của Tự Nhiên Chi Nguyên đã ngưng kết cực độ, muốn hút năng lượng mật độ to lớn như vậy cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi Tề Nhạc cảm nhận lực hút ban đầu này rất là mạnh mẽ.
Kỳ Lân Huyễn đã từng với tư cách là trân bảo mạnh nhất trong Kỳ Lân bát trân nên năng lượng bản thân phi thường đặc thù. Bởi vậy sau khi bắt đầu chiến đấu Tề Nhạc bị công kích của Lãnh Nhi áp chế nhưng cũng không lâm vào hạ phong.
Năng lượng màu hồng phấn hút mọi thứ chung quanh, hai con mắt Lãnh Nhi lúc này sáng hơn giống như hai viên kim cương hồng phấn vậy, nhấp nháy tỏa ra ánh sáng. Khí tức trên người hoàn toàn không giống, ôn nhu trong mắt đã biến mất mà thay bằng tức giận, lực lượng cường đại của địa ngục từ từ bộc phát ra ngoài.
Tình thế của Tề Nhạc càng ngày càng không ổn, trong lúc Lãnh Nhi không ngừng phát ra năng lượng thì hắn đã áp súc không gian chung quanh mình còn mười mét vuông.
Hào quang màu hồng phấn tràn đậy lực hút khiến Tề Nhạc không dám chạm vào chúng. Hơn nữa quang mang màu hồng phấn này có tính dẻo rất mạnh, tuy Kỳ Lân Huyễn phi thường sắc bén nhưng muốn chặt đứt năng lượng chấn động vẫn khó khăn vô cùng, những quang mang màu hồng phấn này như có được năng lực ghi nhớ và khôi phục hình dạng, một khi bị Kỳ Lân Huyễn phá thì nó lại tự khôi phục hình dáng ban đầu sau đó tiếp tục đánh về phía Tề Nhạc. Bởi vậy Tề Nhạc sau mấy lần tiếp xúc chỉ có thể dùng tới Băng Tự Quyết. Tận lực phá tan năng lượng màu hồng phấn.
Hai người đang thăm dò, bởi vì cả hai chưa quen thuộc nhau cho nên sau khi bắt đầu chiến đấu bọn họ không có xuất toàn lực, ít nhất trước khi mò ra được đặc tính năng lượng của đối phương thì không bao giờ tấn công toàn lực được.
Năng lượng chấn động khổng lồ làm cát đá trên núi Thiên Hương bay loạn, nhưng mà cấp bậc chiến đấu của bọn họ có chỗ tốt là điều khiển năng lượng và áp súc trong phạm vi nhỏ, không có chuyện lãng phí và tập trung vào trên người của đối phương, cho nên từ lúc giao chiến tới giờ núi Thiên Hương không có sinh ra bao nhiêu phá hoại cả.
Sau khi trải qua giao thủ ngắn ngủi thì bất luận là Tề Nhạc hay Lãnh Nhi cũng phải tán thưởng đối phương trong lòng. Bọn họ không chỉ va chạm năng lượng đồng thời cũng bày kỹ xảo ra ngoài, bất luận là Lãnh Nhi khống chế hào quang màu hồng phấn hay là Tề Nhạc chống cự xảo diệu, đều hiển thị rõ kinh nghiệm thực chiến phong phú của nhau.
- Thu!
Bỗng nhiên Lãnh Nhi hét lớn một tiếng và sử dụng quang mang màu hồng phấn tấn công, bỗng nhiên tất cả năng lượng màu hồng phấn thu vào trong trung tâm. Khí tức năng lượng khổng lồ tăng lên gấp đôi đem không gian di chuyển của Tề Nhạc áp súc nhỏ hơn, giờ này khắc này Tề Nhạc đã không có đường lui. Trong công kích mang tính bao trùm này hắn căn bản không cách nào đào thoát được.
Nên làm cái gì bây giờ? Bằng vào năng lượng liều mạng sao? Đây không phải là lựa chọn nên làm của Tề Nhạc. Tề Nhạc giao thủ với quá nhiều đối thủ nên có thể gọi là thân kinh bách chiến, đối mặt Lãnh Nhi phát động công kích toàn diện thì hắn đã sớm chuẩn bị cho tốt. Quang ảnh lóe lên, đột nhiên Lãnh Nhi kinh ngạc phát hiện trước mặt của nàng đã mất đi thân ảnh Tề Nhạc, đây không phải là hiệu quả tàng hình mà là Tề Nhạc chính thức biến mất.
Năng lượng màu hồng phấn đụng vào nhau trên không trung và phát ra một tiếng phốc, Lãnh Nhi khống chế năng lượng là tuyệt đỉnh nên không sinh ra lãng phí năng lượng chút nào, trong sự kinh ngạc ngắn ngủi lập tức đem năng lượng thu liễm vào người giảm tiêu hao của bản thân áp xuống mức thấp nhất, quang mang màu hồng phấn sáng lên trên người của nàng, đem thân thể mềm mại của nàng bao phủ vào bên trong để ngừa Tề Nhạc biến mất đột nhiên xuất hiện đánh lén.
Nhưng mà lúc này Lãnh Nhi vô cùng cẩn thận nên Tề Nhạc căn bản không có cơ hội đánh lén, sau khi Lãnh Nhi thu hồi quang mang màu hồng phấn kia thì thân thể Tề Nhạc lại xuất hiện, lúc nãy hắn không biến mất thì phải đối mặt với công kích toàn diện, Tề Nhạc nghĩ ra một biện pháp tốt chính là nương theo năng lượng cường hoành trước khi công kích của Lãnh Nhi dựa vào năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân, Tề Nhạc ngạnh sanh sanh phá vỡ mặt đất dưới chân làm cho thân thể của mình trực tiếp chìm vào đất, lúc này vừa vặn né tránh công kích của Lãnh Nhi.
Đương nhiên hắn hy vọng đạt được thời cơ Lãnh Nhi thất kinh mà đánh lén. Nhưng mà hy vọng này đã không thành vì Lãnh Nhi đề phòng quá nghiêm ngặt.
Từ khi bắt đầu chiến đấu tới bây giờ thì Tề Nhạc đã có thể cảm giác được Lãnh Nhi phi thường cường đại, hơn nữa năng lượng cũng cực kỳ quái dị. Nhưng mà năng lượng của nàng không mạnh hơn mình nhiều lắm, cũng có khả năng là nàng không thi triển toàn lực, nhưng Tề Nhạc vô cùng có lòng tin vào phán đoán của mình. Đến tầng thứ cao thủ như bọn họ không có khả năng đánh một kích là thắng được, như vậy phải chơi tiêu hao chiến, ai tiêu hao nhiều năng lượng hơn thì càng nhanh chóng thua hơn người kia.
← Ch. 243 | Ch. 245 → |