Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 255

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 255: Tình hình chiến đấu nguy cơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Tề Nhạc nghĩ một hồi rồi nói:

- Không cần a, đây chẳng qua là hình thức mà thôi.

Tề Thiên Lỗi kiên trì nói:

- Không được, con là con của ta, nếu như không kiêm nhiệm chức vụ nào đó. Sau này có một số việc sẽ không dễ làm, nếu con không chịu nghe lời thì đừng trách lúc con kết hôn, ta không giúp con. Dù sao cho dù con không kết hôn, sau này con của con ta cũng có biện pháp tiến hành các loại thủ tục thừa kế.

Tề Nhạc nhìn Tề Thiên Lỗi, không khỏi có cảm giác như bị đánh bại, lúc này mới quen biết nhau bao lâu. Phụ thân của mình bắt đầu biết uy hiếp rồi, hắn hiển nhiên rất hưởng thụ loại cảm giác này, chỉ đành bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, bất quá, con không bảo đảm mỗi tuần đều có thể có một ngày đi làm. Con có rất nhiều chuyện muốn làm, chỉ sợ không thể thường xuyên ở kinh thành.

Nghe Tề Nhạc vừa nói như vậy, Tề Thiên Lỗi nghiêm mặt nói:

- Con trai, ta có thể tưởng tượng được trách nhiệm trọng yếu của con, nhưng mà có một điều con nhất định phải cam đoan là an toàn của mình. Bất luận ở trong thời điểm nào, hoàn cảnh gì cũng phải nhớ kỹ, trong nhà có người thân đang chờ con trở về.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:

- Cha, mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chú ý an toàn. Muốn tổn thương đến con không phải là một chuyện dễ dàng. Buổi tối hôm nay con cùng Tuyết Nữ sẽ rời khỏi kinh thành, ước chừng trong vòng một tháng sẽ trở về. Sau đó sẽ ở lại một thời gian mà không rời đi nữa, con sẽ hảo hảo hiếu thuận với cha mẹ.

Nghe Tề Nhạc nói buổi tối hôm nay sẽ rời đi, trên mặt hai vợ chồng Tề Thiên Lỗi đồng thời toát ra vẻ mất mát, Ứng Tiểu Điệp nói:

- Thật sự phải vội thế sao?

Tề Nhạc gật nhẹ đầu nói:

- Mẹ, chúng ta vừa mới gặp lại nhau, con cũng không muốn rời đi. Nhưng mà đồng bọn của con đều đang đợi con trở về, con không có lựa chọn khác. Bất quá, con sẽ tận lực trở về sớm một chút, hi vọng có thể làm bầu bạn với cha mẹ nhiều hơn. Ah, đúng rồi, lần trước người chủ sự đạo tặc tập kích tòa nhà Kim Cốc đã tìm ra chưa?

Nghe Tề Nhạc hỏi, trong mắt Tề Thiên Lỗi không khỏi hiện lên một đạo sát khí:

- Không cần tìm ta cũng biết đại khái là ai. Lần này bọn họ đã đi quá giới hạn, thực tưởng Tề Thiên Lỗi ta là giấy vụn sao. Cũng may chuyện lần trước có con ở đó, nếu không một khi Oánh Oánh bị chúng cướp đi thì đúng là phiền toái.

Tề Nhạc vừa nghĩ tới có người âm thầm muốn hại cha mẹ của mình, trong lòng không khỏi có chút bận tâm. Sát khí vô hình tản ra khiến nhiệt độ của toàn bộ đại sảnh giảm xuống mấy độ.

- Cha, rốt cuộc là ai, để cho con tới giúp người giải quyết vấn đề. Giải quyết một lần vất vả suốt đời nhàn nhã.

Cảm thụ được khí tức lạnh lẽo trên người của Tề Nhạc, Tề Thiên Lỗi không khỏi cả kinh, hắn chặn lại nói:

- Không, con không cần phải tham dự vào chuyện này. Quan hệ trong đó rất phức tạp, nó quan hệ đến tương lai toàn bộ tập đoàn Kim Cốc, cứ để cha xử lý. Chuyện lần này tuy rằng tạo nên tổn thất không nhỏ nhưng cũng đã lộ bộ mặt lòng lang dạ thú của đám người kia. Chúng có muốn hành động cũng không dễ dàng như trước nữa, hiện tại những người này rất thu liễm, e sợ bị ta bắt được chứng cớ gì.

Tề Nhạc nghĩ một hồi rồi nói:

- Bất kể như thế nào, cha mẹ nhất định phải chú ý an toàn của mình. Nếu như phát sinh vấn đề gì mà con lại không có ở đây thì cha mẹ gọi vào số này nhờ giúp đỡ.

Vừa nói, Tề Nhạc đưa ra một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn cho Tề Thiên Lỗi, trên đó viết số điện thoại của Cơ thượng tướng. Trên tay của Cơ thượng tướng có Viêm Hoàng Hồn, một khi xảy ra vấn đề gì thì e rằng không có chuyện gì Viêm Hoàng Hồn không giải quyết được.

Tề Thiên Lỗi nhìn thoáng qua số điện thoại cùng danh tự Cơ Trường Minh đằng sau, trong lòng không khỏi cả kinh:

- Cơ Trường Minh? Đây không phải Thiết Huyết thượng tướng của quốc gia chúng ta sao? Con có quan hệ với ông ta hả?

Tuyết Nữ mỉm cười nói:

- Có quan hệ, đương nhiên là có quan hệ. Một vị hồng nhan tri kỷ của Tề Nhạc chính là con gái duy nhất của thượng tướng Cơ Trường Minh.

Ánh mắt Tề Thiên Lỗi có hơi quái dị nhìn nhi tử, trong lòng thầm nghĩ tiểu tử này có bổn sự không nhỏ a. Bất quá, thời điểm xử lý vấn đề tình cảm chỉ sợ là không dễ dàng lắm.

Một nhà ba người lại không nói gì thêm về vấn đề buôn bán cùng thân phận của Tề Nhạc, vợ chồng Tề Thiên Lỗi cảm thấy hứng thú nhất đúng là sinh hoạt trước kia của Tề Nhạc. Trong lúc vô tình, mọi người đã trò chuyện từ lúc xế chiều đến buổi tối, trong quá trình này, Tề Nhạc lén lút đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của mình vào trong cơ thể của hai người để cải thiện thân thể họ. Về phần muốn cải biến thoát thai hoán cốt thì phải chờ hắn từ thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú trở về.

Ứng Tiểu Điệp vì nhi tử tự mình xuống bếp cùng Tuyết Nữ làm một bữa ăn tối thịnh soạn, một nhà vui vẻ hòa thuận, cảm thụ được sự thâm tình chưa từng có, tâm tình của Tề Nhạc tốt hơn rất nhiều. Không còn là người lãnh đạo của quân đoàn Sinh Tiếu, chỉ là con trai của đôi vợ chồng trước mặt thôi. Nhưng mà thời gian vui vẻ luôn không dài, sắc trời đã hoàn toàn đen lại, Tề Thiên Lỗi vợ chồng rốt cục cũng rời đi. Khi rời đi, hai người dặn dò mãi, Tề Nhạc tiễn họ ra cửa lớn biệt viện rồi mới quay lại.

Trở lại biệt thự, Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ đi về phòng, trước tiên Tề Nhạc triệu hồi ra tiểu Bằng, dùng thực lực của tiểu bằng hiện giờ, dưới tác dụng của năng lượng nó đem thân thể áp súc lại chỉ bằng con vẹt. Lông vũ màu vàng kim óng ánh nhìn bề ngoài cực kỳ thần tuấn.

- Tiểu Bằng, ngươi có lẽ cũng thấy vợ chồng hai người kia rồi, chúng ta lập tức phải về thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú. Hiện tại ta cho ngươi một nhiệm vụ, trong thời gian ngắn nhất ở phụ cận kinh thành tìm một hung thú tu vi ít nhất đã ngoài ngàn năm, hơn nữa phải hàng phục nó, mệnh lệnh nó bảo hộ họ mọi thời khắc. Cho ngươi một giờ, cụ thể làm sao thì ngươi tự lo liệu đi.

Tiểu Bằng hướng Tề Nhạc gật nhẹ đầu, trực tiếp từ cửa sổ bay ra ngoài. Nếu như nói ngay từ đầu trở thành Sử Lệnh của Tề Nhạc, nó vạn phần không muốn, nhưng bây giờ thì vui lòng phục tùng. Sau khi biết Tề Nhạc đã nhận được Không Động Ấn thì nó đã biết cho dù mình đạt tới thực lực như phụ thân Đại Bằng Minh Vương mình, chỉ cần Tề Nhạc không đồng ý thì nó vĩnh viễn cũng chỉ có thể trở thành sử lệnh của cường giả.

Mà với tư cách là sử lệnh của Tề Nhạc, nhờ năng lượng tự nhiên chi nguyên, tiểu Bằng phát hiện tu vi của mình tiến bộ rất nhanh, dùng mười năm thời gian trợ giúp người này đổi lấy thực lực cường đại, nó cho rằng tuyệt đối có giá trị.

Thả tiểu Bằng rời đi, Tề Nhạc nương tựa theo tinh thần lực cùng khí tức của Tự Nhiên Chi Nguyên bảo trì liên hệ cùng nó, dùng thực lực bây giờ của Tề Nhạc, chỉ cần tiểu Bằng không ly khai khỏi phạm vi của kinh thành thì không có vấn đề gì. Nhất là đã nhận được Không Động Ấn, tinh thần lực ngưng tụ thu liễm không thể nào hình dung.

*****

Trong khoảng thời gian này tiểu Bằng rời đi, Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ đi vào nhà kho biệt thự Long Vực, trước đó Tề Nhạc đi Tây Tạng, Tuyết Nữ thông qua phương thức liên lạc Hồ Quang lưu lại lấy được đạn dược, hiện tại Tề Nhạc đều thu vào bên trong Không Động Ấn. Có được những đạn dược này, Tứ đại dân tộc thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú lại có thể kiên trì một đoạn thời gian không ngắn. Đương nhiên, Tề Nhạc cũng sẽ không sử dụng không công vũ khí của Thánh Hỏa Giáo, lần này tập đoàn Kỳ Lân bán sản phẩm ra đã thanh toán xong tiền cho những vũ khí đạn dược kia.

Khi hai người Tề Nhạc chuẩn bị xong hết thảy thì hắn lại gọi điện thoại cho Cơ thượng tướng, sau đó nói lại chuyện của cha mẹ mình, Cơ thượng tướng đáp ứng hắn lệnh cho bốn người từ Viêm Hoàng Hồn đến bảo hộ an toàn cho vợ chồng Tề Thiên Lỗi. Bởi như vậy Tề Nhạc cũng có thể yên tâm rời đi.

Nhận lại cha mẹ làm tâm tình của Tề Nhạc rất vui, nhưng mà khi hắn an bài hết thảy mọi chuyện rồi trở lại thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú thì tâm tình vui vẻ không còn sót lại chút gì.

Năng lượng của Côn Lôn Kính đưa bọn họ trực tiếp trở lại trong doanh địa của Tứ đại dân tộc thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú, hai người vừa xuất hiện đã nhìn thấy cảnh tượng đầu tiên là một đống bừa bãi. Nơi trú quân của tứ đại gia tộc lúc này chỉ còn hai phần ba, một phần ba biến mất trở nên khô cằn. Trong doanh địa có thể nghe được những tiếng kêu gào, tựa hồ mỗi một phút đều có tánh mạng bị biến mất. Chứng kiến cảnh tượng thê thảm trước mắt, Tề Nhạc không khỏi giật thót mình. Tình thế lúc hắn rời đi vẫn còn rất tốt mà hiện tại biến thành thế này hiển nhiên là biến cố cực lớn. Không dám có chút chậm trễ, Tề Nhạc lập tức trở về nơi trú quân của quân đoàn Sinh Tiếu.

Tình huống trong doanh địa Quân đoàn Sinh Tiếu không sai biệt lắm với bên ngoài, cơ hồ tùy ý có thể thấy được thương binh của mười hai tiểu đội Sinh Tiếu, thông qua tinh thần lực cảm giác, Tề Nhạc phát hiện chí ít có hai phần ba người bị thương, hơn nữa thương thế đều vô cùng nghiêm trọng. Bất quá, làm hắn nhẹ nhàng thở ra chính là, ít nhất không có người nào bị tử vong.

- Tề Nhạc!

Minh Minh như là chim yến nhào tới, khí tức Tề Nhạc phát ra lúc trở về tất cả các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều phát hiện.

Nhìn bề ngoài Minh Minh tiều tụy hơn trước khi mình rời đi nhiều, trên mặt còn dính không ít tro bụi. Tóc có chút mất trật tự, khí tức bất ổn, năng lượng ba động tương đối không ổn định, hiển nhiên là bị thương. Ôm Minh Minh vào trong ngực, Tề Nhạc trầm giọng nói:

- Đến cùng chuyện gì xảy ra? Tộc Cửu Lê không phải đã bị chúng ta hoàn toàn áp chế sao? Tại sao lại có thể như vậy?

Như Nguyệt cùng chiến sĩ Sinh Tiếu cũng đều xông tới, Tề Nhạc trở về khiến cho họ có cảm giác như trút được gánh nặng.

Như Nguyệt thở dài một tiếng rồi đi tới bên cạnh Tề Nhạc nói:

- Đi thôi, chúng ta đi vào rồi nói.

Tề Nhạc cùng Tuyết Nữ theo sau mọi người đi vào trong doanh trướng lớn nhất ở trung ương. Được Như Nguyệt giải thích, Tề Nhạc mới hiểu được chuyện đã trải qua.

Thì ra, khi đại quân Tộc Cửu Lê bị liên quân nhân loại cùng quân đoàn Sinh Tiếu làm cho tổn thất gần nửa thì biến hóa đột nhiên xuất hiện. Xi Vưu trở về bên trong trận doanh Tộc Cửu Lê. Khi hắn phát hiện Tề Nhạc không có ở trận doanh đối phương liền lập tức dẫn đầu Tộc Cửu Lê một lần nữa phản công.

Xi Vưu xác thực cường đại, có được Bàn Cổ Phủ cho dù là lực lượng của Y Nhược, Thanh Long cùng Huyền Vũ ba người cũng chỉ có thể miễn cưỡng cuốn lấy hắn. Từ trên chỉnh thể thực lực mà xét, ba người hiển nhiên là muốn vượt qua Xi Vưu. Nhưng mà Bàn Cổ Phủ thật sự thật là đáng sợ, Xi Vưu toàn lực thúc dục trả một cái giá lớn chịu thương nhẹ giết chết Huyền Vũ, mà Thanh Long cũng vì yểm hộ Y Nhược mà bị thương không nhẹ. Nếu như chỉ là như vậy chiến cuộc tối đa chỉ là giằng co, dù sao quân đoàn Sinh Tiếu có thể mang cho địch nhân cực đại tổn thương. Nhưng mà sau lần thứ nhất bại lui, Xi Vưu lần thứ hai suất lĩnh đại quân Tộc Cửu Lê đến đây công kích, theo sau hắn có trên trăm đầu hung thú cường hãn. Bởi vì sự tình ra đột nhiên, liên quân nhân loại căn bản chưa kịp phản ứng đã bị trọng thương. Mà lúc này đây, mấu chốt nhất chính là đám người Tề Nhạc mang đến vũ khí nóng đạn dược từ hiện đại đã hết làm thực lực của liên quân nhân loại lập tức đại giảm, chỉ có thể nhờ quân đoàn Sinh Tiếu thì không cách nào ngăn cản được nhiều hung thú như vậy.

Rơi vào đường cùng, là người giám hộ của nhân loại tứ đại tộc và các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu, Như Nguyệt hạ lệnh, rốt cục để cho mọi người sử dụng sử lệnh. Trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện, nhất thời làm chiến cuộc phát sanh biến hóa, đại chiến lại một lần nữa đánh lui Xi Vưu dẫn đầu quân đội. Dưới sự nỗ lực của Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, Xi Vưu mặc dù có Bàn Cổ Phủ, nhưng cũng không cách nào đánh bại sự liên thủ của đám người chỉ có thể áp chế một chút mà thôi.

Nhưng mà chiến đấu đến hiện tại mới bắt đầu, trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện làm sao có thể không làm cho đối phương chú ý?? Đại Bằng Minh Vương đã sớm đã được biết tin tức con mình cùng đại lượng tộc nhân biến mất, nhưng khổ nỗi tìm không thấy người xuất thủ, vừa được tin tình báo nói tình huống của bên này, hắn lập tức dẫn người giết tới đây. Thề báo thù cho nhi tử, hắn mang hơn một nửa lực lượng của Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc và trở thành trợ lực cực lớn của Xi Vưu.

Thực lực của Xi Vưu không sai biệt nhiều với Đại Bằng Minh Vương, nhưng mà tộc nhân Đại Bằng Minh Vương hiển nhiên cường hãn hơn Tộc Cửu Lê, vì sợ Đại Bằng Minh Vương ngấp nghé Bàn Cổ Phủ của mình, Xi Vưu một mực tọa trấn trong Tộc Cửu Lê không có xuất thủ. May mắn vì điều này mới có thể không khiến cho toàn quân nhân loại bị diệt.

Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dẫn theo quân đoàn Sinh Tiếu nhiều lần cùng Đại Bằng Minh Vương và thủ hạ của hắn chiến đấu, nhưng mà tổng hợp thực lực của đám người dù sao không có khả năng đối chọi với một trong ba hung thú cường đại của thời đại Viễn Cổ Cự Thú. Dưới sự dẫn dắt của Đại Bằng Minh Vương, trước sau mấy lần đánh bại quân đoàn Sinh Tiếu. Bất quá, may mắn đám người cố kỵ Sử Lệnh của các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu cũng chính là tộc nhân của mình cộng thêm mười hai vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần liều chết chống cự, mới thành công đem quân đoàn Sinh Tiếu bảo vệ không bị tiêu diệt. Nhưng người trọng thương nhiều tới hai phần ba, dưới sự bảo vệ của sử lệnh Kim Sí Đại Bằng Điêu, đám người mới có thể may mắn thoát khỏi khó khăn. Đại Bằng Minh Vương đã bắn tiếng, nếu như quân đoàn Sinh Tiếu không phóng thích tộc nhân của hắn, giao ra con của hắn thì tiếp theo cho dù tổn thương tộc nhân, hắn cũng quyết tiêu diệt hoàn toàn quân đoàn Sinh Tiếu... Mà Tề Nhạc trở lại đúng thời điểm ngày hôm sau khi Đại Bằng Minh Vương phát ngoan thoại. Thời hạn hắn cho chỉ còn hai ngày.

*****

Nghe Như Nguyệt giải thích xong, Tề Nhạc không khỏi mặt trầm như nước, khó trách liên quân nhân loại tổn thất lớn như vậy, ra là Đại Bằng Minh Vương nhúng tay vào nhưng mà hung thú ở chỗ này thì thần thú đang ở đâu? Vì sao họ không tới trợ giúp?

Thực lực của Đại Bằng Minh Vương, Tề Nhạc hiểu rất rõ, hắn dẫn theo tộc nhân tới đây, Tề Nhạc cũng không còn nắm chắc có thể đủ thắng được đối phương. Vì thế, hiện tại nhân loại cần có trợ giúp rất nhiều.

Hiểu rõ hết chuyện đã trải qua, Tề Nhạc phân phó mọi người trước hảo hảo dưỡng thương, hơn nữa đem đạn dược đã chuẩn bị sẵn lấy ra cho các đội viên Sinh Tiếu và nhân loại tứ đại tộc, còn hắn thì đi tìm Y Nhược.

Khi Tề Nhạc nhìn thấy Y Nhược thì không khỏi lại càng hoảng sợ, trước khi hắn rời đi, Y Nhược vẫn còn thanh xuân tịnh lệ, một chút cũng không giống Kỳ Lân ngàn năm tuổi thọ. Nhung mà khi hắn nhìn thấy Y Nhược một lần nữa thì lại nhìn thất hai tóc mai của nàng đã có chút ít hoa râm, phảng phất thoáng cái già đi mười mấy tuổi.

- Mẹ, con đã trở về.

Tề Nhạc tiến lên vài bước, vốn hắn còn có tâm trách cứ vì cái gì thần thú không có tới trợ giúp, nhưng chứng kiến bộ dáng của Y Nhược, hắn không còn nhẫn tâm để chất vấn nữa. Đúng a! Huyền Vũ chết rồi, hai trượng phu của nàng đã có một người chết, tâm tình của nàng như thế nào có thể tốt được.

Thấy Tề Nhạc, trong mắt Y Nhược toát ra vẻ vui mừng, cầm chặt tay của hắn, hắn nói:

- Cuối cùng con đã trở lại rồi. Những ngày này đối với nhân loại mà nói chính là ác mộng.

Tề Nhạc nói:

- Mẹ, sự tình con cũng đã biết. Huyền Vũ tiền bối chết khiến ngài phi thường đau khổ, nhưng chuyện cũ đã qua, chúng ta còn phải tiếp tục chống lại đám hung thú và Cửu Lê Tộc. Ngài chính là tâm cốt của nhân loại nhất định phải chịu đựng a.

Vừa nói, hắn đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên đưa vào trong cơ thể của Y Nhược.

Được Tề Nhạc giúp đỡ, sắc mặt của Y Nhược nhìn bề ngoài tốt lên rất nhiều

Trong mắt nàng toát ra một tia bi thương:

- Huyền Vũ chết rồi, nếu như không phải là vì ta, hắn cũng sẽ không chết. Một búa đó của Xi Vưu đánh tới ta, nhưng mà Huyền Vũ vì cứu ta mà xuất ra năng lực phòng ngự mạnh nhất đỡ một búa đó. Hiện tại ta còn rõ ràng nhớ rõ, thân hình hắn bị Bàn Cổ Phủ chém thành hai. Tề Nhạc, đáp ứng ta, đáp ứng ta nhất định phải báo thù cho Huyền Vũ. Ta đã già, sau này chỉ có thể dựa vào con.

Nhìn Y Nhược, Tề Nhạc thật sự không đành lòng cự tuyệt nàng:

- Mẹ. Con biết rồi, chỉ cần có cơ hội, con nhất định sẽ tiêu diệt Xi Vưu thay Huyền Vũ tiền bối báo thù, Xi Vưu là địch nhân của cả nhân loại, con tuyệt sẽ không bỏ qua hắn. Chỉ là con rất kỳ quái, Đại Bằng Minh Vương mang theo tộc nhân đến công kích chúng ta, vì cái gì thần thú không có xuất hiện? Nếu như không phải mấy người Như Nguyệt liều chết chống cự. Chỉ sợ nhân loại cũng đã bị diệt tộc. Mặc Hỏa tiền bối đang ở đâu?

Y Nhược cười khổ nói:

- Con trai, con đừng trách cứ Mặc Hỏa. Khi Đại Bằng Minh Vương tấn công, ta đã cầu viện họ, nhưng mà câu trả lời khiến cho ta không thể không bỏ đi ý nghĩ này. Không biết vì cái gì, Đại Bằng Minh Vương, Thâm Hải Minh Long Vương cùng hỗn độn Vương lại đạt thành hoà giải, Đại Bằng Minh Vương ở bên cạnh trợ giúp Xi Vưu công kích chúng ta, mà chủ lực thần thú chúng ta lại bị Thâm Hải Minh Long Vương cùng Hỗn Độn Vương toàn diện công kích. Ngay cả tự bảo vệ mình cũng rất khó khăn, chớ nói chi là đến giúp giúp bọn ta. Hiện tại chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình mà chống lại cùng Đại Bằng Minh Vương cùng Xi Vưu. Chỉ là không biết, kiên trì như vậy còn có thể tiếp tục bao lâu. Xi Vưu từ lần trước bị thương, nhưng hắn vẫn đang đợi cơ hội. Ta nghĩ, lần sau Đại Bằng Minh Vương lại hướng chúng ta phát động công kích thì hắn nhất định sẽ xuất hiện. Cho dù hắn không sử dụng Bàn Cổ Phủ, cũng đồng dạng sinh ra uy hiếp uy hiếp đối với chúng ta. Còn bên mình quân đoàn Sinh Tiếu đã mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu, vũ khí lúc trước con mang đến cũng đã dùng gần hết. Hiện tại chúng ta chỉ còn cách chờ chết mà thôi.

Từ gian phòng của Y Nhược đi ra, tâm tình của Tề Nhạc vô cùng nặng nề. Hắn hiểu được Y Nhược nói không sai, cho dù thêm chính mình cũng không thể chống lại liên quân của Kim Sí Đại Bằng Điêu cùng Xi Vưu. Phải là sao mới có thể hóa giải nguy cơ trước mắt đây? Trát Cách Lỗ đã từng nói qua, phải nhớ không được để cho thời đại của mình bị ảnh hưởng. Nếu lịch sử không cải biến thì bên này người thắng cuối cùng phải là nhân loại, nhưng mà sự tình đã phát triển đến trình độ này. Phải làm sao để nhân loại giành chiến thắng? Mình và quân đoàn Sinh Tiếu có thể bỏ chạy, nhưng mà nhân loại ở nơi này sẽ bị hủy diệt.

Trong lúc nhất thời, Tề Nhạc không khỏi có chút đau đầu, trong lòng phiền muộn trở lại trong quân đoàn Sinh Tiếu.

Vừa vào cửa, Tề Nhạc đã nghe được thanh âm tức giận của Hồ Quang:

- Ta kháo. Đám chim ngốc chết tiệt kia suýt nữa đánh chết lão nhị của lão tử. Ta xxx nó! Thù này không báo thề không làm người, cái @#$%, nếu ở thời đại kia, lão tử trực tiếp cho chúng mấy viên đạn đạo yêu nước nổ cho chết đám chim ngốc nghếch chết tiệt này.

Nghe được lời nói của Hồ Quang, trong lòng của Tề Nhạc không khỏi khẽ động, qua trong giây lát, phiền muộn hóa thành hư ảo.

Đúng a! Chính mình có sự trợ giúp lớn nhất không phải là quân đoàn Sinh Tiếu cường đại, mà là mình có được khoa học kỹ thuật không thuộc về cái thế giới này, chuyện bây giờ đã phát triển đến trình độ này, vì không thay đổi lịch sử, không thể nói trước cũng chỉ đành buông tay đánh một trận.

Nghĩ tới đây, Tề Nhạc kêu lớn:

- Hồ Quang, anh đi ra đây một chút.

Nghe được thanh âm của Tề Nhạc, Hồ Quang cùng Dịch An cùng ra khỏi doanh trướng, gọi là doanh trướng cho oai, chứ thực ra đều dựng bằng mấy cọc gỗ, doanh trướng đáng thương tới nỗi nhìn bề ngoài ọp ẹp tưởng chừng sẽ bị sụp đổ hoàn toàn.

- Lão đại, anh trở lại, như thế nào rồi? Những thần thú kia có tới giúp hay không? Ta thấy nếu họ không tới thì chúng ta nên rút lui đi. Nhiều huynh đệ như vậy, cũng không thể đều hãm vào vũng bùn, thừa dịp không có tử vong thì chạy đi còn kịp.

Tề Nhạc nhìn Hồ Quang rồi mỉm cười nói:

- Như thế nào, lão đại hắc đạo của ta, hiện tại lui lại, chẳng lẽ anh có thể nuốt nổi cơn tức này sao?

Hồ Quang dùng sức mà dậm chân động tới vết thương trên đùi, hắn đau đớn không khỏi nhe răng nhếch miệng mà nói:

- Nhẫn không được thì có thể làm được gì? Thực lực không bằng người ta ah! Ta kháo! Đau chết mất.

Tề Nhạc nói:

- Hồ Quang, nếu như hiện tại phản hồi hiện đại thì trong một ngày, anh có thể tìm được vũ khí sát thương quy mô lớn không?

Hồ Quang sững sờ vài giây, ngay sau đó hào quang lóe lên trong đôi mắt híp, hắn nhấc gọng kính dày cộm như cái đít chai lên kinh hỉ nói:

- Lão đại, ý anh là nói có thể sử dụng vũ khí có quy mô sát thương lớn ở đây sao?

Trong mắt Tề Nhạc lóe lên hung quang:

*****

- Nhiều huynh đệ bị thương như vậy, nhân loại cũng sắp bị tuyệt diệt, không muốn dùng cũng phải dùng. Đại Bằng Minh Vương không phải cho chúng ta ba ngày để suy nghĩ sao? Vậy thì tốt, chúng ta sẽ cho hắn một chút kinh hỉ. Mau nói cho ta biết, trong vòng một ngày, anh có thể tìm được vũ khí sát thương quy mô lớn hay không. Ít nhất phải có thể đối phó được với Kim Sí Đại Bằng Điêu trên không trung.

Không đợi Hồ Quang mở miệng, Dịch An ở bên cạnh đã vội vã cướp lời:

- Không có vấn đề, lão tử bất cứ giá nào rồi, vì cơn tức này, lão tử cũng muốn đám chim ngốc đó đánh bay lên trời. Lão đại, vũ khí tính sát thương đại quy mô bị các quốc gia quản chế phi thường nghiêm khắc. Bất quá, chúng ta có một sưu tầm phẩm. Hiện tại đúng lúc là thời cơ sử dụng tốt nhất, sản phẩm là do Russia chế tạo từ mấy đời trước. Uy lực tuy rằng không thể so sánh cùng sản phẩm công nghệ cao hiện tại, nhưng đối phó với những con chim ngốc đó thì tuyệt đối đủ rồi.

Nghe xong Dịch An nói, Hồ Quang không khỏi giật mình mà nói:

- Anh là nói cái đó?

Dịch An âm lãnh đáp:

- Đúng vậy, chính là nó, ta không tin... Đám chim ngốc đó mạnh tới mấy cũng có thể chống được với đạn hạt nhân sao?

Nghe Dịch An khẳng định, Tề Nhạc không khỏi hít sâu một hơi, nguyên bản hắn cho rằng Dịch An cùng Hồ Quang tối đa chỉ có thể xuất ra một ít đạn đạo rốc két loại nhỏ... Nhưng không có nghĩ tới tên này mới mở miệng rõ ràng chính là đạn hạt nhân.

Uy lực của đạn hạt nhân tuy rằng Tề Nhạc chưa thấy qua, nhưng luôn nghe nói qua, đối mặt đạn hạt nhân, chỉ sợ ngay cả mình cũng rất khó toàn thân trở ra a. Bên kia Tộc Cửu Lê cùng Đại Bằng Minh Vương có bao nhiêu người còn sống chứ? Hai tên gia hỏa này không hổ là nhân vật đầu lãnh trong ngành súng ống đạn dược, thậm chí ngay cả loại vật này đều có thể kiếm được. Quá trâu bò rồi.

Nhíu nhíu mày, Tề Nhạc cuối cùng vẫn là không chấp nhận đề nghị của Dịch An:

- Không được, không thể dùng đạn hạt nhân.

Dịch An sững sờ, nói:

- Vì cái gì? Đạn hạt nhân có uy lực rất mạnh mẽ, chỉ cần một viên là tất cả đều giải quyết xong. Đám mây hình nấm đó rất xinh đẹp, chỉ cần suy nghĩ thôi ta cũng cảm thấy hưng phấn. Vốn cho là không có cơ hội dùng, hiện tại xem ra rất là vừa vặn a.

Tề Nhạc lắc đầu nói:

- Không, tuyệt đối không thể sử dụng đạn hạt nhân. Không nói trước lực phá hoại của nó, chỉ cần phóng xạ thôi cũng khiến loài người chịu không nổi. Nơi này là khu quần cư của nhân loại, một khi đạn hạt nhân bạo tạc nổ tung, không biết có bao nhiêu diện tích sẽ bị phóng xạ ảnh hưởng. Anh không được quên, nhân loại thời đại này là tổ tiên của chúng ta, nếu như tổ tiên chúng ta bị phóng xạ mà ảnh hưởng mà trở nên hình thù cổ quái. Như vậy chúng ta ở thời đại kia cũng sẽ bị ảnh hưởng. Chẳng lẽ anh muốn biến thành quái vật sao?

Nghe Tề Nhạc nói xong, Dịch An không khỏi thè lưỡi, vò đầu hỏi:

- Đây đúng là vấn đề lớn a. Vậy anh nói phải làm như thế nào?

Tề Nhạc nói:

- Hai người không có vũ khí khác sao? Uy lực mạnh một chút giống như tên lửa đạn đạo là được. Tộc Cửu Lê cũng không đáng sợ, ta lần này mang tới số đạn dược cũng đủ để quân đoàn Sinh Tiếu chúng ta đối phó rồi, hai ngày, ta hoàn toàn có nắm chắc để cho thân thể mọi người khôi phục lại.

Nương tựa theo cấp bậc tám vân của thủy vân lực hơn nữa Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ, Tề Nhạc quả thật có nắm chắc làm được điều này.

Hồ Quang vỗ mạnh tay một cái nói:

- Được rồi, ta nhận, mặc dù có điểm không nỡ, nhưng không thể nói trước hiện tại cũng chỉ có thể sử dụng nó.

Dịch An vội la lên:

- Lão Hồ, đây chính là tên gia hỏa hơn trăm triệu đôla đó. Chúng ta đang chuẩn bị bán tới Trung Đông mà.

Tề Nhạc sững sờ hỏi:

- Là vật gì, nếu như hiệu quả tốt thì số tiền này ta bỏ ra. Tập đoàn Kỳ Lân phát triển vô cùng tốt, ta đoán chừng tối đa chỉ cần một năm là có thể đủ tiền trả cho hai người. 10. 000 vạn đôla không phải là vấn đề.

Không phải hiện tại Tề Nhạc nói khoác, có Tề Thiên Lỗi là phụ thân đại phú hào.

Lực lượng của hắn đương nhiên là mạnh hơn trước kia rất nhiều. Hiện tại đối mặt với địch nhân không phải là chuyện của riêng mình, mà là quan hệ tới cả nhân loại. 10. 000 vạn đôla rất đáng giá.

Hồ Quang cùng Dịch An liếc nhau, Dịch An nói:

- Lão đại, anh nói như vậy là khách khí rồi. Dù sao thứ này cũng là chúng ta lặng lẽ làm ra, cho anh cái giá vốn năm trăm ngàn đô là được.

Tề Nhạc nói:

- Thời gian của chúng ta có hạn, mau nói đến cùng là cái gì?

Thần sắc Hồ Quang nghiêm chỉnh khó có được, hắn trịnh trọng nói:

- Lão đại, anh đã xem bộ phim Dũng Sấm Đoạt Mệnh Đảo chưa?

Tề Nhạc vô ý thức gật nhẹ đầu đáp:

- Đương nhiên là xem rồi, bộ phim rất kinh điển mà. Ah! Anh, anh sẽ không nói đồ vật muốn xuất ra chính là cái đó trong Dũng Sấm Đoạt Mệnh Đảo chứ?

Hồ Quang gật nhẹ đầu đáp:

- Đúng vậy, chính là VX độc khí đạn đạo.

Thời điểm hắn nói ra cái tên này, biểu lộ nhìn bề ngoài rõ ràng có chút dữ tợn.

Tề Nhạc nuốt nuốt nước miếng một cái, trước mắt phảng phất lại xuất hiện tình cảnh trong bộ phim điện ảnh Dũng Sấm Đoạt Mệnh Đảo, trong đạn đạo là từng khỏa tinh thể màu xanh lá nhìn bề ngoài vô cùng xinh đẹp, nhưng tuyệt đối là trí mạng. Nhân vật nam chính trong phim ảnh từng nói, chỉ cần có một muỗm trạng thái dịch độc bắn lên trên không trung thì sinh vật trên quảng trường sẽ bị hủy diệt, không nghĩ tới hai người Hồ Quang còn có cả loại vật này, thật sự là quá cường hãn.

- Hồ Quang, các người có được vật như vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ chính phủ can thiệp sao?

Tề Nhạc hỏi.

Hồ Quang hừ lạnh một tiếng, nói:

- Tuy rằng vũ khí hóa học sẽ bị dư luận chỉ trích, nhưng mà có quốc gia nào đình chỉ nghiên cứu chế tạo nó đâu? Lão đại, anh yên tâm đi, phương diện giữ bí mật thì Thánh Hỏa Giáo chúng tôi luôn luôn là làm tốt nhất. Sự tồn tại của độc khí đạn đạo chỉ có tôi cùng Dịch An biết rõ, thời gian một ngày, đối với chúng tôi mà nói đầy đủ điều phối rồi. Vũ khí hoá học trúng độc có thể chia làm sáu loại lớn, trong đó bá đạo nhất chính là độc khí hệ thần kinh, mà chất độc hóa học hệ thần kinh vì hữu cơ a-xít phốt-pho-ríc chỉ loại hợp chất diễn sinh, chia làm loại G cùng loại V độc thần kinh. Loại G độc thần kinh là chỉ hợp chất hữu cơ a-xit hoặc hai gốc a-min a-xit là chất độc hóa học. Chủ yếu đại biểu của nó là Tháp Băng, Sa Lâm, Lăng Mạn. Độc thần kinh loại V là chỉ hai gốc a-min và hợp chất a xít, đại biểu cho nó là Akers cũng là VX độc khí trong phim ảnh. Trong phim ảnh giải thích không khoa trương, căn cứ lắp ráp bất đồng thì hàm lượng chất lỏng độc khí đạn đạo cũng bất đồng, chúng ta tổng cộng có được bốn viên VX độc khí đạn đạo, bên trong mỗi viên đều có độc khí trạng thái dịch mười lăm kg. Một khi phun ra không trung thì phạm vi bao phủ tuyệt đối là khủng bố. Hơn nữa loại độc khí hệ thần kinh này có một chỗ tốt chính là trong một canh giờ sẽ phát huy toàn bộ không tạo thành tổn thương tiếp tục trong không gian. Tôi không tin, những con chim ngốc kia trước mặt chất độc hóa học hệ thần kinh còn có thể bất tử.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-360)