Vay nóng Tinvay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 368

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 368: Chân tướng hiện, thế cục loạn, vai hề nhảy thật vui
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)

Siêu sale Shopee


Bất kể là vì Trần Phàm tồn tại, hay bởi vì Dai Fu cường thế, hoặc bởi vì những lời nói của Tần An, trong hoạt động giao lưu hai ngày sau, các giáo viên cùng sinh viên trường đại học Cambriae đều thay đổi thái độ, ít nhất ở mặt ngoài, bọn họ đã biểu lộ thái độ cực kỳ cung kính với đoàn đại biểu của trường đại học Đông Hải.

Mà trong ngày cuối cùng, sau khi kết thúc buổi giao lưu học thuật có quan hệ tới kinh tế, trường đại học Cambriae càng biểu lộ thái độ cung kính rõ ràng đối với đoàn đại biểu của trường đại học Đông Hải, hơn nữa còn hoàn toàn khác hẳn lúc trước.

Lúc này bọn họ là phát ra từ nội tâm.

Bọn họ nhìn thấy kiến thức về phương diện kinh tế của trường đại học Đông Hải thật sự mạnh mẽ.

Sự mạnh mẽ kia, dù không sánh bằng trường đại học Cambriae về chiều sâu lịch sử, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu, nhất là một ít nội dung bên trong, đã làm cho những chuyên gia giảng dạy của trường đại học Cambriae phải rớt cả kính mắt, không kìm lòng được mà vỗ tay khen hay.

Hoạt động giao lưu của trường đại học Đông Hải dựa theo kế hoạch tiến hành, còn giới xã hội thượng lưu toàn cầu lại bởi vì trận động đất tại bán đảo England mà đã hoàn toàn chấn kinh.

Trong hai ngày qua, cơ hồ mỗi một vị nhân sĩ quý tộc đều đang điều tra chân tướng ân chứa sau lưng sự tình "quỷ dị" kia.

Nhưng bản thân là đương sự, Guti, Kaiser, Monica thậm chí là Silva đều không hề nhắc tới chân tướng.

Tất cả chuyện này, tựa hồ đã biến thành một sự tình bí ẩn.

Ngay khi sự chú ý của nhân sĩ xã hội thượng lưu vừa giảm xuống chút ít, thì một tin tức kinh động lòng người đã lấy tốc độ khủng khiếp loan truyền ra khắp mọi nơi trong xã hội thượng lưu trên toàn cầu.

Tin tức kia chính là: bản thân đương sự, bốn người Guti, Kaiser, Monica, Silva tôn kính Trần Phàm đến như vậy chẳng qua là bởi vì bốn người bọn họ từng thiếu nhân tình của Trần Phàm.

Tin tức này truyền ra, xã hội thượng lưu lại dấy lên một mảnh xôn xao.

Không ai biết tin tức này truyền ra từ đâu.

Tựa hồ... cứ truyền ra như vậy.

Nhân sĩ xã hội thượng lưu cũng không nhàm chán tiếp tục đi điều tra nhân tình kia là gì, cũng không đi điều tra ngọn nguồn tin tức ra làm sao.

Theo bọn hắn xem ra, sự giải thích này cũng là hợp tình hợp lý.

Dù sao, bọn hắn đều rõ ràng, lấy thân phận của bốn người, vốn không thể nào sẽ thần phục Trần Phàm.

Mà đã không thần phục, lại cung kính đối với Trần Phàm như vậy. Nếu lấy lý do là bạn bè hoặc là đối tác kinh doanh thì hiên nhiên sẽ không thích hợp, chỉ có lý do là mắc nợ ân tình, thì mới có thể giải thích được tất cả những chuyện này.

Sau khi tin tức này truyền ra, quầng sáng thần bí trên người Trần Phàm trong nháy mắt đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.

Ở trong mắt rất nhiều người, Trần Phàm đã tiêu phí mất ân tình nên cũng không còn thần bí nữa, đồng dạng cũng không còn đáng sợ nữa.

Giống như suy đoán của Trần Phàm, khi chân tướng đã trồi lên mặt nước, gia tộc Kerner Er đã náo động không nhỏ, nhưng lão hồ ly Edward cũng không bởi vì vậy mà thay đổi thân phận người thừa kế của Dai Fu, càng không dám có chút lãnh đạm đối với Trần Phàm.


Tất cả chuyện này, tự nhiên là bởi vì thánh nữ giáo đình Monica.

Thánh nữ giáo đình Monica từ trước ngày Dai Fu đính hôn cùng Grimm đã đến tòa thành Kerner Er, khi đó lão Edward cũng không biết nguyên do trong đó, hiện giờ thì đã rõ ràng: Monica là vì Trần Phàm mà tới, hơn nữa quan hệ giữa Monica cùng Trần Phàm thật không đơn giản!

Còn nữa, ngày đó lão Edward hỏi Dai Fu, rốt cục Trần Phàm còn bao nhiêu con bài chưa lật thì Dai Fu hàm hồ suy đoán nói nàng cũng không biết, điều này làm cho lão Edward tin tưởng Trần Phàm vẫn còn có mạng lưới quan hệ còn chưa bại lộ.

Tất cả chuyện này làm cho hắn vẫn tiếp tục lựa chọn lấy lòng Trần Phàm.

Trong hai ngày qua, Trần Phàm cũng không đi theo nhóm người Tần An tham gia hoạt động giao lưu cùng trường đại học Cambirae, hắn luôn luôn ở lại trong thành bảo Kerner Er.

Dù sao đối với hắn mà nói, mục đích lớn nhất hắn đến Anh quốc chính là vì muốn giúp Dai Fu tạo nên địa vị trong gia tộc Kerner Er, ngoài ra còn việc trợ giúp đại học Đông Hải hoàn thành hoạt động giao lưu tốt nhất, hiện giờ đã không còn gì trở ngại, hắn có tham dự hay không cũng không trọng yếu.

Cũng giống như hai ngày trước, sáng sớm ngày thứ ba Trần Phàm đã chạy bộ luyện công xong, đi tắm rửa thay bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn, đúng giờ xuất hiện trong nhà ăn kiến trúc theo phong cách cổ xưa ngay trung ương tòa thành.

Trong phòng ăn được đặt bàn ăn theo phong cách cổ, toàn bộ vật dụng đều bằng bạc, tràn ngập hương vị cao quý.

Đối với thành viên gia tộc Kerner mà nói, có thể ngồi trong gian phòng này ăn cơm là một loại tượng trưng cho thân phận cùng quyền lực.

Nhưng không biết bởi vì nguyên nhân gì, trong hai ngày qua mỗi lần Trần Phàm đến dùng cơm, chỉ có một mình lão Edward, ngoài ra không nhìn thấy bất cứ thành viên nào của gia tộc Kerner Er.

Hôm nay cũng giống như vậy.

Lão Edward mặc một bộ trang phục thật xa hoa, tinh thần phấn chấn ngồi trong phòng ăn chờ đợi đã lâu, thấy Trần Phàm mang theo Dai Fu đi vào phòng ăn, lập tức mỉm cười đứng lên nói:

- Trần thân ái, cậu vĩnh viễn luôn đúng giờ như vậy.

- Cảm ơn ngài khích lệ.

Trần Phàm không hề phủ nhận chỉ cười cười, thản nhiên ngồi xuống, cùng Dai Fu ngồi đối diện, mà lão Edward vẫn ngồi ở vị trí chủ tọa.

 

Nhóm người hầu nhìn thấy Trần Phàm cùng Dai Fu đi vào, lập tức bưng lên bữa sáng. Bữa sáng cực kỳ phong phú, là cháo tổ yến có giá trị dinh dưỡng cùng giá cả đắt tiền, còn có đủ loại điểm tâm rất đẹp mắt.

- Trần, tôi nghe Dai Fu nói, hôm nay cậu muốn rời khỏi tòa thành Kerner Er sao?

Khẽ nuốt một muỗng cháo yến, lão Edward đột nhiên hỏi.

Trần Phàm gật gật đầu, không hề giấu diếm:

- Phải, Edward tiên sinh. Hoạt động giao lưu của trường đại học Đông Hải cùng đại học Oxford sắp diễn ra, tôi phải cùng bọn họ đi tới quận Oxford.

Lão Edward nghe thấy Trần Phàm muốn tham gia hoạt động giao lưu với trường đại học Oxford, thì có vẻ thập phần khó hiểu. Tuy không đoán ra dụng ý của Trần Phàm, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ trầm ngâm nói:

- Trần, quận Oxford cách nơi này không tới một giờ đi xe. Nếu cậu muốn tham gia hoạt động giao lưu của đại học Oxford mỗi ngày tôi sẽ cho lái xe đưa cậu tới đó.

- Cảm ơn ý tốt của ngài, thật sự là không cần.

Trần Phàm lắc lắc đầu.

Lão Edward buông muỗng, thâm ý nói:

- Trần, cậu hẳn nên hiểu rõ ràng, sau khi "chân tướng" gì đó đã trồi lên mặt nước, một ít thế lực sẽ làm ra chuyện gì đó quá phận. Mà chỉ cần cậu ở lại trong thành bảo Kerner Er, tôi dám cam đoan, trong lúc cậu còn ở Anh quốc, sẽ không người nào dám làm ảnh hưởng đến tâm tình của cậu.

Nghe được lão Edward vừa nói như thế, trong lòng Trần Phàm tự nhiên hiểu rõ ràng, lão Edward nói không sai.

Hắn đã từ chỗ của Kroff biết được chuyện Sơn Khẩu Tổ phái người tới Anh quốc, còn nữa, theo hắn xem ra, gia tộc Michelle sau khi biết được "chân tướng", nhất định sẽ tức giận không nhỏ, vì muốn vãn hồi mặt mũi, bảo vệ thứ gọi là danh dự, tự nhiên sẽ không bỏ qua cho hắn.

Dưới dạng tình hình này, nếu hắn luôn ở lại trong tòa thành Kerner Er, nói vậy những người kia sẽ không dám tới, nhưng khi hắn rời khỏi tòa thành Kerner Er thì khó mà nói trước được.

- Cảm ơn, thật sự không cần.

Trần Phàm lại lắc đầu cự tuyệt ý tốt của lão Edward.

Nhìn thấy Trần Phàm vẫn cự tuyệt, trong con ngươi của lão Edward hiện lên một tia ánh sáng quỷ dị, lại cười nói:

- Vậy thì vì sự an toàn, tôi sẽ phái bảo tiêu của gia tộc phụ trách an toàn của cậu trong toàn bộ hành trình.

- Hắc, lão hồ ly quả nhiên là lão hồ ly, luôn muốn thăm dò không ngừng, quả thực chính là nếu không đạt mục đích thì quyết không bỏ qua à.

Lại nghe thấy những lời nói quan tâm của lão Edward, Trần Phàm hiểu thật rõ ràng: mặt ngoài lão Edward cực kỳ lo lắng cho an nguy của mình, nhưng trên thực tế là đang gián tiếp thăm dò gốc gác của mình.

Bởi vì lão Edward rõ ràng Trần Phàm đã biết mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, nếu Trần Phàm nhận sự giúp đỡ của hắn, vậy thì đã tỏ tõ Trần Phàm không có cách nào giải quyết phiền toái. Từ đây có thể suy đoán ra Trần Phàm ở tại Châu Âu đã không còn mạng lưới quan hệ khủng bố nào khác, nhưng nếu cự tuyệt thì hoàn toàn tương phản!

Ở trong ánh mắt mong chờ của lão Edward, Trần Phàm lại lắc đầu cự tuyệt.

Đối với Trần Phàm mà nói, cùng lão Edward chơi trò tâm lý chỉ là trò giải trí, sở dĩ hắn phải rời khỏi tòa thành gia tộc Kerner Er là vì có dụng ý riêng của mình!

*****

Quảng Châu, trong khu nhà giàu Nhị Sa Đào, tòa biệt thự ngay giữa trung ương.

Tiết Hồ vẫn giống như ngày thường, mặc bộ Đường trang, ngồi trên ghế trong phòng sách, cầm một chiếc tẩu nhẹ nhàng rít khói.

Sương khói mông lung, biểu tình Tiết Hồ không còn nhẹ nhàng như trước khi Tiết Cường chết, mà là bộ dáng âm trầm, trong con ngươi liên tục lóe ra hàn ý làm cho người ta không rét mà run.

- Tiết tiên sinh, sự tình đã điều tra xong. Bốn người Guti chẳng qua là vì từng nợ ân tình, nên đã lựa chọn trợ giúp tiểu tử kia, hiện giờ mọi chuyện đã rõ ràng chân tướng, ông xem có cần tôi đến Anh quốc hay không?

Một gã thanh niên mặc âu phục màu đen khí tức băng sương đứng trước người Tiết Hồ, lãnh đạm hỏi, trong giọng nói không hề mang theo một chút cung kính nào.

Chậm rãi phun ra một ngụm khói, Tiết Hồ nhẹ lắc đầu:

- Tôi đã nhận được tin tức, lão đại Sơn Khẩu Tổ Tá Đằng Nhất Lang vì báo thù cho con của hắn, đã phái người đến Anh quốc, nhưng do hai ngày trước xảy ra chuyện kia, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, hiện giờ chân tướng sự tình đã trồi lên mặt nước, nói vậy bọn họ cũng sắp động thủ rồi.

Nói tới đây, trong con ngươi Tiết Hồ lóe ra ánh sáng tinh minh:

- Hơn nữa tên tiểu tử kia ngay trước mặt nhiều người nhục nhã gia tộc Michelle, nói vậy cho dù có gia tộc Kerner Er chiếu ứng hắn, thì người của gia tộc Michelle vẫn sẽ không thờ ơ. -

Vừa nói xong, Tiết Hồ nhìn vào thanh niên cả người tản ra khí tức băng sương trước mất, nhận thấy được trong con ngươi hắn hiện lên một tia bất mãn, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh mấy ngày hôm trước gã thanh niên này đến tìm hắn.

- Nói cho Tiết Hồ, tôi và ông ta có cùng chung địch nhân, kêu ông ta ra gặp mặt tôi.

Đây là lời mà tên thanh niên muốn bảo tiêu báo lại cho Tiết Hồ trong ngày hôm đó.

Ngày hôm đó, Tiết Hồ lựa chọn gặp mặt tên thanh niên này, biết được tên thanh niên này cũng muốn giết Trần Phàm, hơn nữa còn mang theo quyết tâm phải giết chết bằng mọi giá!

Ngày nào đó, vì muốn nghiệm chứng thực lực của tên thanh niên này, Tiết Hồ để cho cận vệ của mình luận võ với hắn, kết quả quá trình luận võ chỉ kéo dài trong một phút đồng hồ.

 

Gần một phút đồng hồ, mười tên bảo tiêu bên cạnh mình, toàn bộ đều bị đánh mất sức chiến đấu, như chó chết nằm trên mặt đất!

- Tôi biết anh muốn tự tay giết chết hắn, kỳ thật tôi cũng muốn. Sở dĩ tôi không cho anh đi, là bởi vì tôi cảm thấy, có gia tộc Kerner Er bảo hộ, hắn sẽ không dễ dàng chết ở Anh quốc.

Tiết Hồ nghiêm túc nói:

- Huống chi, hắn còn là Long Nha.

Long Nha!

Nghe được hai chữ này, trong con ngươi của tên thanh niên hiện lên một đạo hận ý và sát khí không thể nào che giấu.

- Nếu để cho anh đánh trực diện với hắn, anh có mấy phần nắm chắc giết chết hắn?

Tiết Hồ bỗng nhiên mở miệng hỏi.

- Bốn thành.

Gã thanh niên híp mắt, lạnh lùng nói:

- Nếu như là ám sát, ngoài bảy thành!

Bảy thành!

Tiết Hồ nở nụ cười, cười đến thật âm trầm.

Từ sau đêm hôm đó, gia tộc Michelle ở tòa thành Kerner Er bị Trần Phàm hung hăng nhục nhã, bên trong trang viện gia tộc Michelle liền tràn ngập một cỗ khí tức âm mai.

Ngay cả tộc trưởng gia tộc Michelle Mendelsohn, mỗi một thành viên gia tộc Michelle đều cảm thấy bị Trần Phàm hung hăng tát vào mặt, đem phần kiêu ngạo trong lòng bọn hắn đánh vỡ dập nát!

Tình hình như vậy liền tạo ra kết quả, cơ hồ mỗi một thành viên gia tộc Michelle đều hận Trần Phàm tới tận xương tủy.

Trong chuyện này Grimm là điên cuồng nhất!

Lúc trước, vì theo đuổi Dai Fu, hắn bỏ qua việc cạnh tranh chức vị người thừa kế gia tộc, tiêu phí suốt năm năm, bái Xa Vương Châu Âu Dracula làm thầy, cuối cùng chen chân vào trong số mười người đứng đầu bảng đen đua xe, trở thành Xa Vương đứng thứ ba tại Châu Âu.

Thực lực như vậy, đã khiến cho hắn tràn ngập tin tưởng sẽ chiến thắng Dai Fu, vì thế thật khẳng định chạy tới Đông Hải ngoài xa vạn lý, cố gắng đem cô gái tên Dai Fu được xã hội thượng lưu Anh quốc tôn xưng là nữ thần chinh phục dưới chỗ kín.

Nhưng...

Hắn nằm mơ cũng thật không ngờ chính là Dai Fu biết rõ không phải là đối thủ của Grimm, liền đưa Trần Phàm ra mặt.

Kết quả trận chiến ấy, Grimm thất bại.

Thảm bại!

Lần thất bại đó, làm nhân sinh của Grimm ngã vào vực sâu, cả người thiếu chút nữa liền phế đi.

Ân, chỉ thiếu chút nữa.

Sau đó, dưới sự chăm sóc ôn nhu của Helen, Grimm chậm rãi đứng lên, hơn nữa còn bộc phát tiềm lực trước nay chưa từng có, thông qua từng vụ buôn bán thành công, chiếm được lòng thưởng thức của Mendelsohn, do đó đã xác lập được địa vị thừa kế của gia tộc Michelle.

 

Thành tựu như vậy làm Grimm lập lại lòng tin, đồng thời cũng làm cho toàn bộ thành viên gia tộc Michelle nhìn vào với cặp mắt khác xưa, ngay cả người cầm quyền gia tộc Michelle Mendelsohn.

Mang theo lòng tự tin không gì sánh kịp, Grimm nói với Mendelsohn đưa ra lời yêu cầu đám hỏi với gia tộc Kerner Er - hắn muốn dùng ích lợi chinh phục Dai Fu!

Vì trợ giúp Grimm tiêu trừ tâm chướng, cuối cùng Mendelsohn đáp ứng thỉnh cầu của Grimm, hơn nữa còn tự mình mang theo Grimm đến gia tộc Kerner Er cầu hôn.

Lão Edward đúng như ý nghĩ của Mendelsohn, vì ích lợi, đem Dai Fu gả cho Grimm, hơn nữa còn phát thiệp mời nhân vật quyền quý khắp các nơi.

Nhưng...

Giấc mộng của Grimm lại lần nữa bị nghiền nát.

Chẳng những hắn không thành công, còn làm cho gia tộc Michelle gặp phải sự sỉ nhục trước nay chưa từng có!

Phần sỉ nhục kia, làm hắn khắc cốt minh tâm!

Lúc này đây, hắn cũng không bị đả kích ý chí chiến đấu như lần trước, ngược lại, đã kích phát cảm xúc âm ám trong nội tâm của hắn, hắn đã động sát cơ với Trần Phàm, còn là sát khí nồng đậm!

Đêm hôm đó, trong sự phẫn nộ hắn liền muốn lợi dụng thủ đoạn cực đoan giải quyết Trần Phàm, kết quả bị Mendelsohn ngăn lại.

Hiện giờ, sau khi biết được chân tướng sự tình đêm hôm đó, quyết tâm nghiền xương Trần Phàm thành tro của Grimm càng thêm nồng đậm!

Ánh nắng sau buổi trưa tuy sáng lạn rực rỡ, nhưng không thể giảm bớt được phần âm mai trong trang viện gia tộc Michelle, hoặc nói là sát khí thì càng thêm sâu sắc hơn.

Trong một tòa biệt thự trung tâm trang viện, lão quản gia gia tộc Michelle cung kính đi tới trước người Mendelsohn, cúi đầu nói:

- Người đông phương kia đã rời khỏi tòa thành Kerner Er, lão Edward cũng không phái người bảo hộ hắn. Grimm biết được tin tức này liền rời khỏi trang viện, hẳn là đi trả thù.

- Để nó đi thôi.

Mendelsohn híp mắt, âm trầm nói:

- Gã người phương đông kia đã trở thành tâm chướng của nó, tâm chướng chưa trừ diệt, đời này của nó xem như bị phá hủy rồi. Huống chi tiểu tử phương đông kia rất đáng hận, hắn nhất định phải trả giá thê thảm! Chỉ như vậy mới có thể dập tắt được lửa giận của gia tộc Michelle!

- Cần điều động thêm bảo tiêu trong gia tộc đi trợ giúp Grimm không?

Lão quản gia hỏi.

Mendelsohn thoáng trầm tư, khoát tay:

- Dù tất cả mọi người đều biết chúng ta sẽ trả thù, nhưng chúng ta vẫn không được hành động ngang tàng. Nếu chúng ta thật sự vận dụng lực lượng gia tộc, gia tộc Kerner Er nói không chừng sẽ có hành động. Biện pháp tốt nhất chính là mượn tay người khác, điểm này Grimm làm không tệ. Biết tiêu tiền mướn sát thủ giết người. ân, quan hệ giữa hắn vào lão Peak không tệ, nói vậy lão Peak sẽ xử lý tốt chuyện này thôi.

Peak!

Nghe được tên này, lão quản gia cũng không nói thêm nhiều lời vô nghĩa.

Bởi vì hắn biết người tên Peak là đầu lĩnh hắc bang lớn nhất ở Anh quốc, bị cơ quan đặc công cùng quân đội Anh quốc hận tận xương tủy, nhưng lại không tìm được nhược điểm diệt trừ, ngoài ra Peak ở trong thương giới cùng nghị viện Anh quốc đều có căn cơ, đây cũng là vốn liếng mà hắn có thể tranh đấu với cơ quan đặc công và quân đội của Anh quốc.

Một nhân vật như vậy, nếu hao hết tâm tư muốn giết chết một người ở Anh quốc, thì cũng chẳng khó khăn bao nhiêu.

Đúng như suy đoán của Mendelsohn, Grimm chứng thật là đi tìm đầu lĩnh Peak của hắc bang lớn nhất Anh quốc.

Bản thân là ông trùm hắc bang lớn nhất Anh quốc, lão Peak ở trong khu nhà giàu xa hoa nhất, thân phận bề ngoài còn trong veo hơn cả trinh nữ.

Thậm chí hắn còn sắn cả mác Nam tước!

*****

Sau buổi trưa, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa kính đại sảnh, chiếu vào trong phòng.

Đây là một gian đại sảnh cực kỳ rộng rãi, trên sàn trải lông dê trắng tinh khiết, ngay giữa trần nhà treo chùm đèn thạch anh được mạ vàng chung quanh, nhìn qua phi thường rực rỡ tươi đẹp, ngay góc tủ rượu được bày rất nhiều các loại rượu vang trân quý.

Trong đại sảnh, lão Peak ngồi ngay trên ghế sô pha Italy, phía sau có hai gã đại hán dáng người khôi ngô, gương mặt lạnh lùng, hai người giống như hai vị thần thủ hộ của lão Peak, ở trước người lão có hai cô gái tóc vàng xinh đẹp mặc áo bikini đang ngồi trên sàn, giống như nô tài đang xoa bóp chân cho hắn. Đồng thời còn một cô gái trẻ khác thì đang dùng đôi môi gợi cảm đưa rượu vang lên miệng giúp hắn.

Ánh sáng mặt trời chiếu lên khuôn mặt lão Peak, làm cho người khác có thể trông thấy khuôn mặt của hắn một cách rõ ràng.

Hắn có mái tóc dài, môi dầy, trên người mặc chiếc áo ngủ màu trắng, lông ngực lộ ra ngoài, làm cho toàn thân hắn chợt tăng thêm vài phần lệ khí. Thoạt nhìn khuôn mặt của hắn như hung thần ác sát, đủ dọa cho trẻ con phải khóc thét lên, và ánh mắt âm trầm tới cực điểm.

Trong đôi mắt của hắn còn toát ra quang mang giống như dã thú, làm cho tim người khác phải đập nhanh hơn!

Nhìn thấy Grimm đi vào đại sảnh, hắn khoát tay.

Ba cô gái trẻ thấy thế không nói một lời, vội vàng cúi người lui ra, mà hắn thì cầm một điếu xì gà, mỉm cười đứng dậy nói:

- Grimm, anh bạn trẻ thân ái của tôi, tôi chờ cậu đã lâu rồi.

Không hé răng, Grimm lập tức đi tới bên cạnh sô pha ngồi xuống, cầm một điếu xì gà, châm lửa rít mạnh, phun ra một ngụm khói, có vẻ như đang mất kiên nhẫn.

- Người bạn trẻ thân ái, chuyện của cậu tôi đã nghe nói, làm bạn của cậu, tôi cũng cảm thấy khó chịu cho cậu.

Nhìn thấy bộ dáng thù hằn của Grimm, Peak cố ý làm ra biểu tình khó chịu, trong con ngươi lại lóe lên quang mang hưng phấn.

Lấy chỉ số thông minh, hắn tự nhiên có thể đoán ra mục đích Grimm đến tìm hắn hôm nay.

- Lão Peak, tôi tới không phải nghe ông chế giễu, tôi nghĩ, chuyện chê cười của gia tộc Michelle mấy tên hỗn đản các người đã xem đủ rồi!

Grimm hộc ra một ngụm khói, ánh mắt hơi có chút phiếm hồng, giọng nói âm trầm tới cực điểm:

- Tôi muốn làm gì, ông hẳn là hiểu rõ ràng.

- Người bạn nhỏ thân ái, tôi biết cậu muốn trả thù, hung hăng trả thù tên chó má kia!

Lão Peak cười hắc hắc, nói:

- Nhưng chẳng lẽ cậu không biết thân phận của hắn không hề tầm thường sao? Ưm, hắn không phải là một người dễ đối phó đâu.

- Một trăm ngàn Euro, tôi muốn ông đem hắn đưa tới trước mặt của tôi!

Grimm dụi tắt tàn thuốc, lạnh lùng nhìn chằm chằm lão Pieck.

- Một trăm ngàn?

Lão Peak hung hăng rít mạnh xì gà:

- Người bạn trẻ thân ái, tôi cảm thấy cậu dùng một trăm ngàn này đi thuê sát thủ hoặc lính đánh thuê thích hợp hơn, nói vậy giá tiền này bọn họ sẽ nhận. Hoặc là, cậu có thể vận dụng người của gia tộc, ưm, bọn họ cũng là một đám người khá đấy.

- Hai trăm ngàn!

Grimm lạnh lùng nói.

- Nga, tôi đã biết, người bạn trẻ, gia tộc của cậu thực băn khoăn về thể diện, cho nên cũng sẽ không làm ra chuyện đê tiện như vậy, bởi vì các người khinh thường! Đến nỗi, mời sát thủ hay là lính đánh thuê, cậu lại sợ Dai Fu âm thầm nhúng tay, để quân đội cùng đặc công ra mặt ngăn chặn, không cho những người đó tiến vào Anh quốc, cho nên cậu mới tìm đến tôi.

Lão Peak nói xong, nhìn chằm chằm vào Grimm:

- Nhưng người bạn trẻ, chẳng lẽ cậu không cảm thấy cái giá này thật sự quá thấp hay sao? Hai trăm ngàn a, lạy chúa tôi, tên tạp chủng kia hẳn là không rẻ tiền như vậy đâu.

- Ba trăm ngàn!

Grimm nhẹ nhàng phun ra con số thứ ba.

- Người bạn trẻ, đây là xì gà tôi mới mua được từ Cuba, chính tông nhất, hương vị thế nào?

Lão Peak tiếp tục cười nói:

- Người bạn trẻ, cậu hãn rất rõ ràng, tên hỗn đản kia từng là quân nhân trong tổ chức thần bí của Trung Quốc, năng lực tác chiến đơn độc thật biến thái. Cho nên phải để hắn còn sống đưa tới trước mặt của cậu, điều này cơ bản không có khả năng! Cho nên, giá cả này đừng nói là bắt sống hắn, cho dù là lấy đầu của hắn cũng không đủ!

- Bốn trăm ngàn!

- Người bạn nhỏ, cuộc trao đổi này tôi thật sự làm không được, ngẫm lại đi, thân phận của hắn thật không đơn giản, hơn nữa gia tộc Kerner Er đã cung kính hắn giống như Thượng Đế, quỷ biết lão hồ ly Edward có phái người âm thầm bảo hộ hắn hay không. Huống chi tôi giúp cậu đối phó hắn, sau này thế lực các nơi kể cả gia tộc Kerner Er tìm tôi phiền toái, tôi làm sao bây giờ?

- Năm trăm ngàn!

Grimm tiếp tục lạnh lùng phun ra vài chữ:

- Lão Peak, nếu ông còn nói lời vô ích, tôi không để ý việc tìm người khác làm chuyện này!

- Nga, Thượng Đế toàn năng, mấy chữ này thật tình cảm, tôi thích.

Lão Peak ha ha cười dụi tắt xì gà, theo sau lại hỏi:

- Cậu muốn đầu hay linh kiện trên người của hắn?

- Để hắn sống, đầy đủ không tổn hao gì đưa đến trước người của tôi.

Thanh âm Grimm khàn khàn, nói:

- Tôi muốn lột da hắn, rút sân hắn, uống máu hắn, đem xương cốt của hắn điêu khắc treo trên quảng trường trang viên gia tộc Michelle!

- Chủ ý này không tệ, ân, rất không tồi.

Lão Peak cười âm trầm:

- Một trăm ngàn tiền đặt cọc, sau khi chuyện thành công, trả thêm bốn trăm ngàn còn lại.

- Tiền không là vấn đề.

Giọng Grimm lạnh lùng:

- Mấu chốt là phải làm gọn gàng.

- Hư...

Lão Peak huýt sáo thật to, cũng không nhiều lời vô nghĩa thêm nữa.

Mỗi tòa thành thị đều có khu nhà giàu cùng xóm nghèo, dù là London được xưng là một trong bốn thành phố lớn toàn cầu cũng không ngoại lệ.

Ngay khi Grimm tìm đến Peak, ông trùm hắc bang lớn nhất London, nơi xóm nghèo London, trong một tầng hầm nhà xưởng do người Nhật Bản xây dựng.

 

Ba mươi Ninja gương mặt lạnh lùng, sát khí lẫm nhiên đang tụ tập cùng một chỗ.

Ninja cầm đầu mặc một bộ trang phục Ninja màu đen, vóc dáng không cao, dáng người phong phanh, làn da trắng nõn, nhìn qua đưa tới cho người ta một loại cảm giác yếu đuối.

Trên thực tế cũng đúng là vậy.

Luận năng lực cách đấu, có lẽ hắn còn kém hơn một tráng hán!

Nhưng...

Thế nhưng hắn lại là một Ninja thượng đẳng, đồng dạng còn là người phụ trách Nhẫn Đường của Sơn Khẩu Tổ.

Ninja thượng đẳng, không cần giá trị vũ lực cường đại, nhưng cần phải có chỉ số thông minh biến thái, trù hoạch ra phương án hành động không được sai sót.

Có lẽ bản thân của hắn chưa từng giết qua một người nào, nhưng số người bị hắn trù hoạch rồi giết chết, thi thể nếu đem chồng chất cùng một chỗ, có thể chất đầy cả ngọn núi Phú Sĩ.

Hắn tên là Triêu Nguyên Sang Thắng.

Ở Nhật Bản, hắn có một ngoại hiệu vang dội: Quái Tử Thủ Sơn Khẩu Tổ!

- Triêu Nguyên quân, mới vừa nhận được tin tức, tên hỗn đản kia đã rời khỏi tòa thành Kerner Er, hơn nữa gia tộc Kerner cũng không phái người âm thầm bảo hộ hắn.

Người mở miệng trước chính là một gã mặc trang phục Ninja màu đen ngồi ngay trước người Triêu Nguyên Sang Thắng, cả người tản ra sát ý dày đặc:

- Tôi nghĩ đã đến thời điểm chúng ta động thủ.

Nghe được lời nói của gã đàn ông, tất cả mọi người kìm lòng không được đều đưa mắt nhìn Triêu Nguyên Sang Thắng, chờ đợi câu trả lời của hắn.

- Không vội.

Trong ánh nhìn chăm chú của hai mươi chín Ninja còn lại, Triêu Nguyên Sang Thắng khẽ lắc đầu:

- Bây giờ còn chưa phải lúc.

- Triêu Nguyên quân, trong chúng ta có tám Ninja trung đẳng, hai mươi mốt ninja hạ đẳng, tổ hợp như vậy đừng nói là ám sát hắn, dù là ám sát lão Edward thậm chí nhân viên quan trọng của chính phủ Anh quốc cũng sẽ không có vấn đề sì!

Người mở miệng đầu tiên nhíu mày nói:

- Tôi rất hiếu kỳ, rốt cục ngài đang lo lắng điều gì?

- Tá Mộc, tôi thừa nhận ở phương diện kỹ xảo giết người, tôi không sánh bằng anh.

Triêu Nguyên Sang Thắng lạnh lùng nói:

- Nhưng luận thủ đoạn cùng phương pháp giết người, một trăm anh so ra vẫn kém tôi. Đây cũng là vì sao anh là Nhẫn Đường đệ nhất cao thủ, mà lại phải nghe theo lời chỉ huy của tôi!

Gương mặt Tá Mộc biến đổi, nhưng không có phản bác!

Bởi vì hắn biết luận trí mưu, hắn quả thật không sánh bằng Triêu Nguyên Sang Thắng.

- Các ngươi hẳn vẫn nhớ rõ, ở mùa đông năm trước, Tá Đằng tiên sinh phái ra ba mươi thành viên Nhẫn Đường, kết quả đều chết ở Đại Lục. Tuy lúc đó có quân đội nhúng tay, nhưng người nọ còn được xưng là quân nhân Long Nha, cũng khó đối phó, cho nên chúng ta nhất định phải cam đoan sẽ không có sơ hở!

Triêu Nguyên Sang Thắng lạnh lùng nói:

- Tôi cũng không muốn trong các anh có người sẽ để lại mạng ở Anh quốc.

- Grimm Michelle đã tìm ông trùm Peak của hắc bang lớn nhất Anh quốc. Lão Peak là một con bạc điển hình, chỉ cần có ích lợi, hắn sẽ nhúng tay. Dù có giết lão bà của thủ tướng Anh quốc hắn cũng dám làm! Cho nên hắn sẽ thay thế gia tộc Michelle giáo huấn người nọ.

Triêu Nguyên Sang Thắng cười lạnh nói:

- Chúng ta cần làm, chính là kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi lão Peak đem con bài chưa lật của người nọ tìm hiểu rõ ràng, sau đó chúng ta mới ra tay! Dùng một câu ngạn ngữ mà nói chính là: bọ ngựa rình ve, hoàng tước cản hậu!

Nói tới đây, Triêu Nguyên Sang Thắng bung một chén máu người lên, ngửa đầu uống cạn.

- Ân, máu của thiếu nữ kia thật tươi mới.

Dưới ánh đèn, khóe miệng Triêu Nguyên Sang Thắng nhuộm vết máu, toàn thân tản ra hàn ý khiến kẻ khác dựng đứng tóc gáy:

- Nói vậy, hương vị máu tươi của người nọ cũng sẽ không quá tệ đâu!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-604)