Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 369

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 369: Sôi trào đi, thế giới ngầm!
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lúc chiều, Trần Phàm theo đoàn người của Tần An từ London đi tới quận Oxford.

Là một trong những trường đại học nổi tiếng nhất trên thế giới, đại học Oxford nằm tại quận Oxford, hơn nữa đáng nhắc tới chính là sân trường đại học cũng là trung tâm của quận.

Điều này cũng cho thấy sự mạnh mẽ của trường đại học nổi tiếng.

Cũng giống như nhân viên nhà trường đại học Cambriae, khi đoàn người Trần Phàm đi tới quận Oxford, nhận được sự tiếp đãi tốt nhất. Bọn họ được đưa tới một khách sạn tốt nhất quận Oxford, dọc theo đường đi còn có cảnh sát làm bạn. âm thầm còn có đội đặc công Anh quốc bảo hộ, phòng ngự cực kỳ sâm nghiêm.

Lúc chiều, Tần An gọi điện thoại kêu Trần Phàm vào phòng.

Nhìn thấy Trần Phàm đi vào phòng, Tần An liền hỏi:

- Tiểu Phàm, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Sao tôi cảm thấy được không khí có chút không đúng?

Hiển nhiên Tần An đã phát hiện cảnh sát đang bảo hộ ở gần bên, về phần đặc công quân đội được che giấu, Tần An không cách nào phát hiện.

Thấy Tần An nghi ngờ, Trần Phàm cũng không hề giấu diếm:

- Tần lão, có người tính toán đối phó tôi, vì an toàn của các vị, tôi để gia tộc Kerner Er vận dụng một ít quan hệ để cảnh sát cùng quân đội đặc công Anh quốc bảo hộ an toàn cho các vị trong những ngày kế tiếp.

Nghe Trần Phàm giải thích, đôi mày Tần An không khỏi cau lại, hắn biết rõ, Trần Phàm làm như vậy là vì lo lắng kẻ địch sẽ dùng thành viên đoàn đại biểu đại học Đông Hải đến uy hiếp Trần Phàm.

- Sự tình có nghiêm trọng lắm không?

Trên mặt Tần An tràn ngập lo lắng, theo hắn xem ra, nếu Trần Phàm phải vận dụng quan hệ của cảnh sát cùng quân đội, như vậy địch nhân của Trần Phàm tuyệt đối không đơn giản.

Trần Phàm cười lắc đầu:

- Không tính là nghiêm trọng, nhưng hơi phiền toái. Vì an toàn một lúc nữa ngài thông báo xuống dưới, sau trời tối, đừng cho bọn họ ra khách sạn.

- Được!

Tần An ngưng trọng gật gật đầu, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại nhịn được.

Theo sau, Trần Phàm lại nói thêm hai câu với Tần An, liền rời khỏi phòng.

Trong phòng của Trần Phàm, hai thành viên Ám Đường cùng đến từ Đông Hải đang mặc quần áo thống nhất như đoàn đại biểu trường đại học Đông Hải, hơn nữa thoáng cải trang, nhìn qua rất giống sinh viên bình thường.

Đi vào phòng, nhìn thấy hai thành viên Ám Đường đã cải trang xong, Trần Phàm cười cười nói:

- Không tệ, có thể giấu diếm được rất nhiều ngườì.

- Trần tiên sinh, không biết ngài cho chúng tôi ăn mặc thành như vậy là có ý định gì?

 

Một gã thành viên Ám Đường nhịn khôngđược hỏi.

- Có người muốn đối phó tôi, nhưng kiêng kỵ tôi còn cất giấu con bài chưa lật, nên vẫn không chịu lộ mặt.

Trần Phàm châm một điếu thuốc lá, nhẹ nhàng rít một hơi, nói:

- Đêm nay chúng ta dụ dẫn bọn hắn đi ra, một lưới bắt hết, chấm dứt trò chơi nhàm chán lần này.

Cùng lúc đó, bên trong hầm ngầm dưới trụ sở nông trường Riehl phía nam London. (chỗ này chắc là nông trường Lile ở mấy chương trước ==")

- Kuka, tôi thề với Thượng Đế, ông thật là một phế vật vô dụng! Mẹ nó, đã qua sáu ngày, ông còn chưa điều tra ra đám khi kia đang ở đâu, chẳng lẽ trong đầu ông toàn chứa phân sao?

Ngồi trên sô pha ở đại sảnh căn cứ ngầm, Kroff vò mái tóc rối bời, cầm một chai rượu Vodka uống một ngụm ừng ực, châm điếu xì gà lại nhìn thủ lĩnh Kuka của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn mắng to.

Bên tai vang lên thanh âm chửi mắng của Kroff, gương mặt Kuka âm trầm tới cực điểm:

- Kroff, anh đúng là kẻ đáng thương, con mẹ nó anh tạm thời đừng giáo huấn tôi! Không phải chính anh cũng không điều tra ra chỗ ở của đám kia sao?

- A ha Kuka, bạn thân của tôi ơi, tôi thừa nhận tôi và ông cũng ngu ngốc giống nhau.

Kroff cười hắc hắc:

- So ra mà nói. Đồ Tể vĩ đại luôn cao minh hơn, hắn chủ động rời khỏi tòa thành Kerner Er hơn nữa cũng không để cho đám phế vật gia tộc Kerner Er bảo hộ âm thầm, nói vậy có thể dẫn dụ được đám khỉ kia!

Nghe được hai chữ Đồ Tể, Kuka trầm mặc không nói, trong con ngươi hiện lên nỗi kính sợ không cách nào che lấp.

- Tốt lắm. Kuka, bạn thân của tôi, mang theo Địa Ngục Xà phong tao của ông, chúng ta có thể xuất phát, ân, trước đêm nay, chúng ta nhất định phải chạy tới quận Oxford, đây là mệnh lệnh của Đồ Tể đối với chúng ta!

Kroff nhìn nhìn đồng hồ giá trị cả trăm ngàn, sau đó dụi tắt xì gà, đứng lên.

Kuka cũng đứng dậy, ra dấu với Địa Ngục Xà đang bảo hộ ngay cửa đại sảnh.

Theo sau, nhóm người rời khỏi căn cứ.

Khi ánh mặt trời cuối cùng hoàn toàn rơi vào đường chân trời, ánh đèn neon chiếu sáng cả tòa thành thị, không gian cả thành thị cũng tràn ngập một cỗ khí tức sa đọa lẫn thối nát.

Nhìn thấy trời bắt đầu tối, Trần Phàm mang theo hai gã thành viên Ám Đường cùng nhau rời khỏi khách sạn.

Ra khách sạn, Trần Phàm để một gã thành viên Ám Đường lái chiếc xe do trường đại học Oxford cấp cho đoàn đại biểu đại học Đông Hải đi thẳng tới hộp đêm lớn nhất trong thành phố.

Xe khởi động không được bao lâu, Trần Phàm liền phát hiện phía sau đi theo một chiếc xe hơi, kỹ thuật theo dõi của đối phương không tệ, nếu đối phó người bình thường có thể sẽ qua mặt được, nhưng đối với hắn mà nói, không thế nghi ngờ chỉ là đứa trẻ con đấu với ông nội mà thôi.

Một con cá nhỏ, đã mắc câu.

Trong lòng thầm nghĩ, Trần Phàm bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Ước chừng nửa giờ sau, thành viên Ám Đường lái chiếc xe đi tới cửa một hộp đêm có tên là Đọa Lạc Thiên Đường.

Xuống xe, Trần Phàm mang theo hai gã thành viên Ám Đường trực tiếp đi vào hộp đêm.

Chiếc xe hơi vẫn âm thầm theo dõi Trần Phàm, ngừng lại cách hộp đêm không xa.

- Ông chủ, người thanh niên phương đông kia đã đi vào hộp đêm Đọa Lạc Thiên Đường.

Trong xe, ngoại trừ tài xế còn có hai gã đại hán dáng người khôi ngô cùng khí tức lạnh lùng đang ngồi.

- Thấy rõ ràng chưa? Bên cạnh hắn còn có những người khác hay không?

Đầu bên kia điện thoại lão Peak hỏi rõ tình huống.

- Thấy rõ ràng, tổng cộng ba người, hai người khác là sinh viên.

Gương mặt tài xế lái xe không chút diễn cảm đáp.

- Chú ý quan sát, xem chung quanh hắn còn có những người khác âm thầm bảo hộ hay không.

Lão Peak ra lệnh, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

Trong một hội quán cấp cao tại quận Oxford, cúp điện thoại, lão Peak rít mạnh một hơi xì gà Cuba chính tông, mỉm cười nói:

- Người bạn trẻ Grimm thân ái, tên đông phương kia đã rời khỏi khách sạn, hơn nữa bên người tựa hồ không ai bảo hộ, điều này tựa hồ có chút kỳ quái.

- Tuyệt không kỳ quái.

Grimm lạnh lùng nói:

- Tên kiêu ngạo ngu ngốc kia nghĩ sau khi chuyện ngày hôm đó phát sinh, sẽ không người nào dám đối phó hắn! Nhưng hắn đã quên, nhân tình vĩnh viễn là nhân tình, không người nào nguyện ý báo đáp nhân tình cho một người chết!

- Nga, lạy chúa tôi, nếu quả thật là như vậy thì thật quá mỹ diệu.

Lão Peak cười thật vui vẻ, tựa hồ hắn thật không ngờ sự tình lại thuận lợi như thế:

- Người bạn trẻ Grimm thân ái, như vậy chúng ta có thể áp dụng hành động?

- Ông tìm những người đó có đáng tin?

 

Grimm nhíu mày hỏi:

- Lúc trước hắn từng ở trên lôi đài chém giết truyền nhân Tá Đằng Dụ Nhân của Vô sỉnh kiếm đạo, thực lực rất mạnh.

- Nắm tay có bao nhiêu cứng rắn cũng không cứng rắn bằng viên đạn.

Lão Peak cười lạnh một tiếng nói:

- Tôi tìm những người đó đều là người của bộ đội đặc chủng Hắc Ma nước Đức, bọn hắn bởi vì nguyên nhân đặc thù đã rời khỏi quân đội, trở thành thủ hạ của tôi. Tôi nghĩ, tố chất của quân nhân nước Đức cùng thực lực của họ thì không cần tôi giải thích quá nhiều. Bọn họ đã chứng minh năng lực của mình trong chiến tranh rồi.

- Bộ đội đặc chủng Hắc Ma sao?

Grimm nở nụ cười, sau đó hắn không nói thêm gì nữa, trực tiếp đứng lên.

Hai phút sau, năm chiếc Bentley thủ hộ một chiếc Rolls - Royce rời khỏi hội quán.

Trên đường lão Peak cùng Grimm đi tới hộp đêm Đọa Lạc Thiên Đường, ngay cửa hộp đêm xuất hiện cơ sở ngầm của Sơn Khẩu Tổ.

Ngoài ra, đám thành viên bộ đội đặc chủng Hắc Ma được lão Peak ném vào một công ty bảo an cũng đang căn cứ theo chỉ thị của lão Peak, đều đi tới cửa hộp đêm Đọa Lạc Thiên Đường.

Nửa giờ sau, chiếc Rolls - Royce phong cách của lão Peak đi tới cửa hộp đêm.

Nhìn thấy xe dừng lại, một gã đại hán trực tiếp nghênh đón, cung kính chào:

- Ông chủ, đã xác định bên người tên kia không có mang theo bảo tiêu, đồng thời cũng không có ai âm thầm bảo hộ hắn.

Ân?

Nguyên bản lão Peak đối với việc gia tộc Kerner Er không âm thầm bảo hộ Trần Phàm vẫn có chút hoài nghi, hiện giờ nghe được thủ hạ khẳng định, thì không khỏi hơi chấn động.

Bởi vì năm trăm ngàn Euro này, tựa hồ hơi quá dễ lấy.

- Mày xác định?

Lão Peak nhíu mày hỏi.

- Ông chủ, tôi xác định!

Gương mặt tên tráng hán không chút thay đổi nói:

- Trước khi ngài đến, người của chúng tôi luôn âm thầm giám thị hắn, cũng không phát hiện hắn và người khác tiếp xúc, cũng không phát hiện người nào khả nghi.

- Một khi đã như vậy, tụi mày có thể hành động!

Lão Peak châm một điếu xì gà, ngọn lửa chiếu rọi lên khuôn mặt của hắn, làm cho hắn thoạt nhìn có vẻ cực kỳ âm sâm:

- Zhaxi Te, nhớ kỹ không cần giết hắn, đem mạng của hắn lưu cho người bạn trẻ Grimm của tao.

- Dạ, ông chủ!

Tráng hán tên là Zhaxi Te cúi đầu lĩnh lệnh, vung tay lên, hơn mươi đại hán mặc quần áo tác chiến đặc chủng màu đen nháy mắt từ trên xe nhảy xuống.

Nương theo ngọn đèn có thể rõ ràng nhìn thấy, mỗi người đều mặc quần áo màu đen, trên đầu đội mũ lưỡi trai, sau lưng đeo một chiếc túi lớn.

Ngay cửa hộp đêm, bảo an nhìn thấy đoàn người Zhaxi Te có vẻ bất thiện, không dám ngăn trở, trực tiếp cho qua.

Thuận lợi tiến vào hộp đêm, đập vào mặt là tiếng âm nhạc kim loại nặng dồn dập, trong sàn nhảy lầu một đã sớm kín người hết chỗ, những nam nữ trẻ tuổi đang điên cuồng khiêu vũ dưới ánh đèn màu loang loáng.

Chung quanh sàn nhảy bày đầy bàn, toàn bộ ghế đã đầy khách.

So sánh với lầu một mà nói, trên lầu hai cũng không kém, trên những dãy sô pha ngồi đầy khách nhân, ngoài ra mấy ghế lô cũng đã được khách nhân bao hết.

- Các tiên sinh tôn quý, hoan nghênh các vị đã tới Đọa Lạc Thiên Đường, tôi có thể phục vụ cho các vị hay không?

Rất nhanh, một nữ phục vụ ăn mặc hở hang đi tới đón chào, kiều mỵ cười nói.

- Cút!

Zhaxi Te chụp lấy mái tóc nữ phục vụ, nhẹ nhàng vung, giống như ném rác rưởi, ném sang một bên.

Một màn này, khiến cho hỗn loạn không nhỏ, mà đoàn người Zhaxi Te làm như không hay biết, vừa mở chiếc túi lớn màu đen, vừa dọc theo thang lầu đi lên lầu hai.

Rất nhanh, trong tay bọn hắn đều có một cây súng!

- A!

Nhìn thấy một màn như vậy, trong đại sảnh lầu một giống như bị ném vào một trái bom, nhất thời nổ tung, tiếng thét chói tai liên miên không dứt, một ít khách nhân hoảng sợ chạy xuống lầu, một ít khách nhân hoảng sợ núp dưới bàn, không dám lộ đầu ra.

Còn có một số ít khách nhân trong tay bỗng nhiên xuất hiện súng ống...

- Đám tạp chủng, hoan nghênh tụi mày đã tới địa ngục!

Bỗng nhiên, tiếng âm nhạc kim loại nặng ngừng lại, thanh âm Kroff vang vọng cả đại sảnh!

*****

Khi thanh âm vang lên, một viên đạn cắt qua lực cản của không khí, chuẩn xác bắn trúng đầu của tên thành viên bộ đội đặc chủng Hắc Ma đi phía trước nhất, máu tươi văng khắp nơi.

- Đát đát đát đát...

Càng nhiều viên đạn điên cuồng bắn tới đám người Zhaxi Te, trong biểu tình trợn mắt há hốc mồm của những khách nhân, trong hộp đêm, những khách nhân nhìn thật bình thường vốn đang ngồi tán lạc trong các ngõ ngách hộp đêm lại biến thành ác ma giết người không chớp mắt.

Giống như chỉ trong nháy mắt, hơn mười thành viên bộ đội đặc chủng Hắc Ma đã ngã xuống một nửa, mặt khác ngay cả Zhaxi Te bên trong đều thông qua lực phản ứng nhạy cảm cùng năng lực ứng phó nhu cầu bức thiết khủng bố, trước tiên liền kịp trốn tránh, hơn nữa còn tiến hành bắn trả.

Đối mặt biến cố thình lình xảy ra, gương mặt Zhaxi Te âm trầm tới cực điểm.

Hắn rõ ràng nhớ rõ, trước đó lúc hắn nghiên cứu địa hình, hắn cũng không phát hiện được nhân vật khả nghi nào trong hộp đêm, hiện giờ lại toát ra nhiều người như vậy, mai phục!

Trong đầu Zhaxi Te hiện lên hai chữ này, lập tức thông qua vô tuyến điện hồi báo:

- Ông chủ, có mai phục, nhanh chóng rời đi!

Bên ngoài, trong chiếc Rolls - Royce, khuôn mặt lão Peak vốn đang tươi cười nghe được Zhaxi Te hội báo, liền đột nhiên biến đổi, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Mẹ nó, chúng ta bị chơi xỏ, đi, lập tức rời khỏi nơi này!

- Đông!

Ngay sau đó, một tiếng vang thật lớn bỗng nhiên vang lên, một chiếc Bentley phía trước chiếc Rolls - Royce trong nháy mắt nổ tung, ánh hoa lửa phóng lên cao.

Tiếng nổ bất thình lình vang lên đã dọa lão Peak cùng Grimm nhảy dựng, gương mặt hai người đồng thời trắng bệch như tờ giấy.

- Đông!

Tiếng nổ thứ hai.

- Đông!

Ngay sau đó, tiếng thứ ba.

Chờ khi lão Peak và Grimm kịp khôi phục tinh thần, thì ba chiếc Bentley chung quanh chiếc Rolls - Royce đã biến thành những đống phế thải, những mảnh vụn xe hơi nện lên thân xe Rolls - Royce, phát ra thanh âm kim thiết nặng nề chói tai.

- Mau, đi nhanh lên!

Gương mặt lão Peak dữ tợn nhìn tài xế kiêm bảo tiêu rít gào.

- Sưu!

Một viên đạn xuyên thấu qua cửa kính, chuẩn xác xuyên vào đầu tài xế, đầu của hắn trong nháy mắt nổ tung, máu loãng cùng óc phun vãi ra.

- Ngao!

Đột nhiên ngửi được mùi vị máu tanh tràn ngập bên trong xe, gương mặt của Grimm trắng bệch xoay người nôn mửa, còn lão Peak thì lại cầm khẩu Desert Egale bên cạnh, mở cửa xe ra, cố gắng lao xuống.

Bởi vì hắn biết, nếu còn tiếp tục ở lại trong xe, kết cục chỉ có một: Chết!

- Đông!

- Đông!

Ngay trong nháy mắt lão Peak đẩy cửa xe ra, hai chiếc Bentley cuối cùng cũng đã phóng vút lên không trung, ánh lửa lan tràn, những mảnh vụn kim thiết vương vãi khắp nơi, làm cho lão Peak sợ tới mức không thể không đóng cửa xe vào.

- Ông đã nói là không có ai âm thầm bảo hộ hắn sao? Con mẹ nó rốt cục là xảy ra chuyện gì?

Liên tục nôn mửa vài lần. Grimm bởi vì quá mức sợ hãi, nên đã nhìn lão Peak gào lên.

- Mẹ kiếp, tôi làm sao biết được?

Lão Peak cũng hoảng sợ không nhỏ, gầm lên giận dữ, thân hình cường tráng run rẩy không dứt.

- Sưu!

- Loảng xoảng loảng xoảng!

Lại một viên đạn xuyên thấu qua cửa kính xe, chuẩn xác vô cùng bắn trúng tay phải cầm súng của lão Peak, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, trực tiếp ngã xuống chỗ ngồi phía sau.

Tay súng bắn tỉa!

Grimm tựa hồ cũng ý thức được điều gì đó, sợ tới mức ngã nằm xuống sàn xe, cả người không ngừng run rẩy.

Cùng lúc đó, tiếng súng trong hộp đêm cũng đã ngừng, tính cả Zhaxi Te, toàn bộ thủ hạ của lão Peak đều ngã xuống trong vũng máu.

Không riêng gì tiếng súng, tiếng thét chói tai cũng dừng lại, ngoại trừ một số người có gan lớn chạy ra ngoài hộp đêm, thì những người khác đều quỳ rạp trên mặt đất hoặc là giấu sau bàn, thần tình vô cùng hoảng sợ.

Bên trong một gian ghế lô trên lầu hai, một gã mặc trang phục Ninja, lập tức bấm một dãy số điện thoại, nhỏ giọng hồi báo:

- Đoàn người lão Peak bị phục kích, âm thầm bảo hộ người nọ, chính là ông trùm buôn vũ khí người Nga, Kroff.

- Anh tìm cơ hội rời đi, đừng để bị phát hiện.

Vừa nói xong, đầu bên kia điện thoại Triêu Nguyên Sang Thắng trực tiếp kết thúc cuộc nói chuyện.

- Phanh!

Tên Ninja vừa mới thu hồi di động, cửa ghế lô đột nhiên bị một cước đá văng ra.

Bên tai vang lên thanh âm này, tên Ninja còn chưa kịp quay đầu, thì đã rút khẩu súng bên hông ra.

- Sưu!

Tiếng súng vang lên, nhưng không phải do tên Ninja nổ súng.

Người nổ súng chính là Địa Ngục Xà trong bộ áo đen, là nữ thành viên duy nhất trong đoàn lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa.

Viên đạn vô cùng chuẩn xác bắn trúng cổ tay tên Ninja, theo sau, Địa Ngục Xà hóa thành một đạo hắc ảnh nhanh chóng bay tới chỗ tên Ninja.

- Hô...

Tốc độ của nàng nhanh tới cực điểm, vừa động liền nghe được tiếng xé gió.

- Khanh!

Nguy hiểm vừa đến, tên Ninja kia cũng không hề hoảng loạn, mà trước tiên dùng tay trái không bị thương rút chủy thủ ra, hướng Địa Ngục Xà đâm tới!

Nhận thấy được phía trước truyền tới khí tức lạnh lẽo, thân thể Địa Ngục Xà đột nhiên uốn éo, lấy biên độ xoay không thể tưởng tượng nổi, tránh thoát một kích trí mạng. .

Theo sau, chiếc đùi đẹp thẳng tắp của nàng thuận thế đá ra!

- Phanh!

Một cước trúng ngay cổ tay tên Ninja kia, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp đánh bay chủy thủ trong tay hắn, đồng tay tay phải vươn thành hình chưởng đao, trực tiếp chém vào cổ tên Ninja kia, lập tức đánh cho hắn hôn mê bất tỉnh.

Làm xong tất cả chuyện này, gương mặt Địa Ngục Xà không chút thay đổi xách lên tên Ninja như một con chó chết đi ra khỏi ghế lô.

Trong phòng theo dõi, Kroff nhìn thấy một loạt động tác hành văn liền mạch của Địa Ngục Xà lưu loát đánh ngất tên Ninja, nhịn không được chép chép miệng:

- Thượng Đế toàn năng, bà cô này thật hung hăng, Kroff đại gia nhất định phải ngủ với nàng, nhất định!

Đối mặt với lời cảm thán nhàm chán của Kroff, Trần Phàm lại không hề có chút cảm xúc dao động, hắn hút xì gà, bình tĩnh nói:

- Hỏi Hắc Quỷ một chút xem, tình hình bên ngoài thế nào?

- Nga, đáng chết, sao tôi lại quên điểm ấy, bất quá Hắc Quỷ vĩ đại sẽ không để cho tôi phải thất vọng đâu.

Kroff cười hắc hắc, sau đó cầm vô tuyến điện hỏi:

- Hắc Quỷ, ông thu phục rồi chứ?

- Dạ, ông chủ, ngoại trừ Peak cùng Grim, những người khác toàn bộ đều bị tôi thủ tiêu rồi!

Bên ngoài hộp đêm. Hắc Quỷ một tay mang theo Grimm, một tay mang theo lão Peak, hội báo:

- Mặt khác tôi đã nghe được thanh âm còi cảnh sát, cảnh sát sẽ đến nơi đây trong vòng nửa phút, chúng ta cần lập tức rời đi!

- Đồ Tể, bên ngoài đã thu phục xong, cảnh sát sắp tới, chúng ta cần phải rời khỏi nơi này.

Kroff lập tức hội báo với Trần Phàm.

Trần Phàm gật đầu, đứng dậy đi ra ghế lô.

Ngay cửa ghế lô, Địa Ngục Xà nắm lấy tên Ninja đang hôn mê, cung kính đứng một bên.

- Làm được không tệ.

Trần Phàm mỉm cười, ngậm xì gà rời đi.

Địa Ngục Xà ngây ra, trong con ngươi hiện lên tia quang mang dị thường.

Rất nhanh. Trần Phàm trong bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn bỗng nhiên xuất hiện trong tầm mắt những khách nhân đang bị dọa đến ngây ngốc.

Dưới ánh đèn, bọn hắn rõ ràng nhìn thấy, Trần Phàm dẫn đầu, miệng ngậm một điếu xì gà, sau lưng có hai gã phương đông da vàng, một người có đầu tóc rối bời, một cô gái có khí tức lạnh lẽo tới mức không người nào dám nhìn thẳng.

Nhìn thấy trường hợp huyết tinh như địa ngục tại hiện trường, trên mặt Trần Phàm không hề có chút cảm xúc dao động.

Phía sau hắn. Kroff trong đầu tóc rối bời, thoạt nhìn có chút đáng khinh nhưng vẻ mặt lại tươi cười vui sướng khi thấy người gặp họa.

- A ha. Thượng Đế toàn năng, đây thực là một buổi tối tuyệt vời!

Vừa đi xuống lầu, Kroff vừa huýt sáo bô bô nói.

Theo sau, trong ánh nhìn chăm chú hoảng sợ bất an của các khách nhân, Trần Phàm mang theo hai gã thành viên Ám Đường cùng Kroff đi nhanh từ lầu hai xuống, đi ra hướng cửa, thủ hạ của Kroff cũng thu hồi súng ống đi theo phía sau.

Đi ra ngoài hộp đêm, mấy chiếc xe hơi chờ đợi đã lâu, đoàn người Trần Phàm trực tiếp lên xe, nghênh ngang rời đi.

Nửa phút sau, xe cảnh sát gào thét chạy đến, hộp đêm trực tiếp bị phong tỏa.

Xuyên thấu qua kính chiếu hậu, sau khi nhìn thấy ánh đèn báo hiệu của cảnh sát lóe lên, Kroff cười nói:

- Đồ Tể thân ái, đám ngu ngốc này hiện tại khẳng định cho rằng sau lưng anh chỉ có sự tồn tại của tôi, mà không biết Địa Ngục Hảa tồn tại. Hắc! Chờ khi người đàn bà Địa Ngục Xà kia cạy mở được miệng của tên Ninja, đám ngu xuẩn đó sẽ chạy không thoát bất luận một tên nào!

Trần Phàm không trả lời mà nhìn Hắc Quỷ nói:

- Cho bọn hắn tỉnh lại.

Hắc Quỷ thu hồi ánh mắt kính sợ, bưng hai ly rượu vang ướp lạnh đổ lên mặt lão Peak cùng Grimm.

Theo sau, Grimm cùng lão Peak đồng thời cùng mở mắt.

Trong hoảng hốt, hắn nhìn thấy được Trần Phàm gần trong gang tấc!

Trong tầm mắt hiện lên khuôn mặt của Trần Phàm, gương mặt Grimm biến đổi, trong con ngươi tràn ngập ra hận ý khắc cốt minh tâm!

Nhưng vẻ hận ý kia rất nhanh liền bị nỗi sợ hãi lật đổ.

Bởi vì hắn đã nhìn thấy rõ hết thảy xung quanh, hiểu ra một sự thật: Hắn và lão Peak đã rơi vào trong tay của Trần Phàm.

- Ba!

Kroff không chút khách khí giáng cho lão Peak một cái tát, sau đó nắm lấy mái tóc dài của lão, kề sát mặt, nói:

- A ha. Peak, tên tạp chủng, mày còn nhận ra tao không?

- Kroff?

Đồng tử lão Peak đột nhiên phóng lớn, thân là một trong những tay trùm hắc bang lớn nhất Anh quốc, hắn tự nhiên nhận thức Kroff, hơn nữa từng có nhiều vụ buôn bán với Kroff.

- Nga, tạp chủng, xem ra trí nhớ của mày cũng không tệ lắm!

Kroff cười buông lão Peak ra.

Lão Peak hít sâu một hơi, phẫn nộ rít gào nói:

- Mẹ nó, Kroff, chúng ta nói như thế nào cũng xem như bạn bè, mày vì giúp tên phương đông này mà tới ám toán tao?

- Bạn bè? A ha, lão Peak, mày nói cho tao biết, hai chữ này giá trị bao nhiêu tiền? Cỡ năm trăm ngàn Euro sao?

Kroff cười hì hì hói.

Gương mặt Peak biến đổi, theo sau lạnh lùng nói:

- Kroff, đừng tưởng rằng sau lưng mày có Đồ Tể làm chỗ dựa, mày liền có thể cuồng vọng vô tri, phải biết rằng nơi này là Anh quốc! Mày tốt nhất nên thả tao ra!

- Đồ Tể tiên sinh thân ái vĩ đại, hắn đang uy hiếp người hầu trung thành của ngài, lời hắn nói làm trái tim thuần khiết của Kroff càng đập nhanh hơn ah.

Kroff làm ra trạng thái khốn khổ nói.

Đồ... Đồ Tể?

Bên tai vang lên lời nói của Kroff, đồng tử lão Pieck đột nhiên phóng lớn, một nỗi sợ hãi thoáng hiện trong nội tâm nháy mắt chiếm cứ khắp thân thể hắn.

Grimm ở một bên cũng bị hai chữ này làm cho sợ choáng váng!

Thời gian giống như ngừng trôi, hai người ngơ ngác nhìn gương mặt bình tĩnh của Trần Phàm, thân mình hoàn toàn cứng ngắc lại.

Trong con ngươi bọn hắn tràn ngập vẻ không thể tin, giống như đang nói: Không có khả năng! Con mẹ nó đây tuyệt đối là không có khả năng!

- Hắn cho mày bao nhiêu tiền, cho mày làm những thứ gì?

Trần Phàm nhẹ nhàng hút xì gà, nhìn lão Peak đang trợn mắt há hốc mồm hỏi.

- Năm... năm trăm ngàn Euro!

Lão Peak hoảng sợ nuốt nước bọt đứt quãng trả lời:

- Hắn... hắn nói muốn tôi đem ngài... đem ngài đưa tới trước mặt của hắn, nhưng... sau đó...

- Sau đó thế nào?

Trần Phàm hỏi.

- Sau đó hắn sẽ rút xương cốt của ngài, điêu khắc xem như tác phẩm nghệ thuật đặt ở quảng trường trang viện gia tộc Michelle... Lão Peak theo bản năng đáp.

- Vặn gãy cổ của hắn.

Trần Phàm dụi tắt xì gà, nhìn Hắc Quỷ truyền đạt mệnh lệnh.

- Răng rắc.

Một tiếng trầm muộn vang lên, cổ của lão Peak trực tiếp bị Hắc Quỷ bẻ gãy, trợn trừng mắt, bộ dáng chết không nhắm mắt, vẻ sợ hãi trên mặt không hề biến mất.

Nhìn thấy một màn như vậy, gương mặt Grimm tái nhợt, cả người run lên, một dòng chất lỏng chảy ra giữa hai chân hắn, trong xe nhất thời tràn ngập mùi vị khó ngửi.

- Cầu... cầu... van cầu ngài... buông... buông tha tôi...

- Sáng sớm ngày mai, xương cốt của mày sẽ đúng giờ xuất hiện trên quảng trường trang viện gia tộc Michelle!

Lời của Grimm bị ngắt ngang, gương mặt Trần Phàm không chút thay đổi tuyên bố án tử hình dành cho Grimm!

*****

- Loảng xoảng loảng xoảng!

Bên tai vang lên lời nói băng sương vô tình của Trần Phàm, hai mắt Grimm trợn ngược, đầu nện vào cửa kính xe, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

- Đồ Tể thân ái, chuyện kế tiếp anh còn cần ra mặt sao?

Kroff thấy Grimm bị dọa đến hôn mê bất tỉnh, nhịn không được nói:

- Cá nhân tôi cảm thấy được, tên ngu ngốc Kuka tuy rằng đầu óc có chút mất linh quang, nhưng thực lực của hắn và đám huynh đệ hắn cũng không tệ lắm, đánh lén xử lý đám Ninja ngu xuẩn kia hẳn là không có vấn đề gì lớn.

- Hô...

Trần Phàm nhẹ nhàng phun ra một ngụm khói, nheo mắt lại nói:

- Người muốn đối phó tôi, hẳn không chỉ là gia tộc Michelle cùng Sơn Khẩu Tổ, còn có một con cá lớn còn chưa câu được.

- Còn có một con cá lớn?

Thần tình Kroff khiếp sợ, khó hiểu, nghĩ nghĩ lại ngăn chặn lòng hiếu kỳ, không hói nhiều mà cười nói:

- Chúng ta đã rời khỏi khu vực của cảnh sát, cá nhân tôi đề nghị chúng ta hẳn nên đối một chiếc xe khác, đám tạp chủng này sợ tới mức thải bẩn, mùi vị trong xe thật sự quá tệ, Đồ Tể thân ái, anh cảm thấy thế nào?

- Thối hay không thối cũng không sao cả, nhưng phải nhanh chóng cạy miệng tên Ninja kia, nếu kéo dài thời gian, hắn chậm trễ không về, sẽ khiến cho đám Ninja của Sơn Khẩu Tổ hoài nghi.

Trần Phàm tỏ vẻ đồng ý.

Sau đó Kroff thông qua vô tuyến điện truyền đạt mệnh lệnh, mấy chiếc xe hơi lần lượt ngừng lại, Trần Phàm. Kroff đi xuống xe, lúc xuống xe còn mang theo Grimm đã hoàn toàn bị dọa ngất.

Điều này làm cho Kroff không hiểu gì, nhưng vẫn không hỏi nhiều.

Rất nhanh. Trần Phàm cùng Kroff đi tới chiếc Linlcon do Địa Ngục Xà điều khiển, bên trong chiếc Linlcon tràn ngập mùi vị máu tươi, tên Ninja bị Địa Ngục Xà cắt đứt một lỗ tai, máu tươi hoàn toàn nhuộm đỏ khuôn mặt của hắn, trên quần áo cùng trên đệm ngồi cũng toàn là máu.

Nhưng...

Dù vậy, khi nhìn thấy Trần Phàm tên Ninja vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng, không hề có chút dấu hiệu khuất phục.

Điều này làm gương mặt Địa Ngục Xà rất khó xem.

- Hắc hắc, Địa Ngục Xà thân ái, cá nhân tôi cho rằng cô thật không thích hợp làm những chuyện đánh đánh giết giết thế này, ngược lại cô dường như thích hợp lăn trên giường lớn hơn nhiều, cô cảm thấy thế nào?

Kroff thấy thế, nhịn không được trêu chọc nói.

- Ông...

Địa Ngục Xà bởi vì không cạy được miệng tên Ninja kia mà trong lòng cảm thấy buồn bực, lúc này nghe được Kroff trêu chọc, lập tức nổi giận, làm như muốn chụp lấy cổ áo Kroff, lại bị Hắc Quỷ ngăn lại.

- Nếu tao không đoán sai, đồng bạn của mày vẫn còn ở London, đúng không?

 Trần Phàm châm một điếu xì gà, nhẹ rít một hơi hỏi.

Trần Phàm vừa mở miệng, Địa Ngục Xà đành phải ngăn lại lửa giận, cung kính ngồi bên cạnh Trần Phàm, mà Hắc Quỷ thối lui ra phía sau Kroff.

Nghe được lời nói của Trần Phàm, tên Ninja không trả lời, chỉ lạnh lùng liếc mắt nhìn Trần Phàm, gương mặt không hề có chút sợ hãi, ngược lại còn hiện lên nụ cười lạnh như băng, nụ cười kia giống như đang nói: Mày sẽ nhảy nhót không được bao lâu!

- Lần này tụi mày thông qua việc nhập cư trái phép tiến vào Anh quốc, trạm thứ nhất lựa chọn London, nhưng còn không muốn động thủ tại London, chỉ là không nghĩ đến xảy ra biến cố, tụi mày vẫn đang chờ đợi câu trả lời của tổng bộ Sơn Khẩu Tổ.

Trần Phàm cũng không để ý, không nóng không lạnh nói:

- Sau đó, chân tướng trồi lên mặt nước, tụi mày lại nhận được mệnh lệnh, muốn đưa tao vào chỗ chết!

Tên Ninja vẫn thờ ơ, Kroff muốn phát hỏa lại nghe Trần Phàm nói:

- Tụi mày sợ bị bại lộ, hành tung luôn luôn thập phần bí ẩn, cho nên lần này tao đến quận Oxford, tụi mày không có khả năng lập tức theo dõi, mà phái mày đi làm tiền tiêu, điều tra kỹ tình huống, đợi sau khi biết rõ lá bài tẩy của tao, mới tranh thủ một kích tất sát.

Vẫn không có trả lời, nhưng khóe mắt tên Ninja kia nhảy lên hai cái.

- Người phụ trách hành động lần này của tụi mày thật thông minh, nhưng hắn vẫn mắc bẫy.

Trần Phàm nói xong thổi một ngụm khói vào mặt tên Ninja, thản nhiên nói:

- Từ nơi này đến London, nhanh nhất cũng bốn mươi phút, bốn mươi phút này cũng đủ cho tao làm được rất nhiều chuyện.

- Mày sẽ không biết được tin tức gì từ miệng của tao.

Tên Ninja lại cười lạnh.

Lúc này Trần Phàm cũng không nóng lòng mở miệng, mà chậm rãi đem xì gà cháy đỏ dí vào con mắt tên Ninja kia.

- Tư...

Trong không khí lập tức tràn ngập ra mùi vị cháy khét.

- Ân...

Đau đớn kịch liệt, làm cả người tên Ninja run lên kịch liệt, nhưng hắn vẫn cắn chặt răng, không hề khuất phục.

- Có lẽ mày cho rằng mày từng nhận qua sự huấn luyện tàn khốc nhất trên thế giới này, nhưng tao cho mày biết, sự huấn luyện mà mày từng thừa nhận thậm chí còn không thể tính là tàn khốc.

Trần Phàm chậm rãi thu tay về, nhìn vào mắt phải còn chưa bị phỏng của tên Ninja, gằn từng chữ:

- Khi trước từng có không ít người cũng giống như mày lựa chọn chống cự trước mặt tao, cuối cùng bọn hắn đều mở miệng.

- Giết tao!

Sau khi con mắt bị phỏng, khuôn mặt tên Ninja hoàn toàn vặn vẹo vào nhau.

- Không ai có thể giữ được miệng mình trước mặt Đồ Tể.

Thanh âm của Trần Phàm đột nhiên trở nên lạnh lẽo:

- Mày tuyệt đối cũng không phải là người đầu tiên!

Đồ Tể?

Bên tai đột nhiên vang lên hai chữ này, con mắt còn chưa bị thương của tên Ninja đột nhiên phóng lớn, vẻ khiếp sợ trong con ngươi không hề có chút che giấu.

Trần Phàm cũng không nói gì thêm, mà dụi tắt tàn thuốc, quay đầu nhìn Địa Ngục Xà nói:

- Đưa chủy thủ cho tôi!

Địa Ngục Xà không dám chậm trễ, lập tức hai tay đưa lên.

Thấy một màn như vậy, trong con ngươi tên Ninja rốt cục lộ ra một tia sợ hãi.

Người có tên, cây có bóng.

Những lời này bày ra trên người Trần Phàm thật tinh tế.

Trần Phàm cũng không xuống tay đối với tên Ninja kia, mà dùng chủy thủ cực nhanh đâm vào xương sống Grimm.

- Ngao!

Đau đớn kịch liệt làm Grimm đột nhiên tỉnh lại, một cỗ đau đớn dữ dội từ xương sống lan tràn khắp thân thể, nhưng... thân thể hắn lại hoàn toàn không thể động đậy!

- Hắn nói qua, muốn đem xương cốt của tao điêu khắc thành tác phẩm nghệ thuật phơi bày trên quảng trường gia tộc Michelle.

Trần Phàm ngẩng đầu, nhẹ nhàng liếc mắt nhìn tên Ninja:

- Cho nên tao sẽ đem xương cốt của hắn điêu khắc một phen, lại cho người đem bày trên quảng trường gia tộc Michelle vào sáng mai.

- Đừng... đừng!

Grimm khóc thét cầu xin tha thứ.

- Bá!

Gương mặt Trần Phàm vẫn bình tĩnh chém ra một đao, lực đạo vừa đúng, lại ôn nhu hời hợt, dưới một đao, trực tiếp xé mở da thịt nơi bàn tay Grimm.

- Tư...

Máu tươi trong nháy mắt phun ra, văng lên trên mặt Trần Phàm, làm khuôn mặt vốn bình tĩnh của hắn hơi có vẻ dữ tợn.

 

- Ngao!

Grimm lại phát ra tiếng tru lên thống khổ, thanh âm bi thảm làm lòng người chấn rung, khóe mắt tên Ninja bắt đầu nhảy lên kịch liệt, thân mình cũng hơi run run.

- Bá!

Trần Phàm chém ra đao thứ hai, tốc độ nhanh như thiểm điện.

- Bá!

Đao thứ ba.

Bá bá bá là tả...

Sau mười đao liên tục, tay phải của Grimm đã bị róc hơn phân nửa da thịt, chỉ còn lại một ít thịt dính trên xương cốt.

Sau đó động tác Trần Phàm chậm lại, hắn giống như một người thầy điêu khắc, nắm lên bàn tay phải không thể nhúc nhích của Grimm, nhẹ nhàng xỉa rụng lớp thịt dư thừa còn dính trên xương cốt.

- Sàn sạt...

Mỗi khi chủy thủ ma xát cùng xương cốt lại phát ra thanh âm rin rít như thế.

Mà mỗi một lần. Grimm đều cũng thống khổ kêu rên.

So sánh với thanh âm kêu rên của Grimm mà nói, thanh âm "sàn sạt" càng làm tên Ninja thêm sợ hãi.

Thậm chí hắn không kìm lòng được phải nhắm hai mắt lại.

- Mày không nên gấp, xong hắn đến phiên mày.

Trần Phàm không ngẩng đầu, vẫn chuyên chú róc xương:

- Lúc này còn chưa tới mười phút, bốn mươi phút cũng đủ cho tao đem hai tay tụi mày toàn bộ róc thành xương cốt...

- Đừng... đừng!

Bên tai vang lên lời nói nhẹ nhàng của Trần Phàm, thân hình tên Ninja run rẩy kịch liệt, mồ hôi lạnh không ngừng từ trên trán của hắn tuôn ra, hắn hoảng sợ nhìn Trần Phàm, lắp bắp nói:

- Tao... tao nói...

- Nói đi, như vậy mày sẽ chết dễ dàng hơn một chút, không cần giống như hắn biến thành một đống xương cốt.

Cánh tay Trần Phàm lại vung lên, một đao đi qua, một khối thịt cuối cùng trên tay phải Grimm rơi xuống, cả bàn tay chỉ còn lại xương trắng nhuộm đỏ máu tươi, nhìn qua có chút dọa người.

Nhìn thấy xương bàn tay nhuộm đỏ máu tươi, ngay cả Kroff cùng Địa Ngục Xà đều có chút mất tự nhiên.

Nhưng Hắc Quỷ ngồi sau lưng Kroff, trong con ngươi lại lóe lên ánh sáng hưng phấn, cảm giác hận không thể lập tức thí nghiệp một phen ngay tại chỗ.

Một phút sau, tên Ninja nói ra nơi ẩn thân của đám Ninja Sơn Khẩu tổ, Trần Phàm một đao cắt đứt cổ họng của hắn, máu tươi văng lên trần xe.

- Một hồi chiến đấu ông không cần tham gia.

Giết xong tên Ninja, Trần Phàm đem chủy thủ đưa cho Hắc Quỷ:

- Đêm nay, nhiệm vụ của ông là giống như vừa rồi tôi đã làm, đem da thịt toàn thân hắn toàn bộ gọt sạch, sau đó hừng đông sáng ngày mai, đem bộ xương của hắn đưa tới quảng trường trang viện gia tộc Michelle.

- Dạ!

Hắc Quỷ hưng phấn tiếp nhận chủy thủ, ánh mắt nhìn về phía Grimm đã tràn ngập hương vị nóng bỏng, hưng phấn tựa như một quả phụ đói khát đã lâu chứng kiến một người đàn ông vô cùng cường tráng.

- Mày... mày... mày là ác ma!

Grimm đã tới bên bờ vực hoảng loạn, tiếng kêu rên của hắn càng thêm khàn khàn:

- Gia tộc Michelle sẽ không bỏ qua cho mày! Tuyệt đối sẽ không!

- Nếu gia tộc Michelle còn không thể học khôn, tao không để ý khiến cho nó rập khuôn theo Huyết sắc Luyện Ngục.

Đồ Tể tiếp nhận khăn tay do Địa Ngục Xà đưa qua cho hắn, lau vết máu trên mặt cùng bàn tay:

- Không cần hoài nghi lời của tao, tin tưởng tao, chỉ cần tao nguyện ý, tao sẽ giết gia tộc Michelle từ trên xuống dưới không sót một người nào, không một tên nào có thể sống sót.

Ông!

Trong đầu Grimm một trận mê muội, theo sau lại hôn mê đi.

- Kroff, gọi điện thoại thông tri Kuka, nói cho hắn biết, lập tức đuổi tới đó.

Trần Phàm chuyển ánh mắt khỏi người Grimm, nhìn Kroff phân phó nói.

Kroff hung hăng phun ra một hơi, trên mặt lộ ra dáng tươi cười chiêu bài đáng khinh, cực nhanh làm theo lời Trần Phàm, gọi điện thoại cho Kuka, chuyển cáo ý tứ của Trần Phàm.

Cúp điện thoại, Kroff thoáng do dự một chút, nhịn không được hỏi:

- Đồ Tể thân ái, anh đã đoán được đám Ninja kia đang ở London, vì sao anh lại gọi Kuka từ London đuổi tới quận Oxford lại âm thầm gọi hắn quay về?

Kroff vừa hỏi. Địa Ngục Xà thần tình tò mò nhìn về phía Trần Phàm.

- Câu con cá thứ ba.

Trần Phàm mỉm cười.

Dưới ánh đèn, nét tươi cười của hắn làm cho người ta có loại cảm giác dựng đứng tóc gáy.

Nụ cười kia, không thuộc về Trần Phàm, cũng không thuộc về Long Nha.

Chỉ... thuộc về Đồ Tể!

*****

Ban đêm, mây đen dày đặc che Phủ ánh trăng, ánh trăng không thể xuyên thấu qua tầng mây cách trở, cả không trung là một mảnh tối đen.

Gió đêm thổi, cành lá hai bên đường bị thổi bay "sàn sạt" rung động.

Điều này tựa hồ đang biểu thị ngày mai London sẽ là một ngày thật âm u.

Khác với khu chợ trung tâm chuyên sống về đêm, khu dân nghèo London rất im lặng, cơ hồ mỗi nhà đều đã tắt đèn.

Đối với người trong khu dân nghèo mà nói, cuộc sống về đêm muôn màu muôn vẻ chỉ ở trong mộng mới có được.

Bọn họ cần phải làm chính là có được một giấc ngủ thật tốt, để cam đoan ngày hôm sau còn có thể lực dồi dào để đi làm, kiếm lấy phí sinh hoạt, cam đoan người một nhà có thể sinh tồn trong thành phố lớn này.

Nằm phía tây khu dân nghèo chính là một nhà xưởng thật bình thường, ông chủ nhà xưởng vốn là người Anh quốc, hai ngày trước nơi này được một thương nhân Nhật Bản thu mua, đồng thời cho công nhân nhà xưởng toàn bộ thôi việc.

Nhà xưởng tổng cộng chia làm hai phần, phần trên mặt đất là tòa lầu ba tầng cũ nát, bên dưới tầng hầm là một phân xưởng lớn, máy móc trong phân xưởng đã được mang đi, chỉ còn lại những lều trại sang quý dùng trong tác chiến đơn binh.

Vì không muốn bại lộ hành tung, Triêu Nguyên Sang Thắng cùng toàn bộ Ninja cũng như nhau, trong mấy buổi tối đều ngủ bên trong lều trại loại này.

Thời gian London, là mười một giờ đêm.

Tính cả Triêu Nguyên Sang Thắng, hai mươi chín Ninja còn lại đều chưa ngủ.

Bọn hắn đang ngồi dưới ánh đèn thảo luận kế hoạch ám sát.

- Triêu Nguyên quân, tôi cho rằng tối nay hành động là thích hợp nhất.

Cả người Tá Mộc tản ra khí tức lạnh lẽo phát biểu ý kiến của chính mình:

- Bởi vì, chúng ta không thể cam đoan người nọ ngày mai có thể trở lại tòa thành Kerner Er hay không, một khi hắn trở lại tòa thành Kerner Er, như vậy hành động lần này của chúng ta sẽ thất bại.

- Ngu muội.

Triêu Nguyên Sang Thắng lạnh lùng bác bỏ đề nghị của Tá Mộc:

- Đêm nay, hắn mang theo đoàn người Kroff gây ra động tĩnh lớn như vậy ở quận Oxford dù có gia tộc Kerner Er giải quyết tốt hậu quả phía sau, chính phủ Anh quốc cũng sẽ có điều tỏ vẻ, ít nhất phòng vệ tại quận Oxford đêm nay sẽ dị thường sâm nghiêm, căn bản bất lợi với việc ám sát!

- Về chuyện hắn trở lại tòa thành Kerner Er?

Triêu Nguyên Sang Thắng nở nụ cười khinh thường:

- Từ quận Oxford đến London cũng không gần, đoạn khoảng cách kia cũng đủ cho chúng ta làm rất nhiều chuyện.

- Vậy ý tứ của Triêu Nguyên quân là chúng ta nên làm sao thực hiện cuộc ám sát lần này?

Tá Mộc hỏi.

Triêu Nguyên Sang Thắng âm trầm nói:

- Căn cứ hành trình do đại học Đông Hải sắp xếp, sau khi hoạt động giao lưu với đại học Oxford kết thúc, bọn hắn sẽ tiến hành giao lưu với học viện đế quốc London cùng học viện đại học London. Cho nên bây giờ chúng ta phải làm chính là kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi bọn hắn trở về London, sau đó trên đường trở về thực hiện chặn giết!

 

- Triêu Nguyên quân, ý của ngài chính là giết cả đoàn sinh viên kia?

Một gã Ninja nhịn không được hỏi.

Triêu Nguyên Sang Thắng cười lạnh gật đầu:

- Dụ Nhân thiếu gia trong lúc giao lưu với đại học Đông Hải lại bị táng thân ở Trung Quốc, bọn hắn phải vì vậy mà trả giá, chỉ có như vậy mới có thể dập tắt lửa giận của Tá Đằng tiên sinh!

Vừa nói xong, Triêu Nguyên Sang Thắng đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, ánh mắt chợt thẳng:

- Sao Ma Cung còn chưa trở lại? Liên hệ với hắn chưa?

- Nửa giờ trước đã liên hệ một lần, nói là đã sắp khởi hành quay về, hẳn là nhanh đến.

Lại nghe một gã Ninja cung kính hồi đáp.

Lúc này Triêu Nguyên Sang Thắng cũng không nói chuyện, chỉ hơi nhăn mày.

Cùng lúc đó, đoàn người Trần Phàm đã đi tới khu dân nghèo London.

- Đồ Tể thân ái, tên Kuka đã dẫn người bao vây nhà xưởng đó, hắn đang chờ xin chỉ thị đợi chúng ta đến mới triển khai hành động, hay là lập tức triển khai hành động.

Trong xe, Kroff nhìn thấy hộ vệ Hắc Quỷ của mình, học theo bộ dáng trước đó của Trần Phàm, một đao lại một đao rọc xương Grimm, gương mặt hắn có chút khó xem.

Grimm đẫm đầy máu tươi, bởi vì đổ máu quá nhiều nên đã sớm hôn mê, nhưng ngẫu nhiên bởi vì đau đớn mà tỉnh lại, sau đó lại hôn mê bất tỉnh.

Liên tục gặp phải tra tấn như thế, Grimm đã không còn nửa điểm khí lực.

Cảm giác kia như đang hấp hối.

Đối mặt tình cảnh bi thám của Grimm, biểu tình Trần Phàm vẫn bình tĩnh, hắn nhẹ nhàng co rút khuôn mặt nói:

- Con cá thứ ba tạm thời còn chưa mắc câu, để Kuka đi động thủ trước, tốc chiến tốc thắng!

- Kuka thân ái, Đồ Tể nói, tốc chiến tốc thắng.

Kroff nhắn lại lời Trần Phàm thật chi tiết.

Đầu bên kia điện thoại, Kuka nghe được thanh âm truyền ra, như nhận được trách nhiệm trọng đại cúp điện thoại, sau đó mở ra vô tuyến điện, giọng nói thật trầm thấp:

- Các huynh đệ, ân tình của Đồ Tể đối với Địa Ngục Hỏa chúng ta, tôi không muốn lặp lại lần nữa! Đây là lần đầu tiên Đồ Tể tìm chúng ta làm việc, chúng ta nhất định phải làm thật đẹp! Cho ba mươi giây thời gian chuẩn bị, nửa phút đồng hồ sau bắt đầu hành động, nhớ rõ, tốc độ phải nhanh, đánh đám ngu xuẩn kia trở tay không kịp!

Không tiếng trả lời, Kuka trực tiếp cắt đứt vô tuyến điện, sau đó giơ cổ tay lên nhìn thời gian.

Làm dong binh đoàn bài danh thứ ba ở thế giới ngầm, thực lực Địa Ngục Hỏa không thể nghi ngờ, mà Kuka thân là đoàn trưởng dong binh đoàn, đã trải qua vô số lễ rửa tội lửa đạn, đã sớm luyện được một trái tim kiên cường.

Ở dĩ vãng trước mỗi lần hành động, hắn cũng sẽ không hề cảm thấy khẩn trương cùng kích động, chỉ cảm thấy đó là việc làm thường xuyên, cảm giác như người thường mỗi ngày cần ăn cơm hay đi ngủ.

Nhưng vào hôm nay, khi hắn lần đầu tiên nhận lời làm việc cho Đồ Tể, thế nhưng hắn lại cảm nhận được một tia hưng phấn cùng khẩn trương không thể hủy diệt.

Khẩn trương không phải vì lo lắng đám huynh đệ thân kinh bách chiến của mình không phải là đối thủ của đám Ninja kia, mà là sợ các huynh đệ làm việc không đủ xinh đẹp!

- Hành động!

Hai mươi tám giây sau, Kuka hít sâu một hơi, xua tan nội tâm khẩn trương, trầm thấp tuyên bố mệnh lệnh hành động.

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu!

- Ba!

Thanh âm vừa ra, thành viên Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn đã sớm ẩn nấp trong bóng tối giống như quỷ mị nhảy ra, thẳng đến tòa lầu cũ nát trong nhà xưởng.

Bởi vì cuộc họp trước đó, bốn gã Ninja phụ trách canh gác ở cửa cũng đã đi xuống hầm ngầm, lúc này trong tòa lầu ba tầng một mảnh vắng vẻ, căn bản không nhìn thấy bóng người.

Đoàn người của Kuka cũng không tràn vào, trong bọn họ chỉ có một nửa thông qua cửa sổ cùng mái nhà đi vào tòa lầu. - internet

- Ngay lối ra xuất hiện địch nhân, tổng cộng bốn người.

Rất nhanh, trong vô tuyến điện truyền ra một thanh âm trầm thấp.

Thanh âm vừa ra, bọn hắn rõ ràng nhìn thấy bốn gã Ninja từ trong tòa lầu đi ra.

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu!

Ngay sau đó, bốn tiếng súng hãm thanh cất qua vẻ im lặng của đêm đen, vô cùng chuẩn xác bắn trúng đầu của bốn gã Ninja, một phát vỡ đầu!

Bốn gã Ninja trúng đạn, trực tiếp ngã trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.

- Lầu ba không có địch nhân!

- Lầu hai không có địch nhân!

- Lầu một không có địch nhân!

- Địch nhân đang ở hầm ngầm phân xưởng, bên trong phân xưởng có máy móc bị vứt bỏ thuận lợi cho việc ẩn núp.

Thanh âm lần lượt từ trong vô tuyến điện truyền ra.

Nghe được thành viên thủ hạ hội báo, gương mặt Kuka bình tĩnh, hắn thoáng trầm ngâm, cực nhanh truyền đạt mệnh lệnh:

- Lợi dụng đạn khói tiến công! Lưu lại đầu của Triêu Nguyên Sang Thắng, đây là yêu cầu của Đồ Tể!

Vẫn không tiếng trả lời, mệnh lệnh của Kuka vừa ra, thành viên Địa Ngục Hỏa vốn đã chuẩn bị tiến công liền trực tiếp tiến xuống hầm ngầm phân xưởng dưới đất.

Bên trong phân xưởng, đã có ít Ninja đã bắt đầu đi vào lều trại nghỉ ngơi, còn có một bộ phận tụ tập cùng một chỗ, không biết tán gẫu chuyện gì.

Bỗng nhiên, Tá Mộc đang một mình nhắm mắt đà tọa đột nhiên rút ra đao đông dương, quát lớn một tiếng:

- Có người đột kích!

Rầm!

Thân là Nhẫn Đường đệ nhất cao thủ, thính lực của Tá Mộc linh mẫn dị thường, hắn nghe được động tĩnh rất nhỏ bên ngoài, một tiếng hô to, khí vận đan điền, thanh âm thật lớn.

Sưu sưu sưu sưu sưu...

Tiếng quát vừa vang lên, những Ninja đã được huấn luyện nghiêm chỉnh lập tức cầm vũ khí.

- Loảng xoảng loảng xoảng!

- Loảng xoảng loảng xoảng!

- Loảng xoảng loảng xoảng!

Theo sau vô số đạn khói không đếm được giống như cơn mưa rơi vào trong phân xưởng, từng tiếng vang giòn liên miên không ngừng, sau tiếng vang, sương khói nồng đậm đột nhiên tràn ngập.

Giống như chỉ là trong nháy mắt, trong đại sảnh đã tràn ngập khói, tầm nhìn cực thấp.

Cùng lúc đó!

Ngay khi đám Ninja bị biến cố thình lình làm trở tay không kịp, ngọn đèn bên trong phân xưởng đột nhiên tắt lịm, lâm vào trong bóng tối.

- Loảng xoảng loảng xoảng!

Lại một tiếng vang giòn cất lên.

Lần này không phải là đạn khói, mà là lưu đạn...

Ầm!

Một tiếng nổ rung trời vang lên, một ngọn lửa phóng lên cao, cả hầm ngầm phân xưởng run rẩy lên.

Nương ánh lửa có thể nhìn thấy thân thể bị tạc vỡ cùng mảnh nhỏ của máy móc.

- Ba!

- Sưu!

Tiếng súng bắt đầu vang lên, có người trúng đạn ngã xuống đất.

- Đát đát đát đát đát...

Tiếng súng hoàn toàn vang to, ánh lửa chợt sáng chợt tối, máu tươi văng khắp nơi, tiếng kêu rên không ngừng bị dìm ngập trong tiếng súng, những tên Ninja lần lượt bị giết chết.

Giết hại!

Trắng trợn giết hại!

Thành viên Địa Ngục Hỏa đeo mặt nạ phòng độc cùng máy nhìn ban đêm giống như một bầy sói nhảy vào một bầy dê, thoải mái giải quyết thành viên Nhẫn Đường luận năng lực tác chiến cũng không chênh lệch với bọn họ bao nhiêu.

Tất cả chuyện này, đơn giản là do trù hoạch hành động đánh lén đã gần như hoàn mỹ.

Ngay cả Triêu Nguyên Sang Thắng bên trong, những Ninja cũng không ai nghĩ đến, có người có thể tra ra địa điểm ẩn thân của bọn hắn.

Năm phút đồng hồ!

Năm phút sau, tiếng súng hoàn toàn biến mất.

Bên trong phân xưởng, ánh đèn lại sáng lên, trong phân xưởng tràn ngập sương khói trắng mông mông, trên mặt đất có thể tùy ý nhìn thấy được Ninja bị nổ tung đầu.

- Mày... tụi mày là ai?

Khi bị thành viên Địa Ngục Hỏa giải đến trước mặt Kuka, dù trên tay Triêu Nguyên Sang Thắng từng dính đầy máu tươi, dù hắn có tên gọi Quái Tử Thủ đệ nhất Sơn Khẩu Tổ, cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm.

- Quái Tử Thủ đệ nhất Sơn Khẩu Tổ? Hắc! Triêu Nguyên Sang Thắng, mày thực sự là đầu con lợn!

Kuka hừ lạnh một tiếng, giống như là xách con gà đem Triêu Nguyên Sang Thắng nắm trong tay, bước ra ngoài, những thành viên Địa Ngục Hỏa theo sát phía sau.

Nửa phút sau, khi Kuka mang theo Triêu Nguyên Sang Thắng đi ra khỏi tòa lầu ba tầng, bên ngoài cửa xuất hiện mấy chiếc xe hơi, do Trần Phàm cầm đầu, mọi người chờ đợi đã lâu.

Nương theo ngọn đèn mỏng manh, nhìn thấy thân ảnh Trần Phàm đã sớm ấn ký thật sâu trong óc, đồng tử Triêu Nguyên Sang Thắng đột nhiên phóng tới lớn nhất, trong con ngươi tràn ngập vẻ khiếp sợ cùng không dám tin, hắn điên cuồng lắc đầu:

- Điều này sao có thể? Mày làm sao biết được địa điểm ẩn thân của chúng ta? Còn nữa, không phải chỉ có Kroff giúp mày thôi sao? Bọn hắn là ai? Bọn hắn không thể nào là thủ hạ của Kroff!

Nghe được lời nói của Triêu Nguyên Sang Thắng, cái mũi Kroff tức giận thiếu chút nữa bốc khói, đi tới trực đá hắn một cước, sau đó giẫm lên đầu hắn, phun nước bọt mắng:

- Phi! Kẻ đáng thương hèn mọn, chẳng lẽ thủ hạ của Kroff đại gia không sánh bằng Địa Ngục Hỏa của tên ngu ngốc Kuka này hay sao? Mẹ nó, thực lực của Hắc Quỷ không kém Kuka chút nào đâu!

Địa Ngục Hỏa?

Triêu Nguyên Sang Thắng tức giận đến thiếu chút nữa ngất đi.

- Triêu Nguyên Sang Thắng, hiện tại mày có thể rời đi. Trở về nói cho Tá Đằng Nhất Lang, để cho hắn rửa sạch đầu mà chờ, mạng của hắn, tao đặt trước!

Gương mặt Trần Phàm thật bình tĩnh nhìn Triêu Nguyên Sang Thắng, gằn từng chữ:

- Cần phải nhắc nhở mày một tiếng, người của Hắc Ám U Linh đang nhanh chóng chạy tới chỗ này.

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)