Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 123

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 123: Tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Bọn người Đồ Tiết đi tới đây hơi trễ, lúc này, trong thung lũng phi thường náo nhiệt, liếc nhìn lại, các nơi trong thung lũng này. Tuy dây dưa lẫn lộn, nhưng cũng có thể phân biệt được các bộ lạc với nhau, Tề Nhạc đơn giản mấy thoáng một phát, đến tại đây bộ lạc đã có hai mươi mấy nhiều.

Đồ Tiết chỉ huy tộc nhân của mình tiến vào thung lũng, không đợi bọn họ tìm được khu đất trống phù hợp, một thân ảnh cực lớn hiện ra trước đội ngũ. Chính là Bá Ca cưỡi cọp đen. Tiếng cười to của Bá Ca truyền ra khắp thung lũng. Chỉ nghe hắn hô hào:

- Đồ Tiết đại ca. Các người tới rồi, tôi vẫn ở đây đợi các người đấy. Tề Nhạc huynh đệ đâu rồi? Hắn ở nơi nào?

Đồ Tiết đi phía trước đội ngũ, vừa nhìn thấy Bá Ca, không khỏi cười nói:

- Tiểu tử a! Cũng không biết thu liễm một ít, không thấy bộ lạc khác tới rồi sao? Coi chừng tộc trưởng trách cứ anh tùy tiện dẫn cự thú làm loạn đội ngũ a.

Bá Ca cười hắc hắc, nói:

- Đại ca, chỉ cần các người không cáo trạng, tộc trưởng làm sao biết được? Tề Nhạc huynh đệ ở đâu? Ngày đó chúng ta nói chuyện phiếm, không phải anh ta nói muốn tham gia Hỏa Tiết sao? Lần trước tôi trở về nói chuyện với tộc trưởng trận chiến với Tề Nhạc, tộc trưởng phi thường thưởng thức hắn, nói là chờ các anh tới, sẽ dẫn các anh tới gặp.

Tề Nhạc từ trong đám người đi ra, mỉm cười nói:

- Bá Ca, tôi tới rồi! Tộc trưởng Hi Thụy muốn gặp tôi sao? Vừa vặn, tôi cũng có một số chuyện cần hỏi. Đồ Tiết đại ca, chúng ta cùng đi chứ.

Đồ Tiết gật gật đầu, mỉm cười nói:

- Một năm không có gặp Hi Thụy, không biết hắn còn như cũ hay không. Bá Ca, sau khi tôi dàn xếp tộc nhân xong, chúng tôi sẽ tới.

Vừa nói, hắn nhanh chóng gọi tộc nhân của mình, đi theo Bá Ca tiến vào trong thung lũng. Bá Ca là chiến sĩ cường đại nhất bộ lạc Hi Thụy, hắn có uy vọng không tệ trong Tộc Thổ Cao Sơn, năm trước vừa mới tham gia giải đấu anh hùng, tuy chỉ có thành tích trong hai mươi tên, nhưng đã tham gia trận đấu đó, đã làm tộc nhân khâm phục với hắn. Hắn và Đồ Tiết có quan hệ rất không tồi, trước khi bộ lạc Đồ Tiết tới, hắn đã sớm chiếm một vị trí tốt rồi, lúc này có hắn dẫn đường, Đồ Tiết lập tức nhẹ nhõm không ít.

Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của Bá Ca, bọn họ đi vào phía tây của thung lũng, nơi này không bị ánh nắng chiếu trực tiếp, chung quanh có vách núi, phi thường mát mẻ, hơn nữa chung quanh có nhiều thực vật, địa thế tương đối cao, có thể nhìn rõ thung lũng phía dưới. Nhưng mà, quá trình dàn xếp tộc nhân không thuận lợi. Thời điểm bọn người Bá Ca vừa tới phong thủy bảo địa. Tề Nhạc liền phát hiện, đã có một bộ lạc khác đóng quân.

Không đợi Đồ Tiết hỏi thăm, Bá Ca đã tức giận.

- Ai cho các người đóng quân ở chỗ này.

Tiếng rống giận của hắn như sấm rền, dọa người chung quanh nhảy dựng lên. Cưỡi hắc hổ cực lớn, chạy về phía trước, đã đi tới nơi đóng quân của bộ lạc kia.

Những người Tộc Thổ Cao Sơn đang đóng quân nhìn thấy Bá Ca xuất hiện, hiển nhiên đều có chút sợ hãi, đúng lúc này, một người sắp xếp đi ra, đi đến trước mặt Bá Ca.

- Là tôi muốn đóng quân ở đây. Tộc trưởng từng nói qua. Thời điểm Hỏa Tiết, vị trí đóng quân do các tộc lựa chọn, tới trước được trước, Bá Ca sao nói vậy.

Bá Ca hừ một tiếng, nói:

- Đúng vậy, tộc trưởng đã nói như vậy, nhưng mà. Nơi này tôi đã sớm chọn rồi, các người còn đến nơi đây. Rõ ràng là không cho tôi mặt mũi.

Người nói chuyện với Bá Ca cũng không cao lớn, chỉ có một mét bảy, Bá Ca từ trên cao nhìn xuống, càng lộ ra nét nhỏ gầy của hắn, nhưng mà, tướng mạo người này bình thường, cũng rất quật cường.

Hừ lạnh một tiếng, nói:

- Bá Ca, anh là người bộ lạc Hi Thụy, nơi này vốn là địa bàn của các người, không phải các người đang ở trong động huyệt sao?

Bá Ca cả giận nói:

- Lô Tư, đừng nghĩ quy mô bộ lạc các ngươi hơi đông là lớn lối, không sai, tôi không chọn cho mình. Mà là cho bộ lạc Đồ Tiết, bọn họ cách nơi này rất xa, chẳng lẻ không chuẩn bị trước mảnh đất cho họ sao?

Lô Tư vừa muốn nói cái gì, Đồ Tiết đã đi đến, nói:

- Được rồi Bá Ca, bộ lạc chúng tôi đóng ở đâu cũng được. Nếu như Lô Tư đại ca tới trước, vậy cho bọn họ ở đây đi.

Lô Tư nhìn qua Đồ Tiết, hào quang trong mắt hơi lập lòe, nhưng từ biểu lộ của hắn, hiển nhiên không nhận phần nhân tình này của Đồ Tiết, ngược lại cười lạnh nói:

- Đồ Tiết, đã lâu không gặp. Nhìn người của anh, nhân khẩu không được thịnh vượng a.

Đồ Tiết lạnh nhạt nói:

- Đúng là không thịnh vượng bằng bộ lạc của Lô Tư đại ca. Bộ lạc của ngài hiện giờ hẳn được sáu ngàn người rồi, chỉ sợ trừ bộ lạc tộc trưởng ra, quy mô bộ lạc của ngài là lớn nhất nha.

Lô Tư ngạo nghễ nói:

- Không sai, quy mô bộ lạc của tôi khá lớn. Cho nên mới muốn chiếm cứ địa phương này. Bá Ca, Đồ Tiết đã không có ý kiến. Anh nói nhảm làm cái gì? Coi chừng tôi đi tố cáo với tộc trưởng Hi Thụy đấy.

Bá Ca giận dữ:

- Kháo, Lô Tư, mày muốn chết phải không?

Vừa nói, hắn giơ trường thương sáu mét của mình lên, cây thương này không phải bằng đá bình thường, mà do khoáng thạch đặc thù tạo thành, cực kỳ cứng rắn. Nếu không, lần trước vân lực Tề Nhạc cũng đã làm gẫy rồi. Mà cây thương chỉ qua, khí thế Bá Ca lập tức đại thịnh, con hắc hổ gầm lên, chấn đắc Lô Tư không đứng vững thân hình.

- Bá Ca, anh phản rồi. Dám động thủ với tôi. Anh có thân phận gì? Đừng quên, tôi chính là tù trưởng bộ lạc Lô Tư đấy.

Sắc mặt Lô Tư rất khó coi, tộc nhân của hắn đã vây quanh.

Bá Ca hừ một tiếng, nói:

- Tao động thủ với mày thì như thế nào? Mày không phục sao? Mày đúng là hồ ly giảo hoạt. Ngày bình thường không làm ra chuyện tốt gì, đến Hỏa Tiết lại chiếm cứ nơi tốt. Mẹ kiếp, hôm nay chỉ cần tao ở chỗ này, thì không cho bộ lạc Lô Tư của mày đóng quân, không phục sao, mày đánh với tao một trận, nếu mày thắng tao, xem như bổn sự của mày giỏi.

Đồ Tiết nhíu mày, tiến lên phía trước bắt lấy cây thương của Bá Ca, trầm giọng nói:

- Bá Ca, buổi tối hôm nay cử hành Hỏa Tiết, không nên hồ đồ, chẵng lẽ anh muốn làm lớn chuyện sao?

Vừa nói, hắn nháy mắt với Bá Ca, nhưng mà, tính tình của Bá Ca nổi lên, căn bản không quan tâm tới khuyên bảo của Đồ Tiết, ngược lại quát to:

- Đồ Tiết đại ca, anh không nên cản tôi, tôi đã sớm nhìn lão gia hỏa Lô Tư này vừa mắt, anh quên sao, lần trước nếu không phải hắn trộn lẫn lung tung, nói không chừng, địa vị của anh trong Tộc Thổ Cao Sơn rất cao đấy.

Nghe lời này, Lô Tư biến sắc.

- Bá Ca, nói chuyện phải có chứng cứ.

Bá Ca hừ lạnh nói:

- Có chứng cứ cái rắm, mày là thứ gì tao không rõ sao? Chẳng lẽ nói, lần trước nếu không phải mày làm chuyện xấu sau lưng, con của Hi Thụy sẽ chết sao?

Nghe xong lời này, cho dù Đồ Tiết hay là Lô Tư, sắc mặt đại biến, Lô Tư tiến lên một bước, giận dữ hét:

- Mày nói láo, mày có chứng cứ nói tao hại chết con trai của tộc trưởng sao? Lúc ấy, chính là hắn không biết tự lượng sức đi thu phục cự thú, nào biết cự thú lực lượng cường đại, hơn nữa cuối cùng lựa chọn con trai của tao. Năm nay con của tao đã trưởng thành, do nó đại biểu Tộc Thổ Cao Sơn chúng ta tham dự giải đấu anh hùng.

*****

Nghe đối thoại của bọn họ, Tề Nhạc đã hiểu đại khái tình huống bây giờ, nhìn vào hắn, bộ dáng của đám người Tộc Thổ Cao Sơn chất phác này, hình như cũng có phân tranh quyền lực a, chẳng lẽ, đây chính là tật xấu của nhân loại sao? Vì quyền lực, chuyện gì cũng có thể làm được. Bá Ca có tính tình gì Tề Nhạc rất rõ ràng, từ ngày đó đánh một trận đã hiểu rõ rồi.

Tuy hắn hơi lỗ mảng, nhưng tuyệt đối không nói dối, nếu hắn đã nói như vậy, trừ phi xác thực là hiểu lầm, nếu không gia hỏa Lô Tư này chẳng phải thứ gì tốt. Bá Ca gầm lên giận dữ, cây thương run lên, chân tay của Đồ Tiết ra, trường thương mang theo khí kình bành trướng, đâm vào ngực của Lô Tư.

Sắc mặt Lô Tư đại biến, vô ý thức lui về phía sau một bước, hiển nhiên hắn cũng có chút công phu, nhưng trong lúc vội vàng, trên tay không có binh khí nào, thân thể trùn xuống, dùng hai tay ngăn cản cán thương.

Lực lượng Bá Ca là thế nào? Tuy danh xưng đệ nhất dũng sĩ của Tộc Thổ Cao Sơn là hơi quá, nhưng lực lượng của hắn trong cả Tộc Thổ Cao Sơn cũng tính là thượng đẳng, trường thương bị đối phương ngăn cản, lập tức toàn lực ép xuống, đấu gối của Lô Tư mềm nhũn, đã quỳ một gối xuống mặt đất, sắc mặt vô cùng khó coi, miễn cưỡng chèo chống.

Thời điểm Bá Ca động thủ cũng đã nổi sát tâm, đôi mắt lóe sáng, con hắc hổ bên dưới thân cũng động, há miệng phun ra năng lượng màu đen, nhắm thẳng ngực của Lô Tư, Bá Ca e sợ Đồ Tiết động thủ, động tác thật nhanh, lúc này, Đồ Tiết kinh ngạc ngắn ngủi, nhưng đã không kịp.

- Ai dám tổn thương cha ta.

Một âm thanh bén nhọn vang lên, một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện, ánh mắt Tề Nhạc co rút lại, thò tay giữ chặt Đồ Tiết, nhanh chóng lui ra phía sau mười mét, kéo về bộ lạc Đồ Tiết.

Thân ảnh này vô cùng mau lẹ, một đạo hồng sắc hào quang vừa vặn ngăn cản năng lượng Lô Tư cùng hắc hổ. Hào quang lập tức đại phóng, oanh một tiếng thật lớn, đón đở công kích của hắc hổ.

Tuy thực lực của Bá Ca không kém, nhưng cậy nhờ chính thức của hắn chính là hắc hổ tu vi hai ngàn năm. Năng lượng bộc phát, chấn đắc toàn thân hắn lắc lư, mà hắc hổ cũng lui ra sau hơn mười mét mới đứng vững. Đối diện với bọn họ, Lô Tư đã được cứu ra, nhìn sắc mặt hắn vô cùng tái nhợt, cứu hắn là một người trẻ tuổi. Từ tướng mạo mà nhìn, chí ít có bảy thành tương tự Lô Tư, nhưng thân thể cao lớn hơn Lô Tư một chút, lúc này, hắn cưỡi trên lưng một con quái thú, trong mắt có hào quang âm độc, mặt mũi tràn đầy bất thiện nhìn qua Bá Ca.

Con quái thú dưới thân của người này làm Tề Nhạc chú ý, đó là một con quái thú kỳ quái, bề ngoài có chút giống với Lục Lân Liệt Thụ Tích, mặc dù, thân thể lại không có cao như Lục Lân Liệt Thụ Tích, nhưng lại rất dài, cơ hồ có so sánh với thân thể Lục Lân Liệt Thụ Tích khi sử dụng nội đan, hơn nữa, sau lưng của nó có đôi cánh lớn, trong miệng có chất nhầy màu tím, nhỏ trên mặt đất, phát ra âm thanh quái dị, trên đầu quái thú có hai sừng, sừng của nó uốn lượn, sừng nhọn chỉa về phía trước, có hào quang âm u lóe lên, con mắt của nó kỳ lạ nhất, con quái thú này chỉ có hai mắt, nhưng hai mắt của nó chuyển động khác biệt, một trên một dưới, có khi chuyển động ra xung quanh. Làn da trên người không khác gì màu đất chung quanh.

Con quái thú kia xuất hiện, làm cho Tề Nhạc nhớ tới một loài động vật thời đại của mình, chỉ có điều, thể tích của con quái vật này lớn hơn con ở thời đại hắn nhiều, chính là tắc kè hoa. Hiện tại Tề Nhạc còn không dám khẳng định, rốt cuộc làn da của con quái thú này có biến đổi hay không, nhưng từ bộ dáng và khí tức hung ác của nó mà nhìn, tuyệt đối là một con hung thú hung hãn. Tu vị ít nhất cũng hơn ba ngàn năm, trách không được Lô Tư không có e ngại hắc hổ của Bá Ca.

- Bá Ca, sao dám động thủ với cha tôi.

Trong mắt người trẻ tuổi có hào quang oán hận, trên tay hắn không có cầm binh khí, thân thể cứng cỏi dán sát vào người con quái thú, lúc này, hai tay hắn giữ chặt hai sừng của quái thú, tức giận tới cực điểm.

Oán hận trong mắt Bá Ca không ít hơn đối phương bao nhiêu, liếc mắt nhìn con quái thú dưới thân người trẻ tuổi, giọng căm hận nói:

- Không sai, tao muốn giết chết lão hổn đãn này, dù thế nào, già bị đánh, nhỏ ra mặt sao? Lô U, đừng tưởng rằng có cự thú làm đồng bọn thì lên mặt càn quấy với tao. Hừ, trong mắt tao, mày chỉ là thằng trẻ ranh chưa ráo máu đầu đâu.

Lô Tư đã được con trai cứu lên lưng quái thú. Lúc này nghe được Bá Ca nói, cả giận nói:

- Được lắm! Bá Ca chờ đó cho tao, tuy mày là chiến sĩ cự thú trong bộ tộc, nhưng mà, mày lại tập kích tù trưởng bộ lạc lớn thứ hai, chuyện này tao nhất định bảo tộc trưởng chủ trì công đạo.

Bá Ca hừ một tiếng, nói:

- Đến ah! Tao sợ mày sao! Chẳng lẽ mày có thể cắn được tao sao. Tao chờ mày đấy. Lô U, bây giờ không phải mày có cự thú làm đồng bọn sao? Đến đây! Đánh với tao một hồi, tao muốn xem mày hợp thể với cự thú đồng bọn như thế nào. Nhưng mà, lão tử sẽ không nương tay đâu, vạn nhất đánh mày thành tàn phế, cũng đừng trách tao!

- Im ngay.

Đột nhiên một âm thanh lạnh như băng vang lên, tuy âm thanh không lớn, nhưng lại truyền vào tai của mỗi người. Một đạo thân ảnh như hư ảo từ phương xa chạy tới, hắn hô lên hai chữ này nhưng thân thể không dừng lại, nhưng âm thanh của hắn phi thường ổn định. Cũng không vì chạy nhanh mà âm thanh dồn dập.

Cảm nhận được khí tức của người này, đồng tử của Tề Nhạc co rút lại, thầm nghĩ trong lòng, rốt cục cũng có cao thủ xuất hiện.

Cơ hồ chỉ trong mấy cái nháy mắt, đạo thân ảnh này đã tới gần đây, người này có thân hình không cao lớn như Đồ Tiết. Tướng mạo phi thường anh tuấn, tuy làn da cũng rất đen, nhưng so với người Tộc Thổ Cao Sơn khác còn tốt hơn nhiều, trên căn bản là màu rám nắng, đôi mắt đen có uy thế bắn ra bốn phía, dáng người rất cân xứng, thân cao đại khái chừng mét chín, phía dưới mặc váy da thú, thân trên dùng lá cây làm thành quần áo, trên đầu mang theo cái nón kỳ quái. Buộc tóc làm từ xương của động vật. Vị trí trung ương của buộc tóc khảm nạm kim loại màu vàng, tản ra hào quang nhàn nhạt.

Bá Ca lúc trước còn phi thường hung hăng cần quấy. Nhưng nhìn thấy người này xuất hiện, khí thế của hắn lập tức yếu đi, vội vàng thu hồi thạch thương trong tay, thấp giọng nói:

- Tộc trưởng, ngài đến rồi.

Thì ra người đột nhiên chạy tới này, chính là tộc trưởng của Tộc Thổ Cao Sơn, Hi Thụy chưởng quản hơn mười vạn người Tộc Thổ Cao Sơn.

Hi Thụy liếc Bá Ca, lạnh lùng nói:

- Anh lại gây chuyện nữa rồi, có phải trong nội tâm rất khó chịu sao?

Lô Tư nghiêng người, nhảy khỏi cự thú của con trai, đi vài bước tơi trước mặt Hi Thụy, giận dữ hét:

- Hi Thụy, tuy anh là tộc trưởng, nhưng chuyện này anh phải cho tôi một lời giải thích, nếu không bộ lạc Lô Tư chúng tôi không để yên cho bộ lạc Hi Thụy đâu. Bá Ca có ý đồ giết tù trưởng như tôi, anh nói phải làm sao bây giờ.

*****

Ánh sáng trong mắt Hi Thụy lóe lên, ngữ khí ôn hòa một ít, nói:

- Thực xin lỗi Lô Tư tù trưởng, là tôi quản giáo không tốt, tôi thay mặt Bá Ca xin lỗi ngài.

Bá Ca lớn tiếng thét lên:

- Xin lỗi làm gì, tộc trưởng...

Hắn vừa nói đến đây, lại nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Hi Thụy nhìn qua, nửa câu sau nuốt ngược trở về. Ngượng ngùng đem ánh mắt nhìn qua chỗ khác.

Lô U ngồi trên lưng cự thú âm thanh lạnh lùng nói:

- Xin lỗi là được sao? Chẳng lẽ trong Tộc Thổ Cao Sơn chúng ta, giết người chỉ cần xin lỗi là xong sao? Hi Thụy tộc trưởng, ngài không thể xử lý qua loa như vậy.

Hi Thụy gật gật đầu, nói:

- Chuyện này tôi nhất định sẽ cho bộ lạc Lô Tư một lời giải thích. Nhưng mà, Lô Tư tù trưởng, hôm nay là Hỏa Tiết một năm một lần của Tộc Thổ, tôi không hy vọng vì xung đột của các người làm ảnh hưởng hào khí của mọi người. Anh cứ việc yên tâm, tôi nhất định xử lý Bá Ca, nhưng mà, đợi tới khi Hỏa Tiết chấm dứt thì xử lý, ngài thấy thế nào?

Lô Tư nhìn qua Hi Thụy, ánh mắt của hắn có chút lập lòe lạnh băng nhìn qua Hi Thụy, hừ một tiếng, nói:

- Anh là tộc trưởng, anh nói thế nào thì thế đó đi, nhưng mà, chỗ này tôi tới trước, tôi phải đóng quân ở đây.

Hi Thụy gật gật đầu, nói:

- Đó là đương nhiên. Bá Ca, anh lập tức quay về nhà cho tôi, không có lệnh của tôi, không cho phép anh rời nhà một bước, Hỏa Tiết buổi tối hôm nay, anh không cần tham gia đâu.

- Cái gì? Tộc trưởng, ngài nói...

Hiển nhiên Bá Ca không thể hiểu thái độ của Hi Thụy, nhìn qua hắn, trong mắt tràn ngập thần sắc không dám tin.

Âm thanh Hi Thụy lạnh lùng nói:

- Như thế nào? Anh không nghe hiểu lời tôi nói sao?

Bờ môi Bá Ca rung lên, dường như còn muốn nói gì, nhưng cuối cùng không có nói ra, oán hận hất cây thương trong tay lên, khu động con hắc hổ dưới thân, chạy qua một hướng khác của thung lũng.

Hi Thụy nhìn qua Đồ Tiết, có chút áy náy nói:

- Đồ Tiết đại ca. Thật xấu hổ, chỉ có thể mời tộc nhân của anh đổi địa phương khác thôi.

Đồ Tiết cười cười, nói:

- Hi Thụy, anh nói gì vậy, chúng ta là huynh đệ nhiều năm, còn cần khách sáo như vậy sao? Đi thôi, phải nhờ tộc trưởng an bài tốt rồi.

Hi Thụy gật gật đầu. Sau đó gật đầu với cha con Lô Tư, lúc này mới dẫn theo Đồ Tiết đi về một hướng khác.

Rời khỏi nơi đóng quân của bộ lạc Lô Tư. Đồ Tiết hạ giọng nói:

- Hi Thụy, anh xử lý Bá Ca như vậy có quá nghiêm khắc hay không. Không cho hắn tham gia Hỏa Tiết, điều này có chút hơi quá a. Dù sao, đây là khuất phục lớn nhất với chiến sĩ.

Hi Thụy lắc đầu, nói:

- Đồ Tiết đại ca, anh còn không biết. Tiểu tử Bá Ca này mấy năm nay gây cho tôi không ít chuyện, nếu lần này không nghiêm trị hắn. Chẳng những Lô Tư còn làm ồn ào, Bá Ca cũng càng không kiêng nể cái gì. Tuy hắn là chiến sĩ xuất sắc nhất, nhưng làm việc quá xúc động. Không thể giúp gì cho tôi cả, hy vọng hắn hấp thu giáo huấn lần này. Đáng tiếc đại ca bây giờ là tù trưởng bộ lạc, nếu không, có anh bên cạnh tôi, tôi không cần mệt nhọc như vậy. Tôi cấm Bá Ca tham gia, Hỏa Tiết hôm nay phi thường trọng yếu. Tôi không hy vọng vì xúc động của hắn mà xảy ra chuyện.

Đồ Tiết thở dài một tiếng, nói:

- Hi Thụy, sắc mặt anh không được tốt lắm, vẫn là vì chuyện con của anh sao?

Vẻ thống khổ trên mặt Hi Thụy chợt lóe lên, hắn nhíu mày, thản nhiên nói:

- Tôi chỉ có một đứa con.

Đồ Tiết gật gật đầu. Nói:

- Tôi hiểu, Hi Thụy, anh yên tâm, bất luận thời điểm gì tôi cũng đưng bên cạnh anh, hung thủ nhất định gặp báo ứng.

Sắc mặt Hi Thụy buông lỏng một chút, khẽ thở dài:

- Hiện tại cũng chỉ có đại ca anh là người tôi tín nhiệm nhất.

Ánh mắt Đồ Tiết khẽ động, tự vỗ trán của mình một cái, nói:

- Anh nhìn tôi, tôi có chuyện cần nói, quên giới thiệu anh một người bạn.

Vừa nói, hắn dừng bước lại, nhìn qua Tề Nhạc sau lưng.

Hi Thụy cũng đồng thời xoay người lại, kỳ thật vừa rồi hắn đã chú ý Tề Nhạc. Nhưng bởi vì nói chuyện với Đồ Tiết, còn không kịp hỏi thăm.

- Vị tiểu huynh đệ này là anh hùng đánh bại Bá Ca sao?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Ngài khỏe chứ, tộc trưởng Hi Thụy tôn kính, hai chữ anh hùng không dám nhận.

Trên mặt Hi Thụy xuất hiện nụ cười.

- Tiểu huynh đệ không cần khiêm tốn, tuy Bá Ca lỗ mãng, nhưng vẫn có vài phần bổn sự, anh có thể dễ dàng đánh bại hắn, hai chữ anh hùng này, anh nhận không có sai đâu. Đi thôi, tôi đã dàn xếp chỗ cho bộ lạc Đồ Tiết đại ca rồi, sau đó các vị tới chỗ của tôi, chúng ta tâm sự.

Dù sao Hi Thụy cũng là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, có hắn an bài, không lâu sau, bộ lạc Đồ Tiết cũng có chỗ khác. Tuy vị trí không tốt như địa phương bị bộ lạc Lô Tư cưỡng chiếm, nhưng cũng là vị trí không tệ, hiển nhiên vị Hi Thụy tộc trưởng này đã sớm có chuẩn bị.

Một nam nhân được toàn bộ Tộc Thổ Cao Sơn tôn kính, xuất phát từ tôn kính, Tề Nhạc cũng không có mang theo Văn Đình cùng Tuyết Nữ đi tới chỗ của Hi Thụy. Dặn dò hai nữ hai câu, lúc này mới đi theo Đồ Tiết, Hi Thụy, đi vào phía đông thung lũng, đi vào một huyệt động rộng lớn.

Huyệt động này so với những huyệt động Tề Nhạc nhìn thấy còn lớn hơn, độ cao chí ít chừng hai mươi mét, rộng hơn ba mươi mét, cửa ra vào có mười tên Tộc Thổ Cao Sơn thủ vệ. Nhìn thấy Hi Thụy trở về, đồng thời cung kính hành lễ với hắn.

Hi Thụy vừa đi vào đã giải thích với Tề Nhạc:

- Nơi này là nơi tôi xử lý chuyện của bộ tộc, phàm là đại sự của bộ tộc, hoặc là thời điểm các tù trưởng tụ hợp, đều tiến hành ở đây, mời vào.

Tiến vào trong động, Tề Nhạc lập tức nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị, đây là một huyệt động thiên nhiên, trong huyệt động, thậm chí có rất nhiều thạch nhủ, dài có thể đạt ba bốn mét, ngắn cũng hơn một mét, dưới ánh sáng chiếu vào, lóe ra hào quang màu ngà sữa, tuy chỉ có một hào quang, nhưng làm cho người ta có cảm giác hoa mắt.

Hi Thụy dẫn hai người vào sâu trong huyệt động, nơi này có một khối nham thạch cực lớn, nham thạch không cao, chỉ cao chừng một mét, nhưng lại phi thường rộng lớn, chung quanh nham thạch, đặt hơn năm mươi cái ghế làm bằng đá.

Hi Thụy tìm một ghế đá ngồi xuống, đồng thời làm thủ thế mời Tề Nhạc và Đồ Tiết.

Đồ Tiết cũng không khách khí, lôi kéo Tề Nhạc ngồi xuống, hướng Hi Thụy nói:

- Huynh đệ, ở đây không có người ngoài, không cần gọi tôi là tộc trưởng.

Hi Thụy mỉm cười, nói:

- Đồ Tiết đại ca, anh nói cái gì vậy, chúng ta vốn là huynh đệ mà.

Đồ Tiết cười nói:

- Đúng vậy a! Lần này tôi trừ việc tới tham gia Hỏa Tiết ra, cũng có chuyện của Tề Nhạc huynh đệ này. Chắc hẳn Bá Ca đã nói cho anh nghe rồi, Tề Nhạc huynh đệ tới từ một dân tộc nhỏ, gọi là dân tộc Khựa. Hắn ra ngoài du lịch, hơn nữa tìm kiếm di tích của thần. Anh biết được nhiều chuyện hơn tôi, không biết có tin tức gì không, hoặc là, anh có thể trợ giúp gì không?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-360)