Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 124

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 124: Mộ Hiên Viên
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hi Thụy nhìn qua Tề Nhạc, ngẫm lại, nói:

- Di tích thiên thần? Loại vật này là hư vô mờ mịt. Tôi rất khó hiểu vì cái gì Tề Nhạc huynh đệ lại có hứng thú với nó vậy.

Tề Nhạc thầm nghĩ trong lòng, sao tôi không có hứng thú chứ? Tìm không thấy Côn Lôn kính, chúng tôi không có đường về nhà a! Trong nội tâm vừa nghĩ, hắn nói:

- Dân tộc Khựa chúng tôi ưa thích truy cầu những thứ không rõ ràng. Hơn nữa, lần này chúng tôi đi ra, vốn muốn tìm hiểu thế giới bên ngoài. Về phần di tích thiên thần, tôi cũng chỉ nghe qua mà thôi. Nghe nói thiên thần đã từng để lại một ít vật phẩm đặc thù trên thế giới của chúng ta, đều có lực lượng rất cường đại. Cho nên, với tôi mà nói tìm kiếm di tích thiên thần là đi mạo hiểm. Nhân sinh khổ đoản, tôi thích khiêu chiến, mà điều này là lựa chọn tốt nhất.

Trong mắt Hi Thụy xuất hiện một tia nghi hoặc, nói:

- Nói như vậy, anh chính là mạo hiểm giả?

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Có thể nói như vậy. Không biết Hi Thụy tộc trưởng có chút tin tức về phương diện này hay không?

Hi Thụy lắc đầu, nói:

- Thực xin lỗi, tuy tôi là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, nhưng mà anh cũng nhìn thấy rồi, Tộc Thổ Cao Sơn chúng tôi vẫn luôn sinh hoạt trên núi cao, tuy tôi có đôi khi đi ra thế giới bên ngoài, nhưng thời gian ra ngoài rất ngắn, cho nên không hiểu nhiều về thế giới bên ngoài. Cho nên, di tích thiên thần như lời anh nói, tôi không có tin tức xác thật, chỉ sợ không thể giúp anh cái gì.

Nghe Hi Thụy nói như vậy, Tề Nhạc lập tức cảm thấy có chút thất vọng, hỏi dò:

- Vậy Tộc trưởng Hi Thụy có biết chỗ nào là căn cứ của cự thú không?

Buổi tối mấy ngày hôm trước, sau khi thu Bạch nương tử làm sai khiến, Tề Nhạc có chút hối hận, không phải hối hận về chuyện nhận nàng làm sai khiên, mà hắn phát hiện mình quên hỏi chuyện căn cứ thần thú trong miệng Bạch nương tử. Mà Bạch nương tử hiện tại vẫn lâm vào ngủ say, cho nên, hắn cũng chỉ có thể hỏi thăm vị tộc trưởng trước mặt này.

Trong mắt Hi Thụy xuất hiện hào quang kinh ngạc.

- Căn cứ cự thú? Tôi nghe Bá Ca nói anh có cự thú làm đồng bọn rồi chẳng lẽ anh còn muốn thu thêm một con cự thú nữa hay sao? Tôi còn chưa gặp qua người nào thu hai con cự thú đấy.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Cũng không phải nguyên nhân này, tình huống cụ thể xin thứ cho tôi không thể nói ra. Chỉ hy vọng tộc trưởng có thể nói cho tôi biết một ít tin tức của cự thú.

Hi Thụy nói:

- Tề Nhạc huynh đệ, không phải tôi không giúp anh, mà là vị trí cự thú nghỉ lại hay biến hóa, tôi không cách nào khẳng định chỗ của chúng. Đối với cự thú, tôi chỉ tương đối quen thuộc với cự thú trong sơn mạch, nhưng trong sơn mạch này, đã không có quá nhiều dấu vết cự thú. Cho nên người dân Tộc Thổ Cao Sơn chúng tôi mới có thể an cư lạc nghiệp ở đây, hy vọng anh hiểu cho.

Nhìn qua Hi Thụy, Tề Nhạc ẩn ẩn cảm giác được hắn nói lời này không thật, bởi vì, thời điểm Hi Thụy trả lời vấn đề này của mình, ánh mắt có chút lập loè, giống như hơi do dự, lại giống như đang tự hỏi. Nhưng hắn lại không nói thêm cái gì, dù sao đây là địa phương của người ta, Hi Thụy không muốn nói. Hắn cũng không có biện pháp gì.

Nhưng mà, từ khí tức năng lượng trên người của Hi Thụy, thực lực cao hơn người khác, ít nhất cũng cùng cấp bậc với Thiên Hồn trong Viêm Hoàng Hồn. Khác biệt không rõ ràng với Đồ Tiết cho lắm, nhưng khẳng định là mạnh hơn thanh niên trâu bò như Bá Ca.

- Tôi có thể hiểu được, đã như vầy, sau khi Hỏa Tiết chấm dứt, chúng tôi sẽ rời khỏi phiến sơn mạch của các vị. Nếu như vận khí tốt. Nói không chừng chúng tôi lại có phát hiện gì đấy.

Hi Thụy vừa muốn nói gì, đột nhiên, một âm thanh từ bên ngoài vang lên.

- Ca ca, nghe nói Đồ Tiết đại ca đến, thật không?

Một thân ảnh yểu điệu từ bên ngoài chạy thẳng vào, động tác của nàng phi thường nhanh nhẹn. Chỉ mấy lần lách mình, đã đi tới trước mặt bọn người Tề Nhạc.

Hi Thụy khẽ nhíu mày, nói:

- Mân Côi, anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, nơi này là phòng nghị sự trong tộc, không có anh đồng ý, không được tùy tiện đi vào. Sao trí nhớ của em không tốt vậy, chẳng lẽ thủ vệ bên ngoài không ngăn cản em sao?

- Dừng, bọn chúng à! Bọn chúng dám sao?

Thiếu nữ khinh thường hừ một tiếng, con mắt sáng ngời, nhìn qua Đồ Tiết nói:

- Đồ Tiết ca ca, anh đến a, lần này anh phải dạy cho em bản lĩnh đấy.

Thời điểm thiếu nữ này đi vào huyệt động, Tề Nhạc đã cảm thấy hai mắt tỏa sáng. Đây là nữ tử mười tám mười chín tuổi, thân cao chừng mét bảy, màu da của nàng còn trắng hơn Hi Thụy một ít, chỉ hơi đen hơn mình, nhưng lại tràn ngập sức sống khỏe mạnh.

Tộc Thổ Cao Sơn chỉ có trang phục lá cây của nàng là gợi cảm nhất mà thôi, bộ ngực cao ngất, bờ mông đầy đặn, vòng eo hết sức nhỏ nhắn, mang cho người ta cảm giác kinh diễm, trên mặt đẹp. Một đôi mắt đen láy đang nhìn Đồ Tiết nói chuyện nhưng lại lườm qua mình. Toát ra hào quang hiếu kỳ. Nàng tên là Mân Côi, quả nhiên là một đóa hoa hồng đen động lòng người! Bề ngoài cao lớn xinh đẹp lại mang theo thuần phác của người Tộc Thổ Cao Sơn. Làm cho ai nhìn nàng cũng có cảm giác khác thường.

Đồ Tiết mỉm cười nói:

- Mân Côi, anh sợ em rồi, được rồi, nếu như em nguyện ý, sau khi Hỏa Tiết kết thúc, em lên đường đi tới bộ lạc của anh chơi mấy ngày đi, em cũng lớn rồi, ca ca có chút năng lực cũng có thể truyền thụ cho em.

Hi Thụy mỉm cười, nói:

- Đồ Tiết, anh không nên sủng ái nàng như vậy, nha đầu kia, bây giờ càng ngày càng không hiểu quy củ.

Đồ Tiết mỉm cười nói:

- Quy củ cái gì, nàng bây giờ không phải càng đáng yêu sao?

Mân Côi cười hì hì, nói:

- Vẫn là Đồ Tiết ca ca tốt, hừ, đại ca, nếu anh quản giáo em quá nghiêm, em sẽ gia nhập bộ lạc của Đồ Tiết đại ca đấy.

Hi Thụy có chút bất đắc dĩ nhìn qua em gái của mình, trong mắt toát ra một tia sủng ái.

- Tốt, chỉ cần em nguyện ý thì đi đi.

Ánh mắt Mân Côi nhìn qua gương mặt của Tề Nhạc, tuy tướng mạo Tề Nhạc không tính là anh tuấn, nhưng tự nhiên toát ra khí chất tôn quý, lại không phải người Tộc Thổ Cao Sơn có khả năng bằng được, hơn nữa thân thể cao lớn và dáng người lõa lồ cân xứng hiện ra ngoài, ánh mắt dịu dàng của Mân Côi nhìn qua liên tục.

- Đại ca, anh ta là ai! Sao em chưa bao giờ thấy qua? Chẳng lẽ là tù trưởng mới sao?

Phải biết rằng, Hi Thụy có địa vị cao nhất trong Tộc Thổ Cao Sơn, người có thể được hắn tiếp đãi như thế này, bình thường chỉ có tù trưởng của bộ lạc, hoặc là người tổng bộ Tộc Thổ đi tới.

Trong mắt Hi Thụy chợt lóe sáng, nói:

- Vị này là Tề Nhạc huynh đệ, khách nhân từ xa tới, chúng ta đang đàm luận, em đi ra ngoài chơi đi.

Mân Côi bất mãn nói:

- Không muốn, các anh nói chuyện, em cũng muốn nghe.

Hi Thụy giận dữ nói:

- Mân Côi.

Âm thanh của hắn trầm thấp hơn vài phần, Mân Côi le lưỡi, làm ra bộ dáng ủy khuất.

*****

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Nếu Mân Côi tiểu thư muốn nghe, cũng không có gì. Tộc trưởng Hi Thụy, tôi nghĩ, buổi nói chuyện của chúng ta cũng chấm dứt rồi. Các vị trò chuyện đi, tôi không quấy rầy. Dù sao ở lại cũng không có kết quả gì, còn ở đây có được gì chứ?

Hi Thụy thở sâu, đột nhiên nói:

- Tề Nhạc huynh đệ, tôi có chuyện cần làm phiền anh, không biết được hay không được?

Tề Nhạc sững sờ, trong nội tâm thầm nghĩ, tại sao Hi Thụy đột nhiên đưa ra thỉnh cầu với mình chứ? Nhưng dù sao hắn vừa mới cự tuyệt chuyện thần tích và hang ổ cự thú, dưới loại tình huống này lại đưa ra thỉnh cầu của mình, hình như có chút mất lịch sự a, nhưng mà, trong lòng của hắn tuy nghĩ như vậy, trên mặt không có biểu lộ gì, mỉm cười nói:

- Tộc trưởng có việc gì cứ nói, nếu như tôi có thể giúp đỡ, nhất định nghĩa bất dung từ.

Sắc mặt Hi Thụy buông lỏng một chút, nói:

- Là như thế này, tôi vừa mới nghĩ tới, tuy tôi không biết chuyện di tích thiên thần ra sao, nhưng mà. Tôi lại quen một người, có khả năng người này sẽ biết. Không biết Tề Nhạc huynh đệ có hứng thú hay không.

Tề Nhạc sững sờ, gật gật đầu, nói:

- Đương nhiên là có hứng thú, vậy phiền toái tộc trưởng.

Hi Thụy lắc đầu, nói:

- Không, hẳn là phiền toái anh mới đúng. Địa vị của người bạn này không phải anh cũng có thể nhìn thấy được. Tề Nhạc huynh đệ dù sao không phải người trong tộc. Chỉ sợ là có chút ít khó khăn. Cho nên, chỉ cần anh giúp tôi việc này. Tôi mới có thể mang anh đi gặp người đó.

Nghe Hi Thụy nói, lại câu dẫn lòng hiếu kỳ của Tề Nhạc, thu hồi bước chân chuẩn bị rời đi, nói:

- Tộc trưởng cứ nói đi.

Hi Thụy nói:

- Là như thế này, người mà tôi nói, chính là đại tế tự của Tộc Thổ chúng tôi, hắn là đại trí giả của Tộc Thổ. Biết tất cả chuyện trên vùng đất này. Hắn cơ hồ không có gì không biết, nếu như anh có thể trợ giúp việc này, tôi nghĩ, chuyện tìm kiếm di tích thiên thần của anh đây, có lẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Chỉ có điều, đại tế tự có địa vị cực kỳ tôn sùng trong Tộc Thổ, sẽ không dễ dàng rời khỏi tổng bộ Tộc Thổ, cho nên. Muốn gặp được hắn, nhất định phải đi tới tổng bộ Tộc Thổ chúng tôi. Mà Tề huynh đệ không phải người trong tộc, chuyện này có chút khó khăn, muốn gặp được đại tế tự lại càng không có khả năng. Cho nên, tôi mới nói phải dùng biện pháp.

Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, liên tưởng tới mình đi tới bộ lạc lớn nhất của Tộc Thổ Cao Sơn này, hắn đã hiểu một chút.

- Đó là biện pháp gì? Thỉnh tộc trưởng chỉ rõ.

Hi Thụy tiếp tục nói:

- Là như thế này, hàng năm bốn tộc chúng tôi tổ chức thi đấu anh hùng. Mà trước khi cử hành giải đấu, các tộc phải đi tới địa phương tuyển chọn. Tộc Thổ Cao Sơn chúng tôi, là một nhánh lớn nhất của Tộc Thổ. Cho nên, thời điểm Hỏa Tiết hàng năm, bản thân chúng tôi cũng thi đấu tuyển chọn, chọn lựa ra một chiến sĩ cường đại nhất, trực tiếp trở thành tuyển thủ dự thi của Tộc Thổ.

- Năm đó, tôi, Đồ Tiết, sau này có Bá Ca. Đều đã từng có được vinh dự này. Nếu như Tề huynh đệ chịu tham gia thi đấu tuyển chọn. Đạt được thắng lợi cuối cùng nhất, tôi có thể thuận lợi dẫn anh tiến vào khu vực tổng bộ của Tộc Thổ. Đến lúc đó, bằng vào quan hệ giữa tôi và đại tế tự, anh cũng có thể nhờ hắn trợ giúp.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Nói như vậy, ý của tộc trưởng trước tiên là muốn tôi đại biểu cho Tộc Thổ Cao Sơn, sau đó lại thành đại biểu của Tộc Thổ, tham gia thi đấu anh hùng sao?

Hi Thụy gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, đây là nguyên nhân tôi muốn nhờ anh giúp đỡ. Có lẽ Tề huynh đệ cũng biết, Tộc Thổ chúng tôi là hậu đại của Hoàng Đế, nhưng mà, những năm qua đến nay, các tộc khác không ngừng biểu hiện cường hoành, tuy nhân số Tộc Thổ đông đảo, nhưng dần dần lâm vào hạ phong. Tôi nghe Bá Ca nói thực lực của Tề huynh đệ, cho nên, hy vọng anh có thể trợ giúp Tộc Thổ chúng tôi chuyện này. Nếu như có thể, vậy anh là ân nhân của Tộc Thổ.

Tề Nhạc bất động thanh sắc nói:

- Nhưng mà, dù sao tôi cũng là người ngoài tộc, chỉ sợ như vậy không tốt.

Hắn biết rõ, Hi Thụy thỉnh chính mình hỗ trợ, hiển nhiên là muốn lợi dụng chính mình. Xem ra, trong Tộc Thổ Cao Sơn này, cũng có thế hệ tâm cơ thâm trầm a.

Hi Thụy nói:

- Chuyện này không thành vấn đề, biết rõ bí mật này chỉ có Đồ Tiết đại ca cùng với tộc nhân của anh ta mà thôi, cộng thêm tôi và Bá Ca, chỉ cần chúng ta không nói ra, bên ngoài tuyên bố anh là chiến sĩ của bộ lạc Đồ Tiết, vậy thì không thành vấn đề, huống chi, cho dù người khác biết Tề huynh đệ là người của dân tộc Khựa tới, anh cũng có thể tuyên bố mình gia nhập vào Tộc Thổ, thành chiến sĩ của Tộc Thổ chung ta a! Đương nhiên, tôi cũng không phải ước thúc Tề huynh đệ, đây chỉ là tạm thời mà thôi.

Đột nhiên Mân Côi nói:

- Ca ca, anh ta được không? Chẳng lẽ, anh cho rằng anh ta có thể chiến đấu với Lô U sao?

Hàn quang trong mắt Hi Thụy lóe lên, nhìn chăm chú vào em gái của mình, nói:

- Chúng ta đang nói chính sự, nếu như em còn dám xen lời vào, vậy đi ra ngoài cho anh.

Mân Côi bất mãn hừ một tiếng, nhưng dù sao nàng cũng không dám nói thêm cái gì.

Ánh mắt Hi Thụy nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Không biết Tề huynh đệ định như thế nào?

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Thực xin lỗi, Tộc trưởng Hi Thụy, tôi nghĩ, chúng tôi tự mình đi tìm di tích thiên thần thì hơn.

Hi Thụy sững sờ, hắn không nghĩ tới Tề Nhạc lại có thể biết trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của mình.

- Vì cái gì?

Hào quang trong mắt Tề Nhạc sáng lên, hai mắt lóe hào quang cơ trí.

- Đạo lý rất đơn giản. Tộc Thổ Cao Sơn nếu là chi nhánh lớn nhất của Tộc Thổ, mà ngài lại là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, trước kia ngài nói không quá hiểu về chuyện diễn ra ở bên ngoài, chuyện này làm tôi khó tin tưởng. Nhất là ngài sau đó lại nói có quan hệ không tệ với đại tế ti của Tộc Thổ, nếu đại tế đi uyên bác như vậy, sao ngài cái gì cũng không biết được?

- Nếu như tôi đáp ứng yêu cầu của tộc trưởng, như vậy, tôi chỉ biến thành công cụ của tộc trưởng thôi. Nếu như tôi đoán không sai, tộc trưởng chẳng những muốn lợi dụng tôi trợ giúp Tộc Thổ lấy được thành tích tốt trên thi đấu anh hùng, đồng thời, cũng muốn tôi đối phó đứa con trai tù trưởng bộ lạc Lô Tư a. Đã như vầy, tôi cần gì tham dự vào tranh đấu của hai người chứ?

- Chuyện này tôi không có chút chỗ tốt nào. Lui một bước mà nói, cho dù tôi đáp ứng ngài, cuối cùng cũng trợ giúp Tộc Thổ lấy được thành tích nhất định, nếu nói đại tế tự của quý tộc cái gì cũng biết, nhưng nếu hắn không biết, tôi đây có biện pháp gì chứ, dù sao, miệng là của các vị, các vị không nói, chẳng kẽ tôi còn động võ sao? Chỉ có thể biến thành công cụ bị lợi dụng mà thôi. Thực xin lỗi, Đồ Tiết đại ca, tôi nghĩ, Hỏa Tiết này tôi không cần tham gia, hiện tại tôi mang theo vợ của mình rời khỏi Tộc Thổ Cao Sơn thôi.

*****

Nói xong, hắn lại đứng lên, đi ra bên ngoài.

Nghe Tề Nhạc nói, sắc mặt Hi Thụy đại biến, nhân loại vào thời đại này, trí tuệ nhân loại còn hạn chế, đại đa số nhân loại đều cực kỳ thuần phác, hắn không nghĩ tới, ý định trong lòng của mình bị Tề Nhạc nhìn thấu. Dưới ánh mắt cơ trí của hắn, mình như không có chỗ che dấu, chẳng thể ẩn giấu được thứ gì.

- Đứng lại.

Hi Thụy hét lớn một tiếng.

Hơn mười chiến sĩ Tộc Thổ Cao Sơn ở ngoài hang chạy vào, cây lao buộc tảng đá thô sơ chỉ về phía Tề Nhạc.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, cũng không quay đầu lại nói:

- Như thế nào, Tộc trưởng Hi Thụy còn muốn dùng vũ lực lưu tôi lại hay sao. Đáng tiếc, các người không có thực lực này.

Khí tức uy nghiêm từ trên người Tề Nhạc tràn ra ngoài, đây không đơn giản là uy nghiêm, mà còn là uy áp khí thế cường đại, khí thế vốn là vô hình, nhưng vào thời khắc này, Tề Nhạc như biến thành một thế giới khác, uy áp khổng lồ không thể chống lại được tràn ra mỗi góc của động huyệt, mà uy áp như hóa thành thực chất này làm cho hào quang trong mắt các chiến sĩ Tộc Thổ Cao Sơn đầy sợ hãi, bàn tay không tự chủ được cầm chặt cây lao trong tay run rẩy, một ít người tâm trí yếu ớt, thậm chí bị uy áp đè ép té ngồi trên đất, thân thể run lên bần bật.

Mà ngay cả Hi Thụy, Đồ Tiết cũng cả kinh, đối mặt với áp lực của Tề Nhạc không có khả năng chống cự, Hi Thụy giật mình phát hiện, áp lực chủ yếu của Tề Nhạc là nhắm vào hắn, trong khoảnh khắc đó, năng lực mà hắn tự ngạo lại bị Tề Nhạc gắt gao khóa chặt, thậm chí Tề Nhạc còn không quay đầu trở lại, nương theo áp lực của bản thân lại có thể ngăn cản mình hoạt động, không cách nào điều động năng lượng.

Cảm giác sợ hãi tràn ngập trong lòng Hi Thụy, rốt cuộc hắn cũng hiểu được, mình so sánh với thanh niên trẻ tuổi dân tộc Khựa này còn kém quá xa. Hoàn toàn không cùng một cấp bậc a.

- Tề Nhạc huynh đệ, anh...

Đồ Tiết có chút lo lắng kêu lên một tiếng, ngay sau đó, hắn cũng không chống cự được uy áp của Tề Nhạc áp tới, đồng dạng không cách nào phát ra âm thanh.

Tề Nhạc chậm rãi xoay người, trong đôi mắt đen tràn ngập hào quang màu bạc, tất cả áp lực biến mất, những chiến sĩ Tộc Thổ Cao Sơn kia ngã nhào trên đất, thở hổn hển từng ngụm, mà Đồ Tiết cùng Hi Thụy thì như trút được gánh nặng, hoảng sợ trong mắt càng không che dấu được. Thừa nhận áp lực nhỏ nhất chính là Mân Côi, đối với mỹ nữ, Tề Nhạc luôn có lòng thương tiếc.

- Tộc trưởng Hi Thụy, tôi chỉ muốn nói cho ngài biết, trên thế giới này, có một ít người không thể lợi dụng. Mà tôi là một trong số đó. Tôi thấy ngài là bạn của Đồ Tiết đại ca, cho nên hôm nay tôi mới khách khí như thế. Nếu như anh còn có ý định động võ với tôi, tôi không ngại giáo huấn anh một lần.

Hi Thụy cũng không phải người ngu, trong Tộc Thổ Cao Sơn này, người có được trí tuệ như hắn cực nhỏ, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu ngoài thực lực ra áp đảo các tộc nhân khác. Tuy chỉ cảm thụ qua khí tức trên người của Tề Nhạc, nhưng làm cho hắn hiểu được, nói:

- Tề huynh đệ, tôi cũng không có ý động võ, anh không nên hiểu lầm.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Vậy là tốt nhất. Tôi nghĩ, tôi ở lại chỗ này chỉ làm phức tạp tính toán của tộc trưởng thôi, cáo từ.

Mắt thấy Tề Nhạc phải đi. Đột nhiên Hi Thụy la lên:

- Chờ một chút, Tề huynh đệ. Tôi có tin tức di tích thiên thần.

Nghe những lời này, bước chân của Tề Nhạc lập tức dừng lại, dù sao, hiện tại với hắn mà nói, không có gì quan trọng hơn là đi tìm Côn Lôn kính. Nhưng mà, Tề Nhạc rất thông minh, hắn cũng không có vội vàng. Chỉ là lạnh nhạt nói:

- Hiện tại tộc trưởng nguyện ý nói cho tôi biết sao?

Hi Thụy thở sâu, tuy tuổi của hắn còn lớn hơn Tề Nhạc rất nhiều, nhưng mà, ở trước mặt Tề Nhạc, hắn phát hiện mình không thể chống lại ở phương diện nào cả, mà đối phương không làm gì cả, cũng có thể mang lại cảm giác thật lớn cho hắn.

- Tề huynh đệ, là như thế này. Những lời tôi nói cũng không phải là giả. Tôi nghĩ, có lẽ anh cũng hiểu, loại vật như di tích thiên thần này là hư vô mờ mịt. Tôi không có căn cứ cụ thể, làm sao có thể nói rõ chứ? Nhưng mà, trước kia tôi từng nói qua với đại tế tự, ở vùng đất của chúng ta, có vài chỗ cấm địa. Ngay cả những con cự thú kia cũng không dám tiến vào. Cũng không biết trong những cấm địa này có di tích thiên thần hay không.

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Đã như vầy, rốt cuộc những cấm địa này ở nơi nào, trong đó có cấm kỵ thế nào?

Hi Thụy nói:

- Tình huống cụ thể tôi không rõ, tôi chỉ nghe mơ hồ từ đại tế tự mà thôi, hơn nữa, hơn nữa hắn cũng rất tơ tưởng tới cấm địa, nhất là cấm địa gọi là mộ Hiên Viên, tôi nghe hắn nói nhiều lần. Cho nên, có lẽ anh sẽ cảm thấy hứng thú. Tình huống cụ thể cũng chỉ có đại tế ti mới biết. Đến bây giờ, tôi không có gì giấu diếm. Không sai, tôi đúng là có cừu oán với Lô Tư.

Nói tới đây, Hi Thụy không có che dấu cảm xúc của mình. Trong mắt có cừu hận lóe lên.

Tề Nhạc lặng lẽ nhìn hắn, chờ đợi hắn giảng thuật.

Hi Thụy nói:

- Con của tôi, vốn là hi vọng của Tộc Thổ Cao Sơn chúng tôi, thậm chí là hy vọng của cả Tộc Thổ, thời điểm hắn hai mươi tuổi, thậm chí đạt được đại tế ti chỉ điểm một năm. Bất luận là năng lực hay trí tuệ, đều mạnh hơn các tộc nhân khác. Đồng thời, nó cũng là kiêu ngạo của tôi. Nhưng mà, thời điểm năm trước, con của tôi thật vất vả tìm được đồng bọn cự thú cường đại, đột nhiên lại xuất hiện nguy cơ lớn. Thời điểm chờ chúng tôi tìm được, thi thể của nó chỉ còn lại một nửa.

Tề Nhạc có chút tò mò nói:

- Tôi nghe Đồ Tiết đại ca từng nói qua, thời điểm tộc nhân các người tìm kiếm cự thú, sẽ có chiến sĩ có cự thú đi cùng mà. Nếu là con của ngài, chẳng lẽ ngài không có bảo hộ hắn?

Bi thương tràn ngập trong mắt Hi Thụy, hai mắt của hắn lúc này hồng lên.

- Đương nhiên là có, đó là con tôi a! Nhưng mà, khi đó, con của tôi đã thu phục được cự thú. Con cự thú kia đã tiếp nhận hắn, mà tôi còn có nhiều chuyện trong tộc cần xử lý, cho nên đi trở về trong tộc trước. Thế nhưng mà, sau một ngày qua đi, nó còn chưa trở về, trong lúc cấp bách, tôi phải đi tìm nó lần nữa, thế nhưng mà, lúc này tôi tìm được cũng chỉ có thi thể của nó mà thôi. Tề huynh đệ, anh có thể tưởng tượng tâm trạng của tôi thế nào rồi chứ? Tôi chỉ có một đứa con như vậy thôi!

Tề Nhạc nói:

- Nhưng mà, vì sao ngài có thể khẳng định đó là do cha con Lô Tư làm ra?

Hi Thụy xiết chặt hai đấm.

- Không phải chúng thì còn ai đây? Con cự thú đồng bọn của Lô U kia, chính là con cự thú mà con của tôi tìm được! Nếu như không phải nó, chẳng lẽ còn có người khác sao? Tuy tôi không biết vì sao bọn chúng làm được, nhưng mà, tôi cơ hồ có thể khẳng định, chuyện này là tội nghiệt của bọn chúng. Nếu như tôi có chứng cớ, sao tôi chờ tới bây giờ chứ.

*****

- Vì ổn định của Tộc Thổ Cao Sơn, tôi phải nhẫn nại. Lặng lẽ phái nhân thủ đi điều tra, đồng thời, cũng tự mình đi tới tổng bộ Tộc Thổ thỉnh giáo đại tế ti, vì cái gì dưới tình huống cự thú đã phục tùng còn xuất hiện tình cảnh như vậy. Về sau, đại tế tự nói cho tôi biết, loại tình huống này xuất hiện nguyên nhân chỉ có một, nguyên nhân xuất hiện tình huống này là do cự thú đã có đồng bọn từ trước rồi, mà chủ nhân của nó đã bày âm mưu ra hại con của tôi.

- Mà tôi từ thám tử hối báo chỗ của Lô Tư, từ hơn hai năm tước, con của Lô Tư là Lô U, cũng đã có đồng bọn cự thú, tuy chuyện này rất bí mật, nhưng cũng có người biết được. Nhưng không có ai nhìn thấy cự thú đồng bọn của hắn là cái gì. Có những tin tức này, tôi càng khẳng định phán đoán của mình. Lợi dụng thời gian một năm này, thủ hạ tôi phái đi dần dần truyền các loại tin tức trở về, các loại dấu vết để lại, đều là dụng tâm hiểm ác của cha con Lô Tư. Đáng tiếc tôi không có chứng cớ trực tiếp, nếu không, tôi không chờ tới bây giờ.

Tề Nhạc nói:

- Nếu ngài là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, cha con Lô Tư làm như vậy. Rõ ràng cho thấy bọn họ có âm mưu rồi, đã như vầy. Tôi nghĩ, ngài có nhiều biện pháp đối phó bọn chúng, cần gì phải đi tìm chứng cớ chứ? Phải biết rằng, muốn gán tội cho người khác, không có gì là không được. Ngài có thể nhịn tới bây giờ, chỉ sợ còn có nguyên nhân khác.

Ánh mắt Hi Thụy trở nên nhu hòa hơn một ít, thở dài một tiếng, nói:

- Đúng vậy, nếu như tôi quyết định đối phó bọn chúng, cũng không phải là không được. Anh nói đúng, tôi là tộc trưởng Tộc Thổ Cao Sơn, có được quyền lực không phải tù trưởng bộ lạc có thể đối kháng. Nhưng mà, Lô Tư chính là tù trưởng có thực lực nhất trong Tộc Thổ Cao Sơn, nếu như tôi đối phó hắn, tất sẽ gây nên chấn động lớn trong Tộc Thổ Cao Sơn. Những năm này, Tộc Thổ Cao Sơn thật vất vả mới phát triển.

- Tôi không muốn vì nội chiến mà làm tộc nhân chịu khổ cực, cho nên, tôi cưỡng ép thống khổ vào trong nội tâm của mình. Tôi thậm chí còn không dám nhìn cha con bọn chúng nhiều lần, sợ rằng mình sẽ không nhịn được, làm ra chuyện bất lợi cho toàn tộc. Hôm nay, sở dĩ tôi thỉnh cầu Tề Nhạc huynh đệ hỗ trợ, kỳ thật cũng chỉ muốn huynh đệ giúp tôi tiêu diệt hung thủ là Lô U mà thôi.

- Về phần Lô Tư, không có con và đồng bọn cự thú, hắn không thể nhắc lên sóng gió gì, vì toàn tộc, tôi thậm chí không động tới hắn. Tề huynh đệ, trong lòng tôi còn quá nhiều băn khoăn, cho nên, tôi không thể dấu diếm gì với anh, hy vọng anh có thể tha thứ cho tâm tư của tôi. Anh có cự tuyệt. Chúng tôi tuyệt đối không ngăn cản. Đương nhiên, chúng tôi cũng không có khả năng ngăn cản. Nhưng mà, như thế nào cũng mời anh tham gia hết Hỏa Tiết rồi hãy rời đi. Xem như cho tôi tận tình địa chủ, anh thấy thế nào.

Tề Nhạc nhìn vào mắt Hi Thụy, nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Ngài là tộc trưởng hợp cách. Dưới tình huống gặp kẻ thù giết con, còn có thể đặt vị trí tộc nhân lên hàng đầu, từ điểm này, ngài đáng cho tôi kính nể. Được rồi, tôi nguyện ý báo thù này giúp ngài, đương nhiên, về sau ngài cũng phải thực hiện lời hứa của mình, dẫn tôi đi gặp đại tế tự. Về phần sau đó xuất chiến thay cho Tộc Thổ, tôi còn phải xem tin tức của đại tế ti có hữu dụng hay không.

Hắn cũng không phải kẻ giúp người cần lợi ích, nhưng nếu bị người ta lợi dụng, nhất định là không làm.

Hi Thụy không nghĩ tới Tề Nhạc cuối cùng lại đáp ứng, hắn thỉnh Tề Nhạc hỗ trợ nguyên nhân chủ yếu chính là vì báo thù, về phần thay hay không thay Tộc Thổ dự thi, ngược lại chỉ là thứ yếu, vui vẻ nói:

- Tề huynh đệ, tôi thật sự không biết nên cảm ơn anh thế nào.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Cảm ơn thì không cần. Trước như vậy đi, Đồ Tiết đại ca, tôi quay về chỗ bộ lạc của anh nghỉ ngơi, thời điểm diễn ra Hỏa Tiết, tôi sẽ đại biểu bộ lạc của anh tham gia tuyển chọn.

Nói xong câu đó, hắn cũng quay người rời khỏi động.

Nhìn qua bóng lưng Tề Nhạc, hào quang trong mắt Mân Côi xuất hiện một tia không biết nên giải quyết thế nào, từ nhỏ đến lớn, nàng lần đầu tiên nhìn thấy anh của mình cầu khẩn người khác, mà người này lại trẻ tuổi như vậy. Trong khoảng thời gian ngắn, Tề Nhạc đã lưu lại ấn tượng thật sâu trong lòng nàng.

Tề Nhạc vừa đi, đột nhiên Hi Thụy ngồi sụp xuống ngay đó, hắn lúc này phát hiện người của mình phủ đầy mồ hôi, có thể thấy được Tề Nhạc mang lại áp lực lớn cho hắn thế nào.

- Đồ Tiết đại ca, anh nói tôi làm như vậy là đúng hay sai?

Đồ Tiết cười khổ nói:

- Huynh đệ ah! Vừa rồi quả thật anh chơi với lửa đấy. Tuy tôi không biết thực lực Tề Nhạc mạnh cỡ bao nhiêu, nhưng từ khi tôi nhìn thấy anh ta triệu hoán con rắn chín đầu kia, chỉ sợ cho dù là chiến sĩ mạnh nhất trong tộc của chúng ta cũng không đánh lại Tề Nhạc. Nhưng mà, tôi có thể cảm giác được, hắn là người chân thành, chỉ có thiệt tình đối đãi với hắn, sẽ nhận được trợ giúp.

Hi Thụy có chút toát mồ hôi nói:

- Tôi hiểu rồi. Đồ Tiết đại ca, trước kia tôi quá lỗ mãng rồi..

Tề Nhạc trở lại bên người Văn Đình cùng Tuyết Nữ, đem chuyện ở trong huyệt động nói lại một lần. Nghe Tề Nhạc nói, Văn Đình có chút kỳ quái nói:

- Nếu lúc ấy bọn họ lợi dụng anh, vì sao cuối cùng anh lại đáp ứng chứ?

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Từ ba chữ mộ Hiên Viên, chẳng lẽ em không nghĩ tới cái gì sao?

Hào quang trong mắt Văn Đình sáng ngời, Tuyết Nữ bên cạnh cũng toát ra ánh mắt kinh ngạc, hai nữ trăm miệng một lời.

- Hiên Viên kiếm?

Tề Nhạc làm ra thủ thế chớ co lên tiếng, lại nói:

- Các cô nói nhỏ một chút. Nếu quả thật có mộ Hiên Viên tồn tại thật sự, trong đó rất có thể có một trong thập đại thần binh, chính là Hiên Viên kiếm lực công kích mạnh nhất. Cũng là thần kiếm Hoàng Đế chém giết Xi Vưu. Mà Tộc Thổ là hậu đại của Hoàng Đế, như vậy, đại tế tự của bọn họ hướng tới Hiên Viên kiếm là bình thường.

Văn Đình nói:

- Tề Nhạc, anh không sao chứ?

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- À? Em có ý gì?

Văn Đình tức giận nói:

- Chúng ta bây giờ cần là Côn Lôn kính, mà không phải Hiên Viên kiếm. Hiên Viên kiếm dù cường đại, cũng không thể đưa chúng ta về nhà, chẳng lẽ anh còn không rõ sao? Gia hỏa tham lam.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Nhân tâm chưa đủ rắn nuốt voi. Lòng tham mỗi người đều có, đây là chuyện rất bình thường. Đây chính là Hiên Viên kiếm ah! Chỉ cái tên thôi cũng khiến người ta miên man bất định. Đương nhiên, anh cảm thấy hứng thú với mộ Hiên Viên, cũng là vì Côn Lôn kính. Nếu là thập đại thần binh, như vậy, trong mộ Hiên Viên sẽ có tin tức của thần khí khác.

Tuyết Nữ lạnh lùng nói:

- Chẳng qua đây là suy nghĩ tự sướng của anh mà thôi.

Tề Nhạc nói:

- Có lẽ là vậy, quan trọng hơn chính là đại tế tự, hắn đã biết rõ mấy cấm địa, nếu như có thể đạt được trợ giúp của hắn, trong mấy đại cấm địa này, có lẽ còn có Côn Lôn kính tồn tại thì sao? Cho nên, chúng ta nhất định phải đi tới tổng bộ Tộc Thổ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)