← Ch.128 | Ch.130 → |
Hai đại hung thú vương này, dù sao cũng là người đứng đầu tộc đàn, sau khi tỉnh táo lại, khí thế trên người của bọn họ biến hóa, thân hình lóe lên, cùng Hỗn Độn Vương hình thành hình tam giác bao vây ba người Tề Nhạc vào giữa.
Toàn thân Hỗn Độn Vương tản mát một tầng khí lưu mờ ảo, chậm rãi khuếch tán ra chung quanh, phô thiên cái địa bao phủ phạm vi trăm cây số vuông. Ánh mặt trời không thấy. Thậm chí không thấy cảnh vật, chỉ có thể nhìn thấy đại địa và khí lưu mờ ảo kia. Rất rõ ràng. Đây là một loại năng lực lĩnh vực của Hỗn Độn Vương.
Thân thể Đại Bằng Minh Vương đã hoàn toàn biến thành màu vàng, giống như từ vàng chế tạo thành, cổ tay hơi đảo, một thanh trường đao hỗn hợp hai màu xanh lam hiện ra, thân đao là trong suốt, nhìn nhìn nó có vài phần quỷ dị. Giống như Tề Nhạc vậy, khí tức toàn thân của hắn hiện giờ thu liễm hoàn toàn, âm độc nhìn chăm chú vào Tề Nhạc, tuy uy áp vô hình nhìn không thấy, nhưng mà, ánh mắt của hắn như một cơn sóng biển áp tới, lăng không tập trung vào Tề Nhạc.
Khí tức của Thâm Hải Minh Long Vương càng thêm đáng sợ, thân thể của hắn đã biến thành màu tím sậm, mà tóc lại biến thành màu xanh da trời, dựng đứng lên không trung, từng đạo năng lượng như gợn sóng khuếch tán ra chung quanh, mỗi một lần khuếch tán, đều mang theo biến hóa của cổ năng lượng cường hoành này, khiến người ta không thể nào nhận ra được vị trí của hắn cả.
Đồng thời, cổ năng lượng như sóng nước này khuếch tán ra chung quanh, cũng giống như Hỗn Độn Vương, vừa tiến lên tạo thành một tầng lĩnh vực.
Đương nhiên Tề Nhạc không biết, bất luận là Hỗn Độn Vương hay là Thâm Hải Minh Long Vương, bọn họ phóng thích lĩnh vực này, kỳ thật đều lấy bảo vệ mình làm chủ, đối mặt Tứ Tường Vân Kỳ Lân chưa từng xuất hiện, bọn họ không ôm tâm lý giành công lao, chỉ cầu bảo vệ thân mình mà thôi, trước tiên chuẩn bị đường lui cho mình thật tốt, sau đó mới đối phó Tề Nhạc. Chỉ có Đại Bằng Minh Vương đem toàn bộ lực chú ý đặt vào công kích.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng:
- Thế nào, muốn so lĩnh vực sao? Ta sẽ cho các ngươi biết thế nào là đệ nhất lĩnh vực đây. Thiên - Ky - Bách - Biến - Tuyền -- Ki - Giới - Pháp...
Tay phải đặt lên Kỳ Lân Châu vuốt nhẹ một cái, tay trái đặt lên tay Văn Đình, một cổ khí lưu nóng rực từ trong tay Văn Đình truyền vào cơ thể Tề Nhạc, hai người tâm ý tương thông, sau đó dẫn phát năng lực chung cực của Kỳ Lân Ẩn, mà cha của Văn Đình được xưng là pháp bảo mạnh nhất trong Kỳ Lân bát trân, lập tức bộc phát năng lực mạnh mẽ của mình.
Gợn sóng màu đỏ như bao phủ toàn bộ mọi thứ ở chung quanh, từ mấy ngày qua Tề Nhạc luôn nghiên cứu Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, hắn phát hiện, chỉ cần không bị lĩnh vực như Ngân Long Tráo che phủ, đối với Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp mà nói, tất cả có thể miễn dịch hoàn toàn.
Từ loại góc độ nào đó mà nói, năng lực bản thân Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp chính là sát thủ toàn bộ lĩnh vực.
Bởi vậy, thời điểm hào quang màu đỏ sậm này hiện ra, mọi thứ chung quanh yên tĩnh lại, bất luận là Hỗn Độn Vương tản mát khí lưu màu xám, hay là chấn động của Thâm Hải Minh Long, trong nháy mắt bị hào quang màu đỏ sậm thôn phệ, tất cả mọi thứ chung quanh lâm vào bóng tối, không gian biến thành to lớn, sau đó là từ bé biến thành lớn.
Trong mắt của ba hung thú vương, vương của hung thú và những hung thú vạn năm cùng đi đã đồng thời biến mất, mà cùng lúc đó, trong không gian màu đỏ sậm này, bọn họ cũng mất đi tung tích của ba người Tề Nhạc. Với tư cách là một trong vài loài hung thú cường đại nhất, sinh tồn hơn vạn năm, bọn chúng không biết vào sinh ra tử bao nhiêu lần, cũng đối đầu với Kỳ Lân không biết bao nhiêu năm tháng, đối với năng lực Kỳ Lân cũng quen thuộc, nhưng mà, bọn họ đối với Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp này trước này chưa từng gặp qua, đột nhiên trước mặt xuất hiện biến hóa, nhất thời làm nội tâm ba hung thú vương kinh hãi, cơ hồ đồng thời làm ra hành động.
Chỉ trong nháy mắt, ba hung thú vương đưa lưng vào với nhau, thời điểm đối mặt với nguy cơ, bọn họ ăn ý mười phần.
Thời điểm Tề Nhạc sử dụng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp cũng không có bao quát hung thú vương và đám hung thú vạn năm kia, bởi vì hắn biết rõ, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp tuy cường hãn, nhưng mà, cũng phải nhìn năng lượng bản thân người sử dụng mà định ra nếu như vây khốn địch nhân có năng lượng mạnh hơn mình quá nhiều, như vậy, thời gian duy trì lĩnh vực này cũng có hạn.
Bởi vậy, hiện tại vương của hung thú có khả năng nhìn thấy, chỉ là một đám hào quang màu đỏ sậm mà thôi, thậm chí Tề Nhạc còn khống chế Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp khiến cho hắn có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong, cũng không tới mức phát động toàn bộ hung thú đưa vào trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp.
Như vậy, càng có thể tranh thủ nhiều thời gian. Đương nhiên, trong lĩnh vực kỳ lạ này, Tề Nhạc muốn cho những hung thú và vương của hung thú bên ngoài nhìn thấy đều là những thứ hắn cho thấy, một ít thứ không nên thấy, bọn họ tuyệt đối không nhìn rõ được.
Thời điểm hào quang màu đỏ hoàn toàn che phủ lại. Trong đầu của Hi Thụy vang lên âm thanh của Tề Nhạc.
- Hi Thụy tộc trưởng, có lẽ hiện tại ngài cũng nhìn ra, bản thân tôi là người của thần thú, tôi cũng không có nhiều thời gian giải thích gì với ngài cả. Hiện tại tôi dựa theo phương hướng tổng bộ Thổ Tộc đưa các vị ra ngoài, bất luận như thế nào, sau khi rời khỏi đây. Các người lập tức đi vào trong tổng bộ, nếu như đại tế tự của các người thực sự cường đại như ngài nói. Như vậy, xin mời ngài bảo hắn tới trợ giúp cho tôi, nếu không, cho dù duyên phận chúng ta đã tận, thì đây cũng là chuyện cuối cùng tôi giúp được các người.
Hi Thụy căn bản không biết nên trả lời Tề Nhạc như thế nào, bởi vì âm thanh của Tề Nhạc trực tiếp đưa vào trong óc của hắn, những chuyện xảy ra nãy giờ gây chấn kinh quá lớn. Tuy hắn biết Tề Nhạc phi thường cường đại, nhưng mà, hắn cũng không có tưởng tượng được, Tề Nhạc lại cường đại tới trình độ này, đối mặt nhiều hung thú như vậy, hắn lại không thèm lui bước mà dám đối mặt chính diện, hơn nữa cho đến lúc này, còn không rơi vào hạ phong.
Đầu óc của Hi Thụy rất loạn. Nhưng mà, đồng thời hắn cũng cảm giác được chung quanh có biến hóa, thân thể chợt nhẹ, thân thể của hắn như có vòng xoáy bao phủ, kể cả Bá Ca và hắc hổ của hắn, cùng với mười tên chiến sĩ Tộc Thổ. Trong nháy mắt này, đều bị cuốn vào trong vòng xoáy. Ngay sau đó, những cảnh vật chung quanh biến mất, đại não của bọn họ lâm vào trạng thái trống rỗng.
Trước khi phát động Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, Tề Nhạc đã dùng vân lực của mình giải quyết nổi lo về sau. Từ khi khôi phục vân lực tới giờ, hắn không ngừng thăm dò sự huyền bí của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Có kinh nghiệm lúc đối phó Lục Lân Liệt Thụ Tích, Tề Nhạc biết rõ, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp này là bảo đảm tốt nhất khi mình đối phó địch nhân cường đại.
*****
Bởi vậy, thời điểm tu luyện vân lực, đều phân ra một bộ phận tâm thần nghiên cứu lĩnh vực của Kỳ Lân này. Tìm hiểu biến hóa trong đó, đã tìm ra một it thứ hữu dụng. Lúc trước cha của Văn Đình từng nói qua với hắn. Thời điểm gặp cường địch, cho dù không có lực kháng cự. Nương tựa vào Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp cũng có thể bỏ chạy.
Mà Tề Nhạc mang bọn người Hi Thụy rời đi, chính là biểu hiện của năng lực này.
Trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, được xưng là kỹ năng truyền tống. Nhưng mà, định hướng truyền tống trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp chỉ có tác dụng với địch nhân chứ chẳng phải là chủ trận. Trong thiết kế của cha Văn Đình, thời điểm gặp địch nhân quá cường đại, dùng loại truyền tống định hướng này mê hoặc địch nhân, còn bản thân mình tranh thủ thời gian đào thoát.
Bản thân thế giới là cân đối, bất luận năng lực gì cũng có tính cực hạn, định hướng truyền tống cũng thế, cho nên, Tề Nhạc cũng không có thử truyền tống ba hung thú vương đi chỗ khác, dù sao năng lực của bọn họ quá cường dại, cho dù thành công bọn chúng đi ra chỗ khác, cũng không có khả năng đưa đi quá xa, mà tiêu hao năng lượng của bản thân Tề Nhạc lại cực lớn, mà bên ngoài còn có nhiều hung thú như vậy tồn tại, nếu làm thế chỉ chịu diệt vong mà thôi.
Cho nên, Tề Nhạc lựa chọn tiễn bọn người Hi Thụy đi ra khỏi địa phương nguy hiểm này, vốn, hắn muốn Văn Đình cùng Tuyết Nữ rời đi, nhưng mà Văn Đình tâm ý tương thông với hắn, mà Kỳ Lân Ẩn chính là do cha của Văn Đình sáng tạo ra, chỉ cần Văn Đình không đồng ý, Tề Nhạc căn bản không có biện pháp với nàng. Về phần Tuyết Nữ thì càng đơn giản. Tề Nhạc vừa thi triển Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, thân thể của Tuyết Nữ cũng sinh ra biến hóa.
Đối mặt nhiều địch nhân như vậy, Tuyết Nữ cảm nhận thực lực của mình không đủ, cũng không có khả năng chống lại nhiều địch nhân như thế. Nếu như gia nhập vào chiến đấu, chỉ tăng thêm phiền toái cho Tề Nhạc cùng Văn Đình, cho nên, khi Tề Nhạc vừa thi triển Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, nàng lập tức ngưng tụ toàn bộ năng lượng của mình, đồng thời, phát động kỹ năng Tề Nhạc cùng Văn Đình chưa bao giờ thấy qua, thậm chí chưa nghe nói bao giờ.
Đó chính là huyễn hình, cái gọi là huyễn hình, chính là cải biến hình thái của bản thân, nhưng không có cải biến đặc điểm của năng lượng. Dưới loại tình huống này, có hiệu quả, chỉ có Tuyết Nữ là "năng lực giả" mới được năng lực trợ giúp. Cho dù Tề Nhạc đạt tới cấp bậc chín vân, cũng không thể làm được.
Tuyết Nữ lúc này, thân thể đã hoàn toàn biến mất, mà trong lòng bàn tay trái Tề Nhạc, lại xuất hiện một cây châm, băng châm dài tới tám thốn, chính giữa hơi thô, hai đầu lại cực kỳ sắc bén, bản thân tràn ngập năng lực của Tuyết Nữ ngưng tụ cao độ. Một cây băng châm như vậy, theo ý nào đó mà nói, cơ hồ là vô kiên bất tồi. Tề Nhạc cũng không có binh khí, mà vào lúc này, Tuyết Nữ cũng đã trở thành vũ khí của hắn, nhưng Tề Nhạc không biết, băng châm do Tuyết Nữ huyễn hình rốt cuộc có thể phát huy bao nhiêu uy lực.
Tiễn bọn người Hi Thụy rời đi cũng không có hao phí bao nhiêu năng lượng của Tề Nhạc, dù sao. Bọn người Hi Thụy cũng không có phản kháng khi Tề Nhạc truyền tống, dưới tình huống bọn họ phối hợp nên không sinh ra xung đột năng lượng, lúc này, Tề Nhạc không chỉ tiễn bọn họ rời đi, thậm chí thu Thâm Hải Minh Xà vào trong cơ thể của mình.
Thân thể Thâm Hải Minh Xà vô cùng khổng lồ, đối mặt nhiều cường địch như vậy, Tề Nhạc cũng không hy vọng thân thể của hắn biến thành bia ngắm. Cho nên, bây giờ đang ở trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp chỉ có năm người. Tề Nhạc, Văn Đình cùng với ba hung thú đang dựa lưng vào nhau, cảnh giác nhìn chằm chằm khắp bốn phía.
Mỉm cười, Tề Nhạc cùng Văn Đình trống rỗng xuất hiện bên ngoài ba hung thú vương chừng trăm mét.
- Thế nào, lĩnh vực của ta ra sao?
Tề Nhạc có chút trêu chọc nhìn qua ba đại hung thú vương, ít nhất cho tới bây giờ. Ba gia hỏa này không có áp dụng bất cứ hành động nào, trí tuệ của bọn họ không phải Lục Lân Liệt Thụ Tích có thể so sánh, đối mặt với biến hóa đột nhiên xuất hiện này, lập tức dùng bất biến ứng vạn biến, lẳng lặng chờ đợi.
Đây là lần thứ hai Tề Nhạc chính thức sử dụng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, lúc này đây, địch của hắn mạnh hơn lần đầu tiên quá nhiều, nhưng mà. Tề Nhạc cũng mạnh hơn trước kia, quan trọng hơn là, hắn lý giải Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp sâu hơn, không phải lần đầu tiên có thể sánh bằng. Nếu như khi đó Tề Nhạc có được năng lực như bây giò, như thế nào bị Lục Lân Liệt Thụ Tích dẫn động Luân Hồi quả đưa tới thời đại này chứ?
Đại Bằng Minh Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Mày cho rằng lĩnh vực này có thể giam cầm ba người bọn tao sao?
Tề Nhạc mỉm cười. Nói:
- Ta cho tới bây giờ không có suy nghĩ như vậy, nhưng mà, ta lại muốn nói chuyện với ba người.
Hỗn Độn Vương giọng the thé nói:
- Nói chuyện? Có cái gì nói chứ. Chẳng lẽ mày đã nỏ mạnh hết đà rồi sao?
Tề Nhạc bất động thanh sắc nói:
- Còn chưa động thủ, nói cái gì nỏ mạnh hết đà chứ? Ta nghĩ, chúng ta nên trao đổi với nhau một chút, đối với ba cường giả trong hung thú, cũng không có gì không ổn, đây là lĩnh vực của ta, các người không cần lo lắng. Ít nhất ta hiện giờ không có công kích các người, đã đủ thành ý rồi.
Thâm Hải Minh Long Vương trầm giọng nói:
- Ngươi muốn nói cái gì?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng. Nói:
- Rất đơn giản, chúng ta lại nói chuyện lúc ở bên ngoài đi. Chẳng lẽ, với sự cường đại của ba người lại cam nguyện thần phục dưới tay của người khác sao? Nếu như các người nguyện ý, ta có thể trợ giúp các người củng cố quyền lợi và địa vị đấy. Không biết ba vị vương giả có ý định này hay không?
Đại Bằng Minh Vương hừ lạnh một tiếng, nói:
- Mày không cần ở chỗ này châm ngòi ly gián, chuyện này không có bất kỳ tác dụng nào đâu. Mày cho rằng hung thú chúng tao sẽ tự giết lẫn nhau rồi làm suy yếu thực lực của mình à? Đừng nằm mơ. Chúng tao tuyệt đối trung thành với vương.
Tề Nhạc khinh thường hừ một tiếng, nói:
- Như vậy, tôi sẽ tặng cho anh hai chữ, ngu xuẩn!
Đại Bằng Minh Vương giận dữ nói:
- Mày nói cái gì?
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Có một điểm đầu tiên tôi phải nói cho các người biết, các ngươi cứ yên tâm đi, trong lĩnh vực của ta, âm thanh không cách nào truyền đi, cho dù là vương của các người cũng không nghe được. Cho dù các người trung thành với hắn thì sao chứ, hắn chính thức tin tưởng các người sao?
Hỗn Độn Vương nói:
- Vì cái gì không tin? Chúng ta đều là thuộc hạ trung thành nhất của vương a.
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Lời này chỉ sợ ngay cả các ngươi cũng không lừa mình được nha. Nếu như hắn chính thức tin tưởng các người, cũng không phái các người đi ra chịu chết, tại sao hắn không chiến đấu với ta, ngược lại bảo các ngươi ra đánh chứ?
*****
Tề Nhạc nói ra những lời này, lập tức làm cho ba hung vương bị hỏi khó, đúng như Tề Nhạc sở liệu, ba con hung thú vương này trung thành và tôn kính với vương của hung thú không phải như mặt ngoài, đưa mắt nhìn nhau, Thâm Hải Minh Long Vương nói:
- Bất luận như thế nào, chuyện này là giữa hung thú chúng ta với nhau. Ngươi không cần châm ngòi ly gián, vì chuyện này tuyệt đối không có khả năng. Huống chi, bên ngoài còn có vài chục cường giả hung thú bên ngoài, ngươi cho rằng đụng vào ba người bọn ta, ngươi còn sống rời đi sao? Đừng nằm mơ.
Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:
- Ta chưa bao giờ hy vọng xa vời như thế, các người đã gian ngoan mất linh như vậy, chúng ta không cần bàn bạc nữa. Nhưng mà, những hung thú bên ngoài có không ít tộc nhân của các người nha. Chỉ sợ sẽ không hoàn toàn nghe theo lời vương của hung thú chỉ huy đâu, cuối cùng nhắc nhở các ngươi một câu, nếu như vương của hung thú đột nhiên chết đi, các người nói, những con hung thú bên ngoài sẽ như thế nào? Ha ha ha ha.
Lúc cất tiếng cười to, Tề Nhạc mang theo Văn Đình, lại biến mất trước mặt ba hung thú vương.
Ba vị hung thú vương không có nhúc nhích, trong nội tâm của bọn họ, đều cẩn thận lo lắng lời Tề Nhạc nói, đúng a! Nếu như mình chết đi, như vậy, bên ngoài sẽ biến thành cái dạng gì? Trừ vương của hung thú ra, kể cả ba người bọn họ, hung thú giới còn có những cường giả khác thực lực không kém bọn họ, ai có thể trở thành vương của hung thú đời kế tiếp còn rất khó nói. Nhưng mà, chuyện này thật sự đơn giản như vậy sao? Không có ai hiểu rõ sự cường đại vương của hung thú như bọn họ cả.
Thời điểm bọn họ đang suy nghĩ, Tề Nhạc cùng Văn Đình xuất hiện một lần nữa, lúc này đây, vị trí bọn họ xuất hiện chính là một phương hướng khác, thời điểm ba hung thú vương cho rằng Tề Nhạc vừa muốn nói cái gì đó, đột nhiên, bọn họ nhìn thấy thân thể Tề Nhạc xuất hiện biến hóa, Kỳ Lân Xích màu đỏ lăng không bao trùm phía trên Kỳ Lân giáp vốn có, thời điểm nội tâm ba hung thú vương cả kinh, công kích của Tề Nhạc đã xuất hiện.
- Liệt Diễm Địa Ngục!
Trong mắt Tề Nhạc bắn ra hào quang cực kỳ lãnh khốc, hỏa vân lực khổng lồ hiện ra ngoài, lập tức, cả Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp hoàn toàn bao bộc trong hỏa diễm hừng hực, chỉ trong nháy mắt, ba hung thú vương nhìn thấy ánh lửa ngập trời.
Đương nhiên, những thứ này đều là Kỳ Lân chân hỏa, nhưng mà hỏa diễm được Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp tăng phúc cùng hư hóa mà thôi, từ góc độ thị giác của ba hung thú vương, hỏa diễm này như hoàn toàn tràn ngập cả không gian.
Tề Nhạc lựa chọn sử dụng hỏa vân lực đã trải qua mưu sâu tính kỹ, thuộc tính Hỗn Độn Vương rất đặc thù, hắn không biết cái gì có thể khắc chế, mà thuộc tính Đại Bằng Minh Vương có chỗ khác với Kim Sí Đại Bằng Điêu, từ vũ khí mà nhìn, lại có thiên hướng thuộc tính kim và băng, mà Thâm Hải Minh Long Vương cũng không cần nói, nhất định là thuộc tính thủy, dưới loại tình huống này, sử dụng hỏa vân lực là tốt nhất.
Đột nhiên chung quanh xuất hiện đại lượng Kỳ Lân chân hỏa nhất thời làm ba hung thú vương khẩn trương lên, sương mù màu xám bao phủ chung quanh thân thể Hỗn Độn Vương, bao phủ thân thể hắn vào trong, mà trường đao của Đại Bằng Minh Vương múa một vòng, kim quang phan lẫn màu xanh da trời từ ánh đao hình thành một bình chướng bao bọc thân thể đem thân thể của mình thủ hộ ở bên trong.
Mà Thâm Hải Minh Long Vương càng đơn giản hơn, há miệng phun ra một làn hơi nước màu lam, trực tiếp ngăn cách Kỳ Lân chân hỏa ở bên ngoài, trong lúc nhất thời, ba hung thú vương đồng thời thi triển năng lực của mình, phòng ngự công kích của Liệt Diễm Địa Ngục.
Cảm nhận được năng lượng ba hung thú vương biến hóa, Tề Nhạc âm thầm hoảng sợ, năng lực Kỳ Lân chân hỏa được Kỳ Lân Xích tăng phúc, đã tăng lên cực hạn, huống chi hắn còn đạt tới cấp bậc sáu vân, lại tiến hành biến hóa giai đoạn thứ hai. Dưới nhiều tác dụng tăng phúc như vậy, Kỳ Lân chân hỏa vẫn không cách nào mang lại uy hiếp gì cho ba hung thú vương, có thể thấy được thực lực của chúng mạnh mẽ thế nào.
Quang mang trong mắt hiện ra, Tề Nhạc khẽ quát một tiếng.
- Hỏa biến.
Kỳ Lân chân hỏa ngưng tụ rồi xuất hiện biến hóa, lúc này, hắn thể hiện công kích do vân lực áp súc cao độ mang lại. Tuy năng lượng chỉnh thể không cách nào so sánh được với Hỏa Kỳ Lân. Nhưng giống như lần đầu giao phong với Tuyết Nữ giao, bởi vì hỏa vân lực ngưng kết quá độ, thời điểm va chạm với công kích của đối phương, lập tức bộc phát uy lực không bằng công kích đơn thể.
Ba đại hung thú vương đồng thời cảm giác được Kỳ Lân chân hỏa điên cuồng oanh kích chính diện, trong lúc bộc phát, giống như muốn thôn phệ năng lượng của hắn hoàn toàn, vội vàng tập trung năng lực phòng ngự chủ yếu tập trung lên người chúng. Lúc này, bọn chúng không có nhìn ra huyền bí của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, bởi vậy, bọn chúng vội vàng thủ hộ thân thể của mình.
Nhưng mà, lúc này thực lực của bọn họ tập trung vào phòng ngự, đột nhiên, ba đại hung thú vương giật mình, vào lúc này hai người biến mất. Phương thức ba người dựa lưng phòng thủ bị phá vỡ, bọn họ đồng thời nhìn thấy, nhìn thấy hai hung thú vương khác đang ở cách mình vài trăm mét. Mà đúng lúc này. Kỳ Lân chân hỏa sau lưng của những người này tập kích tới. Lập tức bộc phát, từ trong chân hỏa truyền ra lực công kích cường hoành.
Ba tiếng gào thét đồng thời vang lên. Tuy thực lực của ba hung thú cường đại, nhưng dưới tình huống dùng sai lực lượng, lại bị Tề Nhạc tập trung Kỳ Lân chân hỏa trùng trùng điệp điệp oanh kích sau lưng, tư vị trong đó tuyệt đối không dễ chịu, cơ hồ đồng thời kêu rên một tiếng, năng lực của ba hung thú vương lập tức tăng cường cực hạn, tuy không có thương tổn nặng. Nhưng cũng làm ba người bọn họ đổ mồ hôi lạnh. Trong lòng ba người cảm thấy kỳ quái, vì cái gì ba người vừa cùng ở một chỗ, đột nhiên tách ra như vậy? Chuyện này làm ba hung thú vương đồng thời kinh ngạc.
Bản thân ba hung thú vương có mâu thuẫn với nhau, dưới loại tình huống này, bọn họ cũng hoài nghi hai người còn lại muốn ám toán mình, trong lúc nhất thời, xu thế liên thủ bị phá giải, dưới tác dụng của tư tâm. Bọn họ lập tức biến thành đơn thể tác chiến, cũng không có hợp lại như vừa rồi.
Kỳ thật, những chuyện này do Tề Nhạc tạo thành. Đúng thế, nếu ba hung thú vương cùng dựa lưng vào nhau hình thành thế tam giác phòng ngự cho dù là Tề Nhạc có dùng toàn bộ kỹ năng Kỳ Lân cũng không thể phá vỡ. Nhưng mà, trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Rất nhiều chuyện không có khả năng biến thành có khả năng, thời điểm Tề Nhạc phát động công kích, khống chế không gian sau lưng của ba hung thú vương trong lĩnh vực Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp phóng đại vô số lần, dùng giới tử thành tu di, lập tức kéo dài khoảng cách của ba hung thú vương, cộng với lực khống chế Kỳ Lân chân hỏa mạnh mẽ thiêu đốt sau lưng bọn họ, lúc này mới xảy ra tình huống như trên.
*****
Từ biểu hiện mà nhìn, Tề Nhạc đã chiếm lấy ưu thế tuyệt đối, nhưng mà, trong nội tâm của hắn phi thường rõ ràng, thực lực của ba hung thú vương này rất cường hãn. Cho dù bọn họ không thể tùy ý hoàn thủ công kích mình. Muốn gây tổn thương bọn họ cũng không phải chuyện dễ dàng, trước mặt thực lực tuyệt đối.
Có lẽ kỹ xảo chiếm được chút ít tiện nghi, nhưng mà, muốn lấy đó làm thắng lợi cuối cùng, lại cực kỳ khó khăn. Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp đúng là thần kỳ, nhưng đồng thời tiêu hao vân lực cũng cực kỳ khổng lồ, nhất là dưới tình huống chiến đấu với ba hung thú vương cường đại, Tề Nhạc có thể cảm giác được, vân lực cảnh giới sáu vân của mình xói mòn nhanh chóng, ngay cả hắn cũng không biết mình có thể duy trì trong bao lâu.
Nếu như đối mặt với một địch nhân thì thực lực của Tề Nhạc kém không nhiều lắm, như vậy, hắn còn có thể lợi dụng Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp tách ra đánh bại ba người từ từ, nhưng mà, thực lực của ba hung thú vương tuyệt đối cường hãn. Tu vi của chúng hơn hai vạn năm, cũng không phải dễ đối phó như vậy.
- Đầu đất, ba người các ngươi làm cái gì đó? Trước liên thủ hủy diệt lĩnh vực của hắn.
Âm thanh vương của hung thú đột nhiên truyền vào trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Khiến cả ba hung thú vương đồng thời cả kinh. Càng thêm kinh ngạc là Tề Nhạc, hắn và ba hung thú vương chiến đấu với nhau, vẫn khống chế ảo giác trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp truyền cho hung thú bên ngoài thấy. Nhưng hắn không nghĩ tới, tinh thần lực vương của hung thú lại cường đại tới mức truyền âm thanh của mình vào trong lĩnh vực. Lúc này đây, Tề Nhạc đã cảm nhận nguy cơ mãnh liệt.
Nguy hiểm trước mắt, linh đài của Tề Nhạc càng thêm thanh minh, vân lực trong cơ thể vận chuyển thật nhanh, hoàn toàn bảo trì nhất trí với Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, cảnh vật trước mặt ba hung thú vương tối sầm lại, lập tức mất đi tung tích của hai hung thu vương khác, nhưng mà, sau khi nghe vương của hung thú chỉ điểm, bọn họ đã không hề do dự, cơ hồ đồng thời ba hung thú vương phát động toàn bộ lực lượng của mình.
Phát động công kích đánh vào Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp. Bởi vì bọn họ quá cường đại, bất luận là lĩnh vực gì cũng có cực hạn thừa nhận năng lượng, chỉ cần đột phá giới tuyến, cho dù lĩnh vực là gì, đều trực tiếp phá giải. Đương nhiên, loại phương pháp phá giải lĩnh vực này tiêu hao rất nhiều năng lượng, nhưng tình huống trước mắt, bọn họ chỉ có thể làm như vậy phá giải ván cục trước mặt của mình mà thôi.
Chung quanh thân thể Thâm Hải Minh Long Vương nhưng tụ một khối năng lượng màu tím hình rồng, đây là do năng lượng thủy thuộc tính cường hãn của hắn ngưng tụ thành. Lấy năng lượng nội đan làm hạch tâm, bộc phát ra năng lực công kích mạnh nhất. Dù sao, trong lòng hắn đã đặt Tề Nhạc lên vị trí phi thường cao. E sợ mình xuất lực không đủ, không cách nào đạt tơi hiệu quả chờ mong.
Đại Bằng Minh Vương cùng Hỗn Độn Vương cũng làm chuyện như vậy. Trường đao của Đại Bằng Minh Vương lập tức nghiền nát, thân đao màu xanh da trời biến thành màu vàng hoàn toàn, dưới tác dụng của năng lực bộc phát, mỗi khối mãnh vỡ như đạn pháo bắn đi, bắn ra mọi hướng.
Mà Hỗn Độn Vương trực tiếp huyễn hóa chân thân của mình, thân thể siêu cấp khổng lồ như quả khí cầu, bắn ra hơn đạo khí lưu màu xám bành trướng. Đồng thời oanh kích chung quanh, không chút giữ lại tiến hành oanh kích phá hư Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp.
Tề Nhạc hiện tại rất tỉnh táo. Kỳ thật, hắn luôn tạo thế cho mình, đã tới mức độ này thì đạt được hiệu quả hắn muốn. Ba đại hung thú vương không nhìn thấy hắn và Văn Đình, nhưng hắn và Văn Đình lại thấy rõ ba hung thú vương đang làm cái gì, hai người liếc nhau, Văn Đình mỉm cười với Tề Nhạc.
Nhẹ nhàng gật gật đầu. Ngay sau đó, năng lượng khổng lồ trong cơ thể Văn Đình bộc phát như sóng biển lao vào trong cơ thể của Tề Nhạc. Vân lực bản thân Tề Nhạc cũng hoàn toàn bộc phát, hắn giơ cao cánh tay phải của mình lên, hắc, ngưng tụ thành ba đạo quang mang đỏ, đen, bạc phóng thẳng lên trời.
Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp bị ba hung thú vương phá hư, bị Tề Nhạc tăng lên tới cực hạn, cũng là cực hạn tuyệt đối hiện giờ hắn làm được. Vân lực vô cùng khổng lồ biến thành cột sáng phóng lên trời, Tề Nhạc lúc này đã hoàn toàn sử dụng năng lực của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp bộc phát ra ngoài.
Cột sáng này ba hung thú vương không cách nào nhìn thấy được, lúc này. Bọn họ có cả giác năng lượng trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp chấn động kịch liệt, gợn sóng màu đỏ chung quanh bắt đầu nổi lên, cảm nhận được loại tình huống này, khi bọn họ cho rằng, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp sẽ bị phá giải, không chút do dự tăng cường năng lượng của mình lên mức cực hạn. Ý đồ nhất cổ tác khí phá hư lĩnh vực đang bao phủ bọn họ.
Văn Đình lúc này đã ôm lấy thân thể Tề Nhạc từ phía sau, năng lượng không chút giữ lại đánh về phía Tề Nhạc, Kỳ Lân Châu bộc trước ngực Tề Nhạc xuất hiện hào quang màu đỏ, bởi vì năng lượng trong Kỳ Lân Tí vô cùng khổng lồ nên run lên nhè nhẹ.
- Lâm, binh, đấu, nhân, giai, trận, liệt.
Tề Nhạc bây giờ là đã có thực lực sử dụng sáu chữ, hắn bây giờ chỉ có thể sử dụng sáu chữ trước tiên trong "Cửu Tự Chân Ngôn", nhưng có năng lượng của Văn Đình phụ trợ, hắn lại hô lên chữ thứ bảy.
Thời điểm thốt ra "Cửu Tự Chân Ngôn", rốt cuộc Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp dựa theo vân lực của Tề Nhạc, bất luận là cự long màu tím của Thâm Hải Minh Long Vương, hay là trường đao của Đại Bằng Minh Vương và hỗn độn khí của Hỗn Độn Vương phát ra. Vào thời khắc này đều điên cuồng ngưng tụ vào ba đạo quang mang trên cánh tay phải Tề Nhạc.
Nương tựa vào thần kỳ của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp và toàn bộ năng lượng của Tề Nhạc Văn Đình, bọn họ lấy năng lượng của ba đại hung thú vương làm chủ đạo và cải biến phương hướng của chúng. Hoặc nói dưới tác dụng của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, tiến hành di chuyển tức thời năng lượng của bọn họ.
Đây chính là toàn bộ năng lượng của ba hung thú vạn năm đã biến thành hình người phát ra nha! Chỉ sợ trên thế giới này không ai dám nói mình có khả năng chuyển dời năng lượng này. Chuyển dời và chống cự hoàn toàn không giống. Phải tiêu hao năng lượng và nắm chắc khống chế năng lượng, yêu cầu quá lớn. Nhất là tiêu hao tinh thần lực, đây tuyệt đối là con số thiên văn.
Nhưng mà, dù sao Tề Nhạc cùng Văn Đình vẫn làm được, nương tựa vào Tự Nhiên Chi Nguyên cùng tinh thần lực của bản thân Kỳ Lân, rốt cuộc Tề Nhạc vẫn phải phụ trợ Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp.
Phanh một tiếng vang thật lớn, Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp hóa thành vô số quang mang màu đỏ sậm rồi biến mất, ba hung thú vương cảm thấy mắt của mình hoa lên, tất cả khôi phục bình thường. Nhưng mà, không đợi bọn họ kịp cao hứng, bọn họ giật mình phát hiện, ba người lại tụ tập cùng một chỗ, thân thể dán sát vào nhau
← Ch. 128 | Ch. 130 → |