Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 175

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 175: Chiến sĩ cầm tinh ngựa, Xương Kiệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Ôm thân thể Tề Nhạc, nàng cảm thấy có một cây bổng to lớn cứng rắn và nóng hổi ở trên bụng của mình, thân thể Tiểu Lâu run rẩy càng thêm lợi hại, nàng chưa bao giờ nghĩ tới, chính mình lại có thể trong tình huống nam nhân mình không thích lại tiếp xúc thân mật như vậy. Nhưng mà, trong nội tâm nàng lúc này không có nửa phần hận ý với Tề Nhạc, dù sao người ta cứu mạng của mình a! Hơn nữa, loại cảm giác này dường như cũng không ghét, ngược lại trong ma sát thân thể, trong người của nàng xuất hiện cảm giác càng ngày càng nóng.

Tiếng quát mắng từ bên ngoài truyền tới, Tề Nhạc biết rõ chỉ sợ chuyện này sắp chấm dứt rồi, nhẹ nhàng trêu chọc đầu lưỡi Tiểu lâu một cái, vô ý thức thúc dục phong vân lực bắt đầu xua tan độc khí trong thang máy.

Tiểu Lâu phẫn hận cắn đầu lưỡi của Tề Nhạc một cái thật mạnh, lập tức dọa Tề Nhạc nhảy dựng lên, vội vàng thu hồi đầu lưỡi của mình lại, dù sao, dù thực lực của hắn có cường hãn hơn nữa cũng không có khả năng bảo vệ đầu lưỡi của mình không bị cắn đứt! Vạn nhất không cẩn thận bị nàng cắn đứt lưỡi thì được không bù nổi mất.

Tiểu Lâu vừa khóc vừa mỉm cười, trong nội tâm thầm nghĩ rốt cục cũng cho tên vô lại này ăn thiệt thòi rồi. Nàng muốn im lặng nhưng không có không khí của Tề Nhạc bảo đảm cảm giác hít thở không thông làm nàng khó chịu. Dưới sự bất đắc dĩ nàng chỉ có thể bảo trì hiện trạng.

Sau khi Tề Nhạc bị cắn cũng thanh tỉnh hơn trước rất nhiều, trong nội tâm thầm mắng mình làm cái gì vậy, người ta là con gái không có quan hệ gì với mình, mình lợi dụng người ta lúc khó khăn như vậy quả thực quá hèn hạ. Nhưng mà sự hèn hạ của mình hắn không có quá nhiều tự trách, dù sao hắn là côn đồ nha. Một côn đồ lợi dụng cơ hội thân cận với mỹ nữ thì chẳng có chuyện gì cả. Huống chi cho dù có thực lực thì sao chứ, với sức hấp dẫn của Tiểu Lâu như vậy thì hắn phải biến thành cầm thú mới đúng chuẩn côn đồ chứ đâu phải không làm gì như hiện tại, chỉ là hôn thì không có gì là quá hèn hạ.

Âm thanh bên ngoài trở nên lộn xộn hơn trước, khói độc trong thang máy càng ít. Tề Nhạc dần dần buông lỏng đè ép thân thể của Tiểu Lâu với mình và chỉ hôn môi thôi, mà lúc này hắn cũng trung thực rất nhiều. Ngay cả mút cũng không làm, hắn chỉ đưa không khí vào trong miệng của nàng mà thôi. Bảo trì trạng thái cơ năng thân thể của Tiểu Lâu.

Phanh một tiếng, âm thanh từ cửa thang máy truyền tới.

Tề Nhạc kéo thân thể Tiểu Lâu tránh qua một bên, hắn vẫn truyền không khí vào miệng của Tiểu Lâu, từ từ thoát ly bờ môi của nàng, thấp giọng nói:

- Người bên ngoài đang mở cửa thang máy, đợi tí nữa cửa sẽ mở ra thôi. Cô nên che mũi miệng lao ra ngoài đi, tôi sẽ bảo vệ cho cô. Tôi nghĩ chắc cô cũng không muốn có người nào khác nhìn thấy bộ dáng của hai chúng ta đâu.

Nói xong câu đó, Tề Nhạc vội vàng hôn Tiểu Lâu, lần này Tiểu Lâu không có giãy dụa nữa, lần rời môi Tiểu Lâu tiếp theo làm cho cả hai người đều có một cảm giác thật đặc thù, nhất là Tiểu Lâu, gương mặt đẹp của nàng lúc này có một tia ửng hồng hiện ra.

Âm thanh nạy cửa từ bên ngoài liên tục truyền vào trong thang máy. Tề Nhạc ôm lấy lưng áo rộng rãi và mềm mại của Tiểu Lâu vào người.

Khí lực của người bên ngoài hình như rất lớn, thời điểm Tề Nhạc nhìn thấy cửa thang máy được mở ra, vội vàng đem một ngụm không khí đưa vào trong người của Tiểu Lâu, thừa dịp trong nháy mắt cửa thang máy bị cạy mở ra đẩy Tiểu Lâu qua một bên. Đương nhiên, hắn cũng lo lắng tình huống bên ngoài có biến, vào lúc đẩy Tiểu Lâu ra hắn cũng lặng lẽ đưa một tia lôi vân lực vào trong quần áo của nàng. Cũng không phải hắn muốn xúc phạm này hay có ý gì khác, hắn chỉ muốn bảo vệ nàng mà thôi.

- Ah! Tiểu Lâu.

Một âm thanh hoan hô trầm thấp truyền vào thang máy, thời điểm Tề Nhạc từ trong thang máy đi ra ngoài chỉ thấy Tiểu Lâu đã nhào vào ngực của người bên ngoài và khóc lớn.

Tề Nhạc nhìn qua bộ dáng người được nàng ôm, trong nội tâm xuất hiện oán khí, mình mới là anh hùng cứu mỹ nhân mà, tại sao Tiểu Lâu không tốt với mình như vậy cơ chứ? Tên kia chỉ nạy cửa ra mà nhận được đãi ngộ tốt như vậy.

Nhưng mà, oán khí của hắn duy trì trong thời gian ngắn liền biến thành vui vẻ và phấn kích, bởi vì tinh thần lực dò xét nói cho hắn biết, nam nhân trước mặt đang ôm Tiểu Lâu chính là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mà mình cần tìm.

- Còn không mau đi gọi xe cứu thương.

Nam nhân ôm lấy Tiểu Lâu tức giận gầm lên một tiếng, đám bảo an sau lưng sợ tới mức phân hai người chạy đi, mấy tên gia hỏa từ lúc bắt đầu tới khi phóng khí độc đã chạy mất không còn bóng dáng.

Lúc này, Tề Nhạc đã đem lực chú ý đặt lên người của nam nhân trước mặt, nam nhân trước mặt có tuổi tác chừng ba mươi. Dáng người không tính rất cao, chỉ cao chừng một mét bảy lăm nhưng bả vai phi thường rộng rãi. Thân thể của hắn đứng ở chỗ đó giống như chiếc xe tăng nhỏ, cơ bắp cuồn cuộn nổi rõ qua áo thun ba lỗ màu đen của hắn, mái tóc dài hơi tán loạn rủ xuống bờ vai, gương mặt của nam nhân này có hình vuông và tràn ngập khí tức dương cương, chỉ có điều trong đôi mắt nhỏ của hắn thỉnh thoảng có hào quang lạnh lẽo bắn ra ngoài, hiển nhiên đã tức giận tới cực điểm. Khốc, đây là chữ Tề Nhạc thấy được từ trên người của nam nhân này..

- Đừng khóc, Tiểu Lâu, chuyện gì xảy ra? Thân thể có chỗ nào không thoải mái không? Hù chết cậu rồi, thang máy rơi từ trên cao xuống như vậy cậu đã nghĩ là...

Âm thanh của nam nhân này hơi run rẩy.

Nhẹ nhàng lắc đầu, Tiểu Lâu chậm rãi đứng thẳng người lên, trừ Tề Nhạc mang cho nàng xấu hổ và giận dữ ra lúc này thân thể nàng không có chỗ nào là không tốt cả, nhưng thân thể tiếp xúc với Tề Nhạc hai lần đã có chút tê dại.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chó má, bảo an các người làm ăn cái đéo gì thế?

Nam nhân này tức giận gầm lên một tiếng.

Một bảo an run rẩy nói:

- Chúng tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra. Chờ chúng tôi phát hiện thang máy không khống chế được nữa thì nghe được âm thanh rơi xuống thật mạnh. Thời điểm chúng tôi chạy tới phòng quan sát để xem xét mới phát hiện bảo an nơi đó đã bị đánh ngất xỉu, nhìn thấy trong thang máy có hai người, lập tức xem lại hình ảnh lúc trước khi xảy ra chuyện thì phát hiện là Tiểu Lâu tiểu thư cùng vị tiên sinh này ở bên trong, sau đó mau chóng thông tri cho ngài và chạy đi cứu viện.

Nam nhân này tức giận gầm lên lần nữa, cả tòa cao ốc này giống nhưn run rẩy lên theo tiếng gầm của hắn, năng lượng chấn động bộc phát trên người của hắn, thân thể tràn ngập lực lượng, thân thể của hắn lúc này giống như một quả bom hẹn giờ, năng lượng khổng lồ tán phát ra ngoài, chấn nhiếp các nhân viên an ninh lui về phía sau vài bước.

Tề Nhạc đi đến bên người nam nhân này, nói:

- Thân thể Tiểu Lâu tiểu thư không có việc gì đâu, chỉ bị kinh hãi thôi, tôi thấy đưa nàng tới bệnh viện kiểm tra là được rồi. Lúc nãy nàng cũng có hít vài hơi khói độc không biết có ảnh hưởng hay không.

*****

Nam nhân nhìn qua phía Tề Nhạc, hai người đưa mắt nhìn nhau, các nhân viên bảo an chung quanh như nhìn thấy đôi mắt của hai người có tia lửa bắn ra. Chậm rãi gật gật đầu, nam nhân này bình tĩnh một ít, khẽ dùng tay ôm Tiểu Lâu vào người sau đó đi lên thang lầu.

Tề Nhạc đi tới đây mục đích là tìm được người này, đương nhiên cũng đi theo rồi, sức lực của người này thật mạnh mẽ, ôm Tiểu Lâu còn có thể đi lên như bay, mỗi một bước của hắn bước qua ba bậc thang, không lâu sau đã đi tới đại sảnh của trung tâm hội nghị quốc tế Lan Bảo tại lầu một.

- Tại sao xe cứu thương còn chưa tới đây.

Hắn lại gào thét một tiếng, nếu không phải hắn là chiến sĩ cầm tinh Tề Nhạc thực hoài nghi thằng này có phải sư tử hay không.

- Cậu thả con xuống đi, con không sao!

Sau khi điều chỉnh tâm thần trong thời gian ngắn, Tiểu Lâu cuối cùng vẫn là ca sĩ nên tâm thần khôi phục lại nhanh chóng.

Nam nhân buông Tiểu Lâu ra, biểu hiện trên mặt buông lỏng một chút, nói:

- Không có việc gì là tốt rồi, nếu con có chuyện gì thì tất cả những bảo an ở đây phải chôn cùng..

Lời này lọt vào tai của người khác là nói nhảm, nhưng Tề Nhạc biết rõ nam nhân này thật sự làm được. Không biết vì cái gì khi nghe Tiểu Lâu gọi người này là cậu thì trong nội tâm của hắn lại sinh ra cảm giác buông lỏng.

Đi đến bên người Tiểu Lâu nói:

- Tiểu Lâu tiểu thư, tôi nghĩ cô nên tới bệnh viện kiểm tra một chút thì tốt hơn. Nhưng mà chuyện này các người tốt nhất nên điều tra cho rõ, nếu như nói có người cố ý làm ra chuyện này thì chắc chắn sẽ có nhiều lần tiếp theo.

Tiểu Lâu không biết có phải vì chuyện trong thang máy nên không dám nhìn hắn không, cúi đầu xuống nói:

- Tôi sẽ.

Tề Nhạc lúc này có cảm giác đắc chí trong nội tâm. Người mình cần tìm đã tìm được rồi, lại còn hoàn thành chuyện anh hùng cữu mỹ nhân nữa chứ, tuy nhiên xấu xa một chút nhưng được hôn môi mỹ nhân cũng có giá trị.

Nhìn qua nam nhân này Tề Nhạc cười nói:

- Vị đại ca này khỏe. Có thể thỉnh giáo họ tên không?

Nam nhân lạnh như băng nói:

- Xương Kiệt.

Tề Nhạc gật gật đầu, hắn cũng biết vào lúc này không nên đem chuyện Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra nói, đành phải chờ thêm một thời gian.

Tiểu Lâu thấp giọng nói:

- Cậu, không nên gọi xe cứu thương, đưa con về nhà được chứ? Bảo bác sĩ tư nhân ở nhà kiểm tra một chút là được rồi.

Xương Kiệt do dự một lát, nói:

- Thế nhưng mà...

Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn qua hắn, ánh mắt phi thường kiên định.

- Con không muốn ngày mai phải lên trang nhất các báo đâu, đưa con về nhà đi.

Tề Nhạc cũng không muốn bị bọn họ dứt bỏ cho nên nói ra:

- Ngồi xe tôi đi, tôi sẽ tiễn các người về.

Xương Kiệt có chút nghi hoặc nhìn qua Tề Nhạc. Nhưng nhìn thấy chung quanh có nhiều người như vậy liền gật đầu, ôm Tiểu Lâu đi ra bên ngoài.

Tề Nhạc lái xe của mình tới cửa đón hai người, đạp chân ga rời khỏi trung tâm hội nghị quốc tế Lan Bảo.

- Tiểu Lâu, con có quen anh ta sao?

Xương Kiệt nhìn qua Tiểu Lâu đã ổn định cảm xúc nhiều nên hỏi nghi vấn của mình.

Âm thanh của hắn vẫn to lớn như trước, mang theo cảm giác chấn nhiếp tâm thần.

Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn qua Tề Nhạc, trong mắt xuất hiện một tia phức tạp, chậm rãi gật gật đầu nói:

- Xem như quen biết.

Tề Nhạc thấy nàng không đề cập tới chuyện mình cứu nàng trong thang máy biết rõ nha đầu kia không muốn tình huống xấu hổ kia bị người khác biết được, dù sao mục tiêu cũng không phải Tiểu Lâu, hắn cũng muốn ít phiền toái nên vui vẻ lái xe trở về.

Xương Kiệt nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Huynh đệ, cảm ơn anh nhiều, sau này cần tôi hỗ trợ gì cứ mở miệng. Trong đất Kinh Thành này tôi vẫn là nhân vật số má.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Tôi cũng cảm ơn trước, về sau chỉ sợ tôi sẽ thường xuyên đi tìm anh đấy, có thể quen anh đây thật sự là vinh hạnh của tôi, về sau phải thân cận nhiều hơn mới được.

- Không được.

Đột nhiên Tiểu Lâu hét lên một tiếng. Tề Nhạc nói vậy làm cho nàng hiểu sai ý, cho rằng Tề Nhạc đặt mục tiêu lên người của mình.

Xương Kiệt kinh ngạc nhìn nàng nói:

- Tiểu Lâu, con làm sao thế?

Tiểu Lâu cắn cắn môi dưới, giọng căm hận nói:

- Cậu, cậu có thể giúp con một chút không.

Xương Kiệt nghi ngờ nói:

- Cái gì?

Tiểu Lâu ngẩng đầu nhìn qua Tề Nhạc đang lái xe, nói:

- Con muốn cậu đánh anh ta một trận thay con.

Nghe xong lời này tay lái của Tề Nhạc hơi loạng choạng, suýt nữa đâm vào một chiếc xe khác.

- Tiểu Lâu tiểu thư, cô tính lấy oán trả ơn hay sao?

Tiểu Lâu lạnh lùng nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Đều do anh cả, tôi đã hiểu rõ rồi, đây nhất định là do anh an bài cả. Nếu không sao anh biết rõ những chuyện này? Nếu như không phải anh an bài thì sao chúng ta rơi từ tầng hai mươi xuống đất lại không chết. Nếu như không phải do anh an bài thì sao chúng ta không chết vì khói độc? Anh cho tôi lý do.

Một cổ oán khí trong nội tâm xuất hiện, sắc mặt Tề Nhạc lạnh xuống, thản nhiên nói:

- Đợi đến nhà của cô thì tôi cho cô lý do.

Xương Kiệt không nói gì thêm, nhưng mà ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc có biến hóa, cơ bắp toàn thân căng cứng lên, đối với hắn mà nói, Tiểu Lâu nói càng khiến hắn tín nhiệm hơn nhiều.

Địa phương Tiểu Lâu ở cách biệt thự Long Vực không xa, dù sao cao tốc sân bay là nơi của nhà giàu ở lại, có rất nhiều biệt thự bán và cho thuê tại đây. Nhà của nàng cách biệt thự Long Vực chừng ba cây số. Tuy nơi này không phải là độc viện như biệt thự Long Vực nhưng giá cả của tòa nhà này rất cao, hoàn cảnh xanh hóa phi thường ưu mỹ, thậm chí có hồ nước và thác nước nhỏ nhân tạo. Cảm giác tươi mát thanh nhã giống như thoát ly khỏi ồn ào náo nhiệt của Kinh Thành.

Biệt thự của Tiểu Lâu ở ven hồ, tòa biệt thự này nhìn từ bên ngoài có bốn tầng, sân nhỏ rộng chừng tám trăm mét vuông, trong sân có một bể bơi hình tròn những nơi khác đều có thực vật bao bọc. Đối với Tề Nhạc là Tự Nhiên Chi Nguyên mà nói, hoàn cảnh nơi này phi thường thoải mái dễ chịu.

Đem xe đưa vào trong gara của biệt thự, Tề Nhạc dẫn đầu từ trong xe đi xuống.

Xương Kiệt vịn Tiểu Lâu xuống xe, không đợi Tiểu Lâu mở miệng, hắn ấn bả vai của Tiểu Lâu xuống nhìn qua Tề Nhạc.

- Hiện tại anh có thể giải thích cho chúng tôi biết được chưa?

Khi đứng ở đây, Xương Kiệt mang cho Tề Nhạc cảm giác tràn ngập khí phách, đây không phải là khí phách bình thường, đây là loại khí phách chỉ cần có ta thì cả thế giới này không ai chống lại được. Tề Nhạc biết rõ đây là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần giác tỉnh tiên thiên. Cảm giác khí tức của hắn và Quản Bình hơi giống nhau. Nhưng Quản Bình sau khi hiển lộ Bản Chúc Tương Dị Hóa mới có khí phách bá đạo như vậy, nhưng mà nam nhân Xương Kiệt này không dị hóa vẫn có khí phách bá đạo tản mát ra ngoài.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Giải thích rất đơn giản. Chúng ta đều là nam nhân nên dùng nắm đấm để giải quyết đi. Nếu như tôi thật sự có ý gây bất lợi cho Tiểu Lâu tiểu thư, đoạn thời gian trong thang máy tôi thừa thời gian để làm tất cả rồi. Đến đây đi, không phải nàng bảo anh đánh tôi một trận sao? Đả bại tôi thì chứng minh nàng là đúng, trái lại, tôi cần nàng xin lỗi tôi.

*****

Xương Kiệt không nghĩ tới Tề Nhạc lại trực tiếp như vậy, trong mắt mang theo vài phần tán thưởng, địch ý với Tề Nhạc giảm xuống vài phần.

- Tốt, tôi thích loại người thống khoái như anh, tất cả mọi chuyện nên dùng nắm đấm để giải quyết đã.

Tiểu Lâu đứng bên cạnh xe của Tề Nhạc, trong mắt tràn ngập hào quang phức tạp, ánh mắt nàng nhìn Tề Nhạc hiện giờ lại có chút không xác định được.

Xương Kiệt đứng cách Tề Nhạc chừng năm mét.

- Tuổi của anh nhỏ hơn tôi, đến đây đi, tôi cho anh xuất thủ trước.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng:

- Tuổi tác không đại biểu cho tất cả, Xương Kiệt đại ca, vĩnh viễn không nên xem thường địch nhân của anh.

Vừa nói Tề Nhạc đã tiến lên trước một bước, thân thể của hắn lúc trước còn bình thản thì hiện tại tỏa ra khí thế ngập trời, lập tức bao phủ thân thể của Xương Kiệt. Hai mắt của Tề Nhạc hiện giờ biến thành màu bạc, hắn căn bản không có động thủ và chỉ bằng vào khí phách cường hoành này cũng gây áp lực tinh thần thật lớn cho Xương Kiệt.

Đột nhiên xuất hiện áp lực khổng lồ như một cây búa nện mạnh vào tinh thần của mình, Xương Kiệt kêu rên một tiếng, hắn căn bản không cách nào khống chế được thân thể của mình nên liên tiếp lui về phía sau, quỳ một gối trên mặt đất, toàn lực vận chuyển lực lượng của mình ngăn cản uy áp của Tề Nhạc.

Tề Nhạc chỉ liếc nhìn qua Xương Kiệt, trong nội tâm của Xương Kiệt lúc này tràn ngập cảm giác hoảng sợ, ngay cả Tiểu Lâu cũng che miệng của mình lại.

Với tư cách một nam nhân, tình huống như vậy Xương Kiệt vĩnh viễn không muốn nhìn thấy, năng lượng lập tức tăng lên tới đỉnh và thân thể của hắn đã xuất hiện biến hóa, năng lượng ố vàng lập tức bắn ra ngoài, ngay sau đó năng lượng ố vàng này biến thành màu đỏ thẫm, khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng vây quanh thân thể của hắn, mỗi một cơ bắp của hắn không ngừng có năng lượng màu đỏ lưu chuyển, cơ bắp nhanh chóng bành trướng, hắn vốn cao một mét bảy lăm thì lúc này đã cao tới hai mét năm, cơ bắp toàn thân chẳng những không có yếu bớt mà còn bành trướng hơn trước nhiều lần, từng đường gân nổi rõ lên dưới da khiến ai nhìn thấy cũng có cảm giác khủng bố.

Tề Nhạc đứng ở đó không có động đậy, nhưng vào lúc này tinh thần lực của hắn tăng lên tới đỉnh phong. Bản Chúc Tương Dị Hóa, tốt lắm, nhìn qua chiến sĩ ngựa trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần này đã có thực lực thấp nhất là ba vân. Hào quang màu bạc trong mắt càng mạnh hơn trước kia, uy áp năng lượng khổng lồ từ từ áp bách tinh thần của Xương Kiệt..

- Ah --

Xương Kiệt ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, mái tóc dài sau đầu của hắn lúc này biến thành màu đỏ, quần áo của hắn lúc này căng nứt ra. Bộ lông màu đỏ hiện ra trước ngực của hắn, cơ bắp khổng lồ hoàn toàn mang theo cảm giác áp bách. Hình thể hoàn mỹ và cơ thể cân đối đã làm Tề Nhạc nhận ra hắn là chiến sĩ tương ứng.

Trong mắt chợt lóe sáng, Tề Nhạc tán thưởng nói:

- Tốt, một thớt Xích Huyết bảo mã thật tốt.

Đúng vậy, Xương Kiệt có năng lực vốn có là chiến sĩ cầm tinh ngựa, lại còn là bảo mã.

Áp lực tinh thần khổng lồ của Tề Nhạc phát ra trước mặt làm thân thể cực lớn của Xương Kiệt chậm rãi đứng lên, tuy nhiên áp lực vô hình kia cũng làm xương cốt trong người của hắn phát ra tiếng vang, nhưng hắn vẫn không khuất phục đứng dậy. Cơ bắp trên tay tràn ngập lực lượng mang tính bạo tạc, nhưng mà đối mặt với uy áp tinh thần của Tề Nhạc thì một quyền kia không cách nào đánh ra được.

Đột nhiên áp lực tinh thần biến mất hoàn toàn. Áp lực đè nén thân thể của Xương Kiệt đã biến mất tương ứng, hắn không bỏ qua cơ hội lao tới gần Tề Nhạc, phản ứng của hắn rất nhanh và cũng không vì thân thể khó chịu sinh ra bối rối, ngược lại trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tề Nhạc và vung nắm đấm, khí kình đỏ sậm hiện ra làm không khí chung quanh vặn vẹo, một quyền này Xương Kiệt nện vào ngực của Tề Nhạc.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, hắn không có né tránh mà duỗi bàn tay phải ra, tay của hắn không có lớn như Xương Kiệt, nhưng mà chính một bàn tay bình thường này lại có khả năng ngăn cản một quyền bá đạo của Xương Kiệt.

Trát Cách Lỗ đã từng nói qua với Tề Nhạc rằng: trong tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thì chiến sĩ cầm tinh ngựa là người am hiểu cận thân bác đấu nhất, đây là cặp bài trùng cận thân bác đấu với chiến sĩ cẩu. Mà Xương Kiệt nhanh chóng thể hiện thiên phú cận thân bác đấu của mình trước mặt Tề Nhạc. Bản Chúc Tương Dị Hóa đã khiến hắn tiến vào trạng thái cuồng hóa, lợi dụng Tề Nhạc đón đỡ hắn ổn định thân thể của mình, khí tức khổng lồ và công kích nhanh như thiểm điện đánh ra vô số quyền cước vào người của Tề Nhạc, Tề Nhạc lúc này giống một bao cát đứng cho hắn đánh.

Phương thức chiến đấu của Xương Kiệt làm cho Tề Nhạc động dung, mỗi quyền mỗi cước nhìn thì công kích rất nhanh, nhưng mà mỗi quyền mỗi cước lại mang theo toàn lực của hắn, Xương Kiệt đã tập trung toàn bộ lực lượng của mình vào công kích, mà đặc điểm của cầm tinh ngựa là công kích không ngừng nghỉ, mỗi quyền mỗi cước không có lưu lực đánh vào thân thể của Tề Nhạc. Tề Nhạc hiện giờ hóa thân thành như lai ngàn tay, nương tựa vào năng lượng cường đại hơn Xương Kiệt mới chống lại công kích đánh vào người, khí kình bắn ra chung quanh làm vô số cổ cây bật gốc.

Tề Nhạc tùy ý cho Xương Kiệt phát huy hoàn toàn lực lượng của mình, trong nội tâm của hắn âm thầm tán thưởng, tuổi của Xương Kiệt dường như không kém gì Hồ Quang, so với Dịch An, Quản Bình thì còn lớn hơn đôi chút, nhưng mà sức bật của hắn lại không chút thua kém gì Quản Bình, đây là tiêu chí của cầm tinh năm vân. Mà Bản Chúc Tương Dị Hóa của hắn cũng không có xuất hiện năng lực đặc thù gì, hoàn toàn dung nhập vào trong sức mạnh của hắn, thân thể cường hoành cộng thêm cơ bắp hoàn mỹ không phải Quản Bình có thể so sánh được.

Đột nhiên hào quang trong mắt của hắn sáng lên, Tề Nhạc vốn đang thủ thế lại biến hóa và tai nạn đã xảy ra, một quyền đánh lên nắm đấm của Xương Kiệt sắp đánh vào đầu của Tề Nhạc, lúc này Tề Nhạc đã không còn nương tay như lúc nãy, uy lực của Kỳ Lân Tí bày ra ngoài, trong tiếng nổ thân thể Xương Kiệt đã bay lên cao, bay thẳng vào trong hồ bơi.

- Cậu.

Tiểu Lâu nghẹn ngào kinh hô vội vàng chạy về hướng bể bơi.

Thời điểm Xương Kiệt từ trong hồ bơi ló đầu lên, Bản Chúc Tương Dị Hóa của hắn đã biến mất, phiêu phù ở trong nước thở hổn hển từng ngựm không khí. Bởi vì năng lượng của hắn đã tiêu hao hết nên Tề Nhạc mới đình chỉ trận chiến này, hắn cũng không muốn đồng bọn tương lai của mình bị tổn thương nặng nề.

Hai tay chắp sau lưng, Tề Nhạc vẫn đứng tại chỗ cũ không chút di động, chỉ lặng lẽ nhìn qua Tiểu Lâu cùng Xương Kiệt.

Xương Kiệt thở dốc trong chốc lát mới từ trong hồ bơi đi lên bờ, trầm mặt nhìn qua Tề Nhạc, ánh mắt của hắn đã biến hóa.

- Tiểu Lâu, xin lỗi.

Tề Nhạc và Tiểu Lâu cũng không nghĩ tới Xương Kiệt sau khi từ trong hồ bơi đi lên câu nói đầu tiên lại là như vậy.

Tiểu Lâu chần chờ nhìn qua hắn. Trong mắt xuất hiện hào quang hỏi thăm.

*****

Xương Kiệt nhíu mày, nói:

- Con còn không rõ sao? Nếu như vị huynh đệ này thật sự muốn gây tổn thương cho con thì căn bản không cần bất luận trò bịp bợm gì. Cho dù hắn muốn chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân cũng không cần phải bài ra nhiều trò vớ vẩn như vậy. Huống hồ cậu không tin người có lực lượng cường đại như vậy lại đi làm chuyện xấu xa.

Nghe Xương Kiệt nói vậy hào quang trong mắt Tiểu Lâu càng thêm phức tạp. Ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc rồi cúi đầu xuống.

- Thực xin lỗi.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Tốt rồi, chuyện đã qua thì bỏ đi. Nhưng tôi chỉ ghét cảm giác mình bị vu oan thôi. Tiểu Lâu tiểu thư hoài nghi tôi thì tôi cũng hiểu được, dù sao người có bề ngoài như tôi làm sao xứng với Như Nguyệt được? Cô nhất định là nghĩ tôi là một công tử con nhà giàu hoặc là thái tử đảng, cho nên mới có thể lấy được tâm hồn thiếu nữ của Như Nguyệt. Cho nên tôi không trách cô.

- Nhưng mà tôi lại trách anh!

Đột nhiên Tiểu Lâu nói:

- Anh đã có thực lực mạnh như vậy vì sao không mở cửa thang máy xông ra ngoài? Vì cái gì còn...

Ách...

Chơi dại rồi, Tề Nhạc vốn nghĩ cần phải phát huy thực lực của mình để thu phục tâm của Xương Kiệt, nhưng không nghĩ tới Tiểu Lâu lại nhìn ra sơ hở trong đó, nội tâm của Tề Nhạc hiện giờ xấu hổ, nhưng dù sao hắn cũng là côn đồ trong nhiều năm nên mặt ngoài bất động thanh sắc nói:

- Trong tình huống đó cô cũng nhìn thấy rồi. Cô cho rằng rơi từ tầng hai mươi xuống đất dễ ứng phó như vậy hay sao? Khi đó tôi dùng hết toàn lực bức năng lượng ra khỏi thân thể chống đỡ thang máy mới có thể làm tôi và cô an toàn, cô không có việc gì nhưng cô có biết tôi ăn bao nhiêu chấn động không? Tôi cần thời gian khôi phục khí huyết thể lực của mình. Xem ra trong lòng của cô, tôi chỉ là lưu manh thôi. Đã như vầy, tôi đi đây, chúng ta sau này vĩnh viễn không cần gặp lại nhau.

Trong mắt xuất hiện một tia bi thương, Tề Nhạc mang theo bước chân nặng nề đi vào trong xe của mình, khí tức bi thương lan tràn qua Xương Kiệt trước rồi tới Tiểu Lâu sau, khí tức bi thương này làm cho Xương Kiệt có cảm giác đồng tình. Nếu như đây là điện ảnh thì biểu hiện của Tề Nhạc tuyệt đối có thể cạnh tranh giải Oscar nam chính xuất sắc nhất.

- Chờ một chút.

Tiểu Lâu lại chạy tới bên cạnh xe gọi Tề Nhạc.

Tề Nhạc không quay đầu lại mở cửa xe ra.

- Không cần nói cái gì nữa. Nếu như cô cảm thấy tôi chiếm tiện nghi của cô thì tôi cũng không có biện pháp. Dù sao tôi cũng không có thứ gì bồi thường cho cô cả. Nếu như cô cảm thấy không cam lòng đại khái có thể dùng biện pháp báo thù tôi. Tôi ở trong biệt thự Long Vực cách đây không xa. Xương Kiệt đại ca, tôi nghĩ anh nhất định rất khó hiểu về lực lượng của tôi. Kỳ thật hôm nay tôi đi tới trung tâm hội nghị quốc tế Lan Bảo cũng không phải đi tìm Tiểu Lâu, mà tôi đi tìm anh đấy.

- A? Tìm tôi? Nhưng chúng ta trước đó không quen nhau a.

Xương Kiệt có chút kinh ngạc nói.

Tề Nhạc quay người trở lại, nhìn cũng không nhìn Tiểu Lâu, đem ánh mắt nhìn qua người Xương Kiệt.

- Chẳng lẽ anh không có phát hiện năng lượng của anh có điểm chung với tôi sao? Đó là bởi vì anh và tôi đều thuộc về một quần thể đặc thù, mà sự xuất hiện của quần thể chúng ta chính là vì bảo vệ phương đông. Anh cho rằng lực lượng ông trời cho anh là do may mắn có sao? Không, không phải đâu, tuy lực lượng của anh là do ông trời ban cho nhưng lực lượng phải đi kèm với điều kiện, chính là gánh vách trách nhiệm nặng nề đấy.

Xương Kiệt nhíu mày nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Huynh đệ, tôi không rõ anh nói cái gì.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Tôi sẽ làm cho anh hiểu được, ta dùng máu huyết Kỳ Lân làm dẫn, dùng danh nghĩa Kỳ Lân kêu gọi các ngươi, mười hai chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thủ hộ phương đông! Hiện ra cầm tinh của các ngươi đi.

Tề Nhạc nâng tay phải của mình lên và cắn nát ngón giữa rồi vẩy nhẹ vào không trung, một giọt máu bay ra ngoài, hai tay Tề Nhạc bắt các thủ ấn kỳ dị, đột nhiên giọt máu này phiêu tán vào không khí, một tầng hào quang màu đỏ sậm hình thành một vòng tròn phạm vi mười mét, hào quang màu đỏ chậm rãi ngưng kết theo chỉ huy của Tề Nhạc, hào quang lóe lên đã bao phủ thân thể Xương Kiệt. Khí tức Kỳ Lân bành trướng phóng thẳng lên trời, Tề Nhạc hiện giờ không thể thu liễm khí tức.

Một cảm giác thân thiết xuất hiện trong nội tâm của Xương Kiệt, thân thể bởi vì tiêu hao quá độ nhưng bây giờ lại tràn ngập sức sống, năng lượng trong không khí không ngừng tiến vào thân thể của hắn, Xương Kiệt có cảm giác lực lượng đã trở về người của mình. Một đạo quang ảnh hình con ngựa màu đỏ hiện ra sau lưng của Xương Kiệt thông qua hình phản chiếu của nước hồ bơi vừa vặn hiện rõ trong mắt của hắn. Hào quang kỳ dị lóe lên làm Xương Kiệt như lạc vào trong giấc mộng. Hắn lại đưa mắt nhìn qua nhưng lại phát hiện lúc này người thanh niên trước mặt của mình cho hắn cảm giác thân thiết như anh em ruột vậy, cảm giác thân thiết này như đâm sâu vào nội tâm và khó giải thích được.

Tề Nhạc mỉm cười nhàn nhạt nói:

- Anh hiểu rồi chứ?

Xương Kiệt chậm rãi gật gật đầu.

- Dường như tôi đã hiểu.

Tề Nhạc nói:

- Anh và tôi đều thuộc về thành viên trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, lực lượng chúng ta có được là vì thủ hộ phương đông mà tồn tại. Thông qua tinh thần lực chỉ dẫn để cho tôi từ trong biển người mênh mông tìm được khí tức của anh, cho nên tôi mới tìm được anh. Thời điểm tôi vừa tới Lan Bảo có phải anh vừa vặn đi vào thang máy, tôi vừa vặn đi lên tầng hai mươi sáu thì anh vào thang máy đi xuống, tôi xuống thì anh lại lên, nhưng lúc đó vừa vặn Tiểu Lâu cũng xông vào thang máy. Tiểu Lâu tiểu thư hoài nghi tôi chỉ có hai chữ tình cờ mới có khả năng hình dung được, chuyện còn lại tôi không cần nhiều lời. Xương Kiệt đại ca, tôi cần chờ anh thích ứng với thân phận này một thời gian, tôi sẽ ở biệt thự Long Vực chờ anh tới thăm, hy vọng thời gian đó không quá lâu.

Nói xong những này Tề Nhạc xoay người muốn lên xe.

- Chờ một chút.

Xương Kiệt gọi Tề Nhạc lại khiến cho hắn quay người lại.

- Còn có việc sao?

Tề Nhạc nhàn nhạt hỏi.

Xương Kiệt nhìn qua Tiểu Lâu đang xấu hổ cúi đầu, nói:

- Huynh đệ, tôi đã rõ chuyện ngày hôm nay chỉ là hiểu lầm. Nhưng mà anh nói tôi là chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, như vậy anh là gì trong các cầm tinh đó? Tại sao anh có được lực lượng khổng lồ như vậy? Tôi cảm giác được tinh thần lực của anh mạnh hơn tôi không biết bao nhiêu lần, nếu như không phải anh nhường tôi thì sợ rằng tôi đã bị áp lực tinh thần ép tới mức không ra tay được.

Tề Nhạc nâng hai tay lên, phân biệt cởi vạt áo sơ mi của mình xuống để lộ bộ ngực kiên cố của mình, đồ án Kỳ Lân hai màu đen bạc hiển hiện ra trên ngực của Tề Nhạc, khí tức năng lượng lưu chuyển cùng hào quang huyễn lệ của đồ án hấp dẫn ánh mắt của Xương Kiệt, đồng thời cũng hấp dẫn ánh mắt của Tiểu Lâu. Khí tức cuồng dã trên người của Tề Nhạc giờ này khắc này phối hợp với đồ án Kỳ Lân huyễn lệ, thân ảnh của hắn như hấp dẫn ánh mắt của Tiểu Lâu nhìn chằm chằm vào.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-360)