Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 292

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 292: Chiến đối thủ mười cánh
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ads Thực lực của hắn mới là trọng yếu nhất. Tát Lộ có thực lực so sánh được với Khủng Bố Đại Ma Vương, hắn cũng không muốn chết a.

- Tiểu tử, hình như ngươi rất tỉnh táo.

Tát Nã lạnh lùng nhìn qua Tề Nhạc.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Có cái gì đáng sợ. Nhìn thì hắn và ngươi cũng là Hắc Tương nhất tộc a.

Tát Nã cười, thậm chí nụ cười của hắn mang theo chút thê lương.

- Hắc Tương tộc? Ta đã sớm không còn là Hắc Tương tộc. Đi tới sơn cốc này thời gian hơn vạn năm rồi nhưng hắn ta chưa từng xem ta là thành viên Hắc Tương tộc. Nhớ kỹ tên của ta, ta tên là Tát Nã. Hiện tại ngươi nên cho ta biết tình hình bên ngoài là thế nào. Tát Đán gần đây đang làm những gì. Đã trăm năm rồi không có người mới tới đây, có lẽ ngươi sẽ mang tới tin tức hữu dụng cho ta. Nếu là như vậy thì nói không chừng ta sẽ lưu cho ngươi một mạng.

Thực lực của Tát Nã đúng là rất mạnh, nhưng mà hắn không nhìn ra hư thật của Tề Nhạc, đây là công dụng chủ yếu của Tự Nhiên Chi Nguyên, sau khi năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tiến hóa thì Tề Nhạc khống chế khí tức của mình ẩn đi thì ngay cả Vũ Mâu cũng không cách nào phát hiện, cho nên Tát Nã cũng không có nhìn ra hắn có phải là tộc nhân của mình hay không.

Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Làm cho ta sợ quá đấy! Cho dù ngươi nói như vậy nhưng ta cảm thấy không thoải mái, nhưng mà ta cũng nguyện ý nói cho ngươi biết. Tát Đán nha, hắn hiện giờ rất bận rộn đấy, nghe nói hắn chuẩn bị phát động công kích vào địa cầu, không biết đây là thật hay không.

(Cách xưng hô của nhân vật sẽ tùy theo hoàn cảnh mà xưng hô chứ không phải là bị xưng hô lộn xộn nhé các bạn. )

Tát Nã nghe Tề Nhạc nói thì ngẩn ngơ, hắn đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, thì thào tự nhủ:

- Không, tuyệt đối không có khả năng. Thực lực của hắn đã đạt tới đỉnh phong rồi nhưng cũng không thể rời khỏi lao tù này. Thông đạo bình thường tối đa cũng chỉ có thể đưa một ít người tới địa cầu mà thôi, hơn nữa thông đạo đó có hạn chế thực lực cực lớn. Hắn sao có thể đi qua thông đạo được chứ, Chẳng lẽ, chẳng lẽ ngày đó sắp tới rồi sao? Mấy vạn năm, xem ra ta đúng là hồ đồ rồi.

Tề Nhạc đưa mắt nhìn qua Tát Nã trên không trung, trong nội tâm có một tia hoài nghi, nhưng mà hiện giờ tình cảnh không cho hắn suy nghĩ nhiều, cũng không có thời gian suy nghĩ.

- Tốt, ngươi có thể đi chết được rồi.

Thân hình Tát Nã lóe lên. Trong chớp mắt đã tới trước mặt của Tề Nhạc, hắn một tay đưa ra và hào quang đỏ sậm phóng đại bao trùm thân thể của Tề Nhạc. Năng lượng vô cùng tà ác bao phủ lấy thân thể của Tề Nhạc, hào quang giá lạnh từ trong mắt của Tát Nã nhìn qua người của Tề nhạc.

- Trước khi chết ta có thể nói cho ngươi biết, tuy hiện giờ ta rất cần người mà có chuyện chỉ sợ ngươi không biết rồi. Ta hận Tát Đán, hận không thể bầm thây hắn thành vạn đoạn và đem ma linh của hắn hoàn toàn ma diệt, nhưng mà Lãnh Nhi lại là huyết mạch duy nhất kéo dài gia tộc chúng ta, ta hận Tát Đán nhưng mà Lãnh Nhi chính là chất nữ của ta, ngươi dám nhìn lén nàng thì Tát Đán không có thể giết ngươi nhưng ta sẽ giết ngươi, chắc hẳn hắn biết rõ ngươi ở trong tay của ta chết còn thê thảm hơn nhiều. Ta đang suy nghĩ nên giết ngươi thê thảm thế nào mới tốt đây?

* Chất nữ là cháu gái.

Nụ cười tà ác xuất hiện trên khóe miệng của Tát Nã, sinh vật địa ngục quen thuộc hắn thì đây là điềm báo Tát Nã giết người, nụ cười của hắn càng hoàn mỹ thì ra tay càng ngoan độc.

- Ân, ta nghĩ thế này thật tốt, ta sẽ dùng nham thạch nóng chảy ngưng tụ thành châm đâm vào da thịt của ngươi, từng chút từng chút một đâm thật nhiều lần, phải châm vào toàn thân thể của ngươi mới dừng. Ngươi yên tâm, dùng thủ đoạn của ta thì khi châm ngươi vẫn bảo toàn mạng sống đấy. Thật lâu rồi không có chuyện làm ta vui vẻ như vậy. Tát Đán cũng làm được một chuyện tốt. Ít nhất cho ta đồ chơi này, làm thế nào cũng có thể kéo dài hai ngày nha, nhớ rõ hét lớn một chút, ta thích nhất chính là tiếng hét thảm thiết đấy.

Hào quang màu đỏ sậm phiêu phù trên không trung bao vây thân thể Tề Nhạc đưa tới trước người của Tát Nã.

Đột nhiên Tát Nã cảm thấy cói chút không đúng, bởi vì tộc nhân đã bị mình khống chế hoàn toàn này không có chút hoảng sợ nào.

- Thật sao? Ta cũng thích nghe tiếng hét thảm thiết đấy, chỉ có điều ta ưa thích nghe tiếng hét của địch nhân cơ.

Tề Nhạc động. Hào quang màu xanh da trời nương tựa vào lôi điện màu tím, năng lượng khổng lồ rung động tứ tán ra chung quanh, hào quang màu đỏ sậm bao phủ lấy thân thể của hắn lúc này bị hào quang màu xanh da trời thôn phệ không còn. Sau một khắc Tề Nhạc đã ở trước mặt Tát Nã cao lớn hơn hắn vài lần, hòa quang màu bạc dán vào ngực của Tát Nã.

Vốn dùng thực lực của Tát Nã thì Tề Nhạc rất khó đánh lén hắn thành công, nhưng dù sao Tát Nã đang chủ quan. Trong mắt hắn cái thì trong sơn cốc này hắn chính là chúa tể tuyệt đối, hắn không cách nào nghĩ tới có người đánh lén hắn, còn là đánh lén chính diện.

Tiếng kêu thảm thiết xuất hiện, đáng tiếc không phải Tề Nhạc mà là người khởi xướng Tát Nã. Thân thể cao tới mười lăm mét của Tát Lộ bị đánh bay ra ngoài. Chỉ có điều lúc này bộ dáng của Tát Nã còn chật vật hơn của Tát Lộ, thân thể của trùng nện mạnh vào trong vách đá in một dấu vết thân người trong đá.

Tiếng nổ vang ầm ầm từ trên bầu trời vang lên, tia chớp màu tím xuất hiện không hề báo hiệu, mà mục tiêu của sấm sét chính là Tát Nã.

Tát Nã nổi giận gầm lên một tiếng, năng lượng màu đỏ sậm mang theo dung nham nóng chảy hiện ra ngoài, trong tiếng nổ vang ầm ầm này hắn đã hóa giải được sấm sét. Nhưng mà năng lượng sấm sét lại tiện nghi cho Tề Nhạc, Tề Nhạc hấp thu được rất nhiều sấm sét.

Tát Nã kinh sợ mà Tề Nhạc thì nghiêm nghị trong lòng. Thân thể Tát Nã lớn như vậy lẽ ra năng lượng không đủ bảo vệ toàn bộ các phương vị, nhưng mà thông qua tinh thần lực phát giác trên người Tát Nã không có nhược điểm. Thân thể của hắn so với sắt thép còn cứng hơn không biết bao nhiêu lần. Tuy một quyền đánh bay Tát Nã ra ngoài nhưng mà Tề Nhạc biết rõ vì bản thân mình muốn thoát khỏi vây khốn của Tát Nã đã tiêu hao nhiêu năng lượng, hơn nữa trước kia Tề Nhạc tận lực ẩn dấu thực lực nên không cách nào phát huy toàn lực, cho nên cũng không có mang cho Tát Nã tổn thương chính thức.

Tất cả sinh vật địa ngục ngây người, bọn chúng vốn cho rằng Tề Nhạc đã là người chết, nhưng mà chuyện này lại ngoài dự liệu của bọn chúng, tên Hắc Tương tộc này chẳng những không chết lại còn một quyền đánh bay Đại Ma Vương nữa chứ. Đây là khái niệm gì! Dùng thực lực của Tát Nã thì cho dùng hắn đừng tại cho cho những sinh vật địa ngục này công kích cũng không có mấy người dám nói đánh bay Tát Nã. Nhưng mà tên Hắc Tương tộc này không cần biến ảo cánh chim vẫn có thể làm được.

Biến cố xảy ra quá đột ngột làm cho những sinh vật địa ngục không kịp thích ứng, ngay cả Tát Nã cũng bị một quyền của Tề Nhạc làm phát mộng.

*****

Vẫn phiêu phù giữa không trung như trước. Nhưng lúc này đây Tề Nhạc đang dùng lực lượng của mình.

- Tát Nã Đại Ma Vương, không biết chúng ta có nên bàn chút sinh ý hay không?

Tề Nhạc như cười mà không cười nhìn qua Tát Nã.

Tát Nã chậm rãi đứng lên, toàn thân cao thấp của hắn có năng lượng kỳ dị chấn động. Nụ cười tà ác hoàn mỹ lại xuất hiện trước mặt của mọi người.

- Nói, ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi tuyệt đối không phải người Hắc Tương tộc, nếu không dưới tình huống không cánh căn bản không ai có khả năng làm ta bị thương.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Ta là người nào với ngươi mà nói trọng yếu sao? Ta nghĩ chuyện ngươi cần làm bây giờ hẳn là muốn biết rõ rời đi thế nào a. Cho nên chúng ta làm một số sinh ý nhé. Ta có biện pháp giúp ngươi rời đi, đương nhiên là có điều kiện.

Nụ cười tà ác của Tát Nã càng tăng thêm.

- Có thể đến nơi đây tất nhiên là bị Tát Đán đưa tới, nếu như hắn cho rằng ngươi còn có thể còn sống rời đi thì ngươi cho rằng ca ca của ta sẽ mang ngươi tới sao? Tiểu tử, bất luận ngươi là ai, ngươi đánh chủ ý sai rồi. Muốn bàn điều kiện với ta thì ngươi phải có thực lực chiến thắng ta đã.

Hào quang đỏ sậm trong khoảng khắc bao phủ toàn bộ sơn cốc, tất cả sinh vật địa ngục đều quỳ mọt xuống đất, không có người nào dám phát động công kích về phía Tề Nhạc. Cũng không phải bởi vì sợ Tề Nhạc mà là bọn hợ sợ ngạo khí của Tát Nã. Đồng thời bọn chúng cũng cho rằng trước mặt Tát Nã cường đại không ai có thể chống cự.

Nhưng mà Tề Nhạc nhanh chóng bổ sung kiến thức cho bọn chúng, sự mù quáng của chúng là sai lầm.

Hắc ám và hỏa tổ hợp lại kết quả hình thành chính là Địa Ngục Diễm, đây cũng là thứ Tát Nã khổ tu trong vài vạn năm qua. Vì có thể rời khỏi nơi này hắn giao ra biết bao nhiêu cố gắng. Tuy thiên phú của hắn không bằng Tát Đán, nhưng mà cố gắng hậu thiên vẫn tăng thực lực của hắn lên tới mức khủng bố.

Địa Ngục Diễm bao phủ mỗi bộ vị nên Tề Nhạc không cách nào né tránh, sau một khắc Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện sinh vật địa ngục chung quanh đã không còn. Mà hắn và Tát Nã xuất hiện trong một không gian khác.

Không gian này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, không gian này hình tròn có đường kính một trăm mét. Mà Tề Nhạc và Tát Nã đều phiêu phù trên không trung.

- Tát Nã, ngươi muốn ra tay với ta sao? Nếu là như vậy ngươi vĩnh viễn không cách nào rời khỏi nơi này.

Tát Nã nhìn qua Tề Nhạc.

- Ta lại không cho rằng kết quả là như thế. Không sai, thực lực của ngươi đã có thể trở thành đối thủ của ta. Nhưng mà ta tin tưởng bắt giữ ngươi rồi đem dung nham biến thành châm dung nhập vào trong cơ thể của ngươi một thời gian, ngươi có thể giữ lại bí mật gì chứ?

Tát Nã không phải người ngu, trái lại hắn rất thông minh. Trong thế giới địa ngục tất cả lấy thực lực làm trọng. Thực lực của Tề Nhạc khiến hắn tin tưởng vài phần. Nhưng mà cũng vì thực lực nên hắn bị Tề Nhạc đánh bay trước mặt thủ hạ khiến cho hắn không có lựa chọn. Nếu như không tìm mặt mũi trở về thì thủ hạ của hắn không còn trung thành nữa. Cho nên hắn vẫn muốn giết Tề Nhạc, chỉ có điều trước khi giết Tề Nhạc thì hắn muốn đánh bại Tề Nhạc trước, sau đó lại từ trong miệng của Tề Nhạc biết được cách rời đi. Hắn tuyệt không tin gia hỏa cực giống tộc nhân của mình có thể đánh thắng mình.

Trên mặt nở nụ cười quái dị, Tát Nã lập tức động, chỉ có điều hắn không có phát động công kích về phía Tề Nhạc, thân thể của hắn bay ra sau, nhưng vào lúc này Tề Nhạc nhìn kỹ không gian hắc ám này liền kinh ngạc phát hiện biến hóa.

- Tiểu tử, hy vọng ngươi có thể chèo chống trong tay của ta lâu một chút.

Tát Nã lưu lại âm thanh cuối cùng. Ngay sau đó khí tức nóng rực bao phủ toàn bộ không gian hăc ám này.

Tề Nhạc hiểu, đột nhiên hắn hiểu cách làm của Tát Nã, tuy hắn không hiểu đối thủ làm thế nào đưa hắn tới đây hiện tại hắn nghĩ tới chính là hồ dung nham nóng chảy kia. Năng lượng không gian tan vỡ nên dung nham tràn vào mà thôi, đây là dung nham vô cùng vô tận a.

Nham thạch nóng chảy là thiên tai có thể lập tức khí hoá bất cứ sinh vật nào. Đối với Tát Nã mà nói nơi này chính là lĩnh vực của bản thân. Đúng vậy, chính là lĩnh vực của hắn. Hào quang nhàn nhạt lập lòe, trong mắt Tề Nhạc xuất hiện hào quang cường đại, như vậy muốn giết ta sao? Vậy ngươi quá xem thường ta rồi.

Kỳ Lân Xích lặng yên không một tiếng động bao trùm thân thể Tề Nhạc, nương tựa vào Kỳ Lân chân hỏa lập tức tràn ngập mỗi một tấc da thịt của hắn. Thậm chí Tề Nhạc không có lập tức lao ra, bởi vì hắn biết rõ bên ngoài chính là hồ dung nham a, đợi chờ mình chính là Tát Nã đang mai phục. Hắn muốn thừa dịp mình kinh hoàng mà ra tay chế trụ mình. Nhưng mà dễ dàng như vậy sao?

Nhiệt độ nham thạch nóng chảy làm cho Tề Nhạc kinh ngạc, Kỳ Lân chân hỏa có nhiệt độ không kém gì dung nham, hơn nữa bản thân Kỳ Lân Xích là một món vũ khí phòng ngự hỏa thuộc tính, hoàn cảnh dung nham lại tăng phúc cho Kỳ Lân chân hỏa, nhiệt độ này không có bất cứ tổn thương nào với Tề Nhạc cả, nó giống như một dòng nước ấm.

Thân thể chìm xuống, trong chớp mắt Tề Nhạc đã đi tới đáy hồ dung nham, dung nham nóng chảy này giống như phán đoán của hắn, chẳng những tràn ngập năng lượng hỏa thuộc tính rất mạnh đồng thời cũng thai nghén ra khí tức tà ác khổng lồ. Trong dung nham nóng chảy trong nội tâm Tề Nhạc trong có suy nghĩ kỳ dị. Đột nhiên hắn nhớ tới đại sư Trát Cách Lỗ nói nhiều chuyện. Thực lực của hắn ở nhân gian đã đạt tới đỉnh phong rồi, muốn có đột phá là không thể nào, nói cách khác ở trên địa cầu thì hắn không cách nào tăng lên chín vân. Nhưng mà địa cầu không được thì không gian này không được sao? Nơi này là địa ngục, không phải đây là vị diện khác sao?

Nghĩ tới đây trong nội tâm Tề Nhạc trở nên nóng rực, nếu như mình có thể hấp thu năng lượng dung nham nóng rực ở đây có thể tu luyện tới chín vân hay không, sau đó lại nghĩ biện pháp tăng lên bốn loại vân lực khác, như vậy chín vân vẫn có chờ mong. Đến lúc đó bất luận đối mặt với nguy cơ gì thì hắn cũng có năng lực đối phó.

Nghĩ tới đây Tề Nhạc lập tức thúc dục năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong cơ thể của mình, bắt đầu hấp thu phần tử năng lượng hỏa thuộc tính chung quanh.

Lúc mới bắt đầu thì phi thường thuận lợi, năng lượng hỏa thuộc tính khổng lồ thông qua Tự Nhiên Chi Nguyên nhanh chóng đền bù năng lượng chưa đủ của Tề Nhạc. Nhưng mà Tề Nhạc nhanh chóng gặp vấn đề, vấn đề của hắn rất đơn giản. Năng lượng hỏa thuộc tính nhanh chóng bổ sung toàn bộ hỏa vân lực bị tiêu hao nhưng không cách nào tăng lên. Nói cách khác giữa hồ dung nham nóng rực này thực lực của hắn cho dù như thế nào cũng không cách nào tăng thêm một bước, chỉ có thể duy trì năng lượng không bị suy yếu mà thôi. Dung nham địa ngục nóng chảy không có gì hơn cái này, cuối cùng không thể mạnh hơn Kỳ Lân chân hỏa cảnh giới tám vân a!

*****

Ads Tát Nã không biết Tề Nhạc đang làm gì, đúng như Tề Nhạc lường trước thì hắn đang phiêu phù ở bên ngoài chờ Tề Nhạc xông ra. Trong suy nghĩ của hắn nếu như Tề Nhạc không cách nào từ trong dung nham nóng chảy này giãy dụa thoát ra vậy chứng minh thực lực của hắn rất kém cỏi, căn bản không phải đối thủ của mình, nhưng nếu thực lực của hắn mạnh mẽ thì hắn lao ra rất kinh hoàng, đem lúc đó hắn sẽ bắt lại và ép hỏi biện pháp ra ngoài.

Hắn chết ở dưới rồi sao? Tát Nã nhíu mày. Không, chắc có lẽ không. Từ thực lực của hắn có thể một quyền đánh bay mình thì cho dù nham thạch nóng chảy có thể làm hắn bị thương, cũng không thể đưa hắn vào chỗ chết. Nhưng mà hăn vì cái gì? Nghĩ tới đây thì nội tâm Tát Đán dâng lên cảm giác bất an. Đúng vào lúc này hắn chờ mong người lao ra ngoài a. Nhưng mà phía trước lại có một hỏa trụ bắn ra ngoài.

Mười cánh sau lưng đồng thời mở ra, sắc mặt Tát Nã có chút ngưng trọng, hai đấm đồng thời nắm lại, vòng xoáy năng lượng màu đỏ sậm hiện ra trước người xoắn cột hỏa trụ kia. Kỳ thật dùng thực lực của hắn và mức độ quen thuộc với dung nham nóng bỏng thì những dung nham nóng chảy này không cách nào làm tổn thương hắn, nhưng Tát Nã lại sợ Tề Nhạc chờ hắn đi vào thì công kích.

Bóng người hỏa hồng bay lên trời, thừa dịp Tát Nã chống cự hỏa trụ thì Tề Nhạc đã bay vào trong sơn cốc. Hỏa hồng quang mang lưu chuyển chung quanh thân thể, hào quang huyễn lệ của Kỳ Lân Xích lập tức khiến mọi người chú ý.

Nhìn qua Kỳ Lân Xích trên người Tề Nhạc thì sắc mặt Tát Nã khẽ biến. Trầm giọng nói:

- Rốt cuộc ngươi là người nào?

Hắn nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra vì cái gì mà tiểu tử giống Hắc Tương tộc này dưới tình huống không có cánh chim lại chống cự nham thạch nóng chảy được chứ, càng nhìn càng không rõ năng lượng từ áo giáp hỏa hồng của hắn là gì. Nhưng mà hắn cảm giác được khí tức hắc ám trên người Tề Nhạc cũng không nồng đậm, lại không cách nào dọ thám biết được thuộc tính chân thật, cảm giác thần bí sinh ra rất tự nhiên.

- Ta là ai không trọng yếu. ngươi cũng phải hiểu ta có khả năng giúp các người rời khỏi đây là đủ rồi, nếu ngươi đã không đồng ý thì ta sẽ dùng thực lực chứng minh ta có tư cách đàm phán với ngươi.

Tề Nhạc biết rõ bất luận là thế giới loài người hay là địa ngục thì thực lực mới là căn bản. Trước khi không chứng minh mình có thực lực thì Tát Nã là cáo già này sẽ tin tưởng bản thân mình sao?

Hai người phiêu phù giữa không trung nhìn qua nhau, năng lượng chấn động trên người của hắn mạnh hơn, uy thế trong mắt Tề Nhạc bắn ra bốn phía. Khí thế không kém gì đối thủ. Đồng thời dưới yểm hộ của Kỳ Lân Xích thì hắn nhanh chóng tiến vào dị hóa Kỳ Lân giai đoạn thứ hai. Tới thực lực cấp bậc như hắn và Tát Nã thì chiến đấu thường quyết định trong nháy mắt.

Mười cánh đỏ sậm từ mười cánh bao phủ lấy người của hắn giống như hình thành vách tường cực lớn, khí tức năng lượng hắc ám và hỏa thuộc tính dâng trào trong người của Tát Nã hiện ra ngoài, ánh mắt hắn đã biến thành hỏa hồng sắc. Sợi tơ màu đen lan tràn ra. Cả sơn cốc này sáng bừng lên, hắn phát tán khí tức năng lượng sền sệt.

Tề Nhạc cũng phiêu phù trên không trung. Năng lượng chung quanh thân thể của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Năng lượng hắc ám không thể nghi ngờ là năng lượng phi thường cường đại, nếu kết hợp cùng một chỗ với hỏa thuộc tính thì uy lực tự nhiên sẽ mạnh hơn nhiều. Tề Nhạc ẩn ẩn có thể cảm giác được chỉ có dùng tất cả năng lượng liên hợp lại hơn nữa dùng tình thế bộc phát mới có thể cường đại Tát Nã cường đại.

Tề Nhạc động, gió trợ thế lửa, một đầu hỏa long cực lớn hiện ra ngoài, bỗng nhiên nhào qua thân thể của Tát Nã.

Tát Nã hừ lạnh một tiếng trong mắt toát ra một tia hào quang khinh thường, hắn tu luyện trong nham thạch không biết bao nhiêu năm rồi thì hỏa thuộc tính không tổn thường gì được hắn. Năng lực miễn dịch với hỏa diễm rất lợi hại, cho dù là Tát Đán cũng không thể so sánh.

Nhưng mà sắc mặt của Tát Nã càng trở nên ngưng trọng hơn, bởi vì hỏa diễm đột nhiên bùng nổ ở trước người của hắn mười mét. Tất cả hỏa diễm thì ngưng kết thành một đạo phong nhận. Giống như hắn bắn chụm lại.

Phong Hỏa Nhận có năng lượng chấn động khổng lồ càng không chế chuẩn xác hơn nhiều, Tát Nã không cach nào toàn tâm đối kháng được.

Hỏa diễm màu đen nỳ hỗn hợp từ nhiều năng lượng nên vô cùng nóng bỏng, thân thể của Tát Nã được bảo vệ ở bên trong hào quang, chỉ nghe tiếng nổ vang cực lớn và từng đoàn từng đoàn ánh lửa bộc phát ra ngoài.

Tề Nhạc động, đương nhiên hắn hiểu hỏa diễm này không cách nào tạo thành tổn thương cho Tát Nã được, cho nên hắn cần tấn công trước để áp chế. Sau một khắc thân thể của hắn nhanh chóng tiến tới trước người Tát Nã chừng hai mươi mét, công kích như mưa to gió lớn xuất hiện.

Vân lực bốn loại thuộc tính tăng lên cảnh giới tám vân cho nên dung hợp với nhau như cá gặp nước, mỗi lần Tề Nhạc ra tay thì hai chủng vân lực dung hợp với nhau, đây tuyệt đối không phải là một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, bất luận là gió trợ thế lửa hay là sấm gió dung hợp, hoặc là thuỷ lôi giao nhau thì mỗi lần công kích đều mang cho Tát Nã uy hiếp thật lớn. Phải biết rằng thời điểm hai chủng năng lượng dung hợp thì sinh ra hiệu quả tương quan có khả năng mang lại lực lượng phá hoại kinh người.

Chỉ thấy trên không trung sơn cốc năng lượng huyễn lệ không ngừng kéo lên và phóng thích như pháo hoa, thân thể Tề Nhạc dùng thế công cực kỳ mạnh mẽ đánh tới hắn, chỉ có thể nhìn thấy một chuỗi tàn ảnh không ngừng chuyển động quanh thân thể của Tát Nã, mà bản thân Tát Nã hứng chịu công kích như mưa to gió lớn của Tề Nhạc cũng không kém cỏi nhưng mà có chút bối rối.

Đám sinh vật địa ngục phía dưới cũng không tưởng tượng được Tề Nhạc có thể mang lại uy hiếp thật lớn cho Tát Nã Ma Vương, trong lúc nhất thời đều sững sờ nhìn lên giữa không trung. Ai cũng không tin rằng Tề Nhạc lại có thể mạnh mẽ như vậy, gia hỏa này tới quá đột ngột a, quả thực là quá cường đại. Một ít sinh vật từng xem Tề Nhạc trở thành đồ ăn thì âm thầm may mắn, may mắn trước đó bởi vì thành viên Hắc Tương tộc không có ra tay, nếu không thì hiện giờ đã là tro bụi rồi.

Công kích của Tề Nhạc càng ngày càng lăng lệ ác liệt, cảm giác sảng khoái lan tràn khắp toàn thân. Đây chính là lần đầu tiên hắn bộc phát sau khi đạt tới tám vân a. Không còn Hiên Viên kiếm thì hắn chỉ dựa vào năng lượng của mình. Sau khi đạt tới cấp bậc tám vân thì thực lực của hắn càng tăng lên mạnh mẽ, hai chủng vân lực dung hợp với nhau sinh ra biến hóa thật lớn, cộng thêm hắn dùng Tự Nhiên Chi Nguyên dung hợp thì càng kinh người. Tát Nã không thể phản kích lại được, cũng không thua chị kém em cho nên trong lúc nhất thời chỉ có thể phòng ngự mà thôi.

Công kích của Tề Nhạc phi thường xảo diệu. Thậm chí Tát Nã không có một chút cơ hội, mỗi khi Tát Nã thật vất vả tìm được khe hở thì lại bị đánh bật ra.

*****

Tề Nhạc công kích dung hợp năng lượng tăng cường gấp đôi ngạnh sanh bức bách hắn đưa năng lượng phòng ngự. Đương nhiên Tát Nã có khả năng biết rõ đây là năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên dung nhập vào vân lực của Tề Nhạc thì sinh ra tác dụng tăng phúc cực lớn.

Tiếng nổ cực lớn không ngừng vang lên, từ khi bắt đầu chiến đấu cho tới bây giờ kỳ thật tổng cộng chỉ mới qua một phút đồng hồ mà thôi, nhưng mà trong thời gian một phút ngắn ngủi này Tề Nhạc cùng Tát Nã đã va chạm không dưới vài trăm lần. Thông qua chiến đấu với đối phương hắn phát hiện có thể mang cho Tát Nã uy hiếp thật lớn, tổ hợp thủy lôi này do năng lượng lôi điện có tác dụng khắc chế năng lượng hắc ám rất mạnh, đây cũng là nguyên nhân Tát Nã lại e ngại sấm sét. Mà thủy vân lực vừa vặn khắc chế hỏa thuộc tính của đối phương, dưới tình huống bị khắc chế thì Tát Nã căn bản không thể phát huy quá bảy phần thực lực, mà năng lượng Tề Nhạc giống như trường giang đại hải liên miên không dứt căn bản là không cho hắn cơ hội hoàn thủ.

Tiểu tử. Ta chơi chết ngươi, trong nội tâm Tề Nhạc cười thầm, tuy thực lực của Tát Nã này rất mạnh nhưng mà thông qua chiến đấu Tề Nhạc phát hiện có lẽ hắn bị vây trong sơn cốc này thời gian quá dài, ở chỗ này không có ai là đối thủ chính thức của Tát Nã cho nên kinh nghiệm thực chiến của hắn không phong phú như Tề Nhạc, năng lực nắm chắc cơ hội cũng rất kém cỏi. Nhưng mà hắn không thể không thừa nhận Tát Nã quá cường đại, thân thể của hắn giống như cái động không đáy cho Tề Nhạc tùy ý công kích vào, năng lượng của hắn vô cùng mạnh mẽ và không có chút dấu hiệu suy kiệt nào, mà mỗi lần Tề Nhạc công kích cũng chỉ có thể làm cho Tát Nã không thoát ra khỏi phạm vi công kích mà thôi, cũng không sinh ra uy hiếp lớn lao gì. Thân thể của hắn giống như năng lượng thể rắn ngưng tụ mà thành, mức độ kiên cố ngay cả Tề Nhạc cũng không sánh bằng...

Trong ánh mắt của Tát Nã xuất hiện hào quang lăng lệ ác liệt hơn trước. Hắn không nghĩ tới trừ Tát Đán còn có người có khả năng bức hắn lâm vào hạ phong. Nhưng mà năng lượng của đối thủ quá cường hãn, nhất là hào quang màu lam và tím tổ hợp với nhau, mỗi một lần đột nhiên bộc phát khiến cho người ta có cảm giác rung sợ, lúc này hắn đã dần dần tin tưởng tiểu tử trước mặt hoàn toàn có tư cách mang bọn họ ra ngoài. Nhưng đồng thời trong nội tâm Tát Nã tức giận càng ngày càng mạnh hơn, đột nhiên gặp phải địch nhân như vậy mà chính mình với tư cách Đại Ma Vương lại bị áp chế vào hạ phong, đây là chuyện hắn tuyệt đối không thừa nhận.

Thét dài một tiếng, công kích của Tề Nhạc đột nhiên biến đổi, từng đạo tàn ảnh biến mất hoàn toàn, hào quang trong mắt sáng lên như ánh sao.

- Tát Nã, chúng ta dùng một kích phân thắng bại đi.

Kim hồng sắc quang mang lập tức tràn ngập mỗi bộ pâận thân thể của hắn, ba tầng áo giáp của hắn lập tức dung hợp lại, dùng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên làm hạch tâm, các năng lượng trong cơ thể Tề Nhạc lập tức dung hợp lại với nhau, áo giáp màu vàng và ba cặp cánh chim mang theo các màu sắc khác nhau xuất hiện. Tuy không có Hiên Viên kiếm mà mất đi hào quang nhật nguyệt tinh, nhưng mà thực lực của hắn trong nháy mắt đã tăng lên đỉnh phong.

Đồng tử của Tát Nã co rút lại, khó trách thực lực của tiểu tử này cường hãn như vậy, thì ra hắn có được sáu cánh chim hơn nữa cánh chim của hắn cực kỳ cổ quái, trong đó có một đôi cánh đại biểu năng lượng hắc ám, rốt cuộc hắn tu luyện lực lượng gì.

Kỳ thật Tát Nã nhận lầm, Tề Nhạc căn bản không có năng lượng hắc ám, nhưng mà cánh chim màu đen đại biểu cho Hắc Kỳ Lân bị đối phương nhận thức là năng lượng hắc ám mà thôi.

Tuy Tát Nã kinh hãi trước thực lực cường đại của Tề Nhạc thì tức giận trong nội tâm của hắn lại bành trướng tới cực điểm, năng lượng bị đè nén không ngừng bộc phát, năng lượng màu đỏ sậm lại hình thành quang cầu đỏ sậm như nắm đấm và không ngừng phát ra âm thanh đùng đùng. Hắn hiện giờ đã động nộ rồi, bỗng nhiên năng lượng bổn nguyên trong người tăng lên, thân thể của hắn lúc này như biến thành một quang cầu đỏ sậm. Tuy Tát Nã không biết vì cái gì đối thủ lại không tiếp tục công kích mình nhưng mà Tát Nã ngưng tụ toàn bộ lực lượng vào một kích này, thậm chí hắn không muốn biết Tề Nhạc làm cách nào mang bọn họ ra khỏi nơi này, hiện giờ hắn chỉ nghĩ phải hủy diệt thằng trước mặt của mình. Hắn nghĩ Tề Nhạc đột nhiên đình chỉ công kích là vì không đủ năng lượng duy trì. Nhưng mà hắn lại quên bản thân mình đã ngủ say và tu luyện trong nơi này mấy vạn năm rồi, tâm chí đã sớm không cách nào so sánh được với sinh vật ở bên ngoài, huống chi Tề Nhạc là nhân loại tới từ địa cầu chứ?

Nhìn qua quả cầu trăm mét trước mặt không ngừng áp súc lại thì trong lòng Tề Nhạc âm thầm hoảng sợ, không ngờ sinh vật địa ngục mười cánh lại cường đại như vậy, mà Tát Đán với mười hai cánh cường đại thế nào? Hắn đã ẩn ẩn cảm giác được dùng thực lực của mình bây giờ dưới tình huống không có Hiên Viên thần kiếm chỉ sợ muốn đối kháng Tát Đán vô cùng khó khăn.

Phiêu phù ở chỗ này, sáu cánh sau lưng Tề Nhạc đồng thời mở ra và rộng hơn năm mét, đường vân bóng loáng nhàn nhạt hiện ra khiến cho uy thế khí phách của hắn tỏa ra khắp bốn phía, năng lượng chấn động khổng lồ cộng thêm Tát Nã phía đối diện, hai người liên hợp năng lượng áp chế đám sinh vật địa ngục phía dưới không thể thở nổi, bọn chúng hiện tại phi thường thống khổ.

Than nhẹ một tiếng, Tề Nhạc nhìn qua quang cầu đỏ sậm trước mặt thì toát ra vài tia thương cảm, Tát Nã ah Tát Nã, khó trách ngươi lại bị anh của mình bắt tới nơi này, tuy thực lực của ngươi cường đại nhưng mà trí tuệ của ngươi kém người ta quá xa. Ngươi biết không, như ngươi bây giờ đang nổi giận lại dốc toàn lực ngưng tụ năng lượng này chính là chuyện ta muốn nhìn thấy nhất đấy! Ngươi cho rằng năng lượng của ta không đủ áp chế ngươi sao? Kỳ thật ta chỉ muốn áp chế ngươi bộc phát mà thôi! Dùng lời gì để hình dung ngươi bây giờ đây? Hai chữ là có thể khái quát toàn bộ rồi, đó là hai chữ: ngu ngốc!

Đương nhiên Tát Nã không biết trong lòng Tề Nhạc đang oán thầm chính mình, hắn hiện giờ tăng năng lượng của mình lên mức lớn nhất, hắn có lòng tin hủy diệt Tề Nhạc đồng thời cải biến năng lượng oanh sập sơn cốc này và mở đường máu giúp hắn tránh thoát thiên lôi lao ra ngoài a. Dù sao hắn tức giận tới cực điểm vẫn bảo trì một tia lý trí a.

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)