Truyện ngôn tình hay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 316

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 316: Hiểu lầm?
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hồ Quang cười hì hì đi tới bên người Tề Nhạc, nói:

- Lão đại, khá tốt là anh trở về kịp thời. Nhưng mà tiền vẫn phải trả đấy.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Tiền? Tiền cái gì? Tôi không nhớ là thiếu tiền anh nha.

Hồ Quang cười hắc hắc nói:

- Ai nói không nợ. Trước đó Như Nguyệt điện thoại đặt hoàn toàn bộ đạn đạo độc khí VX của tôi, đoán chừng thòi gian không bao lâu sẽ vận chuyển tới. Như Nguyệt nói giá cả tùy tiện tôi báo. Ân, cũng không có đắt, đại khái một trăm triệu một quả. Dù sao lão đại anh bây giờ có tiền, chắc không quan tâm con số nhỏ này.

- A?

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Như Nguyệt bên cạnh, trên mặt đẹp của Như Nguyệt lập tức đỏ bừng.

- Ai bảo anh đi thời gian dài như vậy, em nghĩ anh bị Vũ Mâu giết rồi đấy.

Mephisto ở một bên nghe mà toàn thân rùng mình, đương nhiên hắn biết rõ đầu đạn độc khí VX là vật gì, đây chính là vũ khí hóa học hủy diệt hàng loạt a! Hơn nữa nguy hại to lớn, thậm chí nguy hại còn hơn cả đạn hạt nhân, có lẽ đối mặt với đạn hạt nhân thì hắn có lòng tin bảo vệ mình, nhưng mà đối mặt với độc khí thần kinh VX thì hắn không dám cam đoan. Điên rồi, đám gia hỏa phương đông này điên rồi, tại sao tiểu thư lại đối nghịch với bọn họ chứ? Nếu như bọn chúng là kẻ điên thì mình chính là kẻ đần! Ngay sau đó Dịch An nói chuyện càng làm cho hắn xác nhận quan điểm của mình.

Dịch An nói:

- Đúng vậy. Lão đại, tiền này anh phải trả. Như Nguyệt có thể nói nếu như anh chết trong tay Vũ Mâu thì chúng tôi cho quốc gia này chôn cùng anh.

Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia hào quang giảo hoạt.

- Tốt, một trăm triệu đúng không. Tôi cho anh một trăm triệu Thái Dương Tệ là được.

Nghe được Tề Nhạc nhắc tới Thái Dương Tệ, sắc mặt mọi người biến thành quái dị.

Tề Nhạc nhìn qua sắc mặt mọi người không đúng, nghi ngờ nói:

- Như thế nào? Thái Dương Tệ không phải là tiền sao?

Như Nguyệt thấp giọng nói:

- Tề Nhạc. Không lâu trước đây vừa xảy ra sóng thần cấp thế giới, sóng thần đó thôn phệ toàn bộ nước Thái Dương. Tổn thất không cách nào đánh giá. Người nước Thái Dương còn sống sót số lượng không cao hơn 1%. Cái quốc gia đó có thể nói là xóa tên khỏi bản đồ rồi..

Tề Nhạc sững sờ, ngay sau đó hỏi dò:

- Có phải sóng thần xuất hiện ở vùng biến quốc tế không?

Như Nguyệt có chút kinh ngạc nhìn qua hắn, nói:

- Anh đã biết còn hỏi chúng tôi? Ah! Chẳng lẽ...

Nói đến đây Như Nguyệt vô ý thức che miệng của mình lại, ánh mắt các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần xung quanh nhìn qua Tề Nhạc sinh ra biến hóa cực lớn.

Hồ Quang có chút cà lăm nói:

- Lão, lão đại, không phải là anh làm đấy chứ?

Trong mắt Tề Nhạc toát ra nụ cười.

- Không, không phải tôi. Ít nhất không phải một mình tôi, nếu thật sự là do chúng tôi thì Vũ Mâu có một nửa trong đó. Năng lượng của chúng tôi va chạm nên sinh ra uy lực quá lớn, nhưng không nghĩ hậu quả lại tốt như vậy. Không tệ, bớt việc, cái dân tộc ti tiện kia nên biến mất đi.

Trong lòng Mephisto dâng lên một trận ác hàn, đám súc sinh này là người sao? Không, súc sinh không đủ hình dung bọn này! Phải nói là cái dân tộc Viêm Hoàng này còn ti tiện hơn cả súc sinh mới đúng! Hủy diệt một một quốc gia lại nói chuyện nhẹ nhõm như vậy, nếu như chúng thật sự làm với Hy Lạp... , thời điểm này hắn không còn hoài nghi cái gì nữa. Những gia hỏa Viêm Hoàng này đúng là lũ man rợ, quá đáng sợ, trong nội tâm Mephisto âm thầm thề sau này bất luận thời điểm nào cũng không đắc tội bọn này, nhưng nếu có thời điểm đắc tội thì phải dùng bom hạt nhân tiêu diệt dân tộc Viêm Hoàng súc vật này.

Một hồi khôi hài lấy việc Tề Nhạc trở về mà chấm dứt, đương nhiên Hy Lạp cũng không thể đi một chuyến uổng công, vì hắn mà mọi người vất vả bôn ba tới Hy Lạp, Tề Nhạc quyết định mang theo mọi người đi dạo biển Aegean. Có lẽ nguyên nhân vô cùng hưng phấn và Vũ Mâu không ở đây nên Tề Nhạc cũng giải thích với bọn người Mephisto. Nhưng mà Mephisto cũng không nhận ra đây là ý kiến hay. Hắn không muốn đám súc sinh này ở lại nơi này, thậm chí cầu mong đại ca Osama Binladen cho đánh bom tự sát giết sạch đám Viêm Hoàng này đi. Hắn nhanh chóng mang theo Tinh Tọa Thủ Hộ Giả quay trở về thần miếu Pathenon.

Biển Aegean vẫn đẹp như trước, đây là cảm giác tuyệt hảo làm cho các chiến sĩ cầm tinh đứng trên du thuyền cảm thấy mê ly, đẹp ở đây không cùng khái niệm với thời kỳ viễn cổ cự thú, nhất là từ trong miệng Tề Nhạc nghe giảng thuật truyền thuyết biển Aegean, tâm tình của bọn họ càng chập chờn.

Đứng ở trước mũi du thuyền, Tề Nhạc nhìn qua biển cả rộng lớn. Trong nội tâm của hắn lại xuất hiện thân ảnh của Vũ Mâu, lúc trước hắn và Vũ Mâu ở chỗ này trải qua một tháng tuyệt hảo, nhưng cũng chính vì thời gian đó làm hắn cùng Vũ Mâu xuất hiện tình cảm không nên xuất hiện, cho nên sau chuyện lần này hắn rất hối hận, nhưng mà trên thế giới này không có thuốc chữa hối hận, sau khi trải qua địa ngục và Thần Giới nghe Apollo giải thích. Trong nội tâm Tề Nhạc giảm bớt hận ý với Vũ Mâu rồi. Hắn thậm chí có chút ít mờ mịt, không biết cái chết của Văn Đình lúc trước nên trả thù ai. Nếu như chuyện này đưa đẩy tới cuối cùng thì trách nhiệm bản thân của hắn là cực lớn. Vũ Mâu lừa gạt cùng nước mắt bi thương của nàng, trong nội tâm của Tề Nhạc sinh ra mâu thuẫn đặc thù.

- Tề Nhạc, anh lại nhớ cô ta sao?

Như Nguyệt không biết lúc nào lại xuất hiện bên người Tề Nhạc.

Tề Nhạc không có giấu diếm, vô ý thức gật gật đầu.

Như Nguyệt than nhẹ một tiếng, nói:

- Nếu như Thái Dương thần Apollo nói là thật thì Vũ Mâu cũng không có chính thức khống chế thân thể của mình, nhưng mà chuyện giữa anh và nàng là vấn đề khó giải quyết. Tề Nhạc, anh...

Tề Nhạc ôm Như Nguyệt vào ngực của mình, ôn nhu nói:

- Anh biết rõ em lo lắng cái gì, em không cần lo đâu, có các em ở bên cạnh anh thì anh cảm thấy mình là nam nhân may mắn nhất trên đời rồi. Về phần vấn đề Vũ Mâu sẽ chờ chuyện của địa ngục và Minh giới giải quyết xong rồi tính. Anh và nàng đã chấm dứt rồi. Nhưng dù sao chuyện xảy ra lúc trước đã diễn ra. Cũng sinh ra hậu quả không thể vãn hồi. Tất cả chờ Cửu Tinh Liên Châu qua rồi nói sau.

Như Nguyệt nhoẻn miệng cười, nói:

- Anh nghĩ vậy là tốt nhất.

Gió biển lồng lộng thổi mái tóc của nàng bay ra sau, thân thể uyển chuyển mềm mại tiến vào ngực của Tề Nhạc, trước kia nàng là Phách Vương Long mạnh bạo hung hãn đòi hủy diệt Hy Lạp thì bộ dạng lúc này như sợ lạnh. Đặc biệt làm cho người ta trìu mến.

- Sau khi trở về sợ rằng sinh hoạt của chúng ta không bình tĩnh.

Tề Nhạc có chút buồn vô cớ nói ra.

Như Nguyệt gật gật đầu, nói:

- Em biết rõ. Ai nói chúng ta có năng lực thì vui sướng cơ chứ? Nếu ông trời đã giao cho chúng ta lực lượng thì có một số việc nhất định phải do chúng ta giải quyết. Tề Nhạc, anh có nắm chắc?

*****

Ads Tề Nhạc nói:

- Anh cũng không biết, tuy thực lực của anh tăng thêm một bước. Nhưng mà địa ngục và Minh giới liên hợp lại mạnh như thế nào chúng ta không biết được. Tất cả chỉ có chờ đợi xảy ra rồi nói sau, sau lần này quay về anh sẽ dẫn mọi người tu luyện cường hóa lần nữa, tuy năng lượng của anh rất khó đề thăng nhưng mọi người vẫn có thể, nhất là thời điểm chúng ta phối hợp với sai khiến thì càng phải tôi luyện thêm. Cửu Tinh Liên Châu cụ thể bao giờ xuất hiện thì Thái Dương thần Apollo cũng không biết, nhưng mà thời gian nhất định không quá dài. Chúng ta cũng nên làm các việc ứng phó đi, chỉ khi thực lực của chúng ta trở nên cường đại thì đợi đến lúc địch nhân chính thức tiến tới sẽ biết chúng ta lợi hại. Bất luận là Tát Đán hay là Hades thì anh cũng cho bọn họ nhìn lực lượng nhân loại rốt cuộc mạnh như thế nào.

Dừng lại ở biển Aegean thời gian hai ngày mỗi người đều có cảm giác chơi không chán, nhưng mà bọn họ không thể không quay trở về, đối với bọn họ mà nói hiện tại còn không phải thời điểm phóng túng.

Ngồi máy bay có lẽ có người sẽ sợ hãi, giống như Tề Nhạc lúc trước sinh ra bệnh sợ máy bay, nhưng bây giờ với quân đoàn Sinh Tiếu mà nói ngồi máy bay là chuyện thoải mái, tốc độ vừa nhanh nhưng không dám nói an toàn trăm phần trăm. Chê cười, có hơn trăm Kim Sí Đại Bằng Điêu ở đây thì cho dù máy bay rơi bọn họ có thể sợ hay sao?

Tây Tạng, Thánh Phật Tự.

Trát Cách Lỗ khoanh chân ngồi trong đại điện, lúc này trong đại điện chỉ có mình hắn, ánh nến mờ nhạt chiếu rọi tượng phật tổ sau lưng, cả đại điện này có chút cô tịch.

Chậm rãi mở đôi mắt như nhìn thấu thế gian này ra, Trát Cách Lỗ thở dài một tiếng, nói:

- Nên đến, quả nhiên là phải đến. Tề Nhạc ah! Tôi đã không thể giúp anh cái gì, hy vọng anh có thể thừa nhận qua ba đại nguy cơ này. Hoặc là nói ba nguy cơ hợp làm một sẽ quyết định vận mệnh của địa cầu. Có lẽ anh không phải chúa cứu thế, nhưng mà anh vào thời điểm mấu chốt sẽ được phật tổ phù hộ, tôi tin tưởng anh nhất định thành công.

Tề Nhạc không nghe được âm thanh của Trát Cách Lỗ mà bọn họ lúc này đã quay về biệt thự Long Vực.

Biệt thự Long Vực vẫn như trước, lúc rời đi bọn người Như Nguyệt vẫn mang theo tâm tình nôn nóng, sau khi quay về mọi người vui vẻ nói không nên lời. Đi Hy Lạp một chuyến đối với bọn họ là một chuyến du lịch. Về phần cái chết của viên cảnh sát Mephisto giải quyết rất nhẹ nhõm, căn bản không cần bọn họ quan tâm cái gì.

Gợn sóng không ngừng xuất hiện, các loại tình thế đều hiện ra trên địa cầu. Sau nghỉ ngơi một đêm vào sáng sớm ngày thứ hai Tề Nhạc đem tất cả thành viên của quân đoàn Sinh Tiếu gọi vào trong khuôn viên biệt thự Long Vực.

- Các bạn, ngày nghỉ đã chấm dứt.

Sắc mặt Tề Nhạc bình tĩnh nói ra.

Mười hai tiểu đội Sinh Tiếu phân biệt đứng sau lưng đội trưởng của mình, mà Tuyết Nữ, Thương Băng cùng Thực Vật Hồn lại đứng bên người Tề Nhạc. Nghe Tề Nhạc nói thì nụ cười của mọi người thu liễm, bọn họ biết rõ Tề Nhạc có chuyện cần nói với bọn họ.

Ánh mắt của mọi người đảo qua, Tề Nhạc rất hài lòng diện mạo tinh thần của mọi người. Đây chính là ý chí của hùng binh cần có, tuy bọn họ chỉ có hơn trăm người nhưng mà Tề Nhạc cho rằng quân đoàn Sinh Tiếu này không kém gì quân đoàn Nhiên Thiêu của Tát Đán.

- Từ lần trước chuyện tiểu hành tinh chấm dứt thì mọi người đã buông lỏng một thời gian ngắn. Tôi biết rõ ai cũng không muốn mạo hiểm và đều hy vọng gia đình an toàn. Nhưng mà trong tương lai không lâu chúng ta phải đối mặt chỉ sợ chính là số lượng địch nhân đông gấp nhiều lần. Bây giờ chúng ta chỉ còn lại chút thời gian dùng vào việc tu luyện, chính là vì giúp mọi người trong tương lai sống lâu hơn và bảo vệ được gia đình. Lời động viên tôi không nói nhiều, mọi người đã chiến đấu và tu luyện cùng nhau không phải một hai ngày. Từ hôm nay trở đi, từ giờ trở đi sẽ có một đợt huấn luyện nữa. Lúc này đây các người sắp đổi mặt chính là phương pháp tu luyện khác. Tôi tin tưởng chỉ cần mỗi người cố gắng vượt qua thì sẽ mạnh hơn bây giờ nhiều lần.

- Lão đại, bắt đầu nhanh lên.

Một gã chiến sĩ Sinh Tiếu hét to, tính tình của Tề Nhạc với mọi người gần đây rất ôn hòa, cho nên tuy các chiến sĩ Sinh Tiếu tôn trọng hắn nhưng không có cảm giác e ngại. Từ trong mắt của bọn họ Tề Nhạc không nhìn thấy lo lắng và mệt mỏi mà là hưng phấn, một loại hưng phấn cuồng nhiệt. Đúng vậy! Thời điểm tập trung lần đầu tiên hắn đã giúp thực lực quân đoàn Sinh Tiếu tăng lên vài lần. Với tư cách là cường giả đương thời ai không hy vọng thực lực của mình tăng thêm một bước chứ, đạt tới khả năng cường đại hơn? Vừa nhắc tới huấn luyện thì nội tâm của các chiến sĩ Sinh Tiếu chỉ có chờ mong mà không phải là các cảm xúc khác.

- Tốt, bây giờ chúng ta bắt dầu. Chuẩn bị sẵn sàng, tôi sẽ mang mọi người đi trùng kích đỉnh phong thân thể của nhân loại.

Hai tay của hắn mở ra hai bên dùng động tác nhu hòa khép lại trước ngực, cánh tay uốn lượn song chưởng nâng lên ngực, Tề Nhạc lúc này thần sắc trên mặt nhìn cực kỳ ngưng trọng, bởi vì đây là làm thử, đối với hắn mà nói cũng là lần đầu tiên.

Một đạo hào quang màu bạc hiện ra trước ngực của Tề Nhạc, đây chính là lực lượng bổn nguyên Kỳ Lân, năng lượng chấn động cũng không mạnh mẽ nhưng các chiến sĩ Sinh Tiếu nhìn thầy hào quang màu bạc mang theo khí tức Kỳ Lân thì ánh mắt sáng rực lên.

Hào quang màu bạc khuếch tán ra chung quanh, thời điểm hào quang màu bạc bao trùm hai tay của Tề Nhạc thì kim, thanh, lam, hồng, hoàng năm sắc quang mang lại hiện ra, dùng năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân làm hạch tâm lập tức phóng thích ra ngoài, đem thân thể Tề Nhạc hoàn toàn bao phủ vào bên trong hình thành một quang kén.

Khí tức năng lượng đặc thù khiến mọi người cảm thấy khác thường, ngay sau đó năng lượng lập tức khuếch tán ra chung quanh, năng lượng ngũ sắc quang mang bao phủ các chiến sĩ Sinh Tiếu vào trong, bỗng nhiên năng lượng chấn động khổng lồ tăng lên, dưới sự khống chế năng lượng của Tề Nhạc nó đã tăng lên rất nhanh.

Hào quang xuất hiện nhanh biến mất cũng nhanh, chỉ có điều thời điểm ngũ sắc quang mang biến mất thì hơn trăm tên chiến sĩ Sinh Tiếu kể cả Thương Băng, Tuyết Nữ cùng Thực Vật Hồn cũng biến mất. Cả sân biệt thự Long Vực lúc này chỉ còn mình Tề Nhạc đứng nguyên tại chỗ.

Thần quang nhàn nhạt trong mắt thu liễm lại, Tề Nhạc toát ra một tia tươi cười nhàn nhạt.

- Hy vọng lần này thành công nha, lĩnh vực Ngũ Hành chính là địa phương thích hợp cho mọi người tu luyện nhất, dù sao bất luận là chiến sĩ Sinh Tiếu hay các cầm tinh đều lấy năng lượng ngũ hành làm căn cơ, ai có thể đào thoát khỏi phạm vi ngũ hành chứ? Hy vọng trước khi nguy cơ tới thì mọi người có thể tăng thực lực bản thân và tọa kỵ lên.

Hôm nay có quyết định như vậy kỳ thật Tề Nhạc đã sớm suy nghĩ kỹ rồi, hắn và Ấn Linh của Không Động Ấn thương lượng qua muốn tiến thêm một tăng thực lực của các chiến sĩ Sinh Tiếu thì cần phương pháp tu luyện đặc thù, nếu như chỉ tiến hành theo chất lượng thì rất khó giúp mọi người đột phá trong thời gian ngắn.

*****

Ads Mà lĩnh vực Ngũ Hành hiển nhiên là nơi thích hợp tu luyện nhất. Sau khi thực lực của Tề Nhạc tăng lên cảnh giới khác thì lực lượng của hắn lúc này đã vượt qua thần minh rồi, Ấn Linh đã hoàn toàn tán thành hắn làm chủ nhân cho nên hắn cũng toàn tâm toàn ý trợ giúp Tề Nhạc.

Lĩnh vực Ngũ Hành của Không Động Ấn do Ấn Linh khống chế, trong đó năng lượng ngũ hành do Không Động Ấn tán phát ra, thần lực mạnh mẽ có thể nói là nơi tu luyện tốt nhất. Đồng thời Không Động Ấn bây giờ là của Tề Nhạc, mà bản thân năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của Tề Nhạc có thể câu thông với Không Động Ấn, trong Không Động Ấn thì Tề Nhạc dùng Tự Nhiên Chi Nguyên tăng phúc cho lĩnh vực Ngũ Hành trợ giúp mọi người tu luyện nhanh hơn, về phần tu luyện tới mức độ nào chủ yếu phải nhìn thời gian.

Biệt thự Long Vực vốn vô cùng náo nhiệt thì bởi vì mọi người bị Tề Nhạc thu nhập vào lĩnh vực Ngũ Hành thoáng cái biến thành quạnh quẽ. Đương nhiên Tề Nhạc không sợ mọi người tiến vào lĩnh vực Ngũ Hành tu luyện thế nào, chỗ đó có Giải Trĩ, có Ấn Linh, thậm chí là Văn Đình thì chỉ cần tìm được nơi tu luyện thích hợp cho mình là được, như vậy quân đoàn Sinh Tiếu có thể tu hành thật tốt.

Tề Nhạc một quay về biệt thự, hắn hiện tại đã không cần phải tu luyện nữa, chỉ cần không ngừng đem năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên của mình rót vào trong lĩnh vực Ngũ Hành phụ trợ mọi người tu luyện là được. Hiện giờ hắn rất rãnh rỗi, hắn đang cân nhắc chuyện mình cần làm bây giờ. Nếu muốn tăng thực lực của mình lên thì phải làm cách nào bây giờ? Bốn loại vân lực đã có hai loại đã đạt tới đỉnh phong rồi, một phụ trợ tăng năng lực thân thể, một kia tăng linh hồn, vậy hai loại vân lực thủy hỏa sẽ tăng cái gì của mình lên bây giờ? Trong nội tâm của Tề Nhạc thì đây chính là nghi vấn lớn nhất.

Khoanh chân ngồi trên giường trong gian phòng lớn, không có hồng nhan tri kỷ thì Tề Nhạc lại cảm thấy có chút cô độc, nhưng mà Cơ thượng tướng đã nói và quốc gia đồng ý trong trường hợp đặc biệt hắn có thể lấy vài lão bà, đợi qua nguy cơ lần này cũng nên cho mọi người một danh phận rồi. Nghĩ tới đây trên mặt Tề Nhạc hiện ra nụ cười vui vẻ. Một chồng nhiều vợ, trong thời hiện đại này thì đó là tình cảnh gì! Nghĩ tới đây nội tâm của hắn nóng rực lên, đột nhiên linh quang trong đầu lóe lên như nghĩ tới cái gì đó.

Thân hình lóe lên Tề Nhạc đã từ trên giường bước xuống mặt đất, thần quang trong mắt lóe sáng vui vẻ ra mặt.

Hai lần trước tăng lên ở nơi nào? Lần đầu tiên là ở địa ngục thông qua tia chớp hình tròn rèn luyện thân thể từ thông đạo đi từ vị diện tới địa cầu. Lần thứ hai chính là Thần Giới ở thông đạo đi thông tới địa cầu, chỉ hai nơi này có thể giúp hắn tăng cường thực lực của bản thân lên mạnh hơn. Nói cách khác mỗi một vị diện đều có thể giúp hắn tăng thực lực của mình lên. Nếu thật sự là như vậy thì hắn muốn tăng thực lực chỉ có thể đi vị diện khác. Lựa chọn vị diện rất trọng yếu, không thể nghi ngờ trừ địa ngục và Thần Giới thì chỉ còn lại số ít các vị diện cường đại mà thôi, một trong đó chính là Minh giới tách ra từ Thần giới, nhưng mà Minh Vương Hades thậm chí có ý nghĩ không trung thực với địa cầu nhưng mà thực lực không so được với địa ngục, bản thân mình cố tình đi Minh giới cũng không có khả năng tìm được thông đạo đi Minh giới. Cho nên hiện tại chỉ còn một vị diện khác chính là Thiên Giới mà giáo hoàng thờ phụng. Đúng vậy chính là Thiên Giới.

Nụ cười tự tin xuất hiện trên mặt của Tề Nhạc, Thần Giới có thể lợi dụng Vũ Mâu dẫn mình đi, cũng trợ giúp mình tăng thực lực trong Thần Phong cốc lên, vậy tại sao Thiên Giới lại không được chứ? Trước sau hai lần phân biệt là lôi vân lực và phong vân lực tăng lên gần chín vân đã làm thực lực Tề Nhạc tăng lên trên phạm vi lớn. Như vậy chỉ cần hắn có thể đi Thiên Giới thì có thể ở Thiên Giới tiến lên một bước, chuyện còn lại chỉ là một loại vân lực mà thôi.

Bất luận như thế nào thì Thiên Giới chắc chắn cần phải đi một chuyến.

Đồng bạn đang ở trong Không Động Ấn tu luyện nên Tề Nhạc hiện tại không có lo lắng gì, điện thoại cho họ và nói mình phải đi ra ngoài một thời gian ngắn, hắn lúc này đã rời khỏi biệt thự Long Vực tiến về phương tây tìm kiếm giáo hoàng. Giáo hoàng nhất định là biết rõ thông đạo đi tới Thiên Giới.

Thời điểm Tề Nhạc chuẩn bị đi ra ngoài thì âm thanh của Chu thúc từ ngoài cửa vang lên.

- Tề Nhạc, có người tìm anh.

Tề Nhạc sững sờ, tìm mình? Ai đi tìm mình? Trừ cha mẹ ra thì đồng bạn của hắn đều ở trong lĩnh vực Ngũ Hành của Không Động Ấn cả rồi! Chẳng lẽ là Thủy Nguyệt sao? Nàng cũng trở về rồi?

- Chu thúc, ngài bảo họ ở trong sảnh chờ tôi, tôi sẽ lập tức xuống ngay.

Nói xong Tề Nhạc nhanh chóng thu phục một ít y phục của mình ném vào trong Không Động Ấn, hắn hiện giờ mới đi xuống lầu. Bất luận là ai thì sau khi gặp xong phải rời đi rồi.

Thời điểm Tề Nhạc đi vào trong đại sảnh thì hắn kinh ngạc phát hiện người tới không phải là Thủy Nguyệt như trong tưởng tượng. Người này là Tiểu Lâu cô nương.

Tiểu Lâu nhìn thấy Tề Nhạc thì trong đôi mắt xinh đẹp dìu dàng vui lên. Hôm nay nàng mặc một váy dài màu xanh, trên vai khoác áo choàng màu trắng nhìn nàng giống như đi dự họp chính thức gì đó.

- Tiểu Lâu cô nương, cô tới tìm tôi?

Tề Nhạc có chút kinh ngạc hỏi.

Tiểu Lâu mỉm cười, nói:

- Sao thế? Tôi không thể tới sao? Đừng quên tôi chính là người quảng cáo cho tập đoàn Kỳ Lân đấy. Vốn tôi không cần tới chỗ này, hôm nay tập đoàn Kỳ Lân phải tổ chức một buổi chiêu đãi ký giả. Tôi vừa vặn tới sân bay tiễn bạn và thuận đường tới đây tiếp anh cùng Tuyết Nữ cùng đi tham gia ah! Chẳng lẽ anh không biết?

Nhìn qua bộ dạng của Tề Nhạc vẫn một thân áo đen như trước thì biểu lộ của nàng có chút kỳ quái.

Tề Nhạc sững sờ một chút. Thẳng thắn mà nói tập đoàn Kỳ Lân đã không cần hắn phải xử lý. Cho tới nay đều do Nguyệt Quan cùng Tuyết Nữ quản lý, nhưng hiện giơ Tuyết Nữ đang tu luyện trong lĩnh vực Ngũ Hành mà Tiểu Lâu lại tự mình tới mời, xem ra mình phải trì hoãn chút ít thời gian để giải quyết công việc rồi.

Tề Nhạc mời Tiểu Lâu ngồi xuống, nói:

- Tuyết Nữ đi ra ngoài làm việc rồi, khả năng trong thời gian ngắn không trở về được. Quay chụp quảng cáo lần hai đã chuẩn bị xong rồi sao? Thật sự là vất vả cho cô.

Tiểu Lâu mỉm cười, tiếng cười của nàng nghe rất êm tai, hoặc là nói so với trước kia càng tràn ngập khí tức sức sống hơn nhiều.

- Không cần nói tới vất vả làm gì, tôi còn phải cảm ơn anh mới đúng, nếu như không phải có anh thì sao tôi có thể đi tới thế giới tự nhiên kia được chứ? Có thể làm chút chuyện báo đáp cho anh là phải rồi.

Tề Nhạc cười nói:

- Đừng nói như vậy, không cần nói cái gì báo đáp hay không báo đáp, chúng ta đã sớm là bạn không phải sao? Cậu của cô và bọn người Tuyết Nữ cùng đi làm việc rồi. Buổi chiêu đãi ký giả chừng nào thì bắt đầu?

Crypto.com Exchange

Chương (1-360)