Truyện ngôn tình hay

Truyện:Vô Hạn Tương Lai - Chương 70

Vô Hạn Tương Lai
Trọn bộ 72 chương
Chương 70: Địa ngục đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-72)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lơ lửng giữa những trụ thủy tinh trong suốt, Trương Hằng dùng ý niệm khống chế toàn bộ phòng điều khiển, chỉ sau vài giây ngắn ngủi phòng điều khiển đã rời khỏi Atula đạo, xuất phát hướng về Địa ngục đạo. Phía dưới Trương Hằng, Lý Cương Lôi đang cố gắng ngồi dậy, trên thực tế, hiện tại đối với hắn, ngay cả ngồi dậy cũng là chuyện rất miễn cưỡng.

- Lý Cương Lôi, cố gắng chịu đựng! Còn một hai phút nữa chúng ta sẽ đến nơi, nhưng mà... đáng giận! Tổng năng lượng của phòng điều khiển đã chỉ còn lại 3-4%, nếu như dịch chuyển tức thời, rất có thể sẽ không đủ.

Trương Hằng lớn tiếng nói với Lý Cương Lôi, đây chính là một chuyện xấu hắn không tính đến, năng lượng của phòng điều khiển!

Trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, Trương Hằng xác thực đã suy tính rất nhiều, xếp đặt cẩn thận tất cả các chi tiết có thể, cố gắng sao cho thập toàn thập mỹ, nhưng mà dù sao hắn cũng không phải là trí giả, do vậy tự nhiên là có rất nhiều chi tiết bị bỏ sót, mà mức năng lượng của phòng điều khiển rõ ràng là một trong số đó... 
Không thể làm gì hơn, Trương Hằng thở dài rồi nói: 

- Yên tâm đi, mặc dù không đủ năng lượng để dịch chuyển tức thời, nhưng mà phi hành thì vẫn không thành vấn đề, kỳ thực phòng điều khiển cũng là một bán vị diện đơn giản, tốc độ phi hành chỉ thua vận tốc ánh sáng một ít, rất nhanh sẽ đến Địa ngục đạo, khi lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp sẽ có thể sử dụng khí tức huyền hoàng để bảo trụ tính mạng cho ngươi.

Lý Cương Lôi ngồi dưới đất không nói gì, cũng không biết là do hắn không có sức nói chuyện, hay là do có chuyện gì đó băn khoăn. 

- Trương Hằng...

Cũng không biết cách bao lâu, Lý Cương Lôi mới thì thào: 

-... Tại sao phải lựa chọn ta? Tại sao lại chọn ta? Trong số những nhân vật ngươi xếp đặt có nhiều người mạnh hơn ta, bất kể là trí lực hay thực lực, cũng không có bệnh tật... Hẳn là có rất nhiều, tại sao phải chọn ta?

- Bởi vì ngươi trân trọng đồng đội nhất...

Hai mắt Trương Hằng nhắm nghiền, giờ phút này ý thức của hắn đang kết nối với toàn bộ phòng điều khiển, hắn cũng thì thào:

- Trước kia ta cũng đã nói rồi, đối với Vô hạn thế giới, ta chỉ giống như Đại Đạo mà thôi, ta có thể thiết lập thế giới quan, thiết lập hệ thống sức mạnh, thiết kế nhân vật, xếp đặt cốt truyện, nhưng mà các chi tiết thì hầu như đều do nội dung tự phát triển khống chế. Ví dụ như khi ta thiết kế ngươi, thân thế của ngươi là do nội dung tự phát triển đặt ra, bao gồm cả bệnh tật của ngươi, kể cả trận hoả hoạn kia, việc duy nhất ta có thể làm là bảo vệ ngươi, khiến ngươi không chết, chỉ vậy không hơn...

- Trong số các thí nghiệm thể, tuy ngươi là người cao ngạo nhất, nhưng nội tâm của ngươi lại lương thiện nhất, ví dụ như một lần khi ngươi còn bé, muội muội của Trần Hạo Thao năn nỉ ngươi hái cho nàng chút quả dại, tiểu hài tử đều rất thích ăn đồ ngọt, có điều khi đó căn bản đã hết mùa quả dại, ngươi thẳng thừng cự tuyệt nàng, nhưng sau đó lại lén lút đi kiếm tổ ong, hy vọng lấy được mật ong đem về, kết quả bị ong đốt chi chít...

Khi nói đến đây Trương Hằng ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục: 

- Sở dĩ lựa chọn ngươi, là vì ngươi quý trọng đồng đội nhất, cho dù là nhiều năm sau hỏa hoạn, ngươi cũng vẫn liều mạng khuếch trương thế lực, nung nấu ý định báo thù cho thân nhân, báo thù cho bằng hữu, trên phương diện này xác thực là mạnh hơn rất nhiều so với mấy người Lăng Tân, chính vì thế nên ngươi mới là người ta tin tưởng...

Lý Cương Lôi cúi đầu, hắn nhỏ giọng nói:

-... Nếu như là do ngươi nhìn lầm người thì sao? Có lẽ ta căn bản không phải người quý trọng đồng đội, chỉ là do thống hận chuyện bản thân là vật thí nghiệm, cũng thống hận tuổi thơ bị phá hủy, cho nên mới thành lập thế lực ý định trả thù. Lỡ như là do ngươi đoán sai thì thế nào?

- Ta sẽ không nhìn lầm...

Sau khi yên lặng giây lát, Trương Hằng lại nói tiếp:

- Mặc kệ ngươi có hiệp nghị gì với Clone Sở Hiên, ta vẫn một mực tin tưởng. Tại thời điểm tuyệt vọng nhất trong đời, ta đã từng tự hỏi, nếu mọi chuyện quay lại như ban đầu, ta còn có thể một lần nữa tin tưởng, tin tưởng người yêu, tin tưởng bằng hữu? Câu trả lời của ta là, tất nhiên, ta sẽ vẫn tin tưởng...

- Bởi vì tình yêu, tình bạn, chính là vì tin tưởng nên mới tồn tại, là kỳ tích vì tin tưởng mà có, nếu như ngay cả bản thân cũng không tin tưởng, vậy những thứ này còn có giá trị tồn tại sao? Ta đã trả lời với chính mình như vậy...

- Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội!!!

Trương Hằng mở mắt ra, nuốt dòng nước mắt đang chảy xuống, nhưng biểu lộ của hắn lại vô cùng bình tĩnh, tuyệt đối bình thản. Tiếp đó hắn lại một lần nữa nhắm mắt lại, toàn tâm toàn ý khống chế bán vị diện, hướng về phía Địa ngục đạo. 
Lý Cương Lôi gắt gao cắn môi, mặc dù thân thể đã suy yếu đến cực hạn, nhưng trong thời khắc này, ngón tay hắn vẫn nắm rất chặt, gần như in sâu vào trong lòng bàn tay, bờ môi hắn cũng bị cắn nát, máu tươi đã nhỏ thành giọt, mà cho dù như vậy, hắn vẫn không hề hay biết... 
Thời gian vài phút trôi qua, một thế giới hoang vu đã lờ mờ hiện lên, từng con quái thú khổng lồ dữ tợn cũng xuất hiện, trên thân thể những con quái thú này đều mang theo năng lượng hắc ám, bất quá chúng không thể khống chế năng lượng như Thánh nhân, chỉ hấp thu vật chất hắc ám bằng bản năng, nhưng mà kể cả như vậy, thực lực của những con quái thú này vẫn tuyệt đối khủng bố, cho dù là con yếu nhất cũng ngang với tầng thứ tư sơ cấp. 
Nơi này là Địa Ngục, là nơi lắng đọng hắc ám của toàn vũ trụ, theo thực lực của Trương Hằng mà nói, ngay cả một con quái thú bất kỳ cũng không ngăn cản nổi, hắn căn bản không thể nào tự đến đây bằng lực lượng của mình. Phòng điều khiển chính là phục bút hắn khổ công chôn dấu trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, sau đó trải qua vô vàn nguy hiểm, gần như là hiểm tử hoàn sinh mới có thể đến, giờ phút này hắn đã vô cùng tiếp cận với mục tiêu của mình. 

Đi xa hơn, đến chỗ sâu nhất của Địa ngục đạo, nơi này là một mảng không gian đen tối vô biên, không hề có chút ánh sáng, tất cả đều đen kịt như mực, nhưng chính tại chỗ sâu nhất này, một tòa bảo tháp lớn cỡ bàn tay đang lơ lửng, từ trên đỉnh rủ xuống khí tức huyền hoàng. Vô cùng vô tận khí tức hắc ám không ngừng cuốn về hướng bảo tháp, nhưng lại không thể đến gần phạm vi mười kilômet, vừa chạm nhẹ vào khí tức huyền hoàng, tất cả hắc ám đều lập tức tan biến.

Ở phía dưới khí tức huyền hoàng, một viên ngọc màu tuyết trắng đang tỏa sáng, có điều viên ngọc này dường như rất e ngại khí tức hắc ám, chỉ dám đứng trong phạm vi bao phủ của khí tức huyền hoàng, một khi khí tức hắc ám tới gần, viên ngọc này lại đến gần bảo tháp hơn một ít, mà mỗi lần khí tức hắc ám bị tách ra, nó lại rời xa bảo tháp một chút.

Ngoài ra, bên trong khí tức huyền hoàng, còn có một đoàn không gian mông lung tồn tại, đoàn không gian này không hề động đậy, cũng không nghiêng ngả, một mực bất động, phảng phất như chỉ là ảo ảnh thị giác do không khí vặn vẹo mà thành. 
Tại khu vực sâu nhất của Địa ngục đạo, ngoại trừ khí tức hắc ám có mặt khắp nơi, cũng chỉ có mỗi ba vật này tồn tại, chẳng qua là tại biên giới của khí tức hắc ám, một vài con quái thú có hình thể cực lớn, khổng lồ đến mức khoa trương đang liên tục hấp thu vật chất hắc ám, nhưng mà dường như bên trong có thứ gì đó rất kinh khủng, bọn chúng thậm chí đến gần một chút cũng không dám. 
Bỗng nhiên, một quả cầu màu đen có đường kính khoảng vài trăm mét vụt đến từ chân trời phía xa, lao thẳng vào khu vực tràn ngập khí tức hắc ám với tốc độ cực nhanh, chỉ sau nháy mắt đã bay đến phía trước tầng phòng ngự đầu tiên của bảo tháp. Trong tiếng vang thật lớn, quả cầu màu đen này trực tiếp đâm vào tầng phòng ngự, khí tức huyền hoàng nhìn như hư vô mờ ảo vậy mà lại cứng rắn ngăn cản lần va chạm này, căn bản không hề suy suyển chút nào, thậm chí ngay cả lệch qua một chút cũng không có, quả cầu màu đen hoàn toàn bị khí tức huyền hoàng cố định trong hư không. 

- Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, đệ nhất chí bảo, phòng ngự vô song, ngay cả vị diện hủy diệt cũng không hề bị tổn hại. Bất quá phải là Thánh nhân nội vũ trụ như Hồng Quân mới có thể sử dụng hoàn toàn, người bình thường đoán chừng chỉ có thể phát huy được một phần mười công hiệu...

Trương Hằng nhìn xem tòa bảo tháp đang lơ lửng, tạo vật cao cấp nhất của tập đoàn Tu chân giả, trình độ công nghệ văn tự ký hiệu trong Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp còn vượt xa so với Kế hoạch hoàn thiện loài người. Đây chính là khí cụ tu chân cùng đẳng cấp với Đông hoàng chung, có điều muốn sử dụng Đông hoàng chung cần phải cung cấp năng lượng cực khổng lồ, còn cái bảo tháp này thì không như vậy, đây là tạo vật đỉnh cấp ngay cả người bình thường cũng có thể sử dụng! 
Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp có thể trấn áp số mệnh, khí tức huyền hoàng càng có thể rèn luyện thân thể, trở thành thể chất của Đại Vu, xấp xỉ với thân thể Thánh Nhân, đây là mục tiêu của Trương Hằng, hiện tại, rốt cuộc đã sắp lấy được rồi sao? 
Khởi động kho tin tức trong phòng điều khiển, Trương Hằng quả nhiên tìm thấy một đoạn ấn ký năng lượng kỳ dị, đây là chìa khóa tập đoàn tu chân phân hệ da vàng lưu lại để khai mở tầng phòng ngự của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp. 
Trương Hằng khống chế phòng điều khiển kích hoạt đoạn ấn ký năng lượng, vài giây sau, bán vị diện chậm rãi trượt vào bên trong tầng khí tức huyền hoàng, mà đồng thời trượt vào còn có cả một chút khí tức hắc ám. Hiện tại tính năng phòng ngự của bảo tháp đã biến mất, chỉ là tầng khí tức huyền hoàng bên ngoài còn chưa hoàn toàn tan biến, do đó khí tức hắc ám bốn phía vẫn chưa tiến vào được, cần phải mất một lúc mới có thể, mà khoảng thời gian này đã đủ cho Trương Hằng lấy được bảo tháp rồi. 
Tiếp đó, từ trong bán vị diện bắn ra một thông đạo ánh sáng, Trương Hằng theo thông đạo ánh sáng này bay về phía bảo tháp, thời gian dần qua, hắn đã càng lúc càng đến gần bảo tháp, rất gần, rất rất gần... 
Bỗng nhiên, vô cùng đột ngột, một thiếu nữ dung mạo thanh tú, mái tóc đen dài óng mượt xuất hiện giữa hắn và bảo tháp, người thiếu nữ này đeo một cặp kính phẳng, trên tay cầm một mảnh giấy, hình tượng này rõ ràng là... 
Trương Tiểu Tuyết! Không, hẳn là đã chuyển hóa thành Clone Sở Hiên rồi! 

- Clone Sở Hiên?

Trương Hằng nhìn về phía Clone Sở Hiên, hắn cười lạnh: 

- Ta biết ngươi nhất định sẽ đến, người giúp đám Trịnh Xá tiến vào Atula đạo chỉ có thể là ngươi, đang chờ cơ hội này đúng không? Chờ ta khai mở tầng phòng ngự của bảo tháp? Hoặc là ngươi muốn lấy được quyền điều khiển Lục đạo?

- Tiếc là khẩu lệnh tiến vào phòng điều khiển nằm trong đầu ta, không có ta, ngươi không thể nào tiến vào. Đương nhiên, ngươi cũng có thể uy hiếp ta, thậm chí giết chết ta, nhưng mà tại sao ngươi lại không làm như vậy? Bởi vì Phong Thần bảng không có hiệu quả đối với ta, hơn nữa...

Clone Sở Hiên bỗng nhiên cắt đứt lời Trương Hằng, hắn nói với vẻ lạnh nhạt: 

- Ta không có ý định lấy được bảo tháp, mục tiêu của ta là thứ kia.

Nói xong, hắn chỉ về hướng đoàn không gian vặn vẹo đang nằm yên một chỗ, Trương Hằng lập tức hỏi với vẻ kỳ quái: 

- Nguyên lực? Ngươi muốn lấy thứ đó làm gì? Có điều thật xin lỗi, tuy năng lượng của phòng điều khiển không còn nhiều, nhưng mà bài xích ngươi ra khỏi Lục đạo luân hồi vẫn là chuyện đơn giản...

Biểu lộ của Clone Sở Hiên hoàn toàn giống như một khối băng, thật sự là khiến cho nội tâm người đối diện phải phát lạnh, hắn khẽ đẩy nhẹ cặp kính mắt rồi nói: 

- Hơn nữa ta cũng không có ý định giết ngươi, ngươi là tài liệu thí nghiệm quan trọng.

Trương Hằng đang định sử dụng phòng điều khiển bài xích Clone Sở Hiên, khi nghe thấy mấy câu này hắn liền trở nên sững sờ. Đồng thời, một giọng nói cũng vang lên trong không gian... đó là Lý Cương Lôi, bên trong phòng điều khiển, Lý Cương Lôi đang lơ lửng giữa những trụ thủy tinh, hắn đã khống chế phòng điều khiển. 

- Sở Hiên! Theo ước định, ta đã đưa "hắn" đến, ta đã đưa nguyên lực cho ngươi, ta cũng đưa cả Lục đạo luân hồi với tư cách lễ vật cho ngươi rồi...

Giọng của Lý Cương Lôi không ngừng vang lên, chỉ là thanh âm này vô cùng khàn đặc: 

- Như vậy lời hứa của ngươi thì thế nào? Chuyện ngươi đáp ứng với ta thì sao?!

Không kinh ngạc hay sợ hãi như lần đầu nói chuyện với Clone Sở Hiên, lúc này biểu lộ của Trương Hằng lại vô cùng bình tĩnh, chỉ là hai tay của hắn hơi run run, có điều đây không phải run rẩy do sợ hãi, mà là run rẩy vì mong chờ, run rẩy vì hi vọng... 

Clone Sở Hiên chỉ nhìn lướt qua Trương Hằng một cái, sau đó lập tức trả lời:

- Đáp ứng chuyện của ngươi, ta sẽ khởi động lộ tuyến nhân quả, chỉ cần ngươi cung cấp năng lượng vô cùng lớn, như vậy ta sẽ khiến ý thức của ngươi vượt qua không gian thời gian, quay trở lại trước khi cô nhi viện xảy ra hoả hoạn... Giấc mộng của ngươi sẽ có thể thực hiện, bọn họ cũng có thể sống sót.

Nói xong, hắn liền trực tiếp bay về hướng đoàn không gian vặn vẹo, Lý Cương Lôi trầm mặc một lát rồi mới nói: 

- Đúng vậy, Đá hiền giả, tạo vật luyện kim của phân hệ da trắng, có vô cùng vô tận năng lượng, trở về quá khứ, bạn bè của ta, thân nhân của ta...

* Đá hiền giả: Philosopher’s stone 

- Mặt khác hỏi ngươi một chuyện, ta trợ giúp ngươi hoàn thành bố cục, thực hiện tất cả những sắp xếp này, tỷ lệ thành công là bao nhiêu? Sở Hiên, trí giả mạnh nhất!

Clone Sở Hiên trả lời với vẻ lãnh đạm: 

- Bảy mươi phần trăm.

- Vậy sao? Bảy mươi phần trăm, hơi thấp một chút a, ta vốn không quen không biết gì Trương Hằng, là hắn tạo ra ta, là hắn xếp đặt những chuyện ta trải qua... Thân nhân của ta, bạn bè của ta, ta tận mắt chứng kiến cái chết của bọn họ, tận mắt thấy bọn họ tan biến khỏi thế gian, đúng vậy, chỉ có ngươi mới có thể giúp ta vãn hồi tất cả... Bảy mươi phần trăm, hơi thấp một chút a...

-... Biến mẹ mày đi bảy mươi phần trăm!

- Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội!

Lý Cương Lôi lớn tiếng gầm thét: 

- Trương Hằng! Ta là đồng đội của ngươi! Ta vĩnh viễn là đồng đội của ngươi?!

Nước mắt Trương Hằng trào ra, hắn cũng hét lên: 

- Đúng vậy, ta sẽ vĩnh viễn tin tưởng ngươi!

Thông đạo ánh sáng chiếu thẳng về phía Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, vài giây sau, bảo tháp đã tự động bay vào trong lòng bàn tay Trương Hằng, đồng thời Đá hiền giả cũng bị lực hút mãnh liệt tác động, trôi bồng bềnh đến trước mặt hắn. 

- Sở Hiên! Bất hạnh của ta, bất hạnh của bạn bè ta, bất hạnh của thân nhân ta! Đều là vì ngươi! Ta đã mở ra khe hở kết nối với Vực sâu không đáy, cũng đã phong tỏa kết nối với thế giới khác! Ngươi sẽ không thể rời khỏi không gian này! Hoàn lại tội lỗi của ngươi! Theo ta cùng chết!

Theo thanh âm gào thét của Lý Cương Lôi, tại chỗ sâu nhất của Địa ngục dần dần nứt ra một khe hở nhỏ, từng luồng khí tức vừa cổ xưa vừa thê lương mơ hồ truyền ra, đó là khí tức của Hồng Hoang đại lục... Đó là khí tức của Vu! 

- Còn có Trương Hằng...

- Xin lỗi, không thể tiếp tục làm trí giả của ngươi được nữa rồi... Ta sẽ tiễn ngươi về Atula đạo, khi đến nơi ngươi lập tức đưa Nataya và Axis trở về thế giới thực tế đi, Lục đạo luân hồi sắp bị hủy diệt, có Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, ngươi sẽ an toàn...

- Có thể gặp mặt với ngươi, là chuyện vui vẻ nhất trong những năm vừa qua của ta...

- Đồng đội, vĩnh biệt...

Trong tiếng nói, Trương Hằng chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ trước mắt càng lúc càng xa xôi, khi phục hồi lại tinh thần, hắn đã thấy mình đang đứng trên mặt đất màu vàng tro, nơi này là Atula đạo... 

- Không!!!

Trương Hằng điên cuồng kêu gào, nhưng không có âm thanh nào đáp lại, xung quanh hoàn toàn yên lặng, bốn phía không có bất kỳ động tĩnh gì, ngoại trừ Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp đang tỏa sáng và Đá hiền giả đang trôi nổi. 
Nước mắt Trương Hằng không ngừng tuôn trào, Anna vì hắn mà chết, Lý Cương Lôi bỏ hắn mà đi... Hắn còn phải trải qua bao nhiêu thống khổ nữa đây? Hẳn là phải đạp lên thi thể của đồng đội, mang theo di nguyện của đồng đội, dựa vào vô vàn thống khổ mà trưởng thành như Trịnh Xá sao?... 

- Trịnh Xá... Trịnh Xá!

Trương Hằng bỗng nhiên mãnh liệt đứng lên, hắn ném bảo tháp trong tay qua một bên, dùng ý niệm khống chế lơ lửng trên đỉnh đầu, khí tức huyền hoàng lại một lần nữa rủ xuống bốn phương tám hướng, mà tay còn lại của hắn thì lập tức bắt lấy Đá hiền giả đang lơ lửng giữa không trung. 

- Trịnh Xá, nếu như là ngươi, nhất định có thể ngăn cản Clone Sở Hiên! Nếu như là ngươi, nhất định có thể phá vỡ vị diện tinh bích! Nếu như là ngươi, nhất định có thể đánh bại Vu tộc! Nếu như là ngươi, nhất định có thể cứu Lý Cương Lôi ra! Nếu như là ngươi... nhất định có thể minh bạch ý nghĩa của đồng đội!

Trương Hằng nhắm hai mắt lại, tập trung toàn bộ ý thức của mình vào Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, phân bố năng lượng trong Atula đạo lập tức xuất hiện trong đầu hắn, nháy mắt sau, khí tức huyền hoàng bao bọc Trương Hằng bên trong đã bay ra mười mấy kilomet, hướng về một điểm năng lượng khổng lồ ở phía xa.

Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp là tạo vật cao cấp nhất của tập đoàn Tu chân giả, gần như là dung hợp tất cả khoa học kỹ thuật của thời kỳ Hồng Hoang, công nghệ ẩn hàm bên trong thậm chí có rất nhiều văn tự ký hiệu tối cao ngay cả tập đoàn Tu chân giả cũng không giải thích nổi, đây là khí cụ được chế tạo với mục tiêu tạo ra vật phẩm nội vũ trụ, nói cách khác, tòa tháp màu vàng kim này chính là một phiên bản thu nhỏ của vũ trụ! 

Đương nhiên, Trương Hằng còn chưa biết sử dụng tất cả các tính năng của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, hắn chỉ là dựa vào thiết lập của mình trước khi tiến vào Vô hạn thế giới, miễn cưỡng nắm giữ một vài phương pháp sử dụng mà thôi, ví dụ như tính năng phòng ngự của bảo tháp, giam cầm sinh vật, giam cầm không gian, giam cầm thế giới.

Mà không chỉ đơn giản như vậy, khí tức huyền hoàng cũng là một loại năng lượng kỳ lạ, luồng năng lượng này chính là tính năng phòng ngự trụ cột của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, đồng thời cũng có thể để cho Trương Hằng sử dụng một phần nhỏ, ví dụ như dùng luồng năng lượng này để phi hành, hoặc là giam cầm bất cứ sinh vật nào. Tuy chỉ sử dụng được tối đa 1-2% khí tức huyền hoàng, nhưng vẫn đủ để khiến cho tốc độ của hắn nhanh đến mức kinh người, tuy kém hơn so với tốc độ trong trạng thái Hồng hoang khai thiên tích địa của Trịnh Xá, nhưng vẫn nhanh hơn rất nhiều so với khi Trịnh Xá sử dụng Hủy diệt. 
Bảo tháp lơ lửng trên đỉnh đầu Trương Hằng, khí tức huyền hoàng phảng phất như rủ xuống từ chín tầng trời, kéo dài qua phạm vi mấy chục kilomet, hoàn toàn bao bọc Trương Hằng, không ngừng bay về phía điểm năng lượng khổng lồ. Trên thực tế, địa điểm Trương Hằng xuất hiện cũng không cách chủ thành Trịnh Xá đang ở quá xa, ước chừng chỉ vài trăm kilomet, cho nên khi hắn bắt đầu sử dụng bảo tháp, Trịnh Xá cũng lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phương hướng của Trương Hằng. 
Giờ phút này Trịnh Xá đang nói chuyện với Nataya, kỳ thực hoàn toàn giống như Trương Hằng dự đoán, Nataya không hề bị thương tổn trên bất kỳ hình thức nào, Trịnh Xá không phải là người bạo ngược, cũng không giống như đám súc sinh trong đội ngũ chăn nuôi. Trái lại, hắn là người tâm địa vô cùng lương thiện, do vậy Nataya chỉ bị hạn chế tự do, không gặp phải tình huống bạo lực hay biến thái nào. 
Trịnh Xá cố gắng hỏi Nataya một số chuyện, nhưng mà Nataya hiển nhiên không làm như lời Trương Hằng căn dặn, chỉ ngậm chặt miệng ngồi yên không nhúc nhích, nếu như lâu lâu mắt nàng không chớp một cái, như vậy thoạt nhìn thực sự giống y như là tượng người. 
Tình huống như vậy khiến Trịnh Xá không biết phải làm sao, đánh không được, trừng phạt không xong, mắng cũng không có tác dụng, hơn nữa Lăng Tân lại đang ở chủ thành khác, muốn đấu trí cũng không thể, có trời mới biết vì sao nữ nhân trước mặt lại căn bản không sợ hắn? 

- Haiz, ngươi thật đúng là ngoan cố a, tại sao phải giữ bí mật cho người như hắn chứ? Không lẽ ngươi bị hắn khống chế? Mẹ nó, ta biết ngay mà, đúng là súc sinh...

Sau khi ngẫm nghĩ giây lát Trịnh Xá đột nhiên trở nên phẫn nộ, thanh âm của hắn cũng càng lúc càng lớn. 

- Không phải!

Nataya bỗng nhiên mãnh liệt đứng lên, nàng nhìn chằm chằm vào Trịnh Xá, sau đó lớn tiếng nói: 

- Trương Hằng không phải người như vậy! Ta không có bị hắn khống chế, ta là đồng đội của hắn!

Trịnh Xá nhìn Nataya với vẻ kinh ngạc, thiếu nữ này vốn đang yên lặng, bất động như tượng, bỗng nhiên lại nổi giận đùng đùng, bắt đầu la hét với hắn... Trong lúc nhất thời Trịnh Xá không kịp phản ứng, khi hắn đang định mở miệng nói chuyện, bỗng nhiên từ phía xa truyền đến khí tức của một luồng năng lượng khổng lồ, hơn nữa khí tức này vô cùng cổ quái, yên lặng tường hòa, phảng phất như tồn tại vĩnh hằng, hoàn toàn khác biệt so với tính chất kịch liệt của năng lượng bình thường, thuộc tính như vậy thật sự là ngay cả Trịnh Xá cũng mới thấy lần đầu tiên. 
Trịnh Xá vội vàng xoay đầu lại nói với Minia: 
- Minia, ngươi ở đây canh giữ nàng, thuận tiện cũng tự chú ý đến an toàn của bản thân, ta đi gặp sinh vật kia một chút, xem thử nó là địch nhân hay bằng hữu. 
Hắn cũng không đợi Minia trả lời, đạp nhẹ dưới chân một phát lao lên không trung, sau đó lập tức lấy goblin glider ra, vụt bay về hướng phát ra nguồn năng lượng kỳ quái. 
Tốc độ di chuyển của Trương Hằng và Trịnh Xá đều cực nhanh, không bao lâu sau hai người đều đã nhìn thấy nhau, Trịnh Xá thấy một đoàn khí tức huyền hoàng khổng lồ, mà Trương Hằng thì thấy goblin glider, vật phẩm đại biểu cho thành viên tiểu đội luân hồi, đến khi nhìn thấy Trương Hằng bên trong tầng khí tức huyền hoàng, Trịnh Xá lập tức quát lên: 

- Lấy được thứ ngươi muốn rồi sao? Đến đây đi, hi vọng lần này ngươi sẽ không tiếp tục vứt bỏ đồng đội, chạy trốn một mình!

Nói xong, hắn trực tiếp bỏ goblin glider vào trong nạp giới, đồng thời một chân điểm nhẹ trong hư không, vụt tới mãnh liệt đánh một quyền về phía Trương Hằng, mà Trương Hằng thì lại nở nụ cười khổ, cuối cùng hắn cũng biết được lý do mình đắc tội với Trịnh Xá, hắn đúng đã là phạm vào chuyện đối phương kiêng kỵ nhất, vứt bỏ đồng đội. Kể từ đó Trịnh Xá nhất định sẽ cho rằng hắn là hèn nhát đáng khinh, có điều nếu chỉ như thế thì cũng thôi, miễn sao Trương Hằng không gây nên chuyện gì bất lợi với Trịnh Xá, như vậy Trịnh Xá cũng sẽ không đuổi tận giết tuyệt. Có điều hết lần này tới lần khác thân phận của hắn lại là người sáng tạo Vô hạn thế giới, chính vì vậy, Trịnh Xá căn bản không có khả năng chấp nhận hắn, bởi vì e ngại hắn sẽ thay đổi cốt truyện... 
Một tiếng nổ lớn bạo phát, quyền vừa rồi của Trịnh Xá đã đánh trúng khí tức huyền hoàng, có điều lực đạo vạn quân lại bị khí tức huyền hoàng làm tan biến một cách nhẹ nhàng, mà không đơn thuần là triệt tiêu lực đạo, thậm chí ngay cả bản thân Trịnh Xá đang trong trạng thái Hủy diệt cũng bị giam cầm, không thể động đậy. 

- Không tệ, quả nhiên là có vài phần thực lực...

Khi Trịnh Xá đang định gia tăng sức mạnh, Trương Hằng lại bỗng nhiên lăng không quỳ xuống, đồng thời khí tức huyền hoàng đang giam cầm hắn cũng lập tức biến mất.

Trương Hằng trầm giọng nói: 

- Trịnh Xá, ta không biết ngươi có hiểu lầm gì đối với ta, nhưng ta tin mình chưa từng làm qua bất cứ chuyện gì thương tổn đến ngươi hoặc là đồng đội của ngươi. Tuy thân phận của ta là người sáng tạo Vô hạn thế giới, ngươi và đồng đội của ngươi đều do ta thiết kế, kể cả cốt truyện cũng do ta xếp đặt, nhưng mà ta quỳ xuống không phải là để xin ngươi tha mạng, ta chỉ là muốn xin ngươi giúp đỡ!

Khi Trương Hằng quỳ xuống, trên mặt Trịnh Xá lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nháy mắt sau liền biến thành phẫn nộ, nhưng theo lời nói của Trương Hằng, vẻ phẫn nộ lại trở thành nghi ngờ. Kinh ngạc là do hắn không biết Trương Hằng mạnh đến mức nào, cũng không biết khí tức huyền hoàng kia rốt cuộc là cái gì, nhưng đã có thể ngăn cản được một quyền trong trạng thái Hủy diệt, đồng thời còn có thể giam cầm hắn, thực lực như vậy đã không hề thua kém cường giả tầng thứ tư sơ cấp, mà đã là cường giả thì cho dù như thế nào cũng không thể quỳ xuống.

Phẫn nộ thì là do giờ phút này tâm trạng của Trịnh Xá rất phức tạp, trên một phương diện hắn cần biết được cách tiến vào Narnia truyền kỳ từ Trương Hằng, thậm chí còn cần Trương Hằng cung cấp một ít hỗ trợ, như vậy mới có thể phục sinh lại những đồng đội của hắn. Nhưng mà trên một phương diện khác, thân phận của Trương Hằng lại quá mức đặc thù, người sáng tạo, trên thế gian này có ai lại nguyện ý hợp tác với kẻ điều khiển vận mệnh của mình? 
Vừa nghĩ tới quá khứ, tương lai, tất cả đều là do người khác xếp đặt, bất kể bản thân cố gắng như thế nào, kỳ thực đều chẳng qua là tiếp tục làm theo xếp đặt mà thôi, cảm giác như vậy quả thực là chán nản. Không chỉ thế, người sáng tạo ra hắn lại còn là kẻ nhu nhược vứt bỏ đồng đội, như vậy tương lai của hắn thực sự đáng lo, vì thế biểu lộ của Trịnh Xá mới biến thành phẫn nộ, hắn không thể tưởng tượng được giao tương lai của mình cho người như vậy sẽ có kết quả gì. 
Thẳng đến khi Trương Hằng nói xong, biểu lộ của Trịnh Xá mới từ phẫn nộ trở thành nghi ngờ, hắn hỏi với vẻ kỳ quái: 

- Có ý gì? Không phải ngươi đã lấy được thứ mình muốn rồi sao? Còn muốn gì nữa?

- Clone Sở Hiên!

Trương Hằng bỗng nhiên gào lên: 

- Lăng Tân luôn ở bên cạnh ngươi, như vậy nhất định là ngươi đã nghe về Lý Cương Lôi, hắn là đồng đội của ta, là trí giả của Bắc Dương châu đội, Clone Sở Hiên lợi dụng hoài niệm đối với thân nhân lúc nhỏ của Lý Cương Lôi, xếp đặt bố cục muốn hắn bán đứng ta. Chỉ cần Lý Cương Lôi giao ta và Lục đạo luân hồi cho Clone Sở Hiên, như vậy hắn sẽ giúp ý thức Lý Cương Lôi vượt qua không gian thời gian, quay trở lại thời điểm mười năm trước, tiến hành thay đổi quá khứ, cứu thân nhân bạn bè thoát khỏi trận hỏa hoạn!

Trịnh Xá hơi khẽ cau mày, sau đó lập tức đi về phía trước kéo Trương Hằng đứng dậy, đồng thời nói: 

- Nam nhân không thể quỳ xuống, cho dù là thỉnh cầu cũng vậy. Tiếp đó xảy ra chuyện gì? Clone Sở Hiên sao? Quả nhiên, tên ma quỷ u hồn này vẫn lượn lờ bốn phía, phiêu du khắp nơi...

- Lý Cương Lôi không phản bội ta, cho dù Clone Sở Hiên đã tìm được nhược điểm lớn nhất trong lòng hắn, tìm được nguyện vọng bao năm qua của hắn, nhưng hắn vẫn không phản bội ta! Lý Cương Lôi lấy được quyền khống chế phòng điều khiển, phong tỏa Clone Sở Hiên trong Địa ngục đạo, đồng thời mở ra khe hở kết nối với Vực sâu không đáy, Vu tộc vốn bị Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả phong ấn sẽ thoát ra, hắn định dùng tính mạng của mình để tiêu diệt Clone Sở Hiên, hắn định đồng quy vu tận! Trịnh Xá, ta xin ngươi, giúp đỡ ta, nếu như là ngươi, nhất định có thể phá vỡ vị diện tinh bích, nhất định có thể đánh bại Vu tộc, nhất định có thể cứu được Lý Cương Lôi!

Trương Hằng nói với vẻ vội vàng, giờ phút này Trịnh Xá đã bình tĩnh lại, hắn yên lặng nhìn Trương Hằng một lát rồi mới hỏi: 

- Tại sao lại liều mạng muốn cứu hắn? Là vì thân phận trí giả? Có đáng giá không?...

- Hắn là đồng đội của ta!

Trương Hằng lớn tiếng gào lên, nước mắt lại một lần nữa chảy ra, hắn gào thét: 

- Hắn là đồng đội kề vai, đồng sinh cộng tử của ta! Trịnh Xá, ngươi muốn ta thất vọng về ngươi sao? Đây là lời ngươi có thể nói sao? Hay là ngươi vẫn hoài nghi ta vứt bỏ đồng đội của mình?!

Trịnh Xá nhìn Trương Hằng đang nước mắt nước mũi giàn dụa, hắn dùng lực vỗ vai Trương Hằng một cái, đồng thời nói: 

- Không, đã không cần hoài nghi nữa, có thể vứt bỏ mơ ước lớn nhất của mình, Lý Cương Lôi đã dùng tính mạng của bản thân để nói cho ta biết, ngươi là người như thế nào...

- Đi thôi, chúng ta xuống Địa ngục, đánh Clone Sở Hiên thành hai cái tiểu bánh bánh!

Khi Trương Hằng và Trịnh Xá đến được cổng không gian kết nối với Ngạ quỷ đạo, cánh cổng không gian này đã trở nên rất mờ ảo rồi, sương mù đã gần tan hết, phảng phất như chỉ cần vài phút nữa sẽ hoàn toàn tan biến. Trương Hằng nhìn cánh cổng không gian đã vô cùng mờ ảo, hắn vội vàng vỗ đầu một cái, bảo tháp lập tức bay đến phía trên cổng không gian.

- Ta sẽ dùng bảo tháp giam cầm cánh cổng không gian này, sương mù đang tán loạn sẽ tự nhiên kết hợp lại, khi đó ngươi chỉ cần dùng sức mạnh Hồng hoang khai thiên tích địa phá thủng cổng không gian là được, vượt qua cánh cổng không gian này chúng ta sẽ đến được Ngạ quỷ đạo.

Theo sự vận hành của Trương Hằng, từ trên đỉnh bảo tháp lập tức rủ xuống vô số khí tức huyền hoàng, lớp sương mù vốn đã sắp tan biến lập tức bị giam cầm, chậm rãi kết hợp lại, thấy cảnh tượng này trong lòng Trịnh Xá cũng âm thầm hiếu kỳ, phải biết rằng trên tay hắn cũng có một khí cụ tu chân cao cấp, Đông hoàng chung, đây chính là tạo vật tu chân đỉnh cấp, trấn Đại thiên vũ trụ, trấn Hồng mông vạn vật. Nhưng so với bảo tháp của Trương Hằng mà nói, hắn lại cảm giác thấy Đông hoàng chung của mình yếu hơn một chút, dù sao Đông hoàng chung cũng cần cung cấp năng lượng vô cùng lớn, căn bản không phải là thứ hắn đủ khả năng sử dụng, thậm chí ngay cả Thánh nhân phổ thông cũng không nhất định có thể hoàn toàn phát huy uy lực của nó. 
Nhưng mà cái bảo tháp trước mặt hắn thì lại khác biệt, tuy chưa biết phương diện công kích như thế nào, nhưng lực phòng ngự, lực giam cầm đã đạt tới trình độ vô cùng đáng sợ, bản thân Trương Hằng rất yếu ớt, mà thực lực như vậy cũng có thể điều khiển được bảo tháp, như vậy điều kiện sử dụng của cái bảo tháp này hẳn là cực thấp. 
Bất quá Trịnh Xá là người quang minh chính đại, hắn chỉ hâm mộ mà không hề ghen tị, trực tiếp mở miệng hỏi Trương Hằng lai lịch cùng công hiệu của cái bảo tháp này. Trương Hằng cũng không hề giấu diếm, hắn vừa nhìn bảo tháp vừa nói: 

- Đây là Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, chính là tạo vật ngang cấp với Đông hoàng chung, ta biết rõ ý của ngươi, sử dụng Đông hoàng chung cần tiêu hao năng lượng cực khổng lồ, mà ta lại sử dụng cái bảo tháp này một cách nhẹ nhàng, kỳ thực chính là vì Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp được tạo thành từ lộ tuyến nhân quả, vì thế bản thân bảo tháp chính là một vũ trụ thu nhỏ. Đông hoàng chung thì lại khác, tuy trình độ công nghệ văn tự ký hiệu không thua gì cái bảo tháp này, nhưng mà thiếu đi lộ tuyến nhân quả với tư cách nguyên liệu, vì thế tự nhiên là cần phải do người sử dụng cung cấp năng lượng.

Trương Hằng hơi hơi suy nghĩ một chút, sau đó bỗng nhiên ném Đá hiền giả trong tay qua cho Trịnh Xá: 

- Trịnh Xá, đây là Đá hiền giả, là vật phẩm được tạo thành từ một phần lộ tuyến nhân quả phân hệ da trắng lấy được, cũng có vô hạn năng lượng, nếu như dùng thứ này cung cấp năng lượng cho Đông hoàng chung mà nói, dùng lực khống chế hiện tại của ngươi, có thể sử dụng được khoảng ba mươi phần trăm uy lực, như vậy đã đủ để định tinh định nguyệt rồi.

Trịnh Xá cũng không từ chối, hắn liền bỏ viên ngọc màu tuyết trắng này vào trong nạp giới, tiếp đó cẩn thận quan sát Trương Hằng sử dụng Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, sau khi khí tức huyền hoàng đã hoàn toàn giam cầm cổng không gian, sương mù đã ngưng tụ lại thành thực thể, Trương Hằng lập tức quát lớn: 

- Ngay lúc này! Trịnh Xá!

Đã sớm chuẩn bị, sau khi nghe Trương Hằng nói, chân nguyên lực và ma lực trong cơ thể Trịnh Xá lập tức va chạm mãnh liệt với nhau, thân hình hắn cũng nhanh chóng trở nên to lớn, tiến vào trạng thái Tiềm long biến. Trịnh Xá đánh một quyền về hướng cổng không gian, không gian phía trước nắm đấm của hắn không ngừng tan vỡ, tất cả đều hóa thành hư vô, đất gió lửa nước tuôn trào, một quyền này đánh tan cả khí tức huyền hoàng, cổng không gian kết nối thế giới cũng bị phá thủng. Mà phía sau hắn, tuy chỉ bị dư âm còn lại trùng kích, hơn nữa còn có khí tức huyền hoàng bảo vệ, Trương Hằng vẫn bị đẩy bay ra xa mười mấy kilomet.

(Vẫn là đánh giá thấp hắn, vốn cho là ta đã hiểu rõ thực lực của hắn, nhưng mà ai ngờ hắn lại tiến bộ nhanh đến mức này, dưới một quyền Hỗn Độn xuất hiện, đất gió lửa nước tuôn trào. Uy thế này còn mạnh hơn so với thủ đoạn của Thánh nhân phổ thông, huống hồ hắn vẫn còn chưa thành Thánh... ) 
Khiếp sợ trong nội tâm Trương Hằng e là vô pháp diễn tả, có điều hiện tại không phải thời điểm thích hợp để suy nghĩ về chuyện này, hắn lập tức vận hành Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp bay ngược trở lại. Trương Hằng cũng không đợi Trịnh Xá nói thêm gì, dẫn đầu lao vào trong lỗ thủng của cổng không gian, lọt vào tầm mắt hắn là cát bụi đầy trời, toàn bộ mặt đất vẫn đang không ngừng chấn động, có trời mới biết một quyền của Trịnh Xá đã tạo ra bao nhiêu hư hại. Mà Trương Hằng cũng không thể đợi đến lúc tro bụi hạ xuống, hắn lập tức sử dụng bảo tháp, khí tức huyền hoàng nhanh chóng phân tán ra khắp nơi, tro bụi vô biên đều bị cố định trên mặt đất, chỉ sau mấy chục giây, trước mắt Trương Hằng đã hiện ra một rãnh sâu rộng mấy ngàn mét, bắt đầu từ vị trí của cổng không gian, kéo dài đến gần như vô tận, phảng phất như một đường thẳng chia mặt đất ra làm hai phần. 
Ngạ quỷ đạo là một thế giới rất hoang vu, nếu như nói màu sắc chủ đạo của Atula đạo là vàng tro, vậy màu sắc chủ đạo của nơi này chính là đỏ máu, phảng phất như có vô số máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, toàn bộ Ngạ quỷ đạo thoạt nhìn đằng đằng sát khí. Đủ loại sinh vật hình thể hoặc là dữ tợn, hoặc là quái dị, may mà một quyền lúc trước của Trịnh Xá đã giết chết không biết bao nhiêu quái vật, những quái vật còn lại cũng đều bị khí thế lan tràn của hắn chấn nhiếp, tất cả đều điên cuồng chạy trốn. 
Sau khi hai người đứng giữa không trung giây lát, Trương Hằng cũng không đợi Trịnh Xá lên tiếng hỏi, hắn lại lập tức nói: 

- Kế tiếp vẫn phải nhờ ngươi phá vỡ vị diện tinh bích, ta sẽ dùng khí tức huyền hoàng giam cầm thế giới này, chỉ là một thế giới thì quá lớn mà khí tức huyền hoàng ta có thể sử dụng lại hơi yếu, cần mất vài phút mới có thể giam cầm hoàn tất, trong lúc đó an toàn của ta phải dựa vào ngươi rồi.

Nói xong, hắn cũng mặc kệ câu trả lời của Trịnh Xá là gì, lập tức toàn lực sử dụng Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp, phát huy hoàn toàn uy lực mình có thể vận dụng, từng luồng khí tức huyền hoàng không ngừng rủ xuống từ chín tầng trời, phân tán ra bốn phương tám hướng của Ngạ quỷ đạo, ngay cả bầu trời đỏ như máu cũng bị che đậy hoàn toàn, chỉ còn hiện ra màu sắc của khí tức huyền hoàng... 

Bên kia, chiến đấu giữa Lý Cương Lôi và Clone Sở Hiên vẫn tiếp tục, trên thực tế, đều là Lý Cương Lôi tiến hành công kích, Clone Sở Hiên chỉ đứng yên không nhúc nhích phía trước đoàn nguyên lực, phảng phất như đang tập trung cẩn thận quan sát. Chỉ mỗi khi đòn tấn công của Lý Cương Lôi có thể tạo ra nguy hiểm, Phong Thần bảng trên tay hắn mới rung lên, lập tức tất cả công kích đều lướt qua thân thể hắn đánh về bốn phương tám hướng.

Giờ phút này Lý Cương Lôi đang ở trong phòng điều khiển của Lục đạo, mà phòng điều khiển vốn là tạo vật của Thánh nhân, mặc dù trình độ khoa học kỹ thuật có thể thua kém so với một vài tạo vật của Tu chân giả, nhưng thủ đoạn của Thánh nhân sao có thể tầm thường? Cái phòng điều khiển này chính là hạch tâm của toàn bộ Lục đạo luân hồi, tuy đã chỉ còn lại một ít năng lượng, nhưng vẫn đủ để điều động các phương thức tấn công của thế giới, từng luồng lôi điện từ trên cao không ngừng đánh xuống, cuồng phong quét qua, không gian vặn vẹo, tuy chỉ có thể đến được phạm vi vài trăm mét quanh Clone Sở Hiên, nhưng uy lực cùng thanh thế vẫn khiến cho người khác phải sợ hãi. 
Chỉ tiếc người bị công kích là Sở Hiên, mặc dù là Clone, nhưng hắn vẫn được gọi là Doraemon, có trời mới biết đến cùng hắn chế tạo ra thứ gì, từng quả cầu ánh sáng lơ lửng khắp xung quanh, mỗi luồng lôi điện đánh xuống đều bị những quả cầu này hấp thu. Tiếp đó năng lượng bị hấp thu lại chuyển hóa thành vòng bảo vệ, ngăn cản tấn công từ gió lốc cùng không gian vặn vẹo, chỉ đến khi năng lượng của cầu ánh sáng đã hết hắn mới sử dụng Phong Thần bảng. Thủ đoạn quả thực là bất phàm, mà năng lượng của phòng điều khiển cũng dần dần tiêu hao, Lý Cương Lôi thực sự không nghĩ ra phải dùng thủ đoạn công kích nào mới có thể giết chết Sở Hiên. 

-... Bất quá cũng không sao, ta đã khởi động chương trình tự hủy của phòng điều khiển, khe hở kết nối với Vực sâu không đáy cũng đã càng lúc càng lớn, đợi sau khi Vu tộc xuất hiện, cho dù ngươi có Phong Thần bảng cũng không còn là vấn đề.

Trong phòng, Lý Cương Lôi đang tập trung tâm thần, không ngừng tấn công Clone Sở Hiên, tuy hắn biết rõ công kích như vậy căn bản không có khả năng khiến đối phương bị thương tổn, nhưng mà những đòn tấn công này vẫn có thể cầm chân được Clone Sở Hiên, không cho hắn có cơ hội chạy trốn trước khi Vực sâu không đáy mở ra, đây là chuyện duy nhất hắn có thể làm trong thời điểm hiện tại.

Chỉ là tâm thần Lý Cương Lôi đã bắt đầu tan rã, đau đớn trên phương diện thân thể đã hoàn toàn không cảm nhận được nữa rồi, hắn chỉ cảm thấy cảnh vật trước mắt dần trở nên tối tăm, mệt mỏi không cách nào kháng cự. Lý Cương Lôi thật sự là hận không thể lập tức nhắm mắt ngủ say một giấc, nhưng nghĩ đến kẻ địch vẫn chưa bị tiêu diệt, hắn lập tức cắn mạnh vào đầu lưỡi, mượn cảm giác đau đớn mờ nhạt để miễn cưỡng mở mắt ra. 

- Hận ta đến vậy sao?

Ngay lúc tinh thần và thân thể của Lý Cương Lôi đều đã đạt đến cực hạn, bỗng nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên, Lý Cương Lôi đã từng gặp Clone Sở Hiên tại Châu Âu, biết đây là giọng nói của Sở Hiên, hắn lập tức cười lạnh: 

- Không cần phải làm như vậy, chúng ta đều là trí giả, có lẽ ngươi xác thực là mạnh hơn không ít so với ta, nhưng mà muốn dùng ngôn từ để đầu độc ta, khiến ta bị ngươi tính toán như người bình thường, vậy thì không nên mơ tưởng, tốt nhất là im lặng chờ Vực sâu không đáy mở ra đi, cho dù thế nào ta cũng phải nhìn thấy ngươi chết!

Giờ phút này Clone Sở Hiên đang đứng từ xa nhìn về phía phòng điều khiển, hắn nói với vẻ lãnh đạm: 

- Ngươi nghĩ ta sẽ dùng ngôn từ để đầu độc ngươi? Không lẽ Trương Hằng chưa từng nói cho ngươi biết khác biệt giữa các trí giả?

Lý Cương Lôi lại cười lạnh:

- Khác biệt giữa các trí giả? Đơn giản là phương thức suy nghĩ bất đồng mà thôi, ví dụ như ta là chi tiết, ngươi là đại thế... Đại thế? Hiện tại ngươi có thể có đại thế nào? Trương Hằng chẳng những nói với ta ưu thế của ngươi, mà còn nói ta biết nhược điểm của ngươi! Không tình cảm, không cảm giác, sao có thể cảm nhận được mức độ quan trọng của những thứ này? Nguyên nhân ngươi thất bại chính là vì không hiểu được nhân tâm cùng tình cảm, tỷ lệ? Sao có thể tính toán tình cảm bằng tỷ lệ, bằng xác suất?

Clone Sở Hiên chỉ lắc lắc đầu: 

-... Đúng vậy, không thể tính toán được tình cảm, thậm chí cũng không thể thay đổi nhân tâm bằng Phong Thần bảng, nhưng tình cảm chỉ ảnh hưởng đến cá nhân, đối với thế giới, sức mạnh của một cá nhân là không có ý nghĩa. Có lẽ ngươi biết lý luận hồ điệp? Nhưng cũng không nên quên lý luận hỗn độn, cái gọi là đại thế, là chỉ lực lượng một khi đã hình thành sẽ không cách nào nghịch chuyển, sẽ không bởi vì cá nhân thay đổi mà biến đổi, đó mới là đại thế...

Trong lòng Lý Cương Lôi khẽ động, hắn mơ hồ cảm giác như mình đã tính thiếu chuyện gì đó, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ thì lại không thấy có gı̀ bị bỏ sót, trước mắt kết quả của Clone Sở Hiên chắc chắn là phải chết rồi. Tuy năng lượng của phòng điều khiển không còn nhiều, nhưng dù sao đây cũng là tạo vật của Thánh nhân, một khi bị giam cầm, cho dù Clone Sở Hiên có Phong Thần bảng cũng không thể thoát, chỉ cần đợi Vu tộc xuất hiện, Clone Sở Hiên nhất định sẽ xong đời, hắn còn có thể sử dụng biện pháp gì để chạy trốn đây?

(Nơi này còn có đại thế gì, tại đây ngoại trừ ta và hắn, một người cũng không có, huống hồ Trương Hằng đã nói, một khi bị phòng điều khiển giam cầm, trừ phi là có Thánh nhân cưỡng ép phá vỡ vị diện tinh bích, nếu không căn bản không có khả năng chạy trốn ra ngoài... ) 
Trong lúc Lý Cương Lôi đang rơi vào trầm tư, bỗng nhiên trên bầu trời phía xa xuất hiện từng vòng chấn động như gợn sóng, từng vòng rồi lại từng vòng, chấn động càng lúc càng trở nên kịch liệt, thẳng đến khi toàn bộ bầu trời đều vỡ vụn ra như thủy tinh, khí tức huyền hoàng vô biên lập tức xuyên qua từ trong hư không tối đen, trực tiếp dừng quá trình sụp đổ của không gian lại, tiếp đó một nam tử lưng mọc hai cánh, thân cao năm mét mãnh liệt lao đến, khoảng cách mấy chục kilomet chỉ mất vài giây đã vượt qua. 

- Clone Sở Hiên!

Nam tử này đúng là Trịnh Xá, hắn hét lớn một tiếng, sau đó lập tức bay đến đánh thẳng một quyền về phía Clone Sở Hiên, lực đạo bá tuyệt vô song mạnh mẽ đập thẳng vào vòng bảo vệ bên ngoài cơ thể Clone Sở Hiên, một tiếng nổ nhẹ vang lên, vòng bảo vệ này ngay cả ngăn chặn một giây cũng không thể, lập tức bị chôn vùi. 
Tuy vậy sau khi vòng bảo vệ bị phá vỡ, Clone Sở Hiên lại rõ ràng không hề né tránh, thậm chí ngay cả Phong Thần bảng cũng không sử dụng, cứ thế đứng yên tại chỗ, cứng rắn tiếp nhận một quyền của Trịnh Xá, mà cùng lúc đó, giọng nói trong trẻo lại một lần nữa vang lên bên tai Lý Cương Lôi. 

- Lý Cương Lôi, muốn biết cái gì là đại thế sao? Đây chính là đại thế.

- Nói đùa gì vậy, sắp chết rồi còn đại thế cái gì...

Lý Cương Lôi cười lạnh, nhưng mà hắn còn chưa nói xong, vô cùng đột ngột, một bàn tay bỗng nhiên xuất hiện phía trước Trịnh Xá, lực đạo vạn quân lập tức biến mất, cái này cũng chưa tính, bàn tay này nhẹ nhàng ấn lên ngực Trịnh Xá, nhìn như không có gì khác thường, nhưng lại khiến cho Trịnh Xá phải lập tức rút lui hướng về chân trời phía xa với vẻ mặt kinh ngạc, tốc độ rút lui của hắn thậm chí không thua gì tốc độ lao đến lúc trước. 

- Đến rồi sao?

Clone Sở Hiên giống như không hề bất ngờ, thản nhiên quan sát chủ nhân bàn tay vừa xuất hiện, đây là một thanh niên anh tuấn, thoạt nhìn cũng không có điểm nào đặc biệt, hắn nở nụ cười ôn hòa: 

- Ta thật sự là hiếu kỳ a, làm sao ngươi có thể biết được sự tồn tại của ta?

Không trả lời câu hỏi, Clone Sở Hiên chỉ liếc nhìn Phong thần bảng trên tay, thấy vậy thanh niên anh tuấn cũng không nói thêm gì nữa, hắn phất phất tay, một thông đạo màu đen xuất hiện, tiếp đó hai người đồng thời bước vào. 
Trịnh Xá đang ở chân trời phía xa lập tức hét lớn: 

- Đứng lại! Clone Sở Hiên, đừng tưởng có thể trốn thoát, cho dù ngươi chạy đến chân trời góc biển, ta cũng nhất định sẽ đuổi theo!

- Trí tuệ của người bình thường, đây không phải thông đạo có tính định hướng, mà là một loại thông đạo bất định, một khi tiến vào lập tức bị truyền tống ngẫu nhiên, cho dù là ngươi cũng không thể đuổi theo.

Clone Sở Hiên trả lời với vẻ lạnh nhạt, giây lát sau đã biến mất trong thông đạo cùng với thanh niên anh tuấn, Trịnh Xá sửng sốt một chút, sau đó mới lớn tiếng chửi với vẻ rất không cam lòng, do đang tập trung quan sát về một hướng khác nên hắn cũng không nhìn thấy biểu lộ khác thường của Trương Hằng. 

- Làm sao có thể? Làm sao có thể là ngươi? Làm sao ngươi có thể ở đây? Không lẽ, ngươi chính là Phản diện? Không lẽ, lúc trước ngươi cố ý làm như vậy để bức ép ta? Khiến ta tiến vào Vô hạn thế giới...

Trương Hằng tự thì thào một mình với thần sắc ảm đạm, trong lúc hắn đang đau khổ suy tư, bỗng nhiên tại nơi sâu nhất của Địa ngục đạo, mặt đất mãnh liệt tan vỡ, hai bàn tay màu xanh nhạt lớn khoảng trăm mét vươn ra từ trong khe hở, mà theo bàn tay khổng lồ này vươn ra, vô số âm thanh gào thét khủng bố cũng truyền đến... 
Vực sâu không đáy đã mở ra!


Crypto.com Exchange

Chương (1-72)