Bạn đang đọc truyện Chấp Chưởng Thần Quyền trên trang truyentienhiep, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện tiên hiệp hay, mới nhất!!!
Chấp Chưởng Thần Quyền là một trong những tác phẩm của Phục Túy.
Truyện xoay quanh cuộc đời của nhân vật có tên là Diệp Dương Thành. Khi Thượng đế là một kẻ thích đùa thì một người bình thường như Diệp Dương Thành cũng có thể trở nên có quyền lực "họa địa vi vương" khi duyên cơ đã đến. Nhưng trên thế giới, chuyện khó tin nhất cũng có thể thành hiện thực, một phép màu may mắn đã xảy ra với hắn, giờ chỉ còn đợi hắn sử dụng phép màu đó thế nào thôi. Vô số sinh vật, dị nhân mà thượng đế đã tạo hóa, trảm ác trừ gian, chấp chưởng thần quyền, trở thành "con mắt của ông trời" để theo dõi chúng sanh.
"Vào những ngày giông tố oi bức ẩm ướt thế này, có rất ít người chạy ra đường lớn tản bộ, Diệp Dương Thành cũng không phải quá rỗi rãnh mà chạy ra đường phố đi lang thang. Từ đường lớn đi về hướng đông, ước chừng mười lăm phút sau Diệp Dương Thành ngẩng đầu phân rõ phương hướng, sau đó rẽ vào một con hẻm nhỏ, đi thêm chừng mười bước, hai thanh niên cầm dù, thân trên mặc chiếc áo màu xanh lục từ cửa sau một ngôi nhà bước ra ngăn cản đường đi của hắn. - Tôi đến chuộc người."
Câu chuyện này kỳ thực là như thế nào? Diệp Dương Thành sẽ sử dụng cái may mắn trời ban của mình như thế nào?
>> Danh sách các chương của truyện:
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12
- Chương 101 : Quả nhiên trở lại sao
- Chương 102 : Lý luận phạm tội của Lục Đức Tường
- Chương 103 : Xảy ra việc lớn
- Chương 104 : Sẽ không bỏ qua đám tôn tử này
- Chương 105 : Gió lạnh thổi vù vù
- Chương 106 : Địa ngục chảo dầu
- Chương 107 : Tiếng khóc của một nữ nhân
- Chương 108 : Muốn chơi thì phải chơi trò kích thích
- Chương 109 : Bàn tay sau màn thật sự
- Chương 110 : Giết các ngươi không tha!
- Chương 111 : Chuẩn bị hành động
- Chương 112 : Trời sập có ta chống
- Chương 113 : Bây giờ rút còn kịp
- Chương 114 : Điên, đều phát điên
- Chương 115 : Ta đưa các ngươi xuống địa ngục
- Chương 116 : Muốn chấp chưởng thần quyền
- Chương 117 : Lục gia huỷ diệt
- Chương 118 : Chủ nhân, rất xin lỗi
- Chương 119 : Trừ hâm mộ ra không còn gì khác
- Chương 120 : Ngươi vô sỉ
- Chương 121 : Lão tử cho các ngươi triệt để tuyệt chủng
- Chương 122 : Điều binh khiển tướng
- Chương 123 : Liên tục thăng cấp
- Chương 124 : Tràn đầy khinh thường
- Chương 125 : Địa ngục không cửa ngươi cứ đòi vào
- Chương 126 : Đưa đệ đệ lên đường
- Chương 127 : Hắn còn có tư cách không?
- Chương 128 : Dung Dung cũng muốn khóc
- Chương 129 : Sợ là chúng ta đều nghĩ sai
- Chương 130 : Phát hiện có chút thích ngươi
- Chương 131 : Các ngươi đi ra thử cho ta!
- Chương 132 : Tiêu diệt lưu manh thì ác ôn đến
- Chương 133 : Hiểu lầm cái cóc khô
- Chương 134 : Không thể tự mình làm chuyện điên rồ
- Chương 135 : Thật sự xem chúng ta là đồ ngốc
- Chương 136 : Công kích âm thầm
- Chương 137 : Mặt mũi khá dễ nhìn
- Chương 138 : Tâm tình lột xác
- Chương 139 : Sớm biết như vậy cần gì lúc trước
- Chương 140 : Nhảy lam –Ba - Da trong phòng riêng
- Chương 141 : Đúng là đang tạo phản
- Chương 142 : Phải làm sao đây
- Chương 143 : Giành lấy
- Chương 144 : Không cần người có chủ kiến mạnh
- Chương 145 : Miệng ăn núi lở thì không được
- Chương 146 : Đệ nhất nữ sát thủ đồng
- Chương 147 : Mười chết không sống
- Chương 148 : Còn một người đi đâu
- Chương 149 : Thà giết sai ba ngàn
- Chương 150 : Trời không phụ người có lòng
- Chương 151 : Không sợ này
- Chương 152 : Nữ nhân này không đơn giản
- Chương 153 : Còn cuồng hơn cả Lục gia
- Chương 154 : Đây là tập tục ở đâu ra
- Chương 155 : Nếu không phiền hãy ở lại
- Chương 156 : Cơn giận sấm sét
- Chương 157 : Sư tử vồ thỏ cũng dốc hết sức
- Chương 158 : Sát tinh tới cửa
- Chương 159 : Giết hết kẻ ác trên đời
- Chương 160 : Cá vượt long môn
- Chương 161 : Làm việc thiện tranh công đức
- Chương 162 : Có tính là tạo phúc một phương không
- Chương 163 : Khúc nhạc dạo thời đại thần quyền thống trị
- Chương 164 : Khí túc sát
- Chương 165 : Nhân đây thay trời hành đạo
- Chương 166 : Sinh tử tự xử
- Chương 167 : Mùa xuân của Diệp Dương Thành đã đến
- Chương 168 : Vô pháp vô thiên
- Chương 169 : Truyền lệnh của ta
- Chương 170 : Diệp Dương Thành rất bao che khuyết điểm
- Chương 171 : Giới
- Chương 172 : Sợ hãi trong tuyệt vọng
- Chương 173 : Thần uy bị khiêu khích
- Chương 174 : Thật buồn cười
- Chương 175 : Huyện Ôn Nhạc không thể loạn
- Chương 176 : Rốt cục xem là trùng hay là long
- Chương 177 : Dẫn sói vào nhà
- Chương 178 : Thiên tài âm mưu gia
- Chương 179 : Không cần xem tôi là địch nhân
- Chương 180 : Sai ở nơi nào?
- Chương 181 : Như muối bỏ biển
- Chương 182 : Không bán thì thôi
- Chương 183 : Thân phận hung thủ
- Chương 184 : Đại lừa đảo cùng liên hoàn kế của âm mưu gia
- Chương 185 : Giá trị quan hoàn toàn mới
- Chương 186 : Diệt cả nhà ngươi
- Chương 187 : Kế nghi binh trong liên hoàn kế
- Chương 188 : Đoạt vợ con người khác
- Chương 189 : Đây là số mệnh
- Chương 190 : Diệp tiên sinh là người tốt
- Chương 191 : Quỷ vật quấy phá
- Chương 192 : Danh viết tuyệt sát
- Chương 193 : Bắt đầu hành động đi
- Chương 194 : Hình Tuấn Phi tính kế
- Chương 195 : Cạm bẫy tử vong
- Chương 196 : Đi đời nhà ma
- Chương 197 : Lang đến đây
- Chương 198 : Tối nay tôi tâm sự với hắn
- Chương 199 : Đâu thèm quản người khác ở trong tuyết
- Chương 200 : Rất sùng bái
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12