Bạn đang đọc truyện Tướng Dạ trên trang truyentienhiep, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện tiên hiệp hay, mới nhất!!!
Tướng Dạ là một trong những tác phẩm của Miêu Nị.
Từ rất lâu đã có nhiều vùng đất chưa một ai biết đến... một trong những vùng đất đó có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ. Khi hoàng hôn buông xuống, giữa bầu trời cao nguyên treo lơ lửng một quả cầu rực lửa, những tia sáng như dải lụa đỏ lan tỏa. Tuyết trên mặt đất đã bắt đầu tan, những đám rêu lại mọc loang lổ khắp nơi. Bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng chim từ xa xăm vọng về.
Trên hoang nguyên trống trải, bỗng xuất hiện ba gã thiếu niên. Họ cùng nhìn chăm chú vào một cái cây và suy nghĩ một điều gì đó. Hai đàn kiến xung quanh rễ cây đã bắt đầu tiến hành tấn công nhau. Trong chốc lát, vài nghìn con kiến đã biến thành những thi thể. Mặc dù bốc mùi máu tanh tưởi nhưng trong mắt nhiều người cũng chỉ là những đốm đen nhỏ xíu, không đáng để quan tâm.
Ngay từ đầu, chim ưng đã chẳng sợ gì loài kiến nhỏ bé. Loài kiến cũng chẳng phải sợ chim ưng, khi mà cái tư cách để làm thức ăn chúng cũng không có nổi. Trong thế giới của chúng, loại sinh vật mạnh mẽ như ưng căn bản không hề tồn tại, quá xa xôi mờ ảo, nhìn không thấy, chạm không tới.
Nhưng sau ngàn vạn năm trôi qua, vì một nguyên nhân huyền diệu nào đó, trong đàn kiến bỗng xuất hiện vài con không theo quy tắc thông thường. Chúng vươn ánh mắt thoát khỏi những tầng lá mục mà hướng đến tận trời xanh cao vút, thoát khỏi những định kiến gò bó ban đầu. Thế giới trong mắt chúng lập tức thay đổi. Khiến cho những người chứng kiến cũng phải hoảng sợ...
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 201 : Lên ngựa thành tặc (2)
- Chương 202 : Bởi vì là bạn, cho nên lưu lại
- Chương 203 : Nhất niệm sát chi, nhất phù phá chi
- Chương 204 : Thắng lợi, cùng quang minh không quan hệ
- Chương 205 : Không vẽ mày, hỏa diễm cùng hải thủy
- Chương 206 : Nhập vương đình
- Chương 207 : Lựa chọn trú doanh
- Chương 208 : Đại Hắc cùng Tiểu Tuyết
- Chương 209 : Đêm hoang nguyên
- Chương 210 : Thư si thế giới quan cải tạo đệ nhất thử nghiệm thu cập hoa si thương đỗng
- Chương 211 : Tiền đồ tiểu mật thám
- Chương 212 : Cùng tiểu nhân vật cáo biệt cuối cùng
- Chương 213 : Chẳng lẽ ta sẽ nói láo?
- Chương 214 : Roi gai xả khí trong ngực
- Chương 215 : Bỉ chi đạo, đã lâu không thấy
- Chương 216 : Bút loạn
- Chương 217 : Chuyện không bỏ xuống được
- Chương 218 : Chuyện này không đáng giá tiền
- Chương 219 : Hơi tạm dừng
- Chương 220 : Nghiên mực hoàng nế, đất tuyết trắng
- Chương 221 : Hoang nhân, có điểm ý tứ
- Chương 222 : Việc này, không có ý nghĩa
- Chương 223 : Khuê vị thiên niên tài quyết
- Chương 224 : Nhất đao phá phiền lung
- Chương 225 : Tuyết trắng mi đen không phân rời
- Chương 226 : Có người ở trong núi
- Chương 227 : Một hồi tu hành mở ra
- Chương 228 : Hoa đào đóa đóa nở
- Chương 229 : Người vì si, nên không tiếc
- Chương 230 : Trên tuyết nhai oán tăng hội
- Chương 231 : Lời hẹn phá cảnh
- Chương 232 : Hồ trong cốc
- Chương 233 : Hồ Đại Minh câu cá
- Chương 234 : Có chút suy nghĩ
- Chương 235 : Phanh tiểu tiện, đắc đại đạo
- Chương 236 : Một mũi tên hủy diệt nhân sinh
- Chương 237 : Bất tri mệnh, tri mệnh, Ninh Khuyết mệnh
- Chương 238 : Si vu đạo giả, ca dĩ vịnh chi
- Chương 239 : Lập vu bằng giả, ngôn dĩ sát chi
- Chương 240 : Nhất ngư vạn pháp
- Chương 241 : Hồ Đại Minh mở
- Chương 242 : Hà dĩ kiêu khối lũy
- Chương 243 : Tiền nhân ý, hậu nhân si
- Chương 244 : Thạch động vĩ đại cùng nhỏ bé
- Chương 245 : Năm đó người nào đó đã từng tới
- Chương 246 : Một khô tăng trong núi xương trắng
- Chương 247 : Liên sinh tam thập nhị
- Chương 248 : Nhập ma
- Chương 249 : Nhập ma (2)
- Chương 250 : Nhập ma (3)
- Chương 251 : Nhập ma (4)
- Chương 252 : Cùng một đêm
- Chương 253 : Thế gian nào có người rảnh rỗi như vậy
- Chương 254 : Minh nhật hoàng hoa
- Chương 255 : Mắt đen bốc cháy
- Chương 256 : Tùng yên tây tân ung
- Chương 257 : Nên ai đi?
- Chương 258 : Đến gặp lại
- Chương 259 : Vừa ăn vừa chơi cờ nói chuyện phiếm
- Chương 260 : Vụng trộm, cùng một chỗ
- Chương 261 : Vây ngõ
- Chương 262 : Nhất bộ sơn nhai
- Chương 263 : Ở bên ngoài trời kia
- Chương 264 : Hũ mới, hũ cũ, xám như tuyết
- Chương 265 : Dược tửu truyền nhân thổ đậu hối
- Chương 266 : Không giết
- Chương 267 : Đều tự thỏa mãn
- Chương 268 : Rời khỏi
- Chương 269 : Bóng người từ trên trời giáng xuống
- Chương 270 : Sỉ nhục của thư viện đi lên vũ đài lịch sử
- Chương 271 : Bốn người đi, có người đạp hồ mà đi
- Chương 272 : Một tiếng kêu khẽ hoá trang lên sân khấu
- Chương 273 : Thế gian đối với Ninh Khuyết hoan nghênh là…
- Chương 274 : Một cái không thể dừng lại…
- Chương 275 : Đại sư huynh thư viện
- Chương 276 : Lại có người từ trên trời nhảy xuống
- Chương 277 : Chúng ta chỉ là người qua đường
- Chương 278 : Nhân sinh hà kì khổ
- Chương 279 : Đều là người khác khổ
- Chương 280 : Thiên thư hiện thế, việc ngày sau
- Chương 281 : Hai chữ trong xe
- Chương 282 : Kẻ si bởi hoa, im lặng mà theo
- Chương 283 : Ở hoang nguyên phương Bắc kêu gọi yêu
- Chương 284 : Bất như bất tranh, bất như bất kiến
- Chương 285 : Vương tử cùng khất cái
- Chương 286 : Bánh bao máu
- Chương 287 : Trong thành Thổ Dương, hắc hào như máu
- Chương 288 : Người tuy chưa già, nhưng xin về già
- Chương 289 : Mỗi người cần cổ đều có một sợi xích
- Chương 290 : Tâm tro ý không lạnh
- Chương 291 : Đạo khí nọ tỉnh lại
- Chương 292 : Phiến tuyết nọ nhẹ nhàng rơi xuống
- Chương 293 : Đầu nổ tung
- Chương 294 : Lần đầu, ngõ có tuyết
- Chương 295 : Tang Tang trong mắt không có máu
- Chương 296 : Trong bàn tay nhỏ bé năm tương lai
- Chương 297 : Ngươi chung quy chỉ là vô địch Tri Mệnh trở xuống
- Chương 298 : Cảnh giác đến từ thế tục
- Chương 299 : Chưa từng nghi
- Chương 300 : Không lý do