Bạn đang đọc truyện Tướng Dạ trên trang truyentienhiep, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện tiên hiệp hay, mới nhất!!!
Tướng Dạ là một trong những tác phẩm của Miêu Nị.
Từ rất lâu đã có nhiều vùng đất chưa một ai biết đến... một trong những vùng đất đó có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ. Khi hoàng hôn buông xuống, giữa bầu trời cao nguyên treo lơ lửng một quả cầu rực lửa, những tia sáng như dải lụa đỏ lan tỏa. Tuyết trên mặt đất đã bắt đầu tan, những đám rêu lại mọc loang lổ khắp nơi. Bốn bề yên tĩnh, chỉ có tiếng chim từ xa xăm vọng về.
Trên hoang nguyên trống trải, bỗng xuất hiện ba gã thiếu niên. Họ cùng nhìn chăm chú vào một cái cây và suy nghĩ một điều gì đó. Hai đàn kiến xung quanh rễ cây đã bắt đầu tiến hành tấn công nhau. Trong chốc lát, vài nghìn con kiến đã biến thành những thi thể. Mặc dù bốc mùi máu tanh tưởi nhưng trong mắt nhiều người cũng chỉ là những đốm đen nhỏ xíu, không đáng để quan tâm.
Ngay từ đầu, chim ưng đã chẳng sợ gì loài kiến nhỏ bé. Loài kiến cũng chẳng phải sợ chim ưng, khi mà cái tư cách để làm thức ăn chúng cũng không có nổi. Trong thế giới của chúng, loại sinh vật mạnh mẽ như ưng căn bản không hề tồn tại, quá xa xôi mờ ảo, nhìn không thấy, chạm không tới.
Nhưng sau ngàn vạn năm trôi qua, vì một nguyên nhân huyền diệu nào đó, trong đàn kiến bỗng xuất hiện vài con không theo quy tắc thông thường. Chúng vươn ánh mắt thoát khỏi những tầng lá mục mà hướng đến tận trời xanh cao vút, thoát khỏi những định kiến gò bó ban đầu. Thế giới trong mắt chúng lập tức thay đổi. Khiến cho những người chứng kiến cũng phải hoảng sợ...
>> Danh sách các chương của truyện:
- Chương 101 : Bầy trâu, sau núi, phương thuốc
- Chương 102 : Viết thư xuyên ngày tháng
- Chương 103 : Đêm hè một bát mì, ven hồ một trà sư
- Chương 104 : Trận chiến đầu tiên trong đời
- Chương 105 : Đóa hoa màu đen mọc sau lưng thiếu niên
- Chương 106 : Chu Tước, chiếc ô đen cùng với trời đêm sáng rực
- Chương 107 : Ngực cắm trường mâu kinh ngạc ve kêu
- Chương 108 : Trên tháp luận động tĩnh
- Chương 109 : Xe ngựa rơi vào bờ ruộng dọc ngang
- Chương 110 : Sức nặng không thể thừa nhận
- Chương 111 : Chuyện mà ngươi ta đều nghĩ không rõ
- Chương 112 : Chiếc khăn lông ướt ấm áp tới nóng bỏng
- Chương 113 : Thanh âm mĩ diệu nhất thế gian
- Chương 114 : Câu Chuyện Về Chiếc Ô Đen Lớn
- Chương 115 : Kỳ Thi Bị Quên Lãng
- Chương 116 : Thuở Nhỏ Rất Không Phân Phải Trái
- Chương 117 : Ngươi Tính Làm Gì Sau Khi Tu Hành Được?
- Chương 118 : Nhìn Xuyên Thấu
- Chương 119 : Thiếu Niên Có Tài, Cớ Chi Vô Đạo
- Chương 120 : Sòng Bạc Của Ai?
- Chương 121 : Người Nghèo Chợt Phú Há Có Thể An?
- Chương 122 : Cảm Tri, Tức Cảm Động Tri Giao
- Chương 123 : Bản Mạng, Nhìn Tang Tang!
- Chương 124 : Những thiên tài trong thư viện
- Chương 125 : Thiếu niên bị thư viện quên đi
- Chương 126 : Vẻ đẹp yên tĩnh của mùa thu cùng giết chóc
- Chương 127 : Đại tướng quân thế uy như sấm
- Chương 128 : Nếu năm ấy nàng chưa từng múa
- Chương 129 : Tây Lăng gửi thư
- Chương 130 : Phu thê trong cung Đại Minh
- Chương 131 : Nhất thiếp kinh động Trường An
- Chương 132 : Chân tướng dưới tơ liễu
- Chương 133 : Khói mù dưới cây đinh gỉ sắt
- Chương 134 : Có lẽ ngày kia
- Chương 135 : Hai người đến từ nước Yến
- Chương 136 : Lên sân khấu
- Chương 137 : Bắt đầu tranh luận
- Chương 138 : Người uống tốt mà không nổi bật
- Chương 139 : Có tạ ơn hay không?
- Chương 140 : Ngươi thực sự rất đẹp
- Chương 141 : Hy vọng ở nhân gian
- Chương 142 : Một đêm không lời xem cảnh núi
- Chương 143 : Mở tầng
- Chương 144 : Lên núi
- Chương 145 : Cất bước
- Chương 146 : Mười bốn năm, mùa hè năm trước, mười bậc hôm nay
- Chương 147 : Nhất Chỉ, Nhất Thiếp, Vân Hậu Lưỡng Kí Lôi
- Chương 148 : Con đường bạc, cổng tre, bước vào vùng sương mù
- Chương 149 : Sát Phá Đạo
- Chương 150 : Cây xanh đỉnh núi, áp nát cao điểm, tất cả đều là ảo giác
- Chương 151 : Tuyệt đỉnh phong cảnh
- Chương 152 : Răng rắc! Răng rắc!
- Chương 153 : Đại Đường quốc sự thực rất giỏi sao?
- Chương 154 : Xuân thần phong quang
- Chương 155 : Bắt đầu từ hôm nay, mệnh của ta và ngươi không hề như tờ giấy
- Chương 156 : Trước nhất bất quá một chén canh gà
- Chương 157 : Ngự yến
- Chương 158 : Cửa cung trong đêm nói chuyện
- Chương 159 : Hậu sơn
- Chương 160 : Các sư huynh sư tỷ nơi đây
- Chương 161 : Hồng nguyệt cùng tuyết lang
- Chương 162 : Huynh muội
- Chương 163 : Thấy mấy ngọn nọ liền phải kính sợ sao?
- Chương 164 : Dĩ phù đạo chi
- Chương 165 : Thần Phù sư những năm sau?
- Chương 166 : Nhân sinh như đề các chủng si
- Chương 167 : Bên hồ phi con mẹ nó kiếm
- Chương 168 : Vật nhỏ không nghe lời
- Chương 169 : Lại gặp Chu Tước
- Chương 170 : Thành Trường An là một tòa trận
- Chương 171 : Một trận mưa giữa hè
- Chương 172 : Ăn là thóc, chảy ra là trứng
- Chương 173 : Vì ăn cơm, về nam!
- Chương 174 : Người hoang chân dẫm nát thảo nguyên
- Chương 175 : An bài quyết định đại thần quan
- Chương 176 : Làm ra vẻ ta đến
- Chương 177 : Đá ở trong suối muốn đi
- Chương 178 : Một, hai, ba, phù tiễn!
- Chương 179 : Xem phía tây
- Chương 180 : Một chiếc xe bò đi đến
- Chương 181 : Hiện tại cùng một ít chuyện nhỏ năm đó
- Chương 182 : Đồng bộ
- Chương 183 : Người mãi nghệ trong phủ công chúa
- Chương 184 : Nơi này là trong nhân thế
- Chương 185 : Nguyên thập tam tiễn
- Chương 186 : Nắng sớm
- Chương 187 : Thập Tam tiên sinh trong quân doanh
- Chương 188 : Xanh lam như thắt lưng
- Chương 189 : Thiên thư thất lạc ở trên hoang nguyên
- Chương 190 : Trảm tuyết
- Chương 191 : Yêu bài cùng điều lệnh
- Chương 192 : Trong mắt không núi, Mạc Sơn Sơn
- Chương 193 : Hậu sơn, sau hàng rào
- Chương 194 : Nếu quang minh tiến đến
- Chương 195 : Trường An loạn
- Chương 196 : Kẻ địch của cả thế gian
- Chương 197 : Ngoài phủ tướng quân có thiên la
- Chương 198 : Hậu sự
- Chương 199 : Cơ duyên
- Chương 200 : Lên ngựa thành tặc